Tailieumoi.vn xin giới thiệu đến các quý thầy cô, các em học sinh lớp 3 bài văn mẫu Kể về một ngày hội mà em biết hay nhất, gồm 4 trang trong đó có dàn ý phân tích chi tiết và 71 bài văn mẫu hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài tập làm văn sắp tới. Chúc các em học sinh ôn tập thật hiệu quả và đạt được kết quả như mong đợi.
Mời các quý thầy cô và các em học sinh cùng tham khảo và tải về chi tiết tài liệu dưới đây:
KỂ VỀ MỘT NGÀY HỘI MÀ EM BIẾT
Kể về một ngày hội mà em biết - Lễ hội đấu vật
Đấu vật vốn là một trò vui rất phổ biến trong các lễ hội đầu xuân ở quê tôi. Sân đấu thường là những bãi đất rộng, bằng phẳng, có thể là sân đình làng. Trên đó người ta trải một tấm bạt lớn có vẽ hai vòng tròn đồng tâm, một to một nhỏ để làm ranh giới thi đấu. Người tham gia đấu vật thường là những người đàn ông trai tráng to lớn, có sức vóc đến từ các làng xã, khác nhau. Vào ngày diễn ra hội thi cả làng đông vui lắm, già trẻ lớn bé, ai cũng gác lại hết công việc dắt nhau ra đình làng xem vật, quây kín cả sân đấu. Các đô vật cởi trần, chỉ mặc mỗi một chiếc quần đùi ngắn, có màu sắc khác nhau để phân biệt. Khi trọng tài ra hiệu bắt đầu trận vật, hai đô vật cơ bắp lực lưỡng lập tức lao vào, ra sức vật ngã đối phương trong tiếng hò hét cổ vũ của người xem. Trên sân lúc này, hai đô vật không ai nhường ai. Người nào người nấy, mắt long sòng sọc, hàm nghiến chặt, mồ hôi đổ như suối, tay nắm lấy thắt lưng đối phương giằng co trên sân. Sau mười lăm phút thi đấu, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng còi của trọng tài, một đô vật đã xuất sắc quật ngã đối phương để tiến vào vòng tiếp theo. Người đi xem hét vang trời, không khí rộn ràng với tiếng trống, tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo, ôi, vui thật là vui. Buổi đấu vật còn diễn ra cho tới hết buổi chiều mới kết thúc, trận nào cũng vô cùng gay cấn và hấp dẫn. Em hy vọng rằng, vào những mùa xuân sau nữa hội thi đấu vật vẫn sẽ tiếp tục được tổ chức, vì đã thể hiện được tinh thần thượng võ của dân tộc ta.
Dàn ý Kể về một ngày hội mà em biết
1. Mở bài
- Dẫn dắt, giới thiệu sơ lược về lễ hội quê hương em mà em định kể
- Ấn tượng của em về lễ hội đó.
Ví dụ: Hằng năm, sau dịp Tết Nguyên Đán, quê hương em có rất nhiều lễ hội. Trong số đó, em thích nhất là lễ hội thổi cơm thi và năm nào em cũng mong chờ đến lễ hội này.
2. Thân bài
- Giới thiệu tên lễ hội (lễ hội đền Hùng, hội Lim...)
- Thời gian diễn ra lễ hội, tổ chức hàng năm hay mấy năm một lần?
- Địa điểm diễn ra lễ hội (sân đình, bãi cỏ, sông nước...).
- Các công việc chuẩn bị cho lễ hội:
…
- Lễ hội bắt đầu bằng hoạt động gì? (tuyên bố lý do, các đại biểu nêu ý nghĩa, cảm tưởng về lễ hội...)
- Những hoạt động diễn ra trong suốt lễ hội (rước kiệu, dâng hương lễ vật, các trò vui chơi...)
3. Kết bài
- Cảm xúc của em khi được tham dự lễ hội.
Các bài văn mẫu khác:
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 1
Cứ mỗi mùa xuân đến, làng em lại tổ chức lễ hội mừng xuân. Trong hội có rất nhiều trò chơi dân gian hấp dẫn, nhưng em ấn tượng nhất là trò đánh đu. Trò chơi được tổ chức trong sân của đình làng, những người đi xem hội ai cũng ăn vận đẹp đẽ và lịch sự, trên khuôn mặt mỗi người ai nấy đều mang thần sắc vui tươi, hớn hở. Cột đu được dựng lên từ những cây tre to, chắc khỏe dẻo dai có thể chịu được sức nặng của 3 - 4 người mà không bị gãy. Có nhiều cách chơi đu, đánh đu đơn hoặc đôi, riêng làng em chọn cách đánh đu đôi nam nữ để thể hiện tinh thần đoàn kết giữa những người trong đội với nhau và tăng sự hứng thú, hấp dẫn. Lần lượt các đội chơi vào đánh đu theo thứ tự đã bốc thăm trước đó, hai người chơi bước lên bàn đu, đối mặt với nhau, sau đó dùng sức của đôi chân để nhún cho đu bay cao, bay thật đẹp mắt, điệu nghệ, trong tiếng trống gõ liên hồi cùng với sự hò reo cổ vũ rộn ràng của người xem. Đội nào làm cho đu bay càng cao, càng gần đỉnh đu, thậm chí nếu khéo léo có thể khiến bàn đu bay qua ngọn đu một vòng thì cơ hội thắng cuộc sẽ rất cao. Trò chơi này yêu cầu sự phối hợp nhịp nhàng của cả hai người chơi, kèm theo đó là yếu tố về sức khỏe và một chút dũng cảm bởi vì đây là một trò chơi khá mạo hiểm, mà không phải ai cũng có đủ can đảm để thử. Trò chơi vốn là một phần không thể thiếu của hội làng mừng xuân, góp phần làm cho không khí tết thêm tưng bừng, rộn rã, dân làng càng thêm yêu thương, gắn bó với quê hương.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 2
Ngoài các trò chơi dân gian như nhảy dây, đô vật hay đánh đu… em còn biết thêm một trò chơi khá vui thường diễn ra trong các lễ hội mùa xuân đó là trò chọi gà. Thường thì gà chọi là những chú gà trống, to cao khỏe mạnh, có hai cặp giò chắc nịch, đầy cơ bắp, với hai cái cựa vừa dài vừa nhọn. Cả người con gà mang một màu đỏ tía, chúng có khá ít lông, những chú gà chiến này được chủ nhân chăm sóc rất kỹ càng để chuẩn bị cho những trận sống mái với gà chiến của đối thủ. Người ta chọn một khu đất trống, sạch sẽ làm sân chọi, người chơi mang gà của mình đến, rồi bốc thăm quyết định lượt thi và đối thủ. Người đến xem đông đúc, quây thành một vòng tròn nhỏ như lớp rào chắn cho sân thi đấu. Bắt đầu trận chọi gà hai bên đem gà chọi của mình ra giữa sân và thả chúng ra. Những người xem ra sức cổ vũ, hò hét cho hai “vận động viên”. Không phụ lòng khán giả, hai chú gà bắt đầu lao vào chọi nhau, lúc thì dùng mỏ để mổ đối phương, lúc thì dùng chân đá, đòn nào đòn đấy dứt khoát, mạnh mẽ. Cho đến khi một con gà có dấu hiệu yếu thế, bị bên kia hạ gục thì trọng tài sẽ cho dừng trận đấu và quyết định thắng thua, sau đó cho hai bên mang gà của mình về chăm sóc.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 3
Quê em ở Bắc Ninh, nơi có di sản văn hóa phi vật thể được công nhận đó chính là làn điệu dân ca quan họ. Hàng năm, vào ngày 13 tháng Giêng hội Lim được tổ chức tại Tiên Du, Bắc Ninh. Trong khi lễ hội được diễn ra, có rất nhiều hoạt động. Cũng như các lễ hội khác, hội Lim được chia thành phần lễ và phần hội. Phần lễ tổ chức các nghi thức truyền thống như cúng, tế. Đến phần hội mới là phần du khách mong chờ. Trên hồ, sẽ có các liền anh, liền chị ở trên thuyền rồng hát quan họ. Những làn điệu trao duyên mượt mà, trong trẻo nghe sao mà da diết thế. Rất nhiều người đứng trên bờ cổ vũ và chụp hình. Trong khi phần hội diễn ra cũng có rất nhiều các trò chơi như chọi gà, đấu vật, ném còn… Du khách đến đây cũng có thể mua hoặc thuê trang phục của các liền anh chị để chụp hình hoặc mua rất nhiều đồ lưu niệm xinh xắn. Hội Lim không chỉ mang giá trị nhân văn mà còn mang giá trị kinh tế to lớn cho tỉnh Bắc Ninh.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 4
Đầu tháng Giêng, hội làng của em được tổ chức ngay tại sân đình. Trước ngày diễn ra lễ hội, cổng đình được trang trí với cờ phướn treo đu màu sắc, rực rỡ và vui mắt. Biểu ngữ “Mừng Đảng, Mừng Xuân” treo cao ngay cổng chào đón mọi người đến đình xem hội. Mọi người ăn mặc lịch sự, quần áo mới trang trọng, các bà, các chị diện áo mới còn thơm phức mùi vải sợi. Hội làng được khai mạc bằng lễ dâng hương cúng tổ tiên, thành hoàng thật long trọng. Sau lễ dâng hương là hội thi kéo co của các đội trong làng. Trên quãng sân rộng, sau hồi trống dài nổi lên, các đội kéo co gò lưng kéo sợi dây về phía mình. Theo nhịp trống, người xem hội hò reo cổ vũ thật hào hứng, sôi nổi. Em thật vui và yêu thích xem hội kéo co. Hội làng gắn kết tình yêu quê hương. Em thấy yêu quê mình tha thiết.
Ngày rằm tháng 8 hằng năm chính là ngày diễn ra Tết Trung Thu - ngày Tết đoàn viên. Từ mấy ngày trước đó, mọi người đã rộn ràng chuẩn bị cho mâm cỗ nhà mình. Ngoài bánh kẹo, trái cây thông thường, không thể thiếu nhất chính là các loại bánh trung thu và chè trôi nước. Các em nhỏ thì háo hức với đèn lồng, đèn ông sao và những chiếc mặt nạ ngộ nghĩnh. Tối Trung Thu, các em nhỏ sẽ cùng nhau rước đèn, rồi về phá cỗ. Người lớn thì thảnh thơi ngồi ăn chút bánh trung thu, uống chút nước chè xanh rồi chuyện trò với nhau những mẩu chuyện đời thường. Bầu không khí bình dị, hạnh phúc ấy chính là ý nghĩa lớn lao của Tết Trung Thu. Đó chính là sự đoàn viên, tề tựu của mọi người trong gia đình. Em rất thích ngày Tết Trung Thu vì được tham gia lễ rước đèn và phá cỗ vui vô cùng.
Mồng 2 tháng 9 hằng năm, quê em sẽ tổ chức lễ hội đua thuyền để chào mừng ngày Tết độc lập của dân tộc. Để chuẩn bị cho ngày lễ hội lớn này, từ trước đó, mọi người đã phấn khởi dọn dẹp đường làng ngõ xóm, treo cờ đỏ sao vàng ở khắp nơi. Những thành viên của đội đua thuyền thì gắng sức tập luyện và sửa chữa, gia cố lại tàu thuyền. Sáng ngày hôm đó, từ sớm, mọi người đã tụ tập kín cả hai bên bờ sông. Không chỉ người dân làng em mà có cả người từ nơi khác đến nữa. Tất cả đều chung một niềm hân hoan cho lễ hội đua thuyền này. Sau tiếng còi của trọng tài, những chiếc thuyền lao vút về phía trước. Tiếng hò reo cổ vũ của người xem, rồi cả tiếng nhịp đếm của người chèo, tiếng mái chèo đập nước bì bõm tạo nên bầu không khí nhộn nhịp vô cùng. Chính nhờ lễ hội đua thuyền này, mà mọi người trong làng có dịp nghỉ ngơi và trở nên đoàn kết, gần gũi với nhau hơn. Nên em yêu lễ hội đua thuyền ngày Tết độc lập lắm.
Vào một ngày cuối tuần đầu tiên của năm theo lịch cổ truyền, làng em sẽ tổ chức lễ hội ngày xuân. Đó là ngày hội cho tất cả mọi người trong làng cùng nhau tham gia. Người đến chơi đều ưu ái chọn mặc các bộ trang phục truyền thống của dân tộc. Hoặc những bộ trang phục gọn gàng, lịch sự và đẹp nhất trong tủ. Nơi diễn ra lễ hội là đình làng và sân trống cạnh đó. Sau khi mọi người lần lượt vào dâng hương, khấn vái, thì phần hội mới chính thức diễn ra. Những trò chơi ở đây đều là các trò chơi dân gian nhưng vẫn hết sức vui nhộn. Nào là kéo co, đu dây, ô ăn quan, nhảy lò cò… Trò nào cũng khiến mọi người hăng hái tham gia hết mình. Vui nhất, là trò chơi cặp đôi cùng nhau nhảy sạp. Mỗi khi một đôi thành công cầm tay nhau vào nhảy, mọi người lại trầm trồ reo lên. Ngày hội xuân của làng em tuy mộc mạc và giản dị, nhưng em vẫn yêu vô cùng. Bởi nó chứa chan những tình cảm đáng quý của bà con nơi đây.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 8
Hội đua thuyền trên sông ở quê em được tổ chức vào đầu xuân năm ngoái. Hôm ấy, bầu trời quang đãng. Trăm hoa đua nhau nở rộ dưới nắng trời ấm áp. Mọi người đi xem hội rất đông. Hai bên bờ sông Trà Giang thật nhộn nhịp. Ai cũng háo hức chờ đợi cuộc đua. Những chiếc thuyền đua được trang trí rất đẹp, thuyền nào cũng cắm cờ. Các vận động viên trên thuyền là những chàng trai khỏe mạnh, vạm vỡ và nhanh nhẹn. Khi nghe hiệu lệnh thổi còi của ban tổ chức, mọi người đều hướng mắt ra phía trước. Khi nhận được khẩu lệnh “bắt đầu”, những chiếc thuyền hối hả tiến nhanh, các tay đua thoăn thoắt, không ngừng nghỉ. Nước bắn tung tóe, tiếng trống giục “Tùng! Tùng! Tùng” vang dội. Khán giả cổ vũ bằng những tràng pháo tay rộn rã. Tiếng cười, tiếng nói cùng tiếng gọi nhau í ới đã làm cho khung cảnh ngày hội thật náo nhiệt.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 9
Năm nào cũng vậy, cứ vào ngày 16 tháng Giêng là quê em lại tổ chức hội đua thuyền. Dòng sông uốn lượn như một dải lụa đào. Hai bên sông những chùm bóng bay, băng rôn, khẩu hiệu được trang hoàng rực rỡ. Mở đầu là phần tế lễ ở đình làng. Các bô lão dâng hương và lễ vật để tế Thành Hoàng làng. Nghi lễ diễn ra trang trọng trong khói hương nghi ngút. Tiếp theo là hội đua thuyền. Trên sông là hàng chục chiếc thuyền đua nhau nằm chờ ở điểm xuất phát. Mỗi thuyền có mười chàng trai khỏe mạnh sẵn sàng trong tư thế chèo thuyền. Họ mặc những bộ đồng phục thật đẹp với màu sắc của mỗi đội khác nhau. Những cánh tay lực lưỡng, vững chãi cầm chắc mái chèo. Khi tiếng còi báo hiệu cuộc đua bắt đầu, những con thuyền lao nhanh vun vút về phía đích. Hai bên bờ sông người đứng chen nhau cổ vũ cho hội đua. Tiếng hò reo xen lẫn tiếng trống, tiếng chiêng tiếng vỗ tay vang động cả một khúc sông. Những chiếc thuyền về đích trước tiên đều được khán giả tặng hoa chúc mừng. Em mong năm nào cũng được về quê chơi để lại được chứng kiến lễ hội đua thuyền truyền thống ở quê hương em.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 10
Mỗi năm cứ đến ngày rằm tháng giêng, quê em đều có tổ chức lễ hội đua thuyền trên sông Hương. Trên sông, là hàng loạt chiếc thuyền đang thi nhau lao đi vun vút. Mọi người trên thuyền đang nỗ lực tay chèo tay chống đưa thuyền về đích. Xa xa, hai chiếc thuyền nhỏ đang vượt lên dẫn đầu. Tiếng trống, tiếng reo hò vang lên của các cổ động viên bên bờ sông thật là nhộn nhịp. Chùm bong bóng đầy đủ sắc màu rực rỡ vang lên như tiếng reo vui, mừng chiến thắng …. Em rất thích và hy vọng có dịp được xem lại buổi lễ hội đua thuyền tưng bừng và náo nhiệt ấy.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 11
Lễ hội đua thuyền là một lễ hội đặc trưng mang hồn cốt dân tộc Việt Nam. Em đã có lần được xem lễ hội đua thuyền vô cùng đặc sắc. Lễ hội được tổ chức trong khuôn viên có một chiếc hồ lớn phù hợp để diễn ra. Những chiếc thuyền rồng bằng gỗ được điêu khắc tinh xảo và sơn màu rực rỡ. Có chiếc màu vàng, có chiếc màu đỏ, có chiếc lại màu xanh, tùy vào sở thích của mỗi đội. Những người điều khiển thuyền cũng mặc những bộ quần áo đặc trưng và vô cùng rực rỡ. Khi người phất cờ báo tín hiệu các đội bắt đầu cuộc đua. Thì những cánh tay khỏe mạnh bắt đầu gồng lên để chèo lái chiếc thuyền về phía trước. Thoăn thoắt, những chiếc thuyền lao lên phía trước. Cuộc đua diễn ra vô cùng gay cấn vì các đội vô cùng ngang sức ngang tài. Nhưng cuối cùng cũng có đội nhỉnh hơn và dành chiến thắng. Sau đó, tất cả đều nở nụ cười vì đây chỉ là cuộc chơi và họ đã cố gắng hết mình. Đua thuyền là cần tinh thần đồng đội cao, nỗ lực của tất cả mọi người. Lễ hội đua thuyền không chỉ mang tính giải trí mà nó còn mang giá trị nhân văn và dạy dỗ sâu sắc cho mỗi chúng ta.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 12
Mỗi năm khi mùa xuân đến, quê em lại tổ chức lễ hội đua thuyền. Cả một khúc sông Cà Ty như vào mùa hội.
Không khí của buổi lễ thật náo nức bởi mọi người đã trông chờ từ lâu. Mới sáng tinh mơ, người dân địa phương cùng du khách đã đổ ra hai bên bờ sông. Tiếng trống ếch vang dội khắp nơi. Từng đoàn thuyền đua nhau vào vạch xuất phát. Giữa lòng sông là một chùm bong bóng bay phất phới kèm theo dải lụa đỏ mang dòng chữ “Chúc mừng chiến thắng”. Trên thuyền, các tay đua đã sẵn sàng nắm chặt tay chèo.
Hiệu lệnh vừa nổi lên, các tay đua khom mình gò lưng đẩy mái chèo theo hiệu lệnh của người chỉ huy. Mỗi thuyền mười tay đua, ai nấy đều to khỏe, cánh tay rắn chắc. Trên gương mặt mỗi người mồ hôi ướt đẫm nhễ nhại nhưng ai cũng phấn khởi và thể hiện quyết tâm cao độ của mình.
Những con thuyền băng băng rẽ nước trên sông. Hai bên bờ sông, tiếng reo hò cổ vũ cuồng nhiệt cùng tiếng chiêng trống rền vang cả một khoảng trời. Không khí của lễ hội đua thuyền khiến cảnh ngày xuân thêm tưng bừng, náo nhiệt.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 13
Quê hương nơi em sống có biết bao nhiêu lễ hội diễn ra, mỗi lễ hội có một đặc trưng riêng mà em cảm nhận được. Mùa của lễ hội thường xảy ra trong tháng giêng và tháng hai của năm. Bà bảo em rằng tháng một là tháng ăn chơi, tháng ba lễ Hùng Vương sau đó xong xuôi người nông dân mới ra đồng cấy lúa. Biết bao nhiêu lễ hội như thế diễn ra và biết bao trò chơi cũng được mở ra rất náo nhiệt nhưng em thấy vui nhất là lễ hội đua thuyền.
Lễ hội đua thuyền quê em diễn ra vào ngày hội của làng, từ bé em đã được bà dẫn đi xem lễ hội đó. Nó là một lễ hội lớn nhất sau cái Tết nguyên đán ở quê em. Vì nó là hội làng chứ không phải ngày hội của cả nước. Sở dĩ em thích xem đua thuyền không phải vì em thích môn thể thao ấy mà là anh trai em cũng tham gia vào cuộc đua thuyền ấy. Trong làng chia ra là các đội mỗi đội trên một chiếc thuyền. Đội nào thắng cuộc thì sẽ không những được trưởng thôn cấp cho bằng khen mà còn mang lại sự tự hào cho xóm đội của mình. Chính vì sự tự hào cũng như sự ganh đua phân cao thấp giữa các đội nên thấy rất thích nó.
Kết quả là đội của anh to béo thắng, chiến thắng ấy kết thúc cuộc đua năm ấy, có những tiếng hò hét vui mừng của những người cùng đội với anh ấy, và cũng có những tiếng tiếc nuối “Trời ơi!”. Dù sao em cũng cảm thấy rất vui về lễ hội đua thuyền quê em. Nó như sợi dây vô hình thắt chặt tình đoàn kết của nhân dân trong làng.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 14
Lễ hội đua thuyền là lễ hội cổ truyền, đã có từ lâu đời và đã thấm sau vào hồn mỗi người dân đất Việt. Mùa xuân vừa rồi, làng em đã tổ chức lễ hội đua thuyền. Trước khi lễ hội bắt đầu, ai cũng náo nức, hồi hộp mong chờ xem năm nay đội nào sẽ trở thành nhà vô địch. Và rồi, khi lễ hội diễn ra, em nhìn thấy ở dưới sông, có rất nhiều những chiếc thuyền với đủ màu sắc. Còn những người chèo thuyền thì khoác trên mình những trang phục thi đấu cũng rất đẹp, rất bắt mắt: có những trang phục màu nâu viền vàng nhạt, có trang phục màu xanh viền đỏ… Lúc ấy, lễ hội cứ như một bức tranh tràn đầy những sắc màu. Khi bắt đầu bước vào cuộc thi đấu, đội nào cũng ra sức, cố gắng chèo thuyền và hi vọng mình sẽ trở thành người chiến thắng. Lúc ấy, gương mặt ai cũng rất tập trung. Còn những người đứng trên bờ thì reo hò, cổ vũ cùng tiếng trống kêu rộn rã cứ như một bản nhạc về mùa xuân. Cuộc đua kết thúc với phần chiến thắng của đội xóm Đông. Lễ hội đua thuyền không chỉ là nét đẹp văn hóa của người Việt, là tâm hồn dân tộc mà nó còn trở thành nguồn cảm hứng không bao giờ vơi cạn của bao nghệ sĩ. Em rất thích lễ hội đua thuyền và mong khi lớn lên, em cũng sẽ trở thành người vô địch.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 15
Hằng năm, cứ đến mùa xuân, quê em lại tưng bừng mở hội đua thuyền trên sông Hồng. Sáng hôm ấy, hai bên bờ sông suốt đường đua dài 1000m, kẻ khua trống, người thổi kèn tàu, đông vui và náo nhiệt. Đường đua bắt đầu ở một khúc đầu làng em. Dưới sông năm con thuyền đua đã xếp thành hàng ngang ở vạch xuất phát. Trên thuyền, các tay đua là những thanh niên khoẻ mạnh ngồi thành hàng, tay lăm lăm mái chèo. Mỗi đội có một màu áo khác nhau. Đến giờ xuất phát, kèn trống nổi lên thì các chiếc thuyền lao nhanh vun vút về đích. Hai bên bờ sông tiếng hò reo, cổ vũ của người xem làm náo động cả một khúc sông. Đội làng em đã về đích trước tiên. Cuối hội là phần trao giải thưởng, ai cũng có mặt đông đủ để chúc mừng các tay đua. Hội đua thuyền là nét văn hoá truyền thống của quê hương em. Em sẽ học giỏi, tập thể thao cho cơ thể mạnh để được tham gia hội đua thuyền.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 16
Mùa xuân về với những cơn mưa phùn nhè nhẹ, với những tia nắng mới ấm áp, với bao cánh đào, cánh mai bung xòe rực rỡ và với không khí lễ hội tưng bừng khắp mọi nẻo đất nước. Năm nay, thủ đô Hà Nội tổ chức lễ hội đua thuyền ở Hồ Tây.
Lễ hội diễn ra vào ngày mùng 9 tháng Giêng Âm lịch, nhằm tạo không khí xuân vui tươi và nâng cao tinh thần đoàn kết cộng đồng. Lễ khai mạc diễn ra với nhiều tiết mục nghệ thuật đặc sắc và tiếng trống khai xuân rộn vang. Trên sông, hai mươi bảy chiếc chiếc thuyền rồng được trang trí những viền vàng đỏ hoặc vàng xanh xen kẽ rực rỡ. Họ còn cắm lá cờ bảy sắc ở đuôi thuyền. Mỗi thuyền mặc một bộ đồng phục khác nhau và khoác chiếc áo phao màu cam bên ngoài. Những người tham gia đua tươi cười, sẵn sàng tham gia cuộc đua.
Khi tiếng trống vang lên ra hiệu cuộc đua bắt đầu, những người đua thuyền vung tay chèo lái. Mái chèo quẫy tung mặt nước. Ven hồ, những khán giả hò reo cổ vũ. Những hàng liễu, hàng hoa sữa hay bằng lăng ở đó cũng ngả mình theo gió như biết trận đua đang diễn ra tưng bừng. Gió trên hồ khá lớn, làm lá cờ tung bay phấp phới. Những hồi trống vang lên không dứt để tiếp thêm sức mạnh cho các đội người đua thuyền. Mọi người hò hét chúc mừng đội đua đã vô địch.
Em cảm thấy lễ hội đua thuyền hôm đó rất vui, hào hứng và cuồng nhiệt. Quả thực, lễ hội truyền thống luôn để lại cho thế hệ chúng em những hiểu biết quý báu. Em hi vọng mùa xuân năm sau sẽ lại được xem lễ hội này.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 17
Lễ hội đua thuyền là lễ hội truyền thống của nước ta vào giỗ tổ Hùng Vương hàng năm. Thật may mắn khi em đã có cơ hội chiêm ngưỡng lễ hội náo nhiệt này vào một lần đi chơi cùng với gia đình.
Hôm lễ hội bắt đầu là một ngày nắng đẹp. Hội đua được tổ chức tại một khúc sông tương đối dài, đủ để cho cuộc đua diễn ra thuận lợi nhất. Có rất nhiều chiếc thuyền cùng tham gia, có những chiếc màu vàng, có những chiếc màu đỏ, màu xanh. Mỗi đội có mười hai người, và tùy theo sở thích họ lại mặc những bộ quần áo màu sắc khác nhau để khán giả cũng như trọng tài dễ dàng phân biệt. Chưa đến lúc thi đấu mà khán giả đã đứng kín hai bên bờ sông. Mọi người reo hò cổ vũ cho đội thi mình thích nhất. Không khí vô cùng náo nhiệt. Khi tiếng còi của trọng tài vang lên, lá cờ đỏ tung bay, báo hiệu cho các đội chơi, cuộc thi bắt đầu, các đội đều ra sức chèo lái con thuyền của mình đi nhanh nhất có thể. các chàng trai khỏe mạnh, cường tráng dốc hết sức mình, chèo chống con thuyền chạy phăng phăng trên mặt nước trong tiếng cổ vũ reo hò của mọi người.
Các đội bám sát nhau không rời, không ai nhường ai, ai cũng muốn giành được thắng lợi cho đội mình. Em cảm thấy rất phấn khích khi nhìn các đội sôi nổi, cố gắng từng giây từng phút để vượt lên và chiến thắng. Không khí xung quanh rất náo nhiệt, tiếng reo hò ở khắp mọi nơi. Hội đua kết thúc bằng sự chiến thắng đầy nỗ lực của đội đỏ. Tuy các đội kia thua nhưng cũng tự an ủi bản thân và chúc mừng chiến thắng của đội. Quả là một tinh thần chiến đấu cao đẹp, không ganh ghét đố kị. Bởi vì có lẽ họ biết họ đã làm hết sức rồi. Sự hết sức này tuy không khiến giành chiến thắng cuộc đua, nhưng nó đã khiến giành chiến thắng chính bản thân mỗi con người trên chiếc thuyền.
Hội đua thuyền là một lễ hội vô cùng vui vẻ. Em mong rằng lễ hội này sẽ được giữ mãi cho đến tận mai sau.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 18
Em sinh ra và lớn lên tại Đà Nẵng - thành phố đáng sống nhất Việt Nam. Nơi đây có khá nhiều lễ hội nhưng đáng nhớ nhất phải kể đến là lễ hội đua thuyền. Hội đua thuyền được tổ chức vào tháng giêng hàng năm trên dòng sông Hàn, để cầu cho mưa thuận gió hòa, mùa màng bội thu, cuộc sống đủ đầy. Sáng sớm tinh mơ ngày diễn ra hội, trưởng lão cùng các đội trưởng đã có mặt để làm lễ, thắp hương trước thuyền, cầu cho lễ hội diễn ra tốt đẹp. Mỗi đội thuyền đua gồm các thanh niên trai tráng khỏe mạnh đến từ mỗi làng, tay đua cùng một đội thì mặc cùng một màu áo để phân biệt với các đội khác. Sau tiếng còi dài báo hiệu, những chiếc thuyền dài được trang hoàng lộng lẫy lập tức rẽ nước phóng đi. Trong tiếng hô, tiếng trống và sự chèo lái nhịp nhàng của các tuyển thủ. Xung quanh bờ sông, người xem lẫn du khách đứng chen chúc, hò reo, cổ vũ vô cùng náo nhiệt, cùng những tiếng trò chuyện, bàn tán xôn xao xem đội nào sẽ chiến thắng. Cuối cùng cũng có một đội về đích, dân làng cùng các tay đua trao nhau những cái ôm thắm thiết để mừng chiến thắng, trên gương mặt mọi người lộ ra niềm vui sướng tột cùng. Các đội thua cuộc cũng không vì thế mà buồn lòng. Vốn là một hoạt động tự phát, nhưng từ lâu lễ hội đua thuyền đã trở thành một nét văn hóa không thể thiếu của người dân Đà Nẵng, được chính quyền ủng hộ và phát huy, để thu hút một lượng khách du lịch tìm về với Đà Nẵng.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 19
Năm nào cũng vậy, làng em lại tổ chức hội làng vào ngày mùng 8 tháng Giêng âm lịch. Một trong những hoạt động của hội làng được người dân đón chờ nhất đó chính là cuộc thi đua thuyền.
Dòng sông gần làng lúc này trông thật khác ngày thường. Hai bên sông những chùm bóng bay, băng rôn, khẩu hiệu được trang hoàng rực rỡ. Tổng cổng có năm đội, đại diện cho năm xóm trong làng tham gia thi đấu. Mỗi đội mặc một trang phục truyền thống riêng, với màu sắc khác nhau. Người dân đến xem rất đông đúc. Trên sông, năm chiếc thuyền nằm chờ ở điểm xuất phát. Những chiếc thuyền dùng để thi đấu khá dài, nhưng không rộng lắm. Trên thuyền có mười chàng trai khỏe mạnh sẵn sàng trong tư thế chèo thuyền. Những cánh tay lực lưỡng, vững chãi cầm chắc mái chèo.
Khi tiếng còi báo hiệu cuộc đua bắt đầu vang lên, những con thuyền lao nhanh vun vút về phía đích. Đội nào cũng gắng hết sức để về đích đầu tiên. Người dân hai bên bờ hò reo cổ vũ cho đội của mình. Em cũng cổ vũ cho đội mặc áo màu xanh da trời - đội của xóm em. Cuộc đua ngày càng hấp dẫn. Đội xanh da trời đang đứng đầu bỗng nhiên bị đội cam vượt lên trước. Nhưng chỉ một lúc sau, đội xanh da trời đã lấy lại vị trí, các đội khác cũng bám sát theo liên tiếp.
Chỉ còn khoảng một mét nữa là tới đích thì bất ngờ đội trắng bắt đầu tăng tốc. Thật bất ngờ, đội trắng đã vượt lên trước và về đích đầu tiên, giành được giải nhất. Đội của xóm em giành được giải nhì, và đội mặc áo cam về ba. Những đội đạt giải vui mừng lên nhận phần thường. Còn những đội thua cuộc không vì thế mà nản chí, họ tự nói với nhau sẽ quyết tâm cho mùa giải năm sau. Người xem thì có người hài lòng với kết quả, có người không phục. Với riêng em thì việc đội xanh da trời giành được giải nhì cũng đã là một niềm vui lớn rồi.
Em cảm thấy cuộc thi đua thuyền này rất thú vị. Em mong rằng năm sau có thể tiếp tục được đón xem cuộc thi này một lần nữa.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 20
Hội làng em được tổ chức vào mùng sáu tháng Giêng âm lịch. Một trong những hoạt động được mong chờ nhất là lễ hội đua thuyền.
Con sông chảy qua làng em rất hiền hòa. Từ sáng sớm, mọi người dân trong làng đã ra bờ sông. Ai cũng háo hức chờ đợi, hồi hộp chờ đợi cuộc đua bắt đầu. Năm đội tham dự cuộc thi đại diện cho năm xóm trong làng. Mỗi đội mặc một bộ trang phục truyền thống với màu sắc khác nhau. Em cổ vũ cho đội màu đỏ, là đội của xóm em.
Trên sông, năm chiếc thuyền nằm chờ ở điểm xuất phát. Những chiếc thuyền dùng để thi đấu khá dài, nhưng không rộng lắm. Trên thuyền có mười anh thanh niên cao lớn, khỏe mạnh. Anh trai em cũng là một thành viên trong số đó. Khi tiếng còi báo hiệu cuộc đua bắt đầu vang lên, những con thuyền lao nhanh vun vút về phía trước. Chặng đường đua dài khoảng mười ki-lô-mét. Đội nào cũng gắng hết sức để về đích đầu tiên. Người dân hai bên bờ hò reo cổ vũ cho đội của mình. Những tiếng hô: “Đội đỏ cố lên! Đội xanh cố lên! Đội trắng cô lến!..” khiến cuộc đua thêm sôi nổi. Mọi người vừa hô vừa chạy theo những chiếc thuyền.
Đội trắng đang ở vị trí thứ nhất. Theo sau là đội cam, đội đỏ. Nhưng khoảng cách giữa ba đội là không xa. Hai đội vàng và đội xanh đang ở vị trí cuối cùng cũng đang cố gắng hết sức để bắt kịp. Đến khi chỉ còn khoảng vài mét nữa là tới đích thì bất ngờ đội đỏ bắt đầu tăng tốc. Thật bất ngờ, đội đỏ đã vượt lên trước. Đích đến đang ở rất gần rồi. Tiếng hò reo càng lớn hơn. Em hào hứng hô to: “Đội đổ có lên”. Cuối cùng, đội đỏ là đội về đích đầu tiên, giành được giải nhất. Theo sau là đội trắng, đội cam, đội vàng, và đội xanh. Em cảm thấy rất vui vì đội của xóm mình đã chiến thắng.
Các đội giành giải nhất, nhì và ba lên nhận giải thưởng. Hai đội thua cuộc không vì thế mà nản chí. Họ tự nói với nhau sẽ quyết tâm cho mùa giải năm sau. Người xem thì có người hài lòng với kết quả, có người không phục.
Cuộc đua thuyền năm nay vô cùng hấp dẫn. Em mong rằng năm sau có thể tiếp tục được xem lễ hội đua thuyền của quê mình.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 21
Tuần trước, xã của em đã tổ chức lễ hội đua thuyền. Em đã có dịp đến xem và cổ vũ. Lễ hội diễn ra rất sôi động, vui vẻ.
Lễ hội diễn ra trên con sông của xã. Con sông hiền hòa giờ sẽ là nơi chứng kiến một cuộc đua vô cùng sôi động. Đoạn sông được lấy làm chặng đua được căng dây đỏ để đánh dấu. Sáu chiếc thuyền của sáu đội đua đang đỗ ở ven bờ sông. Người dân trong xã đến xem rất đông đúc. Ở trên bờ, các vận động viên đua thuyền đang chuẩn bị để bắt đầu cuộc đua. Mỗi đội đua gồm có mười thành viên. Họ mặc những trang phục với màu sắc khác nhau để phân biệt từng đội. Đội của thôn em mặc trang phục màu đỏ. Anh trai của em cũng là một thành viên của đội đua thuyền.
Khoảng mười lăm phút sau, các thành viên đội đua bắt đầu xuống thuyền. Họ di chuyển chiếc thuyền đến vạch xuất phát. Khi tiếng còi vang lên, những con thuyền bắt đầu lao nhanh vun vút. Người dân đứng xem ở hai bên bờ sông hò reo cổ vũ. Đội trắng ở đang ở vị trí đầu tiên, Theo sát là hai đội hồng và cam. Đội đỏ và xanh lá cây cũng đang rượt đuổi. Đội vàng đang ở vị trí cuối cùng. Nhưng chỉ một lúc sau, thứ tự các đội đã có sự thay đổi. Đội đỏ của em đã vươn lên vị trí thứ ba. Rồi khi chỉ còn cách đích khoảng một vài mét, đội đỏ đã vươn lên về đích đầu tiên.
Em cảm thấy lễ hội đua thuyền thật hấp dẫn. Em mong rằng năm sau có thể tiếp tục được xem lễ hội này một lần nữa.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 22
Vào ngày mùng sáu tháng giêng, làng em sẽ tổ chức lễ hội đua thuyền. Sáng sớm, mọi người đã ra bờ sông để cổ vũ cho các đội đua. Năm đội tham dự đại diện cho năm xóm trong làng. Các thành viên của mỗi đội sẽ mặc những bộ trang phục truyền thống khác nhau. Đội đua của xóm em mặc trang phục màu hồng. Gần bờ sông, năm chiếc thuyền đã nằm chờ sẵn ở điểm xuất phát. Trên thuyền có khoảng mười thanh niên cao lớn. Khi tiếng còi báo hiệu vang lên, cả năm chiếc thuyền bắt đầu lao nhanh về phía trước. Người dân hai bên bờ hò reo cổ vũ cho các đội đua. Đội vàng đang ở vị trí thứ nhất. Theo sau lần lượt là các đội trắng, hồng, đỏ. Đang ở vị trí cuối cùng là đội đen. Năm chiếc thuyền đang theo rất sát nhau. Đích đến đang ở rất gần rồi. Tiếng hò reo càng lớn hơn. Kết thúc cuộc đua, đội vàng vẫn về thứ nhất. Sau đó là đội hồng, trắng, đỏ và đen. Mặc dù đội đua thuyền của xóm em không giành được giải nhất, nhưng em vẫn cảm thấy rất vui. Cuộc đua thuyền năm nay diễn ra vô cùng hấp dẫn.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 23
Mùa xuân đến, rất nhiều lễ hội được tổ chức ở quê em. Nhưng em thích nhất là được xem lễ hội đua thuyền. Năm nay, em đã được đi xem đua thuyền cùng anh trai.
Quê em có dòng sông hiền hòa chảy qua quanh năm. Hôm nay, con sông này sẽ diễn ra lễ hội đua thuyền sôi đông. Năm chiếc thuyền của năm thôn trong xã đang đỗ ở bờ sông. Mọi người đến xem, cổ vũ rất đông. Các vận động viên đua thuyền đang chuẩn bị để bắt đầu cuộc đua. Mỗi đội đua thuyền gồm có mười thành viên. Mỗi đội có một trang phục truyền thống với màu sắc riêng: xanh, đỏ, tím, vàng và trắng. Đội đua của thôn em mặc trang phục màu trắng.
Các thành viên đội đua bắt đầu xuống thuyền. Họ di chuyển chiếc thuyền đến vạch xuất phát. Tiếng còi vang lên, những con thuyền bắt đầu lao nhanh vun vút trên dòng sông. Khán giả vừa chạy theo những con thuyền, vừa hò reo cổ vũ rất nhiệt tình. Đội xanh đang ở vị trí đầu tiên. Theo sát lần lượt là các đội trắng, tím và vàng. Đội đỏ đang ở vị trí cuối cùng. Em và anh trai cũng reo hò thật to để cổ vũ cho đội nhà: “Đội trắng cố lên! Đội trắng cố lên!”. Các đội đã vượt qua một nửa chặng đường. Gần đến đích, đội trắng bắt đầu tăng tốc. Các thành viên trong đội đua dùng hết sức để vượt qua đối thủ. Kết quả là đội trắng đã giành chiến thắng. Các đội về sau theo thứ tự là xanh, đỏ, tím và vàng.
Em cảm thấy vô cùng sung sướng. Lễ hội đua thuyền thật hấp dẫn. Em mong rằng năm sau có thể tiếp tục được xem lễ hội này một lần nữa.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 24
Đấu vật vốn là một trò vui rất phổ biến trong các lễ hội đầu xuân ở quê tôi. Sân đấu vật thường là những bãi đất rộng, bằng phẳng, có thể là sân đình làng. Trên đó người ta trải một tấm bạt lớn có vẽ hai vòng tròn đồng tâm, một to một nhỏ để làm ranh giới thi đấu. Người tham gia đấu vật thường là những người đàn ông trai tráng to lớn, có sức vóc đến từ các làng xã, khác nhau. Vào ngày diễn ra hội thi cả làng đông vui lắm, già trẻ lớn bé, ai cũng gác lại hết công việc dắt nhau ra đình làng xem vật, quây kín cả sân đấu. Các đô vật cởi trần, chỉ mặc mỗi một chiếc quần đùi ngắn, có màu sắc khác nhau để phân biệt. Khi trọng tài ra hiệu bắt đầu trận vật, hai đô vật cơ bắp lực lưỡng lập tức lao vào, ra sức vật ngã đối phương trong tiếng hò hét cổ vũ của người xem. Trên sân lúc này, hai đô vật không ai nhường ai. Người nào người nấy, mắt long sòng sọc, hàm nghiến chặt, mồ hôi đổ như suối, tay nắm lấy thắt lưng đối phương giằng co trên sân. Sau mười lăm phút thi đấu, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng còi của trọng tài, một đô vật đã xuất sắc quật ngã đối phương để tiến vào vòng tiếp theo. Người đi xem hét vang trời, không khí rộn ràng với tiếng trống, tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo, ôi, vui thật là vui. Buổi đấu vật còn diễn ra cho tới hết buổi chiều mới kết thúc, trận nào cũng vô cùng gay cấn và hấp dẫn. Em hy vọng rằng, vào những mùa xuân sau nữa hội thi đấu vật vẫn sẽ tiếp tục được tổ chức, vì đã thể hiện được tinh thần thượng võ của dân tộc ta.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 25
Vào dịp Tết năm ngoái, làng em có tổ chức hội làng. Ở đó diễn ra rất nhiều cuộc thi, trò chơi thú vị... Nhưng em cảm thấy ấn tượng nhất với cuộc thi đấu vật . Một trận đấu vật gồm có hai vận động viên. Trông họ người nào người nấy đều rất khỏe mạnh, lực lưỡng. Em có may mắn được xem trận chung kết của cuộc thi. Khi ban tổ chức thông báo bắt đầu cuộc thi, cả hai bước vào sân cúi chào khán giả. Trọng tài thổi còi và phất cờ ra hiệu trận đấu bắt đầu. Hai đô vật dùng đôi tay chắc khỏe của mình ra múa khởi động. Đôi chân không ngừng giậm nhảy, lùi trước lùi sau để thăm dò đối thủ. Tiếng trống cùng với tiếng hò reo của khán giả vang lên khiến cho không khí trở nên thật sôi động. Hai đô vật đã tiến sát lại gần nhau, hai tay giữ vào vai đối thủ. Thân hình của họ trông thật dũng mãnh. Còn gương mặt thì đã nhễ nhại mồ hôi. Thoắt cái, đô vật khăn xanh đã vật ngã được đối thủ xuống đất bằng một thế đòn hiểm. Trọng tài ra hiệu thời gian để chờ đô vật khăn đỏ đứng dậy. “Ba… hai… một… Hết giờ!” - đô vật khăn đỏ vẫn nằm dưới sàn nhà. Khán giả vỗ tay, hò hét để chúc mừng chiến thắng của đô vật khăn xanh. Trọng tài bước đến cạnh đô vật chiến thắng, rồi cầm tay họ anh giơ lên. Sau đó, cả hai đô vật đưa cánh tay vạm vỡ lau vội mồ hôi trên khuôn mặt rồi giơ tay chào kết thúc trận vật. Hội thi đấu vật thật là thú vị và hấp dẫn.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 26
Lễ hội đấu vật của quê em thường được tổ chức vào mùng 6 tháng Giêng âm lịch. Các vòng loại lần lượt được diễn ra, cuối cùng hai đô vật mạnh nhất đã bước vào trận chung kết. Trận đấu diễn ra vô cùng gay cấn và hấp dẫn. Sau khi hai đô vật chào hỏi khán giả, trọng tài thổi còi ra hiệu trận đấu bắt đầu. Hai đô vật cởi trần, mặc một chiếc quần đùi có màu sắc khác nhau để phân biệt. Cả hai đô vật cúi người, nắm vào bắp tay của nhau tạo thành thế đấu vật. Họ di chuyển trên sàn để thăm dò đối phương. Đô vật nào cũng ra sức vật ngã đối phương trong tiếng hò hét cổ vũ của người xem. Phía trên sân khấu, có một người đang đánh trống. Nhịp trống dồn dập khiến không khí càng thêm sôi động. Còn khán giả thì cũng hò reo cổ vũ nhiệt tình. Mười phút thi đấu diễn ra thật căng thẳng. Bỗng nhiên, một đô vật đã xuất sắc quật ngã đối phương, để giành chiến thắng. Sau đó là phần trao giải thưởng. Những tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên. Buổi thi đấu đã kết thúc nhưng khiến cho người em cảm thấy vô cùng thích thú.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 27
Trong dịp Tết vừa qua, em được bố mẹ đưa đi chơi các lễ hội ở vùng ngoại thành. Em rất ấn tượng với hội vật ở Đan Phượng. Hội diễn ra từ ngày mùng 4 đến ngày mùng 9 tháng Giêng hằng năm. Không khí hội vật rất tưng bừng và náo nhiệt. Một trận đấu vật bao gồm hai người tham gia. Hai đô vật khỏe mạnh, lực lưỡng bước vào sân cúi chào khán giả. Khi trọng tài tuýt còi và phất cờ ra hiệu trận đấu bắt đầu, hai đô vật đôi tay chắc khỏe ra múa khởi động. Đôi chân không ngừng giậm nhảy để tìm cách tiến lại gần đối thủ. Một hồi, đô vật thắt khăn xanh một tay giữ được chân đô vật thắt khăn đỏ, một tay giữ bờ vai. Khán giả đánh trống, vẫy cờ và hò reo không ngừng cổ vũ trận vật làm không khí càng náo nhiệt. Thân hình hai đô vật dũng mãnh, gương mặt nhễ nhại dưới ánh nắng. Thoắt cái, một đô vật đã vật được đối thủ ngã xuống đất. Khán giả vỗ tay, hò hét để chúc mừng chiến thắng này. Hai đô vật đưa cánh tay vạm vỡ lau vội mồ hôi trên khuôn mặt rồi giơ tay chào kết thúc trận vật. Hội vật thực sự đã trở thành nét đẹp văn hóa trong dịp đầu năm của người dân Đan Phượng.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 28
Lễ hội vật truyền thống ở làng Lại Ân, xã Phú Mậu, huyện Phú Vang, Thừa Thiên Huế diễn ra vào ngày mùng 10 tháng giêng hàng năm. Là vùng đất có tinh thần thượng võ, người dân nơi đây đã chọn lọc các miếng võ độc đáo tỉnh hoa của các phái võ để kết tinh lại thành phái vật của riêng mình. Khác với các sới vật Hà Tây, Nam Định, sới vật làng Sình được tạo dựng như một võ đài, từ xa người xem cũng nhìn thấy rất rõ. Một trận vật thường diễn ra ba keo. Ai thắng hai keo là người chiến thắng cuối cùng. Luật thắng thua của mỗi keo rất đơn giản. Cứ “lấm lưng, trắng bụng” là thua. Ngoài ra, trước khi bắt đầu cuộc thi vật, người dân trong làng thường có lệ thả đèn cầu được làm bằng giấy gió và đốt bằng mỡ lợn để cầu may mắn. Người đi xem hét vang trời, không khí rộn ràng với tiếng trống, tiếng vỗ tay, tiếng huýt sáo. Ôi lễ hội này mới vui làm sao!
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 29
Những ngày hội làng luôn là những ngày em mong đợi nhất. Bởi trong đó có những hoạt động em rất thích, đó là đấu vật. Mỗi keo vật luôn làm cho mỗi người cảm giác hào hứng, thích thú.
Ngày hội được tổ chức hàng năm ở quê em mỗi dịp xuân về. Mọi người thi nhau đi trẩy hội và xem những trò chơi dân gian hấp dẫn. Trong đó phần đấu vật được mọi người mong đợi và xem nhiều nhất. Các đô vật thường là người làng hoặc từ các làng bên cạnh. Em còn nhớ như in những hình ảnh của keo vật ở chung kết hội làng năm nay.
Trước khi bắt đầu trận đấu vật, người trọng tài và hai đô vật có màn chào hỏi ngay trên bục đấu và chào tất cả mọi người đang theo dõi. Phía ngoài sân đấu mọi người hò reo cổ vũ để trận đấu được bắt đầu. Khi trọng tài ra hiệu keo vật bắt đầu thì cả hai đô vật bắt đầu tập trung cao độ để nắm bắt điểm yếu của đối phương. Từng bước di chuyển nhẹ nhàng của người này là sự cảnh giác của người kia. Cuộc chạm trán bắt đầu khi những cả hai đô vật cùng tiến về phía nhau dùng những động tác chủ yếu là kéo và nắm. Những màn vật lộn của hai đô vật thu hút rất đông đảo bà con đến cổ vũ. Cả hai đều khoe sự săn chắc, dẻo dai trong từng động tác của mình.
Đấu vật đã làm cho không khí của lễ hội thêm sôi động hơn, hấp dẫn hơn bởi những màn trình diễn ấn tượng từ các đô vật. Qua đó, khích lệ tinh thần thể thao của mỗi người. Mỗi màn đấu là một màn đọ sức gay cấn và cam go tạo sự thích thú và phấn chấn cho mỗi người xem.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 30
Vào mùng tám tháng giêng, làng em sẽ tổ chức hội đấu vật. Sau nhiều vòng loại, hai đô vật mạnh nhất đã bước vào trận chung kết. Đó là đô vật khăn trắng và đô vật khăn vàng. Họ buộc một sợi dây có màu trắng hoặc vàng ở tay để phân biệt. Đầu tiên, hai đô vật bước lên chào hỏi khán giả. Sau đó, trọng tài sẽ thổi còi ra hiệu cho trận đấu bắt đầu . Hai đô vật cúi người chào nhau. Tiếng trống vang lên rộn ràng. Bầu không khí thật sôi nổi. Họ bắt đầu tiến sát lại gần nhau. Tay giữ vào vai đối thủ. Chân liên tục di chuyển để thăm dò đối thủ. Bỗng nhiên, đô vật khăn trắng lao vào, ôm lấy một bên chân đô vật khăn vàng với ý đồ nhấc bổng anh lên. Tưởng như đô vật khăn vàng sắp ngã. Nhưng không, đô vật khăn vàng vẫn đứng vững. Một lúc sau, đô vật khăn vàng thò tay xuống nắm lấy khố của đô vật khăn trắng, nhấc bổng anh ta lên. Vậy là đô vật khăn vàng đã thua cuộc. Khán giả ở dưới hò reo cổ vũ nhiệt tình. Những tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên. Trận chung kết đấu vật quả là hấp dẫn.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 31
Hằng năm, lễ hội đấu vật của quê em được tổ chức vào tháng Giêng âm lịch. Em đã có dịp xem trận đấu chung kết. Đầu tiên, hai đô vật bước lên chào hỏi khán giả. Mỗi đô vật đeo một sợi dây có màu sắc khác nhau ở tay để phân biệt. Khi trọng tài thổi còi ra hiệu trận đấu bắt đầu. Cả hai đô vật cúi người, nắm vào bắp tay của nhau tạo thành thế đấu vật. Tiếng trống vang lên rộn ràng. Hai đô vật liên tục di chuyển để thăm dò đối phương. Khán giả xung quanh hò reo cổ vũ rất nhiệt tình. Bỗng nhiên, đô vật khăn đỏ nắm lấy chân và tìm cách quật ngã đô vật khăn xanh. Đô vật khăn xanh ngã xuống đất. Trọng tài bắt đầu đếm ngược. Cuối cùng, đô vật khăn xanh không đứng lên được. Những tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên. Trận đấu diễn ra thật hấp dẫn.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 32
Tết Trung thu đã đến. Em thích nhất là được ngồi bên cửa sổ ngắm trăng cùng bà. Vui biết bao! Bánh kẹo được bày ra một chiếc mâm. Cả nhà cùng ngồi ăn với nhau. Như vậy mới là đêm rằm Trung Thu! Em được được ăn bánh Trung Thu và ngắm trăng. Sau đó, em còn được chơi lồng đèn. Những chiếc đèn lồng thắp sáng giữa đêm trăng ở quê em. Tết Trung thu năm nào cũng thật vui vẻ.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 33
Hằng năm, cứ đến 15 tháng 8 là ngày hội Tết Trung thu. Vào ngày đó, trẻ em trong làng em rất háo hức mặc đồ đẹp, cầm đồ chơi hòa vào chúng bạn đón tết thiếu nhi. Trước ngày hội, mẹ em đã đi chợ chuẩn bị cho em một chiếc đèn ông sao thật đẹp. Đúng bảy giờ tối, trẻ em ru nhau đi rước đèn. Em cũng xin phép bố mẹ để đến cùng bố mẹ. Chúng em sẽ đi từ cuối làng lên đến đình làng. Dẫn đầu đoàn quân là anh chị thanh niên. Mỗi anh chị sẽ cầm theo một cái trống để đánh từng bài một rất đồng điệu. Rồi có chị sẽ bắt cái để chúng em hát nhiều bài thiếu nhi khác nhau. Ở cuối đoàn sẽ có một số người lớn đi theo con mình, rồi cùng lên đình phá cỗ. Ban đầu, đoàn sẽ chia làm hai hàng. Nhưng chỉ một lúc sau, các bạn đã nháo nhào chạy lại gần nhau hơn để nói chuyện, cười nói vui vẻ. Ngày hội năm nào cũng để lại cho em những kỉ niệm khó quên. Những cảm xúc khác nhau khi trải qua từng năm là khi em trưởng thành hơn, biết suy nghĩ hơn. Đó là những nốt nhạc vui trong bản nhạc tuổi thơ của em.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 34
Tết Trung thu là một ngày mà tất cả chúng em đều háo hức, mong chờ. Năm nào cũng vậy, cứ chuẩn bị tới ngày rằm tháng Tám, bố mẹ lại sắm cho hai anh em chúng em mỗi người một chiếc đèn lồng và cặp bánh nướng ngon tuyệt. Đến tối hôm ấy, khi mới chỉ chập choạng tối, tiếng trống ếch dồn dập của đoàn quân tí hon đã thúc giục mọi người phải nhanh chân sửa soạn. Chúng em nhập hội và tiến về phía nhà văn hóa của làng. Hàng chục chiếc đèn lồng đủ màu sắc, chiếc thì hình con cá, chiếc hình con bướm, ngôi sao... chao qua, chao lại, sáng rực. Sau lời giới thiệu của chị phụ trách Đoàn, chúng em xếp thành một hàng dài đi vòng quanh sân khấu. Phía giữa là mâm cỗ với đủ thứ trái cây và bánh kẹo, ai nhìn cũng thích mê. Tiết mục đáng mong đợi nhất là màn múa lân sôi động. Chúng em vừa cùng nhau phá cỗ và vừa xem diễn văn nghệ. Em rất yêu thích ngày Tết Trung thu vì qua dịp đó chúng em biết đoàn kết và yêu thương nhau hơn.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 35
Mỗi năm một lần, hội rước đèn đêm Trung thu ở xã em diễn ra tại sân vận động của xã rất tưng bừng, náo nhiệt. Tối mười bốn tháng tám âm lịch, trên bãi sân rộng, thiếu nhi trong xã xếp hàng từng đội theo xóm. Tay bạn nào cũng cầm theo một cái lồng đèn được mua hoặc tự làm hay ống tre làm thành đuốc. Ban tổ chức gọi tổ trưởng lên bàn nhận bánh kẹo về cho tổ mình. Sau khi tổ trưởng phát xong kẹo bánh, có vài tiết mục văn nghệ “cây nhà lá vườn” diễn ra ở sân rộng, thiếu nhi đồng vỗ tay theo nhịp, ủng hộ những nghệ sĩ không chuyên nghiệp của xã nhà. Tiếp đó là lệnh đốt nến. Tất cả các lồng đèn, đuốc được thắp sáng. Lúc bấy giờ sân bãi đẹp lung linh, kỳ ảo với hàng trăm ánh nến xanh, vàng, đỏ và ánh hồng của cây đuốc làm bằng ống tre. Lễ rước đèn Trung thu bắt đầu bằng bài hát “Rước đèn Trung thu”. Thiếu nhi vừa cầm lồng đèn, vừa hát. Đoàn rước đèn đi một vòng quanh xã. Các cô chú đội sản xuất và các anh chị thanh niên xã đoàn đi kèm thiếu nhi đều giữ hàng ngũ ngay ngắn, trật tự. Dọc đường, có bạn cầm lồng đèn từ trong nhà chạy ra nhập vào đoàn thiếu nhi đang “rồng rắn” rước đèn. Trên đường về, bạn nào nhà gần đường đi rước đèn có thể tách hàng về nhà. Trăng lúc này đã lên cao, tròn vành vạnh soi ánh vàng trong trẻo xuống mặt đất. Đoàn thiếu nhi vừa đi, vừa hát trở lại chỗ xuất phát. Các anh chị xã đoàn bắt nhịp bài hát "Như có Bác trong ngày đại thắng”. Kết thúc ngày hội, chúng em chia tay nhau và ra về. Buổi lễ rước đèn là sinh hoạt rất vui của thiếu nhi xã em và đã trở thành thông lệ không thể thiếu trong ngày lễ Trung Thu. Em rất yêu quê và yêu ngày hội Trung thu ở quê hương mình.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 36
“Tùng rinh rinh… tùng tùng tùng rinh rinh…”. Mới chợp tối, khắp mọi nơi đã rộn vang tiếng trống, tiếng nhạc mừng đêm Trung thu. Ai ai cũng háo hức chờ giây phút được rước đèn, phá cỗ. Trên sân khấu, chú Cuội và chị Hằng đã cười nói để bắt đầu đêm hội. Các bạn nhỏ lần lượt biểu diễn những bài hát trung thu vui nhộn. Chúng em ngồi xếp thành hàng, vừa vẫy tay vừa ca hát theo. Trên vòm trời, ông Trăng sáng vằng vặc, tròn xoe như một chiếc mâm bạc. Đêm Trung thu, thiếu ông chắc sẽ buồn lắm. Hình như ông biết, lũ trẻ chúng em mừng vui nên càng lúc ông càng lên cao, đổ muôn tia sáng xuống mặt đất. Những chiếc đèn ông sao trên tay chúng em nhờ ánh trăng chiếu mà đẹp lấp lánh hơn. Một hồi trống vang lên để báo hiệu màn múa lân sắp bắt đầu. Ba chú lân khoác trên mình bộ áo choàng đỏ rực. Các chú cứ nhảy lên rồi uốn lượn. Chúng em đứng xung quanh xem và hát vang “Đêm Trung thu rước đèn ông trăng…”. Chúng em còn được ăn rất nhiều bánh kẹo. Đó là đêm Trung thu vui nhất của em. Em mong mùa thu mau tới để em lại được rước đèn, phá cỗ.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 37
Hội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua cho em một chiếc đèn lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghe thấy trống ếch dồn dập ngoài ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đoàn quân tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi quây thành vòng tròn quanh bãi. Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành hàng dài đi vòng quanh xóm, đi đầu là hai con rồng. Đàn rước đèn đèn đi đến đâu, tiếng trống vang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lớn. Đi được một vòng, chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũng không kém phần vui vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoa quả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi ông trăng đã lên cao, chúng em mới ra về. Đêm hội Trung thu đã để lại cho em nhiều kỉ niệm khó quên. Đây là dịp lễ cổ truyền của dân tộc mà em thích nhất.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 38
Rằm tháng tám, ở quê em đẹp lắm. Mặt trăng to tròn, sáng vằng vặc. Màu vàng nhàn nhạt của ánh trăng chiếu xuống mặt mặt đất làm mọi vật như đều được dát vàng. Không khí đêm nay mát mẻ lạ kỳ, thỉnh thoảng có vài cơn gió dịu dàng thổi qua mang theo một mùi thơm lạ lùng, là mùi bánh, mùi hoa hay mùi của sự viên mãn, đủ đầy? Chúng em trông đợi ngày này lắm, chỉ mong đi học về thật nhanh để được diện đồ đẹp, đi rước đèn. Mới bảy giờ tối, em đã nghe tiếng nhạc rộn ràng “Tùng rinh rinh… tùng tùng tùng rinh rinh”, bài hát huyền thoại của tuổi thơ, em cùng các bạn trong làng, vội vàng ùa về nhà văn hóa của xóm. Tay ai cũng đều xách một chiếc đèn lồng đủ hình dáng màu sắc, nào là hình ông sao, hình con cá, hoặc hình lồng đèn, có bạn mang theo chiếc đèn chạy bằng pin, vừa phát ra cả tiếng nhạc, vừa nhấp nháy trông rất đẹp. Đến nơi chúng em rất trật tự ngồi thành hàng, xem mấy tiết mục văn nghệ xóm tự chuẩn bị, rồi sau đó lần lượt lên nhận phần thưởng, mặc dù chỉ là quyển vở, cây bút, với vài cái bánh, cái kẹo, nhưng chúng em cảm thấy rất hạnh phúc. Chờ mong mãi mới đến màn rước đèn, cả đoàn nối đuôi nhau xách đèn đi khắp xóm, vừa đi vừa hát vang “Tết trung thu rước đèn đi chơi, em rước đèn đi khắp phố phường” không khí thật náo nhiệt, hạnh phúc làm sao.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 39
Đêm nay lại là một đêm Trung thu nữa, từ sớm mẹ em đã chuẩn bị một mâm ngũ quả gồm chuối, bưởi, táo, quýt, hồng, dưa hấu được chăm chút, cắt tỉa rất đẹp mắt, chập tối mẹ đưa mâm ngũ quả và bánh trung thu lên bàn thờ thắp hương. Em xin phép mẹ được cùng các bạn trong xóm đi rước đèn, đèn lồng của em là đèn hình ngôi sao được trang trí bằng giấy kính màu rất đẹp mắt, trong tiếng nhạc rộn ràng chúng em cùng nhau hát vang bài hát “Rước đèn Trung thu”. Trăng hôm nay thật tròn và đẹp, nhìn từ xa trông cứ như một chiếc bánh đa lớn được nướng vàng, ánh trăng màu vàng nhạt chiếu xuống làm cho những chiếc đèn lồng lung linh, rực rỡ hơn hẳn. Cuối làng có một đội múa lân về biểu diễn, hai con lân màu vàng óng ánh đang ra sức nhảy múa theo tiếng trống, chúng em xếp thành vòng tròn vừa xem vừa vỗ tay theo nhịp trống, không khí thật náo nhiệt. Rước đèn xong chúng em vội về nhà để phá cỗ, mẹ em hạ mâm ngũ quả xuống, bố em dùng dao cắt hai chiếc bánh, một cái là bánh dẻo, cái còn lại là nhân thập cẩm, em bưng lên đĩa hạt dưa, cùng đĩa mứt gừng. Cả nhà ngồi quây quần bên nhau vừa ăn bánh vừa nghe bố em kể chuyện tết Trung thu thời nhỏ của bố mẹ. Tết Trung thu năm nay thật vui vẻ, em hi vọng vào những năm sau nữa, gia đình em vẫn luôn có những cái tết đoàn viên ấm áp như này.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 40
Gia đình em chuyển vào miền Nam cũng đã hơn mười năm. Kể từ lúc em chưa ra đời, Tết Trung thu vì thế cũng có ít nhiều thay đổi. Thay vì mang đèn đi rước như tục lệ, em ở nhà cùng mẹ trang trí mâm ngũ quả, chuẩn bị cỗ, dọn dẹp nhà cửa, còn bố em treo đèn lồng lên mấy cái cây trước nhà. Buổi tối sau khi nhang cháy hết, mẹ hạ mâm ngũ quả trên bàn thờ xuống, mang ra bộ bàn ghế trước sân, em đi thắp sáng hết mấy cái đèn lồng, cả nhà em cùng quây quần phá cỗ, ngắm trăng và trò chuyện cùng nhau thật vui vẻ. Em thích nhất là được nghe chuyện thời thơ ấu của bố mẹ, tuy khổ cực nhưng thú vị lắm. Trăng tối nay thật đẹp, mặt trăng tròn vành vạnh, sáng như gương, ánh trăng dịu dàng chiếu lên từng cảnh vật, thỉnh thoảng lại có cơn gió ùa về mang theo cái khí trời giữa thu, mát lạnh, ngọt ngào làm đung đưa mấy cái lồng đèn màu đỏ. Em thường thắc mắc không biết chị Hằng ở cung trăng có buồn không, bố em cười bảo chị Hằng sẽ không bao giờ buồn vì đã có chú Cuội cùng đón tết. Tết trung thu nhà em là thế đấy, không nhất định phải đi rước đèn, chỉ cần cả gia đình được ở cùng nhau như hôm nay là đã hạnh phúc và viên mãn lắm rồi. Đúng như cái ý nghĩa: Tết Trung thu là tết đoàn viên, tết của tình thân.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 41
Những đêm trăng sáng đối với chúng em rất quý. Nhưng đẹp nhất, quý nhất là đêm rằm trung thu, ngày hội của chúng em. Thành phố tràn ngập trong ánh sáng bạc lung linh cùng với tiếng trẻ thơ reo hò vang dội. Chơi rước đèn xong, chúng em tổ chức liên hoan. Mọi người bày cỗ rồi thắp đèn sáng trưng nhìn nhau cười vui vẻ. Những chiếc kẹo như nhảy múa trong mâm, chắc chúng cũng muốn chơi trung thu lắm! Mọi người đang trò chuyện rôm rả thì bỗng đâu tiếng trống dồn dập: “Tùng! Tùng! Cắc! Cắc! Tùng! Tùng!”. Tiếng trống vang lên đánh thức những đứa trẻ đang bị kẹo cám dỗ chạy ra. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu "sư tử" luôn lức lắc theo nhịp trống, đôi chân nhanh nhẹn nhảy múa một cách tài tình. Cái thân hình con "sư tử" uốn lượn vô cùng khéo léo, khéo đến nỗi không ai ngờ rằng dưới cái thân hình oai hùng kia lại là một đứa trẻ nhỏ bé. Nhưng nhân vật khiến mọi người thích thú nhất là ông địa. Tấm thân phục phịch cử động một cách khó nhọc trong chiếc áo dài thùng thình với cái bụng to kềnh. Tay ông ta luôn quạt quạt vào đám người xung quanh. Ổng chạy lăng xăng khắp sân. Thỉnh thoảng lại lăn đùng ra làm mọi người cười rũ rượi. Ngày Tết Trung Thu mới vui làm sao.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 42
Trong một năm thì có rất nhiều ngày lễ. Mỗi ngày lễ lại gắn liền với những ý nghĩa khác nhau. Ở Việt Nam, một trong những ngày lễ mà trẻ con yêu thích nhất đó là lễ hội Trung thu. Mỗi dịp mùa thu về, ai cũng háo hức chờ đón ngày được rước đèn ông sao. Trung thu là lễ hội truyền thống lâu đời của dân tộc. Nó diễn ra vào ngày 15 tháng 8 âm lịch hằng năm. Đó là dịp con cháu quây quần bên gia đình, cùng nhâm nhi món bánh Trung thu ngọt ngào và thưởng thức vẻ đẹp của trăng rằm dưới một bầu không khí trong lành, thoáng mát của những ngày cuối thu. Hình như, trăng rằm tháng 8 là trăng to nhất, tròn nhất và tỏa sáng nhất trong mười hai tháng của một năm. Ánh trăng hắt xuống từng mảnh sân, xuống những con đường và trăng hòa chung niềm vui với con người. Những ngày trước đêm Trung thu, các bạn nhỏ lại hồ hởi và vui mừng vì được ba mẹ dẫn đi mua đèn lồng, đèn ông sao. Ở những khu chợ bày rất nhiều các loại đèn khác nhau. Chúng đa dạng cả về màu sắc và hình dáng. Có những chiếc đèn hình búp bê ngộ nghĩnh hay hình thỏ, hình bươm bướm dành cho các bạn nữ. Lại có cả những chiếc đèn hình siêu nhân hay ô tô phần các bạn nam. Chúng được làm bằng những màu sắc rực rỡ và bắt mắt. Chỉ cần một hai viên pin là chúng sẽ phát ra những ánh sáng đủ màu sắc và còn có cả những bản nhạc vui nhộn. Chỉ cần nhìn thấy thôi, đứa trẻ nào cũng mong muốn có được một vài chiếc để đi chơi Trung thu .
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 43
Hôm nay là ngày 15 tháng 8, Tết Trung Thu. Khi vừa nghe tiếng trống dồn dập, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đoàn quân tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi quây thành vòng tròn quanh bãi. Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành hàng dài đi vòng quanh xóm, đi đầu là hai con rồng. Đàn rước đèn đèn đi đến đâu, tiếng trống vang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lớn. Đi được một vòng, chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũng không kém phần vui vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoa quả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi ông trăng đã lên cao, chúng em mới ra về. Ngày hội đó đã để lại cho em nhiều kỉ niệm khó quên.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 44
Trong những ngày Tết cổ truyền của đất nước mình, em thích nhất là Tết Trung thu. Dịp Tết này diễn ra vào ngày 15 tháng 8 âm lịch hàng năm. Tối hôm đó, em cố gắng ăn cơm thật nhanh. Khoảng tám giờ, trẻ em trong làng bắt đầu với lễ hội Trung Thu của mình. Tất cả tụ họp lại khoảng sân rộng rãi ở nhà văn hóa xem tiết mục múa lân do các anh chị thanh thiếu niên biểu diễn. Tôi cùng các bạn trong xóm cũng rủ nhau đến tham gia. Dưới ánh trăng sáng, những con lân với màu sắc rực rỡ múa lượn từng vòng theo nhịp trống đánh dồn dập. Những chiếc đèn ông sao, đèn kéo quân… lấp lánh trong ánh trăng vàng. Sau đó là sự xuất hiện của chị Hằng và chú Cuội với những màn đối đáp hài hước. Tôi bất giác nhìn lên ánh trăng, nhớ đến câu chuyện cổ tích kể về chú cuội trên cung trăng. Và tự hỏi rằng, liệu trên cung trăng có chị Hằng và chú Cuội thật không? Cuối cùng là tiết mục phá cỗ được trẻ em chúng tôi chờ đợi nhất. Nào là bánh trung thu, mâm ngũ quả… trông thật hấp dẫn. Kết thúc buổi tiệc phá cỗ cũng là lúc phải ra về. Chúng tôi vừa đi trên con đường làng, vừa trò chuyện vui vẻ. Ánh trăng dường như cũng đang đi theo. Cả nhóm nhìn lên và cảm thấy đầy ngạc nhiên thích thú. Trung Thu là Tết của thiếu nhi. Vào những ngày nay, trẻ em đều cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 45
Em rất thích ngày Tết trung thu. Đây là dịp Tết diễn ra vào ngày 15 tháng 8 âm lịch. Khung cảnh làng quê của em lúc này thật đẹp. Bầu trời đêm đen thẫm lại như được khoác lên mình một tấm vải nhung. Những ngôi sao nhỏ bé, tỏa sáng lấp lánh giống như đang tô điểm cho chiếc áo khổng lồ. Ngoài đường, trong nhà đều đã sáng đèn. Chỉ một lúc sau là trăng đã lên cao. Trăng tròn như cái đĩa, đang treo lơ lửng trên bầu trời. Ánh trăng vào đêm rằm có màu vàng ấm áp và cũng sáng hơn. Hơn bảy giờ tối, đường phố đã rộn ràng tiếng cười nói của trẻ con trong làng. Bạn nào cũng có những món đồ chơi của ngày tết trung thu như đèn ông sao, mặt nạ… Chương trình đón Tết trung thu được tổ chức ở nhà văn hóa của thôn. Sau các tiết mục văn nghệ là phần chia bánh kẹo. Chúng em đứa nào cũng háo hức nhận quà từ chị Hằng và chú Quậy. Cuối cùng là phần múa lân vô cùng hấp dẫn. Tối hôm đó trở về, em cùng với bố mẹ ngồi ngoài sân vừa ngắm trăng, vừa phá cỗ. Ngày Tết Trung thu thật là tuyệt vời biết bao.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 46
Đêm Trung thu, làng quê em trở nên thật đẹp đẽ. Màn đêm bao trùm khắp mọi vật. Trên bầu trời, ánh trăng chiếu sáng xuống mọi vật. Trẻ con trong xóm háo hức đi rước đèn. Bảy giờ tối, em cùng chị ra nhà văn hóa xem múa lân do các anh chị đoàn viên thanh niên biểu diễn. Những con lân với màu sắc rực rỡ múa lượn từng vòng theo nhịp trống đánh dồn dập. Mỗi bạn nhỏ đều có một chiếc đèn lồng ông sao, hoặc một chiếc mặt nạ. Không khí thật sôi nổi, vui vẻ. Tất cả chúng em đều thích nhất là phần phá cỗ. Nào hoa quả, bánh kẹo, đồ uống thật là hấp dẫn. Em cảm thấy rất vui vẻ và hạnh phúc.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 47
Tết Trung Thu năm nay, em được ông nội mua cho một chiếc đèn ông sao. Tối hôm đó, em cùng các bạn trong xóm rủ nhau đi rước đèn. Chúng em vừa đi vừa hát bài “Rước đèn ông sao”. Ông trăng to tròn, sáng rõ giống như đang cùng đi rước đèn với chúng em vậy. Tám giờ tối, chương trình “Đêm Hội Trăng Rằm” được tổ chức ở nhà văn hóa thôn. Trẻ em trong thôn đến xem rất đông. Mở đầu chương trình là tiết mục múa lân. Những chú lân nhiều màu sắc nhảy múa theo tiếng trống rộn ràng. Nhưng chị Hằng và chú Quậy được chúng em yêu thích hơn cả. Cuối chương trình, chúng em còn được phá cỗ. Đêm Trung thu thật vui vẻ.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 48
Vào dịp Tết Trung thu, em cảm thấy rất háo hức và mong đợi. Khung cảnh làng quê dưới ánh trăng thật đẹp. Khoảng tám giờ tối, trẻ con trong xóm đã xôn xao rủ nhau đi rước đèn. Cả nhóm vừa đi vừa hát bài “Chiếc đèn ông sao”. Tám giờ ba mươi, chương trình đón Tết trung thu diễn ra. Đầu tiên là tiết mục múa lân của các anh chị đoàn viên. Những chú lân rực rỡ sắc màu đang trình diễn trong tiếng trống rộn ràng. Sau đó, chị Hằng và chú Quậy xuất hiện với màn đối đáp hài hước. Chúng em còn được xem rất nhiều tiết mục văn nghệ hay. Phần cuối cùng được chờ đợi nhất là phá cỗ. Rất nhiều bánh kẹo, hoa quả, nước ngọt đã được chuẩn bị. Em cảm thấy rất vui vẻ và hạnh phúc.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 49
Năm nay, khu phố của em tổ chức chương trình đón Tết Trung thu. Tất cả trẻ con đều cảm thấy rất háo hức, chờ đợi. Khoảng tám giờ tối, em được bố đưa ra nhà văn hóa. Đêm nay, ông trăng thật tròn và sáng. Chương trình bắt đầu với tiết mục múa lân rất sôi động. Sau đó, chị Hằng và chú Quậy xuất hiện. Hai anh chị đã đặt ra những câu hỏi để chúng em trả lời. Bạn nào trả lời đúng sẽ nhận được quà. Cuối cùng là tiết mục phá cỗ được chờ đợi nhất. Rất nhiều bánh kẹo, hoa quả đã được chuẩn bị sẵn. Chúng em vừa phá cỗ, vừa rước đèn rất vui vẻ. Em rất thích ngày tết Trung thu.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 50
Hội Lim là một hội lớn ở tỉnh Bắc Ninh. Hàng năm, cứ như vậy hội Lim lại được mở vào ngày mùng 10 tháng giêng. Mọi người đi xem hội rất đông, có tất cả các lứa tuổi: già, trẻ và đặc biệt là có khách nước ngoài. Mọi người ăn mặc rất đẹp, nét mặt ai cũng vui tươi. Ở Lim, hội bắt đầu, mọi người tản ra từng nhóm để chơi những trò họ yêu thích. Hội Lim có rất nhiều trò vui như: đấu vật, đấu cờ, thi kéo co, thi chọi gà… Trên bến sông, dòng người không ngớt đổ về xem hát quan họ. Trên những chiếc thuyền được trang trí lộng lẫy, các liền anh, liền chị đang say sưa trong những làn điệu quan họ. Còn giữa bãi đất trống, các anh chị thanh niên đang nhún du bay bổng. Em rất yêu thích hội Lim và đặc biệt là trò chơi của hội.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 51
Hội Lim là một trong những lễ hội nổi tiếng ở Bắc Ninh. Hội được diễn ra vào ngày 13 tháng Giêng (âm lịch). Lễ hội diễn ra với rất nhiều hoạt động khác nhau gồm phần lễ và phần hội. Với phần lễ, người dân ở đây sẽ tổ chức các nghi thức truyền thống như cúng, tế. Còn phần hội, sẽ có nhiều hoạt động vui chơi, nghệ thuật được tổ chức. Đặc biệt nhất là các liền anh, liền chị ở trên thuyền rồng hát quan họ. Những làn điệu dân ca quan họ Bắc Ninh gửi gắm nét văn hóa truyền thống dân tộc. Ngoài ra còn có các trò chơi dân gian như: chọi gà, đánh đu, đấu vật… diễn ra vô cùng sôi nổi. Du khách đến đây cũng có thể mua hoặc thuê trang phục của các liền anh chị để chụp hình hoặc mua rất nhiều đồ lưu niệm xinh xắn. Hội Lim đã thể hiện một nét văn hóa của dân tộc Việt Nam.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 52
Quê em ở Bắc Ninh, nơi có di sản văn hóa phi vật thể được công nhận đó chính là làn điệu dân ca quan họ. Hàng năm, vào ngày 13 tháng Giêng hội Lim được tổ chức tại Tiên Du, Bắc Ninh. Trong khi lễ hội được diễn ra, có rất nhiều hoạt động. Cũng như các lễ hội khác, hội Lim được chia thành phần lễ và phần hội. Phần lễ tổ chức các nghi thức truyền thống như cúng, tế. Đến phần hội mới là phần du khách mong chờ. Trên hồ, sẽ có các liền anh, liền chị ở trên thuyền rồng hát quan họ. Những làn điệu trao duyên mượt mà, trong trẻo nghe sao mà da diết thế. Rất nhiều người đứng trên bờ cổ vũ và chụp hình. Trong khi phần hội diễn ra cũng có rất nhiều các trò chơi như chọi gà, đấu vật, ném còn… Du khách đến đây cũng có thể mua hoặc thuê trang phục của các liền anh chị để chụp hình hoặc mua rất nhiều đồ lưu niệm xinh xắn. Hội Lim không chỉ mang giá trị nhân văn mà còn mang giá trị kinh tế to lớn cho tỉnh Bắc Ninh.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 53
Cứ vào ngày mùng 6 tháng Giêng âm lịch là quê em lại tổ chức lễ hội Cổ Loa. Hội Cổ Loa được tổ chức ở xã Cổ Loa, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội. Đây là dịp để nhân dân tưởng nhớ công ơn của vua An Dương Vương, người đã sáng lập ra nước Âu Lạc, nhà nước đầu tiên của dân tộc Việt Nam. Phần lễ diễn ra với nhiều nghi thức rất trạng trọng như rước thần, tế lễ. Nhiều người đến hội Cổ Loa còn để cầu xin một năm mới bình an, tốt đẹp. Nhưng phần được nhiều người chờ đợi nhất là p hần hội được kéo dài tới rằm tháng giêng. Nhiều trò chơi dân gian hấp dẫn được tổ chức như: đánh đu, đấu vật, kéo co, leo dây, bắn cung nỏ, cờ người, thổi cơm thi, chọi gà, đánh đáo mẹt… Ngoài ra còn có các buổi biểu diễn văn nghệ như hát quan họ, múa rối nước rất hấp dẫn. Lễ hội Cổ Loa diễn ra đã lưu giữ lại những nét đẹp truyền thống của quê hương, đất nước.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 54
Lễ hội Cổ Loa được tổ chức vào ngày mùng sáu tháng giêng âm lịch. Hội Cổ Loa được tổ chức ở xã Cổ Loa, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội. Lễ hội nhằm tưởng nhớ công ơn của vua An Dương Vương, người đã sáng lập ra nước Âu Lạc. Hội gồm hai phần là phần lễ và phần hội. Phần lễ diễn ra với nhiều nghi thức rất trang trọng. Phần hội được tổ chức với nhiều trò chơi dân gian hấp dẫn được tổ chức như: đánh đu, đấu vật, kéo co… Cùng với các chương trình văn nghệ như hát quan họ, múa rối nước. Lễ hội thu hút rất nhiều khách thập phương đến tham dự.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 55
Mùng sáu tháng Giêng hằng năm, lễ hội Cổ Loa sẽ được tổ chức ở xã Cổ Loa, huyện Đông Anh, thành phố Hà Nội. Lễ hội gồm hai phần là phần lễ và phần hội. Phần lễ diễn ra với nhiều nghi thức trang trọng, nhằm tưởng nhớ công ơn của vua An Dương Vương. Còn phần hội sẽ tổ chức nhiều trò chơi dân gian như đánh đu, kéo co, chọi gà… Ngoài ra, nhiều chương trình nghệ thuật như hát quan họ, múa rối nước cũng được biểu diễn. Lễ hội Cổ Loa là một nét văn hóa truyền thống lâu đời của mảnh đất Đông Anh (Hà Nội).
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 56
Năm nào cũng vậy, cứ mỗi dịp Tết Nguyên đán là em lại được theo mẹ về quê ngoại để xem hội thi nấu cơm mừng lúa mới. Trên sân đình, người từ khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Mọi người đều mặc đồ mới, lịch sự và sạch đẹp. Biểu ngữ “Chào Xuân mới - Vui mùa lúa mới” treo ở cổng đình màu đỏ thắm chào đón mọi người. Hội được khai mạc bằng lễ dâng hương và văn nghệ có chủ đề về nghề nông. Bà con nông dân diễn kịch, mặt mũi phấn son rất hài hước. Dân làng diễn vở kịch trồng cây lúa nước để tưởng nhớ Thần Nông. Ngày hôm sau, dân làng tổ chức hội thi nấu cơm. Mỗi đội nấu cơm có ba người, xúm xít nấu nồi cơm bé tẹo sao cho chín thơm ngon trong ba hồi trống thúc. Bà con xem hội hò reo cổ vũ. Không khí ngày hội thật náo nức. Ngày Tết, được đi chơi đã vui, được dự hội thi nấu cơm sôi động còn vui hơn. Em yêu biết bao nhiêu cánh đồng xuân đang bước vào mùa gặt hái.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 57
Lễ hội thổi cơm diễn ra ở làng Đồng Vân, xã Đồng Tháp, huyện Đan Phượng. Hội thường được tổ chức vào ngày rằm tháng giêng. Hội thi bắt đầu, trống chiêng điểm ba hồi, các đội dự thi xếp hàng trang nghiêm làm lễ dâng hương tưởng nhớ công ơn của các vị thành hoàng làng. Phần thi bắt đầu bằng việc lấy lửa trên ngọn cây chuối cao. Khi tiếng trống vang lên, bốn thanh niên của bốn đội sẽ leo lên thân cây chuối được bôi mỡ. Đội lất được nén hương mang xuống sẽ được ban tổ chức phát cho ba que diêm châm vào hương chảy thành ngọn lửa. Những người khác thì giã thóc, giần sàng thành gạo, lấy nước và thổi cơm. Sau một giờ, những nồi cơm lần lượt được đem trình bày. Tiêu chí chấm điểm theo ba tiêu chuẩn: gạo trắng, cơm dẻo và không có cơm cháy. Hội thi diễn ra mang nhiều giá trị văn hóa của dân tộc.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 58
Hội thi thổi cơm được tổ chức ở làng Đồng Vân, xã Đồng Tháp, huyện Đan Phượng. Hội thường được tổ chức vào ngày rằm tháng giêng. Khi trống chiêng điểm ba hồi, các đội dự thi xếp hàng trang nghiêm làm lễ dâng hương tưởng nhớ công ơn của các vị thành hoàng làng. Mở đầu là công việc lấy lửa trên ngọn cây chuối cao. Người dự thi các đội leo nhanh lên thân cây chuối rất trơn để lấy được nén hương mang xuống. Khi lấy được nén hương mang xuống, ban tổ chức phát cho ba que diêm châm vào hương chảy thành ngọn lửa. Những người khác thì giã thóc, giần sàng thành gạo, lấy nước và thổi cơm. Những nồi cơm nho nhỏ treo dưới những cành cong hình cánh cung được cắm rất khéo léo từ dây lưng uốn về trước mặt. Tay cầm cần, tay cầm đuốc đung đưa cho ánh lửa bập bùng. Sau một giờ, những nồi cơm lần lượt được đem trình bày. Ban giám khảo sẽ chấm điểm theo các tiêu chí gồm gạo trắng, cơm dẻo và không có cơm cháy. Hội thi thường diễn ra rất sôi nổi và hấp dẫn.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 59
Lễ hội đền Voi Phục diễn ra vào khoảng mùng 9 và mùng 10 tháng 2 âm lịch. Hội được tổ chức ở sân đền Voi Phục (Ba Đình, Hà Nội). Những người trong đội nghi thức mặc trang phục truyền thống trang trọng. Không khí vô cùng trang nghiêm. Mở đầu là lễ dâng hương đọc văn tế, sau đó là lễ rước Thánh đi du xuân. Mọi người thường đến đây để cầu lễ cầu bình an, tiền tài… Hình ảnh lễ rước kiệu còn mang ý nghĩa kiệu thánh đi vi hành ban lộc ban phúc cho nhân dân. Lễ hội đã thể hiện truyền thống văn hóa đặc sắc của quê hương em.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 60
Vào mồng năm tháng giêng hàng năm, hội Gò Đống Đa bắt đầu diễn ra. Hội tổ chức tại Gò Đống Đa. Mọi người đi xem rất đông, ai cũng muốn xem tượng đài Quang Trung. Hội bắt đầu bằng hoạt động tưởng nhớ tới anh hùng áo vải Quang Trung Nguyễn Huệ. Hội có những trò chơi như: chơi cờ, đánh đu, chọi gà… Khi hội kết thúc, em vẫn thấy nuối tiếc và nhớ tới vị anh hùng áo vải Nguyễn Huệ. Em sẽ học thật giỏi để phục vụ đất nước. Hội Gò Đống Đa đã để lại ấn tượng thật sâu sắc cho em.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 61
Ở quê em có một hội lớn lắm. Đó là lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn – Hải phòng, nổi tiếng trên khắp các vùng miền cả nước. Nhân dân ta có câu: “Dù ai buôn đâu bán đâu, mùng chín tháng tám thì về chọi trâu”. Vào ngày hội du khách khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Trước khi bắt đầu chọi trâu có một màn múa cờ truyền thống rất đặc sắc. Sau đó các cụ già làng dắt trâu ra thế là bắt đầu một ngày hội chọi trâu. Con trâu thứ nhất là số 87. Con trâu thứ hai là số 89. Con trâu số 89 là con trâu của làng em. Hai con trâu hùng hổ đánh nhau. Sau bao nhiêu trận đấu quyết liệt là những tiếng reo hò của khán giả. Ông trâu số 89 của làng em đã chiến thắng. Ông trâu ấy sẽ mang vinh quang, tự hào và cả sự sung túc cho làng em. Em rất thích hội chọi trâu bởi hội chọi trâu chứng minh sự thịnh vượng của quê hương em.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 62
Cứ mỗi mùa xuân đến, làng em lại tổ chức lễ hội mừng xuân. Trong hội có rất nhiều trò chơi dân gian hấp dẫn, nhưng em ấn tượng nhất là trò đánh đu. Trò chơi được tổ chức trong sân của đình làng, những người đi xem hội ai cũng ăn vận đẹp đẽ và lịch sự, trên khuôn mặt mỗi người ai nấy đều mang thần sắc vui tươi, hớn hở. Cột đu được dựng lên từ những cây tre to, chắc khỏe dẻo dai có thể chịu được sức nặng của 3 - 4 người mà không bị gãy. Có nhiều cách chơi đu, đánh đu đơn hoặc đôi, riêng làng em chọn cách đánh đu đôi nam nữ để thể hiện tinh thần đoàn kết giữa những người trong đội với nhau và tăng sự hứng thú, hấp dẫn. Lần lượt các đội chơi vào đánh đu theo thứ tự đã bốc thăm trước đó, hai người chơi bước lên bàn đu, đối mặt với nhau, sau đó dùng sức của đôi chân để nhún cho đu bay cao, bay thật đẹp mắt, điệu nghệ, trong tiếng trống gõ liên hồi cùng với sự hò reo cổ vũ rộn ràng của người xem. Đội nào làm cho đu bay càng cao, càng gần đỉnh đu, thậm chí nếu khéo léo có thể khiến bàn đu bay qua ngọn đu một vòng thì cơ hội thắng cuộc sẽ rất cao. Trò chơi này yêu cầu sự phối hợp nhịp nhàng của cả hai người chơi, kèm theo đó là yếu tố về sức khỏe và một chút dũng cảm bởi vì đây là một trò chơi khá mạo hiểm, mà không phải ai cũng có đủ can đảm để thử. Trò chơi vốn là một phần không thể thiếu của hội làng mừng xuân, góp phần làm cho không khí tết thêm tưng bừng, rộn rã, dân làng càng thêm yêu thương, gắn bó với quê hương.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 63
Ngoài các trò chơi dân gian như nhảy dây, đô vật hay đánh đu… em còn biết thêm một trò chơi khá vui thường diễn ra trong các lễ hội mùa xuân đó là trò chọi gà. Thường thì gà chọi là những chú gà trống, to cao khỏe mạnh, có hai cặp giò chắc nịch, đầy cơ bắp, với hai cái cựa vừa dài vừa nhọn. Cả người con gà mang một màu đỏ tía, chúng có khá ít lông, những chú gà chiến này được chủ nhân chăm sóc rất kỹ càng để chuẩn bị cho những trận sống mái với gà chiến của đối thủ. Người ta chọn một khu đất trống, sạch sẽ làm sân chọi, người chơi mang gà của mình đến, rồi bốc thăm quyết định lượt thi và đối thủ. Người đến xem đông đúc, quây thành một vòng tròn nhỏ như lớp rào chắn cho sân thi đấu. Bắt đầu trận chọi gà hai bên đem gà chọi của mình ra giữa sân và thả chúng ra. Những người xem ra sức cổ vũ, hò hét cho hai “vận động viên”. Không phụ lòng khán giả, hai chú gà bắt đầu lao vào chọi nhau, lúc thì dùng mỏ để mổ đối phương, lúc thì dùng chân đá, đòn nào đòn đấy dứt khoát, mạnh mẽ. Cho đến khi một con gà có dấu hiệu yếu thế, bị bên kia hạ gục thì trọng tài sẽ cho dừng trận đấu và quyết định thắng thua, sau đó cho hai bên mang gà của mình về chăm sóc. Đây là một trò vui khá hấp dẫn và trở thành nét văn hóa đặc sắc trong nhiều lễ hội, tuy nhiên hiện nay cũng có một số tiêu cực từ việc chơi chọi gà, cần phải tích cực khắc phục, tránh làm xấu đi hình ảnh của các lễ hội.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 64
Trước sân đình rộng lớn ở làng quê, mọi người đứng đông và chật như nêm tạo thành một vòng tròn người. Giữa vòng tròn là hai anh thanh niên đang chơi trò đu quay. Mọi người tham dự lễ hội thật náo nhiệt. Quần áo đẹp đủ màu sắc, không khí tưng bừng hơn với tiếng hò reo cổ vũ và tán thưởng. Ngang tầm với lá cờ ngũ sắc, dáng đu đưa của hai anh thanh niên khiến người xem nín thở theo dõi. Họ nắm chắc tay đu để đánh những khoảng xa và cao. Họ phải rất dũng cảm và điệu nghệ. Mọi người ngước nhìn theo từng nhịp chao đảo của hai anh. Sau mỗi lần lộn vòng, tiếng hò reo vang lên như sấm dậy. Không khí vô cùng vui tươi và sôi nổi.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 65
Đầu tháng Giêng, hội làng của em được tổ chức ngay tại sân đình. Trước ngày diễn ra lễ hội, cổng đình được trang trí với cờ phướn treo đu màu sắc, rực rỡ và vui mắt. Biểu ngữ “Mừng Đảng, Mừng Xuân” treo cao ngay cổng chào đón mọi người đến đình xem hội. Mọi người ăn mặc lịch sự, quần áo mới trang trọng, các bà, các chị diện áo mới còn thơm phức mùi vải sợi. Hội làng được khai mạc bằng lễ dâng hương cúng tổ tiên, thành hoàng thật long trọng. Sau lễ dâng hương là hội thi kéo co của các đội trong làng. Trên quãng sân rộng, sau hồi trống dài nổi lên, các đội kéo co gò lưng kéo sợi dây về phía mình. Theo nhịp trống, người xem hội hò reo cổ vũ thật hào hứng, sôi nổi. Em thật vui và yêu thích xem hội kéo co. Hội làng gắn kết tình yêu quê hương. Em thấy yêu quê mình tha thiết.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 66
Năm nào cũng vậy, cứ mỗi dịp Tết Nguyên đán là em lại được theo mẹ về quê ngoại để xem hội thi nấu cơm mừng lúa mới. Trên sân đình, người từ khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Mọi người đều mặc đồ mới, lịch sự và sạch đẹp. Biểu ngữ “Chào Xuân mới - Vui mùa lúa mới” treo ở cổng đình màu đỏ thắm chào đón mọi người. Hội được khai mạc bằng lễ dâng hương và văn nghệ có chủ đề về nghề nông. Bà con nông dân diễn kịch, mặt mũi phấn son rất hài hước. Dân làng diễn vở kịch trồng cây lúa nước để tưởng nhớ Thần Nông. Ngày hôm sau, dân làng tổ chức hội thi nấu cơm. Mỗi đội nấu cơm có ba người, xúm xít nấu nồi cơm bé tẹo sao cho chín thơm ngon trong ba hồi trống thúc. Bà con xem hội hò reo cổ vũ. Không khí ngày hội thật náo nức. Ngày Tết, được đi chơi đã vui, được dự hội thi nấu cơm sôi động còn vui hơn. Em yêu biết bao nhiêu cánh đồng xuân đang bước vào mùa gặt hái.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 67
“Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày giỗ Tổ mùng Mười tháng Ba”
Mỗi năm vào ngày mùng 10 tháng 3 âm lịch, dòng người khắp cả nước lại cùng nhau đổ về Việt Trì, Phú Thọ để tham gia lễ hội Đền Hùng hay còn gọi là giỗ tổ Hùng Vương. Cả nhà em cũng hòa trong không khí đó. Hội Đền Hùng kéo dài trong bốn ngày từ mùng 8 đến ngày 11 tháng 3 âm lịch hàng năm, gồm có hai phần là phần lễ và phần hội. Phần lễ được cử hành rất long trọng, đồ cúng gồm có một đầu lợn, một đầu dê và một đầu bò, ngoài ra còn có bánh chưng xanh, xôi nhiều màu và bánh dày. Sau khi các chức sắc, bô lão vào tế lễ thì đến lượt người dân ở tứ phương vào tế lễ để tỏ lòng thành kính, biết ơn với vua Hùng và cầu mong cho mình những điều tốt đẹp. Tiếp theo, vui nhất phải kể đến hội rước kiệu. Những chiếc kiệu được sơn son thiếp vàng, người đi rước mang khăn đóng áo dài, hoặc kiểu trang phục của quan lại thời xưa trông thật đặc sắc. Nếu như đám rước kiệu nào chiến thắng trong buổi lễ năm nay thì năm sau sẽ được vinh dự rước kiệu lên đền Thượng tham gia vào phần quốc lễ. Nhìn từ xa xa, chỉ thấy đoàn người đông như kiến với đủ loại trang phục, màu sắc khác nhau chen chúc đi xem hội, ai nấy đều vui mừng, háo hức. Xung quanh khu vực đền Hùng cắm rất nhiều cờ hội với các màu xanh đỏ, tím, vàng làm cho không khí trở nên rộn ràng, náo nhiệt vô cùng. Vì lượng người đổ về đây dự hội rất đông nên có một lực lượng công an tiến hành giữ vững an ninh, trật tự để đảm bảo cho ngày hội diễn ra suôn sẻ. Lễ hội Đền Hùng là một nét văn hóa đặc sắc của dân tộc ta, cần được giữ vững và phát huy đến muôn đời sau.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 68
Quê gốc tôi vốn ở Hà Nội, nơi đây có rất nhiều lễ hội nhưng nổi tiếng nhất phải kể đến lễ hội chùa Hương. Chùa Hương là một tập hợp các kiến trúc đền đài, hang động, rừng núi phối hợp với nhau tạo nên một cảnh sắc kết hợp giữa nhân tạo và tự nhiên đầy tinh tế. Cứ mỗi độ tết đến xuân về là hàng nghìn phật tử, du khách từ khắp mọi miền đất nước lại nô nức tìm về đây dự hội. Cũng như nhiều lễ hội khác, lễ hội chùa Hương gồm có phần lễ và phần hội, phần lễ được thực hiện khá đơn giản, người đi hội lần lượt dâng những mâm hương đèn, hoa quả và đồ chay đầy ắp, rồi thành kính khấn vái, mọi người đều quan niệm rằng phần lễ có nhiều thì mới tỏ được hết tấm lòng thành kính của bản thân. Những ngày này, thỉnh thoảng các sư mới đến tụng kinh niệm phật khoảng nửa giờ. Không khí rất yên tĩnh, trang nghiêm, khắp nơi đều thoang thoảng mùi thơm của nhang khói, làm cho ngày hội thêm phần linh thiêng, thanh tịnh. Phần hội thì vui hơn nhiều, mọi người chèo thuyền vãn cảnh chùa, cảnh động, tiếp đến là hành trình leo núi, ngắm cảnh sắc thiên nhiên nơi đất Phật, tâm hồn mỗi người như được hưởng làn gió mới, thoải mái, tịnh tâm, lại càng tin yêu cuộc sống. Trong những ngày diễn ra lễ, chùa Hương lúc nào cũng đông vui, tấp nập, khắp các đền miếu, nhang khói tỏa ra nghi ngút, không khí lễ hội bao trùm lên cảnh vật. Đây là một nét đẹp văn hóa đặc sắc của dân tộc – tín ngưỡng Phật giáo, hướng con người đến chữ thiện, chữ nhẫn, mang đậm tính nhân văn, cần được giữ gìn và phát huy hơn nữa.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 69
Cứ tới rằm tháng ba hàng năm, người dân làng Bá Dương Nội quê em lại nô nức tham gia hội thi thả diều. Theo lời bà kể, lễ hội này tổ chức để tưởng nhớ công ơn của tướng Nguyễn Cả, người con của làng đã có công giúp Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn 12 sứ quân. Vì vậy, ngay từ sáng sớm, những người dự thi và khán giả đã đứng chật sân đình. Nhìn lên bầu trời, hàng trăm chiếc diều với nhiều hình dáng và màu sắc đang đua nhau bay lượn. Tiếng sáo diều trầm bổng, hòa quyện tạo thành một bản nhạc vi vút suốt cả ngày. Diều nào bay cao nhất, âm thanh ngân vang nhất sẽ giành chiến thắng. Em rất yêu thích và tự hào về truyền thống tốt đẹp của quê hương.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 70
Hội Đền Gióng là một trong những lễ hội em đã được tham dự. Lễ hội được tổ chức vào tháng giêng âm lịch hàng năm. Sáng mùng 6 Tết, hàng ngàn người dân cùng du khách thập phương trẩy hội đền Sóc (hội Gióng) tại xã Phù Linh, huyện Sóc Sơn, Hà Nội. Hội Gióng kéo dài đến hết mùng 8 âm lịch, là một trong những lễ hội lớn của Hà Nội. Ngay từ sáng sớm, người dân Phù Linh rước tám lễ vật truyền thống của các thôn làng gồm giò hoa tre, ngựa sắt, voi chiến, trầu cau, ngà voi, cỏ voi, kiệu tướng, cầu húc về khu di tích thờ Thánh Gióng. Cuối cùng, mọi người sẽ đến cửa cung đền Thượng để xin tán lộc. Lễ hội diễn ra hết sức sôi động và nghiêm trang. Nhiều người từ khắp mọi nơi đã đến đây để tham dự lễ hội.
Kể về một ngày hội mà em biết - Mẫu 71
Lễ hội mà may mắn em đã được tham dự, đó chính là lễ hội Đền Bia, đây là lễ hội thường được tổ chức vào mỗi dịp hai mươi tháng giêng hàng năm. Đền Bia là một ngôi đền nằm ở xã Cẩm Văn, huyện Cẩm Giàng, tỉnh Hải Dương. Ngôi đền thờ danh y Tuệ Tĩnh, một vị lương y nổi tiếng của Việt Nam. Lễ hội diễn ra với không khí thành kính, trang nghiêm. Đoàn rước tượng gồm mười lăm người. Trong đó có đoàn năm người rước kiệu của đại danh y Tuệ Tĩnh - một bức tượng màu đỏ ngồi uy nghi, trang nghiêm. Xung quanh chiếc kiệu là một tấm màn màu đỏ trông thật huyền bí. Những người đi bên cạnh, người thì cầm cờ, người thì đánh trống, đánh chiêng. Sau lễ rước, mọi người đều thắp hương rồi thành kính cầu xin những điều tốt đẹp sẽ đến với gia đình mình. Đây là lần đầu tiên em được tham dự một buổi lễ hội như vậy. Chính vì vậy, em cảm thấy đây là một chuyến đi vô cùng bổ ích.