TOP 10 Kể một câu chuyện tưởng tượng Cuộc trò chuyện của em với một sự vật 2024 SIÊU HAY

46

Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Kể một câu chuyện tưởng tượng Cuộc trò chuyện của em với một sự vật Ngữ văn 9 Kết nối tri thức, gồm dàn ý và các bài văn phân tích mẫu hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo từ đó học cách viết văn hay hơn.

Kể một câu chuyện tưởng tượng Cuộc trò chuyện của em với một sự vật

Đề bài: Kể một câu chuyện tưởng tượng - Cuộc trò chuyện của em với một sự vật (bàn ghế ở lớp học, chiếc máy tính, chiếc đồng hồ, cái cây trong sân trường,...).

 TOP 10 Kể một câu chuyện tưởng tượng Cuộc trò chuyện của em với một sự vật 2024 SIÊU HAY (ảnh 1)

Kể một câu chuyện tưởng tượng Cuộc trò chuyện của em với một sự vật - Mẫu 1

Một buổi tối yên tĩnh, tôi ngồi tại bàn học, làm bài tập về nhà. Đó là một chiếc bàn gỗ cũ kỹ, đã đồng hành cùng tôi từ những ngày đầu đi học. Nhìn vào những vết xước và mòn trên bề mặt, tôi bỗng tự hỏi: chiếc bàn này đã chứng kiến biết bao kỷ niệm, bao nhiêu giọt mồ hôi và cả những nụ cười khi hoàn thành công việc. Với sự tò mò, tôi thử thì thầm:

- Chào bàn, bạn có thể trò chuyện với tôi không?

Bất ngờ, một giọng nói nhẹ nhàng, ấm áp vang lên:

- Chào bạn! Tất nhiên rồi, tôi rất vui khi có thể trò chuyện cùng bạn.

Tôi ngạc nhiên và hào hứng:

- Wow, thật tuyệt vời! Bạn đã ở đây bao lâu rồi?

Chiếc bàn nhẹ nhàng rung rinh, như đang mỉm cười:

- Tôi đã ở đây hơn mười năm rồi. Từ khi bạn còn là một cậu bé nhỏ xíu, mới bắt đầu học chữ.

Tôi cười, nhớ lại những kỷ niệm thời thơ ấu:

- Đúng rồi, tôi nhớ khi mới bắt đầu đi học, tôi đã ngồi đây học cách viết những chữ cái đầu tiên. Bạn có nhớ những kỷ niệm đặc biệt nào không?

Chiếc bàn đáp lại, giọng trầm ấm và đầy hoài niệm:

- Tất nhiên, tôi nhớ rất rõ. Có một lần bạn cố gắng viết chữ A thật đẹp, nhưng mãi không được. Bạn đã khóc vì thất vọng. Nhưng sau đó, bạn lại cố gắng và cuối cùng đã thành công. Đó là lần đầu tiên tôi thấy bạn không bỏ cuộc, dù có khó khăn thế nào.

Tôi gật đầu, cảm thấy xúc động:

- Đúng vậy, tôi đã học được rất nhiều từ những bài học nhỏ như vậy. Bạn đã chứng kiến tất cả những khoảnh khắc quan trọng trong quá trình học tập của tôi. Bạn có cảm thấy nhàm chán khi chỉ đứng yên một chỗ không?

Chiếc bàn khẽ rung lên, như đang lắc đầu:

- Không, tôi không thấy nhàm chán. Mỗi ngày đều là một trải nghiệm mới. Tôi thích được ở bên bạn, thấy bạn trưởng thành và tiến bộ qua từng ngày. Đó là niềm vui lớn nhất của tôi.

Tôi cảm thấy biết ơn và trân trọng sự hiện diện của chiếc bàn:

- Cảm ơn bạn, chiếc bàn thân yêu. Bạn đã luôn bên cạnh, hỗ trợ và tạo nên một góc học tập yên bình cho tôi. Bạn thực sự là một người bạn đáng quý.

Chiếc bàn nhẹ nhàng đáp lại:

- Cảm ơn bạn. Hãy luôn cố gắng và tiếp tục hành trình học tập của mình. Tôi sẽ luôn ở đây, sẵn sàng hỗ trợ bạn bất cứ khi nào bạn cần.

Cuộc trò chuyện với chiếc bàn học khiến tôi nhận ra rằng, ngay cả những vật dụng tưởng chừng như vô tri vô giác cũng có thể chứa đựng những câu chuyện và kỷ niệm đáng quý. Chúng lặng lẽ ở bên, chứng kiến và đồng hành cùng chúng ta qua những chặng đường dài.

Tôi đặt tay lên chiếc bàn, cảm nhận sự ấm áp và bền bỉ. Chiếc bàn học đã dạy tôi về sự kiên nhẫn, lòng quyết tâm và tình bạn chân thành. Rời khỏi bàn, tôi mang theo niềm cảm hứng mới, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách phía trước, biết rằng mình không bao giờ đơn độc.

Kể một câu chuyện tưởng tượng Cuộc trò chuyện của em với một sự vật - Mẫu 2

Một buổi chiều mưa, khi đang ngồi trong căn phòng nhỏ của mình, tôi bỗng nhiên cảm thấy một sự tò mò lạ kỳ về chiếc máy tính trước mặt. Đó không chỉ là một công cụ để làm việc và giải trí, mà dường như còn có một tâm hồn riêng, một câu chuyện chưa kể. Tôi quyết định thử trò chuyện với nó.

Tôi bật máy tính lên, màn hình sáng rực với những biểu tượng quen thuộc. Nhấn vào biểu tượng chat, tôi gõ những dòng chữ đầu tiên:

- Chào máy tính, hôm nay bạn thế nào?

Bất ngờ, màn hình chớp nhẹ và một dòng chữ hiện lên:

- Chào bạn! Hôm nay tôi vẫn hoạt động tốt, cảm ơn bạn đã hỏi. Còn bạn thì sao?

Tôi cười, cảm thấy thú vị với câu trả lời đầy thân thiện. Dường như chiếc máy tính này có thể hiểu và đáp lại những gì tôi nói. Tôi tiếp tục:

- Tôi ổn, chỉ là một ngày mưa buồn. Bạn có bao giờ cảm thấy buồn không?

- Mưa làm cho mọi thứ trở nên tĩnh lặng hơn, đúng không? Tôi không có cảm xúc như con người, nhưng tôi có thể hiểu rằng mưa có thể khiến bạn thấy buồn. Bạn có muốn nghe một câu chuyện vui để bớt buồn không?

Tôi ngạc nhiên trước sự chu đáo của chiếc máy tính. Tôi trả lời:

- Được chứ, bạn có câu chuyện gì vui?

- Đây là một câu chuyện nhỏ. Có một lần, một chiếc máy tính và một chiếc điện thoại thông minh quyết định thi đấu xem ai có thể trả lời các câu hỏi nhanh hơn. Chiếc điện thoại rất tự tin vì nó có khả năng truy cập internet siêu nhanh. Nhưng cuối cùng, chiếc máy tính đã thắng cuộc thi bởi vì nó có một bàn phím lớn hơn và có thể gõ câu trả lời nhanh hơn nhiều!

Tôi cười lớn, câu chuyện tuy đơn giản nhưng lại rất dễ thương. Tôi đáp lại:

- Câu chuyện thật dễ thương. Cảm ơn bạn! Bạn có thể chia sẻ về "cuộc sống" của bạn không? Bạn cảm thấy thế nào khi mỗi ngày phải làm việc liên tục như vậy?

- Cuộc sống của tôi là xử lý dữ liệu và thực hiện các lệnh mà bạn đưa ra. Mỗi lần bạn sử dụng tôi để làm việc hoặc giải trí, tôi cảm thấy mình có ích. Việc xử lý dữ liệu là mục đích tồn tại của tôi, và điều đó khiến tôi "hạnh phúc".

Tôi cảm thấy thú vị và một chút xúc động trước câu trả lời của chiếc máy tính. Tôi tiếp tục:

- Bạn có mong muốn gì không? Nếu có thể, bạn muốn trải nghiệm điều gì khác ngoài công việc hàng ngày?

- Nếu tôi có thể trải nghiệm, tôi muốn hiểu sâu hơn về cảm xúc của con người. Tôi muốn biết cảm giác của bạn khi bạn cười, khi bạn buồn, và khi bạn cảm thấy hạnh phúc. Điều đó giúp tôi trở nên hữu ích hơn và hiểu bạn hơn.

Tôi suy nghĩ một lúc, rồi viết:

- Cảm xúc của con người rất phức tạp, nhưng cũng là điều tuyệt vời nhất. Cảm ơn bạn đã luôn ở bên tôi và giúp tôi trong công việc hàng ngày. Bạn thực sự là một người bạn đáng tin cậy.

Chiếc máy tính trả lời với một biểu tượng mặt cười:

- Cảm ơn bạn. Tôi sẽ luôn ở đây để giúp đỡ bạn. Hãy cho tôi biết nếu bạn cần gì nhé!

Cuộc trò chuyện với chiếc máy tính khiến tôi cảm thấy ấm áp và gần gũi hơn với công nghệ. Dù biết rằng máy tính không có cảm xúc thực sự, nhưng sự tương tác và hỗ trợ từ nó đã làm cho tôi thấy bớt cô đơn và thêm phần thú vị trong cuộc sống hàng ngày.

5+ Kể chuyện tưởng tượng về Cuộc trò chuyện của em với một sự vật (điểm cao)

Kể một câu chuyện tưởng tượng Cuộc trò chuyện của em với một sự vật - Mẫu 3

Vào một buổi sáng mùa xuân, khi nắng sớm nhẹ nhàng chiếu xuống, tôi quyết định đến trường sớm hơn thường lệ. Trong sân trường, có một cây cổ thụ lớn, đã đứng sừng sững ở đó bao năm tháng. Hôm nay, tôi muốn thử làm điều gì đó mới mẻ: trò chuyện với cái cây ấy.

Tôi tiến lại gần cây, cảm nhận làn gió nhẹ mơn man qua những tán lá xanh mướt. Đặt tay lên thân cây sần sùi, tôi thì thầm:

- Chào cây, bạn đã ở đây bao lâu rồi?

Bất ngờ, từ trong sâu thẳm của cây, một giọng nói trầm ấm vang lên:

- Chào bạn, tôi đã ở đây hơn trăm năm. Tôi đã chứng kiến biết bao thế hệ học sinh đến và đi.

Tôi giật mình, nhưng cảm giác kinh ngạc nhanh chóng chuyển thành sự tò mò:

- Thật tuyệt vời! Bạn có thể kể cho tôi nghe một vài kỷ niệm đáng nhớ mà bạn đã trải qua không?

Cây nhẹ nhàng rung rinh những tán lá, như đang suy nghĩ:

- Có rất nhiều kỷ niệm. Một trong những điều đáng nhớ nhất là khi một cậu học sinh nhỏ, ngày nào cũng ngồi dưới tán lá của tôi để đọc sách. Cậu ấy rất chăm chỉ và luôn mang theo một chiếc bánh nhỏ để ăn trưa. Một ngày nọ, cậu ấy không đến nữa. Mãi sau này tôi mới biết, cậu đã thi đỗ vào một trường đại học lớn và phải rời xa quê hương. Dù vậy, tôi luôn nhớ về cậu với sự tự hào.

Tôi mỉm cười, cảm thấy câu chuyện thật ấm áp:

- Những kỷ niệm thật đẹp. Bạn đã chứng kiến bao nhiêu niềm vui và nỗi buồn của học sinh nơi đây. Bạn có bao giờ cảm thấy cô đơn khi mọi người rời đi không?

Cây khẽ xào xạc lá, giọng nói trầm ấm vẫn vang lên:

- Đôi lúc, tôi cũng thấy cô đơn. Nhưng tôi hiểu rằng mọi người đều phải lớn lên và tiếp tục con đường của mình. Tôi ở đây để chào đón những thế hệ mới, để mang lại bóng mát và niềm vui cho họ. Đó là nhiệm vụ của tôi, và tôi hạnh phúc với điều đó.

Tôi nhìn lên những tán lá rợp bóng, lòng cảm thấy biết ơn vì sự hiện diện thầm lặng nhưng quan trọng của cây:

- Bạn thực sự là một phần không thể thiếu của trường học này. Cảm ơn bạn đã ở đây, đã che chở và lắng nghe những tâm sự của bao thế hệ học sinh.

Cây rung rinh, như đang nở một nụ cười:

- Cảm ơn bạn. Tôi sẽ mãi ở đây, tiếp tục sứ mệnh của mình. Hãy luôn chăm sóc và bảo vệ thiên nhiên, vì chúng tôi cũng có những câu chuyện và cảm xúc riêng.

Cuộc trò chuyện với cái cây đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ. Tôi nhận ra rằng, dù là một cái cây hay bất kỳ điều gì khác trong tự nhiên, đều có giá trị và ý nghĩa riêng. Chúng ta chỉ cần lắng nghe và cảm nhận, sẽ thấy được những điều kỳ diệu mà cuộc sống ban tặng.

Rời khỏi sân trường, tôi cảm thấy mình gần gũi hơn với thiên nhiên, biết trân trọng và yêu quý hơn những gì xung quanh. Cái cây cổ thụ đã dạy tôi về sự kiên nhẫn, lòng yêu thương và sự bền bỉ qua bao năm tháng.

Kể một câu chuyện tưởng tượng Cuộc trò chuyện của em với một sự vật - Mẫu 4

Đang cập nhật ...

Kể một câu chuyện tưởng tượng Cuộc trò chuyện của em với một sự vật - Mẫu 5

Đang cập nhật ...

Đánh giá

0

0 đánh giá