Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm hay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm
Đề bài: Nêu cảm nghĩ về văn bản “Giọt sương đêm”
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm - Mẫu 1
Đoạn trích "Giọt sương đêm" của Trần Đức Tiến đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng bạn đọc và gợi ra nhiều suy ngẫm cho mỗi người về quê hương, nguồn cội. Dưới ngòi bút tài hoa của nhà văn, chân dung của các loài vật hiện lên vô cùng đẹp đẽ, sống động. Bọ Dừa vì mải miết mưu sinh mà quên đi quê hương mình. Đến một ngày vô tình trở thành người khách trọ, khi giọt sương đêm vô tình làm lạnh cổ, vị khách mới sực tỉnh và da diết nhớ về quê hương để rồi vị khách quyết định trở về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Chính guồng quay bất tận của cơm áo gạo tiền đã cuốn con người vào trong những lo toan vụn vặt mà quên đi suối nguồn của yêu thương. Đó chính là khoảnh khắc thức tỉnh của nhân vật và cũng là bài học sâu sắc mà tác giả gửi đến bạn đọc chúng ta. Những ai đang mưu sinh nơi đất khách quê người, những ai vì một lí do nào đó phải xa quê để bươn chải, hãy lắng lòng một chút để nghĩ về mẹ cha, về tổ tông, nguồn cội. Qua văn bản "Giọt sương đêm", bạn đọc không chỉ thấy được thế giới nhiều màu sắc của các loài vật, mà qua sự thức tỉnh của Bọ Dừa, chúng ta còn rút ra bài học cho chính bản thân mình: dù bạn là ai hay ở đâu trên địa cầu này thì hãy luôn nhớ về tổ tông, nguồn cội và quê hương yêu dấu của chúng ta.
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm - Mẫu 2
Truyện Giọt sương đêm của nhà văn Trần Đức Tiến đã xây dựng một tình huống đơn giản nhưng giàu ý nghĩa. Nhân vật chính trong tác phẩm là một loài vật - Bọ Dừa. Tình cờ dừng chân tại xóm trọ Bờ Dậu. Ở đó, Bọ Dừa đã gặp gỡ Thằn Lằn và nhận được lời mời vào nghỉ tạm trong chiếc bình - nhà của Thằn Lằn. Nghĩ đến những lần bị bọn trẻ bắt cóc, Bọ Dừa bị ám ảnh bởi những cái nhà giam tăm tối, nên đã từ chối lời đề nghị. Ông quyết định ngủ tạm dưới vòm trúc. Xóm Bờ Giậu nhiều âm thanh khiến vị ông khó ngủ. Bất ngờ, một giọt sương nhằm trúng cổ ông khách khiến Bọ Dừa nhớ đến quê hương. Nhân vật Bọ Dừa ngoài những tập tính của loài vật, thì được xây dựng với những đặc điểm, hành động của con người. Với cách xây dựng này, nhà văn đã giúp tác phẩm của mình trở nên sinh động, hấp dẫn hơn. Từ nhân vật Bọ Dừa, người đọc đã suy ngẫm được nhiều bài học nhân sinh sâu sắc. Đó là bài học về sự biết ơn nguồn cội. Chúng ta có thể bắt gặp hình ảnh của bản thân trong chính nhân vật này. Con người đến khi trưởng thành thường rời xa quê hương để mưu sinh. Guồng quay bất tận của cuộc sống đã cuốn con người vào trong những lo toan vụn vặt mà quên đi những điều tưởng chừng như là thân thuộc nhất. Khoảnh khắc thức tỉnh của nhân vật Bọ Dừa hay cũng chính là bài học sâu sắc mà tác giả gửi đến mỗi người - tấm lòng biết ơn, hướng về quê hương.
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm - Mẫu 3
Trong truyện Giọt sương đêm của nhà văn Trần Đức Tiến, nhân vật Bọ Dừa đem đến cho người đọc nhiều suy ngẫm. Bọ Dừa là một vị khách tình cờ đến xóm Bờ Giậu để tìm chỗ trọ qua đêm. Nhân vật được xây dựng mang những đặc điểm của con người. Một ông khách từng trải, đi qua những ngày tháng mưu sinh nơi đất khách. Đồng thời, Bọ Dừa vẫn có những đặc điểm của loài vật, đó là từng sợ hãi đến ám ảnh những khoảnh khắc bị bọn trẻ bắt cóc, bị giam hãm trong những chiếc hộp. Trong đêm khuya, từ vòm lá trúc rơi xuống một giọt sương, khiến Bọ Dừa sực tỉnh, chợt nhớ về những điều đã qua. Từ nhân vật này, bạn đọc ngẫm ra được nhiều bài học nhân sinh sâu sắc. Đó là bài học về sự biết ơn nguồn cội mà nhân vật đã vô tình lãng quên. Và nhờ có giọt sương đêm cũng như khung cảnh quen thuộc của xóm Bờ Giậu đã khiến vị khách nhớ về quê hương. Nhà văn đã xây dựng thành công nhân vật Bọ Dừa với một tình tiết nhẹ nhàng nhưng để lại cho câu chuyện nhiều dư âm sâu lắng.
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm - Mẫu 4
Giọt sương đêm của nhà văn Trần Đức Tiến đã để lại cho người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc. Nhà văn đã khắc họa chân dung thế giới loài vật hiện lên vô cùng độc đáo. Nhân vật chính là ông khách Bọ Dừa sau một hành trình dài dừng chân bên xóm trọ Bờ Giậu để tìm một chỗ ngủ. Khung cảnh làng quê thân thuộc và giọt sương đêm vô tình đánh thức nỗi nhớ quê hương khiến Bọ Dừa quyết định sáng hôm sau sẽ trở về quê hương của mình. Qua câu chuyện của Bọ Dừa, nhà văn muốn gửi gắm một bài học ý nghĩa. Đôi khi guồng quay bộn bề của cuộc sống mưu sinh đã kéo con người ta quên đi mất những điều quý giá. Những ai đang mưu sinh nơi đất khách quê người, đừng quên mất quê hương, nguồn cội của mình. Bài học đem đến cho chúng ta những ý nghĩa sâu sắc trong cuộc sống.
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm - Mẫu 5
Nhân vật Bọ Dừa trong văn bản Giọt sương đêm của nhà văn Trần Đức Tiến là nhân vật để lại trong bạn đọc nhiều suy ngẫm. Thật vậy, Bọ Dừa được xây dựng trong truyện là một vị khách tình cờ đến xóm trọ để qua đêm sau rất nhiều ngày tháng bôn ba. Bọ Dừa là người từng trải, vị khách đã từng đi qua những ngày tháng mưu sinh, từng sợ hãi đến ám ảnh những khoảnh khắc bị bọn trẻ bắt cóc, bị giam hãm trong những chiếc hộp. Vị khách đã quen ngủ dưới vòm trúc giống như việc quen thuộc với cuộc sống bôn ba. Và đêm khuya tình cờ, từ vòm lá trúc rơi xuống một giọt sương, làm lạnh toát cơ thể Bọ Dừa và khiến nhân vật sực tỉnh, chợt nhớ về những điều đã qua. Có thể nói, từ nhân vật Bọ Dừa, bạn đọc ngẫm ra được nhiều bài học nhân sinh sâu sắc. Đó là bài học về sự biết ơn nguồn cội mà nhân vật đã vô tình lãng quên. Bọ Dừa vì mưu sinh mà dành nhiều ngày tháng để bươn chải đó đây, lấy những tán cây làm nhà để rồi một đêm tình cờ, giọt sương đêm rơi xuống đã khiến vị khách nhớ da diết những kỉ niệm và thời thơ ấu và rồi ông quyết định chuẩn bị cho một chuyến hành hương. Nhờ giọt sương tình cờ mà nhân vật đã nhận được bài học thấm thía sâu sắc về lòng biết ơn đối với nguồn cội. Có thể nói, nhà văn đã xây dựng thành công nhân vật Bọ Dừa và các tình tiết một cách nhẹ nhàng nhưng thấm thía và để lại cho câu chuyện nhiều dư âm.
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm - Mẫu 6
Trần Đức Tiến là một nhà văn viết khá nhiều cho thiếu nhi. Các tác phẩm của ông mang nét tinh tế, hồn nhiên. Truyện Giọt sương đêm đã đem đến cho người đọc cảm nhận như vậy.
Truyện Giọt sương đêm thuộc thể loại truyện đồng thoại, với các nhân vật trong truyện được xây dựng là thế giới loài vật. Nhân vật chính là một ông khách Bọ Dừa tình cờ đi qua xóm trọ Bờ Giậu để xin ngủ nhờ một đêm. Ở đó, Bọ Dừa đã gặp gỡ Thằn Lằn và nhận được lời mời vào nghỉ tạm trong chiếc bình - nhà của Thằn Lằn. Nhưng Bọ Dừa lại bị ám ảnh bởi những cái nhà giam tăm tối, ông đã quyết định ngủ tạm dưới vòm trúc. Bất ngờ, một giọt sương nhằm trúng cổ ông khách khiến Bọ Dừa nhớ đến quê hương. Sáng hôm sau, Thằn Lằn hỏi thăm. Bọ Dừa kể lại chuyện đêm qua rồi từ biệt Thằn Lằn để trở về quê.
Nhà văn đã xây dựng cho người đọc thấy được ở nhân vật của mình những nét đặc điểm của một con người. Bọ Dừa là người từng trải, vị khách đã từng đi qua những ngày tháng mưu sinh vất vả. Ông đã từng sợ hãi đến ám ảnh những khoảnh khắc bị bọn trẻ bắt cóc, bị giam hãm trong những chiếc hộp. Hay như T hằn Lằn thì hiện lên với vẻ lịch sự, nhiệt tình của chủ nhà. Thằn Lằn đã đề nghị cho ở nhờ, hỏi để báo tin và ái ngại trước việc Bọ Dừa không ngủ được. Sau khi từ biệt Bọ Dừa, Thằn Lằn đến báo tin cho cụ giáo Cóc về sự xuất hiện của Bọ Dừa. Đặc biệt là cụ giáo Cóc - đúng với tên gọi của mình đây là một nhân vật có vốn am hiểu sâu rộng, suy nghĩ sâu sắc và thấu đáo. Với cách xây dựng này, truyện trở nên hấp dẫn, thu hút người đọc hơn.
Không chỉ vậy, nhà văn còn xây dựng thế giới trong truyện thật sinh động. Xóm Bờ Giậu hiện lên với những nét đẹp bình dị của làng quê Việt Nam: “Sương rơi lần trong tiếng thở dài của gió. Lá cây xào xạc”; những âm thanh quen thuộc của côn trùng: “Tiếng Tắc Kè khuya khoắt gọi cửa, hay cả tiếng Ốc Sên nhẹ nhàng trườn qua chiếc lá rụng”. Khung cảnh đó, âm thanh đó đã khiến cho nhân vật Bọ Dừa nhớ về quê hương của mình. Đặc biệt nhất là chi tiết “giọt sương” đánh thức trong Bọ Dừa một nỗi niềm tha thiết hướng về cội nguồn. Nhờ giọt sương tình cờ mà nhân vật đã nhận được bài học thấm thía sâu sắc về lòng biết ơn đối với nguồn cội. Nhà văn đã xây dựng thành công nhân vật Bọ Dừa và các tình tiết một cách nhẹ nhàng nhưng thấm thía và để lại cho câu chuyện nhiều dư âm.
Sau khi đọc truyện ngắn Giọt sương đêm, mỗi người đã hiểu được rằng đôi khi cuộc sống bận rộn khiến con người quên đi những điều gần gũi, thân thuộc. Và quê hương luôn là bến đỗ bình yên nhất đối với mỗi người.
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm - Mẫu 7
Tác phẩm “Giọt sương đêm” của nhà văn Trần Đức Tiến đã đem đến cho người đọc những cảm nhận sâu sắc.
Truyện được nhà văn xây dựng một tình huống đơn giản nhưng giàu ý nghĩa. Nhân vật chính trong tác phẩm là một loài vật - Bọ Dừa. Tình cờ dừng chân tại xóm trọ Bờ Dậu. Ở đó, Bọ Dừa đã gặp gỡ Thằn Lằn và nhận được lời mời vào nghỉ tạm trong chiếc bình - nhà của Thằn Lằn. Nghĩ đến những lần bị bọn trẻ bắt cóc, Bọ Dừa bị ám ảnh bởi những cái nhà giam tăm tối, nên đã từ chối lời đề nghị. Ông quyết định ngủ tạm dưới vòm trúc. Xóm Bờ Giậu nhiều âm thanh khiến vị ông khó ngủ. Bất ngờ, một giọt sương nhằm trúng cổ ông khách khiến Bọ Dừa nhớ đến quê hương. Sáng hôm sau, Thằn Lằn hỏi thăm. Bọ Dừa kể lại chuyện đêm qua rồi từ biệt Thằn Lằn để trở về quê. Các nhân vật trong truyện đều là các loài vật - một đặc trưng tiêu biểu của truyện đồng thoại. Các nhân vật này ngoài những tập tính của loài vật, thì được xây dựng với những đặc điểm, hành động của con người. Với cách xây dựng này, nhà văn đã giúp tác phẩm của mình trở nên sinh động, hấp dẫn hơn.
Từ nhân vật Bọ Dừa, người đọc đã suy ngẫm được nhiều bài học nhân sinh sâu sắc. Đó là bài học về sự biết ơn nguồn cội mà nhân vật đã vô tình lãng quên. Chúng ta có thể bắt gặp hình ảnh của bản thân trong chính nhân vật này. Con người đến khi trưởng thành thường rời xa quê hương để mưu sinh. Guồng quay bất tận của cuộc sống đã cuốn con người vào trong những lo toan vụn vặt mà quên đi những điều tưởng chừng như là thân thuộc nhất. Khoảnh khắc thức tỉnh của nhân vật Bọ Dừa hay cũng chính là bài học sâu sắc mà tác giả gửi đến mỗi người - tấm lòng biết ơn, hướng về quê hương.
Truyện ngắn Giọt sương đêm giúp người đọc nhận ra rằng đôi khi cuộc sống bận rộn khiến con người quên đi những điều gần gũi, thân thuộc. Và quê hương luôn là bến đỗ bình yên nhất đối với mỗi người.
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm - Mẫu 8
Trong văn học, Trần Đức Tiến nổi tiếng với sự đóng góp đặc biệt của mình vào thế giới văn học dành cho thiếu nhi. Các tác phẩm của ông được biết đến với sự tinh tế và sự hồn nhiên đầy ngọt ngào. Trong số những sáng tác của ông, truyện ngắn “Giọt Sương Đêm” đã thực sự khiến cho người đọc có được trải nghiệm đầy ấn tượng.
Tác phẩm này thuộc thể loại truyện đồng thoại, nơi mà các nhân vật được hình thành dưới hình ảnh của loài vật và tồn tại trong một thế giới tươi đẹp và sống động. Câu chuyện bắt đầu khi một ông khách là Bọ Dừa, một con vật bé nhỏ và khá khách duyên, tình cờ bước vào xóm trọ Bờ Giậu và xin được nghỉ lại qua đêm. Tại đây, Bọ Dừa đã gặp gỡ Thằn Lằn, một nhân vật ấm áp và lịch lãm, và nhận lời mời từ Thằn Lằn để nghỉ tạm trong ngôi nhà bình dị của cô. Tuy nhiên, trong lòng Bọ Dừa lại ẩn chứa nỗi ám ảnh khi đối mặt với những hình ảnh kỳ quái và những căn nhà bí ẩn. Điều này khiến cho ông quyết định ngủ ngoài trời dưới bóng mát của những cây trúc. Đúng vào lúc đó, một giọt sương nhẹ nhàng rơi trúng cổ của ông Bọ Dừa, đánh thức trong ông một ký ức về quê hương và sự trân trọng đối với nguồn cội.
Sáng hôm sau, Thằn Lằn đến thăm và Bọ Dừa đã chia sẻ về cuộc trải nghiệm đêm qua với cô. Sau khi nói lời từ biệt Thằn Lằn, Bọ Dừa đã đến gặp cụ giáo Cóc để chia sẻ về cuộc phiêu lưu của mình tại Bờ Giậu. Cụ giáo Cóc, một nhân vật thâm tâm và tinh tế, lắng nghe một cách chân thành và sau đó, ông cùng nhau suy ngẫm về những bài học quý báu mà cuộc gặp gỡ này mang lại.
Truyện “Giọt Sương Đêm” của Trần Đức Tiến đã thành công trong việc xây dựng nên những nhân vật độc đáo, mang trong mình những đặc điểm và cảm xúc của con người. Bọ Dừa, một con vật nhỏ bé, trở thành biểu tượng của những người trải qua cuộc sống khó khăn và những nỗi sợ hãi, nhưng vẫn giữ lại trong mình lòng biết ơn và khát khao trở về nguồn cội. Trong khi đó, Thằn Lằn thể hiện sự lịch lãm và sự nhiệt tình của một chủ nhà đón khách. Cuộc gặp gỡ với cụ giáo Cóc, một người có sự hiểu biết sâu rộng và tinh thần thấu hiểu, đánh dấu sự xuất hiện của một nhân vật có trí thức và thông thái. Với cách viết tinh tế như vậy, Trần Đức Tiến đã làm cho truyện trở nên thú vị hơn, thu hút và đầy ý nghĩa đối với độc giả.
Không chỉ vậy, nhà văn đã tạo nên một thế giới trong truyện vô cùng sống động. Xóm Bờ Giậu hiện lên trước mắt ta với những vẻ đẹp bình dị của làng quê Việt Nam: “Sương rơi nhẹ nhàng cùng tiếng thở dài của gió. Lá cây xào xạc như muốn kể lời trầm tư”; và cả những âm thanh thân thuộc của côn trùng: “Tiếng Tắc Kè khuya khoắt vang lên, hay cả tiếng Ốc Sên nhẹ nhàng trườn qua chiếc lá rụng”. Khung cảnh này, âm thanh này đã đưa nhân vật Bọ Dừa trở về quê hương của mình với niềm tự hào vô tận. Điều đặc biệt là chi tiết về “giọt sương” đã đánh thức trong Bọ Dừa một nỗi niềm sâu lắng hướng về nguồn gốc của mình. Nhờ giọt sương tình cờ mà nhân vật nhận được một bài học sâu sắc về lòng biết ơn đối với nguồn cội. Nhà văn đã khéo léo xây dựng nhân vật Bọ Dừa cùng với những tình tiết tinh tế, để lại trong lòng người đọc nhiều dư âm sâu sắc.
Sau khi tận hưởng câu chuyện ngắn Giọt sương đêm, mỗi người đều nhận ra rằng đôi khi cuộc sống bận rộn có thể khiến con người quên mất đi những điều gần gũi, thân thuộc nhất. Và quê hương luôn là nơi cuối cùng mà mỗi người tìm đến để tìm thấy sự bình yên.
Cảm nghĩ về văn bản Giọt sương đêm - Mẫu 9
Tác phẩm “giọt sương đêm” của Trần Đức Tiến đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí người đọc và gợi lên nhiều suy nghĩ về quê hương, cội nguồn của mỗi người.
Đoạn trích kể về việc Bọ Dừa đến ở trọ một đêm tại xóm Bờ Dậu. Thằn Lằn, với lòng hiếu kỳ và tấm lòng hiếu khách, mở cửa đón Bọ Dừa vào ngôi bình nhỏ của mình, bởi không có khách sạn hay nhà nghỉ nào ở đây. Tuy nhiên, những cảnh ám ảnh của Bọ Dừa về việc bị trẻ con đùa giỡn đã khiến ông từ chối và lựa chọn dự phòng dưới mái trúc. Đêm đó, xóm Bờ Dậu cất lên những tiếng ồn ào, tạo nên một bản giao hưởng độc đáo khó lòng để vị khách có thể yên giấc. Tuy nhiên, điều đặc biệt đã xảy ra. Một giọt sương tinh khôi, thần bí rơi xuống và chạm vào cổ của Bọ Dừa, như một dấu hiệu của vũ trụ. Chợt tỉnh giấc, ông nhận ra vẻ đẹp của xóm Bờ Dậu và bị thôi thúc nhớ về quê hương của mình. Sáng hôm sau, Thằn Lằn, với trái tim ấm áp và lòng quan tâm, đến để thăm ông và lắng nghe những chia sẻ về những mảng ký ức mà Bọ Dừa đã trải qua đêm qua. Những tiếng mưa, tiếng gió, tiếng ốc sên, và tiếng tắc kè đã trở thành một phần của câu chuyện đầy màu sắc và âm nhạc của đêm đó. Từ những trải nghiệm đầy kỳ diệu này, Bọ Dừa đã rút ra một bài học sâu sắc về tình yêu và lòng biết ơn đối với quê hương. Câu chuyện này là một lời nhắc nhở rằng cuộc sống bận rộn thường khiến chúng ta quên đi những điều gần gũi nhất và quan trọng nhất trong cuộc sống của mình.
Dưới ngòi bút tài hoa của tác giả, những bức chân dung của các loài vật hiện lên rất đẹp và sống động. Con bọ dừa bận rộn kiếm sống đến nỗi quên mất quê hương. Một ngày nọ, tình cờ trở thành một khách trọ, khi cổ họng vô tình lạnh buốt vì giọt sương tình, vị khách chợt tỉnh dậy và nhớ nhung quê hương nên quyết định quay trở lại nơi mình đã sinh ra. Vòng quay không bao giờ kết thúc của cái ăn, cái mặc, chỗ ở khiến con người chìm đắm trong những lo toan vụn vặt và khiến họ quên đi cội nguồn của tình yêu. Đây là giây phút thức tỉnh của nhân vật, đồng thời cũng là bài học sâu sắc mà tác giả truyền tải đến người đọc.
Với những ai đang sinh sống ở nơi xứ người, hoặc vì lý do nào đó phải xa quê hương, hãy dành một chút thời gian để sống chậm lại và suy ngẫm về cha mẹ, tổ tiên, cội nguồn của mình. Qua bài văn “Giọt sương đêm”, người đọc không chỉ được nhìn thấy thế giới muôn màu muôn vẻ của các loài động vật mà còn rút ra được bài học cho mình qua sự thức tỉnh của loài bọ dừa. Dù ở đâu trên hành tinh này, chúng ta cũng phải luôn nhớ đến tổ tiên, cội nguồn, quê hương yêu dấu.
Đôi nét về tác giả, tác phẩm
1. Tác giả
- Nhà văn Trần Đức Tiến sinh ngày 2/5/1953. Ông quê ở làng Cao Đà, xã Nhân Mỹ, huyện Lý Nhân, tỉnh Hà Nam. Ông từng học ở trường làng rồi vào học trường chuyên Văn danh tiếng của thành phố Nam Định - Trường Lê Hồng Phong. Thời đi học, ông là học sinh giỏi Văn toàn miền Bắc.
- Ông sống và làm việc ở Hà Nội từ 1970 đến 1986. Cuối 1986, ông chuyển vào sống thành phố biển Vũng Tàu cho đến nay.
- Ông là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1996, Ủy viên Hội đồng Văn xuôi Hội Nhà văn Việt Nam Khóa 7 (2005 – 2010), Ủy viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam Khóa 8 (2010 – 2015), Trưởng ban Văn học thiếu nhi Hội Nhà văn Việt Nam Khóa 9 (2015 – 2020), Chi hội trưởng Chi hội Nhà văn Việt Nam Khu vực miền Đông Nam bộ các khóa 7, 8, 9. Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu, kiêm Tổng Biên tập Tạp chí Văn nghệ Bà Rịa – Vũng Tàu từ năm 1998 đến năm 2007.
- Phong cách nghệ thuật:
+ Ông quan niệm: "Chất liệu của văn chương là cuộc sống quanh mình" và được đánh giá là "người chưng cất truyện ngắn nguyên chất”
+ Khi viết tác phẩm cho thiếu nhi, ông viết bằng tâm thế của một đứa trẻ nên truyện đồng thoại của ông mang nét tinh tế, hồn nhiên.
- Tác phẩm chính: Linh hồn bị đánh cắp (Tiểu thuyết, 1990 - in lại 2006), Bụi trần (Tiểu thuyết, 1992 - in lại 2004, 2006), Bão đêm (Tập truyện ngắn, 1993), Mười lăm năm mưa xói (Tập truyện ngắn, 1997), Thằng Cúp (Tập truyện thiếu nhi, 2001), Làm mèo (Truyện vừa thiếu nhi, 2003), Trăng vùi trong cỏ (Tập truyện thiếu nhi, 2006),…
- Giải thưởng: Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam năm 2010 cho tập truyện Lỏng và tuột; Giải nhì truyện ngắn Tạp chí Văn nghệ Quân đội (năm 1987 và 1990); Giải nhất truyện ngắn báo Người Hà Nội (1986); Giải nhất Cuộc thi Tiểu thuyết và truyện ngắn của Nhà xuất bản Hà Nội (1993),…
1. Thể loại: Truyện đồng thoại có nhân vật thường là loài vật hoặc đồ vật được nhân hóa, vừa phản ánh đặc điểm sinh hoạt của loài vật vừa thể hiện đặc điểm của con người.
2. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác: trích trong tác phẩm Xóm Bờ Giậu sáng tác năm 2018.
3. Phương thức biểu đạt: Tự sự, miêu tả, biểu cảm.
4. Người kể chuyện: Ngôi thứ ba.
5. Tóm tắt:
- Đoạn trích kể về việc Bọ Dừa đến ở trọ một đêm tại xóm Bờ Giậu. Thằn Lằn đã mới Bọ Dừa vào ở trong bình với mình vì ở quanh đây không có khách sạn, nhà nghỉ nào cả. Vì sợ những lần bị bọn trẻ bắt cóc nên Bọ Dừa từ chối và xin ngủ tạm dưới vòm trúc. Lúc đó Thằn Lằn phi nhanh đến cụ giáo Cóc báo cáo. Đêm đó, xóm Bờ Dậu hỗn tạp nhiều âm thanh khiến vị khách khó ngủ. Bất ngờ, một giọt sương nhằm trúng cổ ông khách rớt xuống, Bọ Dừa tỉnh hẳn. Sáng hôm sau, Thằn Lằn hỏi thăm và Bọ Dừa kể lại chuyện mây, gió, Ốc Sên, Tắc Kè,… đêm qua. Vì nơi đây gợi nhớ đến quê nhà nên Bọ Dừa quyết định trở về cái xóm thời thơ ấu.
6. Bố cục (2 phần):
- Phần 1 (Từ đầu đến ...Thằn Lằn gật gù): Bọ Dừa đến ở trọ xóm Bờ Giậu.
- Phần 2 (Còn lại): Sau một đêm ở trọ của Bọ Dừa
7. Giá trị nội dung:
- Đoạn trích vừa khơi gợi lại trong lòng những người sinh ra và lớn lên ở làng quê những hình ảnh quen thuộc, thân thương thời thơ ấu, vừa giúp những bạn đọc sinh ra và lớn lên ở thành thị hình dung rõ nét về bức tranh làng quê với những bờ giậu dân dã và một thế giới loài vật phong phú, rực rỡ sắc màu và thấm đẫm thương yêu.
8. Giá trị nghệ thuật:
- Cách kể chuyện theo ngôi thứ ba khách quan, toàn diện.
- Nghệ thuật miêu tả loài vật sinh động, đặc sắc.
- Ngôn ngữ chính xác, giàu tính tạo hình.