TOP 10 Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở lớp 5 SIÊU HAY

232

Tailieumoi.vn xin giới thiệu đến các quý thầy cô, các em học sinh lớp 5 bài văn mẫu Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở hay nhất, giúp các em học sinh làm tập làm văn hay hơn.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở

Đề bài: Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 1

Ở những miền quê, cánh đồng lúa có lẽ là cảnh vật thân thuộc và gần gũi nhất. Cánh đồng lúa vì thế đã trở thành một phần kí ức tuổi thơ của tôi, để lại trong tôi những kỉ niệm khó phai nhòa.

Tôi vẫn còn nhớ mãi những lời hát ru dịu dàng, ngọt ngào của mẹ: "Con cò bay lả bay la, bay từ cửa phủ, bay ra cánh đồng". Cánh đồng lúa in đậm trong tâm trí tôi từ thuở ấy, đối với tôi, không có gì đẹp và thân thương cho bằng cánh đồng lúa. Cánh đồng làng tôi rộng đến mức cò bay mởi cánh cũng không hết. Nhìn từ xa, cả cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ. Mỗi khi có gió thoảng qua, cánh đồng lại nhấp nhô từng đợt, tạo thành những con sóng cứ đuổi nhau mãi về phía chân trời.

Tôi thích nhất là được cùng mẹ ra thăm đồng vào buổi sớm mai. Khi ấy, mọi vật thật tinh khôi và tươi mới. Những ánh nắng đầu tiên của ngày mới rọi xuống cánh đồng làm bừng sáng cả không gian. Sương lúc này vẫn còn giăng mắc trên từng ngọn cây, lá cỏ, cả cánh đồng chìm trong màn sương sớm làm tôi có cảm giác như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Từng bông lúa nặng trĩu hạt lúc này như đang gượng dậy để đón chào những tia nắng ấm áp.

Trên cao, những chú chim bay lượn, hót vang khúc ca về bình minh làm cho không gian càng thêm tưng bừng, rộn rã. Lúa đang thì con gái tỏa hương thơm dìu dịu, thoang thoảng. Trong cái vỏ xanh ấy đang ẩn chứa giọt sữa trắng tinh khôi, hội tụ tất cả những gì tinh túy nhất của trời đất. Vài chú có trắng tranh thủ kiếm ăn, tiếng đập cánh bỗng làm thức dậy cả không gian đang im lìm như chìm trong giấc ngủ. Cánh đồng lúa đến mùa gặt thật vui tươi và tưng bừng.

Dưới đồng, những cánh tay thoăn thoắt đang cắt từng bông lúa vàng trĩu hạt, chiếc nón trắng nhấp nhô theo nhịp của tay người gặt. Vừa làm việc, các bác nông dân vừa trò chuyện vui vẻ, thi thoảng lại cất lên tiếng hát làm vơi bớt cái nắng nóng, mệt mỏi. Nghe tiếng cười đùa ấy, tôi đoán năm nay chắc vẫn là một vụ mùa bội thu. Màu lúa chín vàng ươm gợi cảm giác về một miền quê ấm no, trù phú, lòng người bỗng cảm thấy thật bình yên trước khoảnh khắc giản dị của làng quê. Lúa được cắt xong sẽ xếp thành từng bó, những chiếc xe thồ, xe kéo có nhiệm vụ chở lúa về sân khơi. Con đường làng ngày gặt nườm nượp người xe, vui như trảy hội. Bức tranh làng quê vì thế cũng trở nên thật sinh động với muôn vàn màu sắc.

Cánh đồng quê yêu dấu đã nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành bằng hạt gạo trắng ngần, thơm như dòng sữa mẹ. Dù có đi đâu xa, hình ảnh về cánh đồng lúa sẽ mãi nhắc nhở tôi về một miền quê giản dị nhưng xiết bao trìu mến, thân thương.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 2

Quê hương, hai tiếng gọi thiêng liêng và trìu mến vô tận, đọng sâu trong trái tim chúng ta qua những hình ảnh của tuổi thơ. Quê hương là nơi ta lớn lên, là nguồn cảm hứng để ta luôn trở về. Nếu không nhớ, ta không thể trưởng thành. Mỗi người có cách riêng để yêu quê hương, giữ lại những hình bóng đẹp khác nhau về cảnh đẹp quê nhà. Đối với tôi, dòng sông quê hương vẫn là nguồn suối ngọt chảy suốt tâm hồn từ thuở nào.

Tuổi thơ của mỗi người gắn liền với dòng sông và cánh đồng bao la. Nhưng dòng sông trong tâm trí, ký ức và ở mỗi địa điểm lại mang một vẻ đẹp riêng, như một dòng chảy vô tận trong lòng, từ quá khứ đến hiện tại và tương lai. Nó là nguồn nước ngọt mát, là suối nguồn để đắm chìm, để tìm sự che chở. Quê hương của tôi có dòng sông xanh biếc, nước trong veo phản chiếu tóc những hàng tre, hồn tôi là một buổi trưa hè... những câu thơ đã đánh thức tâm hồn tôi.

Dòng sông quê tôi dài và êm đềm, như ánh tóc bồng bềnh cuốn cuộn mùi khói mèo tháng hai và mùi nắng mới của mùa xuân. Nó thơ mộng, duyên dáng và nhẹ nhàng như tiếng vâng không lời của tình yêu. Bờ sông là những dải cỏ xanh rì rì đang rì rào trong gió, như đang thì thầm với chúng tôi mỗi khi chúng tôi thăm ghe. Dòng sông này liên quan đến tuổi thơ của tôi, đến những đứa trẻ nông thôn yêu sông nước, yêu cuộc sống thuần khiết. Có khi nó hùng vĩ và mạnh mẽ như những lốc xoáy sâu thẳm. Cũng có lúc nó dịu dàng, lẫy lừng giữa bức tranh màu đỏ tươi của tán phượng hè. Nhưng nó luôn ở đây, đi cùng thời gian và sự trưởng thành trong tôi, làm giàu xứ sở quê hương.

Con sông dịu dàng, nước trong xanh như ngọc bích. Dòng nước mát mẻ khiến chúng tôi không chỉ nhẹ nhàng vuốt ve mà còn chống cự, là nơi chúng tôi học bơi. Có lẽ nhờ nó, chúng tôi hiểu thêm về ý nghĩa quý giá của tuổi thơ và những khoảnh khắc đẹp.

Dòng sông nhỏ này nhẹ nhàng là nguồn nước chính cho cuộc sống của cộng đồng quê tôi. Mỗi ngày, mọi người hội tụ gần sông để rửa rau, tắm giữa dòng nước, và trải qua những khoảnh khắc vui tươi không ngần. Sông không chỉ là nơi làm mới tâm hồn mà còn là người bạn đồng hành lâu dài. Nó như biểu tượng của tuổi thơ trong sáng, đồng điệu với tâm hồn trẻ con của tôi.

Nhớ về dòng sông quê hương là nhớ về quê hương mình, là yêu quê nhỏ bé bên bờ sông êm đềm, dịu dàng như hình ảnh một người mẹ phù sa trong vùng văn hóa đất đỏ. Con sông đã trở thành nàng thơ lãng mạn trong lòng mỗi đứa trẻ thơ. Nó mang đến giá trị không chỉ về vật chất mà còn về tinh thần, là câu chuyện cổ tích thuở xưa. Quê hương đẹp, đẹp theo cách riêng, và đáng nhớ theo cách riêng, để mỗi người nhớ về quê nhà theo một khía cạnh khác nhau. Khi nhớ về cánh đồng xanh, cò bay, hay dòng sông trôi êm, là khi tôi nhớ về một tuổi thơ tràn đầy niềm vui và tình yêu.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 3

Trên trời cao, bầy chim bay rợp trời, hòa mình vào khúc hát chào bình minh, làm cho không gian trở nên sống động và phô diễn. Mùi hương của lúa nở lan, thoảng thoảng quanh. Trong bàn tay xanh ấy, giấc mơ trắng tinh khôi giữa giọt sữa trắng, là sự hòa quyện tinh tế nhất của trời và đất. Vài chú cò trắng tận hưởng ẩm thực, tiếng đập cánh bỗng làm giật mình cả không gian, như một cuộc thức tỉnh. Cánh đồng lúa chín que mừng rộn và phấn khởi.

Dưới cánh đồng, đôi bàn tay khéo léo đang thu hoạch từng bông lúa vàng trĩu hạt, chiếc nón trắng nhấp nhô theo nhịp của bàn tay khéo léo. Trong lúc làm việc, những người nông dân vui vẻ trò chuyện, thỉnh thoảng hát vang làm giảm bớt cảm giác nắng nóng và mệt mỏi. Nghe tiếng cười đùa, tôi cảm nhận rằng năm nay là một mùa bội thu. Màu lúa chín vàng tươi tắn tạo nên bức tranh quê hương ấm áp, thịnh vượng, làm lòng người trở nên yên bình trước hình ảnh giản dị của làng quê. Sau khi thu hoạch, lúa được xếp thành từng bó, chiếc xe thồ, xe kéo chở lúa về. Con đường làng trở nên hối hả, nhộn nhịp như một lễ hội. Bức tranh làng quê hiện lên với đủ màu sắc khác nhau.

Cánh đồng quê thân yêu đã nuôi dưỡng tôi lớn lên, hình thành bằng những hạt gạo trắng tinh khôi, thơm như sữa mẹ. Dù ở đâu, hình ảnh cánh đồng lúa sẽ luôn là hồi ức về một miền quê giản dị nhưng đậm chất yêu thương và quý báu.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 4

Mùa thu về, khuấy động trong tâm hồn ta nhiều cảm xúc. Tuy nhiên, là những cơn gió mùa thu khiến trái tim chúng ta rung động hơn tất cả.

Gió mùa thu êm dịu như dải lụa nhẹ nhàng vuốt qua lá cây, làm bừng tỉnh tất cả mọi thứ. Dải lụa ấy mang theo hơi sương mềm mại, làm tỉnh thức những trái tim đam mê. Chúng nhẹ nhàng làm động đậy những bông hoa mới nở và tạo nên bụi màu như một bàn tay tinh tế. Hương thơm của hoa lan tỏa trên đường phố, hương của phở Hà Nội khuất lạc giữa những thực khách tò mò, và hơi sương mang theo mùi ngọt ngào làm cho hàng liễu rủ như mái tóc của các cô gái. Tia nắng mỏng manh tan trong sương sớm vội vàng kết hợp cùng gió, rắc bột màu kỳ diệu lên mọi vật. Chiếc lá vàng bay nhẹ trên đường, như nàng gió đưa lá đi chơi rồi nhẹ nhàng trả về mặt đất. Gió mùa thu không giống với gió oi bức của mùa hè hay gió lạnh buốt của mùa đông, mà gió nhẹ nhàng, dịu dàng làm tình cảm trở nên ấm áp. Gió như một sợi dây kết nối trời đất, hòa mình vào không gian xung quanh. Dải lụa ấy giúp làn sương mỏng rung động, hiện lên với vô số hình ảnh và sắc màu.

Gió thu hòa quyện cảnh vật và con người tạo nên một thế giới mộng mơ, quyến rũ, đầy sắc màu.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 5

Quê hương em rất đẹp, nhất là vào những buổi bình minh ngày hè. Và em thấy, công viên của quê em là đẹp nhất. Em thích ra hồ vào buổi sáng ngắm nhìn mặt trời mọc, đắm chìm trong vẻ đẹp của công viên, của hồ nước.

Công viên quê hương em là một tổng thể thiên nhiên hài hoà, có một cái hồ rộng trong xanh ở giữa, có những con đường, vườn cây và dải đất bao quanh. Em thường theo mẹ ra hồ từ sớm để tập thể dục và để được ngắm nhìn cảnh hồ buổi sớm bình minh trong lành. Khi mặt trời vén bức màn mây và những cô cậu bé năng tinh nghịch xuống đánh thức vạn vật, lớp sương mỏng phủ trên mặt hồ dần tan, để nhường chỗ cho nắng mới vàng tươi ấm áp khắp không gian. Mặt hồ phẳng lặng, bình yên tựa hồ một tấm gương soi khổng lồ bừng sáng hẳn lên bởi ánh bình minh. Thỉnh thoảng có những làn gió mát thổi qua hồ làm cho mặt nước khẽ gợn sóng, từng con sóng nhỏ lăn tăn như đang vui đùa với những bé nắng khiến mặt hồ lung linh, rực rỡ hơn hẳn.

Sau khi ngắm nhìn cảnh hồ buổi bình minh, em và mẹ đi bộ trên con đường nhỏ lát gạch sạch sẽ bao quanh hồ. Người ta không làm một con đường nhựa phẳng lì, rộng lớn quanh hồ mà tỉ mỉ lát từng viên gạch trên con đường nhỏ tạo cảm giác như đang đi trên một con đường thôn quê mộc mạc. Nắng vàng trải xuống con đường nhỏ khiến cho cảnh vật trông tràn đầy sức sống. Những hạt sương nhỏ tí xíu, long lanh như hạt ngọc điểm tô cho vẻ đẹp của từng cánh hoa, lá cỏ sát hồ khiến chúng trở nên lung linh hơn dưới ánh nắng mai. Chim chóc nhảy nhót, bay lượn, chuyền từ cành cây này sang cành cây khác khiến cho công viên vào buổi sáng thêm vui tươi, nhộn nhịp hơn hẳn. Trên con đường nhỏ, người dân đi bộ, tập thể dục tưng bừng, rộn rã.

Nếu ai hỏi quê hương em có cảnh gì đẹp, em sẽ rất tự hào giới thiệu với họ công viên quê hương, đặc biệt là vào buổi sáng. Em rất yêu và muốn ngắm nhìn bức tranh ấy mỗi buổi sớm mai.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 6

Mở bài: Quê hương em rất đẹp, nhất là vào những buổi bình minh ngày hè. Và em thấy, công viên của quê em là đẹp nhất. Em thích ra hồ vào buổi sáng ngắm nhìn mặt trời mọc, đắm chìm trong vẻ đẹp của công viên, của hồ nước.

Thân bài:

Công viên quê hương em là một tổng thể thiên nhiên hài hoà, có một cái hồ rộng trong xanh ở giữa, có những con đường, vườn cây và dải đất bao quanh.

a. Tả hồ:

+ Em thường theo mẹ ra hồ từ sớm để tập thể dục và để được ngắm nhìn cảnh hồ buổi sớm bình minh trong lành. Khi mặt trời vén bức màn mây và những cô cậu bé năng tinh nghịch xuống đánh thức vạn vật, lớp sương mỏng phủ trên mặt hồ dần tan, để nhường chỗ cho nắng mới vàng tươi ấm áp khắp không gian.

+ Mặt hồ phẳng lặng, bình yên tựa hồ một tấm gương soi khổng lồ bừng sáng hẳn lên bởi ánh bình minh.

+ Thỉnh thoảng có những làn gió mát thổi qua hồ làm cho mặt nước khẽ gợn sóng, từng con sóng nhỏ lăn tăn như đang vui đùa với những bé nắng khiến mặt hồ lung linh, rực rỡ hơn hẳn.

b. Khu vực bao quanh hồ:

+ Em và mẹ đi bộ trên con đường nhỏ lát gạch sạch sẽ bao quanh hồ.

+ Người ta tỉ mỉ lát từng viên gạch trên con đường nhỏ tạo cảm giác như đang đi trên một con đường thôn quê mộc mạc.

+ Nắng vàng trải xuống con đường nhỏ khiến cho cảnh vật trông tràn đầy sức sống.

+ Những hạt sương nhỏ tí xíu, long lanh như hạt ngọc điểm tô cho vẻ đẹp của từng cánh hoa, lá cỏ sát hồ khiến chúng trở nên lung linh hơn dưới ánh nắng mai

+ Chim chóc nhảy nhót, bay lượn, chuyền từ cành cây này sang cành cây khác khiến cho công viên vào buổi sáng thêm vui tươi, nhộn nhịp hơn hẳn.

+ Trên con đường nhỏ, người dân đi bộ, tập thể dục tưng bừng, rộn rã.

Kết bài: Nếu ai hỏi quê hương em có cảnh gì đẹp, em sẽ rất tự hào giới thiệu với họ công viên quê hương, đặc biệt là vào buổi sáng. Em rất yêu và muốn ngắm nhìn bức tranh ấy mỗi buổi sớm mai.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 7

Nhà thơ Đỗ Trung Quân có viết:

"Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay…"

Đối với em cũng thế! Con đường đi học gần gũi, thân thiết với em như bầu bạn. Nó là một hình ảnh của quê hương đang đắm sâu và ngân vọng trong em.

Con đường phố mang tên đường Nguyễn Đình Chiểu. Lòng đường tuy hẹp nhưng đẹp lắm. Hai bên đường có hàng me xanh che mát. Buổi sáng, những cành me thả lá úa xuống mặt đường. Con đường nhựa láng bóng, đen sẫm, ở giữa có vạch sơn trắng chia hai phần đường cho xe chạy ngược chiều nhau. Xe máy, xe đạp tấp nập trên đường. Tiếng còi píp píp liên hồi. Các cô bán hàng rong kĩu kịt những quang gánh đầy ắp rau quả. Chúng em tung tăng cắp sách đến trường. Ai cũng hối hả trên đường phố. Trên cây sấu già ven đường, những chú chim nhảy nhót, chuyền cành. Tiếng chim không ngớt vọng ra, vang cả trên bầu trời xanh thẳm. Mặt Trời trên cao, đường thưa người hơn. Những ngôi nhà cao tầng nhìn ra đường với vẻ nguy nga, tráng lệ. Các cửa hàng, cửa hiệu mở cửa đón khách. Ánh nắng óng ả rải xuống mặt đường. Con đường ánh lên, bóng loáng như dải lụa. Một làn gió nhẹ thổi qua, những lá me lìa cành rơi lả tả, rơi trên vai áo người qua đường như lưu luyến. Hoa sữa trên cả vỉa hè ngan ngát hương đưa. Hoa đậu từng chùm tím biếc, rủ xuống lề đường như muốn nói một điều: con đường này đẹp lắm! Những buổi chiều hay những đêm tối mùa hè ngồi ở đây thì thật là thú vị. Em nhớ từng nụ hoa, từng viên gạch trên lề đường, từng gốc me già thân thiết. Con đường này không chỉ là bạn của riêng em, nó còn là bạn thân của những chị lao công.

Đêm đêm, trên con đường này, dù là mùa hè hay mùa đông giá rét, tiếng chổi tre luôn xao xác dưới hàng me. Nhà nhà đã ngủ say nhưng vẫn có tiếng chổi tre sột soạt trên đường. Những lúc ấy, con đường mới vắng vẻ và đẹp làm sao!

Con đường quê hương quá thân quen với em. Từ lâu, đường và em như đôi bạn. Đường đã nâng bước em đi, giúp em thực hiện ước mơ hoài bão của riêng mình.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 8

Về với Bến Tre quê em, ai ai cũng thích thú trước vẻ đẹp của những con rạch nhỏ ở Cồn Phụng. Tuy chẳng có tên gọi cụ thể nào, nhưng những ai yêu mến vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của miền sông nước, thì ắt sẽ biết đến cảnh đẹp này.

Những con rạch ở Cồn Phụng trải dài len lỏi khắp nơi. Chúng bò ngoằn nghoèo, lổm cổm như những con trăn lớn. Rạch này là do ông trời làm nên. Mà ông cũng thật khéo tay, làm cho các con rạch lan tỏa tựa như một mạch máu đang đưa nước đi nuôi sống cả vùng Cồn Phụng. Các con rạch chẳng rộng được như sông, bề ngang áng chừng đôi ba mét. Nước rạch là nước dẫn về từ sông Cửu Long, nên đặc một màu phù sa màu mỡ. Tuy không rộng, nhưng rạch lại có nhiều chỗ khá sâu. Nên phương tiện di chuyển thích hợp nhất ở đây chính là thuyền, ghe nhỏ. Điều tạo nên sự hấp dẫn tuyệt vời cho các con rạch, chính là khung cảnh hai bên bờ của nó.

Rạch ở Cồn Phụng mang danh là rạch của Bến Tre, nên chẳng có gì lạ khi hai bên bờ rạch trồng toàn dừa. Nhưng những cây dừa ở đây ngộ lắm. Vì chúng chẳng phải dừa cạn, mà là dừa nước cơ. Cây dừa mọc lấp xấp ven rạch, gốc và thân nằm hẳn trong nước. Những cành lá thì to và dài, chẳng thua kém gì họ hàng dừa cạn. Các cây dừa mọc sát nhau, cành lá xuề xòe, bon chen ra tận giữa rạch. Chúng tạo thành một cái mái vòm màu xanh lá, che trên mặt nước. Nhờ vậy, khi ngồi thuyền con xuôi theo rạch, sẽ có cảm giác như đang lạc vào một thế giới khác - thế giới của màu xanh, của dừa nước. Chẳng phải mỗi rạch ở Cồn Phụng mới có dừa nước. Nhưng chỉ có nơi đây dừa nước mới khỏe, mới dày, mới đông đúc như vậy. Và cũng chỉ ở nơi đây, dừa nước mới chịu khó dựng vòm che nắng chắn mưa cho con rạch như thế. Cảm giác ngồi trên cái thuyền con xuôi theo dòng nước, trên đầu là mái lá dừa xanh. Kết hợp với tiếng mái chèo khua nước lõng bõng và tiếng lá dừa rì rào, tiếng chim kêu lích rích. Thì đúng là thư giãn vô cùng. Đó chính là cái thú miệt vườn mà bao lâu nay người ta vẫn kể khi nhắc đến miền Tây sông nước.

Mỗi năm, có rất nhiều du khách đến lần đầu và trở lại thăm những con rạch ở Cồn Phụng. Em rất vui và tự hào về điều đó. Bởi vẻ đẹp của quê hương em đã được bà con ở khắp nơi ghi nhận, yêu mến.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 9

Cuối năm, em lại được mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Những ngày cuối đông đầu xuân ấy, thiên nhiên ở quê hương em đẹp lạ lùng. Nhưng đẹp nhất có lẽ là vườn hoa đầu làng.

Gọi một cách chính xác, thì phải nói là ruộng hoa. Bởi ở đó tập trung nhiều thửa ruộng trồng hoa của bà con trong làng. Nghề trồng hoa là nghề thu nhập chính của bà con nơi đây, xếp sau nghề trồng cây ăn trái. Những ruộng hoa chia thành các thửa ruộng không rõ hình dáng cụ thể. Nhưng trong mỗi thửa sẽ chia thành các luống hoa chạy đều tăm tắp. Lúc này đã là tuần đầu tháng Chạp, chuẩn bị đến lúc thu hoạch, nên hoa trên ruộng đã bắt đầu trổ bông, khoe sắc. Người nông dân đã bỏ ra hàng tháng trời dãi nắng dầm mưa, ăn ngủ ở ruộng để bảo vệ và chăm bẵm những luống hoa ở đây cho đến ngày thu hoạch. Chăm hoa vất vả hơn chăm lúa. Bởi phải bọc lưới cho từng bông, rồi cẩn thận giữ gìn, kẻo hoa gãy cành, thâm cánh đều không thể bán được. Loại hoa ở ruộng thì phong phú lắm. Nào hoa cúc, hoa thọ, rồi lay-ơn, thược dược, đồng tiền. Mỗi loại lại chia thành năm bảy màu, từ trắng, hồng, vàng đến tím, đỏ, cam. Mỗi thuở sẽ chỉ trồng một loại hoa và một màu cụ thể. Nên nhìn từ xa, cả ruộng hoa cứ như một tấm thảm khổng lồ được ghép từ các ô màu nhỏ.

Quả thực, phải nhìn tận mắt, mới thấy hết sự đồ sộ của ruộng hoa. Bởi nhìn hết tầm mắt vẫn chưa thấy biên giới của hoa đâu cả. Ngắm nhìn sắc xanh hòa lẫn muôn vàn sắc hoa tươi tắn dưới ánh nắng chan hòa của đầu xuân, mà em ngây ngất. Sắc hoa nối tiếp sắc hoa, hương hoa quyện hòa vào những cơn gió se lạnh, khiến người ngắm cảnh bịn rịn mãi không về. Chờ đến gần trưa. Lục tục các bác nông dân lên vườn thu hoạch. Họ chọn những bụi hoa to, đẹp để dời vào chậu, chờ thương lái đến chở đi. Đó sẽ là những mảnh ruộng thu hoạch sớm nhất. Còn các loại cắt cành thì sẽ chờ đến sát ngày ông Công ông Táo mới cắt. Lác đác các thửa ruộng dần thưa hoa đi, chỉ còn lốm đốm nền đất đỏ. Nhưng em vẫn thấy khung cảnh này thật đẹp. Bởi nó gợi lên niềm vui háo hức và say mê cho mùa Tết đã đến thật gần.

Cảnh cánh đồng hoa Tết ở quê ngoại em có lẽ là khung cảnh đẹp nhất ở nơi đây. Mỗi năm cảnh đẹp này chỉ tái hiện một lần, thu hút rất nhiều người đến chiêm ngưỡng. Không chỉ em, mà nhiều người làm tiktok, youtube cũng đến đây quay phim, chụp ảnh. Nhìn sự thích thú và say mê của họ, lòng em ngời ngời niềm hạnh phúc và tự hào về quê hương của mình.

Viết bài văn tả một cảnh đẹp thiên nhiên nơi em ở - Mẫu 10

Tháng 5 vừa kết thúc, thành phố Hải Phòng quê em lại rộn ràng với tiêng ve kêu và tiếng cười đùa của học sinh đến lúc nghỉ hè. Đây cũng là lúc mà con đường đến trường của em thay áo mới, chính thức trở thành khung cảnh đẹp nhất thành phố. Đó chính là con đường hoa phượng vĩ.

Đó là một con đường trải nhựa rộng rãi, hai bên là hai làn xe cộ đi lại. Vốn ngày thường con đường này rất đông đúc, nhưng do học sinh đã nghỉ hè nên giờ trở nên vắng vẻ. Nhưng nhờ vậy, mà em có thể cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của con đường. Thứ làm nên vẻ đẹp đó chính là hai hàng phượng vĩ trồng dọc theo lối đi trên vỉa hè. Những cây phượng vĩ ấy đều rất cao lớn, khoảng chừng 5m đến 6m, đứng thắp tắp như lính canh gác cho con đường. Tán lá của cây mở xòe rộng vừa chạm nhau, giúp cả con đường dù là vào những ngày hè nóng nực nhất cũng trở nên mát rượi. Các cành mọc ở tầm thấp đều đã được chặt đi, giúp không gian thoáng đãng và mát mẻ.

Nhân vật chính lúc này chính là những khóm hoa phượng vĩ nở đỏ rực. Hoa phượng nở không lớn, mỗi bông chỉ to như chú bướm, nhưng lại mọc rất dày. Chúng kết thành chùm, thành mảng, biến cả tán lá trở nên đỏ bừng như ai đốt cháy ngọn cây. Nhìn từ xa, những cây phượng như những cái ô đỏ tươi của em bé người khổng lồ xếp xuống. Chúng tạo nên một mái vòm cho con đường màu đỏ vô cùng xinh đẹp. Vẻ đẹp ấy được báo chí địa phương khen ngợi nức nở, được những vị khách du lịch hết lòng say mê. Và người dân bản địa như em thì vô cùng tự hào về vẻ đẹp đó. Chiều chiều, em đạp xe đến con đường này để tận hưởng vẻ đẹp độc đáo của nó. Để được tận hưởng bầu không khí mát mẻ, dịu dàng ở đây. Nhìn từng hàng các chị, các cô, các mẹ xúng xính trong tà áo dài chụp ảnh cùng hàng phượng vĩ, lòng em nôn nao một niềm vui khó tả. Niềm vui ấy đến từ lòng tự hào của một người con Hải Phòng yêu tha thiết con đường hoa phượng vĩ của quê hương mình.

Con đường phượng vĩ này là cảnh đẹp chỉ tồn tại trong một đến hai tháng, nên càng trở nên độc đáo và được mong chờ. Em mong rằng, những bạn phượng vĩ sẽ mãi luôn xanh tốt, chăm chỉ vươn lên. Để mùa hè nào con đường này cũng được thay áo mới, đón những người mến mộ vẻ đẹp rực cháy của mình ghé thăm.

 
 
 
Đánh giá

0

0 đánh giá