Top 23 bài Tả sông hồng 2024 SIÊU HAY

4 K

Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Tả sông hồng hay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:

Dàn ý tả sông Hồng - Mẫu 1

1. Mở bài:

* Giới thiệu chung:

  • Dòng sông em định tả có tên là gì? Ở đâu?
  • Tại sao em lại chọn tả dòng sông ấy?

Ví dụ:  Quê hương thân yêu đã gắn liền với những kí ức trong tôi. Nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong tuổi thơ của tôi, từ những cánh đồng mùa thu vàng óng nhưng cây lúa trưởng thành, đến bờ đê xanh mướt cỏ kia, những con đường làng chứng kiến tôi đi học hằng ngày,... Trong số đó, con sông quê hương vẫn là nơi để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc nhất.

Hoặc có thể dẫn thơ và dẫn dắt về đối tượng miêu tả

"Quê hương tôi có con sông xanh biếc

Nước gương trong soi tóc những hàng tre

Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè

Tỏa nắng xuống lòng lấp lánh."

Dòng sông có lẽ là một trong những cảnh đẹp không thể thiếu của những vùng quê, đặc biệt là những vùng quê nông thôn yên bình, để lại nhiều kỉ niệm đẹp thuở ấu thơ. Vậy còn dòng sông đi qua thành phố tấp nập và nhộn nhịp thì sao?  Mỗi người có lẽ sẽ có những câu trả lời khác nhau, còn với em, dòng sông Hồng chảy qua thành phố lại có một vị trí quan trọng trong trái tim.

2. Thân bài:

* Tả dòng sông:

a) Buổi sớm:

  • Mặt sông phẳng lặng, thấp thoáng trong sương.
  • Bãi mía bờ dâu bên kia sông xanh mờ mờ.
  • Dãy thuyền chài neo sát bờ le lói ánh lửa nấu cơm sớm.
  • Tiếng người í ới, xôn xao chỗ bến đò ngang; tiếng mái chèo khua nước...
  • Nắng lên, mặt nước lấp lánh, đỏ đậm phù sa, cuồn cuộn trôi xuôi.
  • Hoạt động trên bến cảng tấp nập, nhộn nhịp...

b) Buổi chiều:

  • Người lớn, trẻ con xuống sông tắm mát.
  • Dòng sông như giang rộng vòng tay ôm tất cả vào lòng.
  • Trong ánh hoàng hôn, cảnh sông nước càng thêm thơ mộng.
  • Sinh hoạt của mọi người dân gắn bó với dòng sông như thế nào,.....

3. Kết bài:

* Cảm nghĩ của em:

  • Dòng sông gắn bó thân thiết với tuổi thơ đầy kỉ niệm.
  • Dòng sông góp phần làm nên vẻ đẹp của quê hương

Dòng sông quê hướng không chỉ bồi đắp phù sa cho cây cối tốt tươi mà còn là dòng sông gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em cũng như bao bạn nhỏ sống ở khu vực ven sông.  Ôi dòng sông đã ôm ấp bao kỉ niệm, bao khát khao của những tâm hồn bé bỏng! Em sẽ luôn trận trọng và yêu quý.

Dàn ý tả sông Hồng - Mẫu 2

I. Mở bài:

  • Dòng sông em định tả có tên là gì? ở đâu? (Sông Hồng, thị xã Sơn Tây.)
  • Tại sao em lại chọn tả dòng sông ấy? (Sông Hồng gắn bó với tuổi thơ em.)

II. Thân bài:

* Buổi sớm:

  • Mặt sông phẳng lặng, thấp thoáng trong sương.
  • Bãi mía bờ dâu bên kia sông xanh mờ mờ.
  • Dãy thuyền chài neo sát bờ le lói ánh lửa nấu cơm sớm.
  • Tiếng người í ới, xôn xao chỗ bến đò ngang; tiếng mái chèo khua nước...
  • Nắng lên, mặt nước lấp lánh, đỏ đậm phù sa, cuồn cuộn trôi xuôi.
  • Hoạt động trên bến cảng tấp nập, nhộn nhịp...

* Buổi chiều:

  • Người lớn, trẻ con xuống sông tắm mát.
  • Dòng sông như giang rộng vòng tay ôm tất cả vào lòng.
  • Trong ánh hoàng hôn, cảnh sông nước càng thêm thơ mộng.

III. Kết bài:

  • Dòng sông gắn bó thân thiết với tuổi thơ đầy kỉ niệm.
  • Dòng sông góp phần làm nên vẻ đẹp của quê hương.
Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 1

Hà Nội nơi em sinh ra và lớn lên có biết bao nhiêu cảnh đẹp. Cảnh đẹp của Hồ Gươm lung linh mỗi sớm,cảnh đẹp của những công viên với từng hàng cây xanh mát…Nhưng sông Hồng là nơi đã gắn bó với người Hà Nội từ xa xưa là nơi em yêu hơn cả.

Buổi sớm dòng sông thật êm ả. Mặt sông gợn sóng lăn tăn,thấp thoáng trong sương.Những bãi mía,nương dâu xanh mướt hai bên bờ sông. Dãy thuyền chài neo sát hai bên bờ sông le lói ánh lửa nấu cơm sớm. Tiếng người gọi nhau í ới, xôn xao chỗ bên đò ngang, âm thanh nhè nhẹ của những mái chèo khua nước ven sông.

Khi nắng lên cao,mặt sông lấp lánh ánh bạc, mặt sông đỏ đậm phù sa, cuồn cuộn trôi xuôi. Những chiếc thuyền chở hàng nhộn nhịp, tấp nập qua lại. Chiếc cầu nối liền Thành phố hai bên bờ sông hối hả dòng người qua lại. Khi hoàng hôn bắt đầu buổi chiều dòng sông đầy lãng mạn. Mọi người thong thả đi bộ ngắm cảnh trên chiếc cầu Long Biên cổ kính. Họ thả hôn mình theo dòng sông mênh mông, lai láng.Trong ánh hoàng hôn chiều cuối thu tím nhạt cảnh dòng sông trở nên thơ mộng lạ thường.

Em rất yêu dòng sông Hồng và em luôn giữ gìn dòng sông sạch đẹp để góp phần làm nên vẻ đẹp của thành phố Hà Nội.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 2

Quê tôi có dòng sông Hồng chảy qua. Nơi đây đã chôn dấu không biết bao nhiêu kỉ niệm của tôi thời bé dại. Đến khi lớn khôn, tôi vẫn chẳng thể nào quên được người bạn hùng vĩ ấy.

Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như một dải lụa đào vắt ngang đồng bằng Bắc Bộ. Nước sông đỏ như màu gạch non. Hai bên bờ, những bãi mía, nương dâu xanh mướt một màu. Bình thường, dòng sông luôn hiền hoà và lặng lẽ. Chính dòng sông ấy đã nuôi sống cả nhà tôi. Mẹ tôi là người lái đò trên sông đã bao năm mới cảm nhận được con sông, hiểu nó như người bạn. Nhà thơ Tế Hanh có viết:

“Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre”

Con sông của Tê Hanh thật là đẹp, nên thơ. Chính vì vậy mà nhà thơ rất yêu nó. Sông Hồng lại có một vẻ đẹp khác. Chúng tôi coi nó như một người bạn đã chia sẻ. Nhớ những buổi tắm sông, thấy vị phù sa mằn mặn, mát nồng, chúng tôi lại càng yêu sông hơn, cứ muốn vùng vẫy mãi trong làn nước mát.

Sông Hồng đẹp lắm! Cùng một ngày, mà nó có đến ba màu khác nhau. Những màu sắc rất thật của thiên nhiên mà con người khó có thể tạo ra được. Buổi sáng nhờ mặt trời thân thiện chiếu vàng, dòng sông như được khoác thêm một chiếc áo choàng lung linh, dát bạc lên trên lớp áo đỏ gạch. Trưa đến, những hạt nắng thi nhau xuống tắm làm cho con sông ánh lên màu nắng vàng hoe.

Chiều về, khi ánh mặt trời dần dần dịu lại, sông lại trở về lớp áo giản dị thường ngày, là nơi để trẻ con vui đùa, các bà mẹ vừa nói chuyện vừa giặt quần áo, cảnh sinh hoạt tấp nập, đông vui, thỉnh thoảng xen lẫn tiếng cười khanh khách của lũ trẻ. Buổi tối bên sông, tôi thường rủ các bạn thả đèn hoa. Dòng sông lúc này được ánh trăng chiếu vào, rực rỡ, lung linh kì ảo như khoác chiếc áo vàng lóng lánh. Chúng tôi chạy đến bờ sông, thả những chiếc đèn bằng giấy màu xuống. Đẹp quá! Sáng quá!

Sông Hồng thơ mộng là vậy nhưng khi mùa lũ lụt đến, nó thay đổi hẳn. Tôi còn nhớ như in cái lần ấy, khi tôi chạy ra vui đùa với con sông mà không biết mùa lũ đã tới. Tôi bỗng thấy nước sông sôi sùng sục, tung bọt đỏ ngầu, giận dữ cuồn cuộn chảy. Tôi sợ hãi chạy về hỏi mẹ: “Mẹ ơi! Con sông bị phù phép rồi mẹ ạ! Nó hung dữ lắm, khắc hẳn mọi ngày!”.

Mẹ cười, xoa đầu tôi, nói rằng:

– Không phải đâu! Đó là lũ lụt! Khi mùa lũ hết, con sông sẽ hiền hoà như xưa.

Tôi đã hiểu rằng đó là hiện tượng thiên nhiên mà con sông lớn nào cũng có. Ngày ngày trôi qua, mùa lũ khép lại, con sông lại trở về như xưa, dòng nước phù sa đi tưới tắm cho bao miệt vườn cây trái. Tôi không còn sợ mỗi khi con sông “thay đổi” nữa, mà tôi cảm thấy tự hào vì đó là nét hùng vĩ của con sông quê tôi.

Video bài văn mẫu: Tả sông Hồng

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 3

"Sao ta nhớ về sông Hồng thế nhỉ

Hà nội ơi con sóng vỗ rì rào

Sông chở phù sa lấp lánh tự khi nào

Đã bồi đắp cho mùa màng bờ bãi."

Mỗi lần đọc lời thơ ấy là cảm xúc em lại dâng lên những nỗi niềm khó tả. Yêu biết bao nhiêu con sông Hồng quê hương em, con sông chở bao phù đã màu mỡ, làm giàu đẹp cho ruộng lúa, bờ nương.

Em cũng không biết nơi thượng nguồn của sông Hồng là đâu nữa, nhưng chỉ một khúc sông chảy qua làng thôi cũng đủ làm em thấy yêu thương nhiều lắm. Nước không trong xanh như bao dòng sông khác, sông Hồng mang màu nước riêng biệt, đỏ ngầu và nặng phù sa. Vị phù sa trong từng làn nước được sông chở đi, luồn lách qua từng bãi lúa, nương ngô, từng đồng cái, ruộng mía,...để bồi đắp cho hoa màu, cây cối phát triển, tốt tươi. Có lẽ, nhớ chất phù sa ấy từ dòng sông mà mùa màng vùng quê chúng em luôn được bội thu, cây trái thêm ngọt thơm, tươi mát. Trên dòng sông Hồng thơ mộng, ngày ngày luôn có tấp nập những thuyền bè, người người qua lại, xa xa, là những bài mía xanh tốt, cánh đồng rộng mênh mang một màu xanh trù phú, tốt tươi.

Dòng sông Hồng không chỉ bồi đắp phù sa cho cây cối tốt tươi mà còn là dòng sông gắn liền với những kí ức tuổi thơ của em cũng như bao bạn nhỏ sống ở khu vực ven sông. Em sẽ mãi yêu và tự hào về dòng sông ấy.

Tả cảnh sông Hồng

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 4

Quê em vốn là một miền quê giữ nhiều giá trị văn hoá truyền thống. Thuở ấu thơ là những lần được ngồi trên cầu hay bờ đê, ngắm nhìn cánh đồng lúa bát ngát, cây đa đầu làng, mái đình cổ kính, còn nghe thấy tiếng chuông nhà thờ từ xa xa vọng lại từ phía bên kia của sông. Quê em cũng nổi tiếng với nền văn minh lúa nước sông Hồng. Đất đai màu mỡ, lúa tốt bởi có con sông phù sa bồi đắp đất. Đó chính là nhờ con sông quê thân thuộc vẫn luôn chảy bao bọc lấy những giá trị văn hoá.

Nhìn từ trên cao, con sông uốn lượn mềm mại, nối khúc như dải lụa vắt qua những cánh đồng lúa xanh rì. Nước sông trong veo quanh năm. Mỗi khi mùa xuân đến, con sông cũng gợi những xúc cảm ấm áp, giống như một bác nông dân cần cù đem phù sa bồi đắp đất, đem nguồn nước tưới cho cánh đồng thêm xanh tốt, đem những nụ cười hạnh phúc, yên lòng trên khuôn mặt của những người nông dân ngày ngày chăm sóc.

Hai bên bờ đê thoai thoải, mỗi mùa hè là mỗi lầm cả bọn rủ nhau đạp xe lên đê, cởi dép nô đùa. Những tiếng cười rộn rã vang khắp cả con đường, có lúc tinh nghịch lại bày trò chơi cãi nhau chí choé, thế nhưng đến lúc nô đùa mệt, cả lũ ngồi cạnh nhau trò chuyện. Giống như biết được, con sông lại mang những cơn gió mát thổi cho chúng em, đem những câu chuyện con nít gắn với tuổi thơ, bầu trời xanh phản chiếu mờ mờ trên mặt nước.

Những tia nắng nhẹ chiếu xuống trông xa con sông như một tấm thảm lấp la lấp lánh, tia nắng như ông mặt trời nhỏ tung tăng chạy nhảm trên chiếc thảm đỏ. Những chiếc thuyền nan, thuyền đánh cá ngược xuôi. Từng chiếc lưới được tung ra giũ xuống kéo theo những mẻ cá tươi và đa dạng.

Mùa thu, con sông lại nhẹ nhàng, lững lờ trôi. Có phải vì hương lúa, hương vị đồng quê nhuốm theo nước sông vừa thơm lại vừa trong mát. Ngày nào cũng vậy, cứ đi học xong là cả lũ lại rủ nhau ra đây bơi, sông không sâu lắm, lúc xuống nước giống như được dòng nước ôm ấp, vỗ về.

Vị của quả ổi chín, hương thơm của bông lúa, màu sắc của cây đa bên sông… đều do nước ngọt, phù sa của sông mà có. Con sông gắn bó với người dân quê em từ bao nhiêu năm nay, đã là một phần không thể thiếu trong cảnh đẹp quê.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 5

Con sông Hồng chảy qua quê hương tôi. Sông chảy giữa những bãi mía bờ dâu xanh ngắt. Mặt sông nhuốm đỏ như màu gạch non nên mới mang tên là sông Hồng. Dòng sông đẹp như dải lụa đào vắt ngang lên tấm áo màu xanh của đồng bằng Bắc Bộ. Con sông này đã gắn liền với tuổi thơ của tôi. Tôi và con sông đã trở nên thân thiết.

Những buổi sáng, con sông Hồng mới nhộn nhịp làm sao! Từng đoàn thuyền đánh cá giong buồm thả lưới trắng xóa cả mặt sông. Những tiếng hò, tiếng hát vang lên. Sông tấp nập những tàu thuyền đi lại như mắc cửi. Hai bên bờ đọng lại những hạt sương trên lá cỏ non như những hạt ngọc bé xíu, long lanh... cỏ còn ướt đẫm sương đêm mà các bà, các chị xã viên đã ra tỉa bắp, hái dâu. Buổi trưa, trẻ con rủ nhau ra vùng vẫy, tắm rửa. Chúng lặn hụp, bơi lội khéo léo như những con cá heo. Sông ôm chúng vào lòng, ôm lấy những dứa trẻ hồn nhiên, vui tươi và nghịch ngợm. Sông dịu dàng như một người mẹ đối với đàn con. Những cụ già râu tóc bạc phơ dắt cháu ra sông tắm rửa, những người mẹ tất bật mang quần áo, chiếu màn ra giặt giũ. Những chiều hè hoặc những buổi tối trăng sáng, tôi và các bạn bơi thuyền ra giữa sông buông chèo mặc cho nó trôi lờ lững rồi nằm dài ra sạp thuyền ngắm trăng, hóng gió.

Dòng sông này đã để lại cho tôi những kỉ niệm êm đềm nhất! Nhớ ngày nào mới lên ba, mẹ dắt ra sông tắm, tôi sợ và hét ầm lên mếu máo khóc. Rồi năm học lớp Một tôi đã để lại cho con sông này một kỉ niệm khó quên. Hồi đó tôi chưa biết bơi. Các bạn rủ tôi ra sông tắm. Chúng tôi đùa nghịch ở ngay cạnh bờ chứ không dám ra giữa sông. Chiếc nón "tốt đỏ" mà mẹ mua cho sáng nay chưa có quai, tôi đội lủng liểng trên đầu bị gió thổi trôi ra giữa sông. Tôi hốt hoảng vội nhào ra nắm lấy. Nhưng không kịp nữa rồi, nó trôi xa lắm, không thể nào lấy được nữa. Tôi không biết bơi nền suýt bị chìm nghỉm xuống lòng sông. Lũ bạn tôi đều không biết bơi; rối rít định nắm tay nhau dàn thành hàng dài để tôi nắm vào mà ngoi lên. Vừa lúc ấy thầy giáo tôi đi qua thấy chỏm tóc tôi bập bềnh trên mặt sông bèn để cả quần áo nhảy xuống vớt tôi lên bờ, mặt tôi nhợt nhạt trắng bệch, bụng no nước. Thầy dốc ngược tôi lên rồi làm hô hấp nhân tạo. Một lát sau tôi tỉnh dậy, thầy bế tôi về nhà. Các bạn ai cũng vui mừng cho tôi và thương tôi. về đến nhà, bố mẹ tôi cho tôi đến trạm xá. Hai ngày sau, tôi về và lại ra sông tắm. Dòng sông mát lạnh vỗ về tôi như xin lỗi tôi thì phải. Tôi thở phào. Sông ơi sông! Sông không có lỗi gì đâu. Chính ta mới là người có lỗi đấy sông ạ.

Quên sao được những buổi đi cào hến, giậm trai ở ven bờ sông. Những ngày ấy còn in đậm trong trí nhớ của tôi. Ôi dòng sông! Dòng sông quê hương đất nước. Dòng sông thật dịu dàng vào những ngày nắng đẹp. Sông trắng xóa trong những đợt mưa rào mùa hạ, sông thường đỏ ngầu, ầm ầm chảy xiết khi nước lũ tràn về. Sông còn đắm mình trong ánh bình minh. Tôi yêu con sông quê hương như yêu người mẹ dịu hiền của tôi.

Ôi con sông Hồng, sông đã bao phen giận dữ nổi sóng nhấn chìm tàu giặc xuống lòng sông. Sông đã ôm ấp bao kỉ niệm ước mơ của những tâm hồn bé nhỏ.

Video bài văn mẫu: Tả sông Hồng

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 6

"Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ

Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồn vôi"

Tế Hanh đã từng nhớ con sông Trà Bồng quê hương như thế. Và em cũng rất tự hào về khúc sông chảy qua quê hương em - một đoạn sông thuộc sông Hồng.

Em được biết sông Hồng là một con sông lớn của nước ta, có lưu vực chảy qua các tỉnh thành. Hệ thống sông Hồng tạo nên phần lớn diện tích đồng bằng Bắc Bộ, góp phần tạo nên một trong hai vựa lúa lớn của đất nước. Hệ thống sông Hồng bồi đắp nên phần trung tâm và phần phía Nam đồng bằng Bắc Bộ. Em nghe các bác nói rằng sông có tên là sông Hồng bởi sông mang tới một lượng phù sa rất lớn bồi đắp cho ruộng đồng, bờ bãi.

Khúc sông chảy qua quê hương em khá rộng, phù sa màu mỡ. Nước sông không trong xanh mà đỏ lựng bởi phù sa. Mỗi sáng sớm khi bình minh hay hoàng hôn vừa tắt, mặt sông lấp lánh như dát vàng dát bạc. Những ngày gió nhẹ, mặt sông sóng từng đợt gợn lăn tăn. Những ngày gió lớn, sóng cuộn trào, xô đẩy như một người đang trong cơn giận dữ. Những cánh chim từng đàn từng đàn lũ lượt bay trên mặt sông. Những thuyền đánh bắt cá vừa ra khơi trong niềm tin một mẻ cá bội thu. Những đò đầy ngày đêm chở khác qua sông. Hai bên bờ sông là những vườn cải, cánh đồng, ruộng ngô xanh mướt. Em thích thích mỗi chiều bình yên, lang thang ở bờ sông, phóng tầm mắt ra xa, đón nhận một sự bình yên lạ lùng từ khung cảnh biển.

Sông Hồng mang lại giá trị thủy điện lớn. Khúc sông này đã gắn bó với quê hương em đời đời kiếp kiếp. Hằng năm, sông để lại lượng phù sa màu mỡ bồi đắp cho cây cối tốt tươi. Sông mang lại lượng cá tôm ứ đầy thuyền bè mỗi chuyến ra khơi. Sông là nơi các bà, các mẹ giặt giũ, gánh nước về tưới cây. Sông là nơi mỗi buổi chiều hè lũ trẻ trong xóm rủ nhau ra bơi. Em vẫn nhớ chính tại khúc sông thân yêu này, em đã cùng bố đi đò sang bờ bên kia, cùng lũ bạn thân chiều chiều câu cá,... Đó là những kí ức tuổi thơ tươi đẹp của em.

Em rất yêu thích dòng sông này. Đây là dòng sông gắn bó với tuổi thơ em. Mai này, khi nhắc lại, em vẫn mãi nhớ một tuổi thơ trọn vẹn, tuyệt đẹp như thế với những kỉ niệm khó quên bên dòng sông thân yêu này.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 7

Uốn mình chảy quay và ôm lấy những tỉnh, thành phố ở miền Bắc Việt Nam thân thương là dòng sông hồng vô cùng hiền hòa và thân thiện. Dòng sông Hồng như một người bạn tri âm tri kỷ, gắn bó lâu đời với vùng đất này không biết tự bao giờ mà gắn bó keo sơn tới thế. Dòng sông Hồng mới thực sự tuyệt vời làm sao!

Dòng sông Hồng kéo dài và đi qua rất nhiều tỉnh, thành phố trong khu vực miền Bắc của Việt Nam. Và dòng sông Đào chảy qua thành phố Nam Định thân thương của em cũng là một nhánh của sông Hồng. Nước dòng sông Hồng quanh năm đục ngầu phù sa. Nước sông không trong veo tới độ có thể nhìn xuống được cả dưới đáy, cũng không trong xanh màu xanh của ngọc bích mà nước của dòng sông Hồng có màu hồng hồng, đục đục. Do bởi người ta thường nói dòng sông Hồng mang trong nó quá nhiều chất phù sa để bồi đắp cho ruộng đồng bờ bãi cho nên nước của sông không thể có màu xanh trong được. Quả đúng là như vậy. Đôi bờ của dòng sông Hồng lúc nào cũng tràn đầy sức sống. Phù sa ngày ngày cung cấp chất dinh dưỡng cho cây trái đôi bờ nên cây nào cây đất cũng tươi tốt nhờ đất lúc nào cũng màu mỡ, nhiều chất dinh dưỡng tốt lành. Dòng sông Hồng uống quanh, mềm mại như một tấm khăn voan quàng lên cổ của một cô thiếu nữ duyên dáng mà e thẹn. Trên sông Hồng lúc nào cũng nhộn nhịp thuyền bè qua lại, tấp nập ngược xuôi. Thi thoảng có gió nhẹ thoảng qua làm cho mặt sông xao động, tạo ra những làn sóng nhẹ nhàng lăn tăn trên mặt sông. Dưới sông, những đàn cá bơi lội tung tăng thỏa thích, nô đùa trong nước trông thật vui nhộn và đáng yêu biết bao.

Dòng sông Hồng mới đẹp làm sao! Mai này dù đi đâu xa, em cũng không bao giờ có thể quên được hình ảnh của dòng sông quê hương thân yêu và gần gũi, quen thuộc này.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 8

Sóng gợn Tràng Giang buồn điệp điệp

Con thuyền xuôi mái nước song song”

Những lời thơ “Tràng giang” của nhà thơ Huy Cận gợi nhắc hình ảnh dòng sông Hồng với điệu chảy chầm chậm. Con sông đã gắn liền với đời sống người dân Việt Nam.

Thượng lưu dòng sông bắt nguồn từ miền đất Trung Hoa xa xôi, tự lâu nó đã song hành với nền văn hóa lúa nước của dân tộc. Tên con sông do màu nước luôn đỏ nặng phù sa mà được gọi là sông Hồng. Lòng sông rộng và sâu, ngày ngày thuyền bè đi lại tấp nập trên dòng nước để trao đổi mua bán. Cả con sông lúc nào cũng nhộn nhịp. Con sông nhẫn nại ngày ngày đem nguồn nước phì nhiêu, màu mỡ tưới tắm vùng đồng bằng châu thổ rộng lớn. Nhìn từ xa, dòng sông uốn lượn mềm mại như tấm lụa điều quý giá, khẽ vắt qua những cánh đồng lúa, ôm ấp nhũng lũy tre, xóm làng. Từ bao đời, sông phản chiếu chiều sâu văn hóa của từng vùng đất mà nó đi qua. Từng con sóng gợn lăn tăn xô nhau tới tận chân trời. Sông Hồng vào mỗi buổi chiều trầm ngâm ngắm nhìn bầu trời sâu vời vợi với những cánh chim nhỏ xinh chao liệng trên bầu trời. Dọc đôi bờ con sông, bao bãi mía nương dâu cứ xanh tốt một màu tới ngút ngàn, lúc nào cây lá cũng xanh mượt mà bởi nguồn nước tưới tiêu dồi dào. Mỗi sớm mai, khi làn sương còn lảng vảng trên mặt sông, nghe như vang vọng tiếng mái chèo gõ vào mạn thuyền của người dân chài. Dưới dòng nước mát lành này, có biết bao loài cá nước ngọt đang tung tăng bơi lội tạo nên nhịp sống sinh động không bao giờ ngơi nghỉ của con sông. Sông Hồng bao dung nuôi dưỡng, ấp ủ những ước mơ tuổi thơ.

Dòng sông như một con người vậy. Đôi khi trầm lặng ánh chiếu sự bình yên của xóm làng với nhịp nước lặng lờ trôi. Có khi vào mùa nước lũ, sông gồng mình lên với những sóng nước cuồn cuộn. Nước đục ngầu như da mặt ai lúc cáu gắt, bẳn tính. Con đê lúc này cũng phải chống lưng ngăn những cuộn nước dữ dội. Sông Hồng thay đổi tính cách đến khó lường nhưng đi đâu xa người dân quê em vẫn nhớ về người cố hương hay trái gió trở giời ấy. Nhớ những lúc sông hiền hòa, chảy êm đềm, nhớ những trưa hè, sông dang rộng vòng tay ôm những đứa con bé bỏng vào lòng. Dòng nước vẫn nhẹ trôi mang màu vĩnh cửu của thời gian, nguồn nước ngọt ngào nuôi lớn mảnh kí ức tuổi thơ em.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 9

“Quê hương là gì hở mẹ?
Ai đi xa cũng nhớ nhiều”Với mỗi người, quê hương là nơi lưu giữ những kí ức đẹp về tuổi thơ. Là những ngày mùa lúa chín vàng rộm cả cánh đồng, là những ao sen hồng, tỏa ngát hương giữa mùa hạ. Còn quê hương của em là vùng quê thanh bình với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.Con sông là một nhánh của sông Hồng, mỗi khi có thời gian rảnh rỗi, em và đám bạn trong khu thường ra phía bờ sông với đủ trò nghịch ngợm. Dòng sông mang một vẻ đẹp rất riêng vào bất cứ thời gian nào trong ngày. Sáng sớm, sương mù giăng tỏa kín trên mặt nước, dòng sông trở nên huyền ảo như một nàng công chúa đang chìm trong giấc ngủ với tấm chăn sương êm ấm. Thấp thoáng hai bên bờ sông là những nương dâu, những vườn ổi trĩu quả trải dài.Khi mặt trời lên cao, những tia nắng vàng óng chiếu xuống dòng sông. Màn sương sớm lúc này được thay thế bởi tấm áo choàng lấp lánh ánh bạc. Vào những trưa hè, dòng sông lặng lẽ thổi những cơn gió mát lành xoa dịu cái nóng, như khúc ru êm ả đưa mọi người vào giấc ngủ ngon lành.Khi trời dần chuyển về chiều, vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông quê em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp, bọn trẻ con chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Dòng sông ôm lấy những đứa trẻ nghịch ngợm và hồn nhiên vào lòng bằng những con sóng nhè nhẹ. Phía trên bờ đê, những đàn trâu thong dong gặm bỏ trong nắng chiều dịu mát.Buổi tối, khi ông trăng tròn vắt ngang qua ngọn tre,soi bóng xuống mặt sông lấp lánh. Mặt sông lại lung linh như được dát vàng, dát bạc. Thật là đẹp!Con sông quê hương đã gắn bó và thân thuộc với mỗi người dân quê em. Sông mang dòng nước ngọt lành làm xanh mát những ruộng lúa, hàng cây. Vào mùa nước lũ, dòng nước đỏ au mang nặng phù sa, bồi đắp cho cánh đồng quê em thêm màu mỡ, để mỗi mùa lúa chín thêm bội thu cho người dân quê em. Em mong ước con sông quê em vẫn mãi giữ được vẻ đẹp như ngày nào. Để sau này, khi em lớn lên, hình ảnh con sông quê yêu dấu, đẹp đẽ còn in mãi trong tâm trí em.

Sông Hồng mang vẻ đẹp bình dị như chính người nông dân Việt Nam. Dù đi đâu về đâu, hình ảnh dòng sông thân thương còn sống mãi trong tâm trí em.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 10

Trên đất nước ta có rất nhiều dòng sông chảy qua. Thành phố nơi em sống cũng có con sông chảy dài, đó chính là sông Hồng. Nơi ấy đã chiếm giữ trái tim của biết bao nhiêu người dân thủ đô.

Sáng sớm tinh sương, mặt nước sông Hồng phẳng lặng như tờ. Thấp thoáng sau lớp sương mù, dòng sông chìm trong một vẻ tĩnh lặng và yêu ả lạ thường. Hai bên bờ sông, những bãi mía, những nương dâu vẫn còn đang say ngủ. Thi thoảng có một cơn gió nhẹ thoảng qua khẽ làm cho chúng lay động. Những người dân thuyền chài đã thức dậy từ lâu. Ánh lửa bập bùng lấp ló phía sau những mái chèo. Họ có lẽ đã nấu sắp xong bữa sáng và chuẩn bị cho việc ra khơi.

Đằng xa, ông mặt trời đã bắt đầu lấp ló. Những tia nắng chiếu xuống xua tan đi lớp sương mù. Cảnh sông nước hiện ra rõ nét hơn trong tầm mắt của em. Nước sông trong vắt một màu xanh như ngọc. Dòng nước cứ thể chảy xuôi. Bên ghe thuyền, những tiếng người gọi nhau, chào nhau và chúc nhau một ngày mới tốt lành. Những người dân làng chài đã bắt đầu công việc của mình. Trên chiếc cầu bắc ngang qua sông, người dân tấp nập qua lại. Một vài người dừng bước nơi đây để ngắm cảnh và lưu giữ lại những khoảnh khắc đáng nhớ. Lâu lâu lại có những gặp đôi ghé lại nơi đây để chụp ảnh cưới.

Chỉ những điều bình dị như vậy thôi nhưng cũng đủ để thấy rằng sông nước quê em thật đẹp, thật hiền hòa.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 11

Em sinh ra ở một vùng trung du nơi có con sông Hồng chạy qua quê hương của em. Con sông Hồng vô cùng đặc biệt này quanh năm đỏ một màu phù sa thương nhớ. Con sông cho em nhiều kỉ niệm tuổi thơ, những kỉ niệm cả cuộc đời không thể nào quên được.

Con sông Hồng quê em tạo nên những bãi bồi ven sông, nhìn từ xa xa con sông chạy hiền hòa như một chiếc gương khổng lồ với một màu đỏ quạch phù sa. Hai bên bờ sông có những bãi mía ngô khoai xanh biếc một màu tạo nên nhiều hoa màu cho người dân quê hương em thêm phần sung túc.

Những đêm trăng sáng nhiều nhìn xuống dòng sông em thấy cả dòng sông lấp lánh lên như được dát vàng làm cho dòng sông vô cùng long lanh huyền diệu. Buồi chiều đi học về chúng em thường hay cùng nhau đi ra bờ sông để thi bơi. Những đêm trung thu chúng em thường rủ nhau ra bờ sông cùng nhau trò chuyện, những câu chuyện về chị Hằng, chú Cuội…những câu chuyện hài bên cạnh dòng sông tuổi thơ tạo nên những kỉ niệm tuổi thơ không thể nào quên.

Em rất yêu dòng sông Hồng quê hương em, bởi có dòng sông mà các loại hoa màu của quê hương em mầu mỡ hơn. Con người nhờ có dòng sông mà tạo nên những dòng chảy phù sa tạo nên những luống hoa màu xanh tươi bát ngát.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 12

Sinh ra và lớn lên ở làng quê Việt Nam, tuổi thơ của em gắn liền với cánh đồng lúa, với cánh diều vi vu và với dòng sông thân thuộc. Dòng sông quê em giống như một người mẹ hiền bao đời chăm lo cho những đứa con thôn làng.

Dòng sông quê em là một nhánh nhỏ của con sông Hồng đỏ nặng phù sa. Dòng sông như mái tóc mượt mà của người thiếu nữ uốn lượn và chảy quanh ngôi làng, bao bọc lấy ngôi làng của em. Em không biết dòng sông này chảy qua những đâu, nhưng chắc chắn rằng nó phải chảy qua rất nhiều xóm làng, qua rất nhiều cánh đồng xanh, qua rất nhiều bãi đồi.

Mỗi mùa, dòng sông như thay một chiếc áo mới vô cùng sinh động. Mùa hè nước trong và sáng lấp lánh nhờ phản chiếu ánh mặt trời. Mùa thu nước sông lại trong vắt và yên bình. Mua đông dòng sông lại trầm ngâm mang một vẻ đẹp rất riêng. Còn mùa xuân, dòng sông như bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài với nguồn sống dồi dào. Đặc biệt vào mùa hè, khi những cơn mưa rào đổ xuống, dòng sông có màu đỏ do đất cát, phù sa chảy xuống. Nhưng cũng rất nhanh chóng sau vài hôm khi mưa đã tạnh, nước dòng sông lại trở nên trong vắt.

Em rất thích được ngắm dòng sông vào buổi sáng sớm tinh mơ. Khi ấy em được nhìn những chú cá đi kiếm ăn, được nhìn những con ốc bám trên những thân cây khoai, thân rau muống mà chỉ cần chạm nhẹ chúng sẽ thu mình vào trong chiếc vỏ để chìm xuống.

Vào sáng sớm cũng là lúc bắt đầu đi kiếm ăn của đàn vịt bơi tung tăng, của những chú bói cá sắc màu sặc sỡ. Một bên bờ sông là đường làng, người người hối hả bắt đầu nhiệm vụ ngày mới của mình: bác nông dân ra đồng, các bạn học sinh đi học, người đi chợ, người đi làm…Cùng với những rặng cây bên bờ sông, tất cả tạo nên một bức tranh vô cùng sinh động.

Vào mùa hè, mỗi buổi chiều em cùng lũ trẻ trong xóm đều ra bến nước đầu làng dưới gốc đa để tắm sông. Dòng sông như một người mẹ hiền ôm lấy chúng em, cho chúng em thỏa sức nô đùa. Trong khi đó, những bác nông dân đi làm về tranh thủ nghỉ mát dưới gốc đa, những bà những mẹ lại tranh thủ giặt đồ.

Có lẽ sông chỉ thực sự yên tĩnh và ban đêm khi trăng đã lên. Dòng sông phải chiếu ánh trăng lung linh và thơ mộng vô cùng. Ông trăng lặn sâu xuống đáy sông tạo nên một khung cảnh khiến những ai có tâm hồn thi sĩ có thể xuất khẩu thành thơ.

Em rất yêu dòng sông quê em. Sau này dù lớn lên có đi đâu xa, em vẫn sẽ mãi lưu giữ bóng hình quê hương với dòng sông tuổi thơ.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 13

“Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồn vôi”

Tế Hanh đã từng nhớ con sông Trà Bồng quê hương như thế. Và em cũng rất tự hào về khúc sông chảy qua quê hương em – một đoạn sông thuộc sông Hồng.

Em được biết sông Hồng là một con sông lớn của nước ta, có lưu vực chảy qua các tỉnh thành. Hệ thống sông Hồng tạo nên phần lớn diện tích đồng bằng Bắc Bộ, góp phần tạo nên một trong hai vựa lúa lớn của đất nước. Hệ thống sông Hồng bồi đắp nên phần trung tâm và phần phía Nam đồng bằng Bắc Bộ. Em nghe các bác nói rằng sông có tên là sông Hồng bởi sông mang tới một lượng phù sa rất lớn bồi đắp cho ruộng đồng, bờ bãi.

Khúc sông chảy qua quê hương em khá rộng, phù sa màu mỡ. Nước sông không trong xanh mà đỏ lựng bởi phù sa. Mỗi sáng sớm khi bình minh hay hoàng hôn vừa tắt, mặt sông lấp lánh như dát vàng dát bạc. Những ngày gió nhẹ, mặt sông sóng từng đợt gợn lăn tăn. Những ngày gió lớn, sóng cuộn trào, xô đẩy như một người đang trong cơn giận dữ.

Những cánh chim từng đàn từng đàn lũ lượt bay trên mặt sông. Những thuyền đánh bắt cá vừa ra khơi trong niềm tin một mẻ cá bội thu. Những đò đầy ngày đêm chở khác qua sông. Hai bên bờ sông là những vườn cải, cánh đồng, ruộng ngô xanh mướt. Em thích thích mỗi chiều bình yên, lang thang ở bờ sông, phóng tầm mắt ra xa, đón nhận một sự bình yên lạ lùng từ khung cảnh biển.

Sông Hồng mang lại giá trị thủy điện lớn. Khúc sông này đã gắn bó với quê hương em đời đời kiếp kiếp. Hằng năm, sông để lại lượng phù sa màu mỡ bồi đắp cho cây cối tốt tươi. Sông mang lại lượng cá tôm ứ đầy thuyền bè mỗi chuyến ra khơi. Sông là nơi các bà, các mẹ giặt giũ, gánh nước về tưới cây. Sông là nơi mỗi buổi chiều hè lũ trẻ trong xóm rủ nhau ra bơi. Em vẫn nhớ chính tại khúc sông thân yêu này, em đã cùng bố đi đò sang bờ bên kia, cùng lũ bạn thân chiều chiều câu cá,… Đó là những kí ức tuổi thơ tươi đẹp của em.

Em rất yêu thích dòng sông này. Đây là dòng sông gắn bó với tuổi thơ em. Mai này, khi nhắc lại, em vẫn mãi nhớ một tuổi thơ trọn vẹn, tuyệt đẹp như thế với những kỉ niệm khó quên bên dòng sông thân yêu này.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 14

“Quê hương tôi có con sông xanh biếc

Nước gương trong soi tóc những hàng tre…”

Dòng sông có lẽ là một trong những cảnh đẹp không thể thiếu của những vùng quê, đặc biệt là những vùng quê nông thôn yên bình, để lại nhiều kỉ niệm đẹp thuở ấu thơ. Vậy còn dòng sông đi qua thành phố tấp nập và nhộn nhịp thì sao? Mỗi người có lẽ sẽ có những câu trả lời khác nhau, còn với em, dòng sông Hồng chảy qua thành phố lại có một vị trí quan trọng trong trái tim.

Sông Hồng là một con sông dài và rộng. Em từng nghe bố em nói, sông Hồng chảy qua đa phần các tỉnh thành miền Bắc nên những tỉnh thành ấy được gọi chung là vùng Đồng bằng châu thổ sông Hồng. Sông Hồng có từ lúc nào và bắt nguồn từ đâu em cũng không biết rõ, chỉ biết rằng đoạn chảy qua thành phố nơi em sống dài lắm, có lẽ đến vài chục ki lô mét, còn chiều rộng của nó, em cũng không thể đoán được, nhưng nó đủ cho tàu thuyền qua lại dễ dàng.

Em nghe cô giáo nói rằng, cái tên sông Hồng là bắt nguồn từ việc nước sông quanh năm đều có màu hồng đào bắt mắt do chứa nhiều phù sa màu mỡ tốt cho đất đai và cây trồng. Hai bên bờ sông không phải là những hàng liễu xanh thẫm rủ bóng xuống như đang làm dáng làm duyên, soi gương chải chuốt mà là con đê dài chạy dọc dòng sông cùng nhà cửa hai bên san sát. Những ngày hè nóng nực mà được ngồi dưới một cái ô lớn, thưởng thức những ly chè được bán trên bờ đê mà khoan khoái cảm nhận những cơn gió mát đang luồn vào mát tóc hay thư thả làm ngắm cảnh tàu thuyền tấp nập đi lại cũng là một trong những cách để đếm thời gian trôi.

Nước sông Hồng không trong vắt như những con sông khác bởi nó có chứa rất nhiều phù sa, hơn nữa mỗi ngày trên dòng sông này đều có rất nhiều tàu thuyền đi lại. Những chiếc tàu chở hàng cao lớn, những chiếc bè gỗ từ thượng nguồn xuôi dòng hay những con thuyền bé hơn là những vật thường thấy trên dòng sông rộng lớn này. Vì vậy, sông Hồng vốn là một con đường vận chuyển hàng hóa nhanh và thuận tiện cho những tỉnh thành châu thổ sông Hồng.

Vào mùa xuân, nước sông dâng lên đầy ắp, màu nước vào mùa này cũng đậm hơn màu nước vào những mùa khác trong năm. Mùa hạ về, mặt sông lại yên bình trôi mang theo những cơn gió nam còn thơm mùa hoa cỏ vào tận trong làng. Mùa thu đến, cảnh sắc hai bên bờ sông lại càng thêm thơ mộng, những cây liễu thả rơi những "chiếc thuyền" bằng lá liễu nhỏ xinh xuống làm lay động mặt nước. Mùa đông tràn về, mặt hồ phủ một tầng hơi nước mỏng, chập chờn như đang nhảy múa trên mặt sông, nước sông vào thời điểm đó rất lạnh và buốt.

Sông Hồng có giá trị rất lớn về mặt kinh tế, nước sông có rất nhiều phù sa màu mỡ giúp cho đất đai và cây trồng luôn luôn xanh tốt tạo điều kiện cho việc sản xuất nông nghiệp và phát triển kinh tế. Không chỉ thế, sông Hồng còn là một con đường giao thông vận chuyển hàng hóa nhanh và thuận tiện và còn cung cấp cho chúng ta một lượng thủy sản phong phú và cũng bồi đắp và mở rộng vùng đồng bằng màu mỡ.

Em rất yêu con sông Hồng bởi lợi ích mà nó đã đem lại cho người dân cùng vẻ đẹp của dòng sông vào tất cả các thời điểm trong năm. Em sẽ cố gắng bảo vệ môi trường và bảo vệ dòng sông khỏi bị ô nhiễm.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 15

Con sông Hồng chảy qua quê hương em. Dòng sông đẹp như một dải lụa đào vắt ngang lên tấm áo xanh mướt của đồng bằng Bắc Bộ. Nó đã gắn bó với tuổi thơ ấu của em, làm ấm lòng biết bao trái tim bé nhỏ. Ôi! Con sông thân thương!

Xa xa, dáng nằm của con sông Hồng vẫn muôn đời đỏ nặng phù sa, thế đứng hiên ngang như rồng cuộn hổ ngồi ngàn năm hiện lên ấm màu hoài niệm. Có lẽ mặt sông thường đỏ thắm như màu thẹn thùng của màu môi thiếu nữ. Ánh bình minh vàng chan hoà trên mặt sông ấm áp. Những đám cỏ non còn ướt đẫm sương đêm, ngơ ngác trong giấc mộng ngọt ngào. Từng đoàn thuyền giong buồm ra khơi, thả lưới đánh cá. Những tiếng hò, tiếng hát vang lên xáo động cả mặt sông. Trông kìa, các em bé té nước cho nhau cười như nắc nẻ. Chúng bơi lội, chúng lặn ngụp như những chú cá heo. Sông dịu dàng ôm chúng vào lòng như một người mẹ. Sông chảy giữa những bụi dâu, bãi mía xanh ngắt. Tiếng sóng vỗ ì oạp vào bờ, như hát, như reo vui cùng chúng em. Hai bên bờ, các cô các bà đem chăn màn ra giặt ra phơi, mồ hôi ướt đẫm tấm lưng gầy…

Ôi dòng sông! Sông đẹp dịu dàng trong những ngày nắng đẹp, sông trắng xoá trong những cơn mưa bụi mùa hè. Sông đỏ ngầu, ầm ầm, tức giận chảy xiết mỗi khi nước lũ tràn về. Sông muốn cho chúng em cuộc sống yên bình.

Sông ơi! Sông hãy đưa nước về nuôi sống cho những cánh đồng bốn mùa tươi tốt. Sông hãy đưa cá về nuôi sống những người dân.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 16

Những con sông cũng tựa như một biểu tượng cho từng vùng miền, đất nước. Nếu người miền Nam tự hào với con sông "chín rồng" mang tên Cửu Long thì người miền Bắc cũng có niềm kiêu hãnh là con sông Hồng.

Cái tên đẹp đẽ ấy dường như đã phán ánh nét đặc trưng nhất của con sông này. Đó chính là màu nước sông hồng đào, mang màu của phù sa. Sông Hồng tựa như một dải lụa mềm mại, khổng lồ vắt ngang qua vùng đồng bằng châu thổ. Quê hương em cũng được tô điểm bằng nét vẽ con sông. Lòng sông rộng và sâu, nước lúc nào cũng dâng đầy. Mặt sông cũng có nhiều trạng thái. Những ngày yên bình, thời tiết đẹp, mặt sông phẳng lặng im lìm như đang trầm tư suy nghĩ. Những ngày giông gió nổi lên, mặt sông cũng như tức giận, gồng mình lên chống chọi, nước xô đẩy liên tục. Dòng chảy của nước trôi rất nhanh, có những đoạn chảy xiết thành vòng xoáy trông rất nguy hiểm. Những đám bèo cũng cứ thế trôi bồng bềnh trên mặt nước không biết là đi về đâu. Bông hoa tím biếc như cài lên mái tóc khiến cho sông Hồng càng thêm dịu dàng. Thuyền bè thường qua lại đây rất tấp nập, đôi khi còn nghe rõ tiếng động cơ chạy. Họ đánh bắt cá, khai thác cát hoặc đơn giản là chở người qua lại. Đôi lúc, đi học ngang qua em nghe thấy ai vang lên vài câu hò nghe man mác nao lòng. Sông Hồng, bên lở bên bồi. Bãi được bồi thường được trồng cấy tươi tốt và thành những cánh đồng rộng bạt ngàn. Bên lở thường được kè đê để bảo vệ cuộc sống của người dân khi mùa bão về. Những khóm tre cong cong nghiêng nghiêng tựa như đang đợi người nào từ bãi bồi bên kia trở về. Có những buổi chiều em cùng lũ bạn chạy nhảy trên con đê dài, tận hưởng những làn gió từ mặt sông dội lên phả vào mặt đem đến cảm giác khoan khoái. Con sông Hồng với nhiều người tựa như một người mẹ nuôi dưỡng mảnh đất và tâm hồn họ bằng dòng nước ngọt ngào.

Nếu quê hương em thiếu hình ảnh con sông Hồng chắc sẽ thiếu đi một nửa linh hồn. Những đứa trẻ như em đã lớn lên cùng với con sông này.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 17

"Quê hương tôi có con sông xanh biếc

Nước gương trong soi tóc những hàng tre

Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè

Tỏa nắng xuống lòng lấp lánh."

Bao lâu nay, những con sông quê hương đi về trong những sáng tác thơ ca, những bài hát trữ tình. Tuổi thơ em gắn liền với con sông Hồng hiền hòa thân thương, là nơi lưu giữ đầy kỉ niệm.

Nếu như miền Nam có dòng sông Mê Công vắt ngang nhiều nước bạn, miền Trung có dòng sông Hương thơ mộng, thủy chung. Miền Bắc quê em, có lẽ sông Hồng đã gắn liền và đi vào nếp sống mỗi con người. Con sông Hồng chảy dài qua nhiều tỉnh thành, địa phương em chỉ là một nhánh sông nhỏ. Em nghe bà kể, sông Hồng chảy qua phía Đông Hà Nội rồi đổ ra Biển ở cửa Ba Lạt. Sông Hồng hiền hòa và êm đềm, nhìn từ trên cao, con sông như một dải lụa đào vắt ngang lên đôi vai của người thiếu nữ- mảnh đất màu mỡ này. Hai bên bờ sông là những ruộng lúa nương ngô đang đến mùa thu hoạch. Sáng sớm, dòng sông thức dậy đón ánh nắng bình minh, dòng nước lấp lánh in bóng mặt trời. Nước sông nhìn vậy mà rất xoáy, nhớ hồi nhỏ hay cùng ông ra tắm sông, biết bơi nhưng cũng chỉ dám tắm gần bờ. Cảm nhận dòng nước mát luộc vào da thịt, thấy thân thương như người mẹ vỗ về. Đẹp nhất là mỗi buổi chiều tà, khi mà bầu ánh sáng xung quanh phủ màu vàng mộc, dòng sông Hồng hiện lên tựa một bức tranh thủy mặc hữu tình. Xa xa, những thuyền bè đánh cá và những chú chim đâu đó chao liệng trên trời cao, nước sông rì rào vỗ vài hai mạn đê, sủi bọt trắng xóa. Dòng sông tựa một chiếc gương khổng lồ in bóng hoàng hôn, đẹp đẽ và bình dị. Đứng bên bờ sông, cảm nhận làn gió mát thổi qua mà thấy tâm hồn như lạc vào chốn diệu kỳ. Con sông Hồng thân thương và gắn bó, đây là nơi thuyền cha đánh cá, giao thương, là nơi mỗi trưa hè mẹ ngồi giặt áo, lặng nghe tiếng sáo vọng lại từ xóm chợ. Nước sông Hồng chất chứa phù sa, bồi đắp ruộng đồng, tựa như nguồn nước mẹ lúc nào cũng ăm ắp đong đầy.

Em rất yêu con sông Hồng. Con sông gắn liền với mảnh đất chôn rau cắt rốn mà ai đi xa cũng phải nhớ về.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 18

Trên đất nước Việt Nam có biết bao nhiêu là dòng sông đẹp như sông Đồng Nai, sông Mã,... nhưng dòng sông Hồng là nơi có nhiều cảnh đẹp gắn liền với đời sống người Hà Nội.

Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như một dải lụa đào mềm mại vắt ngang qua những xóm làng. Viền theo hai bên bờ sông là những bãi mía, ruộng ngô, vườn cây ăn quả xanh ngút tầm mắt. Khi chim én ríu rít gọi xuân về, dòng sông quê tôi như trào dâng sức sống tuổi thanh xuân. Buổi sớm, mặt sông phẳng lặng, thấp thoáng sương trong một vẻ yên tĩnh lạ thường. Cây cối hai bên bờ sông im lìm như còn đang chìm vào giấc ngủ. Các dãy thuyền chài sát bờ le lói ánh lửa nấu cơm để chuẩn bị ra khơi đánh cá. Đâu đây đã có người đi bộ, thể dục chuẩn bị đón ngày mới. Nắng lên, những tia sáng mặt trời chiếu xuống dòng sông đỏ đậm phù sa làm mặt nước lấp lánh hồng tươi trong nắng sớm. Xuôi theo dòng nước chảy, tiếng người í ới, tiếng mái chèo khua nước rạt rào nhộn nhịp. Mọi người trên bờ, dưới sông đều bắt đầu hoạt động. Chiếc cầu cong cong nối liền hai bên bờ sông hối hả người qua lại.

Buổi chiều, khi mặt trời khuất dần, dòng sông đỏ lựng rồi tím dần, cảnh vật hai bờ sông sẫm lại. Khi hoàng hôn xuống, dân chài lưới đã trở về sau một ngày đánh cá, tiếng sóng ì oạp vỗ mạn thuyền, tiếng gọi nhau í ới, tiếng trẻ con vui đùa hòa lẫn vào ánh đèn mờ ảo dưới sông cũng là lúc trên cầu nhộn nhịp người đi dạo. Mọi người dừng lại ngắm cảnh trên chiếc cầu Long Biên cổ kính hàng trăm năm. Họ thả hồn mình trên dòng sông mênh mông với làn gió nhẹ thoang thoảng. Dòng sông hiền hòa như đang dang tay ôm tất cả vào lòng. Cảnh sông Hồng thật yên bình, thơ mộng và lãng mạn làm sao. Những đêm trăng sáng, mặt sông lấp loáng ánh vàng. Nước sông thẫm lại in rõ cả vầng trăng tròn và muôn ngàn vì sao lung linh.

Em rất là yêu dòng sông Hồng vì dòng sông đã góp phần làm nên thành phố Hà Nội thêm tươi đẹp, trù phú.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 19

Con sông Hồng chảy qua quê hương em, giữa các bãi mía, bờ dâu xanh ngắt. Mặt sông thường đỏ như màu gạch non nên mới mang tên là sông Hồng. Dòng sông đẹp như một dải lụa đào vắt ngang lên tấm áo màu xanh của đồng bằng Bắc Bộ. Con sông này đã gắn liền với thời thơ ấu của chúng em. Em và con sông đã trở nên thân thiết.

Những buổi sáng đẹp trời, con sông Hồng mới nhộn nhịp làm sao. Từng đoàn thuyền đánh cá giong buồm thả lưới trắng xóa cả mặt sông. Tiếng hò, tiếng hát vạng lên. Trên sông tấp nập những đoàn thuyền đi lại như mắc cửi. Hai bên bờ, trên lá cỏ non còn đọng lại những hạt sương đêm như những hạt ngọc bé xíu long lanh, cỏ còn đẫm ướt sương mai mà các bà, các chị xã viên đã ra tỉa bắp, hái dâu. Bình minh chan hòa trên mặt sông.

Buổi trưa, trẻ em rủ nhau ra vùng vẫy, tắm rửa. Gác em té nước vào nhau cười như nắc nẻ. Chúng lặn hụp khéo léo như những con cá heo. Sông ôm chúng vào lòng, ôm lấy những đứa trẻ hồn nhiên, vui tươi và nghịch ngợm ấy. Sông dịu dàng với chúng như một bà mẹ đối với đàn con. Những cụ già râu tóc bạc phơ dắt đàn cháu ra sông tắm rửa. Những bà mẹ tất bật mang quần áo, chiếu màn ra giặt giũ.

Những chiều hè hay những buổi tối sáng trăng, em và các bạn bơi thuyền lênh đênh trên mặt sông câu cá, cất vó hoặc nằm trên sạp thuyền ca hát, ngâm thơ cho nhau nghe. Buổi tối dưới trăng, em và chúng bạn bơi thuyền ra giữa sông, buông chèo rồi mặc cho nó trôi lênh đênh. Sóng vỗ ì oạp vào mạn thuyền như hát cho chúng em nghe, ru cho chúng em ngủ.

Gió mát, trăng sáng, trời nước mênh mông, chúng em thiếp đi lúc nào không biết. Thuyền lênh đênh trên sông nước, trôi dạt vào bờ dâu, bãi cỏ. Sáng dậy, mọi người đều ngơ ngác, không hiểu mình lạc vào đâu và bắt đầu chèo thuyền ngược lại về nhà. Dòng sông Hồng êm ả chảy xuôi. Mọi người đều say sưa ngắm nhìn mặt sông một cách thích thú. Hai bên sông là những thảm cỏ xanh rờn. Chỗ kia là một chiếc tàu địch bị bắn cháy hồi Pháp thuộc, dấu tích còn để lại đến ngày nay. Mọi người vừa chèo vừa ngắm cảnh, chẳng mấy chốc thuyền đã về đến bến.

Dòng sông Hồng này đã để lại trong em những kỉ niệm êm đềm. Nhớ ngày nào em mới lên ba, mẹ dắt ra sông tắm. Em sợ và hét lên, mếu máo khóc. Hồi em học lớp Một, em đã để lại ở con sông này một kỉ niệm khó quên.

Hồi đó, em chưa biết bơi, các bạn rủ ra sông tắm, Chúng em đùa nghịch ở ngay cạnh bờ chứ không dám ra xa. Chiếc nón “tốt đỏ” mà mẹ mua cho sáng nay chưa có quai, em đội lủng liểng trên đầu bị gió thổi trôi ra giữa sông. Em hốt hoảng vội nhào ra nắm lấy nhưng không kịp nữa rồi. Nón trôi ra xa lắm không thế nào lấv lại được. Tiếc quá, em nhào ra, hẫng chân, chới với giữa sông. Lũ bạn em đều không ai biết bơi kêu cứu toáng lên.

Vừa lúc ấy, thầy giáo em đi qua, thấy chỏm tóc em bập bềnh trên mặt nước, bèn nhảy xuống vớt em lên. Thầy nắm chỏm tóc kéo vào đến chỗ cạn rồi bế thốc em chạy lên bờ. Thầy dốc người em lên rồi làm hô hấp nhân tạo. Mãi một lúc sau, em mới tỉnh (nghe các bạn kể lại). Thầy bế em về nhà. Về đến nhà, bố mẹ em đưa em đến trạm xá. Hái ngay sau em về và lại cùng các bạn ra sông tắm như ngày nào. Dòng sông mát lạnh vỗ về em như là xin lỗi em thì phải. Dòng sông ơi! Sông không có lỗi gì đâu. Chính ta mới là người có lỗi đấy, sông ạ!

Ôi dòng sông! Dòng sông của quê hương, của đất nước, dòng sông đẹp dịu dàng khi những ngày nắng dịu, sông trắng xóa những đợt mưa rào mùa hạ, sông đỏ ngầu, ầm ầm chảy xiết khi nước lũ tràn về. Con sông Hồng quê hương tôi là thế đấy.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 20

“Quê hương tôi có dòng sông xanh biếc
Nước gương trong soi bóng những hàng tre”

Mỗi lần đọc lại hai câu thơ này, lòng tôi lại không khỏi bồi hồi xúc động nhớ về dòng sông quê hương. Dòng sông được nhắc tới trong hai câu thơ của Tế Hanh dường như không phải là dòng sông của riêng quê ông nữa mà đã trở thành dòng sông của bất kì ai, dòng sông gần gũi chảy qua những xóm làng yên bình trên mảnh đất Việt Nam.

Dòng sông chảy qua làng tôi là một nhánh nhỏ của dòng sông Hồng. Nó chảy qua biết bao xóm làng, những đồng ruộng bao la, núi đồi xanh mướt rồi khi tới làng tôi, dòng sông như lặng đi trước vẻ đẹp của một miền quê thanh bình, hạnh phúc. Hai bên bờ là những rặng tre tươi tốt, ngọn tre như vươn cao mãi tới tận mây xanh. Tôi tưởng như tre là một người con gái điệu đà, đang soi bóng xuống mặt nước để chiêm ngưỡng nhan sắc của chính mình.

Bờ sông cũng là một nơi lí tưởng để cho những chú trâu nghỉ ngơi, nhẩn nha gặm cỏ và uống nước. Những thảm cỏ xanh mềm mại là chỗ bọn trẻ con vẫn hay nô đùa, tổ chức những trò chơi nghịch ngợm như: rồng rắn lên mây, mèo đuổi chuột. Nô đùa chán chê, chúng lại nắm dài trên bãi cỏ, lặng ngắm mây trời và dòng sông lững lờ trôi. Mỗi mùa dòng sông lại mang một dáng vẻ khác nhau. Mùa xuân nước sông trong vắt như có thể nhìn thấy đáy, tưởng như nó là một bà mẹ hiền ấm áp đang dang tay che chở, ôm ấp cho cả xóm làng.

Dòng sông ấy cũng gắn liền với bao kỉ niệm tươi đẹp của tuổi thơ tôi. Đó là những buổi chiều cùng bạn bè ra sông tắm mát, tiếng nói cười làm vang cả một khúc sông. Đó là niềm vui tuổi thơ khi dòng sông dành tặng cho chúng tôi những chiến lợi phẩm là một giỏ đầy cá, tôm. Đó là những buổi trưa ngồi ở bờ bên này ngóng mẹ đi chợ ở bờ bên kia trở về, hay đúng hơn là mong đợi được mẹ mua cho ít quà bánh, dù chỉ là chiếc bánh đa có rắc vừng hay vài quả cam, quả bưởi.

Dòng sông quê hương luôn sống mãi trong tâm trí tôi, trở thành nỗi khắc khoải khôn nguôi của những người con xa xứ. Dòng sông gắn liền với tuổi thơ cũng chính là hiện thân của quê hương biết bao thân thương, yêu dấu.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 21

Quê hương thân yêu đã gắn liền với tôi từ lúc tôi mới sinh ra đến tận bây giờ, mười một năm, một thời gian dài đối với tôi. Nó đã trở thành một phần không thể thiếu trong tuổi thơ của tôi, từ những cánh đồng mùa thu vàng óng nhưng cây lúa trưởng thành, đến bờ đê xanh mướt cỏ kia, bao nhiêu bạn bè, bao nhiêu người thân (hơi ngán). Và trong tôi con sông quê hương vẫn là nơi để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc nhất.

Con sông chảy qua quê hương tôi như một dải lụa đào vắt ngang qua tấm áo màu xanh của đồng bằng Bắc Bộ

Những buổi sáng mùa hè đẹp trời,con sông Hồng mới nhộn nhịp làm sao. Từng đoàn thuyền đánh cá giong buồm thả lưới trắng xóa cả mặt sông. Tiếng hò tiếng hét vang lên. Hai bên bờ,trên lá cỏ non còn đọng lại những hạt sương như những hạt ngọc nhỏ xíu long lanh. Con sông đi hiền hòa như để người ta có đủ thời gian ngắm nhìn nó. Nó phản chiếu bụi râu,từng bụi cây và cả những chú chim non đang cất tiếng hót trên bầu trời mùa hè trong xanh và sâu thẳm. Mặt trời đã nhô lên cao như trao lại sức sống cho muôn loài .Chiếu những tia nắng chói chang xuống mặt sông khiến cho nó lung linh như dát vàng.Vào mỗi buổi trưa,chúng tôi lại í ới gọi nhau đi tắm sông.Tưng đứa nhảy xuống khiến nước bắn tung tóe. Chúng tôi té nước vào nhau rồi cười ầm lên phá vỡ khoảng không gian yên tĩnh của trưa mùa hè nóng bức và oi ả,dòng sông vỗ những cơn sóng vào chúng tôi như muốn cùng chơi đùa,nó hiền hòa ôm ấp chúng tôi vào lòng như 1 người mẹ ôm đứa con mình vào lòng vậy. Vào những buổi tối sáng trăng chúng tôi thường mang xuồng ra đây để câu cá. Câu cá chán chúng tôi nằm lăn ra hát và ngâm thơ cho nhau nghe sóng vỗ vào cạnh xuồng như hát cho chúng tôi nghe ru cho chúng tôi ngủ. Cuối cùng cả bọn ngủ đi lúc nào không biết

Yêu biết mấy dòng sông quê tôi,nó thật đẹp và huyền ảo làm sao. Sông ơi! Sông hãy đưa nước về nuôi sống cho những cánh đồng bốn mùa tươi tốt. Sông hãy đưa cá về nuôi sống những người dân hiền lành chất phác. Ôi dòng sông đã ôm ấp bao kỉ niệm, bao khát khao của những tâm hồn bé bỏng!

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 22

Ai đã từng một lần tới miền đồng bằng Bắc Bộ quê em, chắc hẳn sẽ không thể quên một dòng sông với màu nước thật đặc biệt nơi đây - sông Hồng.

Khác với những con sông khác, nước sông Hồng không mang màu biếc xanh mà mang màu đỏ gạch non. Làn nước mênh mông trên mặt sông mang theo bao vị phù sa màu mỡ, đã bồi đắp cho bãi mía, bờ dâu, cho nương lúa quê hương em. Sông Hồng vừa rộng, vừa dài, khúc sông chảy qua làng em đầy duyên dáng và mềm mại như tấm lụa hồng. Dòng sông Hồng mang vẻ đẹp riêng, tâm hồn riêng tạo nên nét độc đáo mà đầy cuốn hút khiến ai cũng muốn được khám phá. Buổi sáng tinh mơ, khi sương đêm còn đọng trên cây lá, sông Hồng đã nhộn nhịp hẳn lên sau giấc ngủ đêm dài. Sóng nước vỗ nhẹ nhàng trong từng mạn thuyền của những người dân làm nghề chài lưới. Chiều về, khi còn nước xuống, em cùng mẹ với các cô trong xóm ra sông cào Hến. Hến không quá nhiều nhưng mỗi lần trở về lượng hến đều đủ để nấu một nồi canh rau ngon lành. Trên triền đê, những chú bò mẹ cùng bê con thong dong gặm cỏ.

Ôi, con sông Hồng quê hương em thật đẹp và đáng mến biết bao. Mai này, dẫu có đi xa, em vẫn sẽ không bao giờ quên dòng sông tuổi thơ này, nơi đã gắn bó và cho em bao kỉ niệm khó quên. Sông Hồng yêu quý ơi! Thương cậu thật nhiều.

Bài văn tả sông Hồng - Mẫu 23

Tuổi thơ có lẽ ai cũng ít nhiều lưu giữ cho mình hình ảnh một dòng sông. Dù cho dòng sông ấy chỉ từng chảy hay vẫn đang chảy thì chắc hẳn kỉ niệm sẽ vẫn cứ chảy trôi trong tâm trí. Em cũng có một dòng sông như thế: con sông Hồng quê hương.

Ngày bé ông em thường dặn, đừng chơi men bờ sông, những trưa hè với những trò chơi hấp dẫn cùng lũ bạn làm cho một con bé tinh nghịch quên hết cả những lời dặn dò của ông. Mấy đứa trẻ tụm năm tụm ba ra bờ sông lấy cát chơi trò xây lâu đài, con sông Hồng hiền hòa bồi đắp phù sa cho cả một dải đất ven sông canh tác trù phú. Con sông bắt nguồn từ một vùng sơn nguyên thuộc Trung Quốc, chảy qua một chặng đường dài rồi chảy qua bờ bãi quê em, nước sông đục ngầu phù sa, một màu phù sa nặng tình nặng nghĩa.

Đứng từ trên cầu Thăng Long nhìn xuống, con sông cuộn lên những xoáy nước như những xoáy lông trên lưng chú trâu đang cần mẫn trên cánh đồng vậy. Cũng có những khi dòng sông nổi giận, nước dâng lên cao tràn qua các bãi bồi do cát bồi giữa dòng sông, vậy là các ốc đảo xanh với nào là sậy, là lau, là những ruộng cải hoa vàng… cũng bị dòng nước cuốn đi hết cả; lại phải chờ khi dòng sông nguôi giận mới xanh trở lại.

Nhìn từ cao xuống, con sông như một dải lụa hồng uốn lượn qua những rặng tre xanh, những bờ cát xám rồi chảy đi thật xa về hướng chân trời, mà nơi ấy không biết có những vùng đất và con người nào đang chờ đợi. Dòng sông cứ chảy trôi rồi lại kết thêm bạn mới, rồi người ta lại gửi vào dòng sông những kỉ niệm vui buồn.

Dòng nước chảy cũng giống như thời gian chảy trôi, rồi cũng mang đi những câu chuyện để người ta sẽ nhớ, sẽ thương và không bao giờ trách móc, vì sông vẫn hiền hòa chảy mãi. Em sẽ mang đi trong hành trang cuộc đời một dòng sông quê hương, dòng sông của em nhưng cũng là người bạn lớn của biết bao người hôm nay và cả mai sau.

Đánh giá

0

0 đánh giá