Tài liệu tóm tắt Người thầy đầu tiên Ngữ văn lớp 8 bộ Cánh diều ngắn gọn, đầy đủ ý gồm có 10 bài tóm tắt tác phẩm Tôi đi học hay nhất từ đó giúp học sinh nắm được những nét chính về nội dung của văn bản để học tốt môn Ngữ văn lớp 8.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên ngắn nhất
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 1)
Người thầy đầu tiên ca ngợi người thầy Đuy-sen với những tâm huyết, sự tận tụy và tình cảm mà thầy dành cho học sinh của mình, đặc biệt là An-tư-nai. Đuy-sen là một người thầy tuyệt vời, không chỉ vận động các học sinh tới trường, thầy còn tự tay cõng các em nhỏ qua suối, không quản thời tiết lạnh buốt hay bị những kẻ cưỡi ngựa châm chọc. Nhờ sự kiên trì và hết lòng bảo vệ, thầy Đuy-sen đã giúp An-tu-nai có cơ hội lên thành phố tiếp tục việc học hành. An-tư-nai rất yêu quý thầy Đuy-sen nhưng do hoàn cảnh, thầy trò phải xa cách rồi bật tin nhau. Mấy chục năm sau, An-tư-nai đã là một viện sĩ, trở về thăm làng và gặp lại người thầy đầu tiên của minh trong một tình huống rất éo le. Bà đã viết thư nhờ người hoạ sĩ đồng hương kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một hành động chuộc lỗi.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 2)
An-tư-nai mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Cô phải sống với chú thím, thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp đỡ để An-tư-nai có thể đi học. Trong kí ức của An-tư-nai, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Thầy còn lấy đá và những tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suốt để bước qua cho khỏi bị ướt chân. Khi An-tư-nai bị ngã ở suối, thầy đỡ An-tư-nai lên lên bờ, lót chiếc áo choàng cho An-tư-nai ngồi, còn mình thì vẫn tiếp tục công việc. Cũng nhờ có thầy Đuy-sen mà An-tư-nai đã cố gắng học hành và trở thành một viện sĩ.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 3)
Tác phẩm “Người thầy đầu tiên” là lời kể của người họa sĩ An-tư-nai về một người thầy đáng quý của họ và của cả ngôi làng. Thầy Đuy-sen là một người thầy tuyệt với, với tâm lòng đồng cảm, yêu thương và bao bọc những hoàn cảnh khó khăn nhất là những học sinh của mình. Thầy ân cần chăm sóc học sinh của mình, không quản ngại thời tiết lạnh giá để cõng các em nhỏ qua suối. Thầy đưa cái chữ đến mọi người làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan, thầy mong cho cô bé An-tư-nai có được điều kiện học tập tốt nhất để phát triển ước mơ của mình.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 4)
Văn bản Người thầy đầu tiên kể về thầy giáo Đuy-sen, người thầy đầu tiên của ngôi làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan. Không chỉ là một người thầy giáo hết lòng vì học trò, thầy Đuy-sen còn đồng hành với từng học sinh trên con đường đi học mỗi sáng. Một trong những học trò nổi bật nhất của thầy chính là cô bé An-tư-nai thông minh lanh lợi. Tận mắt chứng kiến những tâm huyết của thầy giáo trong việc giúp học sinh qua con suối lạnh giá, hay lặng lẽ chịu đựng sự châm chọc của những kẻ qua đường, An-tư-nai càng cảm động và biết ơn thầy hơn. Câu chuyện là một minh chứng rõ nhất về tình cảm thầy trò cao quý và thiêng liêng.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 5)
Đoạn trích Người thầy đầu tiên là lời kể lại của người họa sĩ và An-tư-nai về một người thầy đầu tiên của họ và của cả ngôi làng. Đuy-sen là một người thầy tuyệt vời, không chỉ vận động các học sinh tới trường, thầy còn tự tay cõng các em nhỏ qua suối, không quản thời tiết lạnh buốt hay bị những kẻ cưỡi ngựa châm chọc. Thầy Đuy-sen quan tâm đến các học sinh và đặc biệt là An-tư-nai, mong cô bé có thể lên thành phố lớn học tập. Câu chuyện kể lại từ An-tư-nai khiến người họa sĩ đồng hương cảm thấy day dứt và muốn vẽ bức tranh thật đẹp về hai thầy trò.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 6)
Thầy Đuy-sen là một người thầy giáo tuyệt vời. Thầy đã vận động học sinh trong làng tới trường. Vào mùa đông, thầy cõng các em nhỏ qua suối, không quản thời tiết lạnh buốt hay bị những kẻ cưỡi ngựa châm chọc. Không chỉ vậy, thầy Đuy-sen đã giúp An-tư-nai, một cô bé mồ côi cha mẹ, chịu nhiều bất hạnh cả về vật chất và tinh thần, đã có cơ hội lên thành phố tiếp tục việc học hành. Sau này, An-tư-nai đã trở thành một viện sĩ, nhưng vẫn nhớ về người thầy đầu tiên của mình.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 7)
Nhân vật tôi nhận được bức thư của dân làng mời về dự lễ khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng. Trong số những người được mờ có cả bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Sau khi trở về Mát-xcơ-va, nhân vật tôi đã nhận được thư của bà viện sĩ. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy đầu tiên của mình. An-tư-nai mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Cô phải sống với chú thím, thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp đỡ để An-tư-nai có thể đi học. Trong kí ức của cô, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Thầy còn lấy đá và những tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suốt để bước qua cho khỏi bị ướt chân. Học sinh trong làng đều rất yêu mến thầy Đuy-sen. Riêng An-tư-nai lại thầm ước có một người anh trai như thầy. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 8)
Truyện kể về nhân vật chính là An-tư-nai, một cô bé mồ côi, phải sống với gia đình chú thím, bị đối xử tàn nhẫn,... Thầy Đuy-sen đã kiên trì dạy An-tư-nai học chữ; hết lòng bảo vệ và giúp An-tư-nai có cơ hội lên thành phố tiếp tục việc học hành. An-tư-nai rất yêu quý thầy Đuy-sen nhưng do hoàn cảnh, thầy trò phải xa cách rồi bặt tin nhau. Mấy chục năm sau, An-tư-nai đã là một viện sĩ, trở về thăm làng và gặp lại người thầy đầu tiên của mình trong một tình huống rất éo le. Bà đã viết thư nhờ người họa sĩ đồng hương kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một hành động chuộc lỗi.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 9)
“Người thầy đầu tiên” của tác giả A-mai-tốp nói về người thầy đầu tiên của làm Cư-rơ-gư-dơ-xtan, đó là thầy Đuy-sen. Thầy Đuy-sen là một người thầy luôn hết lòng vì học trò của mình, thầy không quản ngại khó khăn để đồng hành cũng học sinh trên con đường đi học mỗi sáng. Thầy cõng những học trò của mình qua con suối lạnh giá, thầy lấy đá, lấy đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suối để bước qua cho khỏi bị ướt chân mà bỏ ngoài tai lời châm chọc của những kẻ cưỡi ngựa. Thầy đưa ước mơ, hoài bão của An-tư-nai thành hiện thực. Chính những điều tuyệt với về thầy Đuy-sen khi nghe An-tư-nai kể khiến cho người họa sĩ muốn vẽ một bức tranh thật đẹp về hai thầy trò.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 10)
Nội dung truyện được đặt vào bối cảnh vùng quê hẻo lánh của Kyrgyzstan vào giữa những năm 20 thế kỉ trước. Thời đó, trình độ phát triển ở đây còn thấp, tư tưởng phong kiến, gia trưởng còn nặng nề, phụ nữ bị coi thường, trẻ mồ côi bị rẻ rúng.
Cô bé Altynai mồ côi sống trong gia đình chú thím ở làng Kurkureu, chẳng được học hành, và phải chịu sự giám sát, sai khiến hà khắc của bà thím. Dyuyshen được Đoàn Thanh niên Cộng sản cử về làng để mở trường, đã kịp thời cứu giúp, cho em đến trường học. Sau này Altynai trở thành nữ viện sĩ Altynai Xu-lai-ma-nô-va, còn thầy Dyuyshen về già đi đưa thư. Khi Altynai còn đang học ở trường làng, có hôm thầy Dyuyshen mang về trường hai cây phong non và bảo em: ''Hai cây phong này thầy mang về cho em đây. Chúng ta sẽ cùng trồng. Và trong khi chờ chúng lớn lên, ngày một thêm sức sống, em sẽ trưởng thành, em sẽ là một người tốt... Em bây giờ trẻ măng như một thân cây non, như đôi cây phong nhỏ này...''.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 11)
Đoạn trích kể về tình thầy trò cảm động giữa cô học trò An-tư-nai thông minh, lanh lợi và người thầy đầu tiên, thầy Đuy-sen. Thầy Đuy-sen tuy trẻ tuổi nhưng đầy tâm huyết, ở thầy không chỉ có tình yêu nghề, mà còn có cả sự tận tụy, chăm sóc học trò của mình như một người anh trai. Không chỉ là người đưa học trò làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan đến gần hơn với kiến thức, thầy Đuy-sen còn bế từng học sinh qua con suối lạnh buốt, bất chấp sự khinh thường của những kẻ cưỡi ngựa qua đường. Thầy hy vọng học trò ưu tú của mình, cô bé An-tư-nai có thể được lên thành phố học tập ở một môi trường tốt hơn để phát triển chính mình.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 12)
Đoạn trích về mối quan hệ đầy cảm động giữa cô học trò An-tư-nai thông minh, lanh lợi và người thầy đầu tiên, thầy Đuy-sen. Thầy Đuy-sen dù trẻ tuổi nhưng đầy tâm huyết, không chỉ có tình yêu nghề nghiệp mà còn có sự tận tụy, chăm sóc học trò của mình như một người anh trai. Không chỉ dẫn dắt học trò làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan gần hơn với kiến thức, thầy Đuy-sen còn đưa từng học sinh qua con suối lạnh buốt, không màng sự khinh thường của những người qua đường. Thầy hy vọng học trò ưu tú của mình, cô bé An-tư-nai có thể được đi học ở một môi trường tốt hơn để phát triển bản thân.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 13)
Thầy Đuy-sen là một giáo viên xuất sắc. Thầy đã khích lệ học sinh trong làng đến trường. Trong mùa đông, thầy đã ôm các em nhỏ qua suối, không ngại thời tiết khắc nghiệt hay sự trêu chọc của những người đi ngang qua. Ngoài ra, thầy Đuy-sen đã giúp An-tư-nai, một cô bé mồ côi cha mẹ, vượt qua nhiều khó khăn về cả vật chất lẫn tinh thần, để có cơ hội học hành ở thành phố. Sau này, An-tư-nai trở thành một viện sĩ, nhưng vẫn nhớ đến người thầy đầu tiên của mình.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 14)
Văn bảnNgười thầy đầu tiên kể về thầy Đuy-sen, người là người thầy đầu tiên của làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan. Thầy không chỉ là một người thầy tận tụy với học trò, mà còn đồng hành cùng học sinh mỗi buổi sáng trên con đường đi học. Một trong những học trò nổi bật của thầy là cô bé An-tư-nai thông minh và lanh lợi. Thầy đã chứng kiến những nỗ lực của thầy trong việc giúp học sinh qua con suối lạnh giá, chịu đựng sự châm chọc của những người qua đường, An-tư-nai càng cảm kích và biết ơn thầy hơn. Câu chuyện là minh chứng rõ nhất về tình cảm cao quý giữa thầy và trò.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 15)
Truyện kể về nhân vật chính là An-tư-nai, một cô bé mồ côi, phải sống với gia đình chú thím, bị đối xử tàn nhẫn,... Thầy Đuy-sen đã kiên trì dạy An-tư-nai học chữ; hết lòng bảo vệ và giúp An-tư-nai có cơ hội lên thành phố tiếp tục việc học hành. An-tư-nai rất yêu quý thầy Đuy-sen nhưng do hoàn cảnh, thầy trò phải xa cách rồi bất tin nhau. Mấy chục năm sau, An-tư-nai đã trở thành một viện sĩ, quay về thăm làng và gặp lại người thầy đầu tiên của mình trong một tình huống rất éo le. Bà đã viết thư nhờ người họa sĩ đồng hương kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một hành động chuộc lỗi.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 16)
Người thầy đầu tiên tôn vinh người thầy Đuy-sen với tâm huyết, sự tận tụy và tình cảm mà thầy dành cho học sinh của mình, đặc biệt là An-tư-nai. Đuy-sen là một người thầy tuyệt vời, không chỉ kích thích học sinh tới trường mà còn tự mình vượt qua suối lạnh, không ngại sự châm chọc. Nhờ sự kiên trì và sự bảo vệ tận tình, thầy Đuy-sen đã giúp An-tư-nai có cơ hội đi học tiếp ở thành phố. An-tư-nai rất yêu quý thầy Đuy-sen nhưng do hoàn cảnh, họ phải chia xa rồi mất liên lạc. Mấy chục năm sau, An-tư-nai trở thành một viện sĩ, quay về thăm làng và gặp lại người thầy đầu tiên của mình trong một tình huống khó khăn. Bà đã viết thư nhờ người họa sĩ đồng hương kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một cách chuộc lỗi.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 17)
An-tư-nai từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ. Cô sống với chú thím, thiếu thốn cả vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp An-tư-nai có cơ hội đi học. Trong trí nhớ của cô, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân ái, bao dung và giàu tình thương. Khi thấy học sinh phải vượt qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã ôm hoặc cõng các em qua suối. Thầy còn dùng đá và đất cỏ để lót đường để tránh làm ướt chân cho học sinh. Khi An-tư-nai ngã ở suối, thầy đã đỡ An-tư-nai lên bờ, bọc chiếc áo choàng cho An-tư-nai ngồi, còn mình thì tiếp tục công việc. Nhờ có thầy Đuy-sen mà An-tư-nai đã nỗ lực học hành và trở thành một viện sĩ.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 18)
Tác phẩm “Người thầy đầu tiên” là câu chuyện của người họa sĩ An-tư-nai về một người thầy đặc biệt của họ và cả ngôi làng. Thầy Đuy-sen là một người thầy tuyệt vời, với tấm lòng đồng cảm, yêu thương và che chở những học sinh khó khăn nhất của mình. Thầy luôn quan tâm, chăm sóc học trò, không ngại khó khăn để dẫn dắt các em qua những con suối lạnh giá. Thầy mang tri thức đến cho mọi người trong làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan, và hy vọng cô bé An-tư-nai sẽ có cơ hội học tập tốt nhất để theo đuổi ước mơ của mình.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 19)
Đoạn trích kể về tình thầy trò cảm động giữa cô học trò An-tư-nai thông minh, lanh lợi và người thầy đầu tiên, thầy Đuy-sen. Thầy Đuy-sen tuy trẻ tuổi nhưng đầy tâm huyết, ở thầy không chỉ có tình yêu nghề, mà còn có cả sự tận tụy, chăm sóc học trò của mình như một người anh trai. Không chỉ là người đưa học trò làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan đến gần hơn với kiến thức, thầy Đuy-sen còn cõng từng học sinh qua con suối lạnh buốt, bất chấp sự khinh thường của những kẻ cưỡi ngựa qua đường. Thầy hy vọng học trò ưu tú của mình, cô bé An-tư-nai có thể được lên thành phố học tập ở một môi trường tốt hơn để phát triển chính mình.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 20)
Nhân vật tôi nhận được một lá thư từ cư dân làng mời tôi đến dự lễ khánh thành ngôi trường mới được xây dựng bởi cộng đồng. Trong số những người tham dự có cả bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Sau khi trở về Mát-xcơ-va, tôi nhận được một lá thư từ bà viện sĩ. Trong lá thư, bà kể về tuổi thơ không may và về người thầy đầu tiên của mình. An-tư-nai từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ. Cô sống với chú thím, thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp An-tư-nai có cơ hội đi học. Trong kí ức của cô, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Thầy còn lấy đá và những tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suốt để bước qua cho khỏi bị ướt chân. Học sinh trong làng đều rất yêu mến thầy Đuy-sen. Riêng An-tư-nai lại thầm ước có một người anh trai như thầy. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 21)
Đoạn trích Người thầy đầu tiên kể về sự hiểu biết của người họa sĩ và An-tư-nai về một người thầy tâm huyết của họ và của cả làng. Thầy Đuy-sen là một người thầy tốt, không chỉ dạy học sinh mà còn cõng các em qua con suối, vượt qua thời tiết khắc nghiệt và sự châm chọc. Thầy quan tâm đến học sinh, đặc biệt là An-tư-nai, mong muốn cô bé có thể đi học ở thành phố lớn. Câu chuyện từ An-tư-nai khiến người họa sĩ cảm thấy cảm động và muốn vẽ một bức tranh đẹp về hai thầy trò.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 22)
“Người thầy đầu tiên” của tác giả A-mai-tốp kể về thầy Đuy-sen, người thầy đầu tiên của làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan. Thầy luôn tận tâm với học trò, không ngại khó khăn để cùng học sinh trên con đường đến trường. Thầy ôm những em nhỏ qua suối lạnh giá, tạo cầu đường cho các em không bị ướt chân, bất chấp sự chế nhạo của những kẻ cưỡi ngựa. Thầy biến ước mơ của An-tư-nai thành hiện thực. Những câu chuyện tuyệt vời về thầy Đuy-sen khiến người họa sĩ muốn vẽ một bức tranh đẹp về hai thầy trò.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 23)
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 24)
Đoạn trích Người thầy đầu tiên là lời kể lại của một người họa sĩ về người thầy đầu tiên của An-tư-nai và của cả ngôi làng. Đuy-sen là một người thầy tuyệt vời, không chỉ vận động các học sinh tới trường, thầy còn tự tay cõng các em nhỏ qua suối, không quản thời tiết lạnh buốt hay bị những kẻ cưỡi ngựa châm chọc. Thầy Đuy-sen quan tâm đến các học sinh và đặc biệt là An-tư-nai, thầy mong cô bé có thể lên thành phố lớn học tập. Câu chuyện kể lại từ An-tư-nai đã khiến người họa sĩ đồng hương cảm thấy day dứt và muốn vẽ bức tranh thật đẹp về hai thầy trò.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 25)
Trong đoạn trích 'Người thầy đầu tiên', người họa sĩ và An-tư-nai kể về thầy Đuy-sen với lòng thương yêu bao la. Thầy đã làm mọi điều để đảm bảo học trò an toàn và vui vẻ khi đi học. Thầy tự mình sửa lại trường học, kiếm củi, và bế các em qua suối trong thời tiết giá lạnh. Không chỉ vậy, thầy còn là người tận tình và mong muốn học trò được học tập tốt nhất. Câu chuyện cảm động này đã thúc đẩy người họa sĩ vẽ một bức tranh để lan tỏa thông điệp về thầy Đuy-sen.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 26)
Đoạn trích về mối quan hệ đầy cảm động giữa cô học trò An-tư-nai thông minh, lanh lợi và người thầy đầu tiên, thầy Đuy-sen. Thầy Đuy-sen dù trẻ tuổi nhưng đầy tâm huyết, không chỉ có tình yêu nghề nghiệp mà còn có sự tận tụy, chăm sóc học trò của mình như một người anh trai. Không chỉ dẫn dắt học trò làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan gần hơn với kiến thức, thầy Đuy-sen còn đưa từng học sinh qua con suối lạnh buốt, không màng sự khinh thường của những người đi ngang qua. Thầy hy vọng học trò ưu tú của mình, cô bé An-tư-nai có thể được học tập ở một môi trường tốt hơn để phát triển bản thân.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 27)
Nội dung truyện diễn ra ở vùng quê xa xôi của Kyrgyzstan vào những năm 20 của thế kỷ trước. Thời điểm đó, trình độ phát triển còn thấp, tư tưởng phong kiến vẫn còn nặng nề, đặc biệt là đối với phụ nữ và trẻ em mồ côi.
Cô bé Altynai mồ côi sống trong gia đình của chú thím ở làng Kurkureu, không có cơ hội học hành và phải chịu sự sai khiến của bà thím. Dyuyshen được Đoàn Thanh niên Cộng sản gửi đến làng để mở trường, và đã giúp Altynai đến trường. Sau này, Altynai trở thành nữ viện sĩ Altynai Xu-lai-ma-nô-va, còn thầy Dyuyshen về già và viết thư cho học trò. Một lần, khi Altynai đang học, thầy Dyuyshen mang về trường hai cây phong non và nói: ''Hai cây phong này thầy mang về cho em. Chúng ta sẽ cùng trồng. Và trong khi chờ chúng lớn lên, ngày một mạnh mẽ hơn, em cũng sẽ trưởng thành, trở thành một người tốt... Bây giờ, em còn trẻ măng như những cây phong non này...''.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 28)
Nội dung đoạn trích kể về việc nhân vật tôi nhận được bức thư của dân làng mời về dự lễ khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng. Trong số những người được mờ có cả bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Sau khi trở về Mát-xcơ-va, nhân vật tôi đã nhận được thư của bà viện sĩ. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy đầu tiên của mình. An-tư-nai mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Cô phải sống với chú thím, thiếu thốn cả về vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã giúp đỡ để An-tư-nai có thể đi học. Trong kí ức của cô, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Thầy còn lấy đá và những tảng đất cỏ đắp thành các ụ nhỏ trên lòng suốt để bước qua cho khỏi bị ướt chân. Học sinh trong làng đều rất yêu mến thầy Đuy-sen. Riêng An-tư-nai lại thầm ước có một người anh trai như thầy. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 29)
Đoạn trích này kể về mối quan hệ giữa thầy Đuy-sen và An-tư-nai cùng các em nhỏ ở làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan. Thầy Đuy-sen là một người thầy nhiệt huyết và tận tình, đã mang tri thức đến với một vùng quê miền núi lạc hậu. Thầy đã tự mình sửa lại trường học, đắp lò sưởi, kiếm củi... Trong thời tiết lạnh, thầy đã bế các em qua suối và còn đắp lối đi giữa lòng suối để học trò an toàn. Thầy luôn hi vọng các em sẽ được học tập ở thành phố lớn để mở mang tri thức. Từ câu chuyện của bà viện sĩ An-tư-nai, người họa sĩ đã cảm động và quyết định vẽ một bức tranh để lan tỏa câu chuyện về thầy.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 30)
Nhân vật tôi đã nhận được bức thư của dân làng mời về dự lễ khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng. Trong số khách mời có bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Tôi đã nhận được thư của bà viện sĩ. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy đầu tiên của mình, thầy Đuy-sen. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc nhân vật tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 31)
Sau khi nhận được thư từ bà viện sĩ An-tư-nai, người họa sĩ đã rất cảm động về câu chuyện về thầy Đuy-sen. Thầy Đuy-sen là người thầy đầu tiên của An-tư-nai, có trái tim nhân ái và đầy yêu thương. Thầy đã tự mình sửa lại trường học, đắp lò sưởi, kiếm củi... Trong thời tiết lạnh, thầy đã bế các em qua suối và luôn mong muốn học trò có cơ hội học tập tốt nhất. Câu chuyện này đã thúc đẩy người họa sĩ vẽ một bức tranh để lan tỏa thông điệp về thầy Đuy-sen.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 32)
Nhân vật tôi nhận được lời mời về dự lễ khánh thành ngôi trường mới do nông trường xây dựng, và trong số những người được mời có cả bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Sau khi trở về Mát-xcơ-va, tôi nhận được thư của bà viện sĩ, trong đó bà kể về tuổi thơ đầy bất hạnh và người thầy đầu tiên của mình, thầy Đuy-sen. An-tư-nai từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ và sống cùng chú thím, thiếu thốn về cả vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã là người giúp đỡ An-tư-nai có thể đến trường. Trong ký ức của cô, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Khi thấy học sinh phải lội qua suối giữa mùa đông lạnh giá, thầy đã bế hoặc cõng các em qua suối. Thầy còn dùng đá và những mảng đất cỏ để đắp thành những chỗ để các em bước qua mà không bị ướt chân. Tất cả học sinh trong làng đều rất yêu mến thầy Đuy-sen. Riêng An-tư-nai lại thầm ước có một người anh trai như thầy. Câu chuyện của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va đã thôi thúc tôi vẽ một bức tranh về “Người thầy đầu tiên”.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 33)
Thầy Đuy-sen không chỉ là một người thầy giáo xuất sắc mà còn là một người lãnh đạo tuyệt vời trong làng. Anh đã khuyến khích các học sinh tới trường, đặc biệt là vào những ngày mùa đông lạnh giá, thầy luôn ôm hoặc cõng các em nhỏ qua dòng suối mà không ngại những lời chế giễu của những kẻ đi ngựa. Điều đặc biệt hơn, thầy Đuy-sen đã giúp đỡ An-tư-nai, một cô bé mồ côi cha mẹ, phải chịu nhiều bất hạnh cả về vật chất lẫn tinh thần, để có thể có cơ hội đi học tại thành phố. An-tư-nai sau này đã thành công và trở thành một người viện sĩ, nhưng vẫn luôn nhớ đến người thầy đầu tiên của mình với lòng biết ơn sâu sắc.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 34)
Người thầy đầu tiên là truyện vừa lấy bối cảnh cuộc sống ở một vùng quê còn lạc hậu ở Cư-rơ-gư-dơ-xtan vào những năm đầu thế kỉ XX. Nhân vật chính trong truyện là An-tư-nai, một cô bé mồ côi, phải sống với gia đình chú thím, bị đối xử tàn nhẫn. Thầy Đuy-sen đã kiên trì dạy An-tư-nai học chữ, hết lòng bảo vệ và giúp đỡ để cô bé có cơ hội lên thành phố học. An-tư-nai rất yêu mến và kính trọng thầy Đuy-sen nhưng do hoàn cảnh, thầy trò phải xa cách rồi bặt tin nhau. Mấy chục năm sau, An-tư-nai trở thành một viện sĩ, trở về thăm làng và gặp người thầy đầu tiên trong một tình huống éo le. Bà đã viết thư nhờ người họa sĩ đồng hương kể lại câu chuyện như một hành động để chuộc lỗi.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 35)
Nhân vật tôi nhận được bức thư của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. người họa sĩ vô cùng cảm động về câu chuyện của thầy Đuy-sen. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy của mình. Thầy Đuy-sen luôn quan tâm đến học trò, đặc biệt chính thầy đã giúp An-tư-nai có thể đi học. Từ đây, câu chuyện tốt đẹp về người thầy đầu tiên đã thôi thúc người họa sĩ vẽ một bức tranh với mong muốn lan tỏa tới tất cả mọi người.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 36)
An-tư-nai mồ côi từ nhỏ, phải sống cùng chú thím. Nhờ có thầy Đuy-sen, cô bé có thể đi học. Trong kí ức của An-tư-nai, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, bao dung và giàu tình yêu thương. Khi cô bé gặp chuyện, thầy Đuy-sen cũng là người đến giải cứu. Khi An-tư-nai bị ngã ở suối, thầy đỡ cô bé lên lên bờ. An-tư-nai khao khát có một người anh trai như thầy Đuy-sen.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 37)
Đoạn trích về Người thầy đầu tiên được lấy từ lời của một người họa sĩ và An-tư-nai về một người thầy đặc biệt của họ và của cả ngôi làng. Đuy-sen không chỉ là một người thầy xuất sắc, anh không ngại vất vả mang các em nhỏ băng qua dòng suối vào những ngày lạnh giá, dù phải đối mặt với sự chế giễu của những kẻ đi ngựa. Anh quan tâm sâu sắc đến sự nghiệp học tập của các học sinh, đặc biệt là An-tư-nai, mong muốn cô bé có thể học tập tại thành phố lớn. Câu chuyện về Đuy-sen và An-tư-nai đã khiến người họa sĩ đồng hương cảm động và muốn ghi lại khoảnh khắc ấn tượng này qua một bức tranh tuyệt đẹp về hai người thầy và trò.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 38)
“Tôi” là một họa sĩ, nhận được bức thư của bà viện sĩ Xu-lai-ma-nô-va. Trong thư, bà kể về tuổi thơ bất hạnh và về người thầy của mình. Thầy Đuy-sen luôn quan tâm đến học trò, đặc biệt chính thầy đã giúp An-tư-nai có thể đi học. Từ đây, câu chuyện tốt đẹp về người thầy đầu tiên đã thôi thúc người họa sĩ vẽ một bức tranh với mong muốn lan tỏa tới tất cả mọi người.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 39)
Tác phẩm "Người thầy đầu tiên" là câu chuyện được kể bởi họa sĩ An-tư-nai về một người thầy đặc biệt quý giá đối với cô và cả ngôi làng. Thầy Đuy-sen không chỉ là một người thầy xuất sắc với tấm lòng đầy đồng cảm và yêu thương, mà còn luôn bao bọc và chăm sóc những học sinh gặp khó khăn nhất. Thầy không ngại ngần với thời tiết khắc nghiệt, luôn sẵn sàng cõng các em nhỏ qua dòng suối lạnh giá. Đó là người thầy đã mang cái chữ đến cho cả làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan, và mong muốn cho An-tư-nai có mọi điều kiện tốt nhất để theo đuổi ước mơ của mình.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 40)
Văn bản "Người thầy đầu tiên" kể về thầy Đuy-sen, người thầy đầu tiên của làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan, không chỉ là một người thầy tận tụy với học trò mà còn là người đồng hành thân thiết của từng em học sinh trên hành trình đến trường mỗi buổi sáng. Trong số các học trò, có một cô bé nổi bật là An-tư-nai, một cô bé thông minh và nhanh nhạy. An-tư-nai đã chứng kiến bằng tận mắt những nỗ lực không biết mệt mỏi của thầy trong việc dẫn dắt học sinh qua con suối lạnh giá, và sẵn sàng chịu đựng những lời chế nhạo từ những người đi ngang qua. Điều này làm cho An-tư-nai càng thêm cảm động và biết ơn thầy hơn. Câu chuyện này là minh chứng rõ nhất về tình cảm cao quý và thiêng liêng giữa thầy và trò.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 41)
An-tư-nai từ nhỏ đã mồ côi cha mẹ và phải sống với chú thím, trải qua những ngày tháng thiếu thốn về cả vật chất lẫn tình cảm. Thầy Đuy-sen đã là người đồng hành vững chắc để giúp An-tư-nai có thể tiếp tục học hành. Trong ký ức của An-tư-nai, thầy Đuy-sen là một người có tấm lòng nhân hậu, rộng lượng và sâu sắc tình yêu thương. Khi nhìn thấy học sinh phải vượt qua dòng suối giữa cái lạnh của mùa đông, thầy đã ôm hoặc cõng các em qua dòng suối. Thầy còn dùng đá và những mảnh đất cỏ để làm các bậc thang nhỏ trên lòng suối để các em đi qua mà không bị ướt chân. Khi An-tư-nai vấp ngã ở suối, thầy đã đỡ An-tư-nai lên bờ, cởi chiếc áo choàng của mình để An-tư-nai ngồi lên, rồi lại tiếp tục công việc của mình. Nhờ có sự giúp đỡ của thầy Đuy-sen, An-tư-nai đã nỗ lực học tập và trở thành một người viện sĩ.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 42)
Đoạn trích này kể về mối quan hệ đầy cảm động giữa cô học trò thông minh, lanh lợi là An-tư-nai và người thầy đầu tiên của làng, thầy Đuy-sen. Dù còn trẻ nhưng thầy Đuy-sen đã toát lên sự tâm huyết và niềm đam mê nghề nghiệp, không chỉ đơn thuần là yêu nghề mà còn là sự tận tụy, chăm sóc học trò như người anh trai. Anh không chỉ đưa các học sinh của làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan đến gần hơn với tri thức mà còn vượt qua sự khinh thường của những người đi ngang qua, đưa từng em qua dòng suối lạnh giá. Thầy hy vọng rằng học trò ưu tú như An-tư-nai có thể có cơ hội đi học tập ở thành phố để phát triển bản thân trong môi trường học tập tốt hơn.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 43)
Truyện kể về nhân vật chính là An-tư-nai, một cô bé mồ côi, sống với gia đình chú thím và phải chịu đựng sự đối xử tàn nhẫn. Thầy Đuy-sen đã kiên trì dạy An-tư-nai học chữ và hết lòng bảo vệ, giúp cô có cơ hội lên thành phố tiếp tục việc học hành. An-tư-nai rất yêu quý thầy Đuy-sen nhưng do hoàn cảnh, họ phải xa cách và mất liên lạc. Mấy chục năm sau, An-tư-nai đã trở thành một viện sĩ, trở về thăm làng và gặp lại người thầy đầu tiên của mình trong một tình huống rất bất ngờ. Bà viết thư nhờ một họa sĩ đồng hương kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một hành động chuộc lỗi.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 44)
Người thầy đầu tiên là một truyện ngắn của nhà văn Kyrgyz Chingiz Aitmatov. Truyện kể về tình thầy trò cảm động giữa người thầy Đuy-sen trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết và cô học trò An-tư-nai thông minh, lanh lợi.
Trong hoàn cảnh xã hội còn nhiều khó khăn, lạc hậu, thầy Đuy-sen đã đến làng Kurkureu mở trường dạy học. Thầy là người có lòng yêu thương con người, yêu nghề giáo sâu sắc. Thầy tận tụy dạy chữ cho trẻ em, không quản khó khăn, vất vả. Thầy đã nhiều lần giúp đỡ An-tư-nai, động viên, khích lệ cô bé học tập. Nhờ có thầy Đuy-sen, An-tư-nai đã vượt qua những khó khăn, trở thành một cô gái xinh đẹp, thông minh, có ích cho xã hội.
An-tư-nai rất yêu quý thầy Đuy-sen, nhưng do hoàn cảnh, thầy trò phải xa cách rồi bạt tin nhau. Mấy chục năm sau, An-tư-nai đã là một viện sĩ, trở về thăm làng và gặp lại người thầy đầu tiên của mình trong một tình huống rất éo le. Bà đã viết thư nhờ người họa sĩ đồng hương kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một hành động chuộc lỗi.
Câu chuyện Người thầy đầu tiên đã ca ngợi tấm lòng yêu thương con người, yêu nghề giáo sâu sắc của thầy Đuy-sen. Đồng thời, truyện cũng khẳng định vai trò quan trọng của giáo dục trong việc nâng cao dân trí, cải thiện đời sống xã hội.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 45)
Đoạn trích này kể về mối quan hệ đầy cảm động giữa cô học trò An-tư-nai, một cô bé thông minh và người thầy đầu tiên của làng, thầy Đuy-sen. Dù còn trẻ nhưng thầy Đuy-sen đã toát lên sự tâm huyết và đam mê nghề nghiệp. Trong lòng anh không chỉ có tình yêu nghề mà còn có sự tận tụy, chăm sóc học trò như người anh trai. Anh không chỉ đưa các học sinh của làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan gần với tri thức mà còn ôm hoặc cõng từng em qua dòng suối lạnh giá, bất chấp sự khinh thường của những kẻ đi ngựa qua đường. Thầy hy vọng rằng học trò ưu tú như cô bé An-tư-nai có thể có cơ hội học tập ở thành phố, trong một môi trường tốt hơn để phát triển bản thân.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 46)
Vào những năm đầu thế kỉ XX, ở một vùng quê hẻo lánh của Kyrgyzstan, cô bé mồ côi An-tư-nai sống với gia đình chú thím. Cô bé bị đối xử tàn nhẫn, bị coi thường vì là con gái. Một ngày nọ, thầy Đuy-sen, một người thanh niên cộng sản, được cử về mở trường dạy học ở làng Kurkureu. Thầy có tình yêu nghề, sự nhiệt huyết và lòng yêu thương học trò tha thiết. Thầy đã hết lòng giúp đỡ, động viên An-tư-nai vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống và học tập.
Dưới sự dạy dỗ của thầy Đuy-sen, An-tư-nai trở thành một cô bé học giỏi, ngoan ngoãn. Cô bé luôn kính trọng, yêu mến thầy Đuy-sen như một người cha. Tình thầy trò giữa An-tư-nai và thầy Đuy-sen là tình cảm chân thành, sâu sắc. Tình cảm ấy đã thắp lên trong cô bé An-tư-nai niềm tin vào tương lai tươi sáng.
Tác phẩm "Người thầy đầu tiên" đã ca ngợi tình thầy trò cao đẹp, thiêng liêng. Đồng thời, tác phẩm cũng khẳng định vai trò của giáo dục đối với sự phát triển của con người.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 47)
Người thầy đầu tiên kể về nhân vật chính là An-tư-nai, một cô bé mồ côi, phải sống với gia đình chú thím, bị đối xử tàn nhẫn,... Thầy Đuy-sen đã kiên trì dạy An-tư-nai học chữ; hết lòng bảo vệ và giúp An-tư-nai có cơ hội lên thành phố tiếp tục việc học hành. An-tư-nai rất yêu quý thầy Đuy-sen nhưng do hoàn cảnh, thầy trò phải xa cách rồi bặt tin nhau. Mấy chục năm sau, An-tư-nai đã là một viện sĩ, trở về thăm làng và gặp lại người thầy đầu tiên của mình trong một tình huống rất éo le. Bà đã viết thư nhờ người họa sĩ đồng hương kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một hành động chuộc lỗi.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 48)
Tác phẩm 'Người thầy đầu tiên' là câu chuyện của họa sĩ An-tư-nai về một người thầy đáng quý không chỉ đối với mình mà cả đối với cả ngôi làng. Thầy Đuy-sen được mô tả như một người thầy tuyệt vời, với tấm lòng đồng cảm, yêu thương và luôn bao bọc những hoàn cảnh khó khăn nhất của các học sinh. Thầy ân cần chăm sóc học sinh của mình, không ngại ngần thời tiết lạnh giá để cõng các em qua con suối. Thầy đã mang chữ viết đến với mọi người trong làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan và hy vọng rằng cô bé An-tư-nai sẽ có điều kiện học tập tốt nhất để thực hiện những ước mơ của mình.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 49)
Đoạn trích 'Người thầy đầu tiên' là câu chuyện về thầy Đuy-sen, kể từ lời của người họa sĩ và An-tư-nai. Thầy đã làm mọi điều để học trò an toàn, vui vẻ đến trường. Tự sửa lại trường, kiếm củi, bồng bế các em qua suối trong tiết trời lạnh. Thầy Đuy-sen, người tâm huyết và tận tình, mong muốn học trò đến thành phố lớn học tập. Bức tranh vẽ tình cảm thầy trò cao đẹp được người họa sĩ lan tỏa.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 50)
Truyện ngắn "Người thầy đầu tiên" của nhà văn Chinghiz Aitmatov kể về tình thầy trò cảm động giữa thầy giáo Đuy-sen và cô bé An-tư-nai. Trong bối cảnh xã hội còn nhiều lạc hậu, thầy Đuy-sen là người thầy trẻ tuổi, nhiệt huyết, yêu nghề giáo và yêu thương học sinh. Thầy đã hết lòng dạy chữ cho trẻ em ở làng Kurkureu, trong đó có An-tư-nai.
An-tư-nai là một cô bé mồ côi, phải sống với gia đình chú thím, bị đối xử tàn nhẫn. Cô bé thông minh, lanh lợi, ham học hỏi nhưng lại bị coi thường, bắt nạt. Nhờ sự tận tụy của thầy Đuy-sen, An-tư-nai đã vượt qua những khó khăn, vươn lên trong học tập. Cô bé đã được thầy Đuy-sen giúp đỡ vượt qua con suối đến trường, được thầy động viên, khích lệ học tập. Nhờ có thầy Đuy-sen, An-tư-nai đã trở thành một cô gái xinh đẹp, thông minh, có ích cho xã hội.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 51)
Truyện kể về nhân vật chính là An-tư-nai, một cô bé mồ côi phải sống với gia đình chú thím và chịu đựng sự đối xử tàn nhẫn. Thầy Đuy-sen đã kiên trì dạy An-tư-nai học chữ, không ngừng bảo vệ và giúp đỡ cô có cơ hội lên thành phố tiếp tục học hành. An-tư-nai rất yêu quý thầy Đuy-sen, nhưng do hoàn cảnh khắc nghiệt, hai người phải xa nhau và mất tin tức về nhau.
Mấy chục năm sau, An-tư-nai đã trở thành một viện sĩ. Cô quay trở về thăm làng và tình cờ gặp lại người thầy đầu tiên của mình trong một tình huống rất đặc biệt. Bà đã viết thư cho một họa sĩ đồng hương nhờ người này kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một hành động chuộc lỗi.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 52)
Kể về mối quan hệ thầy trò ấm áp giữa thầy Đuy-sen và An-tư-nai cùng các em nhỏ ở làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan. Thầy là người nhiệt huyết, mang tri thức đến vùng quê miền núi lạc hậu. Sửa nhà, đắp lò sưởi, bắc ống khói, bồng bế các em qua suối - tất cả vì lớp học kiến cố và an toàn. Thầy hy vọng các em sẽ đến thành phố lớn học tập. Từ bức thư của bà An-tư-nai, người họa sĩ đã vẽ bức tranh diệu kỳ, lan tỏa câu chuyện về thầy Đuy-sen.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 53)
Người thầy đầu tiên là một truyện ngắn cảm động ca ngợi tình thầy trò thiêng liêng và vai trò của giáo dục trong sự phát triển của con người. Trong tác phẩm, nhà văn Ai-tơ-ma-tốp đã khắc họa thành công hình tượng người thầy Đuy-sen với lòng yêu thương, sự tận tụy và tình cảm chân thành dành cho học sinh. Thầy Đuy-sen là một người thầy mẫu mực, không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn là người cha, người anh, người bạn của học trò.
Thầy Đuy-sen đã vượt qua những khó khăn, thử thách để mở trường học ở làng Kurkureu, một vùng quê hẻo lánh của Kyrgyzstan. Thầy đã vận động các em nhỏ đến trường, không quản ngại gian khổ, vất vả. Thầy còn tự tay cõng các em nhỏ qua suối, không quản thời tiết lạnh buốt hay bị những kẻ cưỡi ngựa châm chọc.
Thầy Đuy-sen đã dành một tình cảm đặc biệt cho An-tư-nai, một cô bé mồ côi, thông minh, lanh lợi, nhưng lại bị đối xử tàn nhẫn. Thầy đã động viên, khích lệ An-tư-nai học tập, giúp cô vượt qua những khó khăn, trở thành một cô gái xinh đẹp, thông minh, có ích cho xã hội. Nhờ có thầy Đuy-sen, An-tư-nai đã có cơ hội lên thành phố tiếp tục việc học hành. Cô đã trở thành một viện sĩ, có đóng góp lớn cho đất nước.
Mấy chục năm sau, An-tư-nai trở về thăm làng và gặp lại thầy Đuy-sen trong một tình huống rất éo le. Thầy đã già yếu, bệnh tật, sống cô đơn trong một căn nhà nhỏ. An-tư-nai vô cùng đau xót và ân hận vì đã không quan tâm, chăm sóc thầy khi còn có thể. Bà đã viết thư nhờ người họa sĩ đồng hương kể lại câu chuyện về thầy Đuy-sen như một hành động chuộc lỗi.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 54)
Người thầy đầu tiên là tên một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Chyngyz Aytmatov. Đoạn trích Người thầy đầu tiên trong SGK Ngữ văn 7 KNTT là hồi ức của nhân vật họa sĩ và An-tư-nai về một người thầy đầu tiên của họ và của cả ngôi làng là thầy Đuy Sen. Đoạn trích là những dòng hồi tưởng về những việc làm, nhân cách tuyệt vời của thầy giáo Đuy Sen dành cho các em học sinh của mình.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 55)
Truyện ngắn "Người thầy đầu tiên" kể về tình thầy trò cảm động giữa thầy giáo Đuy-sen và cô bé An-tư-nai ở ngôi làng Cư-rơ-gư-dơ-xtan. Thầy Đuy-sen là một người thầy trẻ tuổi, nhiệt huyết, yêu nghề giáo và yêu thương học sinh. Trong hoàn cảnh xã hội còn nhiều lạc hậu, thầy đã hết lòng dạy chữ cho trẻ em ở làng, trong đó có An-tư-nai.
An-tư-nai là một cô bé mồ côi, phải sống với gia đình chú thím, bị đối xử tàn nhẫn. Cô bé thông minh, lanh lợi, ham học hỏi nhưng lại bị coi thường, bắt nạt. Nhờ sự tận tụy của thầy Đuy-sen, An-tư-nai đã vượt qua những khó khăn, vươn lên trong học tập. Cô bé đã được thầy Đuy-sen giúp đỡ vượt qua sông suối đến trường, được thầy động viên, khích lệ học tập. Nhờ có thầy Đuy-sen, An-tư-nai đã trở thành một cô gái xinh đẹp, thông minh, có ích cho xã hội.
Tình cảm thầy trò giữa thầy Đuy-sen và An-tư-nai là một tình cảm đẹp đẽ, cao quý và thiêng liêng. Thầy Đuy-sen là một người thầy mẫu mực, luôn hết lòng vì học trò. An-tư-nai là một cô học trò ngoan ngoãn, hiếu học, biết ơn thầy. Tình cảm thầy trò của hai người đã vượt qua mọi khó khăn, thử thách, trở thành một trong những điểm sáng trong tác phẩm.
Tóm tắt Người thầy đầu tiên (mẫu 56)
Đoạn trích Người thầy đầu tiên là lời kể lại của người họa sĩ và An-tư-nai về một người thầy đầu tiên của họ và của cả ngôi làng. Đuy-sen là một người thầy tuyệt vời, không chỉ vận động các học sinh tới trường, thầy còn tự tay cõng các em nhỏ qua suối, không quản thời tiết lạnh buốt hay bị những kẻ cưỡi ngựa châm chọc. Thầy Đuy-sen quan tâm đến các học sinh và đặc biệt là An-tư-nai, mong cô bé có thể lên thành phố lớn học tập. Câu chuyện kể lại từ An-tư-nai khiến người họa sĩ đồng hương cảm thấy day dứt và muốn vẽ bức tranh thật đẹp về hai thầy trò.
Bố cục Người thầy đầu tiên
- Phần 1 (từ “Mùa thu năm ngoái” … “kể hết chuyện này”): Lời kể của người họa sĩ về bức thư của An-tư-nai
- Phần 2 (tiếp theo đến “rảo bước về làng”): Lần gặp mặt đầu tiên của thầy Đuy-sen và An-tư-nai
- Phần 3 (tiếp theo đến “nghe thầy Đuy-sen giảng bài”): Hình ảnh thầy Đuy-sen trong kí ức của An-tư-nai
- Phần 4 (còn lại): Những trăn trở trong lòng người họa sĩ khi nghĩ về thầy Đuy-sen và An-tư-nai
Nội dung chính Người thầy đầu tiên
- Tác phẩm cho người đọc cảm nhận được niềm tin vào cuộc sống, đó là câu chuyện không chỉ của người thầy mà còn của người cha có tấm lòng cao cả.
- Người thầy đầu tiên đã thành công khắc họa nên một câu chuyện tuyệt đẹp về tình thầy trog cũng như phản ánh được chế độ phong kiến lạc hậu với những quan niệm sai trái, không kém phần nặng nề.
Xem thêm các bài tóm tắt tác phẩm Ngữ Văn lớp 8 Cánh diều hay, chi tiết khác: