Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội hay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội
Đề bài: Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội
Dàn ý Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội
1. Mở bài
Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: đồng cảm và sẻ chia trong xã hội.
2. Thân bài
a. Giải thích
Đồng cảm: là đồng điệu trong cảm xúc. Đó là khi chúng ta thấy người khác khó khăn, hoạn nạn, chúng ta thấy xót thương, hiểu và thông cảm với người đó.
Sẻ chia: sẵn sàng san sẻ với mọi người niềm vui nỗi buồn. Khi thấy người khác rơi vào hoàn cảnh khó khăn sẵn sàng dang tay giúp đỡ mà không màng tư lợi.
→ Đồng cảm và sẻ chia là hai đức tính tốt đẹp của con người mà mỗi chúng ta cần có để giúp cho xã hội này phát triển theo hướng tích cực, giàu tình yêu thương hơn.
b. Phân tích
- Biểu hiện của người sống đồng cảm và sẻ chia:
Luôn sẵn sàng lắng nghe những câu chuyện của người khác, san sẻ niềm vui, xoa dịu nỗi buồn với những người xung quanh.
Biết cảm thông, thấu hiểu với mọi người, sống chan hòa với mọi người, cho đi mà không mong ngóng được nhận lại.
Khi chứng kiến những mảnh đời khó khăn, bất hạnh, chúng ta biết rung động, cùng chung tay giúp đỡ họ, kêu gọi, tuyên truyền những người xung quanh cung chung tay.
- Ý nghĩa của việc đồng cảm và sẻ chia:
Việc chúng ta sẻ chia với người khác sẽ khiến cho người đó cảm thấy thoải mái, tốt hơn, những năng lượng tiêu cực cũng từ đó mà giảm bớt.
Mỗi người biết chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ người khác sẽ góp phần làm cho xã hội này giàu tình cảm hơn, phát triển văn minh hơn.
Những mảng đời khó khăn khi được sẻ chia, giúp đỡ sẽ trở nên tốt đẹp hơn.
c. Chứng minh
Học sinh tự lấy dẫn chứng về nhân vật, sự việc yêu thương, chia sẻ làm minh chứng cho bài làm văn của mình.
d. Phản đề
Trong xã hội vẫn có không ít người có tính ích kỉ, nhỏ nhen, chỉ biết đến bản thân mình mà không cần suy nghĩ cho người khác, lại có những người vô cảm mặc kệ nỗi đau của đồng loại,…
3. Kết bài
Khái quát lại vấn đề cần nghị luận: đồng cảm và sẻ chia trong xã hội, đồng thời rút ra bài học, liên hệ bản thân.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 1
Đồng cảm và sẻ chia đã trở thành bài ca, tiếng hát của cả cộng đồng dân tộc. Đồng cảm và sẻ chia đã trở thành tiếng gọi của lương tâm. Đồng cảm và sẻ chia đã trờ thành sức mạnh đẩy lùi khó khăn, hoạn nạn.
“Thương người như thể thương thân” là đạo lí tốt đẹp của dân tộc ta. Tình thương là lẽ sống tốt đẹp của triệu triệu con người Việt Nam. truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác, ngày một phát triển mạnh mẽ và sâu sắc. Tình thương, lòng nhân ái là một biểu hiện rõ nét về đạo đức của mỗi người. Tình thương, lòng nhân ái được biểu hiện một cách cụ thể qua thái độ và hành động, đó là đồng cảm và sẻ chia.
Có thương người mới biết đồng cảm và sẻ chia. Nhìn thấy người bất hạnh, tàn tật, ốm đau. đói khổ, hoạn nạn, ta động lòng thương, ta rơi nước mắt, đó là đồng cảm “Một miếng khi đói bằng một gói khi no”, đó là san sẻ. Sau Cách mạng tháng Tám năm 1945, Bác Hồ kêu gọi toàn dân "diệt giặc đói, diệt giặc dốt, diệt giặc ngoại xâm”. Bác Hồ cũng như hàng triệu gia đình đã giảm bớt khẩu phần hàng ngày, dành gạo đế cứu đói. Chiến thắng được giặc đói lúc bấy giờ là một thành tích to lớn của cách mạng, là do sức mạnh lòng nhân ái của nhân dân ta.
Sau ba mươi năm chiến tranh, nước ta hiện có hàng chục vạn nạn nhân chất độc da cam. Hàng triệu đồng bào ở vùng sâu, vùng xa còn sống trong cảnh nghèo khó, thiếu thốn, khó khăn. Lũ lụt, bão tố xảy ra triền miên, gây ra cảnh người chết, cảnh màn trời chiếu đất cho nhiều gia đình. Nhiều học sinh đến trường bị nước lũ cuốn trôi; nhiều ngư dân ra khơi đánh cá bị sóng gió cuốn mất tích. Trước những cảnh đau lòng đó, ai mà chẳng động lòng thương, ai mà chẳng rơi nước mắt?
Các phong trào quyên góp do Mặt trận Tổ quốc phát động để cứu giúp, để ủng hộ các nạn nhân chất độc da cam. các bệnh nhân nhiễm HIV - AISI) đã được đồng bào ta hướng ứng nhiệt liệt. Nhiều Việt kiều đã gửi về hàng trăm triệu đổng đóng góp vào quỹ từ thiện được báo chí ngợi ca. Phong trào giúp học sinh nghèo, học sinh khó khăn được đông đảo thầy cô giáo và các bạn trẻ tham gia nhiệt liệt. Tất cả các phong trào đó đã nói lên một cách cảm động sức mạnh đoàn kết, truyền thống nhân ái vô cùng tốt đẹp của dân tộc Việt Nam chúng ta.
Đồng cảm và sẻ chia đã trở thành bài ca, tiếng hát của cả cộng đồng dân tộc. Đồng cảm và sẻ chia đã trở thành tiếng gọi của lương tâm. Đồng cảm và sẻ chia đã trờ thành sức mạnh đẩy lùi khó khăn, hoạn nạn.
Nói đến đồng cảm và sẻ chia trong xã hội ta ngày nay, tôi không bao giờ quên câu ca mà bà nội tôi vẫn nhắc các con, các cháu:
Nhiễu điều phủ lấy giá gương,
Người trong một nước phải thương nhau cùng.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 2
Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng viết:
“Sống trong đời sống
Cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi…”
Câu hát đã để lại cho chúng ta những chiêm nghiệm sâu sắc về cách sống đẹp trong xã hội hiện đại. Một trong những phẩm chất cơ bản ấy là sự sẻ chia đồng cảm của con người. Sẻ chia hiểu theo nghĩa cơ bản là sự quan tâm, đồng cảm giữa con người với con người được thể hiện thông qua những hành động thiết thực. Đôi khi sẻ chia chỉ đơn giản là những lời động viên chân thành, một câu nói an ủi, một cái nắm tay, hay chỉ là một ánh mắt, một cái nhìn thân thiện.
Cuộc đời không luôn như ta muốn, nó luôn tiềm tàng những khó khăn trắc trở trên con đường ta đi. Đâu ai biết được ngày mai sẽ ra sao? Hôm nay thành công nhưng ngày mai đâu chắc sẽ hạnh phúc, hôm nay thất bại đâu có nghĩa ngày mai là buồn đau. Có những khó khăn ta phải tự vượt qua nhưng cũng có lúc cần đến sự sẻ chia tiếp thêm động lực để ta chiến thắng cuộc đời. Vì vậy nên đâu ai có thể tồn tại một mình mà không có những người bạn đồng hành, không có sự đồng cảm sẻ chia. Có người đã từng nói với tôi rằng: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương” Cuộc đời là dài là rộng nếu chỉ biết sống cho cái “tôi” cá nhân chỉ sống vị kỷ vì bản thân thì đó không phải là cuộc đời ý nghĩa. Những người như vậy họ mải miết chạy theo tham vọng cá nhân nhưng sẽ không tìm được góc bình yên trong tâm hồn mình. Thiếu sự sẻ chia họ sống không tình thương và không có hạnh phúc.
“Yêu thương cho đi là sự yêu thương duy nhất mà ta giữ lại được”. Những người sống đơn giản và luôn thanh thản trong tâm hồn là những người luôn sẵn sàng chia sẻ đồng cảm với nỗi đau sự bất hạnh của người khác. Họ sống để yêu thương, để cho đi yêu thương và cũng là để được yêu thương. Những người như vậy thật đáng quý đáng trân trọng biết bao! Ta sẽ mãi không quên hình ảnh người mẹ của chú lính chì Thiện Nhân. Trước nỗi đau và sự bất hạnh của một đứa trẻ vô tội, chị đã cưu mang và đem đến nguồn sống, ánh sáng cuộc đời cho em. Để hôm nay ta được thấy hình ảnh của một cậu bé hồn nhiên, vô tư chơi đùa như những bạn bè cùng trang lứa.
Không chỉ riêng chị mà cuộc đời này vẫn còn nhiều lắm những hành động, những tấm lòng như thế. Những ngày gần đây ngay trong tháng sáu này chúng ta xót xa trước sự hy sinh của đại tá Trần Quang Khải- phi công máy bay SuMK và chín chiến sỹ vẫn đang mất tích trên biển Đông. Dù không được gặp mặt trực tiếp không được nhìn cận cảnh nhưng chưa bao giờ tôi thấy trên mạng xã hội sức mạnh của sự sẻ chia lại lớn đến thế. “Cư dân mạng” những người trẻ tuổi như chúng tôi họ bày tỏ sự cảm thông và tấm lòng sẻ chia qua những dòng trạng thái qua những lời bình luận thật ấm áp và vô cùng cảm động. Đọc những vần thơ họ sáng tác mà lòng cũng chợt nghẹn ngào và ở đó, nó cũng cho tôi niềm tin hơn về thế hệ trẻ tương lai.
Cuộc sống hiện đại mang đến cho con người những giá trị vật chất mới nhưng nó không có nghĩa là những giá trị tinh thần bị thay đổi. Vậy mà ngày nay lối sống vị kỷ của một bộ phận giới trẻ đang ngày một nghiêm trọng, họ tự bao biện cho lối sống ấy bằng cách đổi lỗi cho cuộc sống hối hả bộn bề lo toan. Lo toan là điều bình thường và tất yếu trong cuộc sống nhưng không bao giờ nó cản trở ta trao gửi yêu thương, chưa bao giờ nó xâm chiếm toàn bộ suy nghĩ tình cảm mà vẫn luôn cho ta một góc nhỏ của lòng trắc ẩn và sự yêu thương. Này các bạn trẻ hãy thôi than phiền và đổ lỗi cho hoàn cảnh hãy nhìn lại mình đi để nghiêm túc khiểm điểm nhân ra mình còn vô tâm, thờ ơ lắm!
Để sống biết yêu thương và chia sẻ không quá khó. Chì cần những tình cảm những hành động ấy xuất phát từ trái tim thì nó cũng sẽ đến được trái tim. Không phải là điều gì quá lớn lao, sẻ chia chỉ đơn giản là một cái ôm ấm áp khi ai đó đang mệt mỏi rã rời, là bờ vai yêu thương để tựa vào khi buồn phiền, là lời động viên an ủi lúc mất mát u buồn…Lòng thương cảm giữa con người với con người không cần phải dựa vào những giá trị vật chất tầm thường mà nó cần được dựng xây trên nền tảng của trái tim yêu thương.
Yêu thương cho đi là yêu thương nhận lại dù không quá nhiều nhưng hãy làm điều gì đó để cuộc sống này tươi đẹp hơn.
“Thương người như thể thương thân” là truyền thống của dân tộc ta được lưu truyền từ ngàn đời và thế hệ này mai sẽ là người kế thừa, phát huy. Không bao giờ là quá muộn để yêu thương sẻ chia với ai đó cả nên hãy mở rộng lòng mình ra để tình yêu được lan toả. Bản thân tôi cũng luôn tự nhắc nhở bản thân: Sống chậm lại nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn. Bằng những hành động nhỏ bé mà thiết thực đem yêu thương trao gửi mọi người.
“Sống là cho
Đâu chỉ nhận riêng mình”
Bài học về sự sẻ chia còn nhiều, những tấm gương ngoài kia cũng không thiếu. Hãy là một trong số họ để viết lên câu chuyện cuộc đời nhiều tình thương của riêng mình.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 3
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi” (Trịnh Công Sơn). Nhưng hiện tại, cuộc sống với mỗi người thật quá ngắn ngủi bởi những lo toan, bộn bề, nhịp sống hối hả của cuộc sống hiện đại mỗi ngày đã và đang cuốn con người vào vòng xoáy của nó. Gánh nặng cơm áo gạo tiền đang ghì chúng ta sát đất, khiến chúng ta trở nên sống khép kín hơn, thậm chí nhiều khi là vô cảm, xã hội hiện nay dường như đang sống theo kiểu “ thân ai nấy lo”, “đèn nhà ai nhà nấy rạng”. Tuy nhiên, chúng ta không nên quên rằng: không ai có thể sống cả đời trong cô đơn lạnh lẽo, chúng ta cần có hơi ấm tình thương, mà tình thương ấy được biểu hiện chính là qua sự đồng cảm, chia sẻ mà con người dành cho nhau.
Đồng cảm là gì? Đồng cảm là đặt bản thân vào vị trí của người khác để vui với niềm vui và buồn cùng nỗi buồn của họ. Dùng tấm lòng và trái tim để cảm nhận ta sẽ thấy đồng cảm cũng không phải là điều gì đó xa vời, mà thực ra rất gần gũi đến mức ai trong chúng ta cũng có thể dễ dàng bắt gặp trong cuộc sống hằng ngày. Đó những cử chỉ, hành động đơn giản mà đôi khi chúng ta không để ý tới: đó là những giọt nước mắt cảm thông,là những cái xiết tay chia sẻ, là những nụ cười khích lệ. Cuộc sống sẽ tốt đẹp biết bao nếu ta biết đau với nỗi đau của người khác, vui với niềm hạnh phúc của người khác. Đôi khi chỉ là một cái nắm tay, một ánh mắt, một lời an ủi nhẹ nhàng, kịp thời, ta đã giúp được một tâm hồn đang trên bờ vực của tuyệt vọng, cho họ niềm tin vào cuộc sống. Và đồng cảm sẽ có ý nghĩa hơn nếu người ta còn biết sẻ chia, đem suy nghĩ của mình chuyển thành hành động. Hãy dành chút tiền lẻ mà bạn có giúp người xin ăn bên đường, hãy nắm tay cụ bà đang lừng khừng bên lối đi và giúp cụ sang đường an toàn vì khi đó cụ đang sợ hãi, hãy dành chút thời gian ở bên người bạn đang buồn của mình bởi khi đó bạn ấy đang cần một người biết lắng nghe. Ai trong cuộc sống này cũng cần được sẻ chia, với người đang vui vẻ, hạnh phúc thì sự chia sẻ của chúng ta là những lời chúc chia vui cùng họ.
Vậy chia sẻ là gì? Chia sẻ là sự cho đi, quan tâm hay giúp đỡ người khác về vật chất và tinh thần bằng tất cả khả năng của mình, giúp họ vượt qua khó khăn hoạn nạn. Chia sẻ cũng là một hành động đơn giản bắt nguồn từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống mà bất cứ ai cũng có thể làm được, người xưa có câu “một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Chỉ cần chúng ta có một tấm lòng thì dù sự chia sẻ của chúng ta dù nhỏ bé nhưng cũng được người khác trân trọng.
Đồng cảm và chia sẻ có mối quan hệ như mối quan hệ nhân quả vậy. Đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, là hiểu, cảm thông và luôn đặt mình trong hoàn cảnh của người khác để nhìn nhận vấn đề, từ đó thể hiện thái độ, sự quan tâm của mình. Đồng cảm xuất phát từ con tim xui khiến, mách bảo chúng ta hành động, tạo nên sự sẻ chia cùng người khác, san sẻ niềm vui, nỗi buồn, sẵn sàng có mặt khi người khác cần mình, không vô cảm, thờ ơ trước nỗi đau của người khác cũng như không ganh ghét, đố kị với thành công, hạnh phúc của họ. Khi ta học được cách đồng cảm và chia sẻ nghĩa là biết sống vì người khác cũng chính là lúc được nhận niềm vui; ta cảm thấy cuộc đời này tươi đẹp hơn, có ý nghĩa hơn.
Ngày nay, thời buổi kinh tế thị trường với nhịp phát triển như vũ bão, con người luôn tìm mọi cách để vươn lên, đẻ không bị tụt lại phía sau. Nhưng nước ta vẫn đang là nước phát triển bởi nền kinh tế nông nghiệp, sản xuất phụ thuộc nhiều vào tự nhiên nên bên cạnh bức tranh phát triển tươi sáng, đời sống nhân dân no đủ, tiện nghi thì vẫn còn đó bức tranh có nhiều mảng tối, đồng bào ta ở nhiều nơi vẫn còn cảnh ăn đói mặc rét, trẻ em không có điều kiện đến trường, thiên tai lũ lụt, mất mùa liên miên khiến nhiều gia đình lâm vào cảnh màn trời chiếu đất, bệnh tật hoành hành. Chẳng hạn như trong cơn bão số 10 vừa qua Lũ lụt đã làm hơn 10 người chết, mất tích; hơn 200 người bị thương; hơn 200.000 ngôi nhà bị sập, tốc mái hư hại, trong đó có hơn 12.000 ngôi nhà bị sập, bị ngập; hàng chục vạn ha lúa, hoa màu bị ngập; nhiều tuyến đường, trường học, trạm xá và công trình công cộng bị hư hại nặng nề, tổng giá trị thiệt hại về tài sản của nhân dân và nhà nước ước tính hơn 11.000 tỷ đồng. Hàng chục nghìn người lâm vào cảnh khó khăn, cần sự giúp đỡ.Lúc này sự đồng cảm, chia sẻ thể hiện qua các hành động thiết thực như: nhiều đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước, cấp ủy, chính quyền, Mặt trận và các đoàn thể nhân dân cùng lực lượng vũ trang đã chỉ đạo và trực tiếp tham gia phòng tránh thiên tai, kịp thời khắc phục hậu quả do bão lũ gây ra. Nhiều nghĩa cử cao đẹp của nhân dân, cán bộ, chiến sĩ quân đội, công an, dân quân tự vệ và thanh niên xung kích đã kịp thời sơ tán, cứu hộ, bảo vệ tính mạng, tài sản của nhân dân và nhà nước; thể hiện trách nhiệm, tình thương yêu, đùm bọc giúp đỡ đối với nhân dân vùng bị bão lũ tàn phá. Phát huy truyền thống đoàn kết, tương thân tương ái “lá lành đùm lá rách”, với tinh thần “nhường cơm sẻ áo”; Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam thiết tha kêu gọi đồng bào và chiến sĩ cả nước, đồng bào ta ở nước ngoài, các tổ chức thành viên của Mặt trận, các tổ chức xã hội, các nhà hảo tâm ở trong và ngoài nước dành cho đồng bào vùng bị thiệt hại do bão lụt gây ra sự giúp đỡ thiết thực về tinh thần, vật chất để góp phần nhanh chóng khôi phục sản xuất và đời sống của nhân dân. Như vậy, nhân dân cả nước đã không để người dân miền Trung phải gánh chịu khổ đau, mất mát một mình mà luôn bên cạnh giúp đỡ, động viên họ bằng cả vật chất và tinh thần. Dù tiền và vật phẩm không mang những người ra đi trở về nhưng nó phần nào đã xoa dịu nỗi buồn đau trong lòng người còn sống cũng như giúp họ có thêm niềm tin và nghị lực để vượt qua cơn khó khăn hoạn nạn.
Tuy nhiên bên cạnh những trái tim nhân ái, những tấm lòng thơm thảo một lòng muốn giúp đỡ, chia sẻ với đồng bào mình trong cơn khó khăn hoạn nạn hì vẫn còn không ít những kẻ cơ hội, lợi dụng tấm lòng, sự ủng hộ của nhân dân với đồng bào vùng thiên ttai, đồng bào nghèo để biển thủ tiền ủng hộ đút túi riêng, hoặc nhân dịp này mà tranh thủ đánh bóng tên tuổi của mình. Chúng ta phải lên án mạnh mẽ những con người và việc làm như vậy và cũng cần sáng suốt để tránh bị lợi dụng, để sự giúp đỡ của chúng ta đến được với những người cần giúp.
Trong cuộc sống, chúng ta không nên tự cô lập bản thân trong thế giới riêng nhỏ bé của mình. Hãy mở rộng tấm lòng, chia sẻ với người khác những niềm vui, nỗi buồn của mình, học cách lắng nghe, đồng cảm, sẻ chia với những buồn vui, khó khăn của người khác. Khi đó, ta sẽ thấy yêu đời và yêu người hơn, cuộc sống này ấm áp yêu thương và đáng sống biết bao. Vì ở đời “người với người sống để yêu nhau”.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 4
Sự đồng cảm và sự sẻ chia trong xã hội hiện nay là những điều đem lại nhiều ý nghĩa to lớn và giá trị nhất cho con người, mỗi chúng ta đều có thể thấy như hiện nay xã hội ngày càng phát triển nhu cầu về sự hiểu biết và cũng chứa đựng nhiều những điều vô cùng phức tạp chính vì vậy sự đồng cảm và sẻ chia giữa con người với con người trong xã hội hiện nay là vô cùng quan trọng.
Sự đồng cảm và cảm thông đó đều là những cung bậc cảm xúc của con người, mỗi chúng ta đều có thể thấy được điều đó, qua cách chia sẻ và những sự đồng cảm sâu sắc nhất, sự đồng cảm có thể được hiểu đó là sự cảm thông, thấu hiểu đối với con người với nhau, còn chia sẻ đó là đồng cam cộng khổ, và chia sẻ cay đắng ngọt bùi trong cuộc sống, đây chính là những điều đem lại nhiều ý nghĩa to lớn và quan trọng nhất của con người.
Sự đồng cảm và chia sẻ giúp cho con người rất nhiều trong cuộc sống này, những điều đó giúp cho họ thấu hiểu và cảm thông cho nhiều số phận trong cuộc đời này, giá trị đó đã đem lại nhiều những niềm tin to lớn đối với toàn nhân loại, cuộc sống của chúng ta đang ngập tràn và mang lại nhiều sự sống và mang tầm ảnh hưởng to lớn đối với mỗi cá nhân trong toàn xã hội. Ngày nay chúng ta đều thấy có rất nhiều những cảnh đời bất hạnh và nhiều số phận hẩm hiu và đau khổ, chính vì vậy sự sẻ chia là những điều đem lại ý nghĩa to lớn nhất đố với mỗi con người của chúng ta. Giá trị của nó làm nên niềm tin và sự yêu thương vô bờ bến cho những tình cảm chân thành và da diết của con người, biết sống và làm nên những điều có ý nghĩa chúng ta sẽ thấy cuộc đời này có nhiều giá trị hơn.
Sự đồng cảm giúp cho cuộc sống của chúng ta nhiều sự yêu thương và có sự san sẻ giữa con người với con người, những điều đó không chỉ để cho chúng ta nhiều suy ngẫm mà cần phải thức tỉnh chúng ta học hỏi và cần phải phát huy được điều đó, luôn luôn biết đồng cảm và yêu thương đối với mọi người xung quanh đó là những điều có ý nghĩa và da diết nhất cho con người. Sự đồng cảm và chia sẻ đều là những phạm trù rất hữu ích của mỗi người trong xã hội, đó là tiền đề và điều kiện sống mạnh mẽ giúp cho chúng ta vững bước trên cuộc sống và đường đời.
Trong xã hội cần có sự đồng cảm và sẻ chia, bởi triệu tấm lòng sẽ san sẻ và cùng thấu hiểu đồng cảm cho nhiều số phận, điều đó làm nên những điều hữu ích và vang vọng nhất trong hoài bão và trải nghiệm của tất cả con người, những giá trị sống đó làm nên niềm tin sâu sắc, và những cảm thông lớn lao cho cuộc đời của mỗi con người, nỗi lòng của mỗi chúng ta đang ngày càng được mở rộng và phát triển hơn, khi trong xã hội có nhiều trái tim biết yêu thương và chia sẻ đồng cảm cho người khác.
Như chúng ta đều thấy sự đồng cảm đó có thể là sự thấu hiểu về hoàn cảnh, số phận và những khoảnh khắc đó làm nên những nhịp sống sâu sắc cho rất nhiều con người, nó làm lung linh lên những hoài niệm và giá trị sống, trong cuộc đời của mỗi chúng ta niềm tin và giá trị sống đó là những điều đem lại nhiều ý nghĩa nhất đối với mỗi con người, chúng ta cần phải hiểu và thấu hiểu sâu sắc được những giá trị của nó để từ đó có thể khai sáng hơn những nguồn tri thức và những hiểu biết về tình yêu thương con người, giá trị sống của mỗi chúng ta đều được tạo nên từ những điều đơn giản, nhưng nó lại được nâng lên thành những tầng triết lý sâu sắc tạo dựng và vun đắp trong cuộc sống của mỗi con người, biết bao nhiêu giá trị đang dần lan tỏa và nó khai sáng hơn cho nhân loại bởi niềm tin, sự yêu thương và những khoảnh khắc mông mênh, trong cả không gian rộng lớn.
Mỗi người một hoàn cảnh, mỗi con người một tính cách chính những điều đó có thể làm nên những giá trị sống sâu sắc cho rất nhiều con người, biết bao nhiêu giá trị từ cuộc sống đã đẩy sâu và mạnh mẽ tác động đến con người, những hành trình đi tìm lấy những tài sản quý báu của nhân loại đều nằm trong tình yêu thương và sự đồng cảm mạnh mẽ của con người đối với tất cả các phạm trù xuất hiện trong xã hội. Cuộc sống có nhiều điều vô cùng phức tạp và chính những điều đó làm nộ lên những nguồn sống, những tình cảm da diết và vô tận đem lại cho con người, chúng ta cần phải biết sống và đồng cảm với người khác đó vừa là món quà mà chúng ta dành tặng cho họ, mà cũng chính là những điều hạnh phúc nhất mà chúng ta có, luôn biết yêu thương và chan hòa những tình cảm đó thì cuộc đời của chúng ta sẽ ngập tràn sắc màu từ cuộc sống.
Đồng cảm và chia sẻ sẽ giúp cho những con người có số phận không may mắn được vơi đi những nỗi buồn đau, mà những con người đã rộng mở trái tim ra để sẵn sàng giúp họ, chia sẻ động viên họ là những người có trái tim nhân hậu và thân ái sâu sắc nhất, trong nhiều khoảnh khắc chúng ta đang dần được sống trong môi trường giàu tình yêu thương, đó là những khoảnh khắc sống mạnh mẽ, và ngập tràn trong khoảng không gian đó vô bờ bến những niềm tin, những tình cảm chân thành và sự yêu mến từ mọi người.
Xã hội chúng ta sẽ ngày càng trở nên tươi đẹp hơn khi chúng ta luôn luôn biết chia sẻ và tạo nên những điều thực sự có giá trị, những điều đó làm nên giá trị và sự sống mãnh liệt trong ngập tràn cảm xúc và tình yêu thương đó đã ngày càng có tác động mạnh mẽ và da diết đối với tất cả con người, mỗi chúng ta đều thấy được điều đó qua những cảm xúc và sự giàu có của tình yêu thương giữa con người với con người.
Trong cuộc sống chúng ta thấy rất nhiều những tấm gương sáng họ luôn biết đồng cảm và chia sẻ cho những con người nghèo khổ, sẵn lòng giúp đỡ người khác như chủ tịch Hồ Chí Minh, và bên cạnh đó cũng xuất hiện nhiều người chỉ biết đến chính bản thân mình, sống cuộc sống không có nhiều ý nghĩa, đó là những điều cực kì không tốt và nó có thể ảnh hưởng mạnh mẽ tới nhiều người
Chúng ta cần phải biết san sẻ và đồng cảm với con người, cần rộng mở trái tim ra để yêu thương và chia sẻ cho nhiều số phận trong xã hội.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 5
Ngày nay xã hội đang trong thời kì hội nhập và phát triển, cuốn theo ấy là sự đổi thay khác trước, từ nhịp sống bề bộn, bon chen cho đến những truyền thống, đạo lí làm người cũng bị xoay vần. Trong xã hội ấy con người dường như đã trở nên vô tình với cuộc sống của người khác, để “mạnh ai nấy lo”, “phải ai tai nấy”. Nhưng cuộc sống vốn không có gì tuyệt đối bởi vậy bên cạnh đó cũng có hàng triệu trái tim đã cất lên tiếng nói yêu thương, đang lắng mình để nhìn quanh, đồng cảm và sẻ chia với những đồng loại còn khổ đau, bất hạnh của mình, để phát huy những truyền thống tốt đẹp mà xưa nay cha ông ta vẫn luôn gìn giữ.
Một nhà văn Nga đã từng nói: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình thương”. Đã là con người sống không có tình thương thì chẳng khác gì thú vật, cũng chẳng khác chi một cái xác không hồn, tồn tại giữa dòng đời một cách vô nghĩa và sẽ chết dần chết mòn trong cô đơn, lạnh lẽo. Người đời cũng có câu: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” - bởi vậy cho và nhận đã trở thành quy luật của cuộc sống, làm người phải có qua có lại, tồn tại giữa tập thể, cộng đồng của ta không chỉ biết có mình. Cuộc sống ngày nay đã quá đổi thay so với lúc trước, nhưng cuộc sống vật chất có thể đổi thay nhưng tình người thì không thể nào thay đổi được.
Từ thuở khai thiên lập địa, khi con người còn sống trong cảnh phó thác số phận của mình cho thiên nhiên,, khi hai chữ “văn minh” chưa được định thành hình thù rõ nét trong trí óc của con người thì cha ông ta đã biết đến hai chữ “tình người”, đã biết đến cái “nghĩa vụ” của người đối với người, để từ đó luôn nhắc nhở nhau: “Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng”, hay “Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”. Vậy thì tại sao chúng ta - những lớp con cháu đi sau, đã và đang sống trong thời kì mà “văn minh” đang nở rộ, bao nhiêu thuyết lí đẹp đẽ ra đời - không cố mà phát huy những nét đẹp của ông cha.
Dù đang phát triển nhưng “đất nước ta vẫn đang còn nghèo, dân ta còn đói khổ, đồng bào ta không phải ai củng có cơm ăn, áo mặc, ai củng dược học hành”, bên cạnh những tòa cao ốc, những ngôi biệt thự đẹp đẽ với đầy đủ tiện nghi thì những ngôi nhà ổ chuột, lụp xụp với những tấm áo vá rách, những bữa cơm đạm bạc, với những đứa trẻ nghèo mới năm, bảy tuổi đã phải nghỉ học để đi làm kiếm miếng ăn, vẫn còn đó đây trên đường phố, trên những bãi biển. Cuộc sống của không ít đồng bào ta đang còn chìm ngập trong cảnh bần hàn, đang cần đến những con tim biết yêu thương, biết đồng cảm và sẻ chia.
Vậy đồng cảm và sẻ chia là gì? Nếu muốn nói cho rõ, cho rạch ròi thì rất khó bởi nó xuất phát từ trái tim con người. Nhưng làm sao có thể hiểu được nhịp đập của từng trái tim, cho nên mọi cách hiểu về nó chỉ mang tính khái quát mà thôi. Ớ một khía cạnh nào đó có thể hiểu đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, hiểu và cảm thông với những gì đang diễn ra xung quanh cuộc đời họ và luôn đặt mình trong hoàn cảnh của người khác để nhìn nhận vấn đề, từ đó thể hiện thái độ quan tâm của mình. Đồng cảm đi từ con tim đến mách bảo chúng ta hành động, tạo nên sự sẻ chia, sẻ chia là cùng người khác san sẻ niềm vui, nỗi buồn; sẵn sàng có mặt khi người khác cần mình, không tỏ thái độ vô cảm, thờ ơ trước nỗi đau của người khác cũng như không ganh ghét, đố kị, nhạo báng vinh quang, niềm vui của họ.
Đồng cảm và sẻ chia tuy không cùng chung một “đất nước” nhưng chúng có chung một “biên giới” đó là thắp lên những nét chung của hai nét đẹp truyền thống ấy, đó là đem đến niềm vui cho người khác hay ít nhất là giảm bớt một phần nỗi buồn đau trong họ, đồng thời làm cho giá trị bạn trong mắt mọi người càng cao hơn nữa, nó siết chặt thêm tình nghĩa đồng bào, làm cho người gần người hơn.
Tự nhiên sinh ra con người bình đẳng nhưng sự trôi dạt, xô đẩy của dòng đời, của hoàn cảnh đôi khi đã phân hoá, tạo ra con người với những cảnh đời khác nhau, có kẻ giàu người nghèo và những con người chân chính luôn muốn lấp đầy rút ngắn cái khoảng cách giàu nghèo ấy bằng tình thương lòng nhiệt tình. Và trên thực tế, đã có nhiều nghĩa cử cao đẹp đã được “thực hành” và đem lại nhiều kết quả không nhỏ.
Từ lâu tinh thần đồng cảm và sẻ chia đã trở thành nhu cầu của con người Việt Nạm nhân ái, nồng hậu và ngày nay nó vẫn luôn thường trực trong nếp sống của người Việt. Lúc trước, dân ta còn trong cảnh thiếu cơm, thiếu gạo thậm chí chết vì đói vậy mà họ vẫn còn san sẻ cho nhau từng miếng cơm, hạt muối, “tối lửa tắt đèn có nhau”, sống cùng sống chết cùng chết; ngày nay nét đẹp ấy vẫn còn được bảo tồn và phát huy, nhiều ngôi nhà tình nghĩa được mọc lên, nhiều trường học dành riêng cho trẻ em khuyết tật và có hoàn cảnh khó khăn học tập và phát triển.
Xoáy theo vòng quay của sự phát triển công nghiệp, môi trường ngày càng bị tàn phá và huỷ diệt. Con người lâm vào cảnh khốn cùng không chỉ vì thiếu cái ăn, cái mặc mà còn bị sự “trả thù” của thiên nhiên, chịu những cơn giận dừ của đất trời. Nước ta, dù đang bước đi trên con đường công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước nhưng phần lớn nhân dân ta đang sống nhờ vào việc sản xuất nông nghiệp, vì vậy phụ thuộc rất nhiều vào thiên nhiên. Một đầm cá, một ao tôm trị giá hàng chục triệu, một cơn lũ quét qua đủ khiến cho một ông chủ trở thành một con nợ. Ngô lúa, hoa màu đang đến mùa, một đợt hạn hán kéo dài, một trận dịch bệnh cũng đủ làm cho nhiều gia đình rơi vào cảnh màn trời chiếu đất. Không dừng ở thế, đôi khi những trận “trả đũa” của thiên nhiên còn ảnh hưởng đến cả một vùng lớn như vào năm 2006, khi cơn bão Chanchu tràn bờ đi qua miền Trung đã khiến người dân ở đây phải khốn đốn, chịu nhiều thiệt hại về người và của nhưng bù lại họ được người dân trong nước quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ; giúp họ về tiền của, lương thực, đồng thời giúp họ tìm xác của những nạn nhân, hay trong vụ sụp cầu cần Thơ vào năm 2007 đã khiến nhiều gia đình phải điêu đứng trước sự ra đi đột ngột của những người thân họ. Nhưng họ cũng như những người dân miền Trung, dù đớn đau, chua xót nhưng không đến nồi phải chịu cảnh cô đơn, lẻ loi gánh chịu mọi khổ đau một mình mà cạnh họ hàng ngàn con tim của cả nước cũng đã cùng cất tiếng khóc thương và ra tay đóng góp, cứu trợ cho người nhà nạn nhân. Dù tiền và vật phẩm không mang những người ra đi trở về nhưng nó phần nào đã xoa dịu nỗi đau trong lòng người còn sống cũng như giúp họ vượt qua được cơn hoạn nạn, khó khăn, ít nhất là ngay lúc đó khi mà người thân của họ ra đi vĩnh viễn.
Đế thể hiện tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách của mình, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam - một tố chức chính trị có vai trò tập hợp, tảng cường khối toàn kết toàn dân cũng đã đứng ra phát động và thành lập quỹ “Vì người nghèo” - để giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn, bức bách, đời sống cơ cực vượt lên số phận để sống một cuộc đời như những người bình thường khác, thậm chí đã vực dậy không biết bao nhiêu cảnh đời đen bạc mà chính họ cũng cảm thấy gần như mọi thứ đã quay lưng lại với cuộc đời họ. Từ ngày được thiết lập, tài khoản của quỹ ngày càng nhận được nhiều đóng góp của những cá nhân, tập thể, từ những em bé học mẫu giáo cho đến những cụ già về hưu, từ những người dân trong nước đến những người Việt kiều xa quê hương. Mang thông điệp yêu thương, phong trào ấy đã trở thành nguồn động lực đế người nghèo phấn đấu thoát nghèo, rũ bỏ cuộc sống cơ hàn, vươn lên xây dựng cuộc sống mới tươi hơn, đẹp hơn, từ đó tạo ra tiềm lực để phát triển đất nước.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 6
"Cứ mỗi lần bạn cười với ai đó là bạn đã thể hiện tình yêu, trao một món quà, hoặc một điều đẹp đẽ với người ấy. Hãy gặp nhau và bắt đầu bằng nụ cười. Đó là khởi nguồn của mọi tình yêu thương" (Mẹ Teresa). Thật vậy, giữa bộn bề lo âu, chúng ta rất cần những tình yêu thương, sự đồng cảm, sẻ chia của người khác đối với mình. Nếu ai nghe nhạc Trịnh, chắc chắn sẽ biết đến câu "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi…để gió cuốn đi". Thật ý nghĩa. Bởi trong cuộc sống của chúng ta, việc bạn trao gửi tình yêu thương tới người khác sẽ giúp người nhận được hạnh phúc và giúp bạn trở thành một người tốt. Chính vì vậy, hãy luôn sẻ chia, đồng cảm với mọi người, vì nếu bạn làm vậy với người khác, thì họ cũng sẽ làm như vậy với bạn.
Vậy "sẻ chia" là gì? "Sẻ chia" đó là sự san sẻ, giúp đỡ, trao gửi những điều tốt đẹp từ bản thân đến người khác. Đó có thể là trao gửi sự yêu thương, sự an ủi. Là trao gửi những món quà, những niềm tin, hạnh phúc tới người khác. Là trao cho họ sự lạc quan, tin tưởng vào bản thân, và cuộc sống. Còn "đồng cảm" là gì? "Đồng cảm" là sự cảm thông, trân trọng của bản thân với người khác. Là cảm thông trước những khó khăn, bất hạnh trong cuộc đời họ. Là cảm thông với những người đang cần sự an ủi từ bạn. Là bạn sẵn lòng khuyên bảo, giúp đỡ họ khi họ gục ngã. Như vậy, cả "sẻ chia" và "đồng cảm" đều là những phần chất tốt đẹp mà con người cần phải có. Để có thể sẵn sàng bao dung, giúp đỡ mọi người.
Trong cuộc sống của chúng ta, sự sẻ chia và đồng cảm sẽ giúp con người xích lại gần nhau. Giúp sợi dây của tình yêu thương được lan tỏa đến mọi người. Đối với sự sẻ chia, trong cuộc sống bao đời nay của con người, nó luôn là sợi dây gắn kết mãnh liệt. Sự sẻ chia trong cuộc sống, giúp bạn tạo dựng mối quan hệ thân thiết với mọi người xung quanh. Giúp bạn có thể sẵn sàng một lòng giúp đỡ, tôn trọng người khác. Trong học tập, sự sẻ chia giúp bạn trở thành một người được bạn bè yêu quý, thầy cô tin tưởng. Bạn sẽ có thể sẵn sàng giúp đỡ bạn bè trong việc làm vệ sinh lớp học, giúp đỡ bạn bè những bài tập bạn biết làm. Bạn có thể xây dựng được cho mình tình bạn thân thiện. Trong công việc, sự sẻ chia sẻ giúp bạn thành công hơn. Nếu bạn sẵn sàng sẻ chia việc làm với đồng nghiệp, thì khi bạn cần họ, họ cũng sẽ sẵn sàng giúp bạn. Trong chính cuộc sống của bạn, sự sẻ chia sẻ giúp bạn được yêu thương, được giúp đỡ, nhận những tôn trọng của người khác. Như vậy, sự sẻ chia trong cuộc sống sẽ đưa con người gần hơn tới sự thành công. Cho con người những trải nghiệm và tới gần hơn với ước mơ của bản thân.
"Đôi khi, những điều bạn làm nho nhỏ nhưng lại có thể thay đổi cả cuộc đời của người khác" (Khuyết danh). Thật vậy, sự sẻ chia sẻ đưa con người gần nhau hơn. Và sự đồng cảm sẽ càng gắn chặt sợi dây ấy. Trong cuộc sống của chúng ta, sự đồng cảm sẽ giúp bạn thực hiện tốt các phẩm chất của mình. Bạn sẽ sẵn lòng giúp đỡ người khác, trao đến họ niềm tin, sự lạc quan vào cuộc đời. Trong việc học tập, nếu bạn là một người có lòng đồng cảm với bạn bè, thì bạn sẽ có thể giúp đỡ dược cho bạn bè. Bạn sẽ có thể an ủi bạn khi bị điểm thấp, khi có việc bạn làm sai bị cô giáo trách phạt. Là khi bạn sẵn lòng tôn trọng người khác và luôn chia sẻ cùng bạn bè. Trong công việc, đồng cảm sẻ giúp bạn xây dựng được những mối quan hệ tốt đẹp với mọi người. Đó là khi bạn sẵn sàng cùng tăng ca với đồng nghiệp. Sẵn sàng giúp đỡ những khó khăn khi làm việc của đồng nghiệp. Đối với chính bạn, sự đồng cảm là thước đo cho phẩm chất của bạn. Giúp bạn trở thành một người tốt, sống có ích cho xã hội. Như vậy, sự đồng cảm hay sự sẻ chia trong cuộc sống đều là những điều đáng trân trọng và là những lối sống đẹp cho xã hội.
Cách chúng ta nửa vòng Trái Đất, chắc hẳn mọi người sẽ biết tới Bill Gates – tỷ phú của thế giới. Ông trước khi thành công, đã từng từ bỏ trường Đại học nổi tiếng Harvard và cùng nhóm bạn thất bại nhiều lần; đứng lên khỏi vấp ngã và thành lập công ty Microsoft. Khi thành công, ông đã dùng 95% khối tài sản của mình để sẻ chia, giúp đỡ những người gặp phải khó khăn, bất hạnh trên toàn thế giới. Như vậy, việc làm của Bill Gates chính là hành động của một người giàu lòng sẻ chia và đồng cảm với mọi người.
Tuy nhiên, bên cạnh đó vẫn có những kẻ không biết sẻ chia, đồng cảm với người khác. Khi thấy họ gặp khó khăn cần sự an ủi thì đổ thêm dầu vào lửa. Những người thiếu sự yêu thương, sẻ chia, đồng cảm với người khác sẽ không bao giờ có cho mình được sự thành công, và tin tưởng vào bản thân mình. Đồng thời, họ cũng khiến cho người khác bị ảnh hưởng, dẫn đến sự thiếu lạc quan vào bản thân. Những kẻ đang có trong mình suy nghĩ không đồng cảm, sẻ chia với người khác đáng bị xã hội lên án, phê phán. Muốn làm được như vậy, ngay từ bây giờ là lớp học sinh đi sau, chúng ta cần tích cực học tập, rèn luyện tình yêu thương đối với con người trong mỗi chúng ta. Để cuộc sống của chúng ta vào một ngày không xa sẽ là màu của sự yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau.
Bạn đã giúp đỡ gì được cho những người cần sự sẻ chia, đồng cảm của bạn chưa? Nếu chưa, hãy nên làm điều đó! Vì nó sẽ giúp bạn xây dựng cho mình tình yêu và sự thành công trong cuộc đời mình.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 7
Dân tộc ta có rất nhiều truyền thống tốt đẹp từ trước đến nay. Một trong số đó phải kể đến chính là sự đồng cảm và sẻ chia. Đồng cảm là sự rung động, thấu cảm trước hoàn cảnh, con người. Còn chia sẻ là việc sẵn sàng san sẻ với mọi người niềm vui nỗi buồn. Khi thấy người khác rơi vào hoàn cảnh khó khăn sẵn sàng dang tay giúp đỡ mà không màng tư lợi. Người có lòng yêu thương, sự đồng cảm, chia sẻ là người sống chan hòa với người khác, sẵn sàng giúp đỡ, cho đi mà không mong nhận lại. Đồng cảm, chia sẻ vô cùng quan trọng trong cuộc sống, mỗi chúng ta hãy sống, yêu thương, chia sẻ với người khác cũng như yêu thương chính bản thân mình. Người sống có tsự đồng cảm, chia sẻ là những người sẵn sàng giúp đỡ người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình mà không màng đến tư lợi của bản thân. Họ sống vì tập thể, vì người khác, biết nghĩ đến lợi ích chung của tập thể, của mọi người. Bên cạnh đó, họ cũng là những người biết lan tỏa những hành động, những thông điệp tốt đẹp đến người khác cũng như tuyên truyền những thông điệp đó để nó lan tỏa tốt hơn. Sự đồng cảm, chia sẻ có vai trò vô cùng to lớn đối với cuộc sống của con người: Khi giúp đỡ, san sẻ với người khác, ta không chỉ giúp cuộc sống của họ tốt hơn mà ta sẽ nhận lại sự kính trọng, niềm tin yêu của họ dành cho mình. Một xã hội tràn ngập tình yêu thương là một xã hội vô cùng đáng sống. Mỗi người biết chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ người khác sẽ góp phần làm cho xã hội này giàu tình cảm hơn, phát triển văn minh hơn. Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay vẫn có không ít người có tính ích kỉ, nhỏ nhen, chỉ biết đến bản thân mình mà không cần suy nghĩ cho người khác, lại có những người vô cảm mặc kệ nỗi đau của đồng loại, dù trong khả năng của mình cũng không giúp đỡ người khác… những người này cần phải xem xét lại thái độ sống của bản thân mình. Mỗi người sống yêu thương, chan hòa một chút thì cuộc sống này sẽ trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 8
“Sống trong đời sống
Cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi…”
Cuộc sống với những nỗi lo toan, chật vật, lắm lúc buồn chán hay mệt mỏi, sẽ có lúc cần người thông cảm và sẻ chia biết nhường nào. "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình", thời gian có thể vô tình trôi lãng nhưng tình người thì vẫn luôn còn mãi trong trái tim mỗi người. Chính tình thương, sự đồng cảm, đùm bọc, sẻ chia cho nhau những lúc khó khăn hoạn nạn sẽ giúp con người vượt qua những nghịch cảnh của cuộc sống, vươn lên trước chông gai, góp phần làm vơi đi những mất mát hay tổn thương nơi họ. Đặc biệt, giữa cuộc sống xô bồ và hối hả như hiện nay, việc dành cho nhau những tình thương chân thành, trao cho nhau những ánh mắt yêu thương, những hành động vỗ về ấm áp lại càng có ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Đồng cảm là việc đặt mình vào vị trí của người khác, cảm nhận và thấu hiểu những niềm vui, nỗi buồn và tâm tư của họ. Chia sẻ chính là sự cho đi, khi người cho đồng cảm với những thiếu thốn về vật chất và tinh thần của người gặp hoạn nạn, họ san sẻ mong góp phần giúp đỡ nạn nhân vượt qua những thách thức, vơi bớt phần nào bế tắc nơi họ. Những người biết đồng cảm và chia sẻ là những người có tấm lòng nhân hậu và chân thành nhất, biết yêu thương và nghĩ suy cho người khác.
Mỗi người ai cũng có một trái tim yêu thương và muốn được yêu thương, bởi vậy mà sự đồng cảm sẻ chia cũng được thể hiện muôn hình vạn trạng. Bước vào văn học, ta không khỏi xúc động với bát cháo hành chứa chan tình người của Thị Nở đã cứu rỗi, đánh thức bản tính lương thiện trong con người Chí Phèo. Đó còn là hình ảnh anh cu Tràng giữa cái đói, trước cảnh khốn cùng của sự sống vẫn sẵn sàng dang rộng vòng tay cưu mang thị, niềm hạnh phúc dường như nhỏ bé mong manh đến tội nghiệp. Đó là tình yêu thương vô bờ bến giữa hai người không chung máu mủ dành cho nhau khi cụ Bơ-men sẵn sàng hi sinh cả tính mạng của mình để vẽ chiếc lá cuối cùng, cứu cô bé Giôn-xi tội nghiệp khi đang chìm đắm trong những suy nghĩ tuyệt vọng của cuộc đời. Đó còn là tiếng nói thương cảm, đồng cảm, xót xa cho những kiếp người tài hoa bạc mệnh, thân phận chìm nổi, bấp bênh trong cuộc đời của người phụ nữ xưa qua Truyện Kiều của Nguyễn Du. Mỗi trang văn đều thắm đượm tình người, rất đỗi đẹp đẽ bởi màu sắc của tình yêu thương. Trong cuộc sống, ta cũng không khó để bắt gặp những hình ảnh sẻ chia, lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều, hiển hiện đâu đó mỗi ngày. Đó là khi người dân miền Trung đang phải gồng mình chống chọi hậu quả của lũ lụt gây ra thì người dân cả nước vẫn một lòng hướng về miền Trung thân yêu.
Nhiều quỹ từ thiện được lập ra, cộng đồng trong và ngoài nước cùng nhau ủng hộ, quyên góp chung tay giúp đỡ. Là những học sinh vùng cao, vùng dân tộc thiểu số được các tổ chức, các mạnh thường quân, các thầy cô giáo, phụ huynh, học sinh miền xuôi quyên góp giúp đỡ. Dù chỉ là gói mì tôm, cái chăn ấm hay vài bộ áo quần được gói ghém gọn gàng cẩn thận nhưng sao ấm áp đến vậy. Đó còn là những quỹ hỗ trợ học bổng cho học sinh nghèo vượt khó, cho trẻ em sinh ra không may mắn khi mang hình hài không trọn vẹn đã giúp các em nguôi ngoai phần nào những thiệt thòi, thiếu thốn để vươn tới tương lai, xây đắp những ước mơ tốt đẹp. Đó còn là hình ảnh những người nghệ sĩ với tấm lòng cao đẹp, biểu diễn để ủng hộ những đồng bào gặp hoạn nạn thiên tai, ủng hộ những nghệ sĩ gặp bệnh hiểm nghèo.
Nhiều mạnh thường quân sẵn sàng bỏ ra hàng trăm triệu đồng để giúp đỡ gia đình nghèo, những nạn nhân chịu ảnh hưởng lớn từ bão lũ xây dựng lại căn nhà, có chỗ trú mưa mùa bão lũ. Hay đơn giản hơn, là những giọt nước mắt hạnh phúc, là niềm hân hoan, vỡ òa của người hâm mộ khi đội tuyển nước nhà dành chiến thắng, là khi cả nước cùng chung một nhịp đập hướng về các cầu thủ thân yêu. Là giọt lệ xót xa khi bất chợt gặp cô gái tật nguyền ngồi xe lăn bán vé số, chị lao công móc vội tờ hai mươi nghìn đồng trong túi mua giùm em. Là khi cậu bé lên tám sẵn sàng đập con lợn đất dành dụm cả năm trời để giúp đỡ bạn ở miền Nam không có tiền mua sách vở đến trường khi nghe ba mẹ kể lại.
Là cái nắm tay thật chặt, là lời an ủi kịp thời, là cái ôm thắm thiết động viên, là bờ vai tin cậy dành cho nhau khi bạn bè gặp những bế tắc trong cuộc sống. Là khi ta lặng người khi gặp hình ảnh người ngoại quốc sẵn sàng cởi chiếc áo khoác của mình dành tặng cụ già ăn xin đang co ro trong cơn rét của một chiều mưa lạnh ở Hội An. Và còn nhiều, nhiều những hành động cao đẹp khác nữa, có những người cho đi thầm lặng, không cần báo đáp cũng chẳng cần vinh danh. Đơn giản với họ chỉ là sự cho đi, san sẻ những may mắn mình có được cho những người khốn khó hơn mình. Ấy là thiên lương trong sáng, là những giá trị cao đẹp sẽ còn tồn tại mãi với thời gian, như là một nếp sống đẹp mãi cần được nâng niu, trân quý và giữ gìn.
Em còn nhớ đọc được ở đâu đó rằng: "Nơi lạnh lẽo nhất không phải Bắc Cực mà là nơi không có tình thương". Thật vậy, xã hội sẽ đi về đâu nếu không có sự sẻ chia, khi mà trái tim con người không rung động trước cái đẹp, không thổn thức trước những trớ trêu của cuộc đời, khi xã hội thiếu vắng sự yêu thương dành cho nhau. Chính tình thương mới cứu rỗi thế giới. Vậy mà, đâu đây vẫn còn những kẻ vô cảm, hời hợt thậm chí cười cợt, mỉa mai trước những niềm vui, nỗi buồn, đau khổ, mất mát của người khác. Chính điều này sẽ bào mòn xã hội, bào mòn giá trị sống và nhân cách con người. Vì đồng tiền mà nhiều người vụ lợi, thu lợi nhuận trên mồ hôi và công sức lao động của người khác, thậm chí buôn bán hàng giả, thực phẩm bẩn mà không quan tâm đến cảm xúc, nỗi lo lắng, thậm chí cả tính mạng của người tiêu dùng.
Gặp người bị nạn thì thờ ơ, lạnh lùng đứng xem, hôi của, chăm chăm chụp hình đăng Facebook sống ảo. Ngàn việc tốt làm không một lời khen ngợi, phạm một lỗi lầm thì chì chiết, trách móc, thậm chí đăng bài lên mạng xã hội gây áp lực tinh thần cho người bị hại. Thấy cụ già mang vác nặng, thấy ba mẹ vất vả cũng thờ ơ, chăm chăm vào màn hình iPad, Smartphone. Nhà văn Nam Cao đã từng viết: "Chao ôi! Đối với những người sống xung quanh ta, nếu ta không cố mà tìm hiểu họ thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi..., toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn, không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương; không bao giờ ta thương… cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất". Vì vậy, mỗi người nên biết đặt mình vào vị trí của nhau để hiểu nhau và thông cảm cho nhau.
Tình yêu thương, đồng cảm, sẻ chia luôn là bài ca ngọt ngào của cuộc sống, là những mầm non cho cây đời mãi xanh tươi. Cho đi và nhận lại luôn là hai kết quả trên một hành trình, mà ở đó kẻ cho và người nhận đều cảm thấy được sẽ chia, an lòng và hạnh phúc. Giữa con người với con người, hãy trân trọng và dành cho nhau cái tâm của tình người. Cần trân quý những ai đã giúp đỡ ta trong cuộc đời. Trong suốt hành trình của cuộc đời học sinh, em đã học được nhiều điều và cho đi cũng không ít. Song, sau tất thảy, tình thương rất đỗi ngọt ngào của thầy cô, gia đình và cả những người xa lạ đã giúp em trưởng thành hơn. Luôn tự hứa và mang theo suốt hành trình của cuộc đời mình chữ "tâm" cao quý, đặc biệt là khi còn sức trẻ, dành hết thanh xuân để tham gia hoạt động cộng đồng, đem yêu thương nhờ hương gió gửi đến những vùng cao nghèo đói, những nơi cần giúp đỡ.
"Thiện căn tại bởi lòng ta
Chữ tâm kia mới ba ba chữ tài"
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 9
Thời gian trôi qua sẽ không lấy lại được. Mỗi con người cũng chỉ được sống một lần duy nhất trong đời, chúng ta hãy sống một cuộc đời thật trọn vẹn với tình yêu thương, sự sẻ chia với người khác. Có thể thấy, sự sẻ chia giữa con người với con người đã góp phần không nhỏ khiến cho thế giới này tốt đẹp hơn.
Đồng cảm là việc chúng ta rung động, yêu thương, thấu cảm với những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình. Còn sẻ chia là khi chúng ta gặp người khác có hoàn cảnh khó khăn, cần sự san sẻ chúng ta sẵn lòng giúp đỡ họ mà không màng đến danh lợi cả về vật chất lẫn tinh thần để họ có thể vượt qua khó khăn và khắc phục cuộc sống.
Chúng ta dễ dàng nhận thấy trong xã hội hiện nay có rất nhiều mảnh đời chịu bất hạnh, đau thương, khổ cực, việc chúng ta sống tử tế, yêu thương, đùm bọc, giúp đỡ những người đó làm xoa dịu, giảm bớt nỗi đau của họ, xã hội cũng sẽ phát triển đẹp đẽ, vững mạnh hơn. Bên cạnh đó, khi giúp đỡ người khác, ta sẽ nhận lại sự kính trọng, niềm tin yêu của người khác và cả sự sẵn sàng giúp đỡ lại mình lúc mình gặp khó khăn, điều này làm lan tỏa thông điệp “cho và nhận” trong xã hội ngày càng được lan tỏa hơn. Mỗi người biết chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ người khác sẽ góp phần làm cho xã hội này giàu tình cảm hơn, phát triển văn minh hơn.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay vẫn có không ít người có tính ích kỉ, nhỏ nhen, chỉ biết đến bản thân mình mà không cần suy nghĩ cho người khác, lạnh lùng, vô cảm mặc kệ nỗi đau của đồng loại. Lại có những người sống có cách hành xử thô lỗ, kém tinh tế,… những người này cần bị phê phán, chỉ trích.
Mỗi người chỉ được sống một lần, chúng ta hãy sống với tấm lòng, sự tử tế, cho đi và yêu thương để làm cho xã hội này ngày càng tốt hơn, con người được sống tình cảm hơn vì vốn dĩ: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 10
Ngày nay xã hội đang trong thời kỳ hội nhập và phát triển, cuốn theo nhiều sự thay đổi. Từ nhịp sống bề bộn, bon chen cho đến những truyền thống, đạo lý làm người cũng đang bị xoay vần. Trong xã hội ấy con người dường như đã trở nên thờ ơ, ít quan tâm với cuộc sống của người khác, song cuộc sống vốn không có gì tuyệt đối bởi vậy bên cạnh đó cũng có hàng triệu trái tim đã cất lên tiếng nói yêu thương, đang lắng mình để nhìn quanh, đồng cảm sẻ chia với những người kém may mắn hơn, để phát huy truyền thống tốt đẹp mà xưa nay cha ông ta vẫn luôn gìn giữ.
Đồng cảm, sẻ chia là những cảm xúc xuất phát từ trái tim con người, nhưng làm sao để có thể hiểu được nhịp đập của từng trái tim, cho nên mọi cách hiểu về nó chỉ mang tính khái quát mà thôi. Có thể hiểu đơn giản đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, hiểu và cảm thông với những gì đang diễn ra xung quanh cuộc đời họ và luôn đặt mình trong hoàn cảnh của người khác để nhìn nhận vấn đề, từ đó thể hiện thái độ quan tâm của mình.
Từ lâu tinh thần đồng cảm và sẻ chia đã trở thành nhu cầu của con người Việt Nam nhân ái, nồng hậu. Đến ngày nay, điều đó vẫn luôn thường trực trong nếp sống của người Việt. Lúc trước, dân ta còn trong cảnh thiếu thốn lương thực thực phẩm, họ vẫn san sẻ cho nhau từng miếng cơm, hạt muối. Ngày nay nét đẹp ấy vẫn còn được bảo tồn và phát huy, nhiều ngôi nhà tình nghĩa được mọc lên, nhiều trường học dành riêng cho các trẻ em khuyết tật và có hoàn cảnh khó khăn trong học tập và phát triển.
Để thể hiện tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách của mình, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam một tổ chức chính trị có vai trò tập hợp, tăng cường khối đoàn kết toàn dân cũng đã đứng ra phát động và thành lập quỹ "Vì người nghèo" để giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn, bức bách, đời sống cơ cực vượt lên số phận để sống một cuộc đời như những người bình thường khác, thậm chí đã vực dậy không biết bao nhiêu cảnh đời đen bạc mà chính họ cũng cảm thấy gần như mọi thứ đã quay lưng lại với cuộc đời họ. Từ ngày được thiết lập, tài khoản của quỹ ngày càng nhận được nhiều đóng góp của những cá nhân, tập thể, từ những em bé học mẫu giáo cho đến những cụ già về hưu, từ những người dân trong nước đến những người Việt kiều xa quê hương. Mang thông điệp yêu thương, phong trào ấy đã trở thành nguồn động lực để người nghèo phấn đấu thoát nghèo, rũ bỏ cuộc sống cơ hàn, vươn lên xây dựng cuộc sống tươi mới hơn, tốt đẹp hơn.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 11
"Sống trên đời cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi..." (Trịnh Công Sơn). Hiện tại, cuộc sống của mỗi người thật ngắn ngủi bởi những lo toan, bộn bề, nhịp sống hối hả của cuộc sống hiện đại mỗi ngày đã và đang cuônc con người vào vòng xoáy của nó. Gánh nặng cơm áo gạo tiền đang ghì chúng ta khiến chúng ta trở nên sống khép kín hơn, thậm chí nhiều khi là vô cảm. Tuy nhiên, chúng ta không nên quên rằng chúng cần phải có hơi ấm tình thương, mà tình thương ấy được biểu hiện qua sự đồng cảm, sẻ chia mà con người dành cho nhau.
Đồng cảm là đặt bản thân mình vào vị trí của người khác để vui với niềm vui và buồn cùng nỗi buồn của họ. Dùng tấm lòng và trái tim để cảm nhận ta sẽ thấy đồng cảm không hề là một điều gì đó xa vời mà thực ra rất gần gũi đến mức ai cũng có thể bắt gặp trong đời sống hằng ngày. Sẻ chia là sự cho đi, quan tâm hay giúp đỡ người khác về vật chất và tinh thần bằng tất cả khả năng của mình, giúp họ vượt qua khó khăn hoạn nạn. Chỉ cần chúng ta có một tấm lòng thì dù sự chia sẻ của chúng ta dù nhỏ bé nhưng cũng được người khác trân trọng.
Đồng cảm và sẻ chia có mỗi quan hệ chặt chẽ với nhau. Đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, là hiểu, cảm thông và luôn đặt mình trong hoàn cảnh của người khác để nhìn nhận vấn đề, từ đó thể hiện thái độ, sự quan tâm của mình. Đồng cảm xuất phát từ con tim xui khiến, mách bảo chúng ta hành động, tạo nên sự sẻ chia cùng người khác, san sẻ niềm vui, nỗi buồn, sẵn sàng có mặt khi người khác cần mình, không vô cảm, thờ ơ trước nỗi đau của họ, cũng không ganh ghét, đố kị với thành công, hạnh phúc. Khi ta học được cách đồng cảm và chia sẻ nghĩa là biết sống vì người khác cũng chính là lúc bản thân nhận được niềm vui, ta cảm thấy cuộc đời nời tươi đẹp hơn, có ý nghĩa hơn.
Ngày nay, bên cạnh bức tranh phát triển tươi sáng, đời sống nhân dân no đủ, vẫn còn đó những bức tranh có nhiều mảng tối, đồng bào ta ở nhiều nơi vẫn còn cảnh ăn đói mặc rét, trẻ em không có điều kiện đến trường, thiên tai lũ lụt, mất mùa liên miên khiến nhiều gia đình lâm vào cảnh màn trời chiếu đất, bệnh tật hoành hành. Lúc này, sự đồng cảm sẻ chia thể hiện qua các hành động thiết thực như nhiều đồng chí lãnh đạo Đảng, nhà nước, cấp ủy, chính quyền, mặt trận và các đoàn thể nhân dân cùng lực lượng vũ trang đã chỉ đạo và trực tiếp tham gia phòng tránh thiên tai, kịp thời khắc phục hậu quả do bão lũ gây ra. Nhiều nghĩa cử cao đẹp của nhân dân, cán bộ, chiến sĩ quân đội, công an nhân dân đã kịp thời sơ tán, cứu hộ, bảo vệ tính mạng, tài sản của nhân dân và nhà nước, thể hiện trách nhiệm, tình thương yêu, đùm bọc giúp đỡ đối với nhân dân vùng bị bão lũ tàn phá.
Tuy nhiên bên cạnh những trái tim nhân ái, những tấm lòng thơm thảo một lòng muốn giúp đỡ, chia sẻ với đồng bào mình trong cơn khó khăn hoạn nạn thì vẫn còn không ít những kẻ cơ hội, lợi dụng tấm lòng, sự ủng hộ của nhân dân với đồng bào vùng thiên tai, đồng bào nghèo để biển thủ tiền ủng hộ đút túi riêng, hoặc nhân dịp này mà tranh thủ đánh bóng tên tuổi của mình. Chúng ta phải lên án mạnh mẽ những con người và việc làm như vậy và cũng cần sáng suốt để tránh bị lợi dụng, để sự giúp đỡ của chúng ta đến được với những người cần giúp.
Trong cuộc sống, chúng ta không nên tự cô lập bản thân trong thế giới riêng nhỏ bé của mình. Hãy mở rộng tấm lòng, chia sẻ với người khác những niềm vui, nỗi buồn của mình, học cách lắng nghe, đồng cảm, sẻ chia với những buồn vui, khó khăn của người khác. Khi đó, ta sẽ thấy yêu đời và yêu người hơn, cuộc sống này ấm áp yêu thương và đáng sống biết bao. Vì ở đời "người với người sống để yêu thương nhau."
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 12
Sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội hiện nay là những điều đem lại nhiều ý nghĩa to lớn và giá trị nhất cho con người, mỗi chúng ta đều có thể thấy như hiện nay xã hội ngày càng phát triển nhu cầu về sự hiểu biết và cũng chứa đựng nhiều những điều vô cùng phức tạp chính vì vậy sự đồng cảm và sẻ chia giữa con người với con người trong xã hội hiện nay là vô cùng quan trọng.
Sự đồng cảm và thông cảm đều là những cung bậc cảm xúc của con người, mỗi chúng ta đều có thể thấy được điều đó, qua cách chia sẻ và những sự đồng cảm sâu sắc nhất, sự đồng cảm có thể được hiểu đó là sự cảm thông, thấu hiểu đối với con người với nhau, còn chia sẻ đó là đồng cam cộng khổ, và chia sẻ cay đắng ngọt bùi trong cuộc sống, đây chính là những điều đem lại nhiều ý nghĩa to lớn và quan trọng nhất của con người.
Sự đồng cảm và sẻ chia giúp cho con người rất nhiều trong cuộc sống này, những điều đó giúp cho họ thấu hiểu và cảm thông cho nhiều số phận trong cuộc đời này, giá trị đó đã đem lại nhiều những niềm tin to lớn đối với toàn nhân loại, cuộc sống của chúng ta đang ngập tràn và mang lại nhiều sự sống và mang tầm ảnh hưởng to lớn đối với mỗi cá nhân trong toàn xã hội. Sự đồng cảm giúp cho cuộc sống của chúng ta nhiều sự yêu thương và có sự san sẻ giữa con người với con người, nhưng điều đó không chỉ để cho chúng ta nhiều suy ngẫm mà cần phải thức tỉnh chúng ta học hỏi và cần phải phát huy được điều đó, luôn biết đồng cảm và yêu thương đối với mọi người xung quanh đó là những điều có ý nghĩa và da diết nhất cho con người. Sự đồng cảm và chia sẻ đều là những phạm trù rất hữu ích của mỗi người trong xã hội, đó là tiền đề và điều kiện sống mạnh mẽ giúp chúng ta vững bước trên cuộc sống và đường đời.
Trong cuộc sống chúng ta thấy rất nhiều những tấm gương sáng họ luôn biết đồng cảm và sẻ chia cho những con người nghèo khổ, sẵn lòng giúp đỡ người khác như chủ tịch Hồ Chí Minh, và bên cạnh đó cũng xuất hiện nhiều người chỉ biết đến bản thân mình, sống cuộc sống không có nhiều ý nghĩa, đó là những điều cực kỳ không tốt và có thể ảnh hưởng đến nhiều người.
Chúng ta cần biết san sẻ và đồng cảm với con người, cần mở rộng trái tim ra để yêu thương và chia sẻ cho nhiều số phận trong xã hội.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 13
Một nhà văn Nga đã từng nói: "Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình thương." Tình yêu thương là sợi dây gắn kết người với người và để cho tình yêu thương còn mãi thì trong cuộc sống cần phải có sự đồng cảm và sẻ chia.
"Đồng cảm" là cùng có chung một lối cảm xúc, cảm nghĩ. Người đồng cảm là người biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để hiểu và cảm thông với họ. Còn "sẻ chia" là cùng chia sẻ với nhau những niềm vui, những nỗi buồn. Một người biết sẻ chia là người biết cùng người khác san sẻ vui buồn, tình cảm, tâm hồn với nhau, đặc biệt là sẻ chia những lúc gặp khó khăn, gian nan.
Đồng cảm và sẻ chia có mối liên hệ chặt chẽ với nhau. Người ta thường sẽ phải đồng cảm trước rồi mới sẻ chia với nhau, đó không phải là điều gì đó xa vời với cuộc sống của chúng ta. Đồng cảm không phải thứ quá cao thượng, đôi khi đồng cảm đơn giản chỉ là một ánh mắt, một nụ cười khích lệ, một cái siết tay thật nhẹ, một cái ôm và một lời nói. Bất kỳ ai cũng có thể đồng cảm sẻ chia với người khác dù cho có là người xa lạ đi chăng nữa. Khi rời xa gia đình để đến một thành phố xa lạ nhập học, nỗi nhớ nhà khiến người ta đồng cảm với nhau và xích lại gần nhau hơn. Đồng cảm sẻ chia sẽ kéo gần khoảng cách giữa người với người và là khởi nguồn cho những điều tốt đẹp. Trong gia đình, sự thấy hiểu những lo lắng yêu thương của ba mẹ và hành động dù rất nhỏ là giúp đỡ sẻ chia với ba mẹ nhất định sẽ đem đến niềm vui. Đồng cảm, sẻ chia trong các mối quan hệ là chất keo dính bền chặt, lâu dài. Có đồng cảm, sẻ chia với nhau thì mới thấu hiểu cho nhau, tin tưởng và sẵn sàng đồng hành.
Được đồng cảm sẻ chia, con người sẽ có thêm sức mạnh và niềm tin để vượt qua trở ngại, khó khăn. Có thể bạn không biết nhưng một hành động rất nhỏ thôi cũng có thể cứu vớt một tâm hồn đang tuyệt vọng. Tuy có thứ này với bạn không là gì cả nhưng với người khác lại là ước mơ mà cả đời sẽ không bao giờ có được. Hãy đặt mình vào vị trí của những người bất hạnh hơn, bạn sẽ không chỉ cảm thông với số phận của họ mà còn biết yêu quý, trân trọng những gì mà mình đang có.
Khi bạn biết yêu thương, sẻ chia bạn sẽ trở nên bao dung hơn, chín chắn và trưởng thành hơn. Cuộc đời của người được nhận tươi sáng hơn, cuộc đời của người cho đi lại càng tươi sáng hơn nữa. Bởi lẽ "Yêu thương cho đi là yêu thương giữ được mãi mãi." Bên cạnh việc làm cho cuộc đời mỗi cá nhân trở nên tốt đẹp, đồng cảm sẻ chia còn tạo nên sức mạnh cộng đồng. Chúng ta không thể khống chế thiên tai, lũ lụt nhưng sự sẻ chia của tất cả mọi người có thể chống lại hậu quả mà nó gieo rắc. Những chi phí và lương thực cứu trợ gửi đi mỗi năm cho đồng bào thiên tai chính là biểu hiện cụ thể của sự đồng cảm sẻ chia, là sợi dây gắn kết anh em ba miền Bắc - Trung - Nam của dân tộc Việt Nam.
Nếu không có đồng cảm sẻ chia thì bạn bè sẽ chẳng bao giờ thấy vui trước thành công của nhau, thay vào đó sẽ là sự ghen ghét đố kị. Người thầy chỉ lên lớp để hoàn thành công việc của mình mà không quan tâm chia sẻ với học sinh, hay người bác sĩ không bao giờ đồng cảm, sẻ chia với bệnh nhân của mình. Xung quanh ta có biết bao người luôn sẵn sàng đồng cảm, sẻ chia với người khác. Những chương trình "Trái tim cho em", "Thắp sáng niềm tin", Hiến máu tình nguyện: Những món quà trao đi cho những hoàn cảnh khó khăn, những mảnh đời bất hạnh chính là biểu hiện chân thực cảm động nhất của những tấm lòng đẹp biết đồng cảm sẻ chia trong cuộc sống hiện nay.
Nhưng đâu đó vẫn có những người chỉ ích kỷ lo cho lợi ích của riêng mình. Họ từ chối và tìm cách biện minh cho sự thờ ơ vô cảm của bản thân. Như vậy, cuộc đời của họ trở nên vô nghĩa, họ sống mà chỉ như đang tồn tại.
Mỗi chúng ta không thể sống mà cô độc một mình. Hãy tập cho mình thói quen lắng nghe để đồng cảm, sẻ chia. Hãy dành một khoảng thời gian để bước chậm lại giữa thế gian vội vã, để dừng chân bên đời cuộc đời, dành cho nhau một chút ấm áp ngọt ngào. Sẻ chia nỗi buồn và sẻ chia cả niềm vui để cuộc sống ngày càng tươi đẹp hơn. Bởi "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình".
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 14
"Sống trong đời sống cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi.." Thật ý nghĩa, bởi trong cuộc sống của chúng ta, việc bạn trao gửi tình yêu thương tới người khác sẽ giúp người nhận được hạnh phúc và giúp bạn trở thành một người tốt. Vì vậy hãy luôn sẻ chia, đồng cảm với mọi người, vì nếu bạn làm vậy với người khác thì họ cũng sẽ làm vậy với bạn.
Sẻ chia là sự san sẻ, giúp đỡ, trao gửi những điều tốt đẹp từ bản thân đến người khác, đó có thể là sự trao gửi sự yêu thương, sự an ủi, là trao gửi những món quà, những niềm tin, hạnh phúc tới người khác, là trao cho họ sự lạc quan, tin tưởng vào cuộc sống. Đồng cảm là sự cảm thông, trân trọng của bản thân đối với người khác, là cảm thông trước những khó khăn, bất hạnh trong cuộc đời họ, là cảm thông với những người đang cần sự an ủi từ bạn, là bạn sẵn lòng khuyên bảo, giúp đỡ họ khi họ gục ngã.
Trong cuộc sống của chúng ta, sự sẻ chia và đồng cảm sẽ giúp con người xích lại gần nhau, giúp sợi dây của tình yêu thương được lan tỏa đến mọi người, đối với sự sẻ chia, trong cuộc sống bao đời nay của con người, nó luôn là sợi dây gắn kết mãnh liệt. Sự sẻ chia trong cuộc sống, giúp bạn tạo dựng mối quan hệ thân thiết với mọi người xung quanh, giúp bạn có thể sẵn sàng một lòng giúp đỡ, tôn trọng người khác. Trong học tập, sự sẻ chia giúp bạn trở thành một người được mọi người tôn trọng và yêu quý.
Tuy nhiên bên cạnh đó vẫn có những kẻ không biết chia sẻ, đồng cảm với người khác. Những kẻ thấy người gặp khó khăn mà thờ ơ, vô cảm. Những người này đáng bị xã hội lên án, phê phán. Chúng ta phải tích cực học tập, rèn luyện tình yêu thương đối với con người trong mỗi chúng ta. Để cuộc sống của chúng ta tràn đầy tình yêu thương, sự giúp đỡ lẫn nhau.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 15
Đồng cảm và biết sẻ chia là hai đức tính tốt đẹp truyền thống của người Việt Nam ta. Để cuộc sống trở nên có ý nghĩa và đáng sống, chúng ta cần có sự đồng cảm và sẻ chia.
Đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để hiểu và cảm thông với họ, còn sẻ chia là cùng người khác san sẻ nỗi buồn, những trạng thái tình cảm, tâm hồn với nhau, cả sự chia sẻ những khó khăn về vật chất, giúp nhau trong hoạn nạn... Con người biết đồng cảm mới biết sẻ chia.
Cuộc sống này luôn tồn tại những khó khăn, không phải ai cũng được sống sung sướng, hạnh phúc. Chính vì vậy, chúng ta luôn cần những sự đồng cảm đến từ trái tim, kể cả sự đồng cảm ấy có nhỏ bé đến thế nào đi chăng nữa. Nhưng dù là sự sẻ chia vật chất hay tinh thần cũng đều cần có sự xuất phát thật tâm từ tấm lòng của người giúp đỡ. Khi nhận được sự đồng cảm và sẻ chia đến từ người khác sẽ tiếp thêm sức mạnh để chúng ta vượt qua mọi khó khăn, thử thách hay những nghịch cảnh của cuộc đời. Một lời nói ấm áp có thể sưởi ấm cả mùa đông lạnh giá, giúp cho con người tưởng chừng như đang rơi vào đáy của vực sâu có thể mạnh mẽ bước tiếp và vươn đến thành công, hạnh phúc. Nhờ vậy, xã hội sẽ ngày một tốt đẹp, nhân văn hơn.
Qua những phân tích trên, chúng ta nhận ra rằng cuộc sống chắc chắn sẽ ngày một tốt đẹp hơn khi con người biết chia sẻ và đồng cảm.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 16
Biết đồng cảm và sẻ chia là yếu tố giúp bạn có thể nâng tầm được giá trị của cuộc sống, giúp bạn sống có ý nghĩa hơn, sống không chỉ tồn tại nữa.
Đồng cảm là quên đi bản thân trong niềm vui hay nỗi buồn của người khác, nhiều đến mức bạn thực sự thấy rằng niềm vui hay nỗi buồn mà người khác đang trải qua cũng chính là niềm vui hay nỗi buồn của chính bạn.
Đồng cảm xuất phát từ những cử chỉ, hành động đơn giản trong cuộc sống hằng ngày. Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn nếu ta biết đau với nỗi đau của người khác, vui với niềm vui của người khác. Chia sẻ là sự cho đi, quan tâm hay giúp đỡ người khác về vật chất và tinh thần bằng tất cả khả năng của mình, giúp họ vượt qua khó khăn hoạn nạn.
Nếu thử tưởng tượng, cuộc sống này mà không có sự đồng cảm sẻ chia thì thế giới sẽ như thế nào? Thế giới sẽ trở nên lạnh lẽo, con người sống với nhau thờ ơ, mỗi khi chúng ta gặp khó khăn lại chẳng được nhận bất kì sự giúp đỡ nào. Đồng cảm và sẻ chia sẽ làm cho thế giới này nhiều màu sắc hơn, con người sống đúng với mục đích và ý nghĩa hơn, khiến cho việc sống không chỉ đơn giản là tồn tại, mà còn hơn thế.
Hiện nay có rất nhiều người đã thể hiện đúng tinh thần đồng cảm và sẻ chia ấy. Chẳng hạn như ba chàng trai trẻ lập trang web để kêu gọi người khác nhau chung sức giúp đỡ những người nghèo khó vì họ có tấm lòng đồng cảm với những người có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn.
Đồng cảm và sẻ chia đã và đang là nếp sống tốt đẹp cần được giùn giữ. Có đồng cảm và sẻ chia ta sẽ không phải hổ thẹn khi được là con người. Nếp sống tốt đẹp đó không chỉ sưởi ấm lòng người khác mà còn đem lại hạnh phúc cho chính mình.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 17
Tình yêu thương giữa con người với con người là vô cùng thiêng liêng, nó thể hiện sự gắn bó, sự sẻ chia và đồng cảm trước những mảnh đời bất hạnh. Ngày nay khi xã hội ngày càng phát triển con người đang dần phải đối mặt với rất nhiều khó khăn từ cuộc sống thì sự đồng cảm sẻ chia chính là chìa khóa giúp đỡ con người tiếp tục tiến về phía trước.
Đồng cảm là sự chia sẻ, thấu hiểu và quan tâm sâu sắc đối với mọi người xung quanh, luôn luôn có một thái độ biết yêu thương và cảm thông sâu sắc trước mọi hoàn cảnh cuộc sống. Sẻ chia là sự chia sẻ những nỗi đau, niềm vui, nỗi buồn cùng với mọi người xung quanh, sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình, sống luôn phải biết cho đi và bản thân sẽ nhận được những điều tốt lành nhất, đó là một tình cảm tinh thần phong phú và giàu có, bản thân sẽ làm nên được những điều tốt nhất.
Đồng cảm và chia sẻ có mối liên hệ với nhau, có sự đồng cảm, hiểu được hoàn cảnh và con người của đối phương, thì từ đó chúng ta mới có những sẻ chia sâu sắc và có ý nghĩa nhất, đó là niềm vui sống là chính mình, được sống trong một xã hội ngập tràn tình yêu thương. Hiện nay khi xã hội ngày càng phát triển nhiều người chỉ chạy theo đồng tiền, mà dường như quên đi các mối quan hệ từ cuộc sống, mỗi quan hệ giữa con người với con người, để từ đó họ có những suy nghĩ lệch so với cuộc sống. Không nên chạy đua theo lợi nhuận và nhu cầu của xã hội để mà quên đi những giá trị như tình cảm, sự chân thành, tình yêu thương.
Cần phải học cách xây dựng cho mình những thói quen và những phẩm chất tốt, bởi đồng cảm, sẻ chia là một phẩm chất quý báu mà dân tộc Việt Nam từ xưa đến nay luôn chú trọng và phát huy nó một cách hiệu quả nhất. Mỗi chúng ta cần phải biết yêu thương, chia sẻ với mọi người xung quanh để từ đó có được tình cảm chân thành và da diết nhất mà mọi người dành cho mình.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 18
"Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình". Chính tình thương, sự đồng cảm, đùm bọc, sẻ chia cho nhau những lúc khó khăn hoạn nạn sẽ giúp con người vượt qua được những nghịch cảnh trong cuộc sống. Đặc biệt, giữa cuộc sống xô bồ và hối hả như hiện nay, việc dành cho nhau những tình thương chân thành, trao cho nhau những ánh mắt yêu thương, những hành động vỗ về ấm áp lại càng có ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Đồng cảm là việc đặt mình vào vị trí của người khác, cảm nhận và thấu hiểu những niềm vui, nỗi buồn và tâm tư của họ. Chia sẻ chính là sự cho đi, khi người cho đồng cảm với những thiếu thốn vật chất và tinh thần của người gặp hoạn nạn, họ san sẻ mong góp phần giúp đỡ nạn nhân vượt qua những thử thách, vơi bớt phần nào bế tắc nơi họ. Những người biết đồng cảm và chia sẻ là những người có tấm lòng nhân hậu và chân thành nhất, biết yêu thương và nghĩ suy cho người khác.
Mỗi người ai cũng có một trái tim yêu thương và muốn được yêu thương, bởi vậy mà sự đồng cảm sẻ chia cũng được thể hiện muôn hình vạn trạng. Xã hội sẽ đi về đâu nếu không có sự sẻ chia, mà khi trái tim con người không thổn thức trước cái đẹp, thờ ơ với những khó khăn trớ trêu của cuộc đời, xã hội vắng đi sự yêu thương nhau. Chính điều này sẽ bào mòn xã hội, bào mòn giá trị sống và nhân cách con người. Vì đồng tiền mà nhiều người vụ lợi, thu lợi nhuận trên mồ hôi công sức lao động của người khác, thậm chí buôn bán hàng giả, thực phẩm bẩn mà không quan tâm đến cảm xúc, nỗi lo lắng, thậm chí cả tính mạng của người tiêu dùng.
Tình yêu thương, đồng cảm, sẻ chia luôn là bài ca ngọt ngào của cuộc sống, là những mầm non cho cây đời mãi xanh tươi. Cho đi và nhận lại luôn là hai kết quả trên một hành trình, mà ở đó kẻ cho và người nhận đều cảm thấy được sẻ chia, an lòng và hạnh phúc. Giữa con người với con người, hãy trân trọng và dành cho nhau cái tâm của tình người.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 19
Con người có một trái tim nhỏ bé nhưng tình yêu thương giữa con người với người lại thật là vô biên. Cuộc sống luôn tiềm ẩn những thử thách, khó khăn khiến chúng ta mỏi mệt, tuy nhiên nếu biết đồng cảm, sẻ chia với nhau sẽ vượt qua mọi thử thách khó khăn của cuộc sống.
Đồng cảm là cảm xúc chỉ có ở con người, là sự cảm thông, cùng vui cùng buồn giữa một hay nhiều người với nhau, họ có cùng cảm xúc, cùng suy nghĩ với nhau. Cảm thông còn thể hiện lòng nhân hậu giữa những con người với nhau, có thể đó là chuyện mà họ đã trải qua, đã tự mình nếm trải nên bản thân họ cũng hiểu rõ được sự mất mát, được nỗi đau đơn đó, nhưng không phải chỉ có trải qua rồi con người ta mới có thể đồng cảm cho nhau. Sẻ chia có nghĩa là san sẻ, là chia sẻ với người khác nhằm xoa dịu nỗi đau của họ. Sẻ chia không nhất thiết phải là vật chất.
Đồng cảm và sẻ chia không chỉ bó hẹp trong phạm vi giữa những người gặp khó khăn mà nó còn mở rộng hơn nữa. Chúng ta yêu thương và san sẻ giúp đỡ nhau, nhiều tổ chức tình nguyện với những mục đích cao cả được thành lập ra. Đó là những hoạt động quyên góp giúp đỡ trẻ em nghèo, nhân dân miền núi gặp khó khăn, san sẻ nỗi đau với những thương binh, những bà mẹ Việt Nam anh hùng.
Đồng cảm sẻ chia có vai trò rất lớn đối với cá nhân và xã hội. Đồng cảm sẻ chia giúp cho mỗi cá nhân thêm hiểu nhau hơn từ đó tạo nên những mối quan hệ bền vững, đồng cảm sẻ chia tiếp thêm nghị lực để con người vượt qua khó khăn, thể hiện được truyền thống tương thân tương ái cao đẹp của dân tộc. Với một xã hội, đồng cảm và sẻ chia là điều không thể thiếu.
Trong mỗi chặng đường, mỗi cuộc hành trình của cuộc đời đều ẩn chứa những điều mới lạ. Có thể là khó khăn, tổn thương mất mát nhưng cũng có thể là thành công và hạnh phúc không ngờ. Đằng sau thành công của mỗi người luôn có sự đồng cảm và sẻ chia để tiếp thêm sức mạnh giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn và thử thách.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 20
Trong xã hội ngày nay, sự đồng cảm và chia sẻ là những giá trị mà chúng ta nên cố gắng duy trì và phát triển. Tuy nhiên, không phải ai cũng đồng tình với ý kiến này. Trong bài viết này, tôi sẽ bày tỏ quan điểm của mình rằng sự đồng cảm và chia sẻ là một lối sống đẹp trong xã hội ngày nay.
Đồng cảm và sẻ chia là giá trị cốt lõi của một xã hội văn minh, nhân văn. Đồng cảm có nghĩa là hiểu và chia sẻ cảm xúc của người khác, trong khi chia sẻ có nghĩa là chia sẻ trách nhiệm và nguồn lực để giúp đỡ người khác trong hoàn cảnh khó khăn. Những giá trị này không chỉ làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn mà còn tăng cường sự tôn trọng và đoàn kết giữa các thành viên trong xã hội.
Đồng cảm và chia sẻ cũng là cách để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp giữa các cá nhân, cộng đồng và tổ chức. Nếu mọi người đều có thái độ nhân ái và sẵn sàng giúp đỡ người khác thì xã hội sẽ trở nên gắn kết và bền vững hơn. Những hành động nhỏ của sự đồng cảm, sẻ chia của mỗi người cũng có thể góp phần giải quyết những vấn đề nghiêm trọng của xã hội như chống bạo lực, chăm sóc sức khỏe, giáo dục.
Tuy nhiên, vẫn có người cho rằng đồng cảm và chia sẻ là một hình thức nhượng bộ, lãng phí thời gian và nguồn lực. Họ cho rằng mỗi người nên tập trung vào công việc của mình và không lãng phí thời gian vào những việc không mang lại lợi ích cá nhân. Tuy nhiên, nếu mỗi người đều có thái độ nhân ái, sẵn sàng giúp đỡ người khác thì xã hội sẽ trở nên tốt đẹp hơn, bền vững hơn và giúp mỗi cá nhân ngày càng phát triển.
Ngoài ra, sự đồng cảm và chia sẻ còn có tác dụng tích cực đối với sức khỏe tinh thần. Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng giúp đỡ người khác và chia sẻ tài nguyên có thể tạo ra cảm giác có mục đích và hạnh phúc. Đó là một vòng tròn nhân ái, nơi những hành động nhỏ có thể dẫn đến một phản ứng dây chuyền thay đổi tích cực trong cuộc sống của mọi người.
Tóm lại, sự đồng cảm và chia sẻ không chỉ là những giá trị đẹp của cuộc sống mà còn là cách để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn. Điều quan trọng là phải nuôi dưỡng và duy trì những giá trị này vì chúng thúc đẩy tình đoàn kết và lòng trắc ẩn giữa mọi người, đồng thời góp phần tạo nên một xã hội hạnh phúc hơn, lành mạnh hơn và hài hòa hơn.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 21
Ngày nay xã hội đang trong thời kỳ hội nhập và phát triển, cuốn theo ấy là sự đổi thay khác trước, từ nhịp sống bề bộn, bon chen cho đến những truyền thống, đạo lý làm người cũng bị xoay vần. Trong xã hội ấy con người dường như đã trở nên vô tình với cuộc sống của người khác, để "mạnh ai nấy lo", "phải ai tai nấy". Nhưng cuộc sống vốn không có gì tuyệt đối bởi vậy bên cạnh đó cũng có hàng triệu trái tim đã cất lên tiếng nói yêu thương, đang lắng mình để nhìn quanh, đồng cảm và sẻ chia với những đồng loại còn khổ đau, bất hạnh của mình, để phát huy những truyền thống tốt đẹp mà xưa nay cha ông ta vẫn luôn gìn giữ.
Một nhà văn Nga đã từng nói: "Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình thương". Đã là con người sống không có tình thương thì chẳng khác gì thú vật, cũng chẳng khác chi một cái xác không hồn, tồn tại giữa dòng đời một cách vô nghĩa và sẽ chết dần chết mòn trong cô đơn, lạnh lẽo. Người đời cũng có câu: "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình" – bởi vậy cho và nhận đã trở thành quy luật của cuộc sống, làm người phải có qua có lại, tồn tại giữa tập thể, cộng đồng của ta không chỉ biết có mình. Cuộc sống ngày nay đã quá đổi thay so với lúc trước, nhưng cuộc sống vật chất có thể đổi thay nhưng tình người thì không thể nào thay đổi được.
Từ thuở khai thiên lập địa, khi con người còn sống trong cảnh phó thác số phận của mình cho thiên nhiên, khi hai chữ "văn minh" chưa được định thành hình thù rõ nét trong trí óc của con người thì cha ông ta đã biết đến hai chữ "tình người", đã biết đến cái "nghĩa vụ" của người đối với người, để từ đó luôn nhắc nhở nhau: "Nhiễu điều phủ lấy giá gương. Người trong một nước phải thương nhau cùng", hay "Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ". Vậy thì tại sao chúng ta – những lớp con cháu đi sau, đã và đang sống trong thời kì mà "văn minh" đang nở rộ, bao nhiêu thuyết lí đẹp đẽ ra đời – không cố mà phát huy những nét đẹp của ông cha.
Dù đang phát triển nhưng "đất nước ta vẫn đang còn nghèo, dân ta còn đói khổ, đồng bào ta không phải ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành", bên cạnh những tòa cao ốc, những ngôi biệt thự đẹp đẽ với đầy đủ tiện nghi thì những ngôi nhà ổ chuột, lụp xụp với những tấm áo vá rách, những bữa cơm đạm bạc, với những đứa trẻ nghèo mới năm, bảy tuổi đã phải nghỉ học để đi làm kiếm miếng ăn, vẫn còn đó đây trên đường phố, trên những bãi biển. Cuộc sống của không ít đồng bào ta đang còn chìm ngập trong cảnh bần hàn, đang cần đến những con tim biết yêu thương, biết đồng cảm và sẻ chia.
Vậy đồng cảm và sẻ chia là gì? Nếu muốn nói cho rõ, cho rạch ròi thì rất khó bởi nó xuất phát từ trái tim con người. Nhưng làm sao có thể hiểu được nhịp đập của từng trái tim, cho nên mọi cách hiểu về nó chỉ mang tính khái quát mà thôi. Ở một khía cạnh nào đó có thể hiểu đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, hiểu và cảm thông với những gì đang diễn ra xung quanh cuộc đời họ và luôn đặt mình trong hoàn cảnh của người khác để nhìn nhận vấn đề, từ đó thể hiện thái độ quan tâm của mình. Đồng cảm đi từ con tim đến mách bảo chúng ta hành động, tạo nên sự sẻ chia, sẻ chia là cùng người khác san sẻ niềm vui, nỗi buồn; sẵn sàng có mặt khi người khác cần mình, không tỏ thái độ vô cảm, thờ ơ trước nỗi đau của người khác cũng như không ganh ghét, đố kỵ, nhạo báng vinh quang, niềm vui của họ.
Đồng cảm và sẻ chia tuy không cùng chung một "đất nước" nhưng chúng có chung một "biên giới" đó là thắp lên những nét chung của hai nét đẹp truyền thống ấy, đó là đem đến niềm vui cho người khác hay ít nhất là giảm bớt một phần nỗi buồn đau trong họ, đồng thời làm cho giá trị bạn trong mắt mọi người càng cao hơn nữa, nó siết chặt thêm tình nghĩa đồng bào, làm cho người gần người hơn.
Tự nhiên sinh ra con người bình đẳng nhưng sự trôi dạt, xô đẩy của dòng đời, của hoàn cảnh đôi khi đã phân hoá, tạo ra con người với những cảnh đời khác nhau, có kẻ giàu người nghèo và những con người chân chính luôn muốn lấp đầy rút ngắn cái khoảng cách giàu nghèo ấy bằng tình thương lòng nhiệt tình. Và trên thực tế, đã có nhiều nghĩa cử cao đẹp đã được "thực hành" và đem lại nhiều kết quả không nhỏ.
Từ lâu tinh thần đồng cảm và sẻ chia đã trở thành nhu cầu của con người Việt Nam nhân ái, nồng hậu và ngày nay nó vẫn luôn thường trực trong nếp sống của người Việt. Lúc trước, dân ta còn trong cảnh thiếu cơm, thiếu gạo thậm chí chết vì đói vậy mà họ vẫn còn san sẻ cho nhau từng miếng cơm, hạt muối, "tối lửa tắt đèn có nhau", sống cùng sống chết cùng chết; ngày nay nét đẹp ấy vẫn còn được bảo tồn và phát huy, nhiều ngôi nhà tình nghĩa được mọc lên, nhiều trường học dành riêng cho trẻ em khuyết tật và có hoàn cảnh khó khăn học tập và phát triển.
Xoáy theo vòng quay của sự phát triển công nghiệp, môi trường ngày càng bị tàn phá và hủy diệt. Con người lâm vào cảnh khốn cùng không chỉ vì thiếu cái ăn, cái mặc mà còn bị sự "trả thù" của thiên nhiên, chịu những cơn giận dữ của đất trời. Nước ta, dù đang bước đi trên con đường công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước nhưng phần lớn nhân dân ta đang sống nhờ vào việc sản xuất nông nghiệp, vì vậy phụ thuộc rất nhiều vào thiên nhiên. Một đầm cá, một ao tôm trị giá hàng chục triệu, một cơn lũ quét qua đủ khiến cho một ông chủ trở thành một con nợ. Ngô lúa, hoa màu đang đến mùa, một đợt hạn hán kéo dài, một trận dịch bệnh cũng đủ làm cho nhiều gia đình rơi vào cảnh màn trời chiếu đất. Không dừng ở thế, đôi khi những trận "trả đũa" của thiên nhiên còn ảnh hưởng đến cả một vùng lớn như vào năm 2006, khi cơn bão Chanchu đi qua miền Trung đã khiến người dân ở đây phải khốn đốn, chịu nhiều thiệt hại về người và của nhưng bù lại họ được người dân trong nước quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ; giúp họ về tiền của, lương thực, đồng thời giúp họ tìm xác của những nạn nhân, hay trong vụ sập cầu Cần Thơ vào năm 2007 đã khiến nhiều gia đình phải điêu đứng trước sự ra đi đột ngột của những người thân họ. Nhưng họ cũng như những người dân miền Trung, dù đớn đau, chua xót nhưng không đến nỗi phải chịu cảnh cô đơn, lẻ loi gánh chịu mọi khổ đau một mình mà cạnh họ hàng ngàn con tim của cả nước cũng đã cùng cất tiếng khóc thương và ra tay đóng góp, cứu trợ cho người nhà nạn nhân. Dù tiền và vật phẩm không mang những người ra đi trở về nhưng nó phần nào đã xoa dịu nỗi đau trong lòng người còn sống cũng như giúp họ vượt qua được cơn hoạn nạn, khó khăn, ít nhất là ngay lúc đó khi mà người thân của họ ra đi vĩnh viễn.
Để thể hiện tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách của mình, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam – một tổ chức chính trị có vai trò tập hợp, tăng cường khối đoàn kết toàn dân cũng đã đứng ra phát động và thành lập quỹ "Vì người nghèo" – để giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn, bức bách, đời sống cơ cực vượt lên số phận để sống một cuộc đời như những người bình thường khác, thậm chí đã vực dậy không biết bao nhiêu cảnh đời đen bạc mà chính họ cũng cảm thấy gần như mọi thứ đã quay lưng lại với cuộc đời họ. Từ ngày được thiết lập, tài khoản của quỹ ngày càng nhận được nhiều đóng góp của những cá nhân, tập thể, từ những em bé học mẫu giáo cho đến những cụ già về hưu, từ những người dân trong nước đến những người Việt kiều xa quê hương. Mang thông điệp yêu thương, phong trào ấy đã trở thành nguồn động lực để người nghèo phấn đấu thoát nghèo, rũ bỏ cuộc sống cơ hàn, vươn lên xây dựng cuộc sống mới tươi hơn, đẹp hơn, từ đó tạo ra tiềm lực để phát triển đất nước.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 22
Cựu Thủ tướng Anh Winston Churchill đã từng nhận định: "Ta sống bằng thứ ta thu được, nhưng ta tạo ra cuộc đời bằng thứ ta cho đi". Chính sự đồng cảm, sẻ chia là yếu tố quan trọng để cuộc sống con người phát triển.
Trước hết, có thể nói đồng cảm, chia sẻ chính là những hành động thể hiện rất rõ sự gắn bó trong mối quan hệ giữa người với người. Cả hai quan niệm này đều vô cùng quen thuộc, gần gũi. Đồng cảm là có cùng cảm xúc, biết đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để thấu cảm, hiểu được tâm suy nghĩ của họ. Sẻ chia là hành động giúp đỡ bằng vật chất hoặc tinh thần, đỡ đần họ vượt qua khó khăn. Đồng cảm và chia sẻ chính là hình thức thể hiện tình yêu thương, tấm lòng nhân ái của con người dành cho nhau.
Đồng cảm và sẻ chia được biểu hiện bằng nhiều cách khác nhau như lời nói an ủi, động viên, khích lệ. Cũng có thể là hành động đẹp thể hiện tinh thần "Lá lành đùm lá rách" đầy tính nhân văn. Những lần giúp đỡ người xa lạ mà không tính toán thiệt hơn. Đôi khi, nó chỉ đơn giản là sự lắng nghe những khó khăn của người khác và sau đó dành cho họ cái ôm ấm áp,... Dù thể hiện bằng hình thức nào thì nó đều bộc lộ tình cảm quan tâm, lo lắng, yêu thương giữa con người với nhau, đó chính là đặc trưng của đồng cảm và chia sẻ.
Khi biết đồng cảm và chia sẻ, cuộc sống sẽ tươi đẹp hơn rất nhiều. Những người gặp khó khăn sẽ được giúp đỡ về tinh thần hoặc vật chất, giúp họ có thêm sức mạnh và niềm tin bước tiếp trên con đường của mình. Sự nhân ái được lan tỏa sẽ khiến cho cả người cho đi lẫn người nhận lại đều cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy bản thân cũng phải thay đổi, hoàn thiện mình theo hướng tích cực hơn. Dần dần, chúng ta sẽ xây dựng được một xã hội đầy thân tình, ấm áp thông qua việc đồng cảm và sẻ chia.
Tuy nhiên, còn tồn tại một số trường hợp thể hiện lòng đồng cảm sai cách. Họ ban tặng tình yêu thương nhưng lại ép buộc người nhận phải đáp trả. Hoặc có người cho đi quá nhiều mà không có sự kiểm soát, khiến người nhận cảm thấy áp lực. Cũng có người lợi dụng tình thương của người khác để trục lợi cá nhân, giả nghèo khó để được quyên góp, "không làm mà vẫn có ăn". Đây đều là những hành động xấu, làm mất đi tính cao cả của việc đồng cảm và sẻ chia, khiến con người dần khép mình, không dám cho đi và cũng không dám nhận về. Nỗi niềm muốn được đồng cảm, sẻ chia với người khác phải xuất phát từ trái tim và tấm lòng nhân ái mới là tấm lòng trong sáng tốt đẹp thật sự. Chúng ta cần học cách cho đi đúng cách, sáng suốt, lên án những hành vi sai lệch làm ảnh hưởng đến sự phát triển của xã hội.
Đồng cảm và chia sẻ là một món quà mà con người trao tặng nhau trong cuộc sống bộn bề khó khăn, chúng ta cần trân trọng những gì mình được nhận và học cách trao đi yêu thương, lan tỏa tình yêu đến cộng đồng.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 23
Trong cuộc sống ngày nay với bộn bề lo toan mệt mỏi, người ta dần quên đi những đạo lí ứng xử cần thiết và một trong số đó là “ Cảm thông chia sẻ” Có thể nói“ Cảm thông và chia sẻ là một đức tính cần thiết của mọi người”.
Cảm thông và chia sẻ là một quan niệm gần gũi, quan trọng và mỗi người đều có thể hiểu được cảm nhận được. Cảm thông là hiểu và thông cảm với hoàn cảnh của người khác. Còn chia sẻ là san sẻ, gánh vác giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống rằng cả suy nghĩ và hành động, bằng cả vật chất và tinh thần. Chia sẻ còn là cùng với nhau để cùng chịu là san sẻ với người khác những gì mình có để họ cùng hướng. Vì thế, mà cảm thông và chia sẻ là một đức tính tốt của con người, là lẽ sống mà con người nên hướng tới.
Vậy, tại sao mỗi chúng ta cần phải cảm thông và chia sẻ? Trong xã hội vẫn còn nhiều người có hoàn cảnh khó khăn như trẻ em lang thang cơ nhỡ, người nghèo, nạn nhân của chiến tranh, thiên tai, những người khuyết tật, người có cảnh ngộ éo le…. Họ là những người rất cần được sự cảm thông của mọi người và cộng đồng. Cảm thông và chia sẻ là biểu hiện của tình người, của ý thức vị tha, vì người khác. Mỗi con người chúng ta không ai có thể sống tách rời người thân tập thể, cộng đồng. Sự cảm thông, chia sẻ giúp người gặp khó khăn có thêm sức mạnh, nghị lực, niềm tin vào một ngày mai tươi sáng hơn. Không những vậy, nó còn giúp con người có điểm tựa, sự động viên, giúp đỡ khi vấp ngã, khi thất bại, thậm chí cả khi ta mắc sai lầm trong cuộc sống. Người biết đồng cảm chia sẻ nhận được tình yêu thương sự cảm phục, biết ơn từ chính người nhận được chia sẻ, cảm thông và đồng thời còn nhận được sự tin yêu, quý mến từ mọi người xung quanh. Cảm thông và chia sẻ, giúp mọi người gần gũi, gắn bó hơn và là cầu nối giữa người với người tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp. Có như vậy, gia đình mới em ấm, hạnh phúc, xã hội mới văn mình, tốt đẹp. Bên cạnh đó, thông cảm và sẻ chia với người khác là truyền thống, đạo lý tốt đẹp của dân tộc Việt Nam, là truyền thống tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách.
Bên cạnh đó có những người quan tâm nhưng họ tỏ ra là trên thiếu sự chân thành của con người để dẫn đến sự giả dối. Có những kẻ quan tâm để cầu lộc khi không thể trục lợi sẽ dễ phơi bày bản chất. Nguyễn Bỉnh Khiêm từng viết đoạn thơ phê phán trong tác phẩm Thói đời.
“Thớt có tanh tao ruồi đỗ đến
Gang không mật mỡ kiến bò chi!
Đời nay những trọng người nhiều của
Bằng đến tay không ai kẻ vì?”
Vì thế mà chúng ta cần phê phán, tố cáo những kẻ quan tâm có tính chất vụ lợi, giả tạo, phê phán sự lạnh lùng, thờ ơ, vô cảm của con người hiện nay. Mỗi chúng ta cần cần chia sẻ, sống có tình người như bill gates, như Hồ Chính Minh…. Nguyễn Khuyến có câu” “Còn tiền còn rượu còn đệ tử/ Hết cơm hết rượu hết ông tôi”.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 24
Sống trong đời sống cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi...” (Trịnh Công Sơn). Nhưng hiện tại, cuộc sống với mỗi người thật quá ngắn ngủi bởi những lo toan, bộn bề, nhịp sống hối hả của cuộc sống hiện đại mỗi ngày đã và đang cuốn con người vào vòng xoáy của nó. Gánh nặng cơm áo gạo tiền đang ghì chúng ta sát đất, khiến chúng ta trở nên sống khép kín hơn, thậm chí nhiều khi là vô cảm, xã hội hiện nay dường như đang sống theo kiểu “ thân ai nấy lo”, “đèn nhà ai nhà nấy rạng”. Tuy nhiên, chúng ta không nên quên rằng: không ai có thể sống cả đời trong cô đơn lạnh lẽo, chúng ta cần có hơi ấm tình thương, mà tình thương ấy được biểu hiện chính là qua sự đồng cảm, chia sẻ mà con người dành cho nhau.
Đồng cảm là gì? Đồng cảm là đặt bản thân vào vị trí của người khác để vui với niềm vui và buồn cùng nỗi buồn của họ. Dùng tấm lòng và trái tim để cảm nhận ta sẽ thấy đồng cảm cũng không phải là điều gì đó xa vời, mà thực ra rất gần gũi đến mức ai trong chúng ta cũng có thể dễ dàng bắt gặp trong cuộc sống hằng ngày. Đó những cử chỉ, hành động đơn giản mà đôi khi chúng ta không để ý tới: đó là những giọt nước mắt cảm thông,là những cái xiết tay chia sẻ, là những nụ cười khích lệ. Cuộc sống sẽ tốt đẹp biết bao nếu ta biết đau với nỗi đau của người khác, vui với niềm hạnh phúc của người khác. Đôi khi chỉ là một cái nắm tay, một ánh mắt, một lời an ủi nhẹ nhàng và kịp thời, ta đã giúp được một tâm hồn đang trên bờ vực của tuyệt vọng, cho họ niềm tin vào cuộc sống. Và đồng cảm sẽ có ý nghĩa hơn nếu người ta còn biết sẻ chia, đem suy nghĩ của mình chuyển thành hành động. Hãy dành chút tiền lẻ mà bạn có giúp người xin ăn bên đường, hãy nắm tay cụ bà đang lừng khừng bên lối đi và giúp cụ sang đường an toàn vì khi đó cụ đang sợ hãi, hãy dành chút thời gian ở bên người bạn đang buồn của mình bởi khi đó bạn ấy đang cần một người biết lắng nghe. Ai trong cuộc sống này cũng cần được sẻ chia, với người đang vui vẻ, hạnh phúc thì sự chia sẻ của chúng ta là những lời chúc chia vui cùng họ.
Còn chia sẻ là gì? Chia sẻ là sự cho đi, quan tâm hay giúp đỡ người khác về vật chất và tinh thần bằng tất cả khả năng của mình, giúp họ vượt qua khó khăn hoạn nạn. Chia sẻ cũng là một hành động đơn giản bắt nguồn từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống mà bất cứ ai cũng có thể làm được, người xưa có câu “một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Chỉ cần chúng ta có một tấm lòng thì dù sự chia sẻ của chúng ta dù nhỏ bé nhưng cũng được người khác trân trọng.
Đồng cảm và chia sẻ có mối quan hệ như mối quan hệ nhân quả vậy. Đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, là hiểu, cảm thông và luôn đặt mình trong hoàn cảnh của người khác để nhìn nhận vấn đề, từ đó thể hiện thái độ, sự quan tâm của mình. Đồng cảm xuất phát từ con tim xui khiến, mách bảo chúng ta hành động, tạo nên sự sẻ chia cùng người khác, san sẻ niềm vui, nỗi buồn, sẵn sàng có mặt khi người khác cần mình, không vô cảm, thờ ơ trước nỗi đau của người khác cũng như không ganh ghét, đố kị với thành công, hạnh phúc của họ. Khi ta học được cách đồng cảm và chia sẻ nghĩa là biết sống vì người khác cũng chính là lúc được nhận niềm vui; ta cảm thấy cuộc đời này tươi đẹp hơn, có ý nghĩa hơn.
Ngày nay, thời buổi kinh tế thị trường với nhịp phát triển như vũ bão, con người luôn tìm mọi cách để vươn lên, đẻ không bị tụt lại phía sau. Nhưng nước ta vẫn đang là nước phát triển bởi nền kinh tế nông nghiệp, sản xuất phụ thuộc nhiều vào tự nhiên. Vậy nên bên cạnh bức tranh phát triển tươi sáng, đời sống nhân dân no đủ, tiện nghi thì vẫn còn đó bức tranh có nhiều mảng tối, đồng bào ta ở nhiều nơi vẫn còn cảnh ăn đói mặc rét, trẻ em không có điều kiện đến trường, thiên tai lũ lụt, mất mùa liên miên khiến nhiều gia đình lâm vào cảnh màn trời chiếu đất, bệnh tật hoành hành. Chẳng hạn như trong cơn bão số mười vừa qua Lũ lụt đã làm hơn mười người chết, mất tích; hơn hai trăm người bị thương; hơn hai mười nghìn ngôi nhà bị sập, tốc mái hư hại, trong đó có hơn mười han nghìn ngôi nhà bị sập, bị ngập; hàng chục vạn ha lúa, hoa màu bị ngập; nhiều tuyến đường, trường học, trạm xá và công trình công cộng bị hư hại nặng nề, tổng giá trị thiệt hại về tài sản của nhân dân và nhà nước ước tính hơn mười một nghìn tỷ đồng. Hàng chục nghìn người lâm vào cảnh khó khăn, cần sự giúp đỡ. Lúc này sự đồng cảm, chia sẻ thể hiện qua các hành động thiết thực như: nhiều đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước, cấp ủy, chính quyền, Mặt trận và các đoàn thể nhân dân cùng lực lượng vũ trang đã chỉ đạo và trực tiếp tham gia phòng tránh thiên tai, kịp thời khắc phục hậu quả do bão lũ gây ra. Nhiều nghĩa cử cao đẹp của nhân dân, cán bộ, chiến sĩ quân đội, công an, dân quân tự vệ và thanh niên xung kích đã kịp thời sơ tán, cứu hộ, bảo vệ tính mạng, tài sản của nhân dân và nhà nước; thể hiện trách nhiệm, tình thương yêu, đùm bọc giúp đỡ đối với nhân dân vùng bị bão lũ tàn phá. Phát huy truyền thống đoàn kết, tương thân tương ái “lá lành đùm lá rách”, với tinh thần “nhường cơm sẻ áo”; Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận tổ quốc Việt Nam thiết tha kêu gọi đồng bào và chiến sĩ cả nước, đồng bào ta ở nước ngoài, các tổ chức thành viên của Mặt trận, các tổ chức xã hội, các nhà hảo tâm ở trong và ngoài nước dành cho đồng bào vùng bị thiệt hại do bão lụt gây ra sự giúp đỡ thiết thực về tinh thần, vật chất để góp phần nhanh chóng khôi phục sản xuất và đời sống của nhân dân. Như vậy, nhân dân cả nước đã không để người dân miền Trung phải gánh chịu khổ đau, mất mát một mình mà luôn bên cạnh giúp đỡ, động viên họ bằng cả vật chất và tinh thần. Dù tiền và vật phẩm không mang những người ra đi trở về nhưng nó phần nào đã xoa dịu nỗi buồn đau trong lòng người còn sống cũng như giúp họ có thêm niềm tin và nghị lực để vượt qua cơn khó khăn hoạn nạn.
Tuy nhiên bên cạnh những trái tim nhân ái, những tấm lòng thơm thảo một lòng muốn giúp đỡ, chia sẻ với đồng bào mình trong cơn khó khăn hoạn nạn hì vẫn còn không ít những kẻ cơ hội, lợi dụng tấm lòng, sự ủng hộ của nhân dân với đồng bào vùng thiên tai, đồng bào nghèo để biển thủ tiền ủng hộ đút túi riêng, hoặc nhân dịp này mà tranh thủ đánh bóng tên tuổi của mình. Chúng ta phải lên án mạnh mẽ những con người và việc làm như vậy và cũng cần sáng suốt để tránh bị lợi dụng, để sự giúp đỡ của chúng ta đến được với những người cần giúp.
Trong cuộc sống, chúng ta không nên tự cô lập bản thân trong thế giới riêng nhỏ bé của mình. Hãy mở rộng tấm lòng, chia sẻ với người khác những niềm vui, nỗi buồn của mình, học cách lắng nghe, đồng cảm, sẻ chia với những buồn vui, khó khăn của người khác. Khi đó, ta sẽ thấy yêu đời và yêu người hơn, cuộc sống này ấm áp yêu thương và đáng sống biết bao. Vì ở đời “người với người sống để yêu nhau”.
Nghị luận xã hội về sự đồng cảm và sẻ chia trong xã hội - mẫu 25
Ngày nay xã hội đang trong thời kỳ hội nhập và phát triển, cuốn theo nhiều sự thay đổi. Từ nhịp sống bề bộn, bon chen cho đến những truyền thống, đạo lý làm người cũng đang bị xoay vần. Trong xã hội ấy con người dường như đã trở nên thờ ơ, ít quan tâm với cuộc sống của người khác, để "mạnh ai nấy lo", "phải ai tai nấy". Nhưng cuộc sống vốn không có gì tuyệt đối bởi vậy bên cạnh đó cũng có hàng triệu trái tim đã cất lên tiếng nói yêu thương, đang lắng mình để nhìn quanh, đồng cảm và sẻ chia với những đồng loại còn khổ đau, bất hạnh của mình, để phát huy những truyền thống tốt đẹp mà xưa nay cha ông ta vẫn luôn gìn giữ.
Một nhà văn Nga đã từng nói: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình thương”. Đã là con người nếu sống không có tình thương thì chẳng khác gì loài vật, cũng chẳng khác chi một cái xác không hồn, tồn tại giữa dòng đời một cách vô nghĩa và sẽ chết dần chết mòn trong cô đơn, lạnh lẽo. Người đời cũng có câu: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” bởi vậy “cho và nhận” đã trở thành quy luật của cuộc sống. Khi làm người phải có qua có lại, tồn tại giữa tập thể, cộng đồng của ta không chỉ biết có mình. Cuộc sống ngày nay đã quá đổi thay so với lúc trước, nhưng cuộc sống vật chất có thể đổi thay nhưng tình người thì không thể nào thay đổi được.
Từ thuở khai thiên lập địa, khi con người còn sống trong cảnh phó thác số phận của mình cho thiên nhiên. Khi hai chữ "văn minh" chưa được định thành hình thù rõ nét trong trí óc của con người thì cha ông ta đã biết đến hai chữ "tình người", đã biết đến cái "nghĩa vụ" của người đối với người, để từ đó luôn nhắc nhở nhau: "Nhiễu điều phủ lấy giá gương/Người trong một nước phải thương nhau cùng", hay "Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ". Vậy thì tại sao chúng ta những lớp con cháu đi sau, đã và đang sống trong thời kì mà "văn minh" đang nở rộ, bao nhiêu thuyết lí đẹp đẽ ra đời không cố gắng phát huy những nét đẹp của ông cha?
Dù đang phát triển nhưng "đất nước ta vẫn đang còn nghèo, dân ta còn đói khổ, đồng bào ta không phải ai cũng có cơm ăn, áo mặc, ai cũng được học hành". Bên cạnh những tòa cao ốc, những ngôi biệt thự đẹp đẽ với đầy đủ tiện nghi thì những ngôi nhà ổ chuột, lụp xụp với những tấm áo vá rách. Hay những bữa cơm đạm bạc, với những đứa trẻ nghèo mới năm, bảy tuổi đã phải nghỉ học để đi làm kiếm miếng ăn, vẫn còn đó đây trên đường phố. Cuộc sống của không ít đồng bào ta đang còn chìm ngập trong cảnh bần hàn, đang cần đến những con tim biết yêu thương, biết đồng cảm và sẻ chia.
Vậy đồng cảm và sẻ chia là gì? Nếu muốn nói cho rõ, cho rạch ròi thì rất khó bởi nó xuất phát từ trái tim con người. Nhưng làm sao có thể hiểu được nhịp đập của từng trái tim, cho nên mọi cách hiểu về nó chỉ mang tính khái quát mà thôi. Ở một khía cạnh nào đó có thể hiểu đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, hiểu và cảm thông với những gì đang diễn ra xung quanh cuộc đời họ và luôn đặt mình trong hoàn cảnh của người khác để nhìn nhận vấn đề, từ đó thể hiện thái độ quan tâm của mình. Đồng cảm đi từ con tim đến mách bảo chúng ta hành động, tạo nên sự sẻ chia, sẻ chia là cùng người khác san sẻ niềm vui, nỗi buồn; sẵn sàng có mặt khi người khác cần mình, không tỏ thái độ vô cảm, thờ ơ trước nỗi đau của người khác cũng như không ganh ghét, đố kỵ, nhạo báng vinh quang, niềm vui của họ.
Đồng cảm và sẻ chia tuy không cùng chung một "đất nước" nhưng chúng có chung một "biên giới" đó là thắp lên những nét chung của hai nét đẹp truyền thống ấy. Đó là đem đến niềm vui cho người khác hay ít nhất là giảm bớt một phần nỗi buồn đau trong họ, đồng thời làm cho giá trị bạn trong mắt mọi người càng cao hơn nữa. Nó siết chặt thêm tình nghĩa đồng bào, làm cho người gần người hơn.
Tự nhiên sinh ra con người bình đẳng nhưng sự trôi dạt, xô đẩy của dòng đời, của hoàn cảnh đôi khi đã phân hoá, tạo ra con người với những cảnh đời khác nhau, có kẻ giàu người nghèo. Và những con người chân chính luôn muốn lấp đầy rút ngắn cái khoảng cách giàu nghèo ấy bằng tình thương lòng nhiệt tình. Trên thực tế, đã có nhiều nghĩa cử cao đẹp đã được "thực hành" và đem lại nhiều kết quả không nhỏ.
Từ lâu tinh thần đồng cảm và sẻ chia đã trở thành nhu cầu của con người Việt Nam nhân ái, nồng hậu. Đến ngày nay, điều đó vẫn luôn thường trực trong nếp sống của người Việt. Lúc trước, dân ta còn trong cảnh thiếu cơm, thiếu gạo thậm chí chết vì đói vậy mà họ vẫn còn san sẻ cho nhau từng miếng cơm, hạt muối, "tối lửa tắt đèn có nhau", sống cùng sống chết cùng chết. Ngày nay nét đẹp ấy vẫn còn được bảo tồn và phát huy, nhiều ngôi nhà tình nghĩa được mọc lên, nhiều trường học dành riêng cho trẻ em khuyết tật và có hoàn cảnh khó khăn học tập và phát triển.
Xoáy theo vòng quay của sự phát triển công nghiệp, môi trường ngày càng bị tàn phá và hủy diệt. Con người lâm vào cảnh khốn cùng không chỉ vì thiếu cái ăn, cái mặc mà còn bị sự "trả thù" của thiên nhiên, chịu những cơn giận dữ của đất trời. Nước ta, dù đang bước đi trên con đường công nghiệp hoá, hiện đại hoá đất nước nhưng phần lớn nhân dân ta đang sống nhờ vào việc sản xuất nông nghiệp, vì vậy phụ thuộc rất nhiều vào thiên nhiên. Một đầm cá, một ao tôm trị giá hàng chục triệu, một cơn lũ quét qua đủ khiến cho một ông chủ trở thành một con nợ. Ngô lúa, hoa màu đang đến mùa, một đợt hạn hán kéo dài, một trận dịch bệnh cũng đủ làm cho nhiều gia đình rơi vào cảnh màn trời chiếu đất. Không dừng ở thế, đôi khi những trận "trả thù" của thiên nhiên còn ảnh hưởng đến cả một vùng lớn. Ví dụ như vào năm 2006, khi cơn bão Chanchu đi qua miền Trung đã khiến người dân ở đây phải khốn đốn, chịu nhiều thiệt hại về người và của nhưng bù lại họ được người dân trong nước quan tâm, chia sẻ, giúp đỡ; giúp họ về tiền của, lương thực, đồng thời giúp họ tìm xác của những nạn nhân. Hay trong vụ sập cầu Cần Thơ vào năm 2007 đã khiến nhiều gia đình phải điêu đứng trước sự ra đi đột ngột của những người thân họ. Nhưng họ cũng như những người dân miền Trung, dù đớn đau, chua xót nhưng không đến nỗi phải chịu cảnh cô đơn, lẻ loi gánh chịu mọi khổ đau một mình mà cạnh họ hàng ngàn con tim của cả nước cũng đã cùng cất tiếng khóc thương và ra tay đóng góp, cứu trợ cho người nhà nạn nhân. Dù tiền và vật phẩm không mang những người ra đi trở về nhưng nó phần nào đã xoa dịu nỗi đau trong lòng người còn sống cũng như giúp họ vượt qua được cơn hoạn nạn, khó khăn, ít nhất là ngay lúc đó khi mà người thân của họ ra đi vĩnh viễn.
Để thể hiện tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách của mình, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam một tổ chức chính trị có vai trò tập hợp, tăng cường khối đoàn kết toàn dân cũng đã đứng ra phát động và thành lập quỹ "Vì người nghèo" để giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn, bức bách, đời sống cơ cực vượt lên số phận để sống một cuộc đời như những người bình thường khác, thậm chí đã vực dậy không biết bao nhiêu cảnh đời đen bạc mà chính họ cũng cảm thấy gần như mọi thứ đã quay lưng lại với cuộc đời họ. Từ ngày được thiết lập, tài khoản của quỹ ngày càng nhận được nhiều đóng góp của những cá nhân, tập thể, từ những em bé học mẫu giáo cho đến những cụ già về hưu, từ những người dân trong nước đến những người Việt kiều xa quê hương. Mang thông điệp yêu thương, phong trào ấy đã trở thành nguồn động lực để người nghèo phấn đấu thoát nghèo, rũ bỏ cuộc sống cơ hàn, vươn lên xây dựng cuộc sống mới tươi hơn, đẹp hơn, từ đó tạo ra tiềm lực để phát triển đất nước.