TOP 24 bài Thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm 2024 SIÊU HAY

5.3 K

Tailieumoi.vn xin giới thiệu đến các quý thầy cô, các em học sinh lớp 4 bài văn mẫuThuật lại một việc tốt hay nhất, giúp các em học sinh làm tập làm văn hay hơn.

Đề bài: Viết bài văn thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 1

Có một lần tôi đã không hoàn thành tốt nhiệm vụ trực nhật của mình, ấy vậy mà tôi không những không bị phê bình mà còn được biểu dương nữa. Chắc hẳn các bạn rất tò mò “Tại sao lại thế?” Tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện ấy ngay sau đây.

Hôm ấy, thứ năm, trời mưa dầm dề. Tôi thấy thật xui xẻo vì đúng hôm tôi phải đến sớm trực nhật. Tôi mặc áo mưa, xắn quần đến đầu gối, chân thấp chân cao bước trên con đường nhão nhoét đầy bùn đất, ổ voi ổ gà sũng nước. Chợt tôi nhìn thấy từ xa một bà cụ gầy yếu xiêu vẹo chống chiếc gậy dò dẫm từng; bước một, người như muốn đổ. Tôi vội đi lại chỗ cụ, lễ phép hỏi:

- Thưa bà, bà có việc gì mà lại đi giữa trời mưa thế này ạ?

Bà cụ nhìn tôi, móm mém cười:

- À, đứa con gái của bà ở làng bên bị ốm. Bà lo quá nên sang xem sao.

Đúng như mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc tốt Tôi ái ngại nhìn con đường phía trước. Từ đây sang làng bên dễ đến hai cây số, liệu bà cụ có thể sang tới nơi? Ngần ngại một lúc, tôi nói với bà:

- Bà ơi, đường từ đây sang làng bên xa lắm. Hay bây giờ, bà vịn vào tay cháu, cháu đưa bà sang làng bên nhé!

Bà cụ mừng rỡ:

- Bà cũng đang lo, đường trơn quá, lỡ ngã thì khổ lắm. May quá, có cháu giúp bà rồi.

Thế là hai bà cháu tôi, bà vịn cháu, cháu đỡ bà cùng “dắt” nhau đi. Trời sáng dần, một số anh chị học sinh cũng đang trên đường tới trường. Có anh chị còn vô lễ, lấn đường của bà cháu tôi. Trời mỗi lúc một mưa to, gió mỗi lúc một thổi mạnh. Thấy bà cụ co ro, răng đập vào nhau lập bập, tôi biết là bà đang lạnh. Bà lẩm bẩm: “Thời tiết thế này chỉ tội con người thôi”. Tôi vội dừng lại, cởi áo khoác của mình ra choàng lên người bà cụ. Bà tấm tắc khen:

- Cháu thật ngoan ngoãn!

Dần dần, hai bà cháu cũng tới được làng bên. Bà cảm ơn tôi mãi. Đợi bà vào làng rồi, mặc trời mưa, tôi ba chân bốn cẳng chạy tới lớp. Muộn gần nửa tiếng. May quá, bạn Hà cùng bàn đã trực nhật giúp tôi, Cô giáo phê bình:

- Hôm nay bạn Dương đã không hoàn thành nhiệm vụ trực nhật của mình lại còn đi học muộn. Cô phê bình bạn Dương trước lớp.

Tôi liền đứng dậy, xin phép cô kể lại nguyên nhân đi học muộn để cô và các bạn nghe. Cô giáo và cả lớp hiểu ra mọi chuyện cô không phê bình tôi nữa mà còn biểu dương:

- Bạn Dương tuy đi học muộn nhưng đã làm được một việc tốt, thật đáng khen. Cô sẽ đề nghị cả lớp cho bạn một tràng pháo tay động viên nào.

Tuy hơi mệt nhưng khi được cô giáo khen, tôi cảm thấy rất vui vì đã làm được một việc tốt. Quả đúng như lời mẹ tôi dạy, hạnh phúc luôn đến khi ta làm việc tốt.

TOP 24 bài Thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm 2024 SIÊU HAY (ảnh 1)

Thuật lại một việc tốt - mẫu 2

Trong cuộc đời, mỗi người đều đã từng làm được một việc tốt. Điều đó có thể khiến chúng ta cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Bản thân tôi cũng đã từng làm được rất nhiều việc tốt.

Tôi vẫn còn nhớ hôm đó là chủ nhật. Khi ấy, tôi cùng các bạn trong xóm rủ nhau đi đá bóng. Chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ và sôi nổi về trận đấu sắp tới. Cả nhóm đều hy vọng có thể giành chiến thắng trước đội bóng của xóm Đông - một đội bóng rất mạnh trong làng. Cả đội đang rất quyết tâm.

Nhưng khi cả nhóm đang đi gần đến sân bóng, tôi chợt nhìn sang phía bên kia đường có một cụ bà đang sách một túi đồ rất nặng. Bỗng nhiên có một đám thanh niên bốn năm người đi ngang qua, xô vào người bà cụ khiến bà đánh rơi túi đồ. Chiếc túi rơi xuống đất, những quả cam ở trong túi lăn ra xa. Chắc có lẽ bà cụ vừa đi chợ về. Đám thanh niên nọ thấy vậy nhưng vẫn không quay lại xin lỗi và nhặt đồ lên giúp bà cụ. Họ chỉ quay lại nhìn rồi mỉm cười rồi lại nhanh chóng bước đi.

Những người đi dưới đường cũng không ai chịu dừng xe lại giúp đỡ bà cụ. Tôi thấy thế liền chạy tới giúp bà nhặt những quả cam còn đang rơi, xếp cẩn thận vào chiếc túi rồi đưa lại cho bà cụ.

Bà cụ mỉm cười rồi nói với tôi:

- Bà cảm ơn cháu nhiều lắm! Cháu quả là một đứa trẻ ngoan ngoãn!

Tôi liền nhanh nhảu hỏi bà cụ:

- Không có gì đâu ạ… Bà ơi, bà đi đâu để cháu đưa bà đi ạ?

Bà cụ trả lời:

- Nhà bà ở bên đường, gần ngay sân bóng kia kìa.

Tôi đang trò chuyện với bà cụ thì thấy cả nhóm bạn của mình chạy lại. Nghe thấy bà cụ trả lời, cả nhóm đồng thanh đáp.

- Vậy ạ? Vậy để chúng cháu đưa bà qua đường ạ!

Tất cả cùng nhau mỉm cười hớn hở. Cả nhóm cùng dắt bà cụ qua đường một cách thật cẩn thận. Trên đường đi, bà cụ còn hỏi han chúng tôi rằng đang đi đâu. Tôi đã đại diện cả nhóm kể lại cho bà về cuộc thi đấu sắp tới. Bà nói rằng những đứa trẻ tốt bụng như chúng tôi chắc chắn sẽ giành được chiến thắng. Chúng tôi càng thêm tự tin hơn về kết quả cuối cả đội.

Sau khi đưa bà về đến nhà, cả nhóm nhanh chóng vào sân bóng. Cũng may vẫn còn thời gian để chuẩn bị trước trận đấu. Trận đấu diễn ra vô cùng căng thẳng. Cuối cùng chúng tôi đã giành chiến thắng với tỉ số 2 - 1. Bàn thắng ấn định chiến thắng do chính tôi ghi công.

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng…” - đó là những lời trong bài hát “Để gió cuốn đi”. Lời ca gửi gắm ý nghĩa về tấm lòng biết sẻ chia trong cuộc sống. Khi làm được việc tốt, chúng ta sẽ nhận lại nhiều thứ quý giá.

Top 30 đoạn văn ngắn thuật lại một việc làm của em hoặc bạn em góp phần bảo  vệ môi trường

Thuật lại một việc tốt - mẫu 3

Việc làm tốt giúp lan tỏa những điều tích cực trong cuộc sống. Có lẽ chúng ta đều đã từng làm được việc tốt, và em cũng như vậy.

Chủ nhật tuần này, khu phố của em đã phát động phong trào “Môi trường xanh”. Từ mấy hôm trước, bác tổ trưởng tổ dân phố đã đến từng nhà để vận động mọi người. Yêu cầu mỗi gia đình cần có hai người tham gia. Vì vậy, em và chị gái đã xung phong ứng cử.

Hai chị em vô cùng háo hức. Việc dọn dẹp có lẽ sẽ vất vả nhưng rất hữu ích. Từ sáng sớm, mọi người đã tập trung tại nhà văn hóa. Bác tổ trưởng tổ dân phố phụ trách phân công từng công việc cụ thể. Chưa lúc nào, nhà văn hóa lại đông đúc và nhộn nhịp như vậy. Ở khu vực nhà kho, tất cả các dụng cụ để dọn dẹp đã được chuẩn bị đầy đủ.

Sau khi nhận dụng cụ, mọi người cùng nhau bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi sẽ quét dọn đường lớn. Các anh chị thanh niên phụ trách trồng cây, nhổ cỏ. Các bạn nhỏ như em sẽ ở lại nhà văn hóa để quét dọn. Những túi rác được gom lại trong túi. Sau đó, rác sẽ được phân loại thành rác hữu cơ (có thể phân hủy) và rác vô cơ (không thể phân hủy). Toàn bộ số rác sau đó sẽ được xe chở rác đưa đến nơi xử lý.

TOP 24 bài Thuật lại một việc tốt mà em hoặc bạn bè, người thân đã làm 2024 SIÊU HAY (ảnh 2)

Thuật lại một việc tốt - mẫu 4

Những việc tốt góp phần lan tỏa điều đẹp đẽ trong cuộc sống. Chắc hẳn, trong cuộc đời, ai cũng đều từng làm được một việc tốt. Bản thân tôi cũng như vậy. Việc làm đó giúp tôi cảm thấy vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.

Chủ nhật tuần này, khu phố của tôi đã phát động phong trào “Môi trường xanh”. Từ mấy hôm trước, bác tổ trưởng tổ dân phố đã đến từng nhà để vận động mọi người cùng tham gia. Công việc của bố mẹ khá bận rộn, chỉ có cuối tuần được nghỉ ngơi. Vì vậy tôi và chị Hoài đã xung phong tham gia thay bố mẹ.

Sáng hôm đó, hai chị em thức dậy thật sớm. Chúng tôi vệ sinh cá nhân nhanh chóng, rồi ăn sáng. Sau đó, chị Hoài đạp xe đưa tôi ra nhà văn hóa. Tám giờ sáng, rất đông người đã tập trung lại nhà văn hóa. Từ các bác lớn tuổi, đến các anh chị thanh niên và cả các bạn thiếu nhi đều tham gia. Ai cũng đều hào hứng đóng góp một phần công sức vào việc chung.

Các anh chị đoàn viên đã phân loại từng dụng cụ lao động. Mọi người lắng nghe sự phân công của bác trưởng thôn. Nhiệm vụ của chúng tôi là dọn dẹp các con đường trong thôn, nhà văn hóa và trồng cây ở con đường chính. Sau đó, chúng tôi đến nhận dụng cụ lao động và cùng nhau bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi sẽ quét dọn con đường chính. Các anh chị thanh niên phụ trách quét dọn các con đường trong ngõ, trồng cây tại con đường chính. Chúng em ở lại nhà văn hóa để quét dọn và giúp tưới nước cho cây mới được trồng. Mọi người vừa làm việc, vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đến chiều, mọi công việc mới xong. Toàn bộ số rác được gom lại vào bao tải để đem đến nơi xử lí. Những rác thải có thể tái chế như vỏ chai, vỏ lon, ống hút… sẽ được để riêng vào một bao tải.

Sau một buổi sáng, các con đường trong thôn như được khoác lên một bộ áo mới. Ai cũng đều cảm thấy mệt mỏi đã tan biến. Hàng cây xanh mới được trồng đung đưa trong gió.

Tôi cảm thấy công việc này thật ý nghĩa và giá trị. Nhờ vậy, tôi tự hứa với bản thân sẽ tích cực làm thêm nhiều việc tốt hơn.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 5

Giáo trình giáo dục môi trường cho trẻ mầm non

Việc làm tốt giúp lan tỏa những điều tích cực trong cuộc sống. Có lẽ chúng ta đều đã từng làm được việc tốt, và em cũng như vậy.

Chủ nhật tuần này, khu phố của em đã phát động phong trào “Môi trường xanh”. Từ mấy hôm trước, bác tổ trưởng tổ dân phố đã đến từng nhà để vận động mọi người. Yêu cầu mỗi gia đình cần có hai người tham gia. Vì vậy, em và chị gái đã xung phong ứng cử.

Hai chị em vô cùng háo hức. Việc dọn dẹp có lẽ sẽ vất vả nhưng rất hữu ích. Từ sáng sớm, mọi người đã tập trung tại nhà văn hóa. Bác tổ trưởng tổ dân phố phụ trách phân công từng công việc cụ thể. Chưa lúc nào, nhà văn hóa lại đông đúc và nhộn nhịp như vậy. Ở khu vực nhà kho, tất cả các dụng cụ để dọn dẹp đã được chuẩn bị đầy đủ.

Sau khi nhận dụng cụ, mọi người cùng nhau bắt tay vào công việc. Các cô, các bác lớn tuổi sẽ quét dọn đường lớn. Các anh chị thanh niên phụ trách trồng cây, nhổ cỏ. Các bạn nhỏ như em sẽ ở lại nhà văn hóa để quét dọn. Những túi rác được gom lại trong túi. Sau đó, rác sẽ được phân loại thành rác hữu cơ (có thể phân hủy) và rác vô cơ (không thể phân hủy). Toàn bộ số rác sau đó sẽ được xe chở rác đưa đến nơi xử lý.

Mọi người vừa làm vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đến chiều, mọi công việc mới xong. Con đường sạch sẽ hơn, không còn rác bẩn. Cây cối xanh tươi trong ánh nắng ban mai. Nhà nào cũng rực rỡ lá cờ đỏ tổ quốc đỏ thắm. Khu phố như được khoác lên mình một chiếc áo mới. Ngắm nhìn khung cảnh đó, em cảm thấy dường như mọi mệt nhọc đã tan biến hết. Một ngày lao động thật vất vả nhưng lại rất ý nghĩa. Ai cũng hân hoan, vui vẻ trở về nhà.

Mỗi việc làm tốt đều thật giá trị. Em tự hứa sẽ cố gắng làm thêm được nhiều những công việc có ích cho cuộc sống hơn nữa.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 6

Mỗi người trong đời chắc chắn đều từng làm được một việc tốt. Em cũng vậy. Khi làm được việc đó em cảm thấy vô cùng vui vẻ và hạnh phúc. Và nhờ vậy mà em nhận ra rằng mình cần phải làm thêm nhiều việc tốt hơn nữa.

Năm nay, sau dịp nghỉ Tết, trường em đã phát động phong trào ủng hộ học sinh vùng cao. Cô tổng phụ trách phổ biến rằng mỗi bạn học sinh trong trường có thể đóng góp bằng hai cách. Đầu tiên, chúng em có thể đóng góp bằng những đồ vật cụ thể như quần áo cũ, cặp sách cũ, đồ dùng học tập… Thứ hai, chúng em có thể đóng góp bằng số tiền nho nhỏ được rút ra từ số tiền mừng tuổi của mỗi người.

Bản thân em thích đóng góp từ những hiện vật cụ thể. Nên em đã chuẩn bị rất nhiều “món quà” tuy nhỏ bé nhưng chứa đựng tấm lòng của em. Em đã trích một số tiền nho nhỏ đề mua những món đồ dùng học tập như: bút chì, thước kẻ và tẩy... Ngoài ra, em cũng thu gom một số bộ quần áo mà mình không mặc nữa nhưng vẫn còn rất mới, giặt sạch sẽ và gấp gọn gàng.

Tất cả những món quà ấy đều được em cho vào túi cẩn thận và đem đến trường nộp lại cho cô giáo. Mẹ cũng giúp em chuẩn bị. Hai mẹ con vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ. Em kể cho mẹ nghe về công việc học tập ở lớp. Nghe thấy giọng của mẹ là em biết rằng chắc chắn mẹ đang rất vui. Em hy vọng rằng những món quà này sẽ giúp đỡ phần nào cho các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chắn hẳn, nhờ những món quà nhỏ đó mà các bạn nhỏ đó có thể tiếp tục học tập như em và thực hiện được ước mơ của mình. Trong tương lai, các bạn sẽ trở thành những người có ích cho xã hội.

“Sống trong đời sống cần có một tấm lòng” - đó là những lời ca trong bài hát “Để gió cuốn đi” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Em cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi đã làm được một việc tốt, tuy nhỏ bé nhưng cũng có ích cho xã hội.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 7

Kể về một việc tốt mà em đã làm (28 mẫu) - Văn 6

Lâu rồi em mới đọc lại những trang nhật ký từ lâu. Bống trong lòng em dâng lên một cảm xúc sung sướng lạ thường khi đọc lại trang nhật ký ngày hôm đó. Bởi đó là những dòng nhật ký ghi lại câu chuyện về việc tốt của em đã làm hồi đầu năm học.

Hôm đó là trưa thứ Sáu. Tiết trời mùa hè oi ả đến khó chịu. Chim cũng chẳng buồn ca hát. Cây lá cũng mệt mỏi không buồn rung rinh. Ngồi trong lớp, lòng em vô cùng khẩn trương mong sao hết tiết học để chạy thật nhanh về nhà để khoe với mẹ điểm 10 môn Toán. “Tùng, tùng, tùng,…” Tiếng trống trường vừa điểm, em vội vã thu gọn sách vở bỏ vào cặp, chào các bạn trong lớp rồi nhanh chóng chạy về nhà. Dưới cái nắng nóng gần 40 độ của buổi trưa hè, em bước đi thật nhanh. Vừa đi, em vừa nhảy chân sáo vui vẻ. Mặc cho trời nóng nhưng em lại chẳng hề thấy khó chịu, bởi nghĩ đến gương mặt mẹ sẽ cười thật hạnh phúc khi cầm bài làm khiến em quên hết mệt mỏi.

Đến ngã tư giao thông, khi chuẩn bị sang đường bỗng em nghe thấy tiếng nói chuyện của nhóm bạn học sinh:

- Này, này. Hình như cụ già kia bị lạc.

- Không biết nữa. Cậu ra hỏi đi. Mình ngại lắm.

Em quay lại nhìn và thấy có một cụ già mái tóc trắng, gương mặt nhìn khắc khoải, mệt mỏi, đang đứng loay hoay. Cụ mặc bộ quần áo màu nâu, đầu đội nón lá. Lưng cụ hơi còng. Tay cụ xách một giỏ gì đó trông rất nặng. Em tiến lại gần và hỏi cụ:

- Cụ ơi! Cụ sao đấy ạ?

Cụ giật mình, quay lại nói chuyện với em:

- Ôi, cụ đang đi tìm nhà cô con gái mà cụ đi mãi từ sáng đến giờ vẫn chưa tìm được.

Hoá ra cụ bị lạc đường. Lúc đó, em tìm xung quanh có chú công an gần đó không để giúp cụ nhưng hình như không thấy ai. Em thấy khó xử, không biết phải làm gì. Em muốn giúp đỡ cụ nhưng lại nghĩ đến bài kiểm tra và mẹ ở nhà lại phân vân: “ Mình phải làm gì? Hay mình cứ mặc kệ rồi chạy về nhà. Nhưng làm như thế thì mình hư quá. Trời nắng thế này, biết bao giờ cụ mới tìm được nhà. Rồi nhỡ cụ làm sao?...” Bao câu hỏi cứ hiện lên trong đầu mà em không thể giải quyết. Và rồi em quyết định, nói với cụ:

- Vậy cụ đưa tờ địa chỉ cho cháu. Cháu sẽ giúp cụ tìm nhà ạ.

Cụ vui mừng, nở nụ cười móm mém:

- Thật à cháu gái. Ôi, cụ cảm ơn cháu nhiều lắm!

Sau đó, em giúp cụ cầm chiếc giỏ và cùng cụ đi tìm nhà. Vừa đi em vừa hỏi chuyện cụ mới biết cụ lên nhà cô con gái chơi, không báo trước cho cô để cô đón nhưng cụ quên mất nhà cô ở đâu nên bị lạc. Cả buổi sáng cụ tìm không thấy. Hơn ba mươi phút đi bộ tìm kiếm, cuối cùng hai cụ cháu cũng đến nơi. Em bấm chuông gọi cửa. Cô con gái của cụ bất ngờ khi thấy cụ. Em kể lại chuyện cho cô nghe.

- Cảm ơn cháu gái. Nhờ có cháu nếu không bây giờ không biết mẹ cô đang phải làm gì. Cháu vào nhà uống nước, ăn cơm với nhà cô. Bây giờ trưa rồi.

Em lễ phép từ chối vì nghĩ đến mẹ đang đợi ở nhà. Em chào cụ và cô rồi nhanh chóng chạy về nhà.

Về đến nhà là hơn 11 rưỡi. Em thấy mẹ đang đứng ngoài cổng đợi. Em chạy vội đến bên mẹ và kể lại chuyện cho mẹ nghe. Vừa kể em vừa đưa mẹ tờ bài kiểm tra. Mẹ vuốt mấy sợi tóc dính trên trán mồ hôi và nở nụ cười hiền:

- Con gái mẹ giỏi lắm. Biết giúp đỡ mọi người khi gặp khó khăn. Ngoan lắm. Mẹ rất vui vì điều này con gái ạ

Nghe những lời khen của mẹ, lòng em sung sướng hạnh phúc vô cùng. Niềm vui như càng tăng thêm.

Khép lại trang nhật ký, em nở một nụ cười thật hạnh phúc. Đó là một kí ức đẹp mà em không bao giờ có thể quên được. Bởi đó là bài học nhắc nhở em luôn phải biết yêu thương giúp đỡ mọi người xung quanh.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 8

Việc tốt đôi khi không cần phải là những việc làm giúp đỡ những người sống xung quanh mình hay trong xã hội rộng lớn. Có những việc tốt là những hành động đối với người thân trong gia đình. Như một lần bố mẹ về quê thăm ông nội bị ốm, em đã ở nhà chăm sóc nhóc em bị ốm.

Chiều hôm đó, em về đến nhà, nhưng không thấy tiếng của mẹ. Căn nhà im ắng đến lạ. Em vào phòng khách thấy tờ giấy nhắn trên mặt bàn: “Bố mẹ phải về quê gấp thăm ông nội ốm. Hai chị em ở nhà ngoan. Chiều mai bố mẹ về.” Hoá ra bố mẹ về quê chăm sóc ông nội. Vậy là hôm nay chỉ có em và nhóc Tít ở nhà. Em cất cặp sách, thay quần áo rồi đi đón thằng nhóc. Hai chị em đi bộ về nhà. Nhưng hôm nay thằng bé ít nói hẳn hơn mọi ngày. Về đến nhà nó nằm ườn trên ghế mà chẳng thèm nói câu nào. Thấy vậy, em hỏi:

- Tít hôm nay sao thế? Mệt à em.

Nó chỉ đáp rất nhẹ: “Vâng”

Em vội sờ trán nó, hốt hoảng:

- Thôi chết, hình như Tít sốt rồi.

Thằng nhóc mệt mỏi nhìn em mà không nói gì thêm. Em lo lắng, không biết phải làm gì. Định gọi cho bố mẹ nhưng nghĩ lại ông nội dưới quê cũng đang sốt cao, bây giờ nếu gọi sẽ càng làm bố mẹ lo thêm nhiều việc. Nghĩ vậy em quyết định sẽ tự chăm cu Tít. Em nhắc nhóc:

- Tít lên gác nằm đi. Chị đi tìm nhiệt kế đo xem sao.

Em vội chạy đi tìm nhiệt kế. “37,5 độ”. May mà sốt không cao. Em lấy khăn vắt nước mát chườm lên trán cho nó. Đợi nó ngủ, em đi mua thuốc. Ra ngoài hàng mua một túi thuốc cảm cho Tít mà lòng em đầy lo lắng. Nhìn nó ngủ mà thấy thương nó nhưng không dám điện cho bố mẹ. Đồng hồ điểm 6 giờ tối. Chợt nhớ ra chưa nấu cơm. Nghĩ cu Tít đang ốm, ăn cơm sẽ khó nên em quyết định nấu cháo cho nó. Đó là lần đầu tiên em nấu cháo. Phải cố nhớ những lần mẹ nấu cháo mà em loay hoay khó khăn để nấu được bát cháo nhỏ. Vừa nấu cháo, em vừa chạy qua chạy lại thay khăn chườm trán cho nhóc em. Rồi khi cháo chín, em thổi cho cháo thật nguội rồi mới bê lên phòng gọi nhóc Tít dậy:

- Dậy ăn cháo rồi uống thuốc, Tít ơi.

Thằng nhóc uể oải thức dậy. Nhìn thằng nhóc 5 tuổi nuốt miếng cháo đầy khó khăn, em thấy thật thương nó.

- Cháo chị nấu ngon hơn mẹ.

Nghe lời khen của cậu em, em vừa vui vì được khen tay nghề, vừa mừng vì thấy nó có vẻ bớt mệt hơn. Đợi nhóc ăn xong, em đưa thuốc cho nhóc uống rồi dọn dẹp xung quanh. Thằng nhóc ăn cháo và uống thuốc xong thì ngủ đến tận hôm sau. Đêm đó, em vừa ngủ vừa thỉnh thoảng quay sang sờ trán nhưng may sao cậu nhóc không sốt nữa.

Sáng hôm sau, thằng nhóc khoẻ hẳn. Cu cậu lại cười nói vui vẻ. Nhìn nhóc khỏe em thấy nhẹ lòng và sung sướng. Chiều bố mẹ về, em kể bố mẹ nghe mọi chuyện. Bố mẹ ôm em vào lòng, xoa đầu khen em:

- Con gái ngoan lớn thật rồi. Giỏi lắm!

Lời khen của bố mẹ khiến em vui mừng xiết bao.

Việc tốt đôi khi là những điều thật nhỏ bé, không cần là những điều gì to lớn. Điều quan trọng nó xuất phát từ tấm lòng yêu thương, sự chân thành của mỗi người. Vậy việc tốt của bạn là gì? Hãy cùng chia sẻ với mọi người việc tốt bạn đã làm nhé.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 9

Em còn nhớ hôm ấy là một buổi sáng mùa đông, trời đã bớt sương, những tia nắng yếu ớt đã lấp ló xuất hiện, nhưng cái giá buốt vẫn còn trong gió. Chúng em có tiết học thể dục ngoài trời, ai nấy đều co ro vì cái lạnh, hai tay đút chặt vào túi áo không muốn rời. Trong lúc chúng em tự khởi động để chờ cô giáo vào lớp bỗng xuất hiện một bà cụ đã già đang tiến lại gần.

Người cụ gầy gò, đi liêu xiêu trong gió lạnh. Cụ mặc một chiếc áo không còn nhìn được rõ là màu gì nữa, có lẽ trước đây nó màu đỏ nhưng vì mặc lâu đã chuyển sang màu nâu bạc, trên tay áo đã sờn đi vì mặc nhiều, những vết cáu bẩn ở tay áo làm mọi người chẳng dám đến gần. Đôi tay cụ run lên vì cái lạnh, trên khuôn mặt hiện rõ sự khắc khổ, đôi mắt mờ đi, cái miệng móm mém tím lại và run lập cập. Cụ tiến gần tới chỗ chúng em đang tập trung, trên tay cụ cầm một chiếc giỏ có đựng: kẹo cao su, vài gói tăm bông, mấy gói tăm và mấy chiếc bật lửa… Hình ảnh này quả thực rất quen thuộc với chúng em, vì ngày nào đi học về, ra đến cổng trường chúng em đều bị những người như cụ xúm lại vây quanh mời mua. Các bạn của em thấy cụ tiến đến đều đứng tránh sang một bên, cụ mời đến ai bạn đó đều xua tay đến đó. Cụ thất vọng, đi hết bạn này đến bạn khác mong mỏi một tấm lòng hảo tâm sẽ mua giúp cụ. Nhưng đã đi gần hết lớp học rồi mà vẫn chưa có bàn tay đưa ra giúp đỡ cụ. Có những bạn còn bàn tán “bà ấy bẩn quá” “sao lại cho bà ấy vào đây nhỉ”…

Rồi bà chầm chậm đi đến chỗ em. Em cũng đã định như các bạn khác, chỉ cần xua tay một cái thật lạnh lùng là bà cụ sẽ bỏ đi. Nhưng khi cụ đến gần, ánh mắt cụ nhìn em tha thiết, như van nài làm ơn hãy giúp cụ, lúc bấy giờ em không đủ can đảm để nhấc cánh tay mình lên nữa. Em nhìn lại cụ, rồi lục tìm khắp túi nọ đến túi kia, trong người em không còn một đồng nào để mua giúp cụ. Thực sự lúc đó em cảm thấy mình mới bất lực làm sao, trong lúc cụ cầm em giúp đỡ nhất mà em lại chẳng thể làm gì giúp cụ. Em chợt nhớ mình vẫn còn một chiếc bánh bao được mẹ mua cho ăn sáng, nhưng em chưa kịp ăn thì đã vào lớp. Em quyết định lấy chiếc bánh bao ấy, kính cẩn hai tay biếu cụ và nói:

- Cụ ơi, cháu chẳng có tiền để mua giúp cụ, chỉ còn chiếc bánh này, cụ cầm lấy và ăn cụ nhé. Lần sau cụ đến cháu nhất định sẽ mua giúp cụ, cụ nhé.

Em trao chiếc bánh cho cụ, ánh mắt cụ hiện lên vừa rạng rỡ, vừa tràn đầy tình yêu thương. Cụ cầm lấy chiếc bánh, đôi bàn tay lạnh cóng làm cho em giật mình. Chắc hẳn cuộc sống của cụ rất cực khổ, bởi vậy mà đến tuổi này cụ vẫn phải vất vả đi bán hàng rong. Cụ cầm lấy chiếc bánh rồi cảm ơn em, giọng cụ nghẹn lại, khóe mắt đã ươn ướt. Như nghĩ ra điều gì đó, cụ vội lấy trong chiếc giỏ của mình một phong kẹo trao cho em, và bảo đó là quà tặng cho lòng tốt bụng của cháu. Em nhất quyết không cầm và trả lại cho cụ.

Cụ cầm cả phong kẹo và chiếc bánh trong tay rồi quay đi, bước chân cụ nhanh hơn, các bạn trong lớp quay trở lại giờ học. Em vẫn cố ngoái theo cụ, cụ đi đến chỗ rẽ thì dừng lại, ở góc đường một đứa bé không rõ trai hay gái chạy ra ôm chầm lấy cụ. Có lẽ nó vui lắm vì cụ mang về chiếc bánh cho nó. Một chiếc bánh bé tí hon thôi mà có thể làm nó vui mừng đến vậy. Còn em, đôi khi không biết quý trọng, vứt đi những đồ ăn mẹ đã chuẩn bị, mẹ đã mua cho. Em quả thật là một cô bé hư, từ sau lần ấy em không bao giờ dám vứt đồ ăn đi nữa.

Việc tốt ấy của em thật nhỏ bé, nhưng em đã cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Chỉ một chiếc bánh nhưng bằng tấm lòng chân thành em đã mang đến niềm vui cho cả cụ và em bé, không chỉ vậy em còn rút ra cho minh những bài học quý giá: phải luôn trân trọng những thứ mình có và giúp đỡ người khác khi có thể.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 10

Trong cuộc đời mỗi người, ai cũng đều đã từng làm được những việc tốt. Em cũng vậy. Và sau khi làm xong công việc ấy, em luôn cảm thấy rất vui vẻ và hạnh phúc.

Em vẫn nhớ đó là một buổi chiều chủ nhật. Khi ấy, em cùng các bạn trong xóm rủ nhau đi đá bóng. Chúng em vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ về trận đấu sắp tới. Cả nhóm đều hy vọng có thể giành chiến thắng trước đội bóng của xóm Đông - một đội bóng rất mạnh trong làng.

Khi gần đến sân bóng, em chợt nhìn sang phía bên kia đường có một cụ bà đang sách một túi đồ rất nặng. Bỗng nhiên có một đám thanh niên bốn năm người đi ngang qua, xô vào người bà cụ khiến bà đánh rơi túi đồ. Chiếc túi rơi xuống đất, những quả cam ở trong túi lăn ra xa. Chắc có lẽ bà cụ vừa đi chợ về. Đám thanh niên nọ thấy vậy nhưng vẫn không quay lại xin lỗi và nhặt đồ lên giúp bà cụ. Họ chỉ quay lại nhìn rồi mỉm cười rồi lại nhanh chóng bước đi.

Lúc ấy, trên đường cũng khá ít người. Những người đi dưới đường cũng không ai chịu dừng xe lại giúp đỡ bà cụ. Thấy vậy, em cùng các bạn nhanh chóng đi sang đường. Và chạy tới giúp bà nhặt những quả cam còn đang rơi rồi đưa lại cho bà cụ. Bà nhìn chúng em mỉm cười:

- Cảm ơn các cháu! Các cháu đúng là những đứa trẻ ngoan ngoãn.

Em liền nhanh nhảu hỏi bà cụ:

- Bà ơi, bà đi đến đâu để chúng cháu đưa bà đi ạ?

Bà liền trả lời:

- Nhà bà ở bên đường, gần ngay sân bóng kia kìa.

Chúng em cùng đồng thanh đáp:

- Vậy ạ? Vậy để chúng cháu đưa bà qua đường ạ!

Nói rồi cả nhóm cùng dắt bà cụ qua đường một cách thật cẩn thận. Trên đường đi, bà cụ còn hỏi han chúng em rằng đang đi đâu. Em đại diện cả nhóm kể lại cho bà về cuộc thi đấu sắp tới. Bà nói rằng những đứa trẻ tốt bụng như chúng em chắc chắn sẽ giành được chiến thắng. Điều đó dường như đã tiếp thêm sức mạnh cho cả đội.

Sau khi đưa bà về đến tận nhà, chúng em chào tạm biệt bà để tiếp tục đến sân bóng thi đấu. Cũng may vẫn còn thời gian để chuẩn bị trước trận đấu. Dường như nhờ có việc làm tốt hôm ấy, mà trận thi đấu ấy, đội bóng đã giành chiến thắng trước đối thủ với kết quả 2 - 1.

Quả thật, khi làm được những việc tốt sẽ khiến cho bản thân cảm thấy hạnh phúc. Em luôn tự hứa với bản thân sẽ cố gắng làm thêm được nhiều công việc tốt đẹp hơn nữa.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 11

Hôm đó, cô trả vở Toán cho cả lớp. Đó là môn yêu thích nhất của Linh. Nhưng không hiểu sao nhìn vẻ mặt của Linh rất lo lắng, và tôi còn thấy Linh cứ quay bên này, quay bên kia mãi.

Cô vừa trả vở xong cho các bạn thì đến giờ ra chơi. Tôi liền đến bên Linh. Linh nó:

- Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút nét hoa viết vào vở Toán.

Nói rồi, Linh sực nhớ ra và reo lên:

- A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không?

Tôi đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tự đặt câu hỏi cho chính mình: Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ? Tôi hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi liền về chỗ của mình. Cuối cùng, tôi cũng quyết định được và gọi nhỏ:

- Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút này.

Chiếc bút đó do mẹ tặng tôi nhân ngày sinh nhật. Màu mực của chiếc bút rất đẹp. Linh nhận được, vẻ mặt phấn khởi lắm. Mỗi khi viết xong mấy chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm thấy mực cứ vơi dần đi theo dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng nằm trên trang giấy của bạn. Hết giờ Toán, Linh trả cho tôi chiếc bút và nói:

- Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé!

Hôm sau, cô trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi mừng lắm vì đã làm được một việc giúp bạn.

Khi về đến nhà tôi kể lại cho mẹ nghe. Mẹ nói: Con hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé! Tôi như thấm thía câu nói đấy của mẹ và tôi không bao giờ quên được câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 12

Câu ca dao Bầu ơi thương lấy bí cùng/ Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn luôn nhắc nhở em và các bạn phải yêu thương và giúp đỡ người khác . Chủ nhật vừa qua trường em đã tham gia hoạt động tình nguyện giúp đỡ cho em nghèo khó khăn trên địa bàn xã.

Sáng chủ nhật tuần trước lớp em đã bắt đầu hoạt động từ thiện. Chúng em và cô giáo đã mang theo rất nhiều những bọc quần áo đã được gói cẩn thận. Ngay từ sớm các bạn và em đã được bố mẹ chờ đến điểm từ thiện và các xe tải có thùng đằng sau chở các thùng sách và quần áo.

Khi tới Ủy ban xã lớp chúng em đã được chia thành những nhóm nhỏ và cùng với phụ huynh chúng em đến nhà của các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Khi được tiếp xúc với những hoàn cảnh khó khăn chúng em mới thấy bản thân mình còn may mắn hơn rất nhiều những người khác và đầy đủ hơn. Rất nhiều có bạn vì nhà nghèo mà không có tiền mua sách giáo khoa nên chúng em đã tặng bạn một bộ sách giáo khoa để bạn học tập tốt hơn. Có bạn thì không có quần áo ấm để mặc chúng em để tặng bạn những chiếc áo bông, áo phao ấm.

Được tặng những món quà thiết thực cho các bạn em cảm thấy vui hơn. Em cảm thông hơn với những người bạn cùng độ tuổi nhưng có số phận và hoàn cảnh khác biệt. Em cảm thấy khâm phục trước nghị lực vươn lên trong cuộc sống và sự cố gắng của các bạn. Dù có khó khăn nhưng vẫn luôn chăm chỉ học hành. Đối với bản thân em và động từ thiện này rất có ý nghĩa. Điều đó thể hiện tấm lòng tương thân tương ái.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 13

Một việc tốt trao đi, chúng ta sẽ nhận lại được nhiều điều quý giá. Trong cuộc sống, mỗi người chắc hẳn đều đã từng một lần làm được việc tốt. Và em cũng như vậy.

Hằng năm, sau kì nghỉ Tết nguyên đán, trường em lại tổ chức quyên góp để ủng hộ các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chúng em có thể ủng hộ bằng những đồ vật cụ thể như quần quần áo, sách vở… hoặc bằng một số tiền nhỏ trích từ tiền mừng tuổi.

Riêng em cảm thấy ủng hộ từ những đồ vật cụ thể sẽ mang ý nghĩa hơn. Vì vậy, em đã trích một khoản từ tiền mừng tuổi để mua những món đồ dùng học tập như: bút chì, thước kẻ, hộp bút… Ngoài ra, em còn xin phép mẹ đem một số bộ quần áo còn mới, nhưng không mặc vừa nữa để đem đi ủng hộ. Mẹ đã đồng ý, còn giúp em giặt sạch quần áo, gấp lại gọn gàng và bỏ vào túi.

Em hy vọng rằng những món quà này sẽ giúp đỡ phần nào cho các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chắc chắn, những món quà nhỏ này sẽ giúp ích cho nhiều bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn.

Sáng hôm sau, mẹ đưa em đến trường. Vừa đi hai mẹ con vừa trò chuyện rất vui vẻ về những món đồ mà em đã đem ủng hộ. Mẹ đã khen em thực sự là một cô bé có tấm lòng nhân ái. Mẹ còn nói rằng bố mẹ hy vọng trong tương lai, em vẫn luôn giữ được tấm lòng lương thiện như vậy.

Em cảm thấy rằng việc làm của mình rất ý nghĩa. Em tự hứa sẽ cố gắng làm thêm nhiều việc làm tốt nữa.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 14

Cuối tuần vừa rồi, em và gia đình đã dành thời gian nghỉ ngơi bằng một chuyến đi chơi công viên cùng nhau. Chuyến đi đó đối với em vô cùng đặc biệt bởi đó không chỉ là những giây phút thư giãn bên gia đình mà em còn làm được một việc tốt ở đó.

Lúc ấy, cả nhà em vừa ăn cơm xong trên bãi cỏ tại công viên và chuẩn bị ra về. Sau khi thu dọn đồ đạc, bố và mẹ đã di chuyển ra quầy lưu niệm để chọn một vài món quà. Em đứng chờ tại lối ra của công viên.

Trong lúc ngẩn ngơ quan sát mấy trời, hình ảnh bác lao công đang kéo thùng rác lớn ra bãi tập kết đã thu hút sự chú ý của em. Bác có thân hình gầy gò, đang kéo từng thùng rác to nặng, to hơn cả cơ thể của bác ra bãi tập kết chung. Nhìn thân hình ốm yếu đó, em thấy thương lắm. Vì vậy, chẳng chút chần chừ, em tiến lại gần và ngỏ ý xin giúp đỡ bác.

Nhưng bác đã nhẹ nhàng từ chối, liên tục xua tay không cần giúp đỡ. Em chưa từ bỏ mà cương quyết tỏ ý muốn giúp đỡ bác. Bác đồng ý. Vậy là em cùng bác kéo một thùng to, đầy ắp rác đến bãi tập chung rác thải. Hình ảnh này đã thu hút sự chú ý của nhiều người. Em có thể nghe được những tiếng xì xào, thắc mắc từ mọi người xung quanh.

Mùi rác thải bắt đầu nồng nặc, mùi hôi khó chịu xộc vào mũi em. Thùng rác khá to và chúng nặng hơn em nghĩ rất nhiều. Phải mất rất nhiều sức em mới có thể kéo được thùng rác. Trong khi đó, bác lao công đã đi trước em một đoạn khá xa.

Thực sự trải nghiệm lao động như bác em mới thấy ngưỡng mộ, khâm phục. Một thân hình gầy gò như vậy mà ngày ngày đều làm công việc nặng nhọc này. Hơn nữa, bác không hề ca thán hay tỏ vẻ mệt nhọc. Em càng thấy yêu thương và tôn trọng hơn công việc của bác.

Sau một hồi cố gắng, chiếc thùng lớn đã được đưa đến bãi tập kết rác. Đúng lúc đố, bố mẹ em cũng trở lại. em vội vàng chào tạm biệt bác lao công rồi chạy nhanh về phía bố mẹ.

Suốt trên đường về nhà, em không ngừng suy nghĩ về việc vừa xảy ra. Em cảm thấy vui vì được giúp đỡ người khác. Không chỉ vậy, em còn nhận được lời cảm ơn từ bác lao công khi chỉ giúp bác một phần nhỏ. Sau hành động đó, em thấy bản thân không chỉ có trách nhiệm với mọi người mà cần có ý thức với môi trường, vứt rác đúng nơi quy định. Để những công việc của bác phần nào có thể bớt đi vất vả, gánh nặng.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 15

Minh Anh là một học sinh gương mẫu của lớp em, không chỉ có thành tích học tập đáng ngưỡng mộ mà bạn còn là một người hòa đồng, quan tâm đến bạn bè. Tuy không chơi quá thân nhưng Minh Anh vẫn sẵn sàng giúp đỡ trong lúc em gặp khó khăn nên em rất cảm động.

Em mới chuyển về trường Tiểu học Ngô Gia Tự được một học kì, tuy đã quen với trường lớp, thầy cô nhưng vẫn chưa có nhiều bạn thân giống trường cũ. Em còn nhớ rất rõ hôm ấy lớp em có tiết kiểm tra chính tả, chúng em nắn nót viết từng chữ theo giọng đọc của cô, khi đã viết được nửa bài thì không may bút em bị rơi xuống đất, mũi bút cắm xuống đất khiến cho ngòi bút bị gãy, mực rỉ ra nhiều. Bút hỏng em không biết phải làm sao lại lo lắng vì không thể hoàn thành bài kiểm tra, em lúng túng nhìn bài kiểm tra đang làm dang dở vừa nhìn chiếc bút hỏng để trên bàn. Khi đôi mắt của em đã ngập nước, nước mắt sắp rơi xuống thì Minh Anh đã quay xuống, mang chiếc bút mới trong hộp bút của bạn cho em. Bạn đã nói với em “Cậu dùng tạm bút mình để viết bài nhé. Nếu viết không kịp thì chút mình sẽ đọc lại cho cậu viết”. Có lẽ nghe tiếng tiếng bút rơi lại thấy sự lúng túng của em nên Minh Anh đã mang chiếc bút bạn yêu thích nhất cho em mượn. Lúc ấy em không biết nói gì ngoài tiếng Cảm ơn với bạn nhưng trong lòng em rất cảm kích, trân trọng lòng tốt và sự quan tâm của bạn.

Nhờ sự giúp đỡ của Minh Anh mà em đã hoàn thành bài kiểm tra. Kể từ ngày hôm ấy em và Minh Anh đã chơi thân với nhau hơn, chúng em thường xuyên giúp đỡ nhau trong học tập và trở thành đôi bạn thân. Minh Anh không chỉ là người bạn thân mà còn là tấm gương sáng để em noi theo.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 16

Thời gian vừa qua, miền Trung nước ta đã phải hứng chịu một trận lũ lịch sử, khiến cho người dân khốn đốn. Gây nhiều thiệt hại nặng nề. Đúng lúc này, truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta lại được phát huy mạnh mẽ. Và em cũng đã góp một phần sức nhỏ của mình vào đó.

Suốt mấy ngày nay, trên các kênh tivi, báo đài là những hình ảnh, những lời kêu cứu của người dân miền Trung tội nghiệp. Đối mặt với sự nổi giận của mẹ thiên nhiên, con người trở nên quá nhỏ bé. Nhưng sự kiên cường đã giúp họ chịu đựng, vượt qua trận lũ. Tuy nhiên, sau khi cơn lũ đi qua, thì điều gì còn ở lại? Đó là những trang sách vở, dụng cụ học tập nhuốm đầy bùn đất, những bộ trang phục rách, bẩn hết cả, những gia cụ, ngôi nhà, xe cộ hư hỏng nặng… Những người dân như rơi vào tay trắng, biết bao học sinh nghẹn ngào khi chẳng có sách vở, áo quần sạch sẽ để đến trường. Trước tình hình đó, người người nhà nhà chung tay góp sức ủng hộ miền Trung. Người có sức góp sức, người có của góp của. Nhìn thấy những hành động ấy, trong em bừng lên một cảm giác lạ lùng.

Tối hôm đó, em trở về nhà xin phép mẹ lấy những bộ trang phục không mặc nữa nhưng còn mới để tặng các bạn. Được mẹ đồng ý, em vui lắm, vội lấy áo quần ra giặt lại sạch sẽ, gấp gọn gàng để chuẩn bị gửi vào miền Trung. Xong xuôi, em vào tủ sách, lấy ra những cuốn sách của các năm học trước đóng vào hộp để gửi cùng. Suốt tối hôm đó, em mong sao cho ngày mai đến thật nhanh để được đem quà đến cho các bạn ở miền Trung. Nằm mãi không ngủ được, thế là em lại nghĩ vẩn vơ. Em nhớ đến hình ảnh những bạn nhỏ tội nghiệp không có đồ ăn trong nhiều ngày, áo quần, sách vở trôi hết theo dòng nước lũ. Thế là em liền bật dậy, tìm chú heo mà mình đã nuôi suốt hai năm nay. Số tiền đó, được em dành dụm để mua đàn guitar. Tuy rất tiếc, nhưng nghĩ đến nó sẽ có thể giúp cho các bạn học sinh ở vùng lũ thì em lại quyết tâm hơn. Đập vỡ heo, em ngồi vuốt phẳng từng tờ tiền lại, cất gọn gàng vào phong bì. Làm xong tất cả, em trở về giường trong niềm hạnh phúc.

Em biết, hành động của mình không quá lớn lao. Nhưng em vẫn vô cùng hạnh phúc và vui sướng khi góp chút sức mình giúp đỡ đồng bào trong khó khăn. Em sẽ cố gắng học tập hơn nữa, để tương lai, có thể giúp đỡ nhiều người hơn bằng chính sức của mình.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 17

Chiều nay, trường em đã tổ chức liên hoan mừng tết trung thu rất vui và sôi động. Kết thúc buổi tiệc, mọi người nhanh chóng trở về nhà để kịp đi chơi buổi tối với gia đình. Còn em thì ngồi lại chờ mẹ đến đón muộn. Nhờ vậy mà em đã làm được một việc tốt thật ý nghĩa.

Lúc đó, khi em đang đứng ở cổng, thì nhìn thấy cô lao công đang một mình quét dọn phần sân tổ chức liên hoan. Ở đó có rất nhiều vụn rác của thức ăn và giấy màu. Nhìn bầu trời đang sắp tối, em chần chừ vài giây, rồi chủ động chạy về phía cô, xin được giúp cô quét sân. Mới đầu cô còn ngần ngại, nhưng thấy em quyết tâm, cô bèn gật đầu đồng ý. Thế là em liền để cặp lên ghế đá, rồi vào lớp lấy chổi và xúc rác ra cùng cô quét sân. Vì có hai người cùng làm nên tiến độ công việc trở nên nhanh chóng hơn hẳn. Chỉ hơn 15p, sân đã sạch bong. Thay vào đó là 2 túi rác đen lớn. Hai cô cháu ì ạch kéo chúng ra thùng rác ở gần cổng. Thế là hoàn thành nhiệm vụ. Cô lao công rất vui, cô cảm ơn em nhiều lần lắm. Bởi cô bảo nhờ có em mà hôm nay có thể về sớm đưa con đi chơi trung thu.

Trên đường về nhà, em đã kể cho mẹ nghe về việc tốt mà mình làm được. Ánh mắt của mẹ lúc ấy sáng lên niềm hạnh phúc về em. Niềm vui cứ thế mà được nhân lên rất nhiều lần.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 18

Chiều hôm nay, sau khi tan học, em đã ngồi chờ bố đến đón ở trên sân trường. Trong lúc chờ đợi, em đã làm được một việc tốt, giúp bác lao công ở trường.

Lúc ấy, các bạn học sinh đã đi về gần hết, chỉ còn lác đác vài bạn đang chờ phụ huynh đến đón giống em. Bác lao công bắt đầu kéo từng thùng rác lớn từ phía căn-tin trường học về xe tập kết rác ở trước cổng. Các thùng rác đều cao đến ngực bác, đựng đầy rác mà bánh xe thì lại nhỏ, nên bác kéo vất vả lắm. Thế là, em liền chạy lại, đẩy mặt sau của thùng để bác kéo đi dễ dàng hơn. Nhìn thấy em, bác liền bảo: “Cháu đừng đẩy như thế, thùng rác bẩn lắm!”. Nhưng em không dừng lại, mà vẫn tiếp tục đẩy. Vừa đi, em vừa trả lời bác: “Dạ không sao đâu bác ạ, lát nữa cháu về nhà luôn mà, không có đi đâu cả!”. Lần này, bác không nói gì nữa, ngầm đồng ý sự giúp đỡ của em. Cả hai bác cháu đẩy bốn thung rác lớn ra đến cổng, mà mồ hôi ướt hết cả trán. Sau khi người thu gom rác lấy rác đi, em và bác lại đẩy thùng rác rỗng về căn-tin. Lần này thùng nhẹ rồi, nên một mình em đẩy được một thùng mà không cần ai giúp cả. Khi em vừa giúp bác lao công đẩy nốt cái thùng rác cuối cùng về vị trí cũ, thì vừa hay bố em đã đến đón ở trước cổng. Em liền vội vào chào bác để chạy về phía bố. Nhìn thấy chiếc áo lấm tấm mồ hôi của em, bố rất ngạc nhiên. Nhưng khi thấy bác lao công tiến lại để nói lời cảm ơn em, bố đã hiểu tất cả.

Trên đường về nhà, em tíu tít kể cho bố nghe về chuyện mình đã chủ động giúp bác lao công như thế nào. Vì đã làm được một việc tốt, nên em cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc vô cùng.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 19

Những hành động tốt là những điều giản đơn nhưng lại đậm đà ý nghĩa trong cuộc sống hàng ngày. Một sự kiện tuy nhỏ, nhưng nó để lại dấu ấn sâu sắc trong trái tim tôi và khẳng định ý chí lớn lao của con người khi họ dành tâm huyết cho việc giúp đỡ những người xung quanh.

Một buổi chiều cuối tuần, trời nắng rực rỡ, tôi cùng nhóm bạn bè quyết định tổ chức một hoạt động từ thiện tại một cơ sở bảo trợ trẻ em. Bạn bè của tôi, từ các bạn học cùng lớp đến những người bạn gặp trong các hoạt động xã hội, đồng lòng tham gia để mang đến niềm vui và sự ấm áp cho những trái tim nhỏ bé đang cần sự chăm sóc.

Chúng tôi đã chuẩn bị kỹ lưỡng trước sự kiện này, từ việc mua quà tặng cho các em nhỏ, chuẩn bị đồ ăn ngon và làm đẹp không gian tại cơ sở bảo trợ. Mục tiêu của chúng tôi không chỉ đơn giản là tặng quà, mà còn làm cho buổi gặp gỡ trở thành một kỷ niệm ý nghĩa, một thời khắc đáng nhớ trong ký ức của các em.

Tới lúc buổi gặp gỡ bắt đầu, không khí trong cơ sở bảo trợ trở nên ấm cúng và tràn đầy niềm vui. Đám trẻ nhỏ hồn nhiên chào đón chúng tôi với đôi mắt sáng bóng và nụ cười trên môi. Chúng tôi trò chuyện, chơi đùa và chia sẻ niềm vui cùng nhau. Đôi khi, những câu chuyện đơn giản nhưng chân thành từ những đứa trẻ ấy khiến chúng tôi cảm thấy trái tim ấm áp.

Không chỉ dừng lại ở việc trò chuyện, chúng tôi đã tổ chức các trò chơi, hoạt động văn nghệ như hát, nhảy múa để tạo nên một không khí vui tươi và sôi động. Các em nhỏ hăng say tham gia, và vẻ vui sướng trên khuôn mặt của họ khiến chúng tôi cảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn vô cùng.

Những quà tặng mà chúng tôi mang theo không chỉ là những vật dụng cần thiết mà còn chứa đựng tình cảm và tâm huyết của chúng tôi. Mỗi chiếc túi quà đều được chuẩn bị kỹ lưỡng, từ việc chọn lựa đồ chơi phù hợp đến những vật dụng học tập hữu ích. Việc tận tâm và chân thành như vậy đã tạo ra những khoảnh khắc không gì sánh kịp khi các em mở túi quà và khám phá những điều mới mẻ bên trong.

Ngày kết thúc, không chỉ có những đứa trẻ vui sướng mà còn có chúng tôi, nhóm bạn bè, cảm thấy hài lòng và tự hào vì đã làm một điều ý nghĩa. Chúng tôi biết rằng, mỗi hành động nhỏ bé của chúng tôi đã để lại những dấu tích tốt đẹp trong ký ức của những đứa trẻ. Những nụ cười, những tiếng cười, và những sự quan tâm chân thành sẽ mãi mãi là nguồn động viên, khích lệ họ vượt qua khó khăn và tin tưởng vào tình người.

Cuộc gặp gỡ đó không chỉ là một sự kiện tạm thời mà còn là nguồn động viên mạnh mẽ, khắc sâu trong lòng tôi về tầm quan trọng của việc giúp đỡ người khác. Đó là một trải nghiệm tuy nhỏ, nhưng giá trị lớn lao, khẳng định rằng tình người và lòng nhân ái có thể làm thay đổi cuộc sống, làm cho thế giới trở nên đẹp đẽ hơn.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 20

Trải qua khoảng thời gian gần đây, miền Trung của đất nước chúng ta đã phải đối mặt với một trận lũ lịch sử, mang đến đau thương và khốn đốn cho người dân. Cơn lũ này đã gây ra nhiều thiệt hại nặng nề, tạo ra một bức tranh đau lòng. Nhưng chính thời điểm khó khăn này lại là lúc truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta hiện lên rõ nét và mạnh mẽ. Trong bối cảnh đó, em cũng đã đóng góp một phần nhỏ của mình vào sự nỗ lực chung.

Những ngày qua, trên các phương tiện truyền thông, chúng ta đã chứng kiến những hình ảnh bi kịch và những lời kêu cứu của những người dân miền Trung. Trước sự tức giận của thiên nhiên, con người trở nên nhỏ bé và yếu đuối. Tuy nhiên, lòng kiên cường đã giúp họ vượt qua cơn lũ khủng khiếp. Nhưng khi đám lũ đi qua, chỉ còn lại những đồ vật dơ bẩn, những cuốn sách vở ướt đẫm bùn đất, những bộ quần áo rách nát, và những ngôi nhà, xe cộ hỏng hóc. Những người dân này giống như bị bỏ lại giữa đám đen, đặc biệt là các học sinh đau lòng khi không còn sách vở, quần áo sạch để đến trường. Đối diện với tình hình đó, mọi người từ mọi gia đình đã cùng nhau đồng lòng hỗ trợ miền Trung. Từ những người có thể đóng góp tiền, đến những người có thể hiến đồ, mọi người đều tham gia tích cực. Nhìn thấy những hành động này, trong tâm hồn em bỗng chốc bừng lên một tia hy vọng.

Vào một buổi tối, em quyết định trở về nhà để xin phép mẹ cho em lấy những bộ quần áo không còn sử dụng nhưng vẫn mới để tặng cho những người cần. Được mẹ đồng ý, em cảm thấy hạnh phúc và ngay lập tức bắt đầu giặt sạch, gấp gọn những chiếc áo quần để chuẩn bị cho hành trình gửi tới miền Trung. Sau đó, em lục trong tủ sách, chọn những cuốn sách từ những năm học trước để đóng gói kèm theo. Suốt cả buổi tối, em mong chờ ngày mai đến sớm để mang những món quà nhỏ tới cho những người bạn ở miền Trung. Không thể ngủ được, em lại nghĩ về hình ảnh những đứa trẻ bơ vơ không có đồ ăn, không có quần áo, sách vở biến mất dưới dòng nước lũ. Điều này khiến em quyết định hơn nữa.

Em nghĩ đến chú heo mà em nuôi được hai năm qua. Số tiền mà em dành dụm để mua đàn guitar bây giờ trở thành nguồn tài trợ cho những bạn học sinh ở vùng lũ. Mặc dù em cảm thấy tiếc nuối, nhưng suy nghĩ về việc giúp đỡ những người cần thiết khiến em quyết tâm hơn. Em phá vỡ chú heo, vuốt nhẹ từng tờ tiền, đặt chúng gọn gàng vào phong bì. Hoàn thành mọi việc, em quay trở lại giường với trạng thái hạnh phúc đắm chìm.

Em hiểu rằng hành động của mình chỉ là một phần nhỏ. Tuy nhiên, niềm hạnh phúc và sự hài lòng khi góp phần giúp đỡ người khác trong hoàn cảnh khó khăn là điều quan trọng nhất đối với em. Em sẽ nỗ lực học tập hơn, để trong tương lai, em có thể đóng góp nhiều hơn nữa cho cộng đồng bằng chính sức lao động và tri thức của mình.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 21

Những hành động tốt là những viên ngọc quý giữa cuộc sống, khiến con người trở nên ấm áp và ý nghĩa. Vào một ngày nắng đẹp, không khí tràn ngập niềm vui, tôi cùng với bạn bè và người thân đã thực hiện một dự án nhỏ, nhưng lại để lại dấu ấn lớn trong trái tim mỗi người.

Sáng sớm, chúng tôi họp mặt tại một khu vườn trẻ em, nơi những nụ cười thuần khiết nhất thường nở rộ. Dự án của chúng tôi là tạo ra một không gian xanh, nơi trẻ em có thể học tập và vui chơi trong môi trường an toàn và sạch sẽ. Đã từ lâu, khu vườn này trở thành ngôi nhà thứ hai của đám trẻ nghèo, nơi họ hòa mình vào sự ấm áp của những người yêu thương.

Tất cả mọi người đều hăng hái nhổ cỏ, gieo hạt mầm cây xanh, và trang trí không gian với những bức tranh tươi sáng. Các bạn nhỏ đưa tay chăm sóc những chậu cây nhỏ, tưởng chừng như một trò chơi, nhưng lại là sự chăm sóc cho tương lai xanh sạch của họ. Trong lúc làm việc, tôi không ngừng chia sẻ niềm vui và nụ cười với những đứa trẻ, họ là nguồn động viên lớn nhất cho chúng tôi.

Trong nhóm, bạn Hải đã tự mình mua đến một số cây cảnh đẹp để trang trí khu vườn. Anh chàng này không chỉ mang theo đam mê về thiên nhiên mà còn tạo nên những góc tĩnh lặng, nơi mà trẻ em có thể thư giãn và đắm chìm trong những khám phá mới mẻ. Đây thực sự là một hành động đầy tình người và ý nghĩa.

Cô gái tên Linh, người bạn thân của tôi, tỏ ra rất tận tụy khi giúp đỡ các em nhỏ trong việc vẽ tranh. Linh không chỉ giúp họ phát huy tài năng mà còn truyền đạt những giá trị đẹp đẽ qua từng nét vẽ. Bức tranh cuối cùng không chỉ là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và sự hy sinh.

Người thân của chúng tôi cũng tích cực tham gia. Mẹ tôi nấu những bữa ăn ngon miệng, làm cho không khí trở nên ấm cúng và gần gũi. Những chiếc bánh ngọt và nước ngọt từ tay mẹ tôi đã làm cho bữa trưa trở thành một dịp hội ngộ đáng nhớ.

Những hành động tốt này không chỉ mang lại niềm vui cho người thực hiện mà còn tạo ra những khoảnh khắc ý nghĩa cho những người nhận được. Đám trẻ ở khu vườn trẻ em không chỉ được trải nghiệm sự xanh sạch mà còn nhận ra rằng có những người luôn muốn chia sẻ yêu thương và hỗ trợ họ.

Dù dự án chỉ là một điểm nhỏ trên bản đồ cuộc sống, nhưng chúng tôi tin rằng, từng hành động nhỏ có thể lan tỏa và tạo nên sự thay đổi lớn lao. Hôm ấy, chúng tôi không chỉ tạo ra một khu vườn xanh mát mà còn gieo mầm tình thương và lòng nhân ái trong lòng mỗi người tham gia. Đó thật sự là một ngày hạnh phúc, nơi mà đóa hoa tình người nở rộ và làm cho thế giới trở nên ấm áp hơn.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 22

Ngày hôm đó, cô giáo đã phát lại bài kiểm tra Toán cho toàn bộ lớp. Môn này lại là đứa con cưng của Linh, nơi cô bé tận hưởng niềm đam mê đặc biệt. Tuy nhiên, dù thường lạc quan, vẻ mặt của Linh lại trở nên lo lắng khiến tôi không khỏi chú ý. Linh liên tục quay đầu về mọi hướng, như thể đang tìm kiếm điều gì đó.

Sau khi cô giáo kết thúc việc trả bài cho học sinh, thì là lúc giờ nghỉ chơi. Tôi không ngần ngại bước đến gần Linh để tìm hiểu thêm về tình trạng của cô bé. Linh chia sẻ:

  • Hôm nay, bố mẹ tớ phải đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút nét hoa để viết vào vở Toán.

Linh thốt lên, nhớ ra điều gì đó, và hào hứng nói:

  • Ồ! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không?

Trước quyết định của mình, tôi đứng lặng ngắm và tự đặt câu hỏi trong đầu: "Liệu có nên cho Linh mượn bút không nhỉ?" Một chút phân vân hiện lên trong tâm trí. Tiếng trống bắt đầu gõ. Tôi quay về ghế của mình, để lại một dấu hỏi lưu lại trong tâm hồn. Cuối cùng, quyết định được đưa ra và tôi kêu gọi:

  • Linh ơi! Cậu có thể mượn chiếc bút này của tớ.

Chiếc bút đó là quà mẹ tặng trong dịp sinh nhật. Màu mực của nó rất đẹp. Linh nhận được nó với vẻ mặt hạnh phúc. Mỗi nét chữ viết xuống giấy, tôi đều nhìn lên và cảm nhận mực chảy đi theo dòng chữ, con số đẹp, sắc sảo trên trang giấy bạn. Hết giờ Toán, Linh trả lại chiếc bút và bày tỏ:

  • Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé!

Ngày hôm sau, khi cô giáo trả lại bài kiểm tra Toán, cả tôi và Linh đều nhận được điểm 10. Niềm vui lan tỏa trong tôi vì đã đóng góp một phần nhỏ giúp đỡ bạn.

Sau khi về đến nhà, tôi kể lại câu chuyện cho mẹ nghe. Mẹ nhấn mạnh: "Con hãy cố gắng giúp đỡ bạn bè nhiều hơn khi họ gặp khó khăn nhé!" Câu nói của mẹ như một dòng suối thấm thía chạy vào tâm hồn tôi, và từ đó, tôi không bao giờ quên câu chuyện diễn ra vào ngày đó.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 23

Ở lớp, người bạn thân thiết nhất với tôi là Tuấn Anh. Bạn không chỉ học giỏi mà còn rất tốt bụng nữa. Tôi đã từng được chứng kiến rất nhiều việc tốt mà Tuấn Anh đã làm.

Tôi vẫn còn nhớ mãi một kỷ niệm vào năm lớp bốn. Khi tiếng trống trường vang lên: “Tùng tùng tùng!”, chúng tôi nhanh chóng chào cô và chạy ào ra cửa lớp. Tôi và Tuấn Anh cùng nhau ra về. Vì nhà khá gần, nên chúng tôi cùng nhau đi bộ về nhà.

Đến ngã tư nọ, chúng tôi nhìn thấy một bà cụ đang sách rất nhiều đồ nặng. Tuấn Anh nhanh chóng chạy đến chỗ bà cụ. Tôi thấy cậu nói gì đó với bà vài câu, rồi nhận lấy túi đồ trên tay bà. Cậu bạn đưa bàn tay mũm mĩm của mình ra nắm lấy đôi tay nhăn nheo của bà cụ. Tuấn Anh dắt bà cụ băng qua đường. Dù con đường lúc này xe cộ đi lại đông đúc, cậu bạn vẫn giơ cánh tay ra vẫy vẫy để xin đường. Sang đường, cụ già nắm hai tay Tuấn Anh, tôi đoán chừng là cụ nói cảm ơn. Tuấn Anh mỉm cười chia tay cụ.

Chứng kiến hành động đẹp đẽ đó, tôi cảm thấy vô cùng khâm phục tấm lòng của Tuấn Anh. Cậu đã trở thành một tấm gương xứng đáng để tôi noi theo.

Thuật lại một việc tốt - mẫu 24

Tin bão lụt miền Trung vừa được truyền đi trên đài truyền thanh và truyền hình hôm thứ bảy tuần trước thì sáng thứ hai, trường em đã phát động ngay đợt cứu trợ đồng bào bị thiên tai. Em liền tình nguyện tham gia đoàn lạc quyên.

Chiều tối hôm đó, trước giờ học của trung tâm ngoại ngữ ban đêm nửa giờ, chúng em được thầy hiệu trưởng tập họp lại và hướng dẫn nội dung kế hoạch đi quyên góp. Vẫn gương mặt hiền lành, nghiêm trang, thầy nói:

"Các em không cần nói dài. Thảm cảnh của đồng bào đã được báo chí và đài truyền thanh, truyền hình loan đi khắp nơi. Trường ta cũng đã phát động quyên góp. Vậy chỉ cần giới thiệu: "Chúng tôi đã được ban giám hiệu cho phép lạc quyên để giúp đỡ đồng bào bị bão lụt. Miếng khi đói, gói khi no, xin các bạn ủng hộ. Nếu chưa sẵn sàng, ngày mai sẽ trở lại".

Sau đó, các thầy cô giám thị phân chúng em làm nhiều nhóm.

Mỗi nhỏm gồm hồn người, mỗi người một chiếc nơ hồng cùi trôn áo và một hộp giấy có khe nhỏ đủ đế bỏ vừa đồng tiền gấp tư. Chúng em được phân công rất cụ thế nhóm nào đến những phòng học nho trước giờ học mười lăm phút của các lớp ngoại ngữ ban đêm.

Lần đầu tiên tham gia công tác từ thiện, lòng em nao nao thật khó tả. Sọ' không có ai ủng hộ ... Thế những đúng như thầy hiệu trưởng nói, chúng em không cần nói nhiều, các anh chị người nhiều, người ít ai nấy cũng đều rất tích cực ủng hộ.

Vào làm công tác tại các lớp dãy đầu tiên xong, lòng em như mớ cờ vui sướng. Hóa ra, ai cũng thông cảm với đồng bào ta và nhiệt tình đóng góp. Lần lượt, chúng em đã đi hết mười lăm phòng học (lược phân. Em vui sướng trở lại phòng tập trung, giao lại các dụng cụ cấn thiết cho các thầy cô giám thị và nộp lại cái hộp tiền vừa thu được. Nhìn những hộp tiền nặng tình yêu thương có dán dòng chữ "Lá lành (lùm lá rách", lòng em rộn lên một niềm vui như bản thân mình được giúp đỡ vậy.

Thầy chủ nhiệm, thầy hiệu trưởng và cô giám thị đón chúng em bằng những nụ cười hiền hòa và rạng rỡ thương yêu. Buổi lạc quyên kết thúc nhanh chóng. Em ước mong ngày mai, các ánh chị đã được thông báo trước chắc sẽ ủng hộ nhiều hơn nữa cho đồng bào ta. Chưa bao giờ em có được một niềm vui mới lạ như hôm nay. Em cảm thây như mình đã lớn, đã làm được một việc nhỏ nhưng có ý nghĩa cao đẹp, xoa dịu phần nào nỗi đau của đồng bào vùng lũ lụt.

Đánh giá

0

0 đánh giá