TOP 20 bài Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết 2024 SIÊU HAY

698

Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết hay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:

Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết

Đề bài: Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết

Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết - mẫu 1

Ta là Thủy Tinh. Suốt bao năm nay, cứ đến cuối thu, ta lại chuẩn bị đem quân đi đánh Sơn Tinh - kẻ thù không đội trời chung của mình. Mối thù này, chúng ta đã kết với nhau từ rất lâu về trước.

Hồi đó, ta từ biển xa vào đất liền để xin cưới nàng Mị Nương xinh đẹp, hiền dịu. Thế nhưng, sau khi ta vượt qua rất nhiều đối thủ, thì lại gặp phải đối thủ nặng kí cuối cùng là Sơn Tinh. Hắn ta có tài dời non lấp bể, nên không hề kém cạnh chút nào khi đứng với người có khả năng hô mưa gọi gió như ta. Thấy chúng ta ngang sức ngang tài, Vua Hùng đã ra quyết định là đưa ra thử thách về sính lễ. Ai mang đầy đủ các lễ vật đế trước thì sẽ cưới được vợ. Nhận thông tin, ta tức tốc trở về nhà chuẩn bị sính lễ. Tìm kiếm cả ngày lẫn đêm, không ngủ không nghỉ, ta cuối cùng cũng tìm đủ lễ vật. Ngờ đâu khi ta đến nơi, thì đám cưới của Sơn Tinh và Mị Nương đã tổ chức xong rồi. Vô cùng tức giận, ta liền gọi mưa đến, dâng nước lên làm thành mưa bão, nhấn chìm cả thành Phong Châu cho hả dạ. Nhưng chưa bằng lòng, ta còn kéo nước đuổi theo đoàn đưa dâu của Sơn Tinh để tấn công hắn. Nhưng hắn chẳng sợ hãi chút nào. Ta dâng nước đến đâu, hắn kéo đất cao đến đó. Hắn còn dựng núi, đắp lũy, đê để chặn thế tiến công của ta nữa. Hai chúng ta cứ thế đánh nhau suốt hằng tháng trời, cuối cùng do kiệt sức nên ta đành rút quân về trong tức giận.

Từ đó về sau, năm nào ta cũng hành quân để tấn công Sơn Tinh cả. Dù chưa bao giờ thắng nhưng ta quyết sẽ không bỏ cuộc. Phải đánh đến bao giờ trả được thù xưa mới thôi.

TOP 20 bài Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết 2024 SIÊU HAY (ảnh 1)

Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết - mẫu 2

Ta là Thủy Tinh - một người có tài hô mưa gọi gió. Kẻ thù lớn nhất của ta là Sơn Tinh. Năm nào ta cũng dâng nước lên để đánh nhau với hắn. Mối thù giữa chúng ta đã có từ rất nhiều năm về trước.

Năm đó, ta vừa trưởng thành nên đã vào đất liền dạo chơi. Lúc ấy, ta đã phải lòng nàng Mị Nương xinh đẹp, nên đến tham gia lễ hội kén rể do Vua Hùng tổ chức. Từng vòng thử thách được đưa ra đều không làm khó được ta. Cuối cùng, ta gặp Sơn Tinh ở trong cung điện nhà vua. Trước hai kì tài là ta và Sơn Tinh, Vua Hùng không thể đưa ra sự lựa chọn cuối cùng. Vì thế, ông ta đã họp bàn với quan lại, rồi quyết định để chúng ta phân thắng bại bằng việc nộp sính lễ. Ngay khi có danh sách sính lễ, ta liền trở về nhà, triệu tập binh lính cùng đi tìm đồ vật. Sáng hôm sau, vừa đủ sính lễ là ta liền đến chỗ Vua Hùng ngay. Ngờ đâu, lúc này Mị Nương đã theo tên Sơn Tinh về Tản Viên rồi. Tức giận vô cùng, ta liền dâng nước đuổi theo. Ta và Sơn Tinh đã đại chiến với nhau suốt mấy tháng trời. Cuối cùng, sức đã cạn nên ta đành phải lui quân.

Cũng từ năm đó, mối thù giữa ta và Sơn Tinh đã được gieo mầm. Năm nào ta cũng phải đem quân đánh nhau với hắn một trận để trả lại thù xưa.

Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết - mẫu 3

Tôi là Cám, là một cô gái đang độ tuổi trăng tròn, có một vẻ đẹp sắc sảo. Tiếc thay tôi lại có chị gái cùng cha khác mẹ tên là Tấm nết na, xinh đẹp, hiền lành nổi tiếng cả vùng. Vì thế mà tôi ghen ghét và hay đành hanh với chị.

Mà lý do cũng bởi chị là con vợ cả của cha tôi. Sau khi bà mất sớm, cha đi thêm bước nữa với mẹ ruột tôi, rồi có tôi. Từ nhỏ, tôi đã được yêu thương, chiều chuộng hết mực. Còn chị Tấm lại bị hắt hủi, ghẻ lạnh. Vài năm trước, cha không may qua đời trong một trận bệnh nặng. Hai mẹ con tôi bắt Tấm phải làm hết công việc của người hầu trong nhà. Nhìn Tấm người lúc nào cũng lấm lem, vất vả, lại phải mặc quần áo vụn vá mà lòng tôi thích chí lắm.

Có hôm, mẹ tôi sai hai chị em tôi đi bắt tôm tép, hứa sẽ có thưởng cho ai bắt được nhiều tép nhất. Tôi thì có bao giờ lội xuống bùn tanh tưởi để bắt tôm, bắt cá bao giờ? Thế này sao mà được. Tôi nũng nịu xin mẹ đủ kiểu mà cũng không được, thế là đành lấy cái giỏ đi cùng con Tấm. Xuống đến bờ ao, tôi thì mải mê bắt bướm, hái hoa, còn Tấm thì chăm chỉ lội bùn bắt tép. Thấy thế tôi cười khẩy. Hết buổi sáng, chị Tấm bắt được đầy giỏ, con nào con nấy mập đáo để. Tôi mới nói: Chị Tấm ơi! Đầu chị lấm bùn rồi. Chị xuống ao gội lại cho sạch không kẻo về mẹ mắng". Nghe thấy thế, chị ta cũng tin thật quay lại ao tắm giặt. Còn tôi nhanh chân chút hết tôm tép của chị sang giỏ mình rồi chạy về trước. Về đến nhà tôi được mẹ tặng cho chiếc yếm đào mới tinh, đẹp ơi là đẹp. Còn cái Tấm thì đã về muộn còn bị mẹ mắng. Tôi đúng là thông minh, nhanh trí mà!

Bẵng đi một thời gian, tôi thấy Tấm ăn rất ít, cứ để dành phần cơm rồi mang ra giếng. Thế là hai mẹ con tôi cùng rình coi. Phát hiện chuyện cá bống, chúng tôi lừa chị ta đi chăn trâu để ở nhà thịt con cá bống lên ăn, rồi vứt xương ra sân cho gà mổ.

Đến ngày hoàng tử mở hội kén vợ. Tôi cùng mẹ sung sướng, nghĩ đã đến lúc đổi đời rồi đây. Mẹ đầu tư cho tôi rất nhiều quần áo mới, giày đẹp để chuẩn bị đi hội. Ấy thế mà con Tấm không biết thân biết phận, cũng đòi đi hội cho bằng được. Mẹ liền nghĩ ra cách trộn thóc và gạo bắt nó nhặt cho kì hết mới được đi. Nhìn nó ngồi khóc mà chúng tôi hả hê lên kinh dự hội. Một lúc thì có thông báo, hoàng tử lệnh ai đeo vừa chiếc hài sẽ được chọn làm hoàng hậu. Tôi cố thử mà khốn nỗi không tài nào vừa được. Đang bực tức thì thấy con Tấm đến thử, thế mà nó lại đi vừa chiếc hài ấy. Ngay hôm ấy, cái Tấm được đón về cung làm vợ vua. Thật tức chết đi được.

Đến ngày giỗ cha, mẹ tôi nghĩ kế gọi Tấm về để giết nó. Mẹ sai chị ta trèo lên cây hái cau cúng, còn ở dưới gốc, mẹ lấy dao chặt cây. Chị ta trúng kế, rơi xuống ao chết đi. Mẹ đưa tôi vào cung làm vợ vua thay Tấm, nói dối rằng đây là di nguyện của chị Tấm trước khi chết. Mà ngặt nỗi, vào cung rồi mà vua cứ ngày đêm quấn quýt lấy chim vành anh, tôi có quyến rũ thế nào người cũng chẳng ngước nhìn. Tôi bắt và giết thịt nó. Thế mà chàng lại tiếp tục ra cây xoan đào ngồi mắc võng chứ. Tôi lại đốn luôn cây xoan đào ra làm khung cửi. Nhưng mỗi lần ngồi trước cung cửi, tôi đều nghe thấy tiếng dọa nạt đòi khoét mắt tôi. Quá sợ hãi, tôi đem đốt luôn khung cửi và vứt tro nó ở một nơi thật xa.

Lâu sau, hoàng tử đi tuần xa cung bỗng đem Tấm về. Nhìn Tấm còn sống sờ sờ đứng đó, trắng trẻo, xinh đẹp hơn xưa, tôi sợ hãi vô cùng, bỏ chạy về nhà. Rồi hai mẹ con tôi bị trừng phạt phải đi biệt sứ, sống những tháng ngày khổ cực, lang thang khắp nơi.

TOP 20 bài Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết 2024 SIÊU HAY (ảnh 2)

Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết - mẫu 4

Ta là Thạch Sanh - một chàng trai trẻ sống ở dưới túp lều cũ cạnh gốc đa già. Hằng ngày, ta lên núi đốn củi để kiếm sống. Trước đây ta từng được một ông lão thần bí dạy cho võ nghệ nhưng hầu như ta rất ít khi dùng đến.

Một ngày nọ, ta được một người hàng rượu là Lý Thông mời kết nghĩa huynh đệ. Ta rất vui liền đồng ý ngay, sau đó dọn sang nhà hắn cùng chung sống và giúp hắn mọi việc nặng nhọc trong quán. Ngờ đâu, hắn ta chỉ muốn lợi dụng ta mà thôi. Đầu tiên, hắn lừa ta thay hắn đi nộp mạng cho Trăn Tinh. Khi ta bình an trở về thì lừa ta đó là trăn vua nuôi để dụ ta bỏ trốn còn mình thì cướp công trạng. Lần thứ hai, ta hợp tác với hắn giải cứu công chúa, nhưng hắn lại sai lính lấp cửa hang để giết chết ta. May sao ta đã chạy thoát được, trên đường đi còn giải cứu cho con trai của vua Thủy Tề. Nhờ vậy, ta được tặng cho rất nhiều châu báu, nhưng ta chỉ lấy một cây đàn thần mà thôi. Trở về nhà, ta lại bị hồn Trăn Tinh và Đại Bàng Tinh hãm hại bị nhốt oan vào ngục. Ở trong ngục tù, ta đã lấy đàn ra để giải sầu, ngờ đâu tiếng đàn lại thần kì bay vào trong cung chữa khỏi bệnh cho công chúa. Nhờ đó, ta được nhà vua triệu kiến và có cơ hội trình bày hết mọi chuyện. Thế là Lý Thông bị trừng trị thích đáng, còn ta nhận được những thứ vốn là của mình. Khi ta trở thành phò mã, hoàng tử các nước chư hầu đã đem quân đến tấn công do không đồng ý. Nhưng nhờ niêu cơm thần và tiếng đàn thần, ta đã đánh tan ý chí của quân giặc, khiến chúng rút lui về nước mà không tổn thất một điều gì.

Từ lần đó, ta được nhân dân yêu mến và tin tưởng. Khi vua cha qua đời, ta được ông chọn người nối ngôi, trở thành vị vua mới.

Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết - mẫu 5

Ta là vị vua của biển cả: Thủy Tinh. Mỗi năm một lần ta sẽ triệu tập binh lính, dâng nước đánh Sơn Tinh. Mối thù giữa ta và hắn đã được lập ra từ nhiều năm trước.

Thuở đó, ta đã lần đầu gặp Sơn Tinh trong đại hội tuyển phò mã cho công chúa Mị Nương. Vốn tự tin sẽ là người thắng cuộc, nay ta lại ngang sức ngang tài với Sơn Tinh. Khi nhà vua quyết định phân thắng bại bằng cách nộp sính lễ, ta có chút hoang mang. Vì các món đồ trong đó đều rất khó tìm. Dù vậy, ta vẫn cùng binh lính bôn ba cả đêm để gom đủ sính lễ theo yêu cầu. Vậy mà cuối cùng, ta vẫn đến chậm hơn Sơn Tinh một bước. Quá tức giận và bẽ bàng, ta hô mưa, gọi gió đến nhấn chìm thành Phong Châu, rồi đuổi theo đòi cướp lại Mị Nương. Tuy nhiên, ta dâng nước đến đâu, Sơn Tinh lại bình tĩnh lấp đất cản lại đến đó. Sau hàng tháng trời dằng co, ta dần trở nên đuối sức vì xa biển lâu ngày, nên đành phải rút quân. Cơn tức giận của ta cũng vì vậy mà càng thêm đậm đặc, hóa thành sự oán hận.

Vì thế, mỗi năm một lần, ta lại dâng nước đánh Sơn Tinh, và cho đến nay chưa từng thắng lợi. Dù vậy, ta vẫn sẽ kiên trì đến bao giờ trả được hết thù xưa mới thôi.

Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết - mẫu 6

Ở nhà Phú Ông có một người con rể vừa chăm chỉ lại tài giỏi. Đó chính là tôi.

Trước đây, tôi là một anh nông dân làm thuê cho nhà Phú Ông. Thấy tôi chăm chỉ lại tháo vát, ông rất ưng ý. Bèn gọi tôi ra và hứa rằng nếu tôi chịu làm việc ba năm không lấy tiền công cho ông, thì ông sẽ gả con gái cho. Nghe ông nói, tôi đồng ý ngay.

Suốt ba năm trời tôi làm việc chăm chỉ từ sớm đến tối mịt, giúp nhà Phú Ông có thêm bao nhiêu là ruộng và trâu bò. Đến ngày hẹn, ông ấy bảo tôi vào rừng tìm một cây tre trăm đốt làm sính lễ. Nghe xong, tôi cũng thật thà vác rìu đi tìm tre trăm đốt. Nhưng dù đi biết bao nhiêu rừng tre, xem biết bao nhiêu cây cũng chẳng có cây nào cao đến thế. Đúng lúc tôi buồn bã tột độ, thì ông Bụt xuất hiện, chỉ cho tôi câu thần chú để gắn 100 đốt tre lẻ lại thành một cây tre dài. Tôi vui sướng lắm, vội cảm ơn Bụt rồi chạy ào về nhà. Đến nơi, tôi bất ngờ khi thấy Phú Ông đang tổ chức lễ cưới cho con gái với con trai của một Phú Ông làng khác. Cơn tức giận bùng nổ trong đầu tôi. Thế là, tôi liền dùng câu thần chú vừa học được, gắn Phú Ông vào thân cây tre, trở thành đốt thứ 101. Tên Phú Ông làng kia hoảng sợ, định vào ứng cứu thì cũng bị mắc kẹt cùng. Cuối cùng, Phú Ông đành phải chấp nhận hủy đám cưới này và thực hiện lời hứa với tôi ba năm trước.

Sau khi trở thành con rể Phú Ông, tôi lại càng ra sức làm việc chăm chỉ hơn trước. Của cải nhà Phú Ông cũng ngày càng nhiều, nên ông ấy đã quý tôi như con cái trong nhà.

Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết - mẫu 7

Ta là Thánh Gióng, người con của làng Gióng và cũng là người anh hùng có công dẹp giặc Ân đem lại thái bình cho đất nước dưới thời Hùng Vương thứ sáu.

Thủa ấy, giặc Ân thường xuyên sang xâm chiếm bờ cõi nước Việt. Nhân dân phải chịu nhiều đau thương. Nỗi thống khổ của nhân dân Lạc Việt vang lên tận trời xanh. Ngọc Hoàng thương xót muôn dân trăm họ nên đã cử ta xuống trần giúp dân đánh giặc, giữ nước. Tuân lệnh Người, ta lập tức lên đường. Nhìn khắp nhân gian, từ nơi này sang nơi khác mà ta vẫn chưa tìm thấy gia đình ưng ý để đầu thai. Một hôm, đến làng Phù Đổng, ta may mắn gặp được một cặp vợ chồng ông lão phúc hậu và rất chăm chỉ trong làng trong xóm ai ai cũng yêu mến và kính trọng.

Ấy vậy mà hai vợ chồng vẫn chưa có được một mụn con. Biết mỗi sáng bà lão thường ra đồng làm việc nên ta đã hoá phép thành một dấu chân to in trên mặt đất. Đúng như ta tiên đoán. Hôm sau, bà lão ra đồng, trông thấy vết chân dị thường, không khỏi tò mò, bà liền đặt chân mình lên ướm thử. Sau buổi đó bà thụ thai. Mười hai tháng sau, bà lão sinh ra một cậu bé mặt mũi khôi ngô và bụ bẫm. Đứa trẻ đó chính là ta. Tất cả mọi người trong làng ai cũng vui lây cho gia đình bà lão. Do mệnh trời ban xuống nên từ khi lọt lòng đến lúc ba tuổi ta không nói không cười và cũng không biết đi. Mẹ ta lo buồn lắm.

Bấy giờ giặc Ân sang xâm phạm bờ cõi nước Việt. Thế giặc mạnh và hung ác. Đi đến đâu chúng gieo tai ương đến đó. Nhà vua lo sợ bèn sai sứ giả đi khắp nơi rao tim người tài giỏi cứu nước, cứu dân. Nghe được tiếng sứ giả, ta biết là thời điểm mình ra giúp dân đã tới. Ta bèn cất tiếng nói: “Mẹ ơi! Mẹ ra mời sứ giả vào đây cho con thưa chuyện.” Mẹ ta ngạc nhiên và mừng rỡ, bà bèn chạy ngay đi gọi sứ giả. Gặp được sứ giả, ta mừng lắm, bèn nói: “Ông về tâu với vua sắm cho ta một con ngựa sắt, một cái roi sắt và một tấm áo giáp sắt, ta sẽ phá tan nát lũ giặc này.”

Nghe ta nói xong, sứ giả lấy làm kinh ngạc và mừng rỡ, vội vàng về tâu vua. Nhà vua cho là trời giúp mình nên ngay lập tức sai người làm gấp những thứ ta dặn. Để có đủ sức đánh tan giặc Ân, kể từ đó ta ăn rất khoẻ. Ta ăn bao nhiêu cũng không no, áo vừa may xong đã căng đứt chỉ. Mẹ nghèo không đủ sức nuôi ta, bà con hàng xóm biết chuyện bèn cùng nhau góp sức mong ta sớm đánh đuổi giặc Ân, cứu nhân dân khỏi biển khổ. Người cho gạo, người cho vải, người cho cà. Nhờ công sức của tất cả mọi người, ta lớn nhanh như thổi. Chẳng mấy chốc ta đã vươn vai biến thành một tráng sĩ khôi ngô tuấn tú, thân hình vạm vỡ, chân tay rắn chắc. Đúng khi ấy thì sứ giả đem các thứ ta cần đến. Ta liền mặc ngay áo giáp sắt, tay cầm roi sắt, phi ngựa sắt ra sa trường sau khi từ biệt quê hương.

Cưỡi trên mình ngựa sắt oai dũng, ta xông thẳng vào trận địa. Đem hết sức mạnh trời ban, ta đánh thẳng vào hàng ngũ của địch. Chúng kinh hồn bạt vía, dẫm đạp lên nhau mà chết. Giặc chết như rạ, tướng giặc kinh sợ bèn tìm đường tháo chạy. Ta vội thúc ngựa đuổi theo, bỗng nhiên roi sắt gãy. Nhìn thấy bụi tre gần đó, ta bèn nhổ gốc quật vào đám giặc. Chỉ một lát sau, giặc tan vỡ. Ta đuổi đến tận chân núi Sóc cho đến khi không còn bóng một tên giặc nào. Nhiệm vụ đã hoàn thành, ta bèn phóng ngựa lên đỉnh núi, cởi giáp sắt bỏ lại, rồi cưỡi ngựa sắt về trời bẩm báo với Ngọc Hoàng.

Nhà vua nhớ công ơn của ta bèn phong ta làm Phù Đổng Thiên Vương và lập đền thờ tại ngôi làng mà ta sinh ra - làng Gióng. Hiện nay, tháng tư hàng năm, người dân nơi đây lại tưng bừng mở hội đón ta về thăm lại quê xưa và cũng để khắc ghi mãi chiến công này. Những bụi tre trước kia ta dùng làm vũ khí đánh giặc, bị ngựa phun lửa cháy nên trở nên vàng óng, những vết chân ngựa để lại giờ đã trở thành những hồ ao liên tiếp.

Đóng vai nhận vật kể lại một truyện truyền thuyết - mẫu 8

Tôi là một anh nông dân nghèo bình thường như bao người khác. Nhưng tôi vẫn luôn tự hào về bản thân mình vì có tính tốt bụng, chăm chỉ và khỏe mạnh hơn người.

Một ngày nọ, khi đến làm ở nhà phú ông, tôi đã được ông hứa gả con gái cho nếu chịu làm ba năm cho nhà ông mà không lấy tiền công. Vốn đã phải lòng con gái phú ông lâu nay, tôi liền đồng ý mà không cần suy nghĩ gì cả. Trong ba năm ấy, tôi làm việc từ sáng sớm đến tối mịt, không quản ngại nắng mưa. Rất nhiều tài sản đã được tôi tạo ra, chất đầy trong kho khiến phú ông thích lắm.

Đến kì hạn, phú ông gọi tôi ra, yêu cầu tôi về chuẩn bị sính lễ là một cây tre trăm đốt để hỏi cưới con gái ông. Tuy khó khăn, nhưng thấy ông kiên quyết, tôi cũng đành khăn gói đi ngay. Tìm biết bao ngọn đồi, khu rừng mà vẫn không thấy cây tre nào có nhiều đốt như thế cả. Tôi bất lực ngồi gục xuống. Đúng lúc ấy, ông Bụt hiện lên, dạy cho tôi câu thần chú kì diệu. Với câu thần chú ấy, tôi có thể dính một trăm đốt tre vào với nhau thành cây tre trăm đốt.

Tìm được sính lễ, tôi phấn khởi trở về nhà. Ngờ đâu, ở trên sân lại đang tổ chức đám cưới linh đình của con gái phú ông và tên nhà giàu khác. Phẫn nộ vô cùng, tôi xông vào, đọc thần chú tạo nên cây tre trăm đốt, rồi gắn cả tên địa chủ xảo trá vào đó. Tên thông gia kia muốn giúp ông ta cũng bị dính vào luôn. Phải đến khi tên địa chủ chịu xin lỗi và thực hiện lời hứa, tôi mới tha cho.

Sau lần ấy, tên địa chủ không dám lừa gạt tôi nữa. Như đã hứa, hắn gả con gái cho tôi. Cả hai vợ chồng tôi cùng nhau chung sống hạnh phúc dưới mái nhà ấm êm.

 

 

Đánh giá

0

0 đánh giá