Tài liệu tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục Ngữ văn lớp 8 bộ Chân trời sáng tạo ngắn gọn, đầy đủ ý gồm có 3 bài tóm tắt tác phẩm Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục hay nhất từ đó giúp học sinh nắm được những nét chính về nội dung của văn bản để học tốt môn Ngữ văn lớp 8.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục ngắn nhất
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 1
Lão Giuốc–đanh là một tên cục mịch, quê kệch, khuôn mặt xấu xí, tính cách ngờ nghệch, dốt nát… Nhà lão nhờ buôn bán nên trở nên giàu có. Chính vì vậy, lão muốn học đòi làm sang, muốn trở thành quý tộc nên đã bị không ít kẻ lợi dụng. Lão Giuốc–đanh muốn may cho mình một bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Và tên phó may cùng với bốn thợ phụ đã kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Chúng biết được sự “ham” sang của lão nên đã không tiếc lời tâng bốc nào là “ông lớn”, “cụ lớn” rồi đến “đức ông” khiến lão vô cùng vui sướng. Sự ngờ nghệch đó đã khiến lão phải bị mất đi bao nhiêu tiền cho bọn nịnh hót, săn đón mình.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 2
Ông Giuốc-đanh là nhân vật chính của hài kịch, tuổi ngoài bốn mươi, con một nhà buôn giàu có nhưng dốt nát, quê kệch lại muốn học đòi làm sang. Ông có ý định may bộ quần áo sang trọng để khẳng định vị trí xã hội thượng lưu của mình. Nhưng vì thiếu hiểu biết, dốt nát nên ông trở thành nạn nhân của thói học đòi: bị ăn bớt vải, bộ lễ phục bị may hỏng. Sau đó, ông Giuốc-đanh được bốn thợ phụ ra giúp thử đồ, nịnh hót với đủ kiểu xưng hô “ông lớn”, “cụ lớn”, “đức ông”… và được ông Giuốc-đanh thưởng cho rất nhiều tiền.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 3
Lão Giuốc-đanh cục mịch, xấu xí, dốt nát, ngờ nghệch... Nhờ buôn dạ mà trở nên giàu có. Lão muốn trở thành nhà quý tộc. Sau khi muốn trở thành nhà bác học, lão Giuốc -đanh lại muốn có bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Phó may và bốn thợ phụ kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Giuốc-đanh đã được chúng tâng bốc từ "ông lớn", "cụ lớn" lên đến "đức ông". Nhiều kẻ đã lợi dụng sự hợm hĩnh, ngờ nghệch của tên trưởng giả, săn đón. nịnh hót lão để moi tiền.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 4
Lão Giuốc- đanh đã ngoài 40, cục mịch, xấu xí, dốt nát, ngờ nghệch… Nhờ buôn dạ mà trở nên giàu có. Lão muốn trở thành quý tộc. Lão mời thầy triết về nhà để học rất nhiều môn. Sau khi muốn trở thành nhà bác học, lão Giuốc-đanh lại muốn có bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Phó may và bốn thợ phụ kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Lão được chúng tâng bốc từ ông lớn, cụ lớn lên đức ông. Chúng lợi dụng sự hỡm hĩnh, ngờ nghệch của tên trưởng giả học làm sang để nịnh hót, moi tiền của lão.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 5
Ông Giuốc- đanh có ý định may bộ quần áo sang trọng để khẳng định vị trí xã hội thượng lưu của mình. Nhưng vì thiếu hiểu biết, dốt nát nên ông trở thành nạn nhân của thói học đòi: bị ăn bớt vải, bộ lễ phục bị may hỏng.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 6
Lão Giuốc-đanh lại muốn có bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Phó may và bốn thợ phụ kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Lão được chúng tâng bốc từ ông lớn, cụ lớn lên đức ông. Chúng lợi dụng sự hỡm hĩnh, ngờ nghệch của tên trưởng giả học làm sang để nịnh hót, moi tiền của lão.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 7
Đoạn trích " Ông Giuốc- đanh mặc lễ phục" là lớp kịch kết thúc hồi II. Nhân vật trung tâm của vở kịch là ông Giuốc- đanh, tuổi ngoài bốn mươi, con một nhà buôn giàu có. Tuy dốt nát thô kệch, nhưng ông muốn học đòi làm sang. Nhiều kẻ lợi dụng tính cách đó, săn đón, nịnh hót ông để moi tiền. Cảnh Giuốc-đanh mặc lễ phục là một biểu hiện của thói học đòi lối ăn mặc sang trọng của quý tộc. Lão ta đã bị bọn thợ may lợi dụng. Tác giả đã khắc họa sinh động, tài tình, làm nổi bật tính cách lố lăng của một gã trọc phú thừa tiền rửng mỡ. Chân dung hài hước của Giuốc-đanh đã gây ra những trận cười sảng khoái cho khán giả. Màn kịch là sự châm biếm, đả kích và phê phán mạnh mẽ của Mô-li-e đối với giai cấp tư sản đương thời.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 8
Mô-li-e (1622-1673) là nhà viết hài kịch Pháp. Cuộc đời Mô-li-e là cuộc đời chiến đấu của một nghệ sĩ dũng cảm, luôn luôn đứng về phía nhân dân chống lại những lực lượng phản động, nhà thờ, quý tộc, tầng lớp tư sản lạc hậu muốn kìm hãm xã hội trong ngu dốt, nô lệ. Mô-li-e chiếm một vị trí lớn trong lịch sử văn học Pháp. Ông là cha đẻ của hài kịch Pháp. Ông đưa hài kịch của nước ông từ chỗ chỉ là những kịch hề hoặc những kịch vui nhộn ngoại lai kiểu hài kịch ý thế kỉ XVI lên một nền hài kịch mang tính tư tưởng sâu sắc dựa trên truyền thống dân tộc. Vở kịch "Trưởng giả học làm sang" là một trong những vở kịch nổi tiếng của ông, trong đó lớp kịch "Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục" là lớp kịch tiêu biểu.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 9
Lão Giuốc–đanh là một tên cục mịch, quê kệch, khuôn mặt xấu xí, tính cách ngờ nghệch, dốt nát… Nhà lão nhờ buôn bán nên trở nên giàu có. Chính vì vậy, lão muốn học đòi làm sang, muốn trở thành quý tộc nên đã bị không ít kẻ lợi dụng. Để có thể viết thư tình gửi cho một bà địa quý tộc mà lão phải lòng, lão đã mời rất nhiều thầy triết để học tiếng La–tinh, học lôgic, luận lý, cả cách viết chính tả, cách phát âm… Sau đó, lão Giuốc–đanh muốn may cho mình một bộ lễ phục đẹp nhất triều đình.
Và tên phó may cùng với bốn thợ phụ đã kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Chúng biết được sự “ham” sang của lão nên đã không tiếc lời tâng bốc nào là “ ông lớn”, “cụ lớn” rồi đến “đức ông” khiến lão vô cùng vui sướng. Sự ngờ nghệch đó đã khiến lão phải bị mất đi bao nhiêu tiền cho bọn nịnh hót, săn đón mình.
Nhà lão Giuốc–đanh có nàng Luy–xin là con gái xinh đẹp rất được yêu thương của lão. Nhưng lão không tán thành chuyện tình cảm của con gái với Clê–ông vì nhà anh ta không thuộc tầng lớp quý tộc. Và để cưới được Luy–xin làm vợ, Clê–ông đã theo lời của Cô – vi – en đầy tớ thân cận của mình là cải trang thành một vị hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ nên đã được lão Giuốc–đanh gã Luy-xin cho mình.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 10
Ông Giuốc-đanh là một trưởng giả ngu dốt, không am hiểu gì nhưng vẫn muốn học đòi làm sang, trở thành quý tộc chỉ bằng những trang phục bên ngoài. Khi ông than phiền về đôi bít tất, chuyện bộ tóc giả, lông đính mũ rồi tới bộ lễ phục mới với bông hoa ngược. Thì bác phó may may đã lợi dụng mong muốn học làm sang của ông để biện minh cho việc may lễ phục chật, hoa ngược, bít tất và và giày chật, bớt xén vải của mình
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 11
Giuốc-đanh nhờ buôn bán nên trở nên giàu có. Chính vì vậy, lão muốn học đòi làm sang, muốn trở thành quý tộc nên đã bị không ít kẻ lợi dụng. Giuốc-đanh muốn may cho mình một bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Bác phó may cùng với bốn thợ phụ đã kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Chúng biết được sự “ham” sang của lão nên đã không tiếc lời tâng bốc nào là “ông lớn”, “cụ lớn” rồi đến “đức ông” khiến lão vô cùng vui sướng. Sự ngờ nghệch đó đã khiến lão phải bị mất đi bao nhiêu tiền cho bọn nịnh hót, săn đón mình.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 12
Ông Giuốc-đanh muốn học đòi làm sang, tập tễnh muốn trở thành quý tộc, bước chân vào xã hội thượng lưu. Ông thuê thầy về dạy đủ các môn như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và tìm cách thay đổi cả cách ăn mặc. Ông ngớ ngẩn để cho mọi người lừa bịp dễ dàng, từ bác phó may đến đám thợ phụ.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 13
Ông Giuốc-đanh muốn may một bộ trang phục của quý tộc. Khi hoa bị may ngược thì bác thợ phục đã giải thích những người quý phá đều mặc như vậy khiến ông không còn nghi ngờ mà lấy làm hài lòng. Còn những người thợ phụ nịnh nọt gọi là “cụ lớn”, “ngài lớn”, “đức ông” khiến Giuốc-đanh sung sướng, hãnh diện nên đã thưởng tiền cho họ.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 14
Ông Giuốc-đanh muốn trở thành quý tộc, bước chân vào xã hội thượng lưu. Tuy dốt nát nhưng ông muốn học đòi những người cao sang nên thuê thầy về dạy đủ các môn như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và tìm cách thay đổi lối ăn mặc. Ông còn cho đặt may những bộ lễ phục của quý tộc. Vì ngốc nghếch, ông để cho bác phó may lừa bịp dễ dàng và vui vẻ khi nghe những lời nịnh hót của đám thợ phụ.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 15
Mô-li-e là một nhà biên kịch lớn của Châu Âu thế kỉ XVII và là người sáng lập ra nền hài kịch cổ điển Pháp. Ông phản ánh những vấn đề xã hội, phê phán thứ văn hóa cầu kì của quý tộc, những lề sống giả dối, hèn hạ của bọn quý tộc lớn nhỏ. Bên cạnh đó là sự chế giễu những đầu óc hẹp hòi, gia trưởng, bảo thủ không chịu tiếp thu những tư tưởng tiến bộ của khoa học. Vở kịch " Trưởng giả học làm sang" là một tác phẩm nổi tiếng, mang tính hiện thực sâu sắc. Mô-li-e đã xây dựng lên một nhân vật hài kịch bất hủ khi tạo ra sự khập khiễng, bất hòa giữa cái ngu dốt, ngớ ngẩn và cái sang trọng ở nhân vật ông Giuốc-đanh. Đoạn trích " Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục" đã miêu tả sinh động điều đó.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 16
Lão Giuốc-đanh cục mịch, xấu xí, dốt nát, ngờ nghệch... Nhờ buôn dạ mà trở nên giàu có. Lão muốn trở thành nhà quý tộc. Lão mời thầy triết về nhà để học tiếng La-tinh, học lôgic, học luân lý, học vật lý, học chính tả, học phát âm, học viết thư tình để gửi cho một bà đại quý tộc mà ông ta "phải lòng". Sau khi muốn trở thành nhà bác học, lão Giuốc -đanh lại muốn có bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Phó may và bốn thợ phụ kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Giuốc-đanh đã được chúng tâng bốc từ "ông lớn", "cụ lớn" lên đến "đức ông". Nhiều kẻ đã lợi dụng sự hợm hĩnh, ngờ nghệch của tên trưởng giả, săn đón. nịnh hót lão để moi tiền.
Nàng Luy-xin là con gái xinh đẹp của Giuốc-đanh. Lão không tán thành tình yêu của con gái với Clê-ông, chỉ vì anh ta không phải là quý tộc. Cô-vi-en, đầy tớ khôn ngoan đã lập mưu, đã hiến kế cho Clê-ông. Clê-ông bèn cải trang thành Hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ đến hỏi Luy-xin làm vợ, và đã được lão Giuốc-đanh ưng thuận !...
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 17
Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục trích trong vở kịch 5 hồi Trưởng giả học làm sang (1670) và là lớp kịch kết thúc hồi II. Lớp kịch này được xây dựng hết sức sinh động, khắc họa tài tình tích cách lố lăng của một tay trưởng tỉa muốn học đòi làm sang gây nên tiếng cười sảng khoái cho khán giả.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 18
Giuốc-đanh muốn trở thành quý tộc, bước chân vào xã hội thượng lưu. Tuy dốt nát nhưng ông muốn học đòi những người cao sang nên thuê thầy về dạy đủ các môn như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và tìm cách thay đổi lối ăn mặc. Ông còn cho đặt may những bộ lễ phục của quý tộc. Giuốc-đanh để cho bác phó may lừa bịp dễ dàng và vui vẻ khi nghe những lời nịnh hót của đám thợ phụ.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 19
Ông Giuốc–đanh tuổi ngoài 40, con một nhà buôn giàu có tuy dốt nát quê kệch nhưng ông muốn học đòi làm sang, tập tễnh muốn trở thành quý tộc, bước chân vào xã hội thượng lưu. Ông thuê thầy về dạy đủ các môn như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và tìm cách thay đổi cả cách ăn mặc. Ông ngớ ngẩn để cho mọi người lừa bịp dễ dàng, từ các ông thầy dởm đến bác phó may và gã bá tước sa sút Đô-răng-tơ .Ông muốn nhờ gã để thực hiện giấc mộng quý tộc, lại còn nhờ gã để bắt mối nhân tình với bà hầu tước Đô-ri-men, mà bà ta chẳng phải ai khác mà chính là tình nhân của gã .Ông Giuốc–Đanh từ chối gả con gái là Luy-sin cho Clê-ông chỉ vì chàng không phải là quý tộc. Cuối cùng, nhờ mưu mẹo của đầy tớ là Cô-vi-en, Clê-ông cải trang làm hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ đến hỏi Luy-xin làm vợ và được ông chấp thuận ngay.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 20
Đây là trích đoạn trong vở hài kịch nổi tiếng của Mô-li-e, Trưởng giả học làm sang (lớp 5, hồi II). Nói đến kịch phải nói đến xung đột kịch. Nhưng đi vào hài kịch thì cái mà người xem chú ý nhất lại là nghệ thuật gây cười. Trong những tình huống nhất định, nhân vật chính của hài kịch xuất hiện đem đến cho người xem những nụ cười sảng khoái. Đạt đến mức ấy, vở kịch đã thành công.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 21
Lão Giuốc-đanh, một người mang vẻ ngoại hình cục mịch, xấu xí, và đầy dốt nát, đã nhờ vào buôn bán để trở nên giàu có. Ông khao khát trở thành một nhà quý tộc và quyết định mời thầy triết về nhà để học tiếng La-tinh, lôgic, luân lý, vật lý, chính tả, phát âm, viết thư tình và tất cả những điều cần thiết để thu hút một bà quý tộc mà ông 'phải lòng'. Sau khi muốn trở thành nhà bác học, ông Giuốc-đanh lại khao khát sở hữu bộ lễ phục đẹp nhất trong triều đình. Phó may cùng bốn thợ phụ đã đến để mặc thử lễ phục cho ông. Họ tâng bốc ông từ 'ông lớn' đến 'cụ lớn', thậm chí lên tới 'đức ông'. Sự hợm hĩnh và ngờ nghệch của Giuốc-đanh đã bị nhiều kẻ lợi dụng, nịnh hót và săn đón để kiếm lợi ích.
Nàng Luy-xin, con gái xinh đẹp của Giuốc-đanh, đối mặt với sự phản đối từ bố về mối tình của cô với Clê-ông, người không thuộc tầng lớp quý tộc. Cô-vi-en, đầy tớ khôn ngoan, đã đưa ra một kế sách tinh tế để giúp Clê-ông. Anh chàng cải trang thành Hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ, đến cầu hỏi Luy-xin và cuối cùng đã được ông Giuốc-đanh chấp thuận một cách ngay lập tức!
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 22
Trích đoạn về Ông Giuốc –đanh mặc trang phục lễ trích lớp 5 hồi II từ vở hài kịch “Trưởng giả học làm sang” của Mô-li-e. Tác phẩm thuộc thể loại hài kịch, mục đích là giễu cợt và phê phán những điều xấu, lố bịch trong xã hội.
Ông Giuốc-đanh, nhân vật chính của vở kịch, với tuổi ngoài bốn mươi, là con của một người buôn giàu có, nhưng lại dốt nát và quê mùa. Ông muốn học đòi và trở thành người quý tộc. Ông quyết định may mặc bộ quần áo sang trọng để khẳng định vị thế xã hội thượng lưu của mình. Tuy nhiên, vì thiếu kiến thức, ông trở thành nạn nhân của thói học đòi: bị cắt giảm vải, bộ lễ phục bị làm hỏng. Ông từ chối cho con gái của mình, Uy-xin, gả cho Cleong vì nhận ra rằng chàng không thuộc tầng lớp quý tộc. Sau đó, Cleong cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ để cầu hỏi vợ và được sự ưng thuận của ông.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 23
Ông Giuốc-đanh, một người ngoài 40 tuổi, giàu có nhờ được thừa kế một tài sản lớn. Ông muốn trở thành quý tộc, bước chân vào xã hội thượng lưu. Tuy dốt nát nhưng ông muốn học đòi những người cao sang nên thuê thầy về dạy đủ các môn như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và tìm cách thay đổi lối ăn mặc. Vì ngốc nghếch, ông để cho mọi người lừa bịp dễ dàng. Ông Giuốc-đanh từ chối gả con gái cho Clê-ông vì thấy chàng không phải là quý tộc. Sau nhờ mưu mẹo của anh đầy tớ, Clê-ông cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ đến hỏi vợ và được ông chấp thuận ngay…
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 24
Lão Giuốc–đanh, một người đầy tính cách cục mịch, khuôn mặt xấu xí và dốt nát, trở nên giàu có nhờ kinh doanh buôn bán. Chính vì muốn học đòi và trở thành quý tộc, lão đã rơi vào bẫy của nhiều kẻ lợi dụng. Để viết thư tình cho một bà quý tộc mà lão yêu thích, lão mời đến nhiều thầy triết để học tiếng La–tinh, lôgic, luận lý, chính tả, và cách phát âm. Sau đó, lão muốn có bộ lễ phục đẹp nhất trong triều đình.
Tên phó may và bốn thợ phụ biết về sự “ham” sang của lão, họ không ngần ngại tâng bốc lão từ 'ông lớn', 'cụ lớn' đến 'đức ông,' khiến lão vô cùng sung sướng. Sự ngờ nghệch của lão đã khiến anh phải bỏ ra nhiều tiền cho những kẻ nịnh bợ, săn đón mình.
Nàng Luy–xin, con gái xinh đẹp của lão Giuốc–đanh, được yêu thương nhưng lão không đồng ý với mối quan hệ giữa con gái và Clê–ông vì anh ta không phải là quý tộc. Để cưới Luy–xin, Clê–ông đã tuân theo lời khuyên của Cô – vi – en, đầy tớ thân cận, bằng cách cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ, và đã nhận được sự chấp thuận của lão Giuốc–đanh.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 25
Ông Giuốc – đanh, một quý ông vượt qua tuổi 40, là con của một nhà buôn giàu có, dù không có nhiều kiến thức và sống trong một ngôi làng nhỏ, ông khao khát được học hỏi và trở thành một người tinh tế, tham gia vào giới thượng lưu. Ông quyết định thuê một người thầy để dạy cho mình đủ các môn học, bao gồm âm nhạc, kiếm thuật, triết học và thậm chí thay đổi cách ăn mặc của mình. Tuy nhiên, ông dễ dàng bị lừa dối bởi mọi người xung quanh, từ những người thầy giáo không đáng tin cậy đến bác phó may và gã bá tước sa sút Đô-răng-tơ. Ông muốn nhờ gã bá tước này thực hiện giấc mơ trở thành quý tộc và cũng nhờ gã để giúp ông nắm giữ tình yêu với bà hầu tước Đô-ri-men, người mà ông Giuốc – đanh không ai khác chính là tình nhân của gã bá tước. Ông Giuốc – đanh từ chối cho con gái của mình, Luy-sin, kết hôn với Clê-ông chỉ vì anh ta không phải là người quý tộc. Cuối cùng, thông qua mưu mẹo của cô hầu cận, Cô-vi-en, Clê-ông cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ và đến cầu hôn Luy-sin, và ông Giuốc – đanh đã chấp thuận việc này ngay lập tức. Với lòng quyết tâm và sự giúp đỡ của Clê-ông, Luy-sin và ông Giuốc – đanh đã có cuộc sống mới trong giới thượng lưu. Ông đã học được nhiều điều từ cuộc sống này, không chỉ về tri thức và tài năng, mà còn về lòng nhân ái và sự quan trọng của tình yêu và gia đình. Mặc dù ông ban đầu chỉ tìm kiếm danh vọng và tài sản, ông đã nhận ra rằng sự giàu có thực sự nằm ở tình yêu và sự thấu hiểu lẫn nhau. Cuộc sống của ông Giuốc – đanh và gia đình đã thay đổi hoàn toàn sau quá trình học hỏi và trưởng thành của ông. Ông đã trở thành một người quý tộc thực sự, không chỉ trong tài sản mà còn trong lòng nhân ái và tình cảm. Ông đã học cách đối xử và quan tâm đến mọi người xung quanh mình và hiểu rằng sự hạnh phúc thực sự không nằm trong danh vọng và giàu có, mà nằm trong việc yêu và được yêu thương.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 26
Lão Giuốc-đanh, một người vượt qua độ tuổi 40, giàu có nhờ thừa kế tài sản khổng lồ. Lão khao khát trở thành một quý tộc, mở cánh cửa bước vào thế giới thượng lưu. Mặc dù ông không có kiến thức lẫn tài năng, nhưng ông quyết định học hỏi từ những người xuất sắc bằng cách thuê thầy giáo dạy đủ các môn như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và thậm chí thay đổi phong cách ăn mặc của mình. Do sự ngốc nghếch, ông trở thành con mồi dễ dàng cho mọi người lừa bịp. Ông Giuốc-đanh từ chối cho con gái kết hôn với Clê-ông vì nhận ra rằng chàng trai không phải là người quý tộc. Nhờ mưu mẹo của đầy tớ, Clê-ông đã cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ và đến cầu hỏi Luy-xin, cuối cùng được ông chấp thuận ngay lập tức…
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 27
Ông Giuốc-đanh đã ngoài 40 tuổi, được thừa kế khối lượng tài sản lớn. Ông muốn trở thành quý tộc nên muốn học đòi bước vào xã hội thượng lưu. Ông thuê người về dạy đủ các môn như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và tìm cách thay đổi cách ăn mặc. Vì ngốc nghếch nên ông dễ dàng bị lừa bịp dễ dàng. Ông Giuốc-đanh từ chối gả con cho Clê-ông vì chàng không thuộc tầng lớp quý tộc. Cuối cùng Clê-ông cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ và hỏi được vợ.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 28
Ông Giuốc-đanh, một người đàn ông qua độ tuổi 40, đã được may mắn thừa kế một gia tài khổng lồ, giúp ông trở nên giàu có. Tuy nhiên, ông không chỉ muốn có sự giàu có vật chất, mà còn khao khát trở thành một thành viên của tầng lớp quý tộc và được chào đón trong giới thượng lưu. Mặc dù ông không có bất kỳ tài năng đặc biệt nào, nhưng ông quyết tâm học hỏi từ những người ưu tú, và vì vậy ông đã thuê một người thầy đến dạy cho mình các môn như âm nhạc, võ thuật, triết học và thậm chí cả cách ăn mặc. Rõ ràng, ông Giuốc-đanh không thông minh, và vì thế ông dễ dàng trở thành nạn nhân của những kẻ lừa đảo. Tuy nhiên, ông vẫn kiên quyết từ chối cho con gái mình gả cho Clê-ông, vì ông cho rằng Clê-ông không phải là người thuộc tầng lớp quý tộc. Nhưng sau đó, nhờ sự machiavellian của một người hầu tớ, Clê-ông đã thay đổi hình dạng và trang phục của mình, giả dạng thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ, và điều này đã giúp anh ta thuận lợi khi đến xin ý kiến ông Giuốc-đanh về việc kết hôn với con gái ông. Một lần nữa, ông Giuốc-đanh bị đánh lừa bởi cái bề ngoài và danh hiệu giả mạo của Clê-ông và đã đồng ý cho con gái mình kết hôn với anh ta.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 29
Ông Giuốc–đanh, một nhà buôn giàu có với độ tuổi ngoài 40, quyết tâm học đòi và trở thành người quý tộc. Ông thuê thầy giáo giảng dạy từ âm nhạc, kiếm thuật đến triết lý, và thậm chí cả nghệ thuật thay đổi phong cách ăn mặc. Với tư duy ngớ ngẩn, ông trở thành con mồi dễ bị lừa bịp, từ các thầy giáo kém chất lượng đến bác phó may và gã bá tước sa sút Đô-răng-tơ. Mục tiêu của ông không chỉ là trở thành người quý tộc mà còn là để gã (gã bá tước) thực hiện giấc mộng quý tộc và tìm kiếm mối tình với bà hầu tước Đô-ri-men, người đó chẳng ai khác ngoài chính là tình nhân của gã. Ông từ chối cho con gái, Luy-sin, gả cho Clê-ông chỉ vì chàng không thuộc tầng lớp quý tộc. Cuối cùng, nhờ mưu mẹo của đầy tớ, Cô-vi-en, Clê-ông cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ để cầu hỏi Luy-xin làm vợ, và ông Giuốc–Đanh đã chấp thuận ngay lập tức.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 30
Ông Giuốc-đanh, một người đàn ông vượt qua tuổi 40, là con của một gia đình buôn giàu có, dù ông có vẻ ngốc nghếch và dốt nát nhưng ông khao khát học hỏi và muốn thay đổi cuộc sống để trở thành một người quý tộc, bước vào giới thượng lưu của xã hội. Ông đã thuê một thầy giáo để dạy cho mình về nhiều môn học như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và thậm chí cả cách ăn mặc. Tuy nhiên, ông dễ dàng bị lừa dối bởi mọi người xung quanh, từ những người thầy giáo kém cỏi cho đến bác phó may và gã bá tước sa sút tên Đô-răng-tơ. Ông đã tin tưởng vào gã và nhờ gã thực hiện giấc mơ trở thành người quý tộc, thậm chí còn nhờ gã giúp ông tìm được tình nhân là bà hầu tước Đô-ri-men, người chẳng ai khác ngoài tình nhân của gã. Ông Giuốc-đanh đã từ chối cho con gái của mình, Luy-sin, kết hôn với Clê-ông chỉ vì anh ta không phải là người quý tộc. Cuối cùng, nhờ mưu mẹo của đầy tớ Cô-vi-en, Clê-ông đã cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ và đến xin Luy-xin làm vợ, và ông Giuốc-đanh đã chấp thuận ngay lập tức. Như vậy, cuộc sống của ông Giuốc-đanh và gia đình đã thay đổi hoàn toàn. Ông đã nhận ra rằng kiều diễm và danh vọng không quan trọng bằng tình yêu và sự hiểu biết lẫn nhau. Ông đã học được rất nhiều từ những trải nghiệm này, không chỉ về tri thức và tài năng, mà còn về lòng nhân ái và tình yêu gia đình. Cuộc sống của ông Giuốc-đanh và gia đình đã trở nên mới mẻ và tràn đầy hạnh phúc sau hành trình học tập và sự trưởng thành của ông. Ông đã trở thành một người quý tộc thực sự, không chỉ trong tài sản mà còn trong trái tim và tình cảm. Ông đã học cách đối xử và quan tâm đến mọi người xung quanh mình và nhận ra rằng sự hạnh phúc thực sự không nằm trong danh vọng và giàu có, mà nằm trong việc yêu và được yêu thương.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 31
Lão Giuốc-đanh, một người đàn ông vụng về, hình dạng xấu xí và tính cách ngờ nghệch, đã trở nên giàu có nhờ vào kinh doanh. Bởi vậy, ông khao khát học hỏi và muốn trở thành một người quý tộc, nhưng đã bị nhiều kẻ lợi dụng. Để có thể viết một lá thư tình gửi cho một bà quý tộc mà ông yêu mến, ông đã mời nhiều giáo sư triết học để học tiếng La-tinh, lôgic, luận lý, cũng như viết chính tả và phát âm đúng. Sau đó, ông Giuốc-đanh muốn mặc một bộ trang phục hoàng gia nhất trong triều đình. Với sự giúp đỡ của một thợ may chính và bốn thợ phụ, họ đến để ông thử lễ phục. Họ biết về tham vọng sang trọng của ông, nên không ngại tán thưởng ông là "ông lớn", "cụ lớn", và thậm chí "đức ông", làm ông vui sướng tột cùng. Sự ngộ nhận này đã khiến ông mất đi rất nhiều tiền cho những kẻ nịnh hót và săn đón mình. Trong gia đình của ông Giuốc-đanh, có một cô con gái xinh đẹp tên là Luy-xin, mà ông yêu thương hết mực. Tuy nhiên, ông không tán thành với mối quan hệ tình cảm giữa con gái và Clê-ông, vì gia đình anh ta không thuộc tầng lớp quý tộc. Nhưng để có thể cưới Luy-xin làm vợ, Clê-ông đã tuân theo lời khuyên của người hầu thân cận của mình và cải trang thành một hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ, và nhờ điều này mà anh ta đã thành công trong việc đoạt được lòng ông Giuốc-đanh và được cho phép cưới Luy-xin.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 32
Ông Giuốc-đanh, một nhà buôn giàu có nhưng dốt nát và quê mùa, muốn học đòi quý tộc để được mọi người kính trọng. Ông ta thuê thầy về dạy đủ các môn học và may cho mình một bộ lễ phục lộng lẫy. Khi mặc bộ lễ phục vào, ông Giuốc-đanh trở nên lố bịch và kệch cỡm. Phó may và bốn thợ phụ liên tục tâng bốc ông, ví ông như một vị quan to, khiến ông ta càng thêm kiêu ngạo và ảo tưởng về bản thân. Cuối cùng, khi ra ngoài dạo phố, ông Giuốc-đanh bị mọi người chê cười và chế giễu vì bộ dạng lố bịch của mình. Ông ta trở nên tức giận và xấu hổ, vội vã chạy về nhà.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 33
Ông Giuốc-đanh, một nhà buôn giàu có nhưng dốt nát, muốn học đòi quý tộc để được trọng vọng. Ông mua lễ phục đắt tiền, thuê thầy dạy dỗ, tập tễnh học cách cư xử. Khi mặc thử lễ phục, ông được đám thợ may tâng bốc, ảo tưởng mình thành quý tộc. Tuy nhiên, ông lại lúng túng, ngượng ngùng, và suýt ngã vì vướng vào vạt áo. Qua hành động và lời nói ngớ ngẩn của ông, Giuốc-đanh trở thành trò cười cho mọi người. Ông Giuốc-đanh từ chối gả con gái cho Clê-ông vì thấy chàng không phải là quý tộc. Sau nhờ mưu mẹo của anh đầy tớ, Clê-ông cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ đến hỏi vợ và được ông chấp thuận ngay…
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 34
Lão Giuốc-đanh, một người đàn ông cục mịch, xấu xí và dốt nát, nhờ vào việc buôn bán mà trở nên giàu có. Tuy nhiên, lão không chỉ dừng lại ở đó mà còn khao khát trở thành một người quý tộc. Vì vậy, lão quyết định mời một thầy triết về nhà dạy cho mình những kiến thức như tiếng La-tinh, lôgic, luân lý, vật lý, chính tả, phát âm và viết thư tình để gửi cho một bà quý tộc mà lão ta đã "phải lòng". Lão muốn trở thành một nhà bác học và cũng muốn có một bộ trang phục lễ phục tuyệt đẹp nhất trong triều đình. Để mặc thử bộ lễ phục, lão mời phó may cùng bốn thợ phụ đến nhà. Chúng tận tụy phục vụ lão và gọi lão từ "ông lớn", "cụ lớn" cho đến "đức ông". Sự hợm hĩnh của lão đã được nhiều kẻ lợi dụng, tận dụng để săn lùng, nịnh hót lão nhằm lấy lòng và lấy tiền từ lão. Trong khi đó, con gái xinh đẹp của lão, Luy-xin, đã đem lòng yêu Clê-ông. Tuy nhiên, lão không tán thành tình yêu của con gái với Clê-ông chỉ vì anh ta không phải là người quý tộc. Nhưng cô-vi-en, một đầy tớ khôn ngoan, đã nảy ra một ý kiến và đề xuất kế sách cho Clê-ông. Clê-ông quyết định cải trang thành Hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ và đến nhà lão hỏi Luy-xin làm vợ. Và bất ngờ, ông Giuốc-đanh đã ưng thuận việc này. Cuối cùng, nhờ vào mưu kế của Cô-vi-en và sự trợ giúp của Clê-ông, Luy-xin và lão Giuốc-đanh đã có cuộc sống mới trong giới quý tộc. Lão đã nhận ra rằng gia sản và danh vọng không quan trọng bằng tình yêu và sự hiểu biết lẫn nhau. Ông học được rất nhiều từ cuộc sống này, không chỉ về tri thức và tài năng, mà còn về lòng nhân ái và tình yêu gia đình. Cuộc sống của lão Giuốc-đanh và gia đình đã thay đổi hoàn toàn sau hành trình học tập và trưởng thành của ông. Ông đã trở thành một người quý tộc thực sự, không chỉ trong tài sản mà còn trong trái tim và tình cảm. Ông đã học cách đối xử và quan tâm đến mọi người xung quanh mình và nhận ra rằng sự hạnh phúc thực sự không nằm trong danh vọng và giàu có, mà nằm trong việc yêu và được yêu thương.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 35
Ông Giuốc-đanh, một người đàn ông giàu có nhưng ngốc nghếch và dốt nát, muốn học đòi quý tộc để được trọng vọng. Ông thuê thầy về dạy nhiều môn học, mua sắm trang phục lộng lẫy, và đặc biệt quan tâm đến bộ lễ phục theo phong cách triều đình. Khi được phó may và thợ phụ đến mặc thử lễ phục, ông tâng bốc bản thân, đắm chìm trong sự ảo tưởng về địa vị và trí tuệ. Cuối cùng, ông lộ rõ bản chất ngu ngốc khi không thể trả lời câu hỏi đơn giản của thợ phụ về kiến thức mà ông đã học.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 36
Ông Giuốc- đanh đã ngoài 40 tuổi, được thừa kế khối lượng tài sản lớn. Ông muốn trở thành quý tộc nên muốn học đòi bước vào xã hội thượng lưu. Ông thuê người về dạy đủ các môn như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và tìm cách thay đổi cách ăn mặc. Vì ngốc nghếch nên ông dễ dàng bị lừa bịp dễ dàng. Ông Giuốc- đanh từ chối gả con cho Clê- ông vì chàng không thuộc tầng lớp quý tộc. Cuối cùng Clê- ông cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kì và hỏi được vợ.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 37
Ông Giuốc - đanh, một nhà buôn giàu có nhưng dốt nát và quê kệch, muốn học đòi quý tộc để được trọng vọng. Ông thuê thầy về dạy đủ môn và may lễ phục lộng lẫy. Khi mặc thử, ông ta say mê ngắm mình trong gương, tưởng tượng ra cảnh được mọi người tung hô. Tuy nhiên, khi thầy giáo và thợ may khen ngợi, ông Giuốc - đanh lại tưởng họ chế giễu, nên tức giận đuổi họ đi. Cuối cùng, ông ta nhận ra sự ngu ngốc của mình và hối hận.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 38
Lão Giuốc-đanh cục mịch, xấu xí, dốt nát, ngờ nghệch... Nhờ buôn dạ mà trở nên giàu có. Lão muốn trở thành nhà quý tộc. Lão mời thầy triết về nhà để học tiếng La-tinh, học lô-gic, học luân lí, học vật lí, học chính tả, học phát âm, học viết thư tình để gửi cho một bà đại quý tộc mà ông ta "phải lòng". Sau khi muốn trở thành nhà bác học, lão Giuốc -đanh lại muốn có bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Phó may và bốn thợ phụ kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Giuốc-đanh đã được chúng tâng bốc từ "ông lớn", "cụ lớn" lên đến "đức ông". Nhiều kẻ đã lợi dụng sự hợm hĩnh, ngờ nghệch của tên trưởng giả, săn đón. nịnh hót lão để moi tiền.
Nàng Luy-xin là con gái xinh đẹp của Giuốc-đanh. Lão không tán thành tình yêu của con gái với Clê-ông, chỉ vì anh ta không phải là quý tộc. Cô-vi-en, đầy tớ khôn ngoan đã lập mưu, đã hiến kế cho Clê-ông. Clê-ông bèn cải trang thành Hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ đến hỏi Luy-xin làm vợ, và đã được lão Giuốc-đanh ưng thuận!...
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 39
Lão Giuốc-đanh là một tên cục mịch, quê kệch, khuôn mặt xấu xí, tính cách ngờ nghệch, dốt nát… Nhà lão nhờ buôn dạ nên trở nên giàu có. Chính vì vậy, lão muốn học đòi làm sang, muốn trở thành quý tộc nên đã bị không ít kẻ lợi dụng. Để có thể viết thư tình gửi cho một bà địa quý tộc mà lão phải lòng, lão đã mời rất nhiều thầy triết để học tiếng La-tinh, học lô-gic, luận lý, cả cách viết chính tả, cách phát âm… Sau đó, lão Giuốc-đanh muốn may cho mình một bộ lễ phục đẹp nhất triều đình.
Và tên phó may cùng với bốn thợ phụ đã kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Chúng biết được sự “ham” sang của lão nên đã không tiếc lời tâng bốc nào là “ông lớn”, “cụ lớn” rồi đến “đức ông” khiến lão vô cùng vui sướng. Sự ngờ nghệch đó đã khiến lão phải bị mất đi bao nhiêu tiền cho bọn nịnh hót, săn đón mình.
Nhà lão Giuốc-đanh có nàng Luy-xin là con gái xinh đẹp rất được yêu thương của lão. Nhưng lão không tán thành chuyện tình cảm của con gái với Cle-ông vì nhà anh ta không thuộc tầng lớp quý tộc. Và để cưới được Luy-xin làm vợ, Cle-ông đã theo lời của Cô-vi-en đầy tớ thân cận của mình là cải trang thành một vị hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ nên đã được lão Giuốc-đanh gả Luy-xin cho mình.
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục - Mẫu 40
Trích đọan Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục trích lớp 5 hồi II của hài kịch “Trưởng giả học làm sang” của Mô-li-e. Tác phẩm thuộc thể loại hài kịch nhằm giễu cợt, phê phán cái xấu, cái lố bịch trong xã hội. Ông Giuốc-đanh là nhân vật chính của hài kịch, tuổi ngoài bốn mươi, con một nhà buôn giàu có nhưng dốt nát, quê kệch lại muốn học đòi làm sang. Ông có ý định may bộ quần áo sang trọng để khẳng định vị trí xã hội thượng lưu của mình. Nhưng vì thiếu hiểu biết, dốt nát nên ông trở thành nạn nhân của thói học đòi: bị ăn bớt vải, bộ lễ phục bị may hỏng. Ông Giuốc-đanh từ chối gả con gái mình là Uy-xin cho Cleong vì thấy chàng không phải là quý tộc. Sau đó Cleong cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kì đến hỏi vợ và được ông ưng thuận.
Ông Giuốc-đanh tuổi ngoài 40, con một nhà buôn giàu có tuy dốt nát quê kệch nhưng ông muốn học đòi làm sang, tập tễnh muốn trở thành quý tộc, bước chân vào xã hội thượng lưu. Ông thuê thầy về dạy đủ các môn như âm nhạc, kiếm thuật, triết lý và tìm cách thay đổi cả cách ăn mặc. Ông ngớ ngẩn để cho mọi người lừa bịp dễ dàng, từ các ông thầy dởm đến bác phó may và gã bá tước sa sút Đô-răng-tơ. Ông muốn nhờ gã để thực hiện giấc mộng quý tộc, lại còn nhờ gã để bắt mối nhân tình với bà hầu tước Đô-ri-men, mà bà ta chẳng phải ai khác mà chính là tình nhân của gã .Ông Giuốc-đanh từ chối gả con gái là Luy-sin cho Clê-ông chỉ vì chàng không phải là quý tộc. Cuối cùng, nhờ mưu mẹo của đầy tớ là Cô-vi-en, Clê-ông cải trang làm hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ đến hỏi Luy-xin làm vợ và được ông chấp thuận ngay.
Lão Giuốc–đanh là một tên cục mịch, quê kệch, khuôn mặt xấu xí, tính cách ngờ nghệch, dốt nát… Nhà lão nhờ buôn bán nên trở nên giàu có. Chính vì vậy, lão muốn học đòi làm sang, muốn trở thành quý tộc nên đã bị không ít kẻ lợi dụng. Để có thể viết thư tình gửi cho một bà địa quý tộc mà lão phải lòng, lão đã mời rất nhiều thầy triết để học tiếng La–tinh, học lôgic, luận lý, cả cách viết chính tả, cách phát âm… Sau đó, lão Giuốc–đanh muốn may cho mình một bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Và tên phó may cùng với bốn thợ phụ đã kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Chúng biết được sự “ham” sang của lão nên đã không tiếc lời tâng bốc nào là “ ông lớn”, “cụ lớn” rồi đến “đức ông” khiến lão vô cùng vui sướng. Sự ngờ nghệch đó đã khiến lão phải bị mất đi bao nhiêu tiền cho bọn nịnh hót, săn đón mình.
Ông Giuốc-đanh là nhân vật chính của hài kịch, tuổi ngoài bốn mươi, con một nhà buôn giàu có nhưng dốt nát, quê kệch lại muốn học đòi làm sang. Ông có ý định may bộ quần áo sang trọng để khẳng định vị trí xã hội thượng lưu của mình. Nhưng vì thiếu hiểu biết, dốt nát nên ông trở thành nạn nhân của thói học đòi: bị ăn bớt vải, bộ lễ phục bị may hỏng. Ông Giuốc-đanh từ chối gả con gái mình là Uy-xin cho Cleong vì thấy chàng không phải là quý tộc. Sau đó Cleong cải trang thành hoàng tử Thổ Nhĩ Kì đến hỏi vợ và được ông ưng thuận.
Lão Giuốc-đanh cục mịch, xấu xí, dốt nát, ngờ nghệch... Nhờ buôn dạ mà trở nên giàu có. Lão muốn trở thành nhà quý tộc. Lão mời thầy triết về nhà để học tiếng La-tinh, học lô-gic, học luân lí, học vật lí, học chính tả, học phát âm, học viết thư tình để gửi cho một bà đại quý tộc mà ông ta "phải lòng". Sau khi muốn trở thành nhà bác học, lão Giuốc -đanh lại muốn có bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Phó may và bốn thợ phụ kéo đến để mặc thử lễ phục cho lão. Giuốc-đanh đã được chúng tâng bốc từ "ông lớn", "cụ lớn" lên đến "đức ông". Nhiều kẻ đã lợi dụng sự hợm hĩnh, ngờ nghệch của tên trưởng giả, săn đón. nịnh hót lão để moi tiền. Nàng Luy-xin là con gái xinh đẹp của Giuốc-đanh. Lão không tán thành tình yêu của con gái với Clê-ông, chỉ vì anh ta không phải là quý tộc. Cô-vi-en, đầy tớ khôn ngoan đã lập mưu, đã hiến kế cho Clê-ông. Clê-ông bèn cải trang thành Hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ đến hỏi Luy-xin làm vợ, và đã được lão Giuốc-đanh ưng thuận !...
Bố cục Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục
2 phần:
- Phần 1 (Từ đầu đến “...theo cách thức mặc cho các nhà quý phái”): Ông Giuốc-đanh và phó may
- Phần 2 (Còn lại): Ông Giuốc-đanh và 4 chú thợ phụ.
Giọng đọc Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục
Châm biếm, mỉa mai
Nội dung chính Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục
Văn bản khắc họa tính cách lố lăng của một tên trưởng giả đã dốt nát còn đòi học làm sang, tạo nên tiếng cười cho đọc giả.
Xem thêm các bài tóm tắt tác phẩm Ngữ Văn lớp 8 Chân trời sáng tạo hay, chi tiết khác:
Tóm tắt Tiếng cười có lợi ích gì?
Tóm tắt Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục
Tóm tắt Loại vi trùng quý hiếm
Tóm tắt Thuyền trưởng tàu viễn dương