Tailieumoi.vn xin giới thiệu đến các quý thầy cô, các em học sinh lớp 4 bài văn mẫu Tả cây vải hay nhất, gồm 7 trang trong đó có dàn ý phân tích chi tiết và 15 bài văn mẫu hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài tập làm văn sắp tới. Chúc các em học sinh ôn tập thật hiệu quả và đạt được kết quả như mong đợi.
Mời các quý thầy cô và các em học sinh cùng tham khảo và tải về chi tiết tài liệu dưới đây:
TẢ CÂY VẢI
Tả cây vải - mẫu 1
Khu vườn nhà em trồng rất loại cây ăn quả, nhưng cây vải thiều mang lại cho em nhiều kỷ niệm nhất. Nhà em có một cây vải được trồng từ rất lâu đời. mẹ em bảo rằng từ thời ông nội đã có rồi, cho đến hiện nay hằng năm nó vẫn sai trĩu quả.
Nội em rất thích chăm sóc cây cối trong nhà, và đặc biệt là cây vải thiều. Nội chăm sóc nó cẩn thận đến mức cây vải thiều mỗi khi vào mùa thường mọc nặng trĩu quả, quả nào cũng to và căng mọng khiến cho những đứa trẻ như em luôn khao khát được thưởng thức ngay khi nhìn.
Cây vải của Nội rất cao và to, nó cao hơn mái nhà của nội, tán cây được xòe rộng và vươn rất xa, rất dẻo dai, những tán cây xếp tầng nhìn như một cái ô to đủ để che mát cho mười đứa nhỏ. Thân cây vải to bằng một vòng tay của em, rất sần sùi. Lá cây vải nhỏ nhắn, nhìn giống lá nhãn, những lá có màu xanh thẫm hơn.
Cây vải thương thay đổi theo mùa. Mùa xuân cây khoác trên mình màu xanh mơn mởn bởi những chồi non đang nảy lộc, mùa thu cây lại có một màu vàng đến mùa đông cây trông khẳng khiu hơn bởi lá đã bị rụng sắp hết. Nhưng đế mùa hạ, cây lại trở nên thật oai phong bởi cành lá sum sê, hoa thơm kết trái ngọt.
Hoa của cây vải có màu trắng, bông hoa nhỏ xíu li ti như điểm xuyết trên chiếc áo xanh sẫm những chấm bi, khiến cây trở nên xinh đẹp lạ thường. Quả vải cứ thế đã lớn lên từng ngày, chỉ chờ chực để vươn cao, vươn to hơn. Với lớp vỏ nhìn trơn mịn, căng bóng nhưng đến khi bạn sờ vào sẽ cảm thấy hơi nhám nhám đầu tay. Và đến khi tháng tư âm lịch đến, mùa vải chín bắt đầu. Một màu đỏ thẫm bảo phủ khắp những tán cây, kẻ lá, lấn lướt hết cả màu xanh của lá. Và lan tỏa một mùi thơm ngọt khắp cả khu vườn.
Ông em thường hái những trái vải thơm ngon này để cho chúng em ăn, và để cho những bác hàng xóm thân thiết. Trái vải là lộc của trời, nên ai ai cũng yêu thích một thức quả thân yêu này.
Em rất yêu quý cây vải,vải như là một người bạn vô hình, để lại những kỉ niêm đáng nhớ. Dù lớn lên em đi xa không còn ở đây nữa nhưng em vẫn không thể quên những kỉ niệm với cây vải thiều.
a) Mở bài
- Quê em là quê hương của cây vải thiều, một loại quả đặc sản của vùng đất Thanh Hà, tỉnh Hải Dương.
- Cứ vào mùa vải chín, từ những vườn vải của quê em lại rực lên một màu đỏ ối của những trái vải chín mọng, ngọt ngào.
- Em sẽ tả lại cây vải trong vườn nhà em cho mọi người cùng nghe nhé.
b) Thân bài
* Tả cây vải
- Vườn vải nhà em tương đối rộng, có khoảng hơn năm mươi gốc vải. Những cây vải nhà em đã rất cao lớn và ra quả được nhiều năm nay rồi.
- Cây vải ra quả theo mùa trong năm. Từ những tháng giêng hai rét ngọt, những cây vải trổ hoa rồi bắt đầu kết trái. Chắt chiu tinh túy của đất trời để đến khi tháng năm về thì vườn vải bắt đầu chín rộ.
- Cây vải nhà em cao chừng hơn bốn mét, tán và cành lá xum xuê. Thân cây không to lắm và có rất nhiều cành, có một cây vải có tán rộng ra xung quanh đến vài mét.
- Từ trên các tán lá xanh mướt, từng chùm vải chín đỏ mọng đang nằm lúc lỉu trên cành. Nhìn từ xa, cây vái lúc đang mùa hái quả không thấy màu xanh của lá mà đổi thành màu đỏ của quả chín.
- Quả vải khi chưa chín thì có màu xanh, khi chín rồi có màu đỏ ối. Da vải có gai, quả càng to, càng mọng thì da càng căng và gai càng lì xuống.
- Lớp vỏ bên ngoài rồi đến lớp màng mỏng bên trong rồi vào đến lớp cùi vải ngọt lịm, thơm ngon. Hạt vải ở trong cùng, nhỏ xíu và màu đen bóng.
- Một cây vải trưởng thành hàng năm như cây của nhà em có thể cho thu hoạch từ hai đến ba tạ vải.
* Giá trị của cây vải
- Cây vải là một cây ăn quả được trồng rất nhiều ở quê em. Quả vải ăn vừa ngọt thơm vừa bổ dưỡng cho sức khỏe.
- Cây vải cũng là một loại cây đem lại lợi ích kinh tế rất lớn cho người dân quê em.
c) Kết bài
- Ngắm nhìn cây vải nhà em vào mùa quả chín thật là thích.
- Em rất thích cảm giác ra vườn, với tay lên ngắt một chùm vải chín rồi bóc bỏ vào miệng, vị ngọt mát của quả vải quả là rất tuyệt. Nếu có dịp, em sẽ mời mọi người về nhà mình chơi và thưởng thức thứ quả đặc sản này.
Các bài mẫu khác:
Khu vườn nhà em trồng rất loại cây ăn quả, nhưng cây ăn quả mùa hè như vải, nhãn, ổi vẫn nhiều nhất. Nhà em có một cây vải được trồng từ rất lâu đời. Ba bảo rằng từ thời ông nội đã có rồi, cho đến hiện nay hằng năm nó vẫn sai trĩu quả.
Cây vải nhà em cao hơn mái nhà, tán cây xòe rộng lan tỏa bóng mát mỗi khi mùa hè về. Tuy nhiên tán và cành cây của nó không lớn, khẳng khiu nhưng có độ dẻo dai rất cao nên khi leo lên đó không bị gãy.
Thân cây vải xù xì, sờ vào cảm giác nham nhám và sần sùi. Chỉ cần một vòng tay của em là đã có thể ôm lấy thân cây vải một cách dễ dàng. Nó không có bộ rễ to đồ rộ và mọc tràn lan trên mặt đấy. Rễ của cây vải mọc rất khiêm tốn, chỉ có một vài rễ ngoi lên mặt đất mà thôi.
Lá của cây vải có màu xanh thẫm, có hơi hướng giống với lá của cây nhãn. Mỗi khi mùa thu về lá của cây vải bắt đầu ngả màu và sang màu đông thì nó khô héo và rụng xuống cội. Đến khi mùa xuân đến thì những chiếc lá lại bắt đầu nhú lên, đâm chồi nảy lộc non. Chờ đến khi mùa hạ đến thì cành lá sum sê và tỏa bóng mát rợp khắp.
Cây vải có hoa màu trắng bé xíu chen chúc nhau giấu sau từng tán lá xanh. Từng cụm từng cụm cứ khép kín vào nhau, khi có gió thổi qua thì những cánh hoa bé xíu mỏng manh lại rơi rụng xuống mặt đất. Chờ thời kì thụ phấn thì bắt đầu đơm quả bé tí xíu. Quả vải cứ thế lớn lên từng ngày. Vỏ của quả vải không trơn mịn mà sờ vào hơi nhám.
Vải là loại quả đặc trưng của mùa hè, khi ăn hơi nóng so với những loại quả khác. Tuy nhiên vẫn có rất nhiều người mê mẩn quả vải này. Vì hương vị thơm lừng, cùi vải dày và ngọt lịm khiến người ăn không thể cưỡng lại được.
Mùa vải năm nào của gia đình em cũng có rất nhiều quả, từng chụm từng chùm cứ cụm vào nhau trĩu cả cành. Có khi ba em phải buộc từng chùm vào lại với nhau vì sợ cành cây sẽ bị gãy.
Cả nhà em ai cũng thích ăn vải. Khi mùa vải chín, mẹ thường hái những chùm quả to và tròn nhất đặt lên bàn thờ ông để tưởng nhớ công lao trồng và chăm sóc vải của ông. Mỗi lần nhìn cây vải em lại thấy nhớ ông nhiều vô kể.
Hải Dương quê em có rất nhiều hoa thơm quả ngọt nhưng nổi tiếng nhát vẫn là vải thiều Thanh Hà. Những vườn vải rộng hàng mẫu, những dãy vải dài cả cây số, cây nào cây nấy sum suê, nổi bật trên nền trời đồng bằng thoáng đãng.
Vào khoảng tháng tư Âm lịch, từng đàn tu hú bay về đậu trong vườn vải, Tiếng chim tu hú cất lên báo hiệu mùa vải chín. Từ xa nhìn lại, một màu đỏ sẫm bao trùm khắp các tán cây, lấn lướt màu xanh của lá. Những chùm vải sai lúc xỉu, trái tròn căng, nặng trĩu cành.
Sáng sáng, em cùng bố mẹ ra thăm vườn vải. Em ưỡn căng lồng ngực hít mùi thơm ngào ngạt của vải chín tiết ra trong không khí mát lành. Nắng càng lên cao, hương thơm càng nồng nàn, theo gió bay xa.
Nhiều nơi trồng được vải thiều nhưng vải thiều ở Tiên Hưng, Thanh Hà là ngon hơn cả Trái vải tròn, da mỏng mịn màu nâu đỏ. Lớp cùi dày màu trắng ngà, bọc lấy cái hạt chỉ nhỏ bằng đầu đũa. Bỏ vào miệng nhai, tai ta sẽ nghe thấy tiếng giòn sần sật và lưỡi ta sẽ được thưởng thức vị ngọt sắc khó quên!
Vải thiều quê em theo nhiều con đường đã có mặt khắp nơi. Người dân phương Nam và du khách nước ngoài giờ đây dễ dàng cầm trên tay chùm vải tươi rói như vừa hái ở trên cành.
Không có gì thích bằng đi chân trần trong vườn vải chín. Đất phù sa mịn màng dưới chân và trên đầu là một vòm xanh pha hồng bát ngát, thơm tho, vãng vẳng tiếng chim tu hú.
Giữa mùa hè, những ngày thu hoạch vải cũng là những ngày làng em vui như hội. Cây vải thiều đã trở thành nguồn thu nhập đáng kể, góp phần làm đội mới gương mặt quê hương.
Video tả cây vải
Mời các bạn về thăm quê hương tôi. Quê hương tôi có một loài cây đặc sản nổi tiếng mà gần xa mọi người đều biết. Đó là cây vải thiều Bắc Giang.
Đất đai quê tôi không màu mỡ nhưng rất hợp với cây vải thiều. Cây vải thiều đầu tiên được trồng nhiều ở Lục Ngạn, đến nay nó đã có mặt ở khắp nơi nào có những quả đồi đất sỏi quê tôi. Nhìn từ xa, mỗi cây vải như một chiếc ô xanh, cả vườn vải như một đoàn quân đang nhảy dù từ trên máy bay xuống đất. Đến gần, nhìn vườn vải thật thích mắt. Cây vải khép tán, giao cành vào nhau, tán tròn, xoè nở lùm lùm như đĩa xôi.
Mùa xuân, vải thiều bắt đầu ra hoa. Hoa đậu từng chùm, màu trắng ngà. Vải ra hoa hàng loạt. Cành nào cũng có hoa, cây nào cũng ra hoa, cả vườn vải ra hoa. Dưới nắng xuân, vườn hoa vải thiều phủ trắng cả một miền đồi. Ong mật tha hồ về đây lấy mật. Tiếng ong rù rì suốt ngày trong vườn vải. Người nào vào trong vườn vải, áo cũng bị mật hoa đọng vào lấm tấm. Những vườn vải quê tôi đã mười năm tuổi. Thân cây vải đã to bằng cái bắp chuối. Thân cây màu nâu đất, đầy những vết khứa ngang. Người trồng vải làm như vậy để cây vải ra hoa đúng thời vụ và cho thu hoạch cao. Những cành vải chắc, khỏe. Lá vải có hình thoi, màu xanh đậm, quanh năm không có mùa rụng lá.
Sau những cơn mưa xuân, nắng đã chói chang hơn, vải thiều kết quả. Mỗi chùm hoa hôm trước bây giờ lại là một chùm quả, màu trắng của hoa đã nhường chỗ cho một màu xanh nhạt lẫn vào màu lá. Quả vải mới tạo thành chỉ bằng hạt gạo, mươi ngày sau nó đã lớn bằng đầu đũa, không để ý vài ngày là đã thấy nó lớn bằng đầu ngón tay rồi. Khi những cây lúa ngoài đồng lên đòng, ta nhìn lên vườn vải đã thấy quả chuyển sang màu vàng nhạt. Và đúng mùa thu hoạch lúa chiêm là vào mùa quả vải chín. Những chùm quả vải chín cũng rất nhanh. Vườn vải cứ dần chuyển sang màu đỏ. Đi qua vườn vải đã ngửi thấy mùi mật ngọt, hương của vải chín. Mỗi chùm quả thường có khoảng vài chục quả vải. Vỏ quả vải sần sùi có những cái gai, khi chín, những cái gai đỡ nhọn hơn, những cái gai đó có màu đỏ sậm. Khi quả vải chín, những chùm quả trĩu xuống, cứ tưởng như cành vải không còn đủ sức để đỡ những quả vải nữa.
Trông vườn vải đầy quả chín mà thích mắt, thèm thuồng. Bóc quả vải ra, bên trong là một lớp cùi trắng đục mọng nước. Mới đưa miếng cùi vải vào đầu lưỡi, vị ngọt đã thấm vào cổ họng. Ăn một quả rồi lại muốn ăn quả nữa, ăn mười quả vẫn chưa thấy chán. Hột quả vải nhỏ tí chỉ bằng ngón tay đứa bé mới đẻ. Quả vải nào hạt càng bé, quả vải đó càng ngọt. Quả vải thiều vừa ngon lại vừa bổ. Tôi rất thích mùa thu hoạch vải để được ăn vải thoả thích. Quả vải thiều nay đã là nguồn thu nhập chính của nhiều gia đình quê tôi, góp phần nâng cao đời sống cho người nghèo quê tôi. Có nhiều nhà đã xây được nhà cao tầng bằng thu nhập từ cây vải thiều. Sau mỗi mùa thu hoạch vải, nhiều nhà sắm được Ti-vi, xe máy, tủ lạnh, … Quả vải thiều không những là món ăn được ưa chuộng của nhân dân ta mà còn được người nước ngoài cũng rất thích. Vì vậy , hàng năm vải thiều còn là nguồn hàng xuất khẩu có giá trị cao của người dân quê tôi.
Giống cây này đã giúp đời sống của người dân quê tôi khá lên. Tôi rất tự hào về loài cây đặc sản này của quê tôi. Tôi mong muốn giống cây này được trồng nhiều hơn nữa không những để tăng thu nhập mà còn làm cho đất quê tôi trải dài màu xanh mướt mát, là một miền du lịch sinh thái.
Quê hương Hải Dương của em cũng có vải thiều, đó là vải thiều Thanh Hà, loại vải ngon nhất nhì và nổi tiếng chỉ sau vải thiều của Bắc Giang.
Về quê em mọi người sẽ bắt gặp những vườn vải rộng mênh mông ở đồng bằng, những hàng vải dài cả cây số trên đường, cành lá sum suê và sai trĩu quả. Cây vải là cây ăn quả lâu năm, thân gỗ cao lớn, nhiều cành và tán rộng, đối với vải mùa nào trông nó cũng tươi tốt vì chẳng có mùa rụng lá, chúng thay lá thường xuyên chứ không rụng trơ trụi theo mùa. Mùa xuân thì xanh tốt với những lộc non mơn mởn, mùa hè thì rực rỡ hoa trắng rồi đến khi những chùm vải chín làm đỏ rực cả cây, mùa thu và mùa đông là lúc cây vải nghỉ ngơi, chuẩn bị cho một mùa hoa tiếp theo.
Quả vải là thức quả thơm ngon, hiếm ở đâu có được, quả vải tròn xoe, to bằng hai đầu ngón tay, quả to thì bằng ngón chân cái, vỏ mỏng nhẵn nhụi, cùi vải dày và căng mọng, nhiều nước. Vải có mùi thơm dịu nhẹ, vị ngọt rất đậm đà, còn ngọt hơn cả nước đường. Cứ mỗi mùa vải chín về trên quê hương là đi đâu cũng thấy vải, vải ở trên cây đỏ rực, vải ở ngoài chợ và mọi người thường mang vải làm quà biếu tặng cho nhau.
Cây vải thiều là niềm tự hào của quê hương em, nhờ có nó mà người dân có thêm thu nhập, trở thành thức quà gửi đi khắp mọi miền, để lại trong lòng người thưởng thức những dư vị khó quên.
Video tả cây vải
Mời các bạn về thăm quê hương tôi. Quê hương tôi có một loài cây đặc sản nổi tiếng mà gần xa mọi người đều biết. Đó là cây vải thiều Bắc Giang.
Đất đai quê tôi không màu mỡ nhưng rất hợp với cây vải thiều. Cây vải thiều đầu tiên được trồng nhiều ở Lục Ngạn, đến nay nó đã có mặt ở khắp nơi nào có những quả đồi đất sỏi quê tôi. Nhìn từ xa, mỗi cây vải như một chiếc ô xanh, cả vườn vải như một đoàn quân đang nhảy dù từ trên máy bay xuống đất. Đến gần, nhìn vườn vải thật thích mắt. Cây vải khép tán, giao cành vào nhau, tán tròn, xoè nở lùm lùm như đĩa xôi.
Mùa xuân, vải thiều bắt đầu ra hoa. Hoa đậu từng chùm, màu trắng ngà. Vải ra hoa hàng loạt. Cành nào cũng có hoa, cây nào cũng ra hoa, cả vườn vải ra hoa. Dưới nắng xuân, vườn hoa vải thiều phủ trắng cả một miền đồi. Ong mật tha hồ về đây lấy mật. Tiếng ong rù rì suốt ngày trong vườn vải. Người nào vào trong vườn vải, áo cũng bị mật hoa đọng vào lấm tấm. Những vườn vải quê tôi đã mười năm tuổi. Thân cây vải đã to bằng cái bắp chuối. Thân cây màu nâu đất, đầy những vết khứa ngang. Người trồng vải làm như vậy để cây vải ra hoa đúng thời vụ và cho thu hoạch cao. Những cành vải chắc, khỏe. Lá vải có hình thoi, màu xanh đậm, quanh năm không có mùa rụng lá.
Sau những cơn mưa xuân, nắng đã chói chang hơn, vải thiều kết quả. Mỗi chùm hoa hôm trước bây giờ lại là một chùm quả, màu trắng của hoa đã nhường chỗ cho một màu xanh nhạt lẫn vào màu lá. Quả vải mới tạo thành chỉ bằng hạt gạo, mươi ngày sau nó đã lớn bằng đầu đũa, không để ý vài ngày là đã thấy nó lớn bằng đầu ngón tay rồi. Khi những cây lúa ngoài đồng lên đòng, ta nhìn lên vườn vải đã thấy quả chuyển sang màu vàng nhạt. Và đúng mùa thu hoạch lúa chiêm là vào mùa quả vải chín. Những chùm quả vải chín cũng rất nhanh. Vườn vải cứ dần chuyển sang màu đỏ. Đi qua vườn vải đã ngửi thấy mùi mật ngọt, hương của vải chín. Mỗi chùm quả thường có khoảng vài chục quả vải. Vỏ quả vải sần sùi có những cái gai, khi chín, những cái gai đỡ nhọn hơn, những cái gai đó có màu đỏ sậm. Khi quả vải chín, những chùm quả trĩu xuống, cứ tưởng như cành vải không còn đủ sức để đỡ những quả vải nữa.
Trông vườn vải đầy quả chín mà thích mắt, thèm thuồng. Bóc quả vải ra, bên trong là một lớp cùi trắng đục mọng nước. Mới đưa miếng cùi vải vào đầu lưỡi, vị ngọt đã thấm vào cổ họng. Ăn một quả rồi lại muốn ăn quả nữa, ăn mười quả vẫn chưa thấy chán. Hột quả vải nhỏ tí chỉ bằng ngón tay đứa bé mới đẻ. Quả vải nào hạt càng bé, quả vải đó càng ngọt. Quả vải thiều vừa ngon lại vừa bổ. Tôi rất thích mùa thu hoạch vải để được ăn vải thoả thích. Quả vải thiều nay đã là nguồn thu nhập chính của nhiều gia đình quê tôi, góp phần nâng cao đời sống cho người nghèo quê tôi. Có nhiều nhà đã xây được nhà cao tầng bằng thu nhập từ cây vải thiều. Sau mỗi mùa thu hoạch vải, nhiều nhà sắm được Ti-vi, xe máy, tủ lạnh, … Quả vải thiều không những là món ăn được ưa chuộng của nhân dân ta mà còn được người nước ngoài cũng rất thích. Vì vậy , hàng năm vải thiều còn là nguồn hàng xuất khẩu có giá trị cao của người dân quê tôi.
Giống cây này đã giúp đời sống của người dân quê tôi khá lên. Tôi rất tự hào về loài cây đặc sản này của quê tôi . Tôi mong muốn giống cây này được trồng nhiều hơn nữa không những để tăng thu nhập mà còn làm cho đất quê tôi trải dài màu xanh mướt mát, là một miền du lịch sinh thái.
Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo làm nghề nông nghiệp nên từ nhỏ em đã có điều kiện tiếp xúc với những con vật, những loài cây đặc trưng của miền quê Việt Nam. Ngoài cây lúa, các loài cây lương thực thực phẩm như: ngô, khoai, sắn….thì quê hương em còn trồng rất nhiều loại cây ăn quả khác, có thể kể tên như: xoài, cam, ổi, mãng cầu, thanh long…. Nhưng loài cây mà quê hương em trồng nhiều nhất mà nhắc đến tên loài cây này thì người ta sẽ nghĩ ngay đến quê hương em. Đó chính là trái vải thiều.
Quê hương em là một vùng quê nghèo nằm ở tỉnh Bắc Giang, ở đây, mọi người ngoài trồng trọt, canh tác cây lúa nước, phát triển nông nghiệp như bao vùng quê khác thì quê hương em còn phát triển nghề trồng cây ăn quả. Có rất nhiều loài cây ăn quả được trồng ở quê em, nhưng loài cây được trồng phổ biến nhất, nhiều nhất chính là cây vải thiều. Đất đai quê em tuy không được màu mỡ, tươi tốt như các vùng quê khác nhưng lại vô cùng thích hợp đẻ trồng cây vải thiều.
Cây vải thiều hay còn có tên gọi khác là cây lệ chi, đó là một cây ăn quả nổi tiếng ở khu vực nhiệt đới ẩm gió mùa ở nước ta. Trên khắp các vùng miền đều có thể trồng được vải vì đây là một loài cây khá dễ sống, dễ trồng. Nó có thể thích nghi trên mọi loại đất, đặc biệt phát triển tốt trên đất phù sa mùa mỡ. Tuy nơi nào cũng trồng được vải thiều nhưng không phải hương vị vải ở vùng quê nào cũng giống nhau. Như Bắc Giang quê em nổi tiếng với đặc sản vải thiều vì do các yếu tố như đất đai, nguồn nước, khí hậu ở quê hương em đều thích hợp phát triển cây vải thiều nên chúng sinh trưởng tốt, cho năng suất cao và những trái vải thơm ngon, mọng nước tạo ra hương vị đặc trưng mà những vùng quê khác không có được.
Cây vải thiều là cây ăn quả thân gỗ, khi cây trưởng thành thì có thể cao từ năm đến mười mét, cây có rất nhiều cành, tán cây khá um tùm nên ngoài cho thu hoạch trái thì cây vải thiều còn dùng để che nắng, che mưa rất tốt. Khi trời nắng, đứng trú ở dưới gốc cây vải thiều sẽ mang lại một cảm giác khoan khoái, dễ chịu vô cùng. Lá của cây vải dẹt và dài, mặt lá bóng bẩy, vân lá rõ ràng, lá vải thường mọc theo cành, một cành lá nhỏ khoảng từ bảy đến mười chiếc lá. Lá vải thiều có màu xanh lục, thân cây màu nâu và thường sần sùi. Khác với lá và thân cây, quả vải khi chín lại có màu đỏ ối vô cùng bắt mắt, hương thơm khi chín của vải thiều có thể làm xao xuyến bất cứ ai, dù là khó tính nhất.
Để phát triển thành quả vải thì phải trải qua cả một quá trình, trước hết thì cây vải thiều sẽ ra hoa, những bông hoa vải màu trắng nhỏ li ti và nở thành chum, loài hoa này không có mùi nhưng khi chúng nở rộ nhìn vô cùng đẹp mắt, sau khi hoa rụng thì kết thành những quả nhỏ, khi này quả vải thiều có màu xanh, nếu ăn lúc vải chưa chín thì sẽ thấy có vị chát, vị chua, nhưng chỉ khoảng nửa tháng sau, khi quả vải thiều đã chín thì chúng lại chuyển sang màu đỏ ối, quả to khoảng bằng hai, ba đầu ngón tay, hình dáng của nó tương đối giống quả dâu nhưng tròn hơn, da nó sần sùi, nổi lên những đường vân như vẩy của con cá nhưng nhỏ li ti.
Lúc vải được thu hoạch thì chúng có một mùi thơm vô cùng hấp dẫn, chúng không thơm lừng như những loài quả khác mà hương thơm dịu ngọt vô cùng dễ chịu. Vải là loại quả thanh mát, nhưng khi ăn quá nhiều sẽ bị nóng, nhưng hương thơm dịu ngọt của nó đã làm biết bao nhiêu người say mê, yêu thích, nó đã trở thành một loại hoa quả hàng đầu mà người ta lựa chọn mỗi khi mùa hè về. Vải sau khi thu hoạch sẽ được bó thành trùm và mang đi bán, đặc biệt vải quê em vì có hương vị đặc trưng và được những người thương nhân khắp nơi về thu mua để mang về địa phương mình bán, phục vụ cho nhu cầu sử dụng của người dân.
Cây vải có rất nhiều lợi ích và công dụng, hơn hết là nó có thể mang lại thu nhập cho người dân quê em, nhờ trồng vải thiều mà người dân quê em cải thiện được cuộc sống một cách rõ rệt. Em vô cùng yêu thích loài cây này, ngon ngọt thanh mát lại có hiệu quả kinh tế cao.
Quê hương em ở Lục Ngạn – Bắc Giang, mảnh đất nổi tiếng với đặc sản vải thiều đã và đang được xuất khẩu đi nhiều nước trên thế giới. Nhà nào ở đây cũng có vài mẫu đất trồng vải, cây vải quê em là người bạn của nông dân.
Đa số những cây vải thiều nhà em đều được trồng lâu năm, ít nhất cũng trên 20 năm, bố em nói vải thiều trồng càng lâu quả sẽ càng ngon, càng quý và càng đắt. Những cây vải được bố em chăm sóc rất cẩn thận, mỗi cây vải đều cao to hơn mái nhà, tán xòe ra rất rộng giống như một chiếc ô khổng lồ che nắng che mưa cho những đàn gà.
Lá vải mọc so le hình lông chim, lá nhỏ và xanh lắm, chỉ đến mùa hoa cây vải mới đổi sang màu trắng xóa của những bông hoa li ti, mùi thơm thoang thoảng. Lúc vải ra hoa là lúc thu hút nhiều ong bướm nhất, chúng bay khắp các cây vải, công việc của chúng giúp cho vải đậu quả đều và sai hơn.
Quả vải mọc thành chùm từ 10-20 quả một chùm, màu quả vải chuyển từ xanh sang đỏ vàng và đỏ hồng khi chín. Quả vải thiều khi chín có màu đỏ hồng, các gai trên vỏ vải nhẵn nhụi và căng mọng, bên trong lớp vỏ là cùi vải màu trắng trong, rất mọng nước, cắn một miếng là miếng vải ngọt lịm sẽ tan dần trong miệng, giòn ngọt như những miếng rau câu.
Vải thiều cùi dày và hạt rất nhỏ, chỉ bằng đầu đũa chứ không to bằng đầu ngón tay như những loại vải khác, chúng có khả năng kháng sâu bệnh cao nên chẳng quả nào bị sâu. Quả vải là loại quả thơm ngon, nhiều dưỡng chất, cũng là thức quà quý để mọi người đem đi cho, đi biếu.
Em rất tự hào về cây vải quê hương, em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để góp phần gìn giữ khẳng định giá trị của cây vải quê hương.
Khu vườn nhà em trồng rất loại cây ăn quả, nhưng cây vải thiều mang lại cho em nhiều kỷ niệm nhất. Nhà em có một cây vải được trồng từ rất lâu đời. Mẹ em bảo rằng từ thời ông nội đã có rồi, cho đến hiện nay hằng năm nó vẫn sai trĩu quả.
Nội em rất thích chăm sóc cây cối trong nhà, và đặc biệt là cây vải thiều. Nội chăm sóc nó cẩn thận đến mức cây vải thiều mỗi khi vào mùa thường mọc nặng trĩu quả, quả nào cũng to và căng mọng khiến cho những đứa trẻ như em luôn khao khát được thưởng thức ngay khi nhìn.
Cây vải của Nội rất cao và to, nó cao hơn mái nhà của nội, tán cây được xòe rộng và vươn rất xa, rất dẻo dai, những tán cây xếp tầng nhìn như một cái ô to đủ để che mát cho mười đứa nhỏ. Thân cây vải to bằng một vòng tay của em, rất sần sùi. Lá cây vải nhỏ nhắn, nhìn giống lá nhãn, những lá có màu xanh thẫm hơn.
Cây vải thương thay đổi theo mùa. Mùa xuân cây khoác trên mình màu xanh mơn mởn bởi những chồi non đang nảy lộc, mùa thu cây lại có một màu vàng đến mùa đông cây trông khẳng khiu hơn bởi lá đã bị rụng sắp hết. Nhưng đến mùa hạ, cây lại trở nên thật oai phong bởi cành lá sum sê, hoa thơm kết trái ngọt.
Hoa của cây vải có màu trắng, bông hoa nhỏ xíu li ti như điểm nhấn trên chiếc áo xanh sẫm những chấm bi, khiến cây trở nên xinh đẹp lạ thường. Quả vải cứ thế đã lớn lên từng ngày, chỉ chờ chực để vươn cao, vươn to hơn. Với lớp vỏ nhìn trơn mịn, căng bóng nhưng đến khi bạn sờ vào sẽ cảm thấy hơi nhám nhám đầu tay. Và đến khi tháng tư âm lịch đến, mùa vải chín bắt đầu. Một màu đỏ thẫm bảo phủ khắp những tán cây, kẻ lá, lấn lướt hết cả màu xanh của lá. Và lan tỏa một mùi thơm ngọt khắp cả khu vườn.
Ông em thường hái những trái vải thơm ngon này để cho chúng em ăn, và để cho những bác hàng xóm thân thiết. Trái vải là lộc của trời, nên ai ai cũng yêu thích một thức quả thân yêu này
Em rất yêu quý cây vải, vải như là một người bạn vô hình, để lại những kỉ niệm đáng nhớ. Dù lớn lên em đi xa không còn ở đây nữa nhưng em vẫn không thể quên những kỉ niệm với cây vải thiều.