Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt hay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt
Đề bài: Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt
Dàn ý Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt
1. Mở bài
Giới thiệu về truyện cổ tích Cây tre trăm đốt
2. Thân bài
* Bối cảnh truyện
- Lão nhà giàu nhiều thóc nhiều tiền nhưng keo kiệt không muốn trả tiền công sức cho người làm.
- Anh nông dân nghèo nhưng thật thà, chăm chỉ và khỏe mạnh.
- Lão nhà giàu hứa với anh nông dân sau ba năm làm lụng cho hắn sẽ được gả con gái cho.
- Hết thời gian ba năm lão nhà giàu tính kế lừa anh nông dân.
* Diễn biến truyện
- Lão nhà giàu sai anh vào rừng chặt cây tre trăm đốt để làm đũa ăn cỗ
- Sau khi lừa anh nông dân đi chặt tre, ở nhà lão giàu liền tổ chức đám cưới linh đình, gả con gái cho tên nhà giàu khác.
- Anh nông dân tìm mãi không được cây tre trăm đốt, may nhờ có ông lão mách bảo và câu thần chú "Khắc nhập, khắc xuất" anh mới có được cây tre trăm đốt
- Trở về nhà anh biết mình bị lừa nên liền trả thù ông lão và những tên nhà giàu
* Kết thúc truyện
- Anh nông dân cưới con gái lão nhà giàu làm vợ, hai người sống rất hạnh phúc
3. Kết bài
Cảm nhận của em sau đối với truyện cổ tích Cây tre trăm đốt
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 1
Truyện cổ tích Cây tre trăm đốt mang nhiều ý nghĩa giáo dục và cũng là một câu chuyện cổ tích thú vị, đầy hấp dẫn.
Câu chuyện kể về anh nông dân Khoai hiền lành, tốt bụng, chăm chỉ. Anh Khoai vốn là người làm ở nhà phú ông. Thấy anh chăm chỉ làm lụng lại hiền lành, sợ anh sang nhà khác làm, Phú ông liền gọi anh lại ngọt nhạt bảo cố làm cho ông trong ba năm, rồi ông gả con gái cho anh. Nghe vậy, anh Khoai vui vẻ đồng ý.
Sau ba năm, dưới sự chăm chỉ, giỏi giang của anh Khoai, nhà phú ông đã giàu lên gấp nhiều lần. Anh đến bảo phú ông thực hiện lời hứa gả con gái cho mình thì phú ông lươn lẹo nên muốn lật kèo. Hắn đồng ý gả con gái cho anh nhưng anh phải kiếm được cây tre trăm đốt để làm sính lễ. Chủ tâm, hắn muốn lừa anh, vì trên này làm gì có cây tre trăm đốt. Anh Khoai có tìm cả đời cũng không ra, mà nếu tìm ở nơi rừng thiêng nước độc có khi còn mất mạng.
Anh Khoai thì thật thà, tin lời lão liền xách tay nải đi tìm cây tre trăm đốt. Nhưng tìm mãi, tìm mãi không được, anh bất lực đến bật khóc. Bỗng nhiên có ông Bụt hiện lên hỏi Vì sao con khóc, anh kể lại đầu đuôi câu chuyện. Ông bảo anh đi tìm một trăm đốt tre về đây, khi nào cần thì đọc thần chú “khắc nhập khắc nhập” để gắn chúng lại thành cây tre trăm đốt. Anh Khoai vui vẻ định vác lên vai mang về thì do một trăm đốt dài quá, đi lại vướng víu không đi nổi. Anh bảo Bụt ơi con không mang về được nên Bụt đã dạy anh câu thần chú khắc xuất khắc xuất, một trăm đốt tre rời ra, anh bó lại và mang về dễ dàng.
Cảm ơn ông Bụt, anh Khoai sung sướng mang một trăm đốt tre về nhà phú ông. Nhưng vừa về đến cổng, anh đã thấy đám cưới linh đình của con gái phú ông với con trai một nhà giàu khác. Biết mình bị lừa, tức giận, anh quyết định dạy cho lão phú ông một bài học đáng nhớ. Anh gọi Phú ông lại và bảo đã mang cây tre trăm đốt về rồi đây. Lão không tin, anh đọc thần chú, một trăm đốt tre xuất hiện trước mắt lão. Quá ngạc nhiên, lão đưa tay sờ thử. Đúc lúc đó, anh Khoai đọc thần chú khắc nhập, khắc nhập, khiến tay lão phú ông dính chặt vào thân tre. Nhà giàu kia thấy vậy cũng chạy ra định kéo lão phú ông thì cũng bị anh Khoai đọc thần chú dính cùng lại. Vừa đau, xấu hổ, phú ông đồng ý thực hiện lời hứa gả con gái cho anh Khoai thì anh Khoai mới thả ra. Sau đó, anh được tổ chức đám cưới với con gái phú ông như đã hứa hẹn từ trước.
Qua truyện cổ tích Cây tre trăm đốt, đã dạy các bạn nhỏ về sự trung thực, biết giữ lời hứa và ở hiền sẽ gặp lành, ở ác gặp ác.
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 2
Khi còn nhỏ, em thường được nghe ông và bà kể cho nghe những câu chuyện cổ tích rất ý nghĩa. Một trong số truyện cổ tích ông kể mà em ấn tượng nhất là truyện Cây tre trăm đốt, ông kể trong lúc em và ông cùng đi chặt tre làm diều.
Ngày xưa có một phú ông nhà giàu nhưng lại bủn xỉn keo kiệt, ông ta thuê anh nông dân nghèo có tính cần cù chịu thương chịu khó cày ruộng. Ông ta chỉ muốn anh nông dân làm cho mình mà lại không mất tiền thuê nên đã hứa hẹn rằng "Anh hãy chịu khó cày ruộng cho ta trong ba năm, hết thời gian đó ta sẽ gả con gái cho anh". Anh chàng này tưởng thật, làm ngày làm đêm không quản mệt nhọc, mang về cho phú ông lúa thóc chất đầy kho.
Cuối cùng cũng đến hạn ba năm, đang háo hức được lấy con gái phú ông thì anh nông dân lại bị lão ta lừa. Một mặt phú ông bảo anh vào rừng chặt cây tre trăm đốt về làm đũa mời cỗ cả làng, mặt khác sau khi anh đi lão ta bèn mở tiệc gả con gái cho tên nhà giàu khác. Ở bên này anh nông dân sau khi vào rừng chặt hết cả rặng tre, quần áo rách tơi tả, chân tay bị cứa chảy máu vẫn không tìm được cây tre đủ 100 đốt. Nghe tiếng khóc của anh đã có một ông bụt hiện lên và trao cho anh câu thần chú "Khắc nhập, khắc xuất", anh chặt đủ 100 đốt tre, đọc câu "khắc nhập" là từng đốt tre nhập thành cây tre đủ 100 đốt. Anh vui mừng đem tre về thì phát hiện ra phú ông lừa mình, anh liền đọc câu thần chú "khắc nhập" nhốt ông vào cây tre, sau khi nghe ông ta van xin và hứa không bày mưu lừa hại anh nữa anh mới đọc "khắc xuất" để thả ông ta ra. Từ đó anh nông dân lấy con gái phú ông và sống hạnh phúc đến cuối đời.
Tuy chỉ là truyện cổ tích nhưng thực sự rất gần gũi với cuộc sống hàng ngày, phú ông và cây tre trăm đốt giống như những khó khăn, thử thách và chướng ngại mà ta phải vượt qua trong cuộc sống. Hãy luôn cố gắng và sống thật tốt, mọi chuyện sẽ luôn có cách giải quyết.
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 3
Những câu chuyện cổ tích với các chi tiết tiết kì ảo và bài học bổ ích luôn là món ăn tinh thần không thể thiếu của em. Sau nhiều năm tích lũy, em đã đọc được rất nhiều những câu chuyện cổ tích hay cả trong nước và ngoài nước. Trong đó, có những câu chuyện em đặc biệt yêu thích, đọc đi đọc lại nhiều lần. “Cây tre trăm đốt” chính là một câu chuyện như thế.
Nhân vật chính của cậu chuyện này là anh Khoai - một anh nông dân hiền lành, chăm chỉ, chịu khó. Anh được phú ông hứa gả con gái cho nếu chịu làm việc không lấy tiền lương cho ông suốt ba năm liền. Nghe vậy, vốn thầm thương trộm nhớ con gái phú ông bấy lâu nay, anh Khoai đồng ý ngay không chút do dự. Từ hôm đó, ngày nào anh cũng làm việc chăm chỉ, quần quật từ sáng sớm đến tối mịt. Của cải nhà phú ông cũng nhờ thế mà ngày càng nhiều hơn, đồ sộ hơn.
Khi ngày hẹn đến, phú ông cho gọi anh Khoai vào gặp riêng, bảo anh hãy nộp một phần sính lễ gồm cây tre một trăm đốt thì mới cho tổ chức đám cưới. Nghe vậy, anh Khoai liền hăm hở mang liềm vào rừng tìm tre. Anh đi từ ngọn đồi này sang ngọn đồi khác, từ ngày này sang ngày khác, mãi vẫn chẳng tìm thấy một cây tre nào dài đủ một trăm đốt cả. Đau buồn và thất vọng, anh ngồi bệt xuống dưới gốc cây, thẫn thờ nhìn trời. Đúng lúc đó, một ông lão râu tóc bạc phơ xuất hiện, hỏi thăm hoàn cảnh của anh. Nghe anh kể chuyện, cụ liền bật cười, hứa rằng sẽ giúp anh giải quyết vấn đề này. Sau đó, cụ bảo anh Khoai đi chặt đủ một trăm đốt tre rồi mang về cho mình. Vốn nhanh nhẹn và khỏe mạnh, anh chỉ làm một loáng là có đủ một trăm đốt tre. Sau đó, trong ánh mắt ngạc nhiên của anh, ông đọc lên câu thần chú khiến các đốt tre dính liền vào nhau như vốn là một cây tre dài. Rồi ông lại chỉ cho anh câu thần chú khiến các đốt tre tách rời ra như ban đầu. Nhờ thế, anh Khoai có thể dễ dàng mang theo chúng về nhà. Học thuộc câu thần chú, anh Khoai vội vàng cảm ơn và chào tạm biệt ông lão và trở về nhà.
Khi anh về đến nơi, trong sân nhà đang linh đình tổ chức tiệc cưới cho con gái phú ông (người lẽ ra là vợ của anh) với con trai phú ông làng bên. Lúc này, anh Khoai hiểu ra rằng cây tre trăm đốt làm sính lễ chỉ là âm mưu lừa anh đi thật xa để lật lọng của phú ông mà thôi. Vô cùng tức giận, anh liền đọc thần chú, gắn chặt phú ông vào cây tre một trăm đốt khiến ông đau điếng và vô cùng xấu hổ. Tên phú ông làng bên thấy thế liền lao ra hòng giúp bạn những cũng bị dính chặt vào. Sau một hồi dày vò, phú ông buộc phải xin lỗi anh Khoai, và cam kết thực hiện đúng giao kèo lúc trước. Nghe thế, anh Khoai mới đồng ý thả họ ra. Và thế là, sẵn có rạp cưới, mâm cỗ và bà con làng xóm, anh Khoai liền được tổ chức đám cưới với con gái phú ông luôn. Từ ngày đó, hai vợ chồng dọn về chung sống với nhau rất hạnh phúc và êm đềm.
Kết thúc có hậu ấy khiến em cảm thấy vui lây cho anh Khoai. Đó là thành quả xứng đáng cho những gì anh đã cố gắng phấn đấu suốt ba năm trời. Còn phú ông, chắc hẳn bài học ngày hôm đó sẽ khiến ông ta nhớ mãi, không dám lừa gạt người khác nữa.
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 4
Trong nhiều câu chuyện cổ tích thì em yêu thích nhất là "Cây tre trăm đốt” mà bà đã kể cho em nghe cùng nhân vật anh Khoai hiền lành, chăm chỉ …Mọi người đã biết câu chuyện chưa? Nếu chưa, nghe em kể lại truyện Cây tre trăm đốt ngắn gọn nhé.
Ngày xưa, ở một làng nọ có anh Khoai hiền lành, làm thuê cho lão phú ông trong làng đã lâu. Vốn hiền lành, chất phác nên lão bảo gì anh làm nấy. Một hôm, lão gọi anh đến dỗ ngon, dỗ ngọt: “Con ở nhà ta đã lâu, lại thấy con ngoan ngoãn, hiền lành nên ta định gả con gái cho con. Nhưng phải trong ba năm, con gắng sức vì cái nhà này, làm thuê không lấy tiền công”. Thấy lão nói thế, anh mừng lắm, cứ tưởng thật nên anh càng làm việc chăm chỉ hơn.
Nhờ ba năm miệt mài làm việc của anh Khoai, nhà lão phú ông thêm ruộng vườn, trâu bò, nhà cửa, giàu lên nhiều lần trong làng. Vốn mưu mô, lão không muốn gả con gái cho một tên người làm thuê, không có gì trong tay như anh Khoai mà thay vào đó là hứa hôn con gái cho một nhà giàu khác. Khi sắp làm đám cưới, lão gọi anh Khoai vào tâm sự: "Con cũng ở với nhà ta ba năm qua, công sức của con với nhà này ta biết rõ, nhưng sắp tới làm cưới mà không có sính lễ gì thì cũng không được, nên là con vào rừng kiếm cây tre trăm đốt về làm của hồi môn nhé". Bởi lẽ, lão biết, trên đời này làm gì có cây tre trăm đốt, anh Khoai chắc chắn không thể lấy con gái lão được, lão gả con cho người khác cũng không phải thất hứa. Chỉ có anh Khoai thật thà, tin người nên đồng ý đi tìm trong rừng sâu. Anh tìm mãi nhưng không ra, mệt mỏi, buồn rầu, anh ngồi khóc. Bụt hiện lên và hỏi sao anh khóc vậy. Anh thuật lại sự tình, Bụt cười bảo có gì khó, con đốn một trăm đốt tre lại đây, đọc khắc nhập để dính các đốt lại với nhau, đọc khắc xuất để rời một trăm đốt mang về. Anh mang về nhà, thấy đang tổ chức đám cưới, gọi hỏi lão Phú ông thì lão bảo anh có tìm được cây tre trăm đốt đâu. Anh đọc thần chú, thì cây tre trăm đốt xuất hiện trước mặt lão. Ngạc nhiên, đưa tay sờ thử thì tay lão cũng dính chặt với cây tre luôn. Con gái lão phú ông thấy vậy cũng chạy ra định kéo cha ra thì cũng dính lại với thân tre. Đến khi lão phú ông đồng ý thực hiện lời hứa gả con gái cho anh Khoai thì hai cha con mới được rời ra. Anh Khoai làm đám cưới với con gái phú ông. Hai vợ chồng sống hạnh phúc với nhau suốt đời.
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 5
Kho tàng cổ tích Việt Nam vô cùng phong phú và đồ sộ, gắn liền với tuổi thơ em. Nhưng trong đó, em thích nhất là câu chuyện Cây tre trăm đốt. Truyện kể về anh chàng tên Khoai có tính cách thật thà, chăm chỉ, ăn ở tốt bụng. Thấy anh làm tốt, sợ anh sang nhà khác nên phú ông hứa với anh làm không công cho lão ba năm rồi lão sẽ gả con gái cho. Anh nghe thấy thì mừng lắm, đồng ý luôn.
Qua ba năm, có công sức anh Khoai mà nhà phú ông giàu lên trông thấy. Nhưng phú ông không muốn gả con gái cho một tên người ở nên gọi anh lại và bảo anh đi kiếm cây tre trăm đốt về làm sính lễ. Không tìm được thì đừng trở về nữa. Anh Khoai đi tìm mãi, tìm mãi mà không ra, ngồi bật khóc. Rồi bất chợt, Bụt hiện ra và mách anh đi chặt một trăm đốt tre, đọc thần chú khắc nhập để tạo thành cây tre trăm đốt, khi không cần thì đọc khắc xuất để các đốt tre rời ra. Anh Khoai cảm ơn Bụt, vui vẻ đi về, chắc mẩm sẽ lấy được con gái phú ông. Ngờ đâu, về đến nhà đã thấy đám cưới linh đình của phú ông gả con gái cho nhà khác. Tức giận, anh đọc thần chú dính một trăm đốt tre và dính cả lão phú ông vào. Lão khóc lóc xin tha, hứa thực hiện gả con gái cho anh thì anh mới đồng ý thả lão ra. Cuối cùng, anh Khoai cũng lấy được con gái phú ông.
Câu chuyện để lại bài học có giá trị nhân văn sâu sắc: Sống tốt, hiền lành thật thà sẽ được người giúp đỡ, đó là kinh nghiệm, đạo lý mà ông cha ta muốn dạy con cháu sau này.
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 6
Truyện cổ tích Cây tre trăm đốt là một câu chuyện hay và ý nghĩa đối với các bạn nhỏ.
Câu chuyện kể về cuộc đời của một anh nông dân hiền lành, tốt bụng lại chăm chỉ có tên là Khoai. Năm đó, anh đến xin làm thuê cho nhà phú ông. Thấy anh làm việc giỏi và thật thà, hắn liền gọi anh đến và bảo rằng nếu anh Khoai làm lụng chăm chỉ cho nhà hắn mà không lấy tiền công, thì sau ba năm sẽ gả con gái cho anh. Nghe phú ông nói, anh bằng lòng ngay.
Sau ba năm, nhà phú ông có thêm biết bao là của cải, ruộng vườn do anh Khoai gây dựng. Ấy thế mà, hắn lại quyết định lừa gạt anh. Hắn lừa anh lên rừng tìm một cây tre trăm đốt để làm sính lễ. Nhưng thật ra, là muốn lừa anh đi xa, đi sâu vào rừng cho cọp vồ. Còn ở nhà, hắn tổ chức đám cưới linh đình cho con gái mình và con trai của một nhà giàu khác trong vùng.
Anh Khoai sau nhiều ngày trèo đèo lội suối vẫn không tìm được cây tre như ý, đã bất lực òa khóc nức nở. Thấy thế, ông Bụt bèn hiện lên và giúp đỡ cho anh. Ông bảo anh đi tìm một trăm đốt tre rời về, rồi dạy cho anh câu thần chú “khắc nhập khắc nhập” để gắn chúng lại thành cây tre trăm đốt. Rồi dạy thêm câu thần chú “khắc xuất khắc xuất” để gỡ chúng ra cho tiện di chuyển.
Sau khi rối rít cảm ơn ông Bụt, anh Khoai sung sướng xách một trăm đốt tre về nhà để hỏi vợ. Nhưng vừa về đến sân, anh đã chứng kiến một đám cưới linh đình của con gái phú ông. Tức giận vô cùng, anh quyết định dạy cho lão ta một bài học. Anh dùng câu thần chú “khắc nhập khắc nhập” để dính một trăm đốt tre lại với nhau, rồi còn dính cả luôn lão phú ông lên đó. Tên nhà giàu thông gia kia thấy vậy, vội chạy vào ứng cứu thì cũng bị dính vào. Vừa đau lại xấu hổ, hai lão ta kêu la oai oái. Phải đến khi chúng cam kết thực hiện lời hứa, thì anh Khoai mới thả ra. Sau đó, anh được tổ chức đám cưới với con gái phú ông như đã hứa hẹn từ trước.
Qua câu chuyện cổ tích này, ông cha đã gửi gắm đến chúng ta bài học về lòng trung thực và biết giữ lời hứa trong cuộc sống.
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 7
Những câu chuyện cổ tích luôn song hành cùng thế hệ tuổi thơ của trẻ nhỏ, nuôi dưỡng ước mơ trẻ thơ. Tôi cũng như bao đứa trẻ khác, rất thích nghe những câu chuyện bà kể. Và như đã thành lệ, đêm nào, trước khi đi ngủ, bà nội cũng kể chuyện cổ tích cho tôi nghe. Câu truyện “cây tre trăm đốt” là câu truyện tôi thích nghe nhất
Ngày xưa có một anh chàng cày hiền lành, khoẻ mạnh, đi ở cho một lão nhà giàu. Anh rất chăm chỉ lại thạo việc đồng áng nên lão nhà giàu muốn anh làm lợi thật nhiều cho lão. Một hôm, lão gọi anh đến và ngon ngọt dỗ dành:
- Con chịu khó thức khuya dậy sớm làm lụng giúp ta, chớ quản nhọc nhằn. Ba năm nữa, ta sẽ gả con gái cho.
Anh trai cày tưởng lão nói thật, cứ thể quần quật làm giàu cho lão. Ba năm sau, nhờ công sức anh, lão chủ có thêm nhà ngói, sân gạch, tậu thêm được ruộng, được vườn. Tuy nhiên, lão nhà giàu chẳng giữ lời hứa năm xưa. Lão đã ngấm ngầm nhận lời gả con gái cho con trai một nhà giàu khác trong vùng. Một hôm, lão làm ra vẻ thân mật bảo anh Khoai cày:
- Con thật có công với gia đình ta. Con đã chịu khó ba năm, trồng cây sắp đến ngày ăn quả. Cơ ngơi nhà ta chỉ còn thiếu cây tre trăm đốt, con gắng lên rừng tìm cho được đem về, ta sẽ gả con gái cho.
Anh Khoai cày mừng rỡ xách dao lên rừng. Anh không biết ở nhà hai lão nhà giàu đã sắp sẵn cỗ bàn để làm lễ cưới con trai, con gái chúng. Hai lão hí hửng bảo nhau: “Cái thằng ngốc ấy có đi quanh năm suốt tháng cũng đố mà kiếm được cây tre đủ trăm đốt! Thế nào rồi cũng bị rắn cắn, hổ vồ!”
Về phần anh Khoai cày, anh hì hụi trèo đèo lội suối, luồn hết bụi này bờ khác tìm kiếm mà chỉ thấy những cây tre thấp bé bình thường, cây cao nhất cũng chưa được năm chục đốt. Anh buồn quá, ngồi bưng mặt khóc. Nghe tiếng khóc, Bụt hiện lên hỏi:
- Làm sao con khóc?
Anh Khoai cày thưa rõ đầu đuôi câu chuyện. Bụt cười và bảo:
- Khó gì việc ấy! Con hãy chặt đủ một trăm đốt tre, đem xếp nối với nhau rồi hô: “Khắc nhập, khắc nhập” thì sẽ có ngay cây tre trăm đốt.
Nói xong, Bụt biến mất. anh Khoai cày làm đúng lời Bụt bảo, quả nhiên cả trăm đốt tre dính liền nối nhau thành một cây tre đủ trăm đốt. Anh sung sướng nâng lên vai vác về. Song, tre dài quá, vướng bờ vướng bụi, không sao đưa ra khỏi rừng được. Anh lại ngồi xuống khóc, Bụt lại hiện lên hỏi:
- Cây tre trăm đốt có rồi, sao con còn khóc?
Anh nói tre dài quá không vác về nhà được, Bụt liền bảo:
- Con hãy hô: “Khắc xuất, khắc xuất”, những đốt tre ấy sẽ rời ra!
Anh làm theo lời Bụt, quả nhiên cây tre rời ra trăm đốt, anh kiếm dây rừng buộc làm hai bó, mừng rỡ gánh về.
Lúc anh về tới nơi, thấy hai họ ăn uống linh đình và sửa soạn đón dâu, anh mới biết rõ là lão nhà giàu đã lừa anh và đã lén lút đem con gái gả cho người khác. Anh giận lắm nhưng không nói năng gì, lẳng lặng xếp trăm đốt tre nối nhau và hô: “Khắc nhập, khắc nhập”. Một cây tre đúng trăm đốt tươi xanh óng ả hiện ra trước mắt mọi người. Lão chủ thấy lạ, chạy lại gần xem. Anh đọc luôn: “Khắc nhập, khắc nhập”. Lão ta dính liền ngay vào cây tre, không tài nào dứt ra được. Lão thông gia thấy vậy chạy lại định gỡ cho nhà chủ. Anh đợi cho hắn tới gần, rồi lại đọc: “Khắc nhập, khắc nhập”. Thế là lão ta cũng dính chặt luôn vào cây tre. Hai lão nhà giàu kêu khóc thảm thiết, van lạy anh Khoai cày xin anh gỡ ra cho và hứa trước hai họ sẽ gả con gái cho anh ngay hôm đó. Lúc bấy giờ, anh mới khoan thai đọc: “Khắc xuất, khắc xuất”. Tức thì cả hai lão kia rời khỏi cây tre và cây tre cũng chia thành trăm đốt. anh Khoai cày làm lễ cưới cô gái và hai vợ chồng sống với nhau hạnh phúc suốt đời.
Khi nghe xong chuyện “Cây tre trăm đốt”, trong tôi hiện lên suy nghĩ: “Đáng đời cho bọn gian tham, quỷ quyệt!”. Ở đời, những kẻ tham lam thường chuốc hại cho mình, còn những người hiền lành, chăm chỉ như anh Khoai cày sẽ được mọi người yêu quý và đạt được kết quả tốt đẹp.
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 8
“Tôi yêu truyện cổ nước tôi/ Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa”. Câu thơ ấy còn mãi trong lòng tôi mỗi khi tôi nhớ lại những câu chuyện cổ tích mà bà tôi đã kể. Tôi như chìm đắm vào thế giới của bà tiên, ông Bụt của cô Tấm thảo hiền, những hình ảnh về tuổi thơ cứ trở lại trong tâm thức của tôi với biết bao kỉ niệm. Tôi vẫn nhớ như in, từng chi tiết trong câu chuyện của bà, tôi rất ấn tượng với hình ảnh anh Khoai trong truyện “Cây tre trăm đốt”. Các bạn đã bao giờ nhìn thấy cây tre nào có một trăm đốt chưa? Rất lạ phải không, ấy thế mà anh Khoai trong câu chuyện lại là người đi tìm được cây tre trăm đốt các bạn ạ, và chúng ta sẽ nghe lại câu chuyện để hiểu tại sao anh ấy lại phải đi tìm cây tre trăm đốt nhé.
Ngày xửa, ngày xưa có một anh chàng nghèo tên là Khoai. Tính tình cần cù, chịu khó ai cũng quý mến. Anh đi ở cho nhà phú ông, giàu có trong vùng. Phú ông thấy anh chăm chỉ, hiền lành liền ngon ngọt dỗ dành anh. “Mày làm lụng thật giỏi rồi tao gả con gái út cho mày”. Khoai tưởng thật, nên đã làm lụng gấp năm gấp mười trước đây. Ba năm sau, cô Út đã lớn, đến tuổi lấy chồng nhưng anh Khoai cũng chẳng thấy phú ông nhắc gì đến chuyện sẽ gả con gái cho mình, anh Khoai buồn lắm.
Một hôm anh Khoai nghe người làm trong nhà nói chuyện, biết phú ông sắp gả cô Út cho con trai viên cai tổng giàu có, anh Khoai bất bình lắm, liền đến nói với ông chủ. Lúc ấy phú ông không giải thích gì với anh mà chỉ nói: “ Mày vào rừng đem về đây một cây tre trăm đốt để làm đũa cưới, tao cho mày cưới cô Út ngay”.
Vốn thật thà, Khoai tin theo lời phú ông hăm hở lên rừng tìm cây tre trăm đốt. Đi hết một ngày, qua nhiều cánh rừng anh chẳng tìm thấy cây tre nào trăm đốt cả. Trời đã dần tối, anh đã đếm qua không biết bao cây tre mà không thấy. Vừa mệt, vừa đói, lại nghĩ đến việc không tìm được cây tre mang về thì làm sao cưới được cô Út, anh thất vọng bèn ngồi khóc một mình. Bỗng nhiên có một cụ già, râu tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền từ phúc hậu chống gậy đi đến gần anh và hỏi: “Cơ sự làm sao mà con khóc?”. Anh Khoai bèn kể lại cho cụ già nghe rõ sự tình, cụ liền bảo anh đi chặt nhanh về một trăm đốt tre. Sau khi anh Khoai mang tre về, cụ già nhìn vào đống tre và nói: “Khắc nhập, khắc nhập” Tức thì các đốt tre liên kết lại thành một cây tre đốt. Anh vui mừng lắm, nghĩ mình có thể nhanh chóng về nhà để hỏi cưới cô Út. Ý nghĩa ấy, thoáng hiện trong đầu anh, nhưng khi anh quay lại nhìn về chỗ cụ già vừa đứng thì cụ đã không còn ở đó. Anh liền nhanh chóng đứng dậy vác cây tre ra khỏi rừng, nhưng loay hoay mãi, quay hết chiều dọc đến chiều ngang anh cũng không thể xoay chuyển được cây tre. Thấy mình không làm được gì nữa, anh bất lực ngồi khóc. Cụ già một lần nữa lại hiện lên giúp và nói với anh nếu muốn mang cây tre ra khỏi rừng một cách đơn giản, con hãy nói: “Khắc xuất, khắc xuất”. Các khúc tre sẽ tự động rời khỏi nhau, con có thể dễ dàng mang chúng về nhà. Cụ già dặn anh Khoai ghi nhớ hai câu thần chú và cách dùng rồi biến mất, anh còn chưa kịp nói lời cảm ơn với cụ. Nhìn các đốt tre đã rời khỏi nhau, anh liền nhanh chóng bó chúng vào rồi tức tốc trở về nhà phú ông.
Vừa về đến ngõ nhà phú ông, anh Khoai không thể tin vào mắt mình, vì trong nhà đang tổ chức đám cưới linh đình cho cô Út. Thấy Khoai trở về, phú ông ra mặt cười đắc trí mà nói rằng: “Tao cần gì mấy khúc tre mày mang về chứ, mày nghèo thế làm sao lấy được con gái ông”. Anh Khoai thấy thế tức mình, bèn đọc câu thần chú “Khắc nhập, khắc nhập” Tức thì các ống tre xếp vào nhau thành một cây tre trăm đốt, kéo cả phú ông và tên con rể nhà giàu kia vào. Hai người họ sau khi bị dính vào cây tre đã luôn miệng kêu gào, để có thể thoát ra khỏi cây tre, nhưng càng cựa quậy càng dính chặt hơn. Phú ông phải ra sức van xin, nài nỉ anh Khoai, xin tha anh mới đọc câu thần chú “Khắc xuất, khắc xuất” ngay sau đó cây tre rời ra thành trăm đốt và phú ông cùng tên trọc phú thoát ra khỏi cây tre. Thoát nạn, phú ông giữ đúng lời hứa phải gả cô con Út cho anh Khoai, anh làm đám cưới với con phú ông trước sự chứng kiến của bà con làng xóm, ai nấy đều thấy vui và chúc phúc cho vợ chồng anh. Anh Khoai và cô Út sống hạnh phúc bên nhau suốt đời.
Kết thúc câu chuyện cây tre trăm đốt chúng ta vui vì luôn cảm thấy người tốt sẽ gặp được điều may mắn. Ông cha ta vẫn dạy “ Ở hiền thì lại gặp hiền/ Người ngay thì gặp người tiên độ trì”. Và câu chuyện cây tre trăm đốt, là lời nhắc nhở với thế hệ trẻ ngày nay về lối sống, cách sống sao cho có thể trở thành người có ích trong xã hội.
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 9
Nhắc đến những câu chuyện cổ tích em liên tưởng ngay đến những ông bụt, bà tiên, những vị thần giúp đỡ người tốt trong lúc nguy nan cấp bách hay đau khổ. Một trong những truyện cổ tích em được đọc nhiều lần và nhớ rõ từng chi tiết chính là truyện Cây tre trăm đốt.
Câu chuyện Cây tre trăm đốt kể về một lão nhà giàu và một anh nông dân nghèo. Lão nhà giàu tuy có tiền nhưng lại rất keo kiệt, chỉ biết ăn của người, anh nông dân nghèo phải đi cày thuê ruộng cho lão nhưng lão lại không muốn trả tiền liền nghĩ ra cách dỗ dành anh chịu khó cày bừa đủ ba năm sẽ gả con gái cho. Anh nông dân tính thật thà liền tin ngay, chăm chỉ làm lụng cả vụ lúa mùa đến vụ lúa chiêm, kiếm cho lão nhà giàu không biết bao nhiêu là thóc lúa.
Đến hạn ba năm trôi qua, lão nhà giàu không muốn gả con gái cho anh nông dân nên lừa anh đi chặt cây tre đủ 100 đốt về làm đũa cho cả làng ăn cỗ. Anh nông dân khờ tưởng cây tre trăm đốt có thật nên vào rừng chặt nhưng làm gì có cây tre nào đủ 100 đốt, may thay anh là người thật thà lại ăn ở tốt nên được trời thương, có một ông lão dạy anh đọc câu thần chú "khắc nhập, khắc xuất". Từ 100 đốt tre có thể liền thành một cây tre cao vút thẳng tắp, anh nông dân đã thành công có được cây tre đủ 100 đốt.
Thế nhưng khi mang tre về anh nông dân biết mình đã bị lừa, lão nhà giàu đang mở tiệc linh đình gả con gái cho tên nhà giàu khác. Thấy vậy anh ta liền đọc câu thần chú "khắc nhập" nhốt cả lão nhà giàu và những tên nhà giàu khác vào trong cây tre, lúc sau khi lão đã hứa gả con gái thì anh nông dân mới đọc "khắc xuất" để họ được ra ngoài.
Quả thực những người tốt sẽ luôn gặp điều lành, may mắn giống như câu "Ở hiền gặp lành" còn những người xấu ác trước sau gì cũng phải chịu quả báo cho những việc mình đã gây ra.
Kể lại truyện cổ tích Cây tre trăm đốt - mẫu 10
Biết bao nhiêu nhân vật đẹp đi theo mãi trong tâm trí em nhưng em nhớ nhất vẫn là hình ảnh anh trai cày trong câu chuyện “Cây tre trăm đốt” mà bà đã kể cho em nghe. Anh trai cày thật hiền lành và chăm chỉ …Vậy anh có được hạnh phúc không? Hãy nghe em kể lại chuyện đó nhé.
Ngày xưa, ở một làng nọ có một anh trai cày mô côi cha mẹ từ bé. Anh được một lão nhà phú hộ thuê. Vốn hiền lành, chất phác nên lão bảo gì anh làm nấy. Một hôm, lão gọi anh đến dỗ ngon, dỗ ngọt: “Con ở nhà ta đã lâu, lại thấy con ngoan ngoãn, hiền lành nên ta định gả con gái cho con. Với điều kiện trong ba năm, con phải làm ăn đến nơi đến chốn”. Thấy lão nói thế, anh mừng lắm, cứ tưởng thật nên anh càng làm việc hăng say hơn. Nhờ ba năm làm việc cực nhọc của anh, giờ đây lão đã tậu thêm được ruộng vườn, nhà cửa và nhiều thóc lúa. Trong ba năm đó, lão đã ngầm hứa gả con một lão buôn giàu có. Gần đến ngày lão nói với anh
là gả con gái cho anh, lão bảo anh vào rừng tìm một cây tre trăm đốt làm của hồi môn. Anh liền vào rừng tìm cây tre trăm đốt. ở nhà, lão phú hộ nghĩ thầm: “Làm gì có tre trăm đốt mà tìm thể nào nó cũng bị rắn cắn, hổ vồ”. Trong rừng anh đang cố gắng tìm được thứ lão phú hộ cần, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có năm mươi đốt. Anh tìm đến hai ngày sau vẫn không thấy cây tre trăm đốt. Buồn quá, anh ngồi xuống cạnh một cái cây mà khóc. Thấy thế, Bụt hiện lên hỏi: “Tại sao con khóc”. Anh trai cày kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Bụt, Bụt bảo: “Chuyện đó khó gì, con hãy tìm cho ta một trăm đốt tre và hô “khắc nhập, khắc nhập” thì các đốt tre sẽ liền lại thành một cây, còn hô “khắc xuất, khắc xuất” thì cây lại rời ra”. Anh định cảm ơn thì Bụt đã biến mất. Anh tìm đủ một trăm đốt tre rồi bó lại mang về. Đến nơi, anh thấy tiệc tùng linh đình trong nhà phú hộ. Anh tức lắm nhưng vẫn hô: Khắc nhập, khắc nhập, cây nhập liền lại vươn thẳng lên trời. Mọi người ngạc nhiên chạy ra xem. Lão phú hộ chen trong đám người bước ra với vẻ mặt ngạc nhiên. Anh liền đọc: “Khắc nhập, khắc nhập” thế là lão phú hộ dính chặt vào cây. Lão phú hộ van xin anh. Mãi sau anh mới khoan thai đọc: “Khắc xuất, khắc xuất” thế là lão phú hộ rời ra khỏi cây tre và phải gả con gái cho anh. Hai vợ chồng anh trai cày sống với nhau vui vẻ.
Qua câu chuyện, em thấy “ở hiền gặp lành” còn ngược lại “ở ác gặp ác”. Cái thiện luôn thắng cái ác. Em càng yêu quí cái thiện hơn.