Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu bài Tả ngôi nhà của emhay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
bài Tả ngôi nhà của em
Đề bài: Viết bài văn tả ngôi nhà của em
Dàn ý viết bài Tả ngôi nhà của em
I. Mở bài
- Giới thiệu chung vị trí ngôi nhà, cảm giác chung về ngôi nhà?
II. Thân bài
- Nhà có hàng rào, có vườn, có sân không? (Hàng rào bằng chất liệu gì? Có gì đặc biệt? Trong sân, vườn, có cây cối, hoa cảnh gì?... ).
- Nhà rộng hay hẹp? Bằng vật liệu gì?
- Nhà có bao nhiêu phòng? sắp xếp ra sao?
- Phòng đầu tiên (hoặc phòng khách) được trang hoàng như thế nào? Có nét gì đặc biệt?
- Phòng em học ở đâu? Phòng được sắp xếp như thế nào? Có gì thuận tiện hay trở ngại cho việc học tập của em?
III. Kết luận
- Cảm nghĩ của em về ngôi nhà.
Tả ngôi nhà của em - mẫu 1
Cuộc sống mang con người đi xa, tới nơi có những vùng đất mới. Nhưng sau tất cả, ta chỉ có một nơi để trở về, đó là mái nhà yêu thương, nơi ta đã lớn lên, nơi có gia đình thương yêu ta.
Ngôi nhà của em là một căn nhà 3 tầng trong một ngõ nhỏ của thành phố quê hương thân yêu. Phía bên ngoài nhà được sơn màu vàng nhạt, đi từ xa có thể nhìn thấy chiếc cổng màu xanh ngọc và ngôi nhà trong khoảng sân nhỏ bé đầy cây cảnh. Khi cánh cửa gỗ lim mở ra có thể thấy phòng khách mở ra ngay trước mắt. Tường phòng khách được sơn màu giống như phía bên ngoài. Bộ bàn ghế gỗ được kê sát tường, để trống một phía bên trái cho mọi người dễ dàng đi lại. Ngay bên cạnh bộ bàn ghế, sát cầu thang đi lên là tủ sập kê tivi. Trên kệ tủ ấy, bố em còn trang trí thêm một ông thần tài bằng đá và một lọ hoa rất đẹp. Trên tường phía đối diện bộ bàn ghế là bộ tranh tứ quý tùng, cúc, trúc, mai. Bố em nói treo bộ tranh này để nhắc nhở chúng em học tập những đức tính của người chính nhân quân tử. Ngửa mặt lên nhìn có thể thấy bộ đèn chùm treo chính giữa. Màu đèn kết hợp với màu tường nhà khiến cả căn phòng sáng bừng lên, tươi mới lạ kì. Phía bên trong phòng khách là phòng bếp. Phòng bếp nhà em không to lắm nhưng đầy đủ những vật dụng cần thiết . Bên tay trái đặt bếp, trạn, bồn rửa tay,... còn bên tay phải là bộ bàn ghế gỗ để gia đình em có thể cùng nhau quây quần mỗi bữa cơm.
Bước lên cầu thang lên gác có thể thấy có lối đi chia về hai hướng. Rẽ sang bên trái là phòng của bố mẹ em, còn bên phải là phòng của em trai em. Phòng bố mẹ lớn hơn một chút so với các phòng còn lại, được sơn màu hồng tím nhạt. Bố em sơn màu sơn này vì đó là màu yêu thích của mẹ. Phòng em trai em són màu xanh đậm. Đúng tính chất căn phòng của một cậu bé năng động, căn phòng ấy có đủ loại đồ chơi và hình dán các siêu anh hùng. Trên tầng 3 là phòng của em và hiên nhà, nơi để phơi và giặt quần áo. Em chọn căn phòng trên tầng cao nhất là vì từ đây có thể nhìn ra thành phố, không khí rất thoáng đãng, trong lành.
Em rất yêu ngôi nhà của mình, yêu cuộc sống nơi đây, nơi gắn bó với em từ lúc em sinh ra cho tới từng ngày em lớn. Mai này khôn lớn trưởng thành, ngôi nhà sẽ là điểm tựa cho em lớn lên từng ngày. Vì em biết, mỗi sáng tỉnh giấc, nơi đây luôn có người tiễn em ra cửa, và mỗi chiều khi trời xế bóng, luôn có người mở cửa chờ em
Tả ngôi nhà của em - mẫu 2
Nếu ai hỏi tôi khi mệt mỏi nhất, chán nản nhất tôi sẽ làm gì thì tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời đó là tôi sẽ trở về ngôi nhà thân yêu của mình. Cuối năm ngoái bố mẹ tôi vừa mới sửa sai tân trang lại ngôi nhà nên bây giờ trông nó đẹp hơn hẳn và tôi luôn tự hào khoe với các bạn về ngôi nhà mà tôi đang sống.
Thực ra nhà tôi không to lắm, chỉ vẻn vẹn hai tầng và một tum chứ không cao tầng như biết bao ngôi nhà khác nhưng nó lại vô cùng thích hợp cho gia đình tôi đủ ở và vô cùng ấm áp. Từ xa nhìn lại ngôi nhà như một chú robot khổng lồ khoác lên mình chiếc áo màu xanh thẫm trông vô cùng bắt mắt và nổi bật. Phía trước cửa nhà là một chiếc sân khá rộng được lát gạch màu đỏ tươi, trên sân bố tôi trồng rất nhiều cây cảnh nào hoa hồng, hoa loa kèn, cây lộc vừng, cây xanh… Đặc biệt chiếc sân nổi bật là nhờ có hai bức tranh to được vẽ tỉ mỉ và kĩ càng trông rất đẹp. Bố tôi luôn tâm đắc về hai bức tranh này. Bước qua cửa kính chính là phòng khách của gia đình tôi. Căn phòng được trang trí khá giản dị nhưng lại rất tinh tế. Cả căn phòng được bố mẹ tôi sơn màu xanh lá trông rất mát mắt. Ở chính giữa phòng là bộ bàn ghế làm bằng gỗ bên trên có đặt một chậu hoa nhỏ nhỏ xinh xinh và phía trước là một chiếc kệ nhỏ để đặt tivi và ông thần tài ở bên cạnh.Điểm nhấn của căn phòng là chiếc đèn chùm được treo ở trên trần nhà trông rất đẹp và thanh tao.Đây là căn phòng được bố mẹ tôi dùng để tiếp khách và cũng là địa điểm mà gia đình chúng tôi sum vầy sau mỗi bữa cơm để cùng nhau xem phim hay trò chuyện. Có lẽ chính vì vậy nên căn phòng tỏa ra rõ sự ấm áp sum vầy của gia đình tôi. Từ phòng khách đi sâu vào trong sẽ có nhiều phòng khác như phòng ngủ của bố mẹ, nhà vệ sinh, và nhà bếp. Và đi lên tầng hai của căn nhà chính là phòng ngủ của chị em tôi và một phòng thờ. Mỗi căn phòng đều có một chức năng riêng của nó và vô cùng tiện ích. Ví dụ như nhà bếp sẽ là nơi gia đình tôi tụ tập nấu ăn và ăn uống ở đây nên ba mẹ tôi đã đặt sẵn một bộ bàn ghế nhỏ trong nhà bếp. Đây cũng là nơi mà gia đình tôi được sum vầy quanh mâm cơm sau những giờ học tập hay làm việc căng thẳng. Hay nhà vệ sinh là nơi vệ sinh cá nhân của mỗi người; hay phòng ngủ là không gian riêng của mỗi người nên sẽ được trang trí theo ý của mỗi người trong gia đình.
Tôi yêu và tự hào về ngôi nhà của mình lắm.Đây chính là thân thiết và ấm cúng nhất mà tôi gắn bó suốt từ thuở ấu thơ. Bởi vậy nên những lúc rảnh rỗi tôi luôn cùng với mọi người dọn dẹp hoặc sửa sang lại ngôi nhà để nó thêm đẹp hơn.
Tả ngôi nhà của em - mẫu 3
Khi em vừa tròn 1 tuổi, bố mẹ đưa em về sống với ông bà nội ở vùng ngoại thành, em đã lớn lên ở đây và nó như là ngôi nhà của em vậy. Căn nhà của ông bà là căn nhà cấp bốn mộc mạc mà thân thương. Nhiều năm qua đi, căn nhà không chỉ là nơi che nắng, che mưa mà nó còn là cả một tuổi thơ của em. Em rất yêu quý căn nhà của em.
Ngôi nhà của em đã được xây dựng từ rất lâu rồi, tuy chỉ là nhà mái ngói nhưng lúc nào cũng gọn gàng sạch sẽ. Cửa nhà được làm bằng gỗ ván ép, hai bên là hai khung cửa sổ với 5 thanh gỗ tròn nhỏ đan lại tạo sự thoáng mát cho ngôi nhà. Bước vào trong ngôi nhà đầu tiên là bộ bàn ghế nan trang trọng lịch sự, tới là tủ thờ, hai bên là hai chiếc giường của ông và bà em. Và một chiếc tivi nhỏ được kê sát cửa sổ để thuận tiện cho lúc ăn cơm cả nhà có thể cùng nhau ăn cùng xem một tập phim hay bản tin thời sự. Cuối cùng là một căn buồng nhỏ kê vừa một cái giường nữa và để một vài đồ vật khác. Trên tường được ông bà em treo rất nhiều những bức ảnh của mọi người trong gia đình và cả những tranh phong cảnh tạo không gian mát mẻ cho căn nhà. Còn căn bếp thì được thiết kế riêng biệt với căn nhà, đun nấu nhà em đun hoàn toàn bằng rơm, rạ và củi khô. Hàng ngày, mỗi giờ tan trường về đến nhà luôn là hình ảnh ông ngồi thổi từng ngọn lửa để nấu cơm cho em ăn. Em rất yêu khoảnh khắc đó !
Ngồi trong nhà trông ra cửa là cả 1 vườn táo to, cứ mỗi dịp Tết đến xuân về là những cây táo lại cho ra những quả rất ngon và mọng, cứ hễ mùng 2 tết là tất cả anh chị em nội ngoại lại tụm lại dưới gốc cây vừa kể nhau nghe những chuyện đầu năm vừa thưởng thức vị ngọt thanh của những quả táo. Đặc biệt nhất là buổi sáng có thể đón những ánh bình minh đầu tiên và nghe tiếng chim hót qua những ô cửa sổ. Có khi là cả những trận mưa rào mùa hè, ngồi trong nhà trong nhà có thể thấy những bạn cá rô róc lên sân như muốn lên làm bạn với gia đình em.
Nếu nhìn từ ngoài vào thì đầu tiên sẽ thấy những cây hoa giấy mọc bao kín một hiên nhà, đến mùa nở hoa những bông hoa màu trắng màu hồng xen kẽ vào nhau nhìn xa trông như một cái cổng chào trông mới đẹp làm sao.
Nhà em tuy không khang trang lộng lẫy như những căn nhà ở thành phố mà em được xem trên tivi, nhưng đối với em đây là ngôi nhà thân yêu nhất. Ngôi nhà luôn cho em những niềm vui niềm hạnh phúc mỗi ngày và em luôn trân trọng điều đó, em yêu nhà em!
Tả ngôi nhà của em - mẫu 4
Trong tâm khảm mỗi người thì có lẽ ngoài hình ảnh những người thân yêu trong gia đình thì hình ảnh ngôi nhà là khó phai mờ hơn cả. Bởi lẽ nhà là nơi gắn bó, chứng kiến ta được sinh ra, lớn lên và trưởng thành. Đối với riêng em, ngôi nhà cũng giống như một người thân ruột thịt vậy.
Ngôi nhà của em mới được xây dựng cách đây 2 năm nên vẫn còn rất mới và khang trang. Bên ngoài sơn màu xanh da trời có cảm giác thanh thoát, mát mẻ. Còn bên trong tường nhà được sơn màu vàng nhạt. Bố nói với em là màu vàng tượng trưng cho sự ấm áp, vì thế bố mong muốn gia đình mình sẽ luôn hạnh phúc, ấm áp trong ngôi nhà này.
Ngôi nhà em có 2 tầng. Phòng khách và hai phòng ngủ ở tầng 1. Còn tầng 2 là phòng thờ và một phòng ngủ nữa. Phòng bếp nhà em là một nhà nhỏ, tách hẳn với nhà ở chứ không nằm trong nhà ở như nhiều nhà khác.
Phòng khách nhà em có một bàn ghế bằng gỗ màu đỏ gụ sang trọng. Trên bàn luôn có một bình hoa pha lê do chính tay chị em làm. Phía trên tường, bố mẹ em treo một chiếc gương lớn để tạo cho căn phòng như rộng rãi thêm. Phía đối diện là để kệ ti vi. Trên tường có treo có treo một bức tranh hoa sen cá chép rất đẹp. Thi thoảng, mẹ em mua một lọ hoa tươi đặt trong phòng khách để cho căn phòng thêm phần sinh động và thoang thoảng mùi thơm hơn.
Hai phòng ngủ đặt hai bên cầu thang lên tầng 2. Một phòng ngủ của bố mẹ, một phòng của em. Bên phòng bố mẹ có kê một giường ngủ, một tủ đựng quần áo và một bàn làm việc của bố. Căn phòng của bố mẹ luôn được xếp đặt rất ngăn nắp, trong phòng lúc nào cũng có cảm giác ấm cúng và thân thuộc.
Căn phòng của em cũng kê một chiếc giường, một tủ quần áo nhỏ màu hồng, một bàn học và giá sách của em. Trên tường, em vẽ rất nhiều bức tranh và treo lên đó. Căn phòng của chị em ở trên tầng 2. Phòng chị sơn màu xanh nõn chuối rất nhạt. Trên giá sách của chị có rất nhiều sách và truyện đọc nữa. Nhưng chỉ khi nào em đã học xong thì cả hai chị em em mới đọc truyện cùng nhau. Đây cũng được em là "căn cứ" thứ hai của em trong ngôi nhà. Mẹ em luôn nhắc nhở và giúp hai chị em sắp xếp đồ đạc gọn gàng trong phòng ngủ của mình.
Phòng thờ trên tầng 2 được bố mẹ em trang hoàng rất trang nghiêm. Từ bàn thờ cho đến án giang đều được sơn son thếp vàng. Đây là căn phòng trầm tĩnh nhất trong nhà, vì thế đối với em, nó là căn phòng gợi nhiều điều sâu xa nhất. Mỗi lần bước vào căn phòng này em luôn có cảm giác thân thuộc và nhớ về những ngày còn nhỏ khi ông bà nội hãy còn sống. Em vẫn luôn cảm thấy như ông bà vẫn còn ở đây, ngay trong chính ngôi nhà này và dõi theo em từng ngày lớn lên.
Không quá rộng rãi hay bề thế, ngôi nhà của em tuy khá nhỏ bé so với những ngôi nhà khác nhưng trong nhà lúc nào cũng ấm áp và tràn ngập tiếng cười. Em rất yêu ngôi nhà của em và chắc chắn sau này, dù có đi đâu xa đi chăng nữa, thì em vẫn luôn mong ngóng để được trở về ngôi nhà thân yêu ấy.
Tả ngôi nhà của em - mẫu 5
Đối với mỗi người, ngôi nhà luôn là hình ảnh rất thân thuộc từ khi sinh ra cho đến khi trưởng thành. Bởi ngôi nhà là nơi lưu giữ những tình cảm tốt đẹp: tình yêu gia đình, và những kỷ niệm thời thơ ấu.
Ngôi nhà của em đã được xây dựng lâu lắm rồi, em nghe mẹ kể là từ khi ông bà nội còn sống. Nhà em được lợp lá cọ, và được ngăn làm 3 gian: gian giữa là phòng khách, bên cạnh là 2 phòng ngủ của bố mẹ và của em. Bếp nhà em thì được làm ở 1 gian riêng biệt. Nhà em rộng và mát lắm, giữa nhà có những cái cột rất to, cột đó để giữ cho nhà luôn vững chắc. Trên thân cột còn được khắc những chữ Hán rất tỉ mỉ, mẹ em bảo đó là những câu châm ngôn về gia đình mà ông nội em rất thích, ông đã tự tay khắc chữ đó lên cột với mong muốn tất cả các thế hệ trong gia đình đều thực hiện theo. Phòng khách nhà em chủ yếu dùng để thờ cúng tổ tiên và tiếp khách. Vào những dịp lễ Tết hoặc ngày rằm, mẹ em thường thắp hương và làm một mâm cơm canh để cúng ông bà tổ tiên. Cầu mong ông bà phù hộ cho gia đình. Gian giữa nhà em cũng có một bộ bàn ghế được làm bằng gỗ mà bố mẹ em dùng để tiếp khách. Mọi người đến nhà em chơi, ai cũng nói nhà em sạch sẽ và mát mẻ.
Phòng ngủ của bố mẹ em thì trang trí đơn giản lắm, có một chiếc giường, một chiếc tủ quần áo và một chiếc hòm nữa. Em nhớ có lần bố kể với em rằng cách đây 13 năm, đây là phòng cưới của bố mẹ, nó đã lưu giữ rất nhiều kỉ niệm cho đến ngày em chào đời. Chiếc hòm đó là nơi chứa đựng những kỷ niệm của bố mẹ thời còn yêu nhau, em chưa bao giờ được xem bên trong của nó vì bố bảo khi em lớn bố mới cho em xem. Thế nhưng em hiểu rằng, bố mẹ luôn yêu thương nhau và luôn dành cho em những điều tốt đẹp nhất.
Cạnh bên kia phòng khách là phòng ngủ của em. Em đã tự tay mình trang trí cho nó. Phòng em có một chiếc giường nhỏ, một chiếc tủ quần áo và một chiếc bàn học được đặt gần cửa sổ, bên trên tường là cái giá sách được em sắp xếp rất gọn gàng. Trên giường của em có nhiều thú bông lắm, đó là những món quà bố mẹ và bạn bè tặng cho em vào ngày sinh nhật. Chúng rất đáng yêu và luôn ở gần em khi em đi ngủ. Em luôn chăm chút cho chiếc bàn học thân yêu của mình bằng cách sắp xếp sách vở, đồ đạc ngăn nắp, để khi cần em có thể dễ dàng tìm thấy. Chiếc giá sách của em có 2 ngăn, ngăn đựng sách vở và ngăn đựng truyện tranh. Đó là những cuốn truyện em rất thích, em thường đọc nó mỗi khi học bài xong hoặc vào ngày nghỉ. Chúng đều là những người bạn rất thân thiết của em.
Được tách biệt với nhà chính là gian bếp, đây là nơi gia đình em thường tụ họp để cùng nhau ăn những bữa cơm đầm ấm. Mẹ em là người rất chu đáo nên mẹ là người luôn chăm sóc cho gian bếp nhỏ của gia đình. Em nhớ mẹ đã từng nói với em, căn bếp phải luôn gọn gàng, sạch sẽ thì mọi người mới có những bữa ăn ngon. Những chiếc xoong, nồi, hoặc bát, đĩa, đặc biệt là những chiếc lọ đựng gia vị được mẹ em để vào các ngăn tủ gọn gàng. Khi mẹ nấu ăn em cũng thường giúp mẹ chuẩn bị đồ và dọn mâm.
Xung quanh nhà em là vườn cây với nhiều loại hoa quả, đến mùa hè là em thoải mái thưởng thức. Nhà em tuy không khang trang và đầy đủ tiện nghi như những ngôi nhà ở thành phố mà em đã từng xem trên tivi, nhưng đối với em đó là nơi thân thuộc và đáng quý nhất. Ngôi nhà đó đã lưu giữ rất nhiều nét đẹp văn hóa gia đình từ thời ông bà em để lại. Em luôn trân trọng điều đó và em sẽ cùng bố mẹ chăm lo cho ngôi nhà mình để nó luôn sạch sẽ và sẽ luôn là tổ ấm của gia đình em.
Có một nơi dù đi năm châu bốn biển, dù có đặt chân đến bao nhiêu vùng đất mới đi chăng nữa thì ta vẫn muốn quay trở về. Ở đó có gia đình, có người thân và có cả một thời tuổi thơ hồn nhiên một đi không trở lại. Nơi ấy, ta gọi bằng một cái tên thân thương “nhà”. Mỗi con vật, mỗi người đều có một căn nhà, tôi cũng vậy. Và tôi rất tự hào về căn nhà của mình.
Nơi tôi ở nằm ngay ở đầu xóm. Từ xa nhìn lại có thể thấy màu xanh dương của ngôi nhà nổi bật giữa những căn nhà khác. Đó là một căn nhà hai tầng, không phải là to nhất nhưng với tôi thì nó đẹp nhất. Tôi rất thích màu xanh dương, màu xanh của ước mơ, của hi vọng, và nó rộng lớn như bầu trời vậy. Qua chiếc cổng màu lục là khoảng sân rộng. Đây chính là nơi vui chơi của chị em chúng tôi, là nơi thư giãn của mọi người. Xung quanh vườn là những chậu cây cảnh rất đẹp và quý do chính tay bố tôi chọn, trồng và hết lòng chăm sóc. Ở đó còn có một vài lồng chim, nhà của những chú vẹt, chim vàng anh, bên dưới là những chiếc ghế đá nhỏ xinh. Tôi luôn tự hào vì nhà mình có một khu rừng thu nhỏ như thế, có cây, có hoa, có chim chóc. Ngồi nơi ghế đá có thể nghe được tiếng chim, thưởng thức không khí trong thành, thoáng mát và để tâm hồn mình được thanh lọc nhiều hơn.
Qua khu vườn là bước vào nhà rồi. Đầu tiên là phòng khách được trang trí theo ý của bố tôi. Bố tôi là một nhân viên văn phòng nhưng khiếu thẩm mĩ lại rất giỏi. Bên trong được sơn màu trắng trang nhã. Bộ bàn ghế làm bằng gỗ lim được đặt ở góc bên trái. Bên trên có một bức tranh thêu khá lớn- tác phẩm của mẹ tôi. Đối diện là một chiếc gương lớn. Vì diện tích nhà không lớn nhưng với chiếc gương, căn phòng sẽ trở nên rộng rãi hơn. Trên chiếc kệ là những tấm huy chương của các thành viên trong đình, là những quà kỉ niệm của chúng tôi sau mỗi chuyến đi.
Bước tiếp sẽ là phòng ngủ của bố mẹ tôi, sau đó là căn bếp. Tất cả do mẹ tôi thiết kế. Mẹ tôi thích màu vàng nên hai phòng, không lí gì lại không sơn màu vàng. Phòng ngủ bố mẹ khá đơn giản với chiếc giường ngủ, đầu giường là chiếc tủ nhỏ, đối diện là bàn làm việc của bố mẹ. Bên cạnh là chiếc tủ đựng quần áo. Và ở một góc là chiếc bàn nhỏ trang điểm cho mẹ và tủ sách cho bố. Tôi rất thích chiếc tủ đầy ắp sách của bố, nhưng có vẻ chúng không hợp với tô thì phải. Căn bếp cũng là một màu vàng tươi mát với chiếc tủ lạnh, chiếc tủ bếp, bồn rửa và bàn ăn được sắp xếp một cách hài hòa, hợp lí.
Phòng của hai chị em chúng tôi ở trên tầng hai. Hai phòng tùy sở thích của hai chị em mà trang trí. Phòng của tôi được sơn màu xanh da trời rất đẹp. Tôi coi căn phòng của mình cũng là một điều đáng tự hào với một góc ảnh lưu lại những kỉ niệm, một góc cho tri thức- những cuốn sách, và còn có màu xanh của những cây sen đá, xương rồng ngoài cửa sổ và trên bàn học. Phòng em tôi- phòng một đứa con trai, chỉ có một màu trắng, là thế giới của những trò chơi, những siêu nhân, bắn súng và thể thao.
Dẫu căn nhà, mỗi phần do một người trang trí nhưng lại rất hài hòa và kết hợp với nhau rất tuyệt. Sau một ngày làm việc, học tập vất vả thì nơi đây chính là nơi để chúng tôi chia sẻ, yêu thương, quan tâm nhau, là nơi dù có đi đâu vẫn luôn hướng về.
Ngôi nhà là nơi quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người. Đó là nơi ta sinh ra và lớn lên, là nơi chứng kiến những bước đi chập chững đầu đời, là nơi ghi dấu nhiều kỉ niệm khó phai mờ. Em cũng có một ngôi nhà chất chứa vô vàn kỉ niệm như vậy.
Nghe ông bà kể lại thì ngôi nhà em đang ở đã được xây từ lâu rồi, từ ngày em mới chỉ được một tuổi. Trải qua bao năm tháng, tuy không còn giữ được vẻ mới mẻ, khang trang ban đầu nhưng căn nhà của em lúc nào cũng mang lại cảm giác ấm áp. Bên ngoài nhà được sơn màu xanh vô cùng thanh thoát, còn bên trong tường sơn màu vàng nhạt đem đến một không khí gia đình ấm cùng, hạnh phúc. Ngôi nhà em ở có 2 tầng. Tầng một gồm phòng khách và phòng bếp, tầng hai có ba phòng ngủ của ông bà, bố mẹ và em.
Phòng khách nhà em có một bộ bàn ghế bằng gỗ rất đẹp do ông nội và bố tự tay đóng nên vô cùng tinh tế và phù hợp với căn phòng. Phía đối diện là kệ để ti vi. Đây cũng chính là nơi cả gia đình em quây quần mỗi buổi tối. Thỉnh thoảng bà em còn mua một lọ hoa để trong phòng khách để căn phòng lúc nào cũng sống động và thoang thoảng hương thơm.
Đi vào bên trong của tầng một chính là gian bếp nhỏ xinh. Mẹ em là một người rất chu đáo nên gian bếp nhỏ luôn được chăm sóc cẩn thận. Mẹ đã từng nói với em rằng, căn bếp phải luôn gọn gàng, sạch sẽ thì mới có thể làm ra những bữa ăn ngon. Em rất thích mỗi tối vào bếp phụ giúp mẹ chuẩn bị cho bữa cơm của gia đình.
Hai căn phòng của bố mẹ và ông bà tuy đơn giản nhưng luôn được xếp đặt rất ngăn nắp, gọn gàng. Trong mỗi phòng đều kê một giường ngủ, một tủ quần áo. Phòng của bố mẹ em thì có thêm một bàn làm việc của bố và một bàn trang điểm cho mẹ. Phòng tuy không lớn nhưng lúc nào cũng có cảm giác ấm cúng và thân thuộc.
Một phòng còn lại là phòng ngủ của em. Em đã tự tay mình trang trí cho nó bằng gam màu hồng rất đáng yêu. Phòng em có một chiếc giường nhỏ, một chiếc tủ quần áo và một chiếc bàn học được đặt gần cửa sổ, bên trên tường là cái giá sách được em sắp xếp rất gọn gàng. Trên giường của em có rất nhiều thú bông, đó là những món quà bố mẹ và bạn bè tặng cho em vào ngày sinh nhật. Chúng rất đáng yêu và luôn ở gần em khi em đi ngủ. Em luôn chăm chút cho chiếc bàn học thân yêu của mình bằng cách sắp xếp sách vở, đồ đạc ngăn nắp, để khi cần em có thể dễ dàng tìm thấy. Chiếc giá sách của em có 2 ngăn, ngăn đựng sách vở và ngăn đựng truyện tranh. Đó là những cuốn truyện em rất thích, em thường đọc nó mỗi khi học bài xong hoặc vào ngày nghỉ. Chúng đều là những người bạn rất thân thiết của em.
Không quá rộng rãi hay khang trang, ngôi nhà của em tuy khá nhỏ bé so với những ngôi nhà khác nhưng trong nhà lúc nào cũng ấm áp và tràn ngập tiếng cười. Em rất yêu ngôi nhà của em và chắc chắn sau này, dù có đi đâu xa đi chăng nữa, thì em vẫn luôn mong ngóng để được trở về ngôi nhà thân yêu của mình.
Với mỗi chúng ta, ngôi nhà bao giờ cũng là nơi thân thương nhất, ấm áp nhất và hạnh phúc nhất. Nơi ấy đã đón chào chúng ta ra đời, nuôi dưỡng ta lớn khôn và lưu giữ vô vàn kỉ niệm tươi đẹp. Ngôi nhà của tôi nằm sâu trong ngõ trên một con phố ven sông Tô Lịch. Tôi yêu ngôi nhà của mình. Ngay cả khi nhắm mắt lại, tôi vẫn có thể hình dung được ngôi nhà thân yêu ấy.
Từ khi xây dựng, ngôi nhà bốn tầng vẫn khoác trên mình màu xanh lam dịu mát. Chiếc cổng sắt màu nâu gạch dẫn vào nhà. Trước sân, mẹ tôi trồng một khóm hồng đỏ thắm và một khóm hướng dương vàng tươi. Mỗi sớm, tôi đều tưới tắm cho chúng để chúng bung nở những cánh hoa mịn màng. Đằng sau cánh cửa gỗ là phòng khách. Phòng khách nhà tôi đơn giản với một bộ bàn ghế gỗ vàng nâu, bóng loáng. Trên bàn luôn được đặt một chiếc lọ hoa thơm ngát. Mẹ tôi thích hoa nên dường như ngôi nhà của tôi chẳng lúc nào thiếu mùi hương thoảng thoang của hoa cả. Trên tường, bức ảnh gia đình được treo ngay ngắn. Hồi đó, anh em tôi còn nhỏ xíu. Cứ thấy chụp ảnh là chúng tôi cười tít mắt. Mỗi lần nhìn bức ảnh, tôi lại nhớ bà nội tôi da diết. Phòng khách nhà tôi dành riêng một không gian để đặt bàn thờ tổ tiên. Đó là nơi nghiêm trang, ngày lễ tết bao giờ cũng nghi ngút hương khói. Gian bếp nhà tôi cũng liền với phòng khách. Tôi thích nơi này nhất bởi ngày nào cũng được thưởng thức những món ăn ngon tuyệt của mẹ.
Dẫn lên tầng là chiếc cầu thang uốn lượn. Dọc cầu thang được treo mấy bức ảnh phong cảnh và bức ảnh ngày chúng tôi còn bé. Tầng hai có phòng ngủ của ba mẹ tôi và phòng của tôi. Ba sơn riêng cho tôi màu hồng bởi tôi thích hello kitty. Ngày còn bé, tôi luôn tưởng tượng mình là cô công chúa như trong mấy bộ phim hoạt hình. Bộ bàn học của tôi dán chi chít hình hello kitty và hình những nàng công chúa trong tà váy thướt tha. Anh tôi bao giờ cũng bảo tôi bánh bèo. Hồi đầu, tôi chẳng hiểu bánh bèo là gì nhưng luôn hờn dỗi khi anh nói vậy. Anh lại phải tìm mọi cách để dỗ dành cô em út nhõng nhẽo này. Bây giờ, hễ anh còn nói vậy, tôi chỉ cười. Phòng anh tôi trên tầng ba. Căn phòng có rất nhiều sách, truyện. Anh em tôi thường đem sách lên tầng thượng để đọc. Ở đó, gió mát vô cùng. Chúng tôi còn có thể quan sát hình ảnh mấy chú bé đang chơi dưới sân.
Tôi thích nhất mỗi dịp sinh nhật ai đó, mẹ tôi trang trí ngôi nhà này đẹp lung linh. Những dịp đó, tôi lại nghĩ về ngôi nhà trong những câu chuyện cổ tích. Có lẽ, tôi là nàng công chúa thật. Nàng công chúa của ba mẹ, của anh trai. Nàng công chúa được mọi người yêu thương hết mực. Tôi hi vọng ngôi nhà thân yêu của mình sẽ mãi tươi đẹp và hạnh phúc như vậy.
Mỗi người đều có một mái ấm của riêng mình, một căn nhà nhỏ ấm cúng lưu giữ những tuổi thơ của mình. Em cũng vậy. Căn nhà của gia đình em là một căn nhà rất đẹp và khang trang.
Ngôi nhà của em là một căn nhà hai tầng thoáng mát và rộng rãi. Nhìn từ xa là có thể thấy tường nhà màu vàng chanh ấm áp cùng giàn hoa giấy nở rộ trên tường nhà. Tô điểm xung quanh là những cây xanh rợp bóng mát khiến cho ngôi nhà trở nên hài hòa và đẹp vô cùng. Chiếc cổng sắt lớn đã bảo vệ an toàn cho ngôi nhà này suốt bao nhiêu năm qua. Tiến qua cánh cổng là một cái sân lớn được lát gạch đỏ. Ở hai bên sân là những chậu cây cảnh, những chậu hoa với đủ màu sắc và đủ loại luôn được mẹ em chăm sóc cẩn thận.
Đi qua sân là đến căn nhà lớn. Đi qua cánh cửa gỗ là phòng khách rộng rãi với bộ bàn ghế và chiếc ti vi. Ở bàn luôn được trang trí bởi một lọ hoa do mẹ em cắm. Mỗi ngày mẹ đều hái hoa trong vườn rồi đem về cắm trong lọ. Trên tường là những bức ảnh chụp của gia đình em qua thời gian, những chiếc giấy khen của em được đóng khung treo lên cẩn thận. Đi sâu vào bên trong là phòng bếp – nơi mà mẹ nấu những món ăn ngon cho bố con em thưởng thức mỗi ngày. Căn phòng đầy đủ đồ dùng, lúc nào cũng được mẹ em lau dọn sạch sẽ và sáng bóng.
Đi lên cầu thang chính là phòng ngủ của bố mẹ em, phòng ngủ của em và phòng thờ. Phòng ngủ của bố mẹ em khá lớn, bên trong không chỉ có chiếc giường mà còn có tủ quần áo, bàn làm việc của bố em và bàn trang điểm của mẹ em nữa. Phòng của bố mẹ em còn có cửa kính lớn, mở ra là sẽ ra ban công, đứng ở đó là có thể dễ dàng nhìn thấy khu vườn nhỏ tràn ngập hương thơm và sắc màu của mẹ con em.
Phòng ngủ của em thì lại bé hơn vì chỉ có một mình em thôi. Ở góc phòng có một chiếc bàn học in hình Hello Kitty, một chiếc cửa sổ lớn hướng ra ngoài đường phố đông đúc nhộn nhịp. Cuối cùng chính là phòng thờ. Căn phòng này luôn tràn ngập mùi hương trầm, mang không khí trang trọng cổ kính bởi đây là nơi nhà em thờ tổ tiên cùng các vị thần. Mỗi ngày chủ nhật cuối tuần, em đều phụ giúp mẹ dọn dẹp căn nhà cho sạch sẽ. Khi rảnh rỗi, hai mẹ con lại thay đổi vài vật dụng trong nhà để thay đổi cách bài trí cho đẹp hơn.
Em rất yêu căn nhà của mình. Bởi đó là mái ấm, là nơi em lớn lên. Căn nhà không chỉ có ác dụng che mưa che nắng mà còn là nơi cất giữ tình yêu và kỷ niệm gia đình của em, là nơi đón em sau mỗi lần đi xa trở về.
Mỗi một con người sinh ra đều có một nơi để lớn lên, trưởng thành, là nơi đầu tiên chứng kiến những bước đi chập chững đầu đời, là nơi in dấu nhiều kỉ niệm khó phai mờ. Đó là nhà. Em cũng có một ngôi nhà rất đẹp, em rất yêu quý ngôi nhà của em.
Em đã từng nghe câu thơ: "Nhà em treo ảnh Bác Hồ/ Bên trên là một lá cờ đỏ tươi". Nhà em không treo ảnh Bác Hồ, ba em có mấy quyển sách tư liệu về Bác mà thôi.
Ba bảo rằng ngôi nhà được xây dựng cách đây 10 năm, lúc em mới chào đời, nhưng được sửa lại cách đây 5 năm nên nhìn khang trang và đầy đủ tiện nghi hơn rất nhiều.
Bên ngoài ngôi nhà em được sơn màu xanh lá cây, đây là màu mà em yêu thích nhích, nó gợi lên cảm giác thanh mát, dịu nhẹ. Còn bên trong được sơn màu vàng nhạt. Ba bảo màu vàng tượng trưng cho sự ấm áp, vì ba luôn mong gia đình mình hạnh phúc, ấm áp như chính ngôi nhà của mình.
Ngôi nhà gia đình em có 4 phòng, một phòng khách ngay ở giữa rất rộng, hai phòng ngủ của ba mẹ và của hai chị em em, còn lại là phòng bếp với đầy đủ tiện nghi. Căn phòng khách gia đình em có đặt một bộ bàn ghế màu đất. Đó là nơi mà hai chị em em vẫn hay vui đùa những lúc ba mẹ vắng nhà.
Căn phòng của ba mẹ em trang trí rất đơn giản, mẹ cũng không sắm sửa nhiều vật dụng, vì ba thường xuyên đi công tác vắng nhà. Mỗi lần ba về căn phòng ấy trở nên vui tươi và ấm áp hơn. Căn phòng của em xinh đẹp nhất vì được trang trí với nhiều gam màu đẹp, em tự vẽ những bức tranh và dán lên tường, em dán cả hình của những bộ phim hoạt hình nổi tiếng nữa. Căn phòng em có một chiếc bàn học gắn liền với chiếc tủ. Ở đó em bày biện đồ chơi còn nhiều hơn là sách vở, vì em thích đồ chơi hơn là sách vở.
Có lẽ phòng bếp gia đình em là nơi chứa nhiều vật dụng nhất, vì mẹ bảo rằng để có được những bữa ăn ngon, ấm áp cho gia đình thì mình cần thiết phải sắm sửa đầy đủ những vật dụng cần thiết nhất. Mẹ luôn là người phụ nữ chu đáo và đảm đang nhất nhà, mẹ mang đến cho gia đình em những món ăn ngon và hấp dẫn nhất. Đặc biệt là trong những bữa cơm có ba về, mẹ làm nhiều món hơn và ánh mắt mẹ nhìn ba cũng trìu mến, thân thương hơn.
Căn nhà gia đình em nằm sát cánh đồng nên đứng từ những bậc thềm nhìn ra thấy bạt ngàn lúa xanh rì, bầu trời trong xanh và cao vút. Trước cổng nhà em có một giàn hoa giấy xanh um tùm, bám chặt lấy hai cánh cổng sắt. Đến mùa nở hoa, những cánh hoa mỏng manh nhưng rất dẻo dai dù có gió mưa vẫn không rơi rụng. Ba vẫn thích có giàn hoa leo ở trước cổng như vậy, mỗi lần ba đi công tác về ba thường cắt tỉa lại để cây thêm đẹp hơn.
Ngôi nhà gia đình em nhìn từ xa bé xíu nhưng lại gần trông thật lớn. Đối với em thì nhà chính là nơi em lớn lên, được ba mẹ chăm sóc, được học những bài học đầu tiên trong cuộc sống. Em yêu ngôi nhà của em, và sau này cũng vậy.
Ngôi nhà của gia đình em nằm trong một con hẻm nhỏ của một quận ven thành phố. Đó là một ngôi nhà thuộc loại “nhà liên kỉ”. Nhà không rộng rãi nhưng cũng tạm đủ cho một gia đình bốn người.
Ngôi nhà giáp ngay mặt đường, vì thế mà không có sân cũng chẳng có vườn như em hằng ao ước. Để cải thiện phần nào, bố em trồng ngay trước cửa một cây trúc nhỏ thuộc loại trúc vàng, vừa ít tốn đất, vừa ít đòi hỏi công chăm bón, cũng cho chúng em có chút cảm giác về thiên nhiên.
Bề ngang nhà bốn mét, như thế là khá rộng. Với chiều sâu mười mét, ngôi nhà được chia làm bốn phòng, tính từ ngoài vào trong: phòng khách, hai phòng ngủ và cuối cùng là “công trình phụ”, túc là nhà vệ sinh, buồng tắm, nhà bếp. Bà nội em, mỗi lần từ quê ra, vẫn kêu lên: Nhà ở gì mà như đường hầm xe lửa! Nghe thế, bố em chỉ cười. Đúng là nó chẳng giống một chút nào với ngôi nhà rộng rãi, thoáng mát của ông bà em ở quê. Nhưng dù sao ở thành phố mà có được một căn hộ riêng, tường xây, mái tôn, kín đáo, không dột, không thấm cũng là điều may mắn.
Gian phòng đầu tiên được chúng em quy định là phòng khách, vuông vức, mỗi chiều bốn mét, được lát gạch bông khá đẹp, lúc nào cũng sạch bong. Từ đường vào nhà, mọi người, kể cả khách, đều cởi bỏ giày dép ngay khi vừa bước qua khỏi cửa. Sát bức tường trong là cái tủ ly mà mẹ em quen gọi là tủ “bích phê”, chưng mấy bộ ly chén lấp lánh sau cửa kính. Trước tủ ly là bộ bàn ghế tiếp khách bằng gỗ, có lẽ đó là vật dụng mới nhất trong nhà. Trên tủ ly, bố mẹ đặt ngay cái máy tivi màu 14 inch. Gọi là phòng khách nhưng nhà em cũng ít khách nên sẽ kiêm luôn phòng ăn, phòng xem truyền hình và đôi lúc là phòng học khi bị mất điện, phòng để xe máy và xe đạp của bố mẹ em. Phần riêng của em trong gian phòng này là một cái bể cá nhỏ bằng kính, trong đó em thả mấy cặp cá vàng. Đi học về, nhìn thấy những chiếc đuôi cá dài vàng thẫm lượn lờ sau làn nước, thật là cả một niềm thích thú.
Sau gian phòng này là phòng ngủ, đồng thời là phòng học của hai chị em. Một giường chung cho hai chị em nhưng bàn học thì riêng. Em chẳng có trang trí gì nhiều trong phòng này vì theo bố mẹ, sợ em bị mất tập trung khi học bài.
Ngôi nhà em quả là không có gì đặc biệt, nó giống như bao nhiêu ngôi nhà bình thường khác trong thành phố. Nhưng nếu có ai hỏi em có yêu nó không, em sẽ không ngần ngại trả lời rằng em yêu nó lắm, cũng như em yêu bố mẹ em, những người đang vất vả nuôi em.
Chắc hẳn, đối với tất cả chúng ta, ngôi nhà chính là nơi ấm áp nhất, thân thương nhất và hạnh phúc nhất. Mỗi lần đi đâu xa, tôi lại da diết nhớ về ngôi nhà thân yêu của mình, ngôi nhà có giàn hoa giấy tím ngát, có ba mẹ hiền từ, có tiếng cười hạnh phúc.
Ngôi nhà tôi ba tầng, nằm trong ngõ ven một con phố gần Hồ Tây. Bao năm tháng, ngôi nhà khoác trên mình lớp sơn màu vàng tươi. Qua nắng mưa, lớp sơn có phần phai màu. Nhưng với tôi, nó vẫn đẹp đến lạ. Trước cửa nhà là chiếc cổng sắt lớn màu ghi xám. Chiếc cổng được điểm tô vẻ mềm mại, rực rỡ nhờ giàn hoa giấy xanh um, tím ngát mà mẹ trồng. Những cành hoa nhẹ uốn, bám chắc vào mái chiếc cổng, mời gọi mọi người vào nhà. Bước vào cổng là một cái sân lát gạch màu đỏ, sân không rộng nhưng góc sân được ông tôi trồng rất nhiều loài cây cảnh, còn có cả sung, cả quất. Ba tôi còn sắm cho chị em tôi một chiếc xích đu màu trắng xinh xắn.
Đi qua cánh cửa gỗ màu đỏ sẫm chính là phòng khách với bộ bàn ghế sofa màu kem thanh thoát. Ngày nào, mẹ cũng cắm một lọ hoa tươi tắn, rạng rỡ, thơm ngát trên bàn, giúp cho căn nhà như bừng sáng. Đối diện bộ bàn ghế là chiếc tủ kính với nhiều lá cờ thi đua, huân huy chương và giấy khen của các thành viên trong gia đình. Chiếc ti vi ngay liền kề, đen bóng, phẳng phiu như một cái màn chiếu lớn. Trên tường treo bức ảnh gia đình và mấy bức tranh phong cảnh yên tĩnh. Sau phòng khách là căn bếp với đầy đủ những vật dụng. Mỗi ngày, bà và mẹ đều ở đó để nấu những món ăn thật ngon, thật thơm và vô cùng bổ dưỡng cho mọi người. Chiếc thang uốn lượn màu nâu dẫn lên phòng ngủ.
Tầng hai có một căn phòng rất rộng là phòng của ông bà. Phòng ông có rất nhiều sách và đồ vật xưa cũ, trông rất thú vị. Đối diện phòng ông bà có bàn thờ tổ tiên, lúc nào cũng mang không khí trang nghiêm. Tầng ba chính là phòng ngủ của bố mẹ và phòng ngủ của hai chị em tôi. Phòng chị em tôi được dán giấy dán tường màu xanh mát dịu. Trên giấy dán tường còn có nhiều hình chú ốc biển, đám mây, mặt trời, bông hoa, vô cùng ngộ nghĩnh. Hai chị em ngủ trên chiếc giường tầng gỗ màu hồng. Bước ra ban công, chúng tôi có thể ngắm nhìn một góc của Hồ Tây lộng gió.
Mỗi ngày nghỉ, chị em tôi lại phụ bà và mẹ dọn dẹp nó sao cho gọn gàng và ngăn nắp nhất. Tôi rất yêu ngôi nhà của mình. Ngôi nhà không chỉ là nơi tôi cất tiếng khóc chào đời, là nơi nuôi dưỡng tôi lớn khôn mà còn là nơi lưu giữ không biết bao nhiêu kỉ niệm buồn vui những năm tháng tuổi thơ.
Em yêu nhà em
Hàng xoan trước ngõ
Hoa xao xuyến nở
Như mây từng chùm
Em nhớ mài bài học thuộc lòng hồi em còn học lớp Hai. Em cũng yêu nhà như người bạn trong bài thơ ấy. Nhà của em là ngôi nhà hai tầng nằm tại đường Điện Biên Phủ, tầng dưới dùng làm phòng khách, làm việc và học tập, phòng ăn và nhà bếp, tầng trên là phòng ngủ.
Trước nhà, tường quét vôi màu vàng nhạt, cửa sắt rộng sơn xanh. Một cây bông hoa nở quanh năm, tỏa bóng râm mát xuống sân.
Từ ngoài bước vào phòng khách, em cảm thấy thoáng mát bởi cách xếp đặt gọn gàng. Một bộ sa lông đặt chính giữa phòng. Trên bức tường bên phải, ảnh Bác Hồ được lồng kính treo cao. Bên trái, một bức tranh sơn dầu với hình em bé ngồi trên mình trâu thổi sáo giữa cánh đồng quê êm ả, phía dưới bức tranh là tấm lịch 1994. Góc học tập của em cũng đặt tại phòng này, gần cửa sổ. Trên bàn sách và được xếp gọn gàng ngăn nắp, cửa sổ rộng mở giúp cho căn phòng sáng sủa thêm và tràn đầy gió mát. Gần đó, một tủ sách đủ loại văn thơ, tài liệu sưu tầm của ba em. Tiếp đến là phòng ăn với chiếc bàn và sáu cái ghế gỗ quen thuộc, chiếc tủ bằng mặt kính bóng loáng đặt sát tường. Mẹ em bày chén đũa kiểu rất đẹp.
Những đồ chơi xinh xắn của em cũng được cất vào đấy. Cao trên nóc tủ, bác đồng hồ dựa lưng vào gõ nhịp đều đều. Ngày nào bác cũng kiên nhẫn nhắc nhở mọi người trong nhà hoạt động đúng giờ. Em rất thích được nằm trên võng đọc truyện hay ngồi đong đưa chơi đồ hàng, chiếc võng này có giá chân bằng sắt di động được nên em kéo nó khắp phòng. Ngước mắt nhìn lên, bắt gặp ngay chiếc quạt trần, cạnh đó là một chiếc đèn nê-ông dài, tối tối tạo ánh sáng trắng dịu khắp phòng. Bước xuống tam cấp là nhà bếp, có tủ đựng thức ăn, có giá treo xoong nồi. ở đây ngày ngày mẹ nấu những thức ăn ngon cho cả nhà thưởng thức.
Phía trên, cầu thang làm bằng đá mài màu xanh nhạt là hai phòng ngủ. Phòng nào cũng có giường, tủ làm bằng một thứ gỗ như nhau. Em luôn luôn xếp đặt mền, mùng, gối thứ tự, ngay ngắn trên giường. Ngoài ban công bố mẹ còn trồng những chậu cúc vàng, tường vi đỏ, bốn mùa cho hoa đẹp.
Thỉnh thoảng, chị em cắt hoa chưng ở phòng khách. Chiều chiều, sau khi đi học về, em thường tưới hoa, tỉa lá và đứng ngắm những cánh chim bay lượn giữa bầu trời trong xanh vời vợi lòng em cảm thấy thanh thản biết bao. Thường ngày em phụ giúp mẹ quét dọn, lau chùi nhà cửa và những đồ dùng trong nhà.
Ngôi nhà được xây từ thời ông bà nội em còn trẻ, rồi đây là nơi em được sinh ra và lớn lên nên nó gần gũi và thân thương với em vô cùng. Những khi đi chơi xa, em cảm thấy nhớ nhà và mong được trở về như chú chim non cần có tổ. Ngôi nhà là mái ấm của gia đình em.
Mỗi người khi sinh ra đều có một căn nhà nhỏ của riêng mình. Với bạn, đó có thể là căn nhà nơi vùng nông thôn yên bình, có vườn tược rộng lớn, có sân rộng. Với bạn, căn nhà đó có thể là nhà chung cư trên cao có thể dễ dàng nhìn thấy toàn bộ thành phố. Còn với em, đó là một ngôi nhà ba tầng rộng rãi với khu vườn nhỏ trồng rau, trồng hoa của ông bà nội.
Ngay trước cửa nhà là chiếc cổng sắt lớn, Cánh cổng ấy nặng lắm, vì vậy nên nó có bánh xe phía dưới để có thể dễ dàng đẩy ra đóng vào hơn. Bước qua cánh cổng là một cái sân lớn được lát gạch đỏ. Bố em nói lát gạch đỏ để phù hợp với màu sắc của căn nhà, cũng không gây thương tích nếu em đi chân trần chạy nhảy trên sân. Xung quanh sân, dọc theo lối vào trong nhà là những chậu cây, những chậu hoa với đủ màu sắc và đủ loại luôn được bà nội em chăm sóc cẩn thận. Phía bên phải là khu vườn nhỏ của ông bà. Trong khu vườn ấy có rau, có hoa, có cây. Dù nhỏ nhưng lại vô cùng phong phú đa dạng các loại thực vật. Những ngày nghỉ, em đều ra vườn giúp bà chăm sóc cây, giúp ông tưới nước cho những chậu hoa lan. Khu vườn ấy đã tô điểm thêm cho căn nhà nhỏ của em.
Cuối cùng chính là căn nhà ba tầng với cánh cửa gỗ lớn. Bên cạnh căn nhà là nhà để xe của gia đình em, đồng thời cũng là nhà kho. Nhưng đừng nghĩ là nó lộn xộn nhé! Bên trong rất gọn gàng đấy. Vì bố em cho lắp những cái kệ gỗ để đồ nên không gian bên trong rất thoáng. Tiến vào trong nhà, đầu tiên chính là phòng khách rộng rãi với bộ bàn ghế bằng da rất đẹp và chiếc ti vi nằm yên trên kệ gỗ. Hai bên là tủ kính, bên trong có bày những chiếc ly của bố em. Ở trên tường là những bức ảnh chụp của gia đình em qua mỗi năm, những chiếc huân chương của ông nội, những bức tranh đẹp mà bà em yêu thích. Tất cả đã tô điểm thêm cho căn phòng, ai đến nhà em cũng đều tấm tắc khen đẹp.
Tiếp đến là phòng bếp – nơi mẹ em nấu ăn và cũng là nơi nhà em cùng nhau sum vầy thưởng thức những bữa cơm ngon. Đi hết cầu thang bằng gỗ chính là phòng ngủ và phòng vệ sinh, phòng thờ và một cái sân thượng nhỏ để phơi quần áo của nhà em. Ngôi nhà có tổng cộng 4 phòng ngủ: 1 phòng của ông bà, 1 phòng của bố mẹ, 1 phòng của em và 1 phòng dành cho họ hàng đến chơi muốn ở lại qua đêm. Mỗi phòng đều có đầy đủ đồ đạc và được dọn dẹp rất sạch sẽ gọn gàng. Phòng vệ sinh rất hiện đại, được trang bị các vật dụng cần thiết. Còn phòng thờ là nơi có không khí trang nghiêm nhất trong ngôi nhà – nơi đặt bàn thờ thờ cúng tổ tiên của nhà em. Những ngày cuối tuần được nghỉ, em đều phụ giúp mẹ dọn dẹp ngôi nhà nhỏ này.
Em rất yêu ngôi nhà của em, mái ấm của em. Dù sau này có đi xa, nhưng em vẫn sẽ không bao giờ quên được hình ảnh căn nhà mình đã từng sống và lớn lên, nơi đã cho mình tình yêu và bao kỷ niệm.
Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn của mồi người để rồi khi đi xa trái tim lại thổn thức nhớ về. Nơi ấy không chỉ có những cảnh vật gần gũi, quen thuộc, có những người bạn cùng ta lớn lên mà còn có cả những người thân yêu và ngôi nhà thân thương nhất.
Em không biết ngôi nhà này được xây dựng từ bao giờ, chỉ biết rằng ngay khi em cất tiếng khóc chào đời nó đã là tổ ấm của gia đình em, là nơi em sinh ra và lớn lên. Nhà của em không phải những ngôi nhà cao tầng lộng lẫy xa hoa mà là ngôi nhà mái ngói giản dị nằm tại một miền quê thanh bình, yên ả. Nhà cao khoảng gần năm mét, dài khoảng mười lăm mét.
Nhà của em mang đậm nét đặc trưng của những ngôi nhà ở các miền nông thôn, nhỏ nhắn xinh xinh, không sang trọng mà ấm cúng, sạch sẽ. Tường nhà quét ve màu xanh da trời, nhìn thôi đã thấy tươi mát. Mái nhà là từng lớp, từng lớp ngói đỏ tươi. Ngôi nhà thấp thoáng sau những bóng cây xanh cao lớn, bên cạnh cánh đồng lúa rộng lớn mênh mông.
Ngôi nhà gồm 4 phòng là phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ của bố mẹ và phòng ngủ của em. Mỗi phòng nằm về một gian, tuy nhỏ bé mà xinh xắn lắm. Bố mẹ ở gian bên trái, em ở gian bên phải và phòng khách, phòng ăn ở gian giữa. Phòng nào cũng thoáng đãng, có một chiếc cửa sổ, mùa hè gió lùa vào xua tan mọi cái nóng nực. Nền nhà được bao phủ bởi những viên gạch ngói màu nâu đất, gần gũi và đậm chất thôn quê. Dù không phải những hãng gạch nổi tiếng nhưng đây cũng là loại gạch tốt nhất quê em. Màu gạch kết hợp với màu xanh nhạt của tường tạo cảm giác hài hòa dễ chịu. Cửa sổ phòng em đối diện vườn cây, mỗi sáng sớm em đều mở toang cánh cửa gỗ đón ánh nắng nhảy nhót vào phòng. Trước nhà là khoảng sân rộng, nơi đàn gà cục tác kiếm ăn, con chó con mèo vờn nhau đuổi bắt và cũng là nơi tuổi thơ của em trôi qua với những trò nhảy dây, đá cầu.
Phòng khách là nơi tiếp đón mọi người lịch sự với bộ bàn ghế gỗ ông nội tự mình đặt làm, thiết kế cổ kính. Phía bên trên mặt tủ cao là bàn thờ thần linh tổ tiên thể hiện lòng thành kính của gia đình em. Trong chiếc tủ kính trưng bày các loại chén đĩa, bình hoa có họa tiết độc đáo và những món quà sinh nhật đáng yêu của em. Đặc biệt còn có rất nhiều giấy khen và giấy chứng nhận gia đình văn hóa của nhà em. Đó là niềm tự hào nho nhỏ mà em luôn lưu giữ.
Ngôi nhà của em giản dị và đơn sơ vậy thôi mà vô cùng quý giá với em. Nó lẳng lặng nằm giữa thiên nhiên, đón lấy tinh hoa của đất trời, che mưa chắn gió cho gia đình em. Nó là tổ ấm của gia đình em, gắn bó với em như máu thịt. Dù chỉ xa một chút thôi em đã bồi hồi nhớ về ngôi nhà thân yêu của mình. Nhà thật sự là nơi em thấy hạnh phúc nhất.
Bố mẹ đi làm xa nên em sống cùng ông bà ngoại lúc hai tuổi đến nay. Em rất yêu quý ngôi nhà này.
Ngôi nhà rất to, xung quanh nhà ngoại có nhiều cây cối. Rào quanh nhà là hàng hoa dâm bụt được ông xén thẳng tắp và bằng phẳng. Qua cổng rào thì đến khoảng sân rộng trải đầy sỏi. Phần đất hai bên nhà mát rượi bóng dừa, chuối, cam và bưởi. Phía sau hè là hàng khế ngọt; thi thoảng lộp độp tiếng me rụng nghe thật vui tai. Nhà rộng ba gian được lợp ngói đỏ tươi. Cột nhà to hai vòng tay em ôm mới xuể.
Những cây xà ngang đan xen nhau theo hình chữ nhật, giữ cho mái nhà chắc. Gian giữa có tủ thờ tổ tiên được làm từ gỗ xà cừ với những nét trạm trổ, hoa văn rất đẹp và tốt. Vách chắn sau tủ thờ là hai câu đối chữ Hán. Buổi trưa thật mát mẻ và thoải mái khi nằm trên bộ ván gỗ mật. Ông bảo bộ ván này có tuổi thọ cỡ bốn mươi, rất quý. Gian bên trái là nhà kho để chứa những vật dụng cũ còn sử dụng được và để xe. Gian phải cho bà nấu nướng.
Em thường xuống bếp phụ bà thổi cơm. Gian này được lợp lá nhưng vách lại xây bằng gạch. Mỗi khi nấu bếp, em ngửi được mùi lá dừa tỏa khói trắng, một thứ mùi chỉ có ở quê em. Đi học về, em thường phụ giúp ông chăm sóc cây kiểng. Những khi rỗi em chơi với chú chó tên là Cún. Cún rất khôn và trông nhà thật giỏi. Chiều chiều, em và bà ra vườn cho gà ăn. Cuộc sống thật giản dị nhưng vô cùng ấm cúng. Em thật hạnh phúc khi được sống trong tình thương của ông bà, được lớn lên trong ngôi nhà thân thương, nhiều kỉ niệm.
Dù ai đi bất cứ nơi đâu cũng đều có một nơi để trở về. Đó chính là nhà. Tổ ấm của em chính là ngôi nhà nhỏ hai tầng đã ở bên em từ khi em chào đời.
Ngôi nhà được xây cách đây 5 năm do chính bố em thiết kế, nhưng trông nó vẫn còn mới. Ngôi nhà được khoác lên mình tấm áo màu xanh da trời tươi sáng. Cánh cửa chính và cửa sổ được hai chị em em lau chùi thường xuyên nên trông sạch sẽ và sáng bóng. Ở mái hiên, bố em có treo 2 giàn hoa phong lan màu trắng và màu hồng. Dường như, nhờ có chúng mà ngôi nhà của em trở nên thơ mộng hơn.
Tầng một là phòng khách và gian bếp. Tầng 2 là phòng nghỉ của bố mẹ và hai chị em em. Phòng khách được mẹ em bày biện thật đẹp mắt. Giữa phòng khách được kê một bộ ghế gỗ màu nâu nhỏ nhắn và trang nhã. Trên bàn uống nước là lọ hoa tươi để trang trí cho phòng khách thêm sinh động. Bàn thờ tổ tiên được đặt trang trọng ở trên cao, thẳng hướng cửa ra vào.
Bố em là người rất mê đồng hồ. Vì thế trên tường, bố đã treo 5 chiếc đồng hồ rất đẹp. Phía tay phải là gian bếp và cũng là phòng ăn. Trên tầng hai, phòng của bố mẹ và của hai chị em em đều rất ngăn nắp, sạch sẽ và ấm cúng. Em được bố mẹ mua cho một bộ bàn ghế học ngay gần cửa sổ thoáng mát, nơi có giàn hoa giấy thơ mộng. Tuy ngôi nhà không có nhiều đồ sang trọng nhưng mỗi khi trở về nhà em lại cảm thấy thật thoải mái và ấm cúng. Xung quanh nhà em là vườn rau và vườn cây ăn cỏ. Có rất nhiều loài cây và loài hoa trong khu vườn.
Có ai đó từng nói “Không nơi đâu bằng nhà mình”. Em rất yêu quý tổ ấm nhỏ của gia đình em. Nó sẽ gắn bó với em từ bé cho hết cuộc đời này.
Đi học về là em chạy nhanh trên con đường quen thuộc mang tên Cát Linh để về nhà. Kia rồi, ngôi nhà thân thuộc nằm trên phố Giảng Võ đã dần hiện ra trước mắt em. Nơi này đã gắn bó với em từ khi còn bé tí mà đến bây giờ đã trở thành một cô bé phổng phao, hoạt bát thế này.
Ba em xây ngôi nhà này cũng được sáu, bảy năm nay rồi, nhưng trông vẫn còn hấp dẫn. Cánh cổng sắt khoác trên mình chiếc áo măng tô màu xanh sẫm. Từ cổng sắt vào, lối đi rải sỏi trắng, rộng độ hai met, hai bên trồng cỏ tóc tiên xanh um. Trên bậc tam cấp bước lên nhà là hai cây mai chiếu thủy trồng trong hai cái chậu lớn màu nâu, đắp nổi hình rồng, phượng.
Ngôi nhà của em được xây làm bốn tầng. Tầng một là nhà bếp và phòng khách. Phòng khách được mẹ em trang trí rất đơn sơ và giản dị. Bộ ghế salon màu mận chín kê quanh chiếc bàn tròn bằng gỗ cẩm lai, bên trên đặt một tấm kính trong suốt. Chiếc tủ buýt-phê được kê ở giữa phòng, bên trong là các bộ ấm chén và lọ hoa các kiểu, cả chú gấu nhồi bông và cô búp-bê tóc vàng cũng được bày trong đó. Mẹ em đặt một bình hồng nhung lên chiếc bàn làm việc của bố em.
Chiếc đồng hồ quả lắc mỗi giờ lại buông một hồi chuông ngân nga, thánh thót. Trên tường, bức tranh sơn mài vẽ phong cảnh quê hương được đặt trang trọng trong khung lớn. ở dưới tủ sách là hai chiếc loa ngồi hai bên như muốn át giọng nói của bác ti-vi ngồi chễm chệ ở giữa. Bên ngoài phòng khách là nhà bếp với bộ bàn ghế bằng gỗ pơ-mu được kê ngay ngắn.
Chiếc tủ bếp xinh xinh xếp đầy bát đĩa vẫn ngồi yên trên giá. Xoong, nồi, dao thớt đều được xếp ngăn nắp trong tủ dưới. Những bữa cơm thân mật của gia đình em diễn ra đều đều ở đây. Phòng của em ở trên tầng ba còn phòng của ba mẹ em thì ở tầng hai. Mỗi phòng đều được trang trí khác nhau với đủ chăn, ga, gối, đệm. Chiếc bàn học của em được kê ngay sát cửa sổ. Mỗi buổi sáng, ánh nắng chan hòa, hắt qua cửa sổ giúp em học bài. Trên bàn, bác đồng hồ Liên Xô luôn miệng kêu “tích tắc”.
Em còn dán thời khóa biểu, thời gian biểu và các khẩu hiệu khác lên tường như: “Chưa làm bài xong chưa đi ngủ, chưa làm bài đủ chưa đi chơi”. “Học tốt - chăm ngoan”. Xung quanh, em trang trí bằng các sản phẩm lao động kĩ thuật mà cô đã dạy ở trên lớp. Ngước mắt lên trần, em gặp ngay bác bóng đèn, bác đang hì hục làm công việc của mình là thắp sáng ngôi nhà này. Nhìn ra cửa sổ, em thấy nào là mùi hoa xoan tim tím thơm phảng phất, mùi khế ngọt thơm nồng, mùi của những bông hoa cúc đang độ lớn.
Em yêu quý biết bao ngôi nhà này vì nơi đây em đã sinh ra và lớn lên. Nó đã gắn bó với em như máu thịt, cùng em chia sẻ nỗi buồn, niềm vui. Em đang được sống giữa mái ấm của gia đình mình. được sống trong vòng tay yêu thương của ông bà, cha mẹ.
Có một nơi dù đi năm châu bốn biển, dù có đặt chân đến bao nhiêu vùng đất mới đi chăng nữa thì ta vẫn muốn quay trở về. Ở đó có gia đình, có người thân và có cả một thời tuổi thơ hồn nhiên một đi không trở lại. Nơi ấy, ta gọi bằng một cái tên thân thương “nhà”. Mỗi con vật, mỗi người đều có một căn nhà, tôi cũng vậy. Và tôi rất tự hào về căn nhà của mình.
Nơi tôi ở nằm ngay ở đầu xóm. Từ xa nhìn lại có thể thấy màu xanh dương của ngôi nhà nổi bật giữa những căn nhà khác. Đó là một căn nhà hai tầng, không phải là to nhất nhưng với tôi thì nó đẹp nhất. Tôi rất thích màu xanh dương, màu xanh của ước mơ, của hi vọng, và nó rộng lớn như bầu trời vậy. Qua chiếc cổng màu lục là khoảng sân rộng. Đây chính là nơi vui chơi của chị em chúng tôi, là nơi thư giãn của mọi người. Xung quanh vườn là những chậu cây cảnh rất đẹp và quý do chính tay bố tôi chọn, trồng và hết lòng chăm sóc. Ở đó còn có một vài lồng chim, nhà của những chú vẹt, chim vàng anh, bên dưới là những chiếc ghế đá nhỏ xinh. Tôi luôn tự hào vì nhà mình có một khu rừng thu nhỏ như thế, có cây, có hoa, có chim chóc. Ngồi nơi ghế đá có thể nghe được tiếng chim, thưởng thức không khí trong thành, thoáng mát và để tâm hồn mình được thanh lọc nhiều hơn.
Qua khu vườn là bước vào nhà rồi. Đầu tiên là phòng khách được trang trí theo ý của bố tôi. Bố tôi là một nhân viên văn phòng nhưng khiếu thẩm mĩ lại rất giỏi. Bên trong được sơn màu trắng trang nhã. Bộ bàn ghế làm bằng gỗ lim được đặt ở góc bên trái. Bên trên có một bức tranh thêu khá lớn- tác phẩm của mẹ tôi. Đối diện là một chiếc gương lớn. Vì diện tích nhà không lớn nhưng với chiếc gương, căn phòng sẽ trở nên rộng rãi hơn. Trên chiếc kệ là những tấm huy chương của các thành viên trong đình, là những quà kỉ niệm của chúng tôi sau mỗi chuyến đi.
Bước tiếp sẽ là phòng ngủ của bố mẹ tôi, sau đó là căn bếp. Tất cả do mẹ tôi thiết kế. Mẹ tôi thích màu vàng nên hai phòng, không lí gì lại không sơn màu vàng. Phòng ngủ bố mẹ khá đơn giản với chiếc giường ngủ, đầu giường là chiếc tủ nhỏ, đối diện là bàn làm việc của bố mẹ. Bên cạnh là chiếc tủ đựng quần áo. Và ở một góc là chiếc bàn nhỏ trang điểm cho mẹ và tủ sách cho bố. Tôi rất thích chiếc tủ đầy ắp sách của bố, nhưng có vẻ chúng không hợp với tô thì phải. Căn bếp cũng là một màu vàng tươi mát với chiếc tủ lạnh, chiếc tủ bếp, bồn rửa và bàn ăn được sắp xếp một cách hài hòa, hợp lí.
Phòng của hai chị em chúng tôi ở trên tầng hai. Hai phòng tùy sở thích của hai chị em mà trang trí. Phòng của tôi được sơn màu xanh da trời rất đẹp. Tôi coi căn phòng của mình cũng là một điều đáng tự hào với một góc ảnh lưu lại những kỉ niệm, một góc cho tri thức- những cuốn sách, và còn có màu xanh của những cây sen đá, xương rồng ngoài cửa sổ và trên bàn học. Phòng em tôi- phòng một đứa con trai, chỉ có một màu trắng, là thế giới của những trò chơi, những siêu nhân, bắn súng và thể thao.
Dẫu căn nhà, mỗi phần do một người trang trí nhưng lại rất hài hòa và kết hợp với nhau rất tuyệt. Sau một ngày làm việc, học tập vất vả thì nơi đây chính là nơi để chúng tôi chia sẻ, yêu thương, quan tâm nhau, là nơi dù có đi đâu vẫn luôn hướng về.
Ngôi nhà là nơi quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người. Đó là nơi ta sinh ra và lớn lên, là nơi chứng kiến những bước đi chập chững đầu đời, là nơi ghi dấu nhiều kỉ niệm khó phai mờ. Em cũng có một ngôi nhà chất chứa vô vàn kỉ niệm như vậy.
Nghe ông bà kể lại thì ngôi nhà em đang ở đã được xây từ lâu rồi, từ ngày em mới chỉ được một tuổi. Trải qua bao năm tháng, tuy không còn giữ được vẻ mới mẻ, khang trang ban đầu nhưng căn nhà của em lúc nào cũng mang lại cảm giác ấm áp. Bên ngoài nhà được sơn màu xanh vô cùng thanh thoát, còn bên trong tường sơn màu vàng nhạt đem đến một không khí gia đình ấm cùng, hạnh phúc. Ngôi nhà em ở có 2 tầng. Tầng một gồm phòng khách và phòng bếp, tầng hai có ba phòng ngủ của ông bà, bố mẹ và em.
Phòng khách nhà em có một bộ bàn ghế bằng gỗ rất đẹp do ông nội và bố tự tay đóng nên vô cùng tinh tế và phù hợp với căn phòng. Phía đối diện là kệ để ti vi. Đây cũng chính là nơi cả gia đình em quây quần mỗi buổi tối. Thỉnh thoảng bà em còn mua một lọ hoa để trong phòng khách để căn phòng lúc nào cũng sống động và thoang thoảng hương thơm.
Đi vào bên trong của tầng một chính là gian bếp nhỏ xinh. Mẹ em là một người rất chu đáo nên gian bếp nhỏ luôn được chăm sóc cẩn thận. Mẹ đã từng nói với em rằng, căn bếp phải luôn gọn gàng, sạch sẽ thì mới có thể làm ra những bữa ăn ngon. Em rất thích mỗi tối vào bếp phụ giúp mẹ chuẩn bị cho bữa cơm của gia đình.
Hai căn phòng của bố mẹ và ông bà tuy đơn giản nhưng luôn được xếp đặt rất ngăn nắp, gọn gàng. Trong mỗi phòng đều kê một giường ngủ, một tủ quần áo. Phòng của bố mẹ em thì có thêm một bàn làm việc của bố và một bàn trang điểm cho mẹ. Phòng tuy không lớn nhưng lúc nào cũng có cảm giác ấm cúng và thân thuộc.
Một phòng còn lại là phòng ngủ của em. Em đã tự tay mình trang trí cho nó bằng gam màu hồng rất đáng yêu. Phòng em có một chiếc giường nhỏ, một chiếc tủ quần áo và một chiếc bàn học được đặt gần cửa sổ, bên trên tường là cái giá sách được em sắp xếp rất gọn gàng. Trên giường của em có rất nhiều thú bông, đó là những món quà bố mẹ và bạn bè tặng cho em vào ngày sinh nhật. Chúng rất đáng yêu và luôn ở gần em khi em đi ngủ. Em luôn chăm chút cho chiếc bàn học thân yêu của mình bằng cách sắp xếp sách vở, đồ đạc ngăn nắp, để khi cần em có thể dễ dàng tìm thấy. Chiếc giá sách của em có 2 ngăn, ngăn đựng sách vở và ngăn đựng truyện tranh. Đó là những cuốn truyện em rất thích, em thường đọc nó mỗi khi học bài xong hoặc vào ngày nghỉ. Chúng đều là những người bạn rất thân thiết của em.
Không quá rộng rãi hay khang trang, ngôi nhà của em tuy khá nhỏ bé so với những ngôi nhà khác nhưng trong nhà lúc nào cũng ấm áp và tràn ngập tiếng cười. Em rất yêu ngôi nhà của em và chắc chắn sau này, dù có đi đâu xa đi chăng nữa, thì em vẫn luôn mong ngóng để được trở về ngôi nhà thân yêu của mình.
Với mỗi chúng ta, ngôi nhà bao giờ cũng là nơi thân thương nhất, ấm áp nhất và hạnh phúc nhất. Nơi ấy đã đón chào chúng ta ra đời, nuôi dưỡng ta lớn khôn và lưu giữ vô vàn kỉ niệm tươi đẹp. Ngôi nhà của tôi nằm sâu trong ngõ trên một con phố ven sông Tô Lịch. Tôi yêu ngôi nhà của mình. Ngay cả khi nhắm mắt lại, tôi vẫn có thể hình dung được ngôi nhà thân yêu ấy.
Từ khi xây dựng, ngôi nhà bốn tầng vẫn khoác trên mình màu xanh lam dịu mát. Chiếc cổng sắt màu nâu gạch dẫn vào nhà. Trước sân, mẹ tôi trồng một khóm hồng đỏ thắm và một khóm hướng dương vàng tươi. Mỗi sớm, tôi đều tưới tắm cho chúng để chúng bung nở những cánh hoa mịn màng. Đằng sau cánh cửa gỗ là phòng khách. Phòng khách nhà tôi đơn giản với một bộ bàn ghế gỗ vàng nâu, bóng loáng. Trên bàn luôn được đặt một chiếc lọ hoa thơm ngát. Mẹ tôi thích hoa nên dường như ngôi nhà của tôi chẳng lúc nào thiếu mùi hương thoảng thoang của hoa cả. Trên tường, bức ảnh gia đình được treo ngay ngắn. Hồi đó, anh em tôi còn nhỏ xíu. Cứ thấy chụp ảnh là chúng tôi cười tít mắt. Mỗi lần nhìn bức ảnh, tôi lại nhớ bà nội tôi da diết. Phòng khách nhà tôi dành riêng một không gian để đặt bàn thờ tổ tiên. Đó là nơi nghiêm trang, ngày lễ tết bao giờ cũng nghi ngút hương khói. Gian bếp nhà tôi cũng liền với phòng khách. Tôi thích nơi này nhất bởi ngày nào cũng được thưởng thức những món ăn ngon tuyệt của mẹ.
Dẫn lên tầng là chiếc cầu thang uốn lượn. Dọc cầu thang được treo mấy bức ảnh phong cảnh và bức ảnh ngày chúng tôi còn bé. Tầng hai có phòng ngủ của ba mẹ tôi và phòng của tôi. Ba sơn riêng cho tôi màu hồng bởi tôi thích hello kitty. Ngày còn bé, tôi luôn tưởng tượng mình là cô công chúa như trong mấy bộ phim hoạt hình. Bộ bàn học của tôi dán chi chít hình hello kitty và hình những nàng công chúa trong tà váy thướt tha. Anh tôi bao giờ cũng bảo tôi bánh bèo. Hồi đầu, tôi chẳng hiểu bánh bèo là gì nhưng luôn hờn dỗi khi anh nói vậy. Anh lại phải tìm mọi cách để dỗ dành cô em út nhõng nhẽo này. Bây giờ, hễ anh còn nói vậy, tôi chỉ cười. Phòng anh tôi trên tầng ba. Căn phòng có rất nhiều sách, truyện. Anh em tôi thường đem sách lên tầng thượng để đọc. Ở đó, gió mát vô cùng. Chúng tôi còn có thể quan sát hình ảnh mấy chú bé đang chơi dưới sân.
Tôi thích nhất mỗi dịp sinh nhật ai đó, mẹ tôi trang trí ngôi nhà này đẹp lung linh. Những dịp đó, tôi lại nghĩ về ngôi nhà trong những câu chuyện cổ tích. Có lẽ, tôi là nàng công chúa thật. Nàng công chúa của ba mẹ, của anh trai. Nàng công chúa được mọi người yêu thương hết mực. Tôi hi vọng ngôi nhà thân yêu của mình sẽ mãi tươi đẹp và hạnh phúc như vậy.
Mỗi người đều có một mái ấm của riêng mình, một căn nhà nhỏ ấm cúng lưu giữ những tuổi thơ của mình. Em cũng vậy. Căn nhà của gia đình em là một căn nhà rất đẹp và khang trang.
Ngôi nhà của em là một căn nhà hai tầng thoáng mát và rộng rãi. Nhìn từ xa là có thể thấy tường nhà màu vàng chanh ấm áp cùng giàn hoa giấy nở rộ trên tường nhà. Tô điểm xung quanh là những cây xanh rợp bóng mát khiến cho ngôi nhà trở nên hài hòa và đẹp vô cùng. Chiếc cổng sắt lớn đã bảo vệ an toàn cho ngôi nhà này suốt bao nhiêu năm qua. Tiến qua cánh cổng là một cái sân lớn được lát gạch đỏ. Ở hai bên sân là những chậu cây cảnh, những chậu hoa với đủ màu sắc và đủ loại luôn được mẹ em chăm sóc cẩn thận.
Đi qua sân là đến căn nhà lớn. Đi qua cánh cửa gỗ là phòng khách rộng rãi với bộ bàn ghế và chiếc ti vi. Ở bàn luôn được trang trí bởi một lọ hoa do mẹ em cắm. Mỗi ngày mẹ đều hái hoa trong vườn rồi đem về cắm trong lọ. Trên tường là những bức ảnh chụp của gia đình em qua thời gian, những chiếc giấy khen của em được đóng khung treo lên cẩn thận. Đi sâu vào bên trong là phòng bếp – nơi mà mẹ nấu những món ăn ngon cho bố con em thưởng thức mỗi ngày. Căn phòng đầy đủ đồ dùng, lúc nào cũng được mẹ em lau dọn sạch sẽ và sáng bóng.
Đi lên cầu thang chính là phòng ngủ của bố mẹ em, phòng ngủ của em và phòng thờ. Phòng ngủ của bố mẹ em khá lớn, bên trong không chỉ có chiếc giường mà còn có tủ quần áo, bàn làm việc của bố em và bàn trang điểm của mẹ em nữa. Phòng của bố mẹ em còn có cửa kính lớn, mở ra là sẽ ra ban công, đứng ở đó là có thể dễ dàng nhìn thấy khu vườn nhỏ tràn ngập hương thơm và sắc màu của mẹ con em.
Phòng ngủ của em thì lại bé hơn vì chỉ có một mình em thôi. Ở góc phòng có một chiếc bàn học in hình Hello Kitty, một chiếc cửa sổ lớn hướng ra ngoài đường phố đông đúc nhộn nhịp. Cuối cùng chính là phòng thờ. Căn phòng này luôn tràn ngập mùi hương trầm, mang không khí trang trọng cổ kính bởi đây là nơi nhà em thờ tổ tiên cùng các vị thần. Mỗi ngày chủ nhật cuối tuần, em đều phụ giúp mẹ dọn dẹp căn nhà cho sạch sẽ. Khi rảnh rỗi, hai mẹ con lại thay đổi vài vật dụng trong nhà để thay đổi cách bài trí cho đẹp hơn.
Em rất yêu căn nhà của mình. Bởi đó là mái ấm, là nơi em lớn lên. Căn nhà không chỉ có ác dụng che mưa che nắng mà còn là nơi cất giữ tình yêu và kỷ niệm gia đình của em, là nơi đón em sau mỗi lần đi xa trở về.
Mỗi một con người sinh ra đều có một nơi để lớn lên, trưởng thành, là nơi đầu tiên chứng kiến những bước đi chập chững đầu đời, là nơi in dấu nhiều kỉ niệm khó phai mờ. Đó là nhà. Em cũng có một ngôi nhà rất đẹp, em rất yêu quý ngôi nhà của em.
Em đã từng nghe câu thơ: "Nhà em treo ảnh Bác Hồ/ Bên trên là một lá cờ đỏ tươi". Nhà em không treo ảnh Bác Hồ, ba em có mấy quyển sách tư liệu về Bác mà thôi.
Ba bảo rằng ngôi nhà được xây dựng cách đây 10 năm, lúc em mới chào đời, nhưng được sửa lại cách đây 5 năm nên nhìn khang trang và đầy đủ tiện nghi hơn rất nhiều.
Bên ngoài ngôi nhà em được sơn màu xanh lá cây, đây là màu mà em yêu thích nhích, nó gợi lên cảm giác thanh mát, dịu nhẹ. Còn bên trong được sơn màu vàng nhạt. Ba bảo màu vàng tượng trưng cho sự ấm áp, vì ba luôn mong gia đình mình hạnh phúc, ấm áp như chính ngôi nhà của mình.
Ngôi nhà gia đình em có 4 phòng, một phòng khách ngay ở giữa rất rộng, hai phòng ngủ của ba mẹ và của hai chị em em, còn lại là phòng bếp với đầy đủ tiện nghi. Căn phòng khách gia đình em có đặt một bộ bàn ghế màu đất. Đó là nơi mà hai chị em em vẫn hay vui đùa những lúc ba mẹ vắng nhà.
Căn phòng của ba mẹ em trang trí rất đơn giản, mẹ cũng không sắm sửa nhiều vật dụng, vì ba thường xuyên đi công tác vắng nhà. Mỗi lần ba về căn phòng ấy trở nên vui tươi và ấm áp hơn. Căn phòng của em xinh đẹp nhất vì được trang trí với nhiều gam màu đẹp, em tự vẽ những bức tranh và dán lên tường, em dán cả hình của những bộ phim hoạt hình nổi tiếng nữa. Căn phòng em có một chiếc bàn học gắn liền với chiếc tủ. Ở đó em bày biện đồ chơi còn nhiều hơn là sách vở, vì em thích đồ chơi hơn là sách vở.
Có lẽ phòng bếp gia đình em là nơi chứa nhiều vật dụng nhất, vì mẹ bảo rằng để có được những bữa ăn ngon, ấm áp cho gia đình thì mình cần thiết phải sắm sửa đầy đủ những vật dụng cần thiết nhất. Mẹ luôn là người phụ nữ chu đáo và đảm đang nhất nhà, mẹ mang đến cho gia đình em những món ăn ngon và hấp dẫn nhất. Đặc biệt là trong những bữa cơm có ba về, mẹ làm nhiều món hơn và ánh mắt mẹ nhìn ba cũng trìu mến, thân thương hơn.
Căn nhà gia đình em nằm sát cánh đồng nên đứng từ những bậc thềm nhìn ra thấy bạt ngàn lúa xanh rì, bầu trời trong xanh và cao vút. Trước cổng nhà em có một giàn hoa giấy xanh um tùm, bám chặt lấy hai cánh cổng sắt. Đến mùa nở hoa, những cánh hoa mỏng manh nhưng rất dẻo dai dù có gió mưa vẫn không rơi rụng. Ba vẫn thích có giàn hoa leo ở trước cổng như vậy, mỗi lần ba đi công tác về ba thường cắt tỉa lại để cây thêm đẹp hơn.
Ngôi nhà gia đình em nhìn từ xa bé xíu nhưng lại gần trông thật lớn. Đối với em thì nhà chính là nơi em lớn lên, được ba mẹ chăm sóc, được học những bài học đầu tiên trong cuộc sống. Em yêu ngôi nhà của em, và sau này cũng vậy.
Ngôi nhà của gia đình em nằm trong một con hẻm nhỏ của một quận ven thành phố. Đó là một ngôi nhà thuộc loại “nhà liên kỉ”. Nhà không rộng rãi nhưng cũng tạm đủ cho một gia đình bốn người.
Ngôi nhà giáp ngay mặt đường, vì thế mà không có sân cũng chẳng có vườn như em hằng ao ước. Để cải thiện phần nào, bố em trồng ngay trước cửa một cây trúc nhỏ thuộc loại trúc vàng, vừa ít tốn đất, vừa ít đòi hỏi công chăm bón, cũng cho chúng em có chút cảm giác về thiên nhiên.
Bề ngang nhà bốn mét, như thế là khá rộng. Với chiều sâu mười mét, ngôi nhà được chia làm bốn phòng, tính từ ngoài vào trong: phòng khách, hai phòng ngủ và cuối cùng là “công trình phụ”, túc là nhà vệ sinh, buồng tắm, nhà bếp. Bà nội em, mỗi lần từ quê ra, vẫn kêu lên: Nhà ở gì mà như đường hầm xe lửa! Nghe thế, bố em chỉ cười. Đúng là nó chẳng giống một chút nào với ngôi nhà rộng rãi, thoáng mát của ông bà em ở quê. Nhưng dù sao ở thành phố mà có được một căn hộ riêng, tường xây, mái tôn, kín đáo, không dột, không thấm cũng là điều may mắn.
Gian phòng đầu tiên được chúng em quy định là phòng khách, vuông vức, mỗi chiều bốn mét, được lát gạch bông khá đẹp, lúc nào cũng sạch bong. Từ đường vào nhà, mọi người, kể cả khách, đều cởi bỏ giày dép ngay khi vừa bước qua khỏi cửa. Sát bức tường trong là cái tủ ly mà mẹ em quen gọi là tủ “bích phê”, chưng mấy bộ ly chén lấp lánh sau cửa kính. Trước tủ ly là bộ bàn ghế tiếp khách bằng gỗ, có lẽ đó là vật dụng mới nhất trong nhà. Trên tủ ly, bố mẹ đặt ngay cái máy tivi màu 14 inch. Gọi là phòng khách nhưng nhà em cũng ít khách nên sẽ kiêm luôn phòng ăn, phòng xem truyền hình và đôi lúc là phòng học khi bị mất điện, phòng để xe máy và xe đạp của bố mẹ em. Phần riêng của em trong gian phòng này là một cái bể cá nhỏ bằng kính, trong đó em thả mấy cặp cá vàng. Đi học về, nhìn thấy những chiếc đuôi cá dài vàng thẫm lượn lờ sau làn nước, thật là cả một niềm thích thú.
Sau gian phòng này là phòng ngủ, đồng thời là phòng học của hai chị em. Một giường chung cho hai chị em nhưng bàn học thì riêng. Em chẳng có trang trí gì nhiều trong phòng này vì theo bố mẹ, sợ em bị mất tập trung khi học bài.
Ngôi nhà em quả là không có gì đặc biệt, nó giống như bao nhiêu ngôi nhà bình thường khác trong thành phố. Nhưng nếu có ai hỏi em có yêu nó không, em sẽ không ngần ngại trả lời rằng em yêu nó lắm, cũng như em yêu bố mẹ em, những người đang vất vả nuôi em.
Nếu có nơi nào để em đi dẫu xa đến mấy cũng nhớ về với biết bao yêu thương, mong nhớ thì đó chính là ngôi nhà thân yêu của em. Nơi đó có cha, có mẹ, có người anh trai yêu quý và có cả những cảnh trí vô cùng thân quen. Hình ảnh ngôi nhà đã in sâu vào tâm trí của em.
Ngôi nhà được ba mẹ xây dựng vào năm 1994, khi em chưa ra đời, và được hoàn thiện sau ba năm. Mẹ nói, ngôi nhà là kết quả của một quá trình lâu dài bố mẹ lao động, cố gắng. Bố mẹ đã từng đào đất làm gạch rồi xây lò nung gạch lấy nguyên liệu xây nhà. Mỗi lần nghe mẹ kể, em lại xúc động vô cùng. Nhà em được bao quanh bởi một hàng rào cây găng. Bố em xén tỉa thành bức tường thiên nhiên rất gọn gàng, đẹp mắt. Cổng nhà cao chừng hai mét, rộng một mét rưỡi được làm bằng sắt dựng trên hai trụ xây bằng gạch.
Nhà có hai tầng, mặt tiền rộng bốn mét, cao bảy mét và chiều dài của ngôi nhà là mười hai mét. Mặt tiền quay về hướng nam được sơn màu xanh da trời, trước cửa nhà có trồng một giàn hoa ti-gôn. Trên đường đi học về, từ xa nhìn lại, ngôi nhà của em rất dễ nhận biết bởi giàn ti-gôn xanh tươi và những chùm hoa màu hồng duyên dáng gần như phủ kín phía trước.
Tầng một có bốn phòng. Bước qua cánh cửa gỗ màu nâu gụ là phòng khách rộng rãi, thoải mái, ngoài cửa chính còn có hai cửa sổ mở ra hướng đông đón ánh mặt trời. Bộ ghế salon màu trắng sữa được đặt áp tường phía tây. Ở phía Bắc, ngăn cách phòng khách với nhà bếp là một chiếc tủ thấp chừng một mét. Trên tủ đặt tivi và những đồ trang trí như búp bê, con lật đật,... Giữa chiếc tủ và tường phía đông có một lối đi rộng chừng mét rưỡi. Lối nhỏ ấy dẫn vào phòng bếp.
Gọi là phòng bếp nhưng nơi đó kiêm luôn nhà bếp và nhà ăn. Giữa phòng đặt một chiếc bàn ăn hình tròn. Áp sát phía trái là kệ bếp ga, phía trên kệ bếp là tủ bát bằng gỗ. Liền ngay nhà ăn là cầu thang đi lên tầng hai. Kế tiếp cầu thang là nhà vệ sinh và nhà tắm. Phòng của bố mẹ em nằm sâu trong cùng. Căn phòng khá rộng và được trang trí chủ đạo bằng màu tím - màu mẹ em rất thích - trông vô cùng dịu mát.
Cầu thang dẫn lên tầng hai rộng chừng nửa mét được lát đá granito. Đi hết các bậc cầu thang, lên đến tầng hai, nhìn sang bên phải là phòng của anh trai em và bên trái là căn phòng đáng yêu của em. Phòng anh trai em khá gọn gàng thể hiện rất rõ tính cách của anh. Áp sát tường phía tây là bàn thờ gia tiên. Phía đông là hai cửa sổ rất rộng. Tường phía nam được trổ một cửa phụ dẫn ra ban-công đón gió nam mát mẻ mỗi khi hè đến. Căn phòng của em sặc sỡ nhất trong căn nhà yêu dấu được trang trí bằng một màu hồng rực rỡ.
Chiếc giường nhỏ sát tường phía tây được trải ga hồng. Bàn học sát tường phía nam trải khăn hồng; phía trên đó, giá sách của em cũng được bọc dán giấy hồng. Những bức tranh các nhân vật hoạt hình Sakura, Tiểu Anh Đào, Đô- rê-mi,... phần lớn cũng màu hồng. Và đặc biệt, các đồ trang trí "handmade" của em như những chú hạc, những chiếc lọ hoa, những chiếc xúc xích cũng được làm bằng giấy hồng rất đáng yêu! Tường phía đông cũng có một cửa sổ rộng mở và tường phía bắc thì có một cửa trổ ra sân phơi. Khoảng sân khá rộng thường là nơi phơi quần áo hoặc những đồ lặt vặt trong nhà.
Ngoài ngôi nhà xinh xắn, nhà em còn có một khoảng sân vườn khá rộng. Trong đó, bố em trồng rất nhiều loại cây: cây xoài, cây bưởi, cây trứng gà... Những trưa hè nóng nực, được dạo dưới bóng mát khu vườn thì vô cùng thích thú!Ngôi nhà thân yêu của em đã bao năm rồi không hề thay đổi, nó gắn bó với em như một người bạn lớn luôn bao dung và sẻ chia những niềm vui, nỗi buồn tuổi thơ. Nhớ về căn nhà ấm áp, những kỉ niệm xúc động lại ùa về khiến em thêm yêu ngôi nhà hơn nữa...
Giữa dòng đời nhộn nhịp, có những lúc ta vui vẻ với thành công nhưng cũng có những khi buồn rầu, thất vọng vì vấp ngã. Khi ấy, có một nơi để về, một nơi để tiếp thêm sức mạnh để bạn bước tiếp chặng đường phía trước. Và với tôi, ngôi nhà là nơi chứa chở biết bao tình cảm đẹp.
Ngôi nhà của em nằm ở một vùng quê thanh bình, yên ả. Phía trước là dòng sông quê nước chảy hiền hòa quanh năm, phía sau nhà là cánh đồng bát ngát, bao la với những cơn gió mát rượi. Ngôi nhà của em không nằm ở ngay mặt đường mà phải đi qua một con ngõ nhỏ. Cách đây mấy năm, ông em trồng hai bên ngõ rặng hoa râm bụt đỏ tươi và một cây xoài to tỏa bóng mát nơi nơi. Được sửa sang cách đây hai năm nên ngôi nhà hiện tại khang trang và quy củ hơn nhiều.
Đó là một ngôi nhà hai tầng màu xanh dương nằm trọn dưới cây xoài cổ thụ. Bước vào trong nhà, đầu tiên chính là phòng khách khá rộng rãi và thoáng mát. Ở góc tường còn trang trí những lẵng hoa giả rất đẹp cùng với bức tranh "mã đáo thành công". Cùng với bộ bàn ghế gỗ, phòng khách toát lên vẻ đẹp giản dị mà truyền thống.
Ngay sau phòng khách chính là phòng ngủ của bố mẹ em. Là một người yêu hoa nên trong phòng mẹ thường để một lọ hoa hồng, vừa thơ mộng lại tỏa hương thơm dễ chịu. Trên bàn làm việc, mẹ em còn để những kỉ vật tình yêu cùng với bố.
Và cuối cùng là phòng ăn. Đây là nơi gia đình sum họp sau những ngày làm việc vất vả, cùng thưởng thức bữa cơm đầm ấm và cất tiếng cười về những câu chuyện vui. Mọi dụng cụ nhà bếp đều có đầy đủ từ dao, thớt, bát.... Một điều chú ý là phải luôn giữ cho các đồ dùng và thực phẩm sạch sẽ, đảm bảo vệ sinh an toàn.
Cũng chính trong căn bếp này, mẹ em đã trổ tài nấu nướng với rất nhiều món làm mê lòng bố con em. Bên cạnh đó, mẹ còn dạy chị em em nấu những món ăn đơn giản.
Tầng hai ở trên không được rộng bằng tầng một, chỉ có phòng học và phòng ngủ của hai chị em em. Những giá sách bằng gỗ tự tay bố đóng là nơi chúng em để sách vở gọn gàng, ngăn nắp để dễ cho việc tìm kiếm. Trên bàn học em còn để tấm ảnh gia đình như nguồn động lực to lớn giúp em học tốt hơn. Ngoài ban công em còn trồng những loại cây bé xinh như hoa mười giờ, cây hoa đá....
Em rất yêu quý ngôi nhà của em. Đó là nơi em chập chững những bước đi đầu đời, nơi đong đầy những tình cảm yêu thương.
Năm ngoái, mẹ rút tiền tiết kiệm cùng với số tiền của dì Thao cho vay để chữa lại ngôi nhà cũ đã dột nát. Mẹ nói: “Phải sửa lại ngôi nhà đã ọp ẹp để lấy chỗ thờ cúng ông bà, cúng bố các con, và lấy chỗ ăn ở, học hành của ba mẹ con”.
Mẹ mua vật liệu, thuê thợ làm trong hai tháng thì hoàn thành. Anh Hạnh và em thương mẹ lắm. Mẹ không cho hai con nghỉ học lấy một ngày để giúp mẹ lúc khó khăn, vất vả.
Ngôi nhà được xây rộng 32 mét vuông với ba phòng lợp mái tôn đỏ, có trần chống nóng. Tường xây quét vôi vàng. Các cửa sổ, cửa ra vào bằng gỗ thông rẻ tiền. Nền nhà lát gạch hoa. Giữa khu vườn trồng màu, các luống rau xanh ngắt tươi non, ngôi nhà nổi lên như một “toà biệt thự”. Bàn và giường đều cũ kĩ, toàn những vật dụng thô sơ từ ngày bố em còn sống. Bố ốm kéo dài hơn hai năm rồi mất trong cảnh thiếu thốn. Năm đó, em học lớp Một. Bố mất, căn nhà trở nên trống trải, ba mẹ con bơ vơ. Giờ đây, có ngôi nhà mới, mỗi bữa em đi học về, nhìn ảnh ông bà, ảnh bố trên bàn thờ, em cứ đứng lặng, nhiều lúc nước mắt ứa ra.
“Nhà sạch thì mát, bát sạch ngon com”, mẹ và hai anh em em đều nghĩ thế. Vì thế mọi thứ trong nhà đều được xếp đặt gọn gàng. Bàn học của hai anh em, sách vở, cặp sách, túi sách, cái đồng hồ báo thức... đều được xếp gọn. Nen nhà ngày nào cũng được lau sạch.
Mẹ nói: “Nhờ trời, thu hoạch hoa lợi trong vườn chỉ độ 3 năm là mẹ trả hết nợ. Chỉ mong cả ba mẹ con đều khỏe, hai anh em học giỏi là mẹ vui, ông bà và bố các con vui...”.
Ngôi nhà đâu chỉ là nơi che nắng mưa. Với mẹ, anh Hạnh và em thì ngôi nhà này là mái ấm của tình thương. Em thương mẹ, thương anh, em nhớ bố, em cũng yêu quý ngôi nhà êm ấm của ba mẹ con nhiều lắm.
Với mỗi chúng ta, ngôi nhà bao giờ cũng là nơi thân thương nhất, ấm áp nhất và hạnh phúc nhất. Nơi ấy đã đón chào chúng ta ra đời, nuôi dưỡng ta lớn khôn và lưu giữ vô vàn kỉ niệm tươi đẹp. Ngôi nhà của tôi nằm sâu trong ngõ trên một con phố ven sông Tô Lịch. Tôi yêu ngôi nhà của mình. Ngay cả khi nhắm mắt lại, tôi vẫn có thể hình dung được ngôi nhà thân yêu ấy.
Từ khi xây dựng, ngôi nhà bốn tầng vẫn khoác trên mình màu xanh lam dịu mát. Chiếc cổng sắt màu nâu gạch dẫn vào nhà. Trước sân, mẹ tôi trồng một khóm hồng đỏ thắm và một khóm hướng dương vàng tươi. Mỗi sớm, tôi đều tưới tắm cho chúng để chúng bung nở những cánh hoa mịn màng. Đằng sau cánh cửa gỗ là phòng khách. Phòng khách nhà tôi đơn giản với một bộ bàn ghế gỗ vàng nâu, bóng loáng. Trên bàn luôn được đặt một chiếc lọ hoa thơm ngát. Mẹ tôi thích hoa nên dường như ngôi nhà của tôi chẳng lúc nào thiếu mùi hương thoang thoảng của hoa cả. Trên tường, bức ảnh gia đình được treo ngay ngắn. Hồi đó, anh em tôi còn nhỏ xíu. Cứ thấy chụp ảnh là chúng tôi cười tít mắt. Mỗi lần nhìn bức ảnh, tôi lại nhớ bà nội tôi da diết. Phòng khách nhà tôi dành riêng một không gian để đặt bàn thờ tổ tiên. Đó là nơi nghiêm trang, ngày lễ tết bao giờ cũng nghi ngút hương khói. Gian bếp nhà tôi cũng liền với phòng khách. Tôi thích nơi này nhất bởi ngày nào cũng được thưởng thức những món ăn ngon tuyệt của mẹ.
Dẫn lên tầng là chiếc cầu thang uốn lượn. Dọc cầu thang được treo mấy bức ảnh phong cảnh và bức ảnh ngày chúng tôi còn bé. Tầng hai có phòng ngủ của ba mẹ tôi và phòng của tôi. Ba sơn riêng cho tôi màu hồng bởi tôi thích hello kitty. Ngày còn bé, tôi luôn tưởng tượng mình là cô công chúa như trong mấy bộ phim hoạt hình. Bộ bàn học của tôi dán chi chít hình hello kitty và hình những nàng công chúa trong tà váy thướt tha. Anh tôi bao giờ cũng bảo tôi bánh bèo. Hồi đầu, tôi chẳng hiểu bánh bèo là gì nhưng luôn hờn dỗi khi anh nói vậy. Anh lại phải tìm mọi cách để dỗ dành cô em út nhõng nhẽo này. Bây giờ, hễ anh còn nói vậy, tôi chỉ cười. Phòng anh tôi trên tầng ba. Căn phòng có rất nhiều sách, truyện. Anh em tôi thường đem sách lên tầng thượng để đọc. Ở đó, gió mát vô cùng. Chúng tôi còn có thể quan sát hình ảnh mấy chú bé đang chơi dưới sân.
Tôi thích nhất mỗi dịp sinh nhật ai đó, mẹ tôi trang trí ngôi nhà này đẹp lung linh. Những dịp đó, tôi lại nghĩ về ngôi nhà trong những câu chuyện cổ tích. Có lẽ, tôi là nàng công chúa thật. Nàng công chúa của ba mẹ, của anh trai. Nàng công chúa được mọi người yêu thương hết mực. Tôi hi vọng ngôi nhà thân yêu của mình sẽ mãi tươi đẹp và hạnh phúc như vậy.
Như mọi người, ba má em cũng cỏ một ngôi nhà trong cư xá Sương Nguyệt Ánh nằm trên đường số 6, phường II, thị xã Tân An. Căn nhà này được mua từ năm 1972, đến nay vẫn còn chắc chắn.
Từ xa, khó nhận ra được căn nhà của em, vì các nhà ở san sát nhau. Từ ngoài đường, có con hẻm được trải bằng bê tông dẫn vào nhà. Ngôi nhà em đang ở chi rộng khoảng sáu mét, dài hơn hai mươi mét. Mái lợp bằng tôn. Bốn phía được xây tường kín đáo.
Trước khi vào nhà, phải qua một cổng hàng rào bằng sắt. Rồi đến một cái sân tuy không rộng lắm nhưng ba má em cũng có trồng bồn hoa ở giữa. Những sắc hoa rực rỡ tô thêm vẻ đẹp cho căn nhà. Ở nơi đây, chiều nào cũng vang lên tiếng cười rộn rã của chúng em
Bước vào nhà, đầu tiên là phòng khách. Nền nhà được lót gạch bông rất đẹp và đi rất mát chân. Nơi đây, ba má em sắp đặt đồ đạc rất gọn gàng, ngăn nắp. Bên cạnh bộ sa-lông để tiếp khách là một cái tủ hình chữ nhật, khoảng giữa có cửa kính, đặt những chiếc ly đẹp. Bây giờ, trên nóc tủ lại là nơi thờ phụng ông bà, ở góc phòng bên kia là cái đi văng đặt ngay bên cửa sổ dùng để nằm nghỉ. Kế bên là chiếc bàn tròn. Nơi đây cũng là góc học tập của chúng em. Phía trên, cái bàn một chút là chiếc bảng đen để má dạy chúng em học. Trên trần của căn phòng, mẹ em có gắn chiếc quạt để quạt trong mùa nóng nực. Má em còn treo một ít tranh tô điểm cho căn phòng đẹp thêm, nhất là dưới ánh đèn nê ông, căn phòng khách nhà em sáng rực lên. Bước tiếp vào trong nữa là phòng ngủ. Má em đặt hai chiếc giường, trên đó có trải hai chiếc chiếu hoa trông rất đẹp. Mền mùng, chăn gối, má em sắp ngay ngắn trên giá ở đầu giường. Bên cạnh giường còn có hai tủ nhỏ đựng quần áo. Nơi căn phòng này, mỗi tối chúng em thường tập trung xem tivi cùng má. Bước vào phòng cuối là nhà bếp. Ở đây cũng được chia làm nhiều khu vực nhỏ: phòng tắm, nhà vệ sinh, sàn nước, nơi nấu ăn… Má em sắp xếp tủ đựng thức ăn và chén bát rất thứ tự và gọn gàng. Căn nhà tuy nhỏ bé nhưng thật là ấm cúng.
Được sinh sống trong ngôi nhà ấm áp và khá đầy đủ, em nghĩ lại đến những người còn chưa có nhà cửa phải sống lang thang ngoài phố, em vô cùng thương xót. Càng nghĩ, em càng thấy thấm thía công sức của ba má em đã tạo dựng được căn nhà này và thương ba má em hơn.
Mỗi người khi sinh ra đều có một căn nhà nhỏ của riêng mình. Với bạn, đó có thể là căn nhà nơi vùng nông thôn yên bình, có vườn tược rộng lớn, có sân rộng. Với bạn, căn nhà đó có thể là nhà chung cư trên cao có thể dễ dàng nhìn thấy toàn bộ thành phố. Còn với em, đó là một ngôi nhà ba tầng rộng rãi với khu vườn nhỏ trồng rau, trồng hoa của ông bà nội.
Ngay trước cửa nhà là chiếc cổng sắt lớn, Cánh cổng ấy nặng lắm, vì vậy nên nó có bánh xe phía dưới để có thể dễ dàng đẩy ra đóng vào hơn. Bước qua cánh cổng là một cái sân lớn được lát gạch đỏ. Bố em nói lát gạch đỏ để phù hợp với màu sắc của căn nhà, cũng không gây thương tích nếu em đi chân trần chạy nhảy trên sân. Xung quanh sân, dọc theo lối vào trong nhà là những chậu cây, những chậu hoa với đủ màu sắc và đủ loại luôn được bà nội em chăm sóc cẩn thận. Phía bên phải là khu vườn nhỏ của ông bà. Trong khu vườn ấy có rau, có hoa, có cây. Dù nhỏ nhưng lại vô cùng phong phú đa dạng các loại thực vật. Những ngày nghỉ, em đều ra vườn giúp bà chăm sóc cây, giúp ông tưới nước cho những chậu hoa lan. Khu vườn ấy đã tô điểm thêm cho căn nhà nhỏ của em.
Cuối cùng chính là căn nhà ba tầng với cánh cửa gỗ lớn. Bên cạnh căn nhà là nhà để xe của gia đình em, đồng thời cũng là nhà kho. Nhưng đừng nghĩ là nó lộn xộn nhé! Bên trong rất gọn gàng đấy. Vì bố em cho lắp những cái kệ gỗ để đồ nên không gian bên trong rất thoáng. Tiến vào trong nhà, đầu tiên chính là phòng khách rộng rãi với bộ bàn ghế bằng da rất đẹp và chiếc ti vi nằm yên trên kệ gỗ. Hai bên là tủ kính, bên trong có bày những chiếc ly của bố em. Ở trên tường là những bức ảnh chụp của gia đình em qua mỗi năm, những chiếc huân chương của ông nội, những bức tranh đẹp mà bà em yêu thích. Tất cả đã tô điểm thêm cho căn phòng, ai đến nhà em cũng đều tấm tắc khen đẹp.
Tiếp đến là phòng bếp – nơi mẹ em nấu ăn và cũng là nơi nhà em cùng nhau sum vầy thưởng thức những bữa cơm ngon. Đi hết cầu thang bằng gỗ chính là phòng ngủ và phòng vệ sinh, phòng thờ và một cái sân thượng nhỏ để phơi quần áo của nhà em. Ngôi nhà có tổng cộng 4 phòng ngủ: 1 phòng của ông bà, 1 phòng của bố mẹ, 1 phòng của em và 1 phòng dành cho họ hàng đến chơi muốn ở lại qua đêm. Mỗi phòng đều có đầy đủ đồ đạc và được dọn dẹp rất sạch sẽ gọn gàng. Phòng vệ sinh rất hiện đại, được trang bị các vật dụng cần thiết. Còn phòng thờ là nơi có không khí trang nghiêm nhất trong ngôi nhà – nơi đặt bàn thờ thờ cúng tổ tiên của nhà em. Những ngày cuối tuần được nghỉ, em đều phụ giúp mẹ dọn dẹp ngôi nhà nhỏ này.
Em rất yêu ngôi nhà của em, mái ấm của em. Dù sau này có đi xa, nhưng em vẫn sẽ không bao giờ quên được hình ảnh căn nhà mình đã từng sống và lớn lên, nơi đã cho mình tình yêu và bao kỷ niệm.
Được sống cùng ông bà, bố mẹ và anh chị em thì thật hạnh phúc vô cùng. Ngôi nhà của gia đình em tuy không to nhưng đầy ắp tiếng cười.
Căn nhà hình hộp chữ nhật, tương đối rộng rãi với diện tích gần sáu mươi thước vuông và thêm một tầng lầu. Vị trí căn nhà rất thuận lợi và thoáng mát do nằm trong hẻm lớn có nhiều cây xanh. Từ cổng rào đòn cửa là một khoảng sân rộng đủ cho ống trồng nhiều cây kiểng rất đẹp. Với chiều rộng bốn mét, tầng trệt căn nhà được chia làm bốn phòng.
Phòng khách được bố trí sắp xếp hài hòa và đẹp mắt. Nhìn thẳng vào trong sẽ thấy chiếc tủ li với dàn ti vi và đầu máy, cùng thiết bị nghe nhạc được đặt lên trên. Phía trước, chễm chệ bộ sa lông gồm hai ghế dài và ba ghế đơn. Chiếc bàn kính ở giữa luôn có lọ hoa do mẹ cắm, bên dưới để nhiều sách báo và tạp chí. Bên trái phòng khách được đặt chiếc máy may của mẹ và dàn vi tính của hai chị em. Đối diện chỉ vỏn vẹn chiếc vòng ông thường ngả lưng buổi trưa. Phòng vệ sinh được ngăn thành hai buồng, tiện cho vệ sinh cá nhân, tắm giặt. Phòng của em và chị được kể một chiếc giường to có nệm rất dày. Tủ quần áo và kệ để sách vở được chị dọn dẹp mỗi ngày. Cuối nhà, phòng ăn và bếp nấu nướng được ghép chung. Trong phòng ăn có đủ tiện nghi như bếp ga, lò vi ba, bồn rửa chén, tủ lạnh. Giữa phòng, một bàn tròn bằng pha lê màu trà có sáu ghế xếp xung quanh. Gian bếp rất sáng sủa nhờ có giếng trời phía trên.
Tầng trên là hai phòng của ông bà và bố mẹ. Phía trước có ban công học lưới mắt cáo, nhiều vò phong lan đẹp được ông treo trên ấy.
Căn nhà thật đẹp và vô cùng ấm cúng. Em thích ngôi nhà của mình lắm. Em thường vệ sinh nhà cửa những khi rỗi. Được sống trong sự đùm bọc, yêu thương của mọi người trong gia đình, em cố gắng học thật tốt.