Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Cảm nhận của em về tình yêu của tác giả đối với dòng Mê Kông, với quê hương đất nước thể hiện trong Cửu Long Giang ta ơi hay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
Cảm nhận của em về tình yêu của tác giả đối với dòng Mê Kông, với quê hương đất nước thể hiện trong Cửu Long Giang ta ơi
Đề bài: Nêu những cảm nhận của em về tình yêu của tác giả đối với dòng Mê Kông, với quê hương đất nước thể hiện trong bài thơ.
Cảm nhận của em về tình yêu của tác giả đối với dòng Mê Kông, với quê hương đất nước thể hiện trong Cửu Long Giang ta ơi - mẫu 1
Cửu Long giang ta ơi là bài thơ thấm đượm tình yêu quê hương, đất nước. Bài thơ bắt đầu từ một lớp học chật chội để có được cảm nhận thầy giáo lớn lao, thước bảng cũng lớn lao rồi dài theo dòng sông, mở ra một cách đồng và kết ở từ bát ngát. Đọc lại toàn bộ bài thơ, thấy hơi thở phóng khoáng như sóng dậy mà tứ thơ lại được tổ chức chặt chẽ từ quá khứ đến hiện tại, từ trong tiềm thức trở về với suy ngẫm. Nhân vật người thầy được tôn vinh ngay từ những dòng đầu, lại không thấy ở những dòng cuối thì đâu phải vì bị bỏ quên, chỉ vì thầy giáo già đã khuất. Ngay cả những giáo cụ của các cụ giáo cũng chẳng món nào bị quên. Bản đồ đã không nhìn nữa đã nhập vào cương vực quốc gia. Chỉ còn thước và bảng thì thước thành cán mà bảng đã hoá cờ sao. Phải nói rằng tất cả những chi tiết đã được sắp xếp theo kế hoạch ấy thể hiện một tấm lòng yêu quê hương, đất nước thiết tha của người viết. Tình yêu dòng sông Mê Kông, yêu quê hương đất nước của tác giả như mạch chảy ngầm. Đó là cảm xúc lâng lâng của một cậu bé mười tuổi, đến lúc cởi áo, thoát xác, nhập vào hào khí núi sông. Bài thơ trữ tình mà sâu lắng, đậm đà cảm xúc tự hào và yêu thương nguồn cội.
Cảm nhận của em về tình yêu của tác giả đối với dòng Mê Kông, với quê hương đất nước thể hiện trong Cửu Long Giang ta ơi - mẫu 2
Đến với “Cửu Long Giang ta ơi”, chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu của tác giả dành cho con sông Mê Kông vô cùng tha thiết, say đắm. Tình yêu đó lớn dần theo thời gian, năm tháng. Từ khi còn là một đứa trẻ mười tuổi vẫn còn đi học đến lúc trưởng thành hòa nhập vào hào khí của núi sông. Dòng sông Mê Kông đến với cậu trong lớp học. Từ nơi bản đồ kì diệu, cậu bé bắt gặp dòng sông mông mênh khiến tim đập mạnh không sao hiểu được. Dòng sông xuất hiện trong vẻ đẹp kì vĩ, hoang sơ của thiên nhiên với “cây lao lá đổ”, “tan hoang dứa mật”. Dòng sông được nhân hóa với tiếng hát, với âm thanh ngợi ca trong tình yêu thương, niềm tự hào của thiên nhiên, xứ sở. Dòng sông còn mang hơi thở, linh hồn của một người mẹ. Một người mẹ đã quặn đau và sinh ra “chín nhánh sông vàng”. Tình yêu dòng sông Mê Kông, yêu đất nước của tác giả giống như mạch ngầm, thấm vào máu thịt theo thời gian.
Cảm nhận của em về tình yêu của tác giả đối với dòng Mê Kông, với quê hương đất nước thể hiện trong Cửu Long Giang ta ơi - mẫu 3
Bài thơ “Cửu Long Giang ta ơi” của Nguyên Hồng đã gửi gắm tình yêu dành cho con Mê Kông vô cùng tha thiết, say đắm. Bắt đầu từ khi còn là một đứa trẻ mười tuổi vẫn còn đi học đến lúc trưởng thành hòa nhập vào hào khí của núi sông. Tình yêu dành cho dòng sông Mê Kông giống như một mạch ngầm ngấm dần vào máu thịt của tác giả. Qua lời giảng của người thầy giáo vĩ đại, từ nơi bản đồ kì diệu, cậu bé bắt gặp dòng sông mông mênh khiến tim đập mạnh không sao hiểu được. Sông Mê Kông xuất hiện với vẻ đẹp kì vĩ, hoang sơ của thiên nhiên với “cây lao lá đổ”, “tan hoang dứa mật”. Tác giả còn nhân hóa dòng sông với tiếng hát, với âm thanh ngợi ca trong tình yêu thương, niềm tự hào của thiên nhiên, xứ sở. Không chỉ vậy, sông Mê Kông còn giống như một người mẹ đã quặn đau và sinh ra “chín nhánh sông vàng”. Bởi vậy mà tình yêu dành cho con sông cũng giống như dành cho quê hương, đất nước.
Cảm nhận của em về tình yêu của tác giả đối với dòng Mê Kông, với quê hương đất nước thể hiện trong Cửu Long Giang ta ơi - mẫu 4
Khi đọc bài thơ “Cửu Long Giang ta ơi”, tôi đã cảm nhận được tình yêu của tác giả dành cho dòng sông Mê Kông của Nguyên Hồng. Nhân vật trữ tình trong bài thơ từ khi còn là một đứa trẻ mười tuổi vẫn còn đi học đến lúc trưởng thành đã dành cho dòng sông quê hương tình cảm yêu mến sâu đậm, thắm thiết. Tình yêu đó cũng giống như một mạch ngầm ngấm dần vào máu thịt. Qua lời giảng của người thầy giáo vĩ đại, từ nơi bản đồ kì diệu, nhân vật trữ tình đã bắt gặp dòng sông mông mênh khiến tim đập mạnh không sao hiểu được. Tác giả còn khắc họa hình ảnh sông Mê Kông thật sống động, hùng vĩ làm sao. Dòng sông cũng được nhân hóa với tiếng hát, với âm thanh ngợi ca trong tình yêu thương, niềm tự hào của thiên nhiên, xứ sở. Đặc biệt nhất phải kể đến hình ảnh so sánh sông Mê Kông như một người mẹ đã quặn đau và sinh ra “chín nhánh sông vàng” giàu sức gợi hình, gợi cảm. Từ đó, tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của dòng sông Mê Kông với mảnh đất quê hương, đất nước. Tình cảm của Nguyên Hồng bộc lộ một cách chân thành, thắm thiết và đầy xúc động.
Cảm nhận của em về tình yêu của tác giả đối với dòng Mê Kông, với quê hương đất nước thể hiện trong Cửu Long Giang ta ơi - mẫu 5
Khi bước vào thế giới thơ “Cửu Long Giang ta ơi” của Nguyên Hồng, ta như chìm đắm trong tình yêu sâu nặng mà tác giả dành cho dòng sông Mê Kông, một tình yêu đong đầy sự say đắm và tha thiết. Tình cảm ấy không ngừng lớn lên theo năm tháng, từ khi tác giả còn là một cậu bé mười tuổi ngồi dưới mái trường, cho đến khi trưởng thành, hòa mình vào hào khí của núi sông, tình yêu ấy vẫn luôn chảy mãi không ngừng. Dòng sông Mê Kông lần đầu tiên hiện diện trong cuộc đời cậu bé thông qua những bài học trong lớp, nơi bản đồ kỳ diệu mở ra trước mắt cậu vẻ đẹp bao la và mênh mông của dòng sông. Trái tim non nớt của cậu đập mạnh trong sự ngỡ ngàng và rung động khó tả khi nhìn thấy dòng sông trải dài vô tận. Nguyên Hồng đã khắc họa dòng sông Mê Kông với một vẻ đẹp kỳ vĩ và hoang sơ của thiên nhiên, từ những “cây lao lá đổ” đến “tan hoang dứa mật”. Tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên sống động và đầy sức sống. Dòng sông Mê Kông không chỉ được miêu tả như một cảnh đẹp thiên nhiên, mà còn được nhân hóa với những tiếng hát và âm thanh ngợi ca, mang trong mình tình yêu thương và niềm tự hào vô bờ của xứ sở. Trong thơ Nguyên Hồng, dòng sông còn mang hơi thở và linh hồn của một người mẹ hiền từ, người đã trải qua bao đau đớn để sinh ra “chín nhánh sông vàng” tràn đầy sự sống. Hình ảnh người mẹ hiện lên không chỉ là sự ví von, mà còn là biểu tượng cho sự bao dung và hy sinh, gợi lên tình cảm thiêng liêng và sâu sắc. Tình yêu dành cho dòng sông Mê Kông, cho quê hương đất nước của tác giả như một dòng chảy âm thầm, ngấm sâu vào từng mạch máu, từng hơi thở, trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống và tâm hồn theo dòng chảy của thời gian. Tình cảm ấy không chỉ là sự yêu thương đơn thuần mà còn là sự kết nối mạnh mẽ giữa con người với thiên nhiên, giữa tâm hồn tác giả với đất nước quê hương.
Cảm nhận của em về tình yêu của tác giả đối với dòng Mê Kông, với quê hương đất nước thể hiện trong Cửu Long Giang ta ơi - mẫu 6
Bài thơ “Cửu Long Giang ta ơi” của Nguyên Hồng là một bản tình ca sâu lắng về tình yêu thiết tha mà tác giả dành cho dòng sông Mê Kông. Tình yêu ấy không chỉ dừng lại ở những cảm xúc ban đầu mà còn được nuôi dưỡng và lớn dần theo năm tháng, từ khi tác giả còn là một cậu bé mười tuổi ngồi dưới mái trường đến khi trưởng thành, hoà mình vào hào khí của dân tộc. Dòng sông Mê Kông lần đầu xuất hiện trong tâm trí cậu bé qua những lời giảng đầy kỳ diệu của thầy giáo, hiện lên trên bản đồ với vẻ đẹp mênh mông, bí ẩn, làm trái tim trẻ thơ rung động mà chẳng thể lý giải. Nguyên Hồng đã khéo léo vẽ nên bức tranh tuyệt đẹp của dòng sông với những nét chấm phá đầy ấn tượng về vẻ hoang sơ, tự nhiên của cảnh vật như “cây lao lá đổ”, “tan hoang dứa mật”. Không chỉ dừng lại ở đó, dòng sông Mê Kông còn được nhân hoá qua những tiếng hát vang vọng, qua âm thanh ngợi ca tràn đầy tình yêu và niềm tự hào về thiên nhiên, về quê hương đất nước. Tác giả đã tài tình sử dụng biện pháp nhân hoá, làm cho dòng sông trở nên sống động như một thực thể có tâm hồn, có cảm xúc, như một người mẹ dịu dàng và bao dung. Dòng sông hiện lên với hơi thở và linh hồn của một người mẹ, người đã đau đớn sinh ra “chín nhánh sông vàng” với đầy sự hy sinh và yêu thương. Hình ảnh thơ giàu sức gợi, đầy cảm xúc và chân thực. Tình yêu của Nguyên Hồng dành cho dòng sông Mê Kông, cho quê hương đất nước không chỉ là một mạch ngầm chảy trong tim, mà còn là niềm tự hào, là sự gắn kết thiêng liêng đã thấm vào máu thịt, trở thành một phần không thể tách rời của tâm hồn tác giả theo năm tháng.