"Chiếu cầu hiền" viết vào khoảng năm 1788 - 1789 nhằm thúc đẩy sĩ phu Bắc Hà và các trí thức triều đại Lê - Trịnh ra sức với triều đại Tây Sơn. Ngô Thì Nhậm bắt đầu bằng việc nhấn mạnh vai trò của nhân tài là đại diện của thiên tử. Tuy nhiên, thực tế vào thời điểm đó lại phản ánh khác đi, với nhiều người trốn tránh trách nhiệm quốc gia hoặc làm việc không đúng với tiềm năng của họ. Điều này chính là việc làm ngược lại ý trời - có tài mà không được cử dụng. Điều này đã thúc đẩy các phương pháp cầu hiền lên một tầm cao mới. Con đường cầu hiền theo hướng dẫn của vua Quang Trung có ba phương thức tiến cử: tự cử bằng việc viết thư giới thiệu công việc của mình, tiến cử qua các quan chức, và việc tự tiến cử bằng việc gửi thư.