Với soạn Ngữ văn 8 trang 104 Tập 1 Chân trời sáng tạo chi tiết trong bài Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục giúp học sinh dễ dàng chuẩn bị bài và soạn văn 8. Mời các bạn đón xem:
Soạn bài Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục
Trả lời:
C1:
Hành động của các nhân vật và các giải quyết xung đột trong màn kịch lại làm bật lên tiếng cười bởi yếu tố này đã tạo ra nghệ thuật trào phúng, tiếng cười, tiếng cười đến từ sự lố bịch, ngược đời, khập khiễng.
C2:
- Tiếng cười bật ra do nhiều nguyên nhân và từ nhiều hành vi/ lời nói của cả hai nhân vật, nhưng suy cho cùng, tiếng cười toát ra từ thói thích “học làm sang” của ông Giuốc-đanh. Là “trưởng giả học làm sang” ông ta tự biến mình thành kẻ lố bịch hoặc dễ dàng bị người khác xỏ mũi, biến ông ta thành lố bịch.
Câu 4 trang 104 SGK Ngữ văn 8 tập 1: Cho biết:
a. Những cụm từ in nghiêng đặt trong ngoặc đơn như: … “Ông Giuốc-đanh (nhìn áo của bác phó may)…”; “Ông Giuốc-đanh… (nói riêng)…” là lời của ai và có vai trò thế nào trong văn bản kịch?
b. Nếu thiếu đi các đoạn văn in nghiêng ở giữa và cuối văn bản thì việc phát triển xung đột kịch, thể hiện tính cách của nhân vật ông Giuốc-đanh và tạo tiếng cười trong màn kịch sẽ bị ảnh hưởng như thế nào?
Trả lời:
C1:
a. Những cụm từ in nghiêng đặt trong ngoặc đơn như: … “Ông Giuốc-đanh (nhìn áo của bác phó may)…”; “Ông Giuốc-đanh… (nói riêng)…” là lời của tác giả biên kịch
Vai trò: hướng dẫn, gợi ý về cách bài trí, xử lý âm thanh, ánh sáng, việc vào-ra sân khấu của diễn viên thủ vai nhân vật cùng trang phục, hành động cử chỉ.
b. Nếu thiếu đi các đoạn văn in nghiêng ở giữa và cuối văn bản thì việc phát triển xung đột kịch, thể hiện tính cách của nhân vật ông Giuốc-đanh và tạo tiếng cười trong màn kịch sẽ làm mất đi nội dung chủ đề của vở kịch, nhân vật sẽ lúng túng vì không có sự chỉ dẫn về điệu bộ, cử chỉ trang phục…
C2:
a. Đó là lời của tác giả, người viết kịch bản. Có tác dụng gợi ý, chỉ dẫn việc ra vào sân khấu, cách diễn xuất của diễn viên, cách bài trí sân khấu,…
b. Đoạn in nghiêng: “Bốn chú thợ phụ ra …của dàn nhạc”: Chỉ dẫn việc tổ chức hoạt động của diễn viên trên sân khấu, như chỉ dẫn thời điểm ra sân khấu của “bốn chú thợ phụ”, hành động họ cần thực hiện (hai chú cởi tuột…vào cho ông), hành động mà diễn viên đóng vai ông Giuốc-đanh cần diễn tả (đi đi lại lại …của dàn nhạc),…
- Đoạn văn như 1 màn kịch không lời thể hiện tập trung chủ đề, phô bày tính cách lố bịch nhố nhăng trong hành động của ông Giuốc-đanh.
- Thiếu thiếu đi thì tiếng cười sẽ kém phần mặn mà, sâu sắc.
a. Xung đột giữa “cái cao cả” với “cái cao cả”.
b. Xung đột giữa “cái cao cả” với “cái thấp kém”.
c. Xung đột giữa “cái thấp kém” với “cái thấp kém”.
Dựa vào đâu để khẳng định như vậy?
Trả lời:
C1:
Màn kịch Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục khai thác dạng xung đột: Xung đột giữa “cái thấp kém” với “cái thấp kém”
Vì cả hai hạng người trong màn kịch đều cho thấy sự lố bịch, kém hiểu biết, không có chính kiến riêng.
C2:
- Đáp án đúng là: c. Xung đột giữa “cái thấp kém” với “cái thấp kém”.
- Lí do: tất cả các nhân vật từ hai phía của xung đột – cả nhân vật ông Giuốc-đanh lẫn các nhân vật phó may, thợ phụ đều là hiện thân cho cái thấp kém.
Trả lời:
C1:
Chủ đề của văn bản: Văn bản khắc họa tính cách lố lăng của một tên trưởng giả đã dốt nát còn đòi học làm sang, tạo nên tiếng cười cho đọc giả
Nghệ thuật: Sử dụng lời thoại sinh động, chân thực và phù hợp, nghệ thuật tăng cấp khiến cho lớp kịch càng ngày càng hấp dẫn, tính cách nhân vật được khắc họa thành công, rõ nét
C2:
- Chủ đề: Sự tốn kém và lố bịch của ông Giuốc-đanh trong việc mặc lễ phục nhằm thỏa mãn ham muốn “học làm sang”.
- Thủ pháp trào phúng: phóng đại (nói quá), lặp lại và tăng tiến, phóng đại sự lố bịch bằng những động tác cơ thể,… Ví dụ:
Thủ pháp phóng đại: tô đậm, chế giễu sự ngớ ngẩn của ông Giuốc-đanh: ông tin vào 1 điều rất vo lí rằng hoa may ngược trên lễ phục là “mốt” thời thượng, hay sở thích của những người quý phái.
Trả lời:
C1:
Em đồng tình với quan điểm nhan đề “Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục” trước hết chúng ta cần phải tôn trọng người viết, nhan đề này sẽ hướng đến nội dung chính của văn bản, gây sự tò mò, xoay quanh nhân vật. Có sự liên kết giữa nội dung tác phẩm và nhan đề.
C2:
- Thực ra “Trưởng giả học làm sang” là nhan đề của vở hài kịch lớn gồm 5 hồi. Dùng nhan đề này cho văn bản cũng phù hợp (hồi này cũng tập trung thể hiện hành động “học làm sang” của ông Giuốc-đanh).
- Tuy nhiên, ở hồi này chủ đề học làm sang chủ yếu xoay quanh việc “mặc lễ phục” của ông Giuốc-đanh. Vì thế dùng nhan đề Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục có ưu điểm là sát hợp với hành động, tình huống cụ thể. Điều này cũng cho thấy, đối với một văn bản, tùy góc nhìn, có thể đặt các nhan đề khác nhau.