TOP 20 bài Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) 2024 SIÊU HAY

Tải xuống 5 1.1 K 0

Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) hay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương)

Đề bài: Nêu cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) trong truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi

Dàn ý chi tiết:

1. Mở bài

- Giới thiệu sơ lược tác phẩm và tác giả.

- Nhân vật Kiều Phương: cô em gái tài giỏi, nhân hậu.

2. Thân bài

a. Kiều Phương là cô bé hồn nhiên và ngây thơ

- Kiều Phương vui vẻ nhận biệt hiệu là “Mèo". Kiều Phương còn dùng cái tên đó để xưng hô với bạn bè.

- Kiều Phương hay lục lọi các đồ vật trong nhà một cách thích thú.

- Kiều Phương “vênh mặt” trả lời hồn nhiên “Mèo mà lại! Em không phá là được,” khi người anh trai tỏ vẻ khó chịu “Này, em không để chúng nó yên được à!"

- Kiều Phương vừa làm những việc bố mẹ phân công vừa hát vui vẻ.

=> Tất cả những chi tiết trên đều nói lên Kiều Phương là nhân vật luôn hồn nhiên ngây thơ và đáng yêu.

b. Kiều Phương là cô bé có tài năng hội họa

- Phương cho ra thuốc vẽ với nhiều màu khác nhau: đỏ, vàng, xanh, đen,... Chỉ cần qua chi tiết mà người anh trai Kiều Phương kế lại việc chế ra thuốc vẽ màu đen, ta cũng đủ thấy Kiều Phương say mê hội họa như thế nào: “Một hôm, tôi gặp nó nhào một thứ bột gì đó đen sì, trông rất sợ, thỉnh thoảng lại bôi bôi ra cổ tay.

- Kiều Phương là cô bé có tài hội họa.

+ Họa sĩ Tiến Lê nói với ba của Kiều Phương: “Anh chị có phúc lớn rồi. Anh có biết con gái anh là một thiên tài hội họa không?”

+ Ba của Kiều Phương thì hết sức ngạc nhiên: “Con gái tôi vẽ đây ư? Chả lẽ lại đúng là nó. cái con Mèo hay lục lọi ấy!”, “Ôi, con đã cho bố một bất ngờ quá lớn.”

+ Mẹ của Kiều Phương thì không kìm được xúc động trước lời khen của họa sĩ Tiến Lê dành cho con gái mình.

- Tài hội họa đó được thể hiện qua sáu bức tranh mà họa sĩ Tiến Lê đã quan sát và nhận xét.

- Tài hội họa của Kiều Phương được khẳng định qua bức tranh Phương đoạt giải nhất trong trại thi vẽ quốc tế.

=> Sự tài năng hội họa của Kiều Phương có được nhờ vốn bẩm sinh cộng với lòng yêu thích say mê nghệ thuật của Phương.

c. Kiều Phương là cô bé có tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu

- Kiều Phương đã dành cho anh trai những tình cảm thật trong sáng.

- Phải là người có tình cảm trong sáng và nhân hậu, Kiều Phương mới vẽ được tranh về anh trai mình đẹp và có ý nghĩa như vậy: “Trong tranh, một chủ bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ. Toát lên từ cặp mắt, tư thế ngồi của chú kì nhông chỉ sự suy tư mà còn mơ mộng nữa”,

- Lời người anh trai muôn nói với mẹ mình ở cuối tác phẩm chính là lời khẳng định về tâm hồn của Kiều Phương: “Không phải con dâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu cứa em con đấy".

3. Kết bài

- Nhân vật Kiều Phương trong truyện không chỉ là người có tài hội họa mà còn có tấm lòng nhân hậu.

- Kiều Phương là tấm gương sáng cho em: phải say mê trong học tập cũng như trong việc thực hiện những ước mơ hoài bão của mình thì mới có được thành công.

- Trong cuộc sống, ta không tự ti, mặc cảm và ích kỉ, nhỏ nhen. Ta cần vượt lên chính mình trong mọi hoàn cảnh để cuộc sống tốt đẹp luôn đến với chúng ta.

TOP 20 bài Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) 2024 SIÊU HAY (ảnh 3)

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 1

Tạ Duy Anh là nhà văn có phong cách viết độc đáo, sang tạo, vừa đáng yêu, vừa chân thành và sâu sắc. Truyện ngắn "Bức tranh của em gái tôi" là câu chuyện khiến người đọc nhớ mãi mỗi lần lật giở từng trang viết. Đặc biệt, hình ảnh em gái Kiều Phương để lại ấn tượng sâu sắc đối với người đọc. Một nhân vật tác giả gửi gắm nhiều điều tốt đẹp nhất.Truyện ngắn "Bức tranh của em gái tôi" được viết theo ngôi kể thứ nhất tạo nên nét đặc trưng cho tác phẩm. Có thể nói chạy dọc theo câu chuyện là diễn biến tâm lí nhân vật người anh, từ trạng thái cảm xúc này đến trạng thái cảm xúc khác. Tuy nhiên trong dòng cảm xúc đó, người đọc nhận ra có một nhân vật là điểm sang tạo nên sự hài hòa và tạo vẻ đẹp tuyệt vời cho truyện ngắn. Đó chính là cô em gái Kiều Phương hồn nhiên, bình dị, chân thành mà sâu sắc. Một vẻ đẹp tiềm ẩn trong những bức tranh do cô vẽ ra.Kiều Phương là cô bé hồn nhiên, nhí nhảnh và đam mê hội họa. Niềm đam mê này được tác giả diễn tả một cách cụ thể qua cách cô vẽ hằng ngày, cách cọ nhọ nồi để làm màu vẽ...Và khi bạn của bố phát hiện ra niềm đam mê này thì Kiều Phương càng tỏ rõ sự quyết tâm và phấn đấu mơ ước thành họa sĩ.Mặc dù anh trai gọi là "mèo" vì cái tội lục lọi đồ linh tinh nhưng Kiều Phương vẫn "vui vẻ chấp nhận" và hồn nhiên khoe với bạn bè. Cách trò chuyện của Kiều Phương với anh trai cũng chưng tỏ Kiều Phương là cô bé nhí nhảnh, trong sang và vô cùng đáng yêu "Nó vênh mặt, mèo mà lại, em không phá là được". Dù cho người anh trai khó chịu đến cỡ nào thì cô bé này vẫn không bao giờ tức giận, luôn giữ được sự hài hòa và tinh nghịch như thế. Tạ Duy Anh đã khéo léo khắc họa nên hình ảnh nhân vật đáng yêu, gây được thiện cảm tốt đối với người đọc.Khâm phục hơn hết là tài năng hội họa của Kiều Phương. Điều này khiến cho bố mẹ vui mừng "Ôi con đã cho bố một bất ngờ quá lớn. Mẹ cũng không kìm được xúc động". Người anh trai ghen ghét với tài năng của em nên càng ngày càng lạnh lùng và hay quát mắng em. Dù vậy nhưng tình cảm và thái độ của em gái dành cho anh vẫn không thay đổi, tin yêu và trân trọng hết mực.Đặc biệt hơn hết là tình cảm, tấm lòng của Kiều Phương dành cho anh trai trong bức tranh đoạt giải. Cô bé chưa bao giờ ghét anh, mặc dù anh rất ghét cô, ghen tỵ với cô. Bức tranh là hình ảnh cậu con trai có đôi mắt rất sang, nhìn ra ngoài cửa sổ, toát lên một vẻ đẹp tuyệt vời. Có thể nói đây là chi tiết khiến người đọc xúc động về tình cảm an hem trong gia đình. Chính bức tranh này của Kiều Phương đã "thức tỉnh" được trái tim người anh, có cách nhìn khác về em, vừa hối hận vừa xấu hổ vừa biết ơn.Như vậy, Kiều Phương không những là cô gái đáng yêu, hồn nhiên, tài năng mà còn có tấm lòng nhân hậu, bao dung khiến người khác phải khâm phục và ngưỡng mộ. Tạ Duy Anh là một người am hiểu thế giới trẻ thơ, hiểu được tâm lí cũng như tình cảm của trẻ thơ nên đã gửi gắm được những điều tốt đẹp vào nhân vật Kiều Phương. Với cách kể chuyện nhẹ nhàng, tâm tình mà sâu lắng tác giả đã để lại tình cảm tốt đối với bạn đọc về nhân vật Kiều Phương. Qua đó cũng ngợi ca tình anh em chân thành mà thắm thiết.

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 2

Bức tranh của em gái tôi là một truyện ngắn tiêu biểu của nhà văn Tạ Duy Anh. Nổi bật trong truyện là hình ảnh Kiều Phương - một cô bé nhân hậu, tài năng.

Đầu tiên, Kiều Phương là một cô bé có tính cách vô cùng đáng yêu, hồn nhiên. Cô bé hiện lên qua lời giới thiệu của anh trai. Biệt danh ở nhà là “Mèo”. Để thỏa mãn đam mê của mình, cô bé đã tự chế màu bằng việc cạo hết đít xoong, đít chảo trong nhà. Cô bé hay lục lọi các đồ vật trong nhà một cách thích thú. Khuôn mặt của Kiều Phương lúc nào cũng bị bôi bẩn. Khi bị nhắc nhở thì cô bé lại “vênh mặt” trả lời hồn nhiên “Mèo mà lại! Em không phá là được”. Cô bé vừa làm những việc bố mẹ phân công vừa hát vui vẻ.

Không chỉ dừng lại ở đó, nhân vật Kiều Phương còn hiện với tài năng hội họa. Chú Tiến Lê, người bạn của bố phát hiện điều đó. Khi nhìn thấy những bức tranh của Kiều Phương, chú đã phải thốt lên: "là một thiên tài hội họa" và các bức tranh của em "có thể đem đóng khung treo ở bất cứ phòng tranh nào". Điều đó khiến bố mẹ của cô bé đều cảm thấy rất vui vẻ và hạnh phúc. Tài năng của Kiều Phương được phát hiện ai nấy đều lấy làm vui mừng. Ba của Kiều Phương thì hết sức ngạc nhiên: “Con gái tôi vẽ đây ư? Chả lẽ lại đúng là nó, cái con Mèo hay lục lọi ấy!”, “Ôi, con đã cho bố một bất ngờ quá lớn”. Mẹ của Kiều Phương thì không kìm được xúc động trước lời khen của họa sĩ Tiến Lê dành cho con gái mình. Chú Tiến Lê tặng “đồng nghiệp” hẳn một hộp màu ngoại xịn". Duy chỉ có người anh trai là tỏ ra buồn rầu, bực bội với em, bởi người anh không tìm thấy ở mình bất cứ tài năng gì, và cứ thế cậu càng ngày càng tạo khoảng cách xa hơn với người em.

Nhưng Kiều Phương chẳng hề để tâm đến thái độ khó chịu, những lời mắng mỏ ấy của anh, mà vẫn hết mực yêu quý anh. Cô bé đem tình cảm đó vẽ thành bức tranh “Anh trai tôi”. Bức tranh đem đi dự thi và đạt giải nhất. Khi biết tin Kiều Phương đạt giải cả nhà vui như tết, cô bé lao vào ôm cổ anh, trái lại người anh viện cớ bận để đẩy cô bé ra, nhưng Kiều Phương vẫn cố gắng thì thầm khẽ vào tai anh: "Em muốn cả anh cùng đi nhận giải". Tình cảm của Kiều Phương dành cho anh trai thật trong sáng, đẹp đẽ.Như vậy, nhân vật Kiều Phương hiện lên trong tác phẩm đầy chân thực. N hờ có tình yêu thương, sự nhân hậu của Kiều Phương mà người anh trai đã nhận ra khuyết điểm, sai lầm của bản thân.

TOP 20 bài Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) 2024 SIÊU HAY (ảnh 4)

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 3

“Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh là một câu chuyện đầy xúc động về tấm lòng vị tha, bao dung của người em gái đối với anh trai. Khép lại cuốn sách người đọc vô cùng cảm phục và yêu quý cô em gái nhỏ trong sáng, tài năng và nhờ tấm lòng độ lượng của mình, Kiều Phương đã giúp anh trai nhận ra những hạn chế của bản thân.

Kiều Phương - một cô bé đáng yêu, hồn nhiên có biệt danh là Mèo, biệt danh ngộ nghĩnh này cũng là do việc trên khuôn mặt em lúc nào cũng bị bôi bẩn. Kiều Phương là cô bé có niềm đam mê với bộ môn mĩ thuật. Để thỏa mãn đam mê của mình, cô bé đã tự chế màu bằng việc cạo hết đít xoong, đít chảo trong nhà. Việc làm đó đã bị anh trai phát hiện, nhưng trước những hành động kì lạ của em, người anh không hề để tâm đến.

Tài năng của Kiều Phương chỉ bị phát hiện khi Quỳnh (con gái bạn bố Kiều Phương) đến chơi, hai cô bạn nhỏ thủ thỉ tâm sự với nhau, Kiều Phương đã quyết định nói cho bạn biết bí mật của mình. Ngay khi nhìn thấy những bức tranh chú Tiến Lê đã phải ngỡ ngàng và công nhận Kiều Phương “là một thiên tài hội họa” và các bức tranh của em “có thể đem đóng khung treo ở bất cứ phòng tranh nào”. Tài năng của Kiều Phương được phát hiện ai nấy đều lấy làm vui mừng “bố mẹ tôi hào hứng mua sắm cho em gái tôi tất cả những gì cần cho công việc vẽ. Chú Tiến Lê tặng “đồng nghiệp” hẳn một hộp màu ngoại xịn” . Duy chỉ có người anh trai là tỏ ra buồn rầu, bực bội với em, bởi người anh không tìm thấy ở mình bất cứ tài năng gì, và cứ thế cậu càng ngày càng tạo khoảng cách xa hơn với người em. Kiều Phương thì vẫn vậy, được bố mẹ và chú Tiến Lê mua đồ vẽ cô bé tích cực phát huy tài năng, khuôn mặt “lúc nào cũng lem nhem”, khi bị anh quát thì “xìu xuống, miệng dẩu ra”. Tất cả những cử chỉ, hành động của Kiều Phương chỉ càng làm người anh bực bội, khó chịu hơn.

Người đọc cũng không khỏi bất ngờ khi Kiều Phương không để bụng thái độ khó chịu, những lời mắng mỏ của anh trai, mà vẫn hết mực yêu quý anh. Cô bé quả là một người có trái tim ấm áp, tâm hồn trong sáng và độ lượng. Điều đó được thể hiện rõ nhất trong bức tranh “Anh trai tôi” cô bé mang đi dự thi và đạt giải nhất. Khi biết tin Kiều Phương đạt giải cả nhà vui như tết, cô bé lao vào ôm cổ anh, trái lại người anh viện cớ bận để đẩy cô bé ra, nhưng Kiều Phương vẫn cố gắng thì thầm khẽ vào tai anh: "Em muốn cả anh cùng đi nhận giải" . Có lẽ người em cũng đủ nhạy cảm và tinh tế để nhận ra sự thay đổi trong tình cảm, hành động của anh trai dành cho mình, nhưng với tấm lòng nhân hậu cô bé không hề bận tâm đến việc ấy. Bị anh cự tuyệt đẩy ra cô bé vẫn cố gắng nói những lời thân thương nhất, mong anh cùng đi để chia sẻ niềm vui với mình. Chỉ bằng những hành động và lời nói giản đơn nhưng đã cho người đọc thấy sự đôn hậu, trong sáng trong tâm hồn người em.Vẻ đẹp của Kiều Phương được cảm nhận qua lời kể của người anh, bởi vậy mà nó càng trở nên chân thực hơn. Và chính tấm lòng nhân hậu Kiều Phương đã cảm hóa, khiến người anh trai thoát khỏi thói ích kỷ tầm thường.

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 4

Truyện "Bức tranh của em gái tôi" của Tạ Duy Anh khắc họa hình ảnh nhân vật Kiều Phương - một cô bé với những vẻ đẹp thật đáng ngưỡng mộ.

Đầu tiên, tác giả khắc họa nhân vật Kiều Phương là một cô bé có tính cách vô cùng đáng yêu, hồn nhiên. Cô được anh trai đặt con cái biệt danh là “Mèo”. Khuôn mặt của Kiều Phương lúc nào cũng bị bôi bẩn. Để thỏa mãn đam mê của mình, cô bé đã tự chế màu bằng việc cạo hết đít xoong, đít chảo trong nhà. Việc làm đó đã bị anh trai phát hiện, nhưng trước những hành động kì lạ của em, người anh không hề để tâm đến.

Tài năng của Kiều Phương được chú Tiến Lê - bạn của bố phát hiện ra tài năng. Chú đã phải thốt lên: "là một thiên tài hội họa" và các bức tranh của em "có thể đem đóng khung treo ở bất cứ phòng tranh nào". Điều đó khiến bố mẹ của cô bé đều cảm thấy rất vui vẻ và hạnh phúc. Tài năng của Kiều Phương được phát hiện ai nấy đều lấy làm vui mừng “Bố mẹ tôi hào hứng mua sắm cho em gái tôi tất cả những gì cần cho công việc vẽ. Chú Tiến Lê tặng “đồng nghiệp” hẳn một hộp màu ngoại xịn". Duy chỉ có người anh trai là tỏ ra buồn rầu, bực bội với em, bởi người anh không tìm thấy ở mình bất cứ tài năng gì, và cứ thế cậu càng ngày càng tạo khoảng cách xa hơn với người em. Kiều Phương thì vẫn vậy, được bố mẹ và chú Tiến Lê mua đồ vẽ cô bé tích cực phát huy tài năng, khuôn mặt "lúc nào cũng lem nhem" , khi bị anh quát thì "xìu xuống, miệng dẩu ra" , nhưng tất cả những cử chỉ, hành động của Kiều Phương càng làm người anh bực bội, khó chịu hơn.

Nhưng Kiều Phương chẳng hề để tâm đến thái độ khó chịu, những lời mắng mỏ ấy của anh, mà vẫn hết mực yêu quý anh. Cô bé quả là một người có trái tim ấm áp, tâm hồn trong sáng và độ lượng. Điều đó được thể hiện rõ nhất trong bức tranh "Anh trai tôi" cô bé mang đi dự thi và đạt giải nhất. Khi biết tin Kiều Phương đạt giải cả nhà vui như tết, cô bé lao vào ôm cổ anh, trái lại người anh viện cớ bận để đẩy cô bé ra, nhưng Kiều Phương vẫn cố gắng thì thầm khẽ vào tai anh: "Em muốn cả anh cùng đi nhận giải" . Có lẽ người em cũng đủ nhạy cảm và tinh tế để nhận ra sự thay đổi trong tình cảm, hành động của anh trai dành cho mình, nhưng với tấm lòng nhân hậu cô bé không hề bận tâm đến việc ấy. Bị anh cự tuyệt đẩy ra cô bé vẫn cố gắng nói những lời thân thương nhất, mong anh cùng đi để chia sẻ niềm vui với mình. Chỉ bằng những hành động và lời nói giản đơn nhưng đã cho người đọc thấy sự đôn hậu, trong sáng trong tâm hồn người em.

Như vậy, truyện đã thành công khắc họa nhân vật Kiều Phương. Qua nhân vật này, tác giả khẳng định vai trò quan trọng của tình cảm gia đình.

Tả nhân vật Kiều Phương - Văn 6 (7 mẫu)

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 5

  Trong chương trình ngữ văn lớp 6 - tập II, em đã được học truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi và nhân vật Kiều Phương cô em gái - với lòng nhân hậu đã toả sáng trong tâm trí em.

       Học xong truyện, em vẫn biết rõ ràng truỵện không đơn giản khẳng định, ca ngợi những nét phẩm chất tốt đẹp của nhân vật cô em gái mà chủ yếu muốn hướng người đọc tới sự tự thức tỉnh ở nhân vật người anh qua việc trình bày những diễn biến tâm trạng của nhân vật này trong suốt truyện. Đây mới chính là chủ đề của tác phẩm. Nhân vật chính đóng vai trò chủ yếu trong việc thể hiện tư tưởng chủ đề của văn bản (Ngữ văn 6-  Tập I, tr 3). Vì thế, người anh phải là nhân vật trung tâm trong việc thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm. Thế nhưng nhân vật Kiều Phương vẫn làm cho em vô cùng cảm phục và trân trọng biết bao!

Vẻ đẹp của Kiều Phương không phải do lời kể của tác giả, cũng không phải do nhân vật tự bộc bạch mà vẻ đẹp đó được hiện ra dần dần qua con mắt nhìn và lời kể truyện của chính người anh. Một người anh luôn “coi thường” những việc làm của cô em gái, đố kị trước tài năng của em gái mình, vẻ đẹp đó càng ngày càng đẹp, cho đến cuối truyện thì vẻ đẹp ấy đọng lại một cách sâu sắc trong lòng người anh và gợi nhiều suy nghĩ cho người đọc. Vẻ đẹp đó là gì? Phải chăng là sự hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu?

       Không hồn nhiên thì sao khi có biệt hiệu là “Mèo”, “nó vui vẻ chấp nhận” và còn dùng cái tên đó để xưng hô với bạn bè. Sự hồn nhiên đó còn được thể hiện lúc ở nhà Mèo hay lục lọi các đồ vật với một sự thích thú. Hồn nhiên hơn là “nó vênh mặt”- “Mèo mà lại! Em không phá là được...”. Khi người anh tỏ vẻ khó chịu: “Này, em không để chúng nó yến được à?”. Khi chế xong bột vẽ, nó vừa làm vừa hát, có vẻ vui lắm. Đúng là một cô bé hồn nhiên quá! Hồn nhiên đến đáng yêu!

  Điều đáng yêu hơn là cô còn có một tài năng hội hoạ, theo lời chú Tiến Lê, đấy còn là một thiên tài hội hoạ. Tài năng đó chính là sáu bức tranh do Mèo vẽ dấu người anh, không ngờ là những bức tranh độc đáo “có thể đem đóng khung treo ởbất cứ phòng tranh nào”. Bố của Mèo đã phải thốt lên sung sướng: “Ôi con đã cho bố một bất ngờ quá lớn”. Mẹ em cũng không kìm được xúc động.

       Tài năng của Kiều Phương được khẳng định bằng bức tranh được trao giải nhất, qua một tuần tham gia trại thi vẽ quốc tế, khiến cả nhà “vui như tết”. Duy chỉ có người anh của Mèo thì lại rất buồn. Hiểu được điều này, Kiều Phương đã dành cho anh trai những tình cảm rất trong sáng. “Nó lao vào ôm cổ tôi, nhưng tôi viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra. Tuy thế, nó vẫn kịp thì thầm vào tai tôi: Em muốn cả anh cùng đi nhận giải”. Một hành động, một lời nói thôi đã toát lên một tâm hồn ngây thơ trong sáng của một cô bé đáng yêu!

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 6

Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên nhí nhảnh. Cô bé có sở thích làm bạn cùng giấy, bút, màu tự cô bé chế để vẽ tranh. Và được anh đặt cho biệt danh là Mèo vì có khuôn mặt lem nhem như một chú mèo. Cô có năng khiếu hội họa bẩm sinh nhưng điều đã khiến anh trai cô có nhiều mặc cảm tự ti và dần lạnh nhạt với cô bé. Nhưng Kiều Phương thì vẫn luôn yêu thương và kính trọng anh mình. Bức tranh đạt giải nhất của cô bé chính là lấy cảm hứng từ tình yêu và sự kính trọng ấy. Nhờ tấm lòng nhân hậu và đầy bao dung, Kiều Phương đã cảm hóa được người anh, giúp anh nhận ra cái sai của mình.

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 7

Tạ Duy Anh là nhà văn tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. Trong số những tác phẩm mà ông để lại cho bạn đọc thì nổi bật nhất có lẽ là "Bức tranh của em gái tôi". Truyện ngắn đã thể hiện thành công nhân vật Kiều Phương - là cô bé ngoan ngoãn, có năng khiếu vẽ và yêu thương anh vô bờ bến. Trước hết, ngay từ những dòng đầu tác phẩm, chúng ta đã thấy cô bé này rất ngoan. Bởi lẽ khi anh mắng em, Kiều Phương không hề quát tháo lại, không cãi lại mà vâng lời và nghe anh nói. Hơn thế nữa, khi người anh ghen ghét với em, Phương cũng chẳng hề sinh lòng ngược đãi, đối xử tệ bạc với anh. Kiều Phương luôn tìm cách để tình cảm của hai anh em trở nền gần gũi, gắn bó. Chưa dừng lại ở đó, người đọc rất bất ngờ khi thấy được nội dung trong bức tranh của em. Đây có lẽ chính là điểm mấu chốt của thi phẩm. Kiều Phương không hề vẽ chim, vẽ hoa, vẽ nhiều phong cảnh đẹp khác mà lại vẽ chính người anh của mình. Thế mới biết em yêu anh đến nhường nào và cũng chính nhờ bức tranh ấy đã cảm hóa được trái tim của người anh. Thật cảm ơn nhà văn Tạ Duy Anh đã đưa đến cho người đọc những câu văn chất chứa biết bao cảm xúc về tình anh em ruột thịt trong gia đình hay đến thế này!

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 8

Kiều Phương là một nhân vật tuyệt vời và cũng là nhân vật làm nổi bật cả văn bản "Bức tranh của em gái tôi". Em ấy không ganh ghét anh trai mà luôn vị tha những lỗi lầm cho anh trai. Kèm theo đó là 1 dẫn chứng chứng tỏ em là một người có lòng yêu thương và tấm chân thành . Đó  là em ấy đã vẽ bức tranh Anh trai tôi . Có 2 mục đích để em ấy vẽ bức tranh này , điều thứ nhất ,  nó ca ngợi , tô lên vẻ đẹp của người anh trai , điiều thứ hai , nó thuyết phục anh trai hãy từ bỏ lòng ghen tị , từ đó , giúp anh trai nhận ra tầm hạn chế. Nó đã làm sáng tỏ rằng: anh ấy đã không còn ganh ghét , tị nạn và coi thường như xưa kia mà quý trọng và yêu thương em gái mình nhiều hơn. Qua đó , em thấy rằng Kiều Phương là một người có tình yêu thương , tấm lòng chân thành , có đức tính nhân hậu , luôn sẳn sàng vị tha những lỗi lầm của anh trai.

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 9

"Bức tranh của em gái tôi" của nhà văn Tạ Duy Anh là một tác phẩm thu hút được nhiều sự chú ý và quan tâm của đông đảo bạn đọc. Trong truyện ngắn, tác giả đã khắc họa thành công hình tượng nhân vật Kiều Phương. Là một cô em gái ngoan ngoãn và yêu thương anh hết mực. Ngay từ những dòng đầu văn bản, người đọc đã dễ dàng nhận thấy đây là một cô em gái hiền hậu, biết vâng lời người lớn. Ngay cả khi bị người anh quát nạt, em không hề phản kháng và cãi lại anh dù chỉ nấy một câu. Bên cạnh đó, Kiều Phương còn là một cô gái có năng khiếu hội họa. Những bức tranh em vẽ ra rất đẹp, điều này khiến những người thân trong gia đình em rất thích thú nhưng người anh thì lại ngược lại. Tỏ ra ghen ghét với em như con mèo với con chuột vậy. Đỉnh điểm của câu chuyện là khi bức tranh của Kiều Phương đạt giải Nhất. Người anh như vỡ òa trong cảm xúc khi nhìn thấy bức tranh người em vẽ mình. Bức tranh tuyệt đẹp ấy như thức tỉnh người anh, như khiến người anh nhận ra sai lầm của mình. Và nó cũng là minh chứng cho tình yêu thương anh vô bờ bến của Kiều Phương. Thật cảm ơn nhà văn Tạ Duy Anh đã đem đến cho chúng ta một chân dung cô gái đẹp, tài năng và yêu anh đến như thế này!

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 10

Nhà văn Tạ Duy Anh là một nhà văn có phong cách văn nhiều sáng tạo, mới lạ độc đáo vừa chân thành, giản dị vừa sâu sắc xúc động lòng người đọc. Truyện ngắn "Bức tranh của em gái tôi" thể hiện tình cảm gia đình, tình cảm anh em thiêng liêng như chân với tay. Trong đó nhân vật Kiều Phương cô em gái trong truyện ngắn là người em vô cùng dễ thương, khiến cho nhiều người đọc xúc động. Kiều Phương và anh trai mình thân thiết với nhau từ nhỏ. Tuy nhiên, cô bé thích vẽ tranh thường xuyên tô tô, vẽ vẽ khiến quần áo mặt mũi lấm lem như con mèo lười. Nên cô bé hay bị anh trai mình chọc ghẹo là con mèo. Nhưng cô không buồn vẫn kiên trì niềm đam mê của mình. Rồi cũng có ngày tài năng của cô bé được người lớn phát hiện ra, nên cô được cha mẹ quan tâm, để ý hơn. Nhưng điều này lại làm cho anh trai cô bé ghen ghét đố kỵ với cô bé. Tình cảm anh em vì thế mà có sự rạn nứt nhất định. Anh trai cô bé thường xuyên kiếm cớ để quát nạt cô bé, dù những việc cô bé làm chỉ là những việc nhỏ nhoi không đáng bị quát mắng thậm tệ tới như thế. Cô bé Kiều Phương buồn lắm, nhiều hôm cô thấy anh trai ngồi bên cửa sổ mặt mơ màng suy nghĩ vẩn vơ một điều gì đó. Cô bé không biết anh lo lắng hay nghĩ ngợi điều gì, muốn hỏi anh trai mình nhưng lại sợ bị mắng nên thôi. Rồi cô bé vẽ anh mình, vẽ khuôn mặt anh khi thẫn thờ bên bàn học nhìn ra cửa sổ. Cô bé vẽ anh bằng cả tình yêu sự cảm phục, sự kính nể của một người em dành cho người anh trai ruột thịt của mình. Cô bé đã mang bức tranh đi thi cuộc thi hội họa nhí. Và đạt giải nhì- giải cao nhất trong cuộc thi vẽ tranh đó. Nó là điều khiến cả nhà cô vui mừng, nhưng lại khiến anh trai cô vừa vui mừng và ghen tỵ. Bởi anh trai lo lắng từ này sẽ không nổi tiếng, không tài giỏi bằng em thì sẽ không được cha mẹ, và em gái trân trọng, yêu mến nữa. Tuy nhiên, người anh trai cuối cùng đã hiểu, thông qua bức tranh của cô bé Kiều Phương người anh đã thấy được tình yêu của em gái mình dành cho mình như thế nào và mọi hiểu lầm đã giải tỏa từ đây. Tác giả Tạ Duy anh đã hóa tâm hồn mình thành trẻ thơ để có thể thấu cảm và khắc họa tính cách trẻ thơ sâu sắc chân thực tới như vậy.

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 11

Trong chương trình ngữ văn lớp 6 - tập II, em đã học truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi và nhân vật Kiều Phương cô em gái - với lòng nhân hậu đã toả sáng trong tâm trí em.

Học xong truyện, em vẫn biết rõ ràng truyện không chỉ đơn giản ca ngợi những phẩm chất tốt đẹp của nhân vật cô em gái mà chủ yếu muốn hướng người đọc tới sự tự thức tỉnh ở nhân vật người anh qua việc trình bày diễn biến tâm trạng của nhân vật này trong suốt truyện. Đây mới chính là chủ đề của tác phẩm. Nhân vật chính đóng vai trò chủ yếu trong việc thể hiện tư tưởng chủ đề của văn bản (Ngữ văn 6- Tập I, tr 3).Vì thế, nhân vật Kiều Phương vẫn làm cho em vô cùng cảm phục và trân trọng biết bao!

Vẻ đẹp của Kiều Phương không chỉ xuất phát từ lời kể của tác giả, cũng không chỉ bởi những tình huống mà chính con mắt và câu chuyện được kể bởi người anh tạo ra.

Một anh trai luôn coi thường những sáng tạo của em gái, ganh đua với tài năng của em, vẻ đẹp của cô em ngày càng tỏa sáng, đến cuối truyện, nó đã ghi dấu sâu trong tâm trí người anh và tạo nên nhiều cảm xúc cho độc giả.

Vẻ đẹp đó là gì? Có lẽ là sự hồn nhiên, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu?

Nếu không phải là sự hồn nhiên thì sao, khi cô bé mang cái tên đáng yêu là 'Mèo', luôn vui vẻ chấp nhận và sử dụng biệt danh đó khi giao tiếp với bạn bè. Hồn nhiên được thể hiện khi ở nhà, em thường lục lọi và tìm kiếm với sự tò mò. Đặc biệt, em thể hiện sự hồn nhiên qua lời xưng hô 'Mèo mà lại! Em không phá là được...'. Khi anh trai tỏ ra khó chịu, cô bé vẫn giữ vẻ mặt vênh mặt và không để tâm trạng bị ảnh hưởng. Đúng là một cô bé hồn nhiên đến đáng yêu!

Điều đáng yêu hơn là cô bé có một tài năng hội hoạ, theo chú Tiến Lê, đó thực sự là một thiên tài hội hoạ. Sáu bức tranh do 'Mèo' vẽ để lại ấn tượng mạnh mẽ, độc đáo đến mức có thể đóng khung và treo ở bất kỳ phòng tranh nào. Bố của 'Mèo' không giấu được niềm hạnh phúc, và mẹ em cũng không kìm được xúc động.

Tài năng của Kiều Phương được chứng minh bằng bức tranh đoạt giải nhất, tạo nên một tuần tham gia trại thi vẽ quốc tế tràn ngập niềm vui. Duy chỉ có anh trai của Mèo lại khá buồn bã. Nhận thức được điều này, Kiều Phương dành cho anh trai những tình cảm tươi sáng. Cô ôm chặt tôi, và mặc dù tôi đang bận rộn, nó vẫn thì thầm: Em muốn cả anh cùng nhận giải. Một hành động, một lời nói đã làm bừng tỉnh tâm hồn ngây thơ của cô bé đáng yêu!

Con có nhận ra không?...

Con đã nhận ra chưa? Làm sao con có thể trả lời mẹ. Vẻ đẹp của em không chỉ nằm trong bức tranh, mà còn là tâm hồn trong sáng và lòng nhân hậu của em gái. Bức tranh không chỉ là nghệ thuật mà còn là gương phản chiếu tâm hồn trong sáng và nhân cách vượt lên trên những tự ti và lòng tự ái: Dưới ánh mắt của em, anh trở nên hoàn hảo tới đâu ư?. Đây là lúc nhân vật tự 'thức tỉnh' để hoàn thiện bản thân.

Bức tranh của em gái tôi không chất chứa trong một tác phẩm hội hoạ, mà nó hiện lên qua dòng chảy cảm xúc của người anh, được thể hiện qua những lời kể đầy xúc động. Đó là hình ảnh của 'Mèo con' mang tâm hồn nhân hậu. Vẻ đẹp ẩn sau đó là của một bé gái trong cuộc sống hàng ngày, một hình ảnh mà chúng ta có thể bắt gặp ở bất cứ nơi nào trên đất nước.

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 12

Tạ Duy Anh là nhà văn có phong cách sáng tạo, độc đáo, vừa đáng yêu lại sâu sắc và chân thành. Truyện ngắn 'Bức tranh của em gái tôi' là một câu chuyện đậm nét, khiến người đọc ấn tượng mỗi khi mở từng trang. Hình ảnh của em gái Kiều Phương ghi sâu trong tâm trí độc giả. Một nhân vật đặc biệt mà tác giả gửi gắm nhiều điều tốt đẹp nhất.

Truyện ngắn 'Bức tranh của em gái tôi' được kể theo góc nhìn thứ nhất, tạo nên đặc điểm riêng biệt cho tác phẩm. Theo dõi câu chuyện, ta chứng kiến sự biến động tâm lý của người anh, từ một tình cảm đến một tâm trạng khác. Trong những cảm xúc đó, có một nhân vật nổi bật, tạo nên sự hài hòa và làm nổi bật vẻ đẹp tuyệt vời cho truyện. Đó chính là cô em gái Kiều Phương - hồn nhiên, bình dị, chân thành và sâu sắc. Vẻ đẹp tiềm ẩn trong những bức tranh của cô hiện lên.

Kiều Phương, cô bé đầy hồn nhiên, sự nhí nhảnh và niềm đam mê với hội họa. Niềm đam mê này được tác giả mô tả chi tiết qua việc cô vẽ hàng ngày, cọ nhọ nồi để tạo màu vẽ... Sự quyết tâm và nỗ lực của Kiều Phương khi bị bạn của bố phát hiện niềm đam mê là điều làm cho cô nổi bật hơn, tạo dựng ước mơ trở thành họa sĩ.

Mặc dù anh trai gọi cô là 'mèo' vì thói quen lục lọi đồ linh tinh, nhưng Kiều Phương vẫn 'vui vẻ chấp nhận' và hồn nhiên khoe với bạn bè. Cách trò chuyện của cô với anh trai là minh chứng cho tính nhí nhảnh, trong sáng và đáng yêu của Kiều Phương. Dù người anh trai có khó chịu đến đâu, cô bé vẫn giữ được sự hài hòa và tinh nghịch. Tạ Duy Anh thông qua bức tranh vẽ nên hình ảnh một nhân vật đáng yêu, tạo thiện cảm cho độc giả.

Không khỏi ngưỡng mộ tài năng hội họa của Kiều Phương. Điều này khiến bố mẹ cô rất vui mừng 'Ôi con đã mang lại bất ngờ quá lớn cho bố. Mẹ cũng không giữ được xúc động'. Dù người anh trai ghen tỵ với tài năng của em, anh trở nên lạnh lùng và thường xuyên quát mắng, tình cảm và thái độ của em gái vẫn không đổi, đầy tin yêu và trân trọng.

Rất đặc biệt, tình cảm và tấm lòng mà Kiều Phương dành cho anh trai trong bức tranh giải thưởng là điều đặc biệt. Cô bé chưa bao giờ tỏ ra ghen tỵ hay ghét anh, ngay cả khi anh trai thể hiện sự ghen tị và căm ghét. Bức tranh thể hiện hình ảnh đẹp tuyệt vời của chàng trai, với đôi mắt sáng, nhìn ra khỏi cửa sổ. Chi tiết này khiến người đọc cảm động về tình cảm gia đình, và nó thực sự làm 'đánh thức' trái tim của người anh trai, tạo ra một cái nhìn mới về em, kèm theo sự hối hận, xấu hổ và biết ơn.

Không chỉ là cô gái đáng yêu, hồn nhiên, và tài năng, Kiều Phương còn có tấm lòng nhân hậu và bao dung, điều này khiến người khác không ngừng khâm phục và ngưỡng mộ.

Tác giả Tạ Duy Anh là một người hiểu rõ thế giới trẻ thơ, có sự đồng cảm với tâm lý và tình cảm của trẻ. Điều này đã được thể hiện qua nhân vật Kiều Phương.

Với cách kể chuyện nhẹ nhàng và sâu sắc, tác giả để lại ấn tượng tích cực về nhân vật Kiều Phương. Thông qua đó, câu chuyện cũng ca ngợi tình cảm anh em chân thành và thắm thiết.

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 13

Tác giả Tạ Duy Anh là một nhà văn sáng tạo, độc đáo, với phong cách văn chương chân thành, giản dị nhưng sâu sắc, đậm chất xúc động, gợi những cảm xúc tận cùng trong lòng người đọc.

Trong tác phẩm ngắn 'Bức tranh của em gái tôi', tình cảm gia đình và anh em được đặc sắc thể hiện, như một sợi liên kết thiêng liêng và vững chãi. Phương Kiều, nhân vật chính, là một cô em gái đáng yêu, khiến lòng người đọc cảm động và ấn tượng.

Phương Kiều và anh trai đã có mối quan hệ thân thiết từ khi còn nhỏ. Dù cô bé thường xuyên tô tô, vẽ vẽ khiến quần áo lấm lem như con mèo lười, anh trai vẫn hay chọc ghẹo cô với cái tên 'con mèo'. Nhưng cô bé không buồn, vẫn kiên trì theo đuổi niềm đam mê của mình.

Một ngày nọ, tài năng của cô bé được khám phá bởi người lớn, khiến cho cha mẹ dành thời gian và quan tâm đặc biệt hơn. Nhưng điều này lại tạo nên sự ghen tỵ và đố kỵ từ anh trai cô bé.

Mối quan hệ anh em trở nên căng thẳng. Anh trai thường tìm cách tìm lỗi và quấy rối cô bé, mặc dù những việc cô bé làm chỉ là những chuyện nhỏ không đáng bị quấy rối như vậy.

Cô bé Phương Kiều cảm thấy buồn bã, thường nhìn thấy anh trai ngồi bên cửa sổ mơ mộng và suy nghĩ về điều gì đó. Cô bé không dám hỏi vì sợ bị mắng, nhưng lòng cô đầy lo lắng về anh trai của mình.

Sau đó, cô bé quyết định vẽ bức tranh về anh trai, với khuôn mặt thẫn thờ nhìn ra cửa sổ. Cô bé truyền đạt tình cảm của mình qua từng đường nét, bằng tình yêu và sự kính trọng của một em gái dành cho anh trai ruột thịt.

Cô bé tham gia cuộc thi hội họa nhí và đoạt giải nhì, một thành công lớn. Niềm vui tràn ngập trong nhà cô, nhưng đồng thời làm tăng thêm sự ghen tỵ của anh trai. Anh lo rằng sự nổi tiếng và tài năng của em sẽ khiến mình mất đi sự chú ý và tình yêu thương từ cha mẹ cũng như từ em gái.

Cuối cùng, anh trai đã hiểu ra thông qua bức tranh của Phương Kiều, cảm nhận được tình cảm sâu nặng mà em gái dành cho anh. Mọi hiểu lầm giữa họ được giải quyết từ đây.

Tác giả Tạ Duy Anh đã biến tâm hồn của mình thành trái tim trẻ con, giúp anh ta tận hưởng và diễn đạt tính cách trẻ thơ một cách chân thực.

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 14

 

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 15

 

Cảm nhận về nhân vật cô em gái (Kiều Phương) - Mẫu 16

 

 

 

 

Đôi nét về tác giả, tác phẩm

1. Tác giả

- Tên: Tạ Duy Anh sinh năm 1959

- Quê quán: Chương Mĩ, tỉnh Hà Tây (nay thuộc Hà Nội)

- Sự nghiệp văn học: 

    + Ông là cây bút trẻ trong thời kỳ đổi mới

   + Ông trở thành thành viên của Hội nhà văn Việt Nam từ năm 1993. Hiện nay ông là Biên tập viên của Hội nhà văn Việt Nam

- Tác phẩm chính

    + Bến thời gian, Bố cục hoàn hảo, Ngày hội cuối cùng, Đi tìm nhân vật (tiểu thuyết), Dưới bàn tay vô hình,...

2. Tác phẩm

1. Thể loại: Truyện ngắn

2. Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác: 

- Truyện ngắn in trong Bức tranh của em gái tôi, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 2008.

3. Phương thức biểu đạt: Tự sự, miêu tả, biểu cảm

4. Người kể chuyện: Ngôi thứ nhất

5. Tóm tắt: 

- Kiều Phương là cô gái hay lục lọi đồ và thường bôi bẩn lên mặt. Cô bé có sở thích vẽ tranh nên thường bí mật pha chế màu và vẽ. Khi mọi người phát hiện ra Kiều Phương có tài năng hội họa thì người anh lúc này tỏ ra ghen tị và xa lánh em. Kiêù Phương đạt giải nhất tại trại thi vẽ tranh quốc tế với bức vẽ “anh trai tôi”, lúc này người anh trai mới nhận ra tấm lòng nhân hậu của em và hối lỗi về bản thân mình.

6. Bố cục: 

- Phần 1 (từ đầu đến “phát huy tài năng”): Tài năng của em gái được phát hiện

- Phần 2 (tiếp đó đến “anh cùng đi nhận giả”): Lòng ghen tị và mặc cảm của người anh

- Phần 3 (còn lại): Người anh nhận ra sai lầm của mình và tấm lòng của em gái

7. Giá trị nội dung: 

Qua câu chuyện về người anh và cô em gái có tài năng hội họa, truyện “Bức tranh của em gái tôi” cho thấy: Tình cảm trong sáng, hồn nhiên và lòng nhân hậu của người em gái đã giúp cho người anh nhận ra phần hạn chế ở chính mình

8. Giá trị nghệ thuật: 

- Ngôi kể thứ nhất tự nhiên, chân thật

- Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế, sắc sảo

Tài liệu có 5 trang. Để xem toàn bộ tài liệu, vui lòng tải xuống
Đánh giá

0

0 đánh giá

Tải xuống