TOP 10 mẫu Tóm tắt Một người Hà Nội 2024 hay, ngắn gọn | Cánh diều Ngữ Văn 11

1.8 K

Tài liệu tóm tắt Một người Hà Nội Ngữ văn lớp 11 bộ Cánh diều ngắn gọn, đầy đủ ý gồm có 10 bài tóm tắt tác phẩm Sóng hay nhất từ đó giúp học sinh nắm được những nét chính về nội dung của văn bản để học tốt môn Ngữ văn lớp 11.

Tóm tắt Một người Hà Nội ngắn nhất

TOP 10 mẫu Tóm tắt Một người Hà Nội (2024) hay, ngắn gọn - Cánh diều (ảnh 1)

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 1

“Một người Hà Nội” kể về nhân vật trung tâm là cô Hiền qua lời kể của nhân vật tôi sau khi từ chiến khu về tiếp quản thủ đô anh đến thăm nhà cô chú. Nhớ lại thời còn trẻ cô là một người tài hoa, giỏi văn chương, giao thiệp với đủ với các loại thanh niên là văn nghệ sĩ hay công tử nhà giàu nhưng cuối cùng cô chọn cho mình người chồng là một ông giáo dạy cấp Tiểu học chăm chỉ, hiền lành. Cô là một người vợ đảm đang, trong gia đình luôn có những nề nếp, quy củ chuẩn mực của người Hà Nội thanh lịch, duyên dáng. Cô rất thực tế và quyết đoán, biết tính toán cho chu toàn. Ở trong nhà cô dạy dỗ con cái từ cách đi đứng, nói năng, ứng xử với mọi người….để có thể gìn giữ nét văn hóa Hà Nội đến việc kinh doanh. Cô có bộ mặt tư sản, một lối sống tư sản nhưng lại không bóc lột ai cả nên không thể là tư sản cô tuyên bố rõ ràng như vậy. Cô nói về chế độ mới ở miền Bắc có niềm vui nhưng cũng có phần hơi cực đoan khi chính phủ can thiệp vào việc của dân quá cô tìm mọi cách để thích nghi, chèo chống con thuyền gia đình vượt qua giai đoạn khó khăn.

Khi miền Bắc rơi vào âm mưu phá hoại bằng không quân của Mĩ cô răn dạy con về cách sống “phải biết tự trọng, biết xấu hổ” dù đau đớn, xót xa nhưng cô vẫn bằng lòng cho con trai ra trận: “Tao đau đớn mà bằng lòng, vì tao không muốn có nó sống bám vào sự hi sinh của bạn. Nó dám đi cũng là biết tự trong.”

Năm 1975 khi đất nước được toàn vẹn lãnh thổ bước vào thời kì đổi mới xây dựng đất nước cô Hiền vẫn là người Hà Nội thuần túy không pha trộn. Cô kể về chuyện cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn thể hiện niềm tin vào cuộc sống tương lai tốt đẹp.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 2

Cô Hiền là một người Hà Nội rất bình thường. Cô đã cùng với Hà Nội trải qua nhiều biến động và thăng trầm của đất nước, nhưng không vì thế mà cô làm mất đi vẻ đẹp, văn hóa của con người Hà Nội. Cô Hiền luôn sống thẳng thắn, sống chân thành, luôn thể hiện rõ quan điểm, thái độ chững mực của mình với mọi hiện tượng xung quanh.

Nhớ đến thời trẻ, cô Hiền luôn được mệnh danh là một người tài hoa, yêu thích những tác phẩm văn chương, cô giao thiệp rộng, đủ các loại thanh niên từ con nhà giàu, đến nghệ sĩ văn nhân, nhưng cô chọn một người không hề lãng mạn, một anh giáo dạy cấp Tiểu học hiền lành, chăm chỉ để làm chồng. Cô luôn quản lí gia đình và dạy dỗ con cái rất cẩn thận, chu đáo từ cách ăn nói, đi đứng để có thể giữ gìn văn hóa Hà Nội.

Hòa bình lập lại ở miền Bắc, cô Hiền vui vẻ nói về những vấn xung quanh, về niềm vui chiến thắng. nhưng bên cạnh đó cô cũng nói về những cái cực đoan, tồn động của cuộc sống xung quanh theo cô thấy, chính phủ đã quá can thiệp vào nhiều việc của dân …. Cô là người tính toán chu đáo, khôn khéo và đã tính là làm, không bao giờ để ý đến những đàm tiếu của thiên hạ.

Miền Bắc rơi vào âm mưu phá hoại bằng không quân của giặc Mỹ. Thấy cảnh đó, cô không ngừng nhắc nhở và con cách sống phải “biết tự trọng, biết xấu hổ”, biết sống sao cho đúng với con người Hà Nội. Dù đau đớn, nhưng cô vẫn cho con trai ra trận: “Tao đau đớn mà bằng lòng, vì tao không muốn nó sống bám vào sự hi sinh của bạn. Nó dám đi cũng là biết tự trọng”.

Vào mùa xuân 1975, đất nước toàn thắng, bước vào thời kỳ đổi mới, một thời đại kinh tế thị trường mở ra, nhưng cô Hiền vẫn vậy vẫn là “một người Hà nội của hôm nay, thuần tuý Hà Nội, không pha trộn”. Cô Hiền lại nói về chuyện cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn, với niềm tin vào cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 3

Truyện kể về cô Hiền, một người Hà Nội lưu giữ được những nét thanh lịch, và những phẩm cách tốt đẹp của mảnh đất ngàn năm văn hiến. Dù trải qua bao biến đổi của xã hội, cô Hiền vẫn giữ trọn những phẩm chất tốt đẹp, cô dạy con cách ăn nói, đi đứng, ứng xử của người Hà Nội, khi con xin vào chiến trường, cô không phản đối mà còn động viên con lên đường. Nhân vật "tôi" dù đã chuyển vào Sài Gòn sinh sống nhưng mỗi lần ra Hà Nội đều ghé qua thăm cô Hiền.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 4

Nhân vật chính trong truyện ngắn là cô Hiền, một người Hà Nội, cùng đất nước trải qua nhiều thăng trầm, biến cố nhưng vẫn giữ được phẩm chất và nét văn hóa của Hà Nội. Cô Hiền là một người thẳng thắn, không giấu giếm quan điểm. Khi còn trẻ cô là người yêu thích văn chương. Khi lấy chồng cô luôn quán xuyến gia đình và dạy dỗ con cái từ cách đi đứng, ăn nói.... sao cho nổi bật được nét văn hóa của một người Hà Nội. Khi hòa bình lặp lại ở miền Bắc, cô vui hơi nhiều, nói cũng hơi nhiều. Cô luôn dạy con sống với cốt cách nguyên vẹn của người Hà Nội và không ngại cho con ra chiến trường. Khi đất nước bước vào thời kì đổi mới, cô Hiền cũng vẫn giữ trọn cốt cách của mình và thể hiện niềm tin vào một tương lai tốt đẹp phía trước.

TOP 10 mẫu Tóm tắt Một người Hà Nội (2024) hay, ngắn gọn - Cánh diều (ảnh 1)

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 5

Truyện xoay quanh nhân vật cô Hiền, một “hạt bụi vàng” của thủ đô nghìn năm văn hiến. Cô xinh đẹp, thông minh, lại sinh ra trong một gia đình giàu có lương thiện khiến nhân vật “tôi” phải trân trọng, ngưỡng mộ. Thời trẻ, cô mở một xa lông văn học, giao lưu với khách văn chương trí thức. Đến tuổi lập gia đình, cô chọn một ông giáo Tiểu học trong sự ngỡ ngàng của biết bao người. Suốt thời kháng chiến chống Pháp, vợ chồng cô vẫn sống ở Hà Nội một cách đường hoàng, sung túc, sinh hoạt nền nếp, lễ nghi bất chấp xung quanh đói khổ, buông tuồng. Cô Hiền làm nghề hoa giấy và có cái mặt tư sản nhưng không bị cải tạo vì cô chẳng bóc lột ai. Khi người con cả xin vào chiến trường, cô không ngăn cản. Cậu thứ hai thi được điểm cao nên trường giữ lại. Năm 1975, con cả của cô trở về và đã là thượng úy. Cô Hiền tổ chức bữa ăn bạn bè như mấy chục năm nay cô vẫn làm mỗi tháng. Nhân vật “tôi” chuyển vào Sài Gòn sinh sống nhưng cứ ra Hà Nội lại ghé vào thăm cô Hiền. “Tôi” tỏ ý buồn phiền về lối ứng xử xuống cấp của người Hà Nội thời nay. Cô Hiền kể cho anh nghe chuyện cây si bật gốc vì bão ở đền Ngọc Sơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 6

Truyện kể về cô Hiền, một người Hà Nội lưu giữ được những nét thanh lịch, và những phẩm cách tốt đẹp của mảnh đất ngàn năm văn hiến. Dù trải qua bao biến đổi của xã hội, cô Hiền vẫn giữ trọn những phẩm chất tốt đẹp, cô dạy con cách ăn nói, đi đứng, ứng xử của người Hà Nội, khi con xin vào chiến trường, cô không phản đối mà còn động viên con lên đường. Nhân vật "tôi" dù đã chuyển vào Sài Gòn sinh sống nhưng mỗi lần ra Hà Nội đều ghé qua thăm cô Hiền.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 7

Cô Hiền là người Hà Nội gốc, dù trải qua những năm tháng chiến tranh đầy biến động, cô Hiền vẫn giữ được những phẩm cách tốt đẹp của con người Hà Nội. Khi còn trẻ, cô Hiền là người thẳng thắn, yêu thích văn chương, khi xây dựng gia đình cô quán xuyến mọi việc nhà cửa, nuôi dạy con cái, đặc biệt là dạy cho con những nét đẹp trong ứng xử, ăn nói của người Hà Nội. Yêu con nhưng cô cũng là người yêu nước, tôn trọng quyết định của con, cô đồng ý cho con ra chiến trường thực hiện nhiệm vụ với đất nước. Khi đất nước đã giải phóng, cô Hiền vẫn giữ trọn những vẻ đẹp của người Hà Nội và hướng về một tương lai tươi sáng, tốt đẹp.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 8

Nhân vật trung tâm trong truyện ngắn là cô Hiền, một người Hà Nội bình thường. Cũng như những người Hà Nội bình thường khác, cô đã cùng Hà Nội, cùng đất nước trải qua những biến động, thăng trầm nhưng vẫn giữ được cốt cách Hà Nội, cái bản lĩnh văn hoá của người Hà Nội. Cô sống thẳng thắn, chân thành, không giấu giếm quan điểm, thái độ riêng của mình với mọi hiện tượng xung quanh.

Thời trẻ, cô Hiền là một người tài hoa, yêu thích văn chương, giao du với đủ loại thanh niên con nhà giàu, nghệ sĩ văn nhân, nhưng khi chọn chồng cô không hề lãng mạn mà chọn ông anh giáo dạy cấp Tiểu học hiền lành, chăm chỉ. Cô tính toán kĩ lưỡng khi quản lí gia đình, dạy dỗ con cái từ cách ăn nói, đi đứng sao cho thể hiện được nét văn hoá của người Hà Nội.

Hòa bình lập lại ở miền Bắc, cô Hiền nói về niềm vui và cả những cái có phần máy móc, cực đoan của cuộc sống xung quanh: vui hơi nhiều, nói cũng hơi nhiều, theo cô chính phủ can thiệp vào nhiều việc của dân quá. Cô tính toán mọi việc trước sau rất khôn khéo và đã tính là làm, đã làm là không để ý đến những đàm tiếu của thiên hạ.

Miền Bắc bước vào thời kì đương đầu với chiến tranh phá hoại bằng không quân của Mỹ. Cô Hiền dạy con cách sống “biết tự trọng, biết xấu hổ”, biết sống đúng với bản chất người Hà Nội. Đó cũng là lí do vì sao cô sẵn sàng cho con trai ra trận: “Tao đau đớn mà bằng lòng, vì tao không muốn nó sống bám vào sự hi sinh của bạn. Nó dám đi cũng là biết tự trọng”.

Sau chiến thắng mùa xuân 1975, đất nước trong thời kì đổi mới, giữa không khí xô bồ của thời kinh tế thị trường, cô Hiền vẫn là “một người Hà nội của hôm nay, thuần tuý Hà Nội, không pha trộn”. Từ chuyện cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn, cô Hiền nói về niềm tin vào cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 9

Cô Hiền xinh đẹp, thông minh, lại sinh ra trong một gia đình giàu có lương thiện. Thời trẻ, cô mở một salon văn học, giao lưu với khách văn chương trí thức. Đến tuổi lập gia đình, cô chọn một ông giáo Tiểu học trong sự ngỡ ngàng của biết bao người. Suốt thời kháng chiến chống Pháp, vợ chồng cô vẫn sống ở Hà Nội một cách đường hoàng, sung túc, sinh hoạt nề nếp. Cô Hiền làm nghề hoa giấy và có cái mặt tư sản nhưng không bị cải tạo vì cô chẳng bóc lột ai. Khi người con cả xin vào chiến trường, cô không ngăn cản. Cậu thứ hai thi được điểm cao nên trường giữ lại. Năm 1975, con cả của cô trở về và đã là thượng úy. Nhân vật “tôi” ra Hà Nội lại ghé vào thăm cô Hiền. “Tôi” tỏ ý buồn phiền về lối ứng xử xuống cấp của người Hà Nội thời nay. Cô Hiền kể cho anh nghe chuyện cây si bật gốc vì bão ở đền Ngọc Sơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 10

Mở đầu tác phẩm là lời giới thiệu của nhân vật tôi về gia cảnh, cách ăn, cách mặc của cô Hiền và hoàn cảnh xuất thân của cô.

Những năm đầu ở Hà Nội vừa giải phóng, nhân vật tôi” từ chiến khu về Hà Nội, đến thăm cô Hiền, cô thẳng thắn bày tỏ những nhận xét của mình: nói về niềm vui và cả những điều có phần máy móc, cực đoan của cuộc sống xung quanh. Thời kì đầu xây dựng CNXH ở miền Bắc, cuộc sống còn nhiều khó khăn. Cô Hiền tìm việc làm phù hợp với chủ trương, chính sách của chế độ mới, khéo léo chèo chống con thuyền gia đình vượt qua những biến đổi của xã hội.

Miền Bắc bước vào thời kì đương đầu với cuộc chiến tranh phá hoại bằng không quân của đế quốc Mỹ. Cô Hiền dạy con cách sống biết tự trọng, biết xấu hổ”, biết sống đúng với bản chất người Hà Nội với việc đồng ý cho hai con trai tình nguyện đăng kí tòng quân.

Đất nước tràn đầy niềm vui với đại thắng mùa xuân năm 1975. Vợ chồng nhân vật tôi” đến dự buổi liên hoan mừng Dũng - người con đầu của cô Hiền - trở về. Trong bữa tiệc, Dũng đã kể về Tuất, người đồng đội đã hi sinh và người mẹ của Tuất, một người mẹ Hà Nội có con đi chiến đấu.

Xã hội trong thời kì đổi mới với đủ cái phải - trái, tốt - xấu. Nhân vật tôi” từ Hồ Chí Minh ra Hà Nội, ghé thăm cô Hiền. Giữa không khí xô bồ của thời kì kinh tế thị trường, cô Hiền vẫn là một người Hà Nội của hôm nay, thuần túy Hà Nội, không pha trộn”. Từ câu chuyện cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn, cô Hiền nói về niềm tin vào cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 11

Nhân vật Khải cho biết cô Hiền là "chị em đôi con dì ruột với mẹ già tôi". Cô sinh trưởng trong một gia đình ở Hà Nội giàu sang phú quý.

Từ chiến khu về tiếp quản thủ đô, anh cảm thấy cực kì khoan khoái được sống giữa phố phường đông vui. Anh băn khoăn tại sao những người vốn sống ở Hà Nội chưa thật vui nhỉ? Họ đang tìm cách thích ứng với chế độ mới, cách sống, cách làm việc, cả cách nói năng nữa. Một lần anh đến thăm cô chú, thằng em trai chạy ra mở cửa kêu ầm lên: "Mẹ ơi! Đồng chí Khải đến!", thì cô cau mặt gắt: "Phải gọi là anh Khải, hiểu chưa?". Khi người chú nắm lấy tay anh và nói: "Tại sao chủ nhật đồng chí không ra chơi, cả nhà chờ cơm mãi ", thì cô thở dài, quay người đi. Cô phàn nàn với người cháu là chính phủ can thiệp vào nhiều việc của dân quá... Trước đây, cô chú có hai người ở, một anh bếp và một chị vú. Sau ngày giải phóng cô cho anh bếp về quê làm ruộng, chỉ giữ lại chị vú. Quan hệ hai bên rất tình nghĩa thuỷ chung.

Trong lí lịch cán bộ, Khải không ghi tên cô Hiền vì họ thì xa, vả lại dính líu vào bà tư sản lại thêm phiền. Một hôm, Khải hỏi tại sao cô không phải học tập cải tạo, cô cười rất tươi, nói thản nhiên: "Tao có bộ mặt rất tư sản, một lối sống rất tư sản, nhưng lại không bóc lột ai cả thì làm sao thành tư sản được", Nhiều bà bạn thắc mắc về chuyện cô trông như bà tư sản mà không bị học tập thì cô nhẹ nhàng trả lời: "Các bà không biết nhưng nhà nước lại rất biết". Cô Hiền rất thức thời. Cô có ngôi nhà ở Hàng Bún cho thuê, năm 56, cô bán cho một người bạn ở kháng chiến về. Ông chồng muốn mua một máy in để kinh doanh, cô nhẹ nhàng hỏi lại, ông muốn làm một ông chủ dưới chế độ này à? Tính vốn nhát, ông chồng rút lui ngay.

Cô Hiền có đầu óc rất thực tế, không có sự lãng mạn hay mộng mơ vớ vẩn. Mọi sự mọi việc, cô đều tính toán trước cả. Cô tuyên bố thẳng thừng với đứa cháu: "Một đời tao chưa từng bị ai cám dỗ, kể cả chế độ". Gần ba chục tuổi, cô mới lấy chồng. Cô chỉ chọn một ông giáo cấp tiểu học hiền lành làm bạn trăm năm, khiến cả Hà Nội phải kinh ngạc.

Sau khi sinh đứa con gái út, đứa con thứ năm, cô nói với chồng là từ nay chấm dứt chuyện sinh đẻ, bốn mươi tuổi rồi. Cô dạy các con biết tự trọng, biết xấu hổ, cách cầm bát đũa, cách múc canh, cách nói chuyện trong bữa ăn. Cô chê Khải là bắt nạt vợ con nhiều quá. Theo cô, người vợ phải là nội tướng trong gia đình.

Năm 1965, Dũng đứa con trai đầu lòng của cô tình nguyện đăng kí xin đi đánh Mĩ. Khi đứa cháu hỏi, cô bảo: "Tao đau đớn mà bằng lòng... nó dám đi cũng là biết trọng". Ba năm sau, đứa em kế của Dũng làm đơn xin tòng quân, đứa cháu lại hỏi, cô trả lời buồn bã: "Tao không khuyến khích, không ngăn cản, ngăn cản tức là bảo nó tìm đường sống để các bạn nó phải chết, cũng là một cách giết chết nó". Rồi cô chép miệng: "Tao cũng muốn được sống bình đẳng với các bà mẹ khác, hoặc sống cả hoặc chết cả, vui lẻ có hay hớm gì".

Mười năm sau, tháng 11 năm 1975, Dũng từ chiến trường miền Nam trở về. Gầy đen quá, râu ria cũng nhiều quá. Con trai khoác ba lô vào đến giữa nhà, cô Hiền còn hỏi anh muốn mua gì? Cô chú mở tiệc liên hoan ăn mừng. Khoảng mươi, mười lăm người đến dự, là bạn bè, những cựu công dân Hà Nội, những tên tuổi đã thành danh của đất kinh kì. Ngày thường, họ ăn mặc bình dị, nhưng hôm ấy họ thật sang trọng, lịch sự. Các ông thì mặc đồ bộ, thắt cà vạt; các bà thì áo nhung, áo dạ, đeo ngọc đeo dây đi lại uyển chuyển. Còn cô Hiền xuất hiện như diễn viên sân khấu, lược giắt trâm cài hoa hột lấp lánh. Trong bữa tiệc, Dũng cho biết trong số 660 thanh niên Hà Nội ra đi chuyến ấy, nay chỉ còn lại trên dưới bốn chục người. Anh nói về Tuất, người bạn đồng đội cùng trung đoàn, cùng cấp thượng uý đã hi sinh tại mặt trận Xuân Lộc trước ngày toàn thắng có mấy ngày; Dũng kể chuyện gặp mẹ Tuất, anh khóc, nước mắt đầm đìa, còn mẹ của Tuất cứ run lên bần bật...

Nhiều năm đã trôi qua, Khải vào sống ở thành phố Hồ Chí Minh thỉnh thoảng có việc phải ra Hà Nội đều ghé lại thăm cô Hiền. Ông chú đã mất, cô Hiền đã già yếu, ngoài bảy mươi, các em đã có gia đình riêng. Gần Tết, cô Hiền đang lau đánh cái bát thuỷ tiên. Cô Hiền vẫn là người của Hà Nội hôm nay. Hai cô cháu nói bao chuyện về Hà Nội. Khải tự hào về người cô giỏi quá, khiêm tốn và rộng lượng quá. Anh cảm thấy thật tiếc một người như cô phải chết đi, một hạt bụi vàng của Hà Nội rơi xuống chìm sâu vào lớp đất cổ...

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 12

Nhân vật trung tâm trong truyện ngắn là cô Hiền, một người Hà Nội bình thường. Cũng như những người Hà Nội bình thường khác, cô đã cùng HN, cùng đất nước trải qua những biến động, thăng trầm nhưng vẫn giữ được cốt cách HN, cái bản lĩnh văn hoá của người HN. Cô sống thẳng thắn, chân thành, không giấu giếm quan điểm, thái độ riêng của mình với mọi hiện tượng xung quanh. Thời trẻ, cô Hiền là một người tài hoa, yêu thích văn chương, giao du với đủ loại thanh niên con nhà giàu, nghệ sĩ văn nhân, nhưng khi chọn chồng cô không hề lãng mạn mà chọn ông anh giáo dạy cấp Tiểu học hiền lành, chăm chỉ. Cô tính toán kĩ lưỡng khi quản lí gia đình, dạy dỗ con cái từ cách ăn nói, đi đứng… sao cho thể hiện được nét văn hoá của người HN. Hoà bình lập lại ở miền Bắc, cô Hiền nói về niềm vui và cả những cái có phần máy móc, cực đoan của cuộc sống xung quanh: vui hơi nhiều, nói cũng hơi nhiều, theo cô chính phủ can thiệp vào nhiều việc của dân quá …. Cô tính toán mọi việc trước sau rất khôn khéo và đã tính là làm, đã làm là không để ý đến những đàm tiếu của thiên hạ… Miền Bắc bước vào thời kì đương đầu với chiến tranh phá hoại bằng không quân của Mỹ. Cô Hiền dạy con cách sống “biết tự trọng, biết xấu hổ”, biết sống đúng với bản chất người Hà Nội. Đó cũng là lí do vì sao cô sẵn sàng cho con trai ra trận: “Tao đau đớn mà bằng lòng, vì tao không muốn nó sống bám vào sự hi sinh của bạn. Nó dám đi cũng là biết tự trọng”… Sau chiến thắng mùa xuân 1975, đất nước trong thời kì đổi mới, giữa không khí xô bồ của thời kinh tế thị trường, cô Hiền vẫn là “một người Hà nội của hôm nay, thuần tuý Hà Nội, không pha trộn”. Từ chuyện cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn, cô Hiền nói về niềm tin vào cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 13

Truyện xoay quanh nhân vật cô Hiền, một “hạt bụi vàng” của thủ đô nghìn năm văn hiến. Cô xinh đẹp, thông minh, lại sinh ra trong một gia đình giàu có lương thiện khiến nhân vật “tôi” phải trân trọng, ngưỡng mộ. Thời trẻ, cô mở một salon văn học, giao lưu với khách văn chương trí thức. Đến tuổi lập gia đình, cô chọn một ông giáo Tiểu học trong sự ngỡ ngàng của biết bao người. Suốt thời kháng chiến chống Pháp, vợ chồng cô vẫn sống ở Hà Nội một cách đường hoàng, sung túc, sinh hoạt nề nếp, lễ nghi bất chấp xung quanh đói khổ, buông tuồng. Cô Hiền làm nghề hoa giấy và có cái mặt tư sản nhưng không bị cải tạo vì cô chẳng bóc lột ai. Khi người con cả xin vào chiến trường, cô không ngăn cản. Cậu thứ hai thi được điểm cao nên trường giữ lại. Năm 1975, con cả của cô trở về và đã là thượng úy. Cô Hiền tổ chức bữa ăn bạn bè như mấy chục năm nay cô vẫn làm mỗi tháng. Nhân vật “tôi” chuyển vào Sài Gòn sinh sống nhưng cứ ra Hà Nội lại ghé vào thăm cô Hiền. “Tôi” tỏ ý buồn phiền về lối ứng xử xuống cấp của người Hà Nội thời nay. Cô Hiền kể cho anh nghe chuyện cây si bật gốc vì bão ở đền Ngọc Sơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 14

Mở đầu tác phẩm là lời giới thiệu của nhân vật tôi về thực tế cuộc sống, phong cách sinh hoạt và địa vị gia đình cô Hiền. Trong giai đoạn đầu ở Hà Nội sau thời kỳ chiến tranh, nhân vật tôi từ chiến khu quay về thăm cô Hiền, bày tỏ quan điểm về niềm vui và những khía cạnh khác nhau của cuộc sống xã hội. Trong giai đoạn xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc, khi cuộc sống đầy khó khăn, cô Hiền khéo léo tìm kiếm công việc phù hợp với chủ trương và chính sách của chế độ mới, từng bước chèo chống con thuyền gia đình qua những biến động của xã hội.

Miền Bắc phải đối mặt với cuộc chiến tranh phá hoại bằng không quân của đế quốc Mỹ. Cô Hiền dạy con cách sống biết tự trọng, biết xấu hổ”, và tán thành cho hai con trai tham gia tình nguyện nhập ngũ.

Năm 1975, niềm vui của cả nước với chiến thắng lớn. Vợ chồng nhân vật tôi đến tham gia buổi liên hoan mừng Dũng - người con trưởng của cô Hiền - trở về. Trong bữa tiệc, Dũng chia sẻ về Tuất, đồng đội hi sinh, và mẹ Tuất, một người mẹ Hà Nội có con đi chiến đấu.

Xã hội trong giai đoạn đổi mới đầy đủ thách thức và cơ hội. Nhân vật tôi từ Hồ Chí Minh ghé thăm cô Hiền, giữa bối cảnh sôi động của kinh tế thị trường, cô vẫn là người Hà Nội đích thực, thuần túy, không bị lẫn lộn”. Truyện về cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn là biểu tượng cho niềm tin vào một cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 15

Trong câu chuyện về Cô Hiền, cô là một người phụ nữ Hà Nội bình thường nhưng đã chứng kiến nhiều biến động và thăng trầm của đất nước mà vẫn giữ vững được vẻ đẹp và văn hóa của con người Hà Nội. Cô luôn sống thẳng thắn, chân thành và luôn rõ ràng với quan điểm và thái độ của mình đối với mọi hiện tượng xung quanh.

Khi còn trẻ, Cô Hiền được biết đến là một người tài hoa, yêu văn chương và có mối quan hệ rộng rãi với các tầng lớp thanh niên từ nhà giàu đến nghệ sĩ văn nghệ. Tuy vậy, cô đã chọn một người chồng không lãng mạn, là một giáo viên cấp Tiểu học hiền lành và chăm chỉ để làm người đồng hành. Cô luôn quản lý gia đình và dạy dỗ con cái một cách cẩn thận, từ cách ăn nói, cử chỉ để duy trì và phát triển văn hóa truyền thống của Hà Nội.

Sau khi hòa bình được thiết lập ở miền Bắc, Cô Hiền vui vẻ chia sẻ về niềm vui của chiến thắng nhưng cũng không tránh khỏi nhắc đến những khía cạnh cực đoan và tồn tại trong cuộc sống xã hội mà theo cô đã bị can thiệp quá nhiều bởi chính phủ. Cô là người tính toán, khôn ngoan và luôn biết cách đưa ra quyết định mà không để ý đến những đàm tiếu của xã hội.

Khi miền Bắc phải đối mặt với âm mưu phá hoại từ không quân của giặc Mỹ, Cô Hiền dạy dỗ con cái về tầm quan trọng của tự trọng và biết xấu hổ. Mặc cho đau đớn, cô vẫn dũng cảm cho phép con trai tham gia chiến đấu, vì cô tin rằng "đau đớn nhưng bằng lòng, vì không muốn con sống dựa vào sự hy sinh của người khác. Con dám ra đi là biểu hiện của sự tự trọng."

Vào mùa xuân năm 1975, khi đất nước thống nhất và bước vào giai đoạn đổi mới kinh tế thị trường, Cô Hiền vẫn là một người Hà Nội thuần túy, không bị pha trộn bởi bất kỳ yếu tố nào. Cô tiếp tục kể về cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn, một biểu tượng cho niềm tin của cô vào một tương lai tốt đẹp hơn cho cuộc sống.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 16

Mở đầu tác phẩm là lời giới thiệu của nhân vật "tôi" về gia cảnh, phong cách sống và xuất thân của cô Hiền, một người phụ nữ Hà Nội truyền thống. Cô Hiền, với cách ăn mặc và lối sống thanh lịch, phản ánh nét đẹp văn hóa đặc trưng của thủ đô.

Trong những năm đầu khi Hà Nội vừa được giải phóng, nhân vật "tôi" từ chiến khu trở về và đến thăm cô Hiền. Cô thẳng thắn chia sẻ những suy nghĩ của mình về niềm vui, cũng như những điều còn cứng nhắc, cực đoan trong cuộc sống xung quanh thời bấy giờ.

Thời kỳ đầu xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc, cuộc sống gặp nhiều khó khăn, thiếu thốn. Cô Hiền khéo léo tìm kiếm công việc phù hợp với chủ trương, chính sách của chế độ mới, cố gắng chèo chống con thuyền gia đình vượt qua những biến đổi xã hội. Cô thể hiện sự kiên định và tài năng trong việc duy trì nề nếp gia đình giữa những thay đổi không ngừng của thời cuộc.

Khi miền Bắc bước vào thời kỳ chiến tranh phá hoại bằng không quân của đế quốc Mỹ, cô Hiền không chỉ lo lắng cho gia đình mà còn dạy dỗ con cái về lòng tự trọng và tinh thần yêu nước. Cô đồng ý cho hai người con trai tình nguyện đăng ký tòng quân, thể hiện tinh thần kiên cường của người Hà Nội.

Năm 1975, cả nước tràn ngập niềm vui chiến thắng với đại thắng mùa xuân. Vợ chồng nhân vật "tôi" đến dự buổi liên hoan mừng Dũng - người con đầu của cô Hiền - trở về từ chiến trường. Trong bữa tiệc, Dũng kể về Tuất, người đồng đội đã hy sinh, và người mẹ của Tuất, một người mẹ Hà Nội có con đi chiến đấu, làm cho không khí buổi tiệc thêm phần cảm động và tự hào.

Khi xã hội bước vào thời kỳ đổi mới với nhiều thay đổi, cả tốt lẫn xấu, nhân vật "tôi" từ Hồ Chí Minh ra Hà Nội và ghé thăm cô Hiền. Giữa sự xô bồ của thời kỳ kinh tế thị trường, cô Hiền vẫn giữ vững phẩm chất và nét đẹp thuần túy của người Hà Nội. Từ câu chuyện về cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn bị bật gốc vì bão, cô Hiền bày tỏ niềm tin vào cuộc sống, vào sự tốt đẹp hơn trong tương lai.

Cô Hiền, qua mọi thời kỳ, vẫn duy trì được cốt cách cao quý của mình, là biểu tượng cho tinh thần kiên định và nhân hậu của người Hà Nội. Những giá trị văn hóa và đạo đức mà cô gìn giữ và truyền lại cho thế hệ sau chính là di sản vô giá, thể hiện sự bền bỉ và tâm hồn thanh tao của người Hà Nội giữa dòng chảy thay đổi của lịch sử.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 17

Cô Hiền, người Hà Nội bình dị, là người đã đồng hành cùng thủ đô qua những biến động lịch sử. Tuy nhiên, điều đó không khiến cho cô mất đi vẻ đẹp, nét văn hóa đặc trưng của người Hà Nội. Với tính cách thẳng thắn và chân thành, cô luôn tỏ ra mình trong mọi tình huống, không ngần ngại bày tỏ quan điểm và thái độ chặt chẽ đối với xã hội xung quanh.

Trong những năm trẻ, cô Hiền được biết đến là một người tài năng, đam mê văn chương, và đã tạo dựng mạng lưới giao lưu với nhiều thanh niên từ những gia đình giàu có đến những nghệ sĩ văn hóa. Tuy nhiên, cô lại chọn lấy một ông giáo dạy Tiểu học hiền lành, không lãng mạn để làm chồng. Quản lý gia đình với sự chu đáo, cô dạy dỗ con cái từ cách ăn nói đến thái độ, giữ gìn văn hóa truyền thống của Hà Nội.

Trong giai đoạn miền Bắc lập lại hòa bình, cô Hiền chia sẻ niềm vui với cuộc sống bình yên, nhưng cũng không quên nhắc nhở về những vấn đề cực đoan, sự tồn động trong xã hội, theo cách nhìn của mình, chính phủ can thiệp quá nhiều vào đời sống của người dân. Cô là người tính toán, khôn khéo, luôn đặt lợi ích gia đình lên hàng đầu mà không để ý đến những lời đàm tiếu xã hội.

Trong giai đoạn khó khăn của miền Bắc khi phải đối mặt với cuộc chiến tranh phá hoại của Mỹ, cô Hiền tiếp tục truyền đạt cho con cái về tinh thần tự trọng, biết xấu hổ”, và ủng hộ con trai tham gia tình nguyện nhập ngũ mặc dù đau lòng. “Tao đau đớn mà bằng lòng, vì tao không muốn nó sống bám vào sự hi sinh của bạn. Nó dám đi cũng là biết tự trọng”.

Năm 1975, với niềm hạnh phúc của chiến thắng, cô Hiền vẫn giữ được bản sắc “người Hà Nội của hôm nay, thuần tuý Hà Nội, không pha trộn”. Những chia sẻ về cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn của cô là biểu tượng cho niềm tin vào một tương lai tốt đẹp hơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 18

Truyện kể về nhân vật cô Hiền, một "hạt bụi vàng" quý giá của thủ đô Hà Nội ngàn năm văn hiến. Cô là một người phụ nữ xinh đẹp, thông minh và sinh ra trong một gia đình giàu có, lương thiện. Nhân vật "tôi" không khỏi trân trọng và ngưỡng mộ cô. Thời trẻ, cô Hiền đã mở một salon văn học, nơi giao lưu của những nhà văn, trí thức. Khi đến tuổi lập gia đình, cô khiến nhiều người bất ngờ khi chọn kết hôn với một ông giáo Tiểu học, một lựa chọn giản dị nhưng đầy ý nghĩa.

Trong suốt thời kháng chiến chống Pháp, vợ chồng cô Hiền vẫn sống ở Hà Nội một cách đường hoàng, sung túc. Họ duy trì nếp sống nền nếp, lễ nghi, bất chấp hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn xung quanh. Cô Hiền làm nghề hoa giấy, mang vẻ ngoài của tầng lớp tư sản nhưng không bị cải tạo vì cô không bóc lột ai. Khi người con cả của cô xin vào chiến trường, cô không ngăn cản mà ủng hộ. Người con thứ hai thi đạt điểm cao nên được trường giữ lại giảng dạy. Đến năm 1975, con cả của cô trở về sau chiến tranh, đã trở thành một thượng úy. Cô Hiền vẫn giữ thói quen tổ chức bữa ăn với bạn bè mỗi tháng, như cô đã làm suốt nhiều năm qua.

Nhân vật "tôi" sau này chuyển vào Sài Gòn sinh sống nhưng mỗi khi trở về Hà Nội, anh lại ghé thăm cô Hiền. Trong những lần gặp gỡ, anh không khỏi buồn phiền về sự xuống cấp trong cách ứng xử của người Hà Nội thời nay. Cô Hiền kể cho anh nghe về chuyện cây si ở đền Ngọc Sơn bị bật gốc vì bão, như một ẩn dụ cho những biến đổi của thời cuộc và con người.

Cô Hiền, với sự kiên định và phẩm chất cao quý, không chỉ là một hình mẫu của người phụ nữ Hà Nội mà còn là biểu tượng của sự bền bỉ và nhân ái. Những giá trị văn hóa và đạo đức mà cô truyền lại cho thế hệ sau chính là di sản vô giá, minh chứng cho tinh thần bất khuất và tâm hồn thanh tao của người Hà Nội.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 19

Truyện kể về cô Hiền, một người Hà Nội kiên cường và trung thực, thể hiện lòng yêu nước và tinh thần đoàn kết trong gia đình và cộng đồng. Cuộc đời của cô Hiền là một minh chứng cho sức mạnh của văn hóa và truyền thống Hà Nội.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 20

Trong câu chuyện "Một người Hà Nội", nhân vật chính là cô Hiền được nhân vật tôi kể lại sau khi từ chiến khu trở về thủ đô và đến thăm nhà cô. Cô Hiền từng là một người trẻ tài năng, nổi tiếng trong giới văn chương, giao thiệp rộng rãi với các thanh niên văn nghệ sĩ và công tử giàu có. Dù vậy, cuối cùng cô đã chọn cho mình một ông giáo dạy cấp Tiểu học, người chăm chỉ và hiền lành làm người chồng. Cô Hiền đã tỏ ra là một người vợ đảm đang, giữ gìn các nề nếp, quy củ và chuẩn mực của người Hà Nội thanh lịch và duyên dáng. Cô là người rất thực tế và quyết đoán, biết cách tính toán để chu toàn từ trong gia đình đến trong kinh doanh.

Cô Hiền dạy dỗ con cái từ những điều nhỏ nhặt như cách đi đứng, cách nói chuyện và cách ứng xử với mọi người, nhằm gìn giữ và phát huy nét văn hóa Hà Nội. Mặc dù có bộ mặt như người tư sản và sống một lối sống sang trọng, nhưng cô lại không bao giờ bóc lột ai, điều này làm cho cô không thể được xem là một tư sản theo nghĩa rộng. Cô nhận xét về chế độ mới ở miền Bắc với niềm vui nhưng cũng có những khía cạnh hơi cực đoan khi chính phủ can thiệp quá nhiều vào đời sống dân. Tuy nhiên, cô luôn tìm mọi cách để thích nghi và chèo chống con thuyền gia đình qua giai đoạn khó khăn đó.

Khi miền Bắc đối mặt với âm mưu phá hoại bằng không quân của Mĩ, cô Hiền răn dạy con cái về tầm quan trọng của tự trọng và biết xấu hổ. Dù đau đớn và xót xa, cô vẫn hết lòng cho phép con trai ra trận, vì cô tin rằng "đau đớn mà bằng lòng, vì không muốn con sống bám vào sự hi sinh của bạn. Nếu con dám đi, đó cũng là biểu hiện của sự tự trọng."

Năm 1975, khi đất nước thống nhất và bước vào thời kỳ đổi mới, cô Hiền vẫn là một người Hà Nội thuần túy, không bị làm mất đi bởi bất kỳ yếu tố nào. Cô chia sẻ về cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn, một biểu tượng cho niềm tin của cô vào một tương lai tốt đẹp hơn cho cuộc sống.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 21

Câu chuyện tập trung vào cô Hiền, một người Hà Nội bình thường. Như nhiều người Hà Nội khác, cô đã cùng thành phố và đất nước trải qua biến động, nhưng vẫn giữ được bản sắc văn hóa Hà Nội. Cô sống thẳng thắn, chân thành, không ngần ngại thể hiện quan điểm riêng với mọi tình huống xung quanh.

Thời trẻ, cô Hiền là người tài năng, yêu văn chương, giao du với đủ loại thanh niên từ gia đình giàu có đến nghệ sĩ. Nhưng khi chọn chồng, cô không chọn một cuộc tình lãng mạn mà chọn một ông giáo dạy Tiểu học hiền lành, chăm chỉ. Cô quản lý gia đình một cách khôn ngoan, dạy dỗ con cái về văn hóa Hà Nội.

Sau hòa bình trở lại ở miền Bắc, cô Hiền nói về niềm vui và sự cực đoan trong cuộc sống: cô tính toán mọi việc rất khôn ngoan và không để ý đến những ý kiến của người khác.

Miền Bắc đối mặt với cuộc chiến tranh bằng không quân của Mỹ. Cô Hiền dạy con phải sống 'biết tự trọng, biết xấu hổ', sống đúng với bản chất người Hà Nội. Đó cũng là lý do vì sao cô cho con trai tham gia chiến đấu.

Sau chiến thắng mùa xuân 1975, trong thời kỳ đổi mới với thị trường mở, cô Hiền vẫn là người Hà Nội thuần túy. Từ câu chuyện về cây si ở đền Ngọc Sơn, cô Hiền biểu hiện niềm tin vào một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 22

Tác phẩm mở đầu bằng lời giới thiệu của nhân vật tôi về cuộc sống và hoàn cảnh của cô Hiền ở Hà Nội.

Nhân vật tôi từ chiến khu về Hà Nội, thẳng thắn chia sẻ cảm xúc và quan sát về cuộc sống xung quanh cô Hiền.

Trong thời kỳ xây dựng chủ nghĩa xã hội, cô Hiền thông minh vượt qua khó khăn để duy trì cuộc sống gia đình.

Trong thời kỳ chiến tranh, cô Hiền dạy con sống trách nhiệm và tự trọng, cho họ hiểu về bản chất của người Hà Nội.

Niềm vui tràn ngập khi đất nước giành chiến thắng. Cô Hiền tổ chức tiệc mừng và nghe con trai kể về đồng đội hi sinh.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 23

Trong câu chuyện này, nhân vật chính là cô Hiền, một người Hà Nội, thể hiện sự mạnh mẽ và kiên định trong cuộc sống. Từ thời trẻ đến khi gia nhập cuộc sống gia đình và thời kỳ đổi mới, cô Hiền vẫn giữ vững những giá trị văn hóa và tinh thần truyền thống của người Hà Nội.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 24

Cô Hiền, nhân vật chính của câu chuyện, là một phần quan trọng của cuộc sống Hà Nội. Nàng là biểu tượng của sự bình dị và bền bỉ, tiếp tục tồn tại và giữ vững những giá trị văn hóa của Hà Nội trong những thời kì biến động. Bất chấp sóng gió lịch sử, cô Hiền vẫn giữ cho mình một tâm hồn chân thành và thẳng thắn, không ngần ngại bày tỏ quan điểm với thế giới xung quanh.

Trong độ tuổi trẻ, cô Hiền được biết đến như một người có năng khiếu về văn chương, duyên dáng giao du với đủ các tầng lớp xã hội. Tuy nhiên, khi đến lúc chọn chồng, cô lại chọn một người đàn ông giáo viên Tiểu học, chín chắn và hiền lành. Cô quản lý gia đình một cách khôn ngoan, dạy dỗ con cái không chỉ về mặt học vấn mà còn về lối sống, giữ lấy nền văn hóa truyền thống của Hà Nội.

Sau thời kỳ chiến tranh, khi miền Bắc đang hồi phục sau những thách thức của không quân Mỹ, cô Hiền chia sẻ về niềm vui và những khía cạnh khác nhau của cuộc sống xung quanh. Cô không ngần ngại nhắc nhở về sự can thiệp của chính phủ vào đời sống hàng ngày của người dân. Cô là người tính toán, luôn kiên nhẫn và thông thái, không để mình bị ảnh hưởng bởi ý kiến của xã hội.

Trong giai đoạn khó khăn của miền Bắc, khi đối mặt với chiến tranh và đau thương, cô Hiền vẫn giữ vững tinh thần và dạy dỗ con cái về sự tự trọng và xấu hổ”. Cô là người mẹ kiên cường, sẵn sàng hi sinh cho nguyên tắc và giáo dục con trai về lòng tự trọng.

Với sự thịnh vượng của đất nước sau chiến thắng năm 1975, cô Hiền vẫn giữ được bản sắc Hà Nội thuần túy giữa bối cảnh thị trường mở. Cô là một biểu tượng sống của “người Hà Nội của hôm nay”, không bị biến đổi bởi những thay đổi xã hội. Câu chuyện về cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn của cô là niềm tin vào tương lai tươi sáng và phồn thịnh hơn nữa.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 25

Nhân vật chính trong truyện ngắn là cô Hiền, một người phụ nữ Hà Nội thanh lịch, đã trải qua biết bao biến cố và thăng trầm cùng đất nước nhưng vẫn giữ được những phẩm chất cao quý và nét văn hóa đặc trưng của Hà Nội. Cô Hiền là một người phụ nữ thẳng thắn, luôn bộc trực và không che giấu quan điểm của mình. Khi còn trẻ, cô say mê văn chương, đắm chìm trong từng trang sách.

Khi kết hôn, cô Hiền trở thành người phụ nữ của gia đình, luôn chăm lo, quán xuyến mọi việc từ việc lớn đến việc nhỏ. Cô dạy dỗ con cái không chỉ về cách đi đứng, ăn nói, mà còn về cách sống và ứng xử sao cho thể hiện được nét đẹp thanh tao, quý phái của người Hà Nội. Khi miền Bắc giành được hòa bình, niềm vui của cô Hiền như được nhân đôi, cô trò chuyện nhiều hơn, chia sẻ nhiều hơn về những giá trị truyền thống và cốt cách của người Hà Nội mà cô luôn trân trọng.

Cô Hiền luôn khuyến khích con cái sống đúng với những giá trị văn hóa cốt lõi, không ngần ngại động viên con ra chiến trường khi cần thiết, thể hiện tinh thần yêu nước mạnh mẽ. Trong giai đoạn đất nước bước vào thời kỳ đổi mới, cô vẫn giữ nguyên vẹn phẩm chất của mình, không hề bị lay chuyển bởi những biến động xung quanh. Cô tin tưởng vững chắc vào một tương lai tươi sáng và luôn truyền dạy con cái mình về niềm tin, hy vọng vào sự phát triển của đất nước.

Cô Hiền, qua mọi thời kỳ, vẫn giữ trọn vẹn cái hồn cốt của người Hà Nội, một người phụ nữ kiên cường, thanh lịch và đầy nhân hậu. Những giá trị văn hóa mà cô bảo vệ và truyền lại cho thế hệ sau chính là những di sản vô giá, là minh chứng cho tinh thần bền bỉ, kiên định của một người Hà Nội chân chính.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 26

Cô Hiền là người Hà Nội chân chính, giữ vững phẩm cách và văn hóa của Hà Thành. Dù trải qua thời kỳ chiến tranh đầy biến động, cô vẫn giữ nguyên bản sắc của mình. Yêu con nhưng cũng là người yêu nước, cô tôn trọng quyết định của con và ủng hộ con tham gia vào cuộc chiến với đất nước. Khi đất nước giành được chiến thắng, cô Hiền vẫn giữ vững nét đẹp của người Hà Nội và hy vọng vào một tương lai tươi sáng.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 27

“Một người Hà Nội” kể về cuộc đời của cô Hiền từ lời kể của nhân vật tôi, miền Bắc trải qua nhiều biến cố lịch sử.

Cô Hiền dạy con sống tự trọng, biết xấu hổ, và cho con trai ra trận vì niềm tự hào và tự trọng.

Năm 1975, cô Hiền vẫn giữ vững bản sắc Hà Nội và niềm tin vào tương lai tươi sáng.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 28

Câu chuyện xoay quanh cô Hiền, một người Hà Nội truyền thống, giữ vững phẩm cách và nét đẹp của văn hóa Hà Nội. Dù xã hội biến đổi, cô vẫn dạy dỗ con trai theo cách của người Hà Nội, và luôn ủng hộ con khi quyết định tham gia chiến trường. Nhân vật 'tôi' dù đã định cư ở Sài Gòn, nhưng luôn ghé thăm cô Hiền mỗi khi về Hà Nội.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 29

Cô Hiền luôn sống thẳng thắn, chân thành, và giữ vững bản sắc Hà Nội giữa biến động của cuộc đời.

Cô luôn quản lý gia đình và dạy dỗ con cái theo cách truyền thống để gìn giữ văn hóa Hà Nội.

Cô Hiền tính toán, khôn ngoan và không để bản thân bị ảnh hưởng bởi những ảnh hưởng xã hội xung quanh.

Miền Bắc đối mặt với âm mưu phá hoại từ không quân Mỹ. Trước tình hình đó, cô Hiền luôn nhắc nhở con phải sống tự trọng, biết xấu hổ, sống đúng với bản sắc của người Hà Nội. Dù đau đớn, nhưng cô vẫn cho con trai tham gia trận chiến với lòng bằng lòng, vì không muốn con sống bám vào sự hy sinh của người khác.

Vào mùa xuân 1975, với chiến thắng toàn vẹn, đất nước bước vào thời kỳ đổi mới, mở cửa kinh tế. Tuy nhiên, cô Hiền vẫn giữ nguyên bản sắc 'một người Hà Nội của hôm nay', thuần túy và không bị ảnh hưởng. Cô chia sẻ câu chuyện về cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn, biểu hiện niềm tin vào một cuộc sống ngày càng tươi đẹp.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 30

Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính là cô Hiền, một người con của Hà Nội, đã trải qua những biến động lớn của đất nước, nhưng vẫn giữ cho mình những phẩm chất tốt đẹp và nét văn hóa đặc trưng của người Hà Nội.

Cô Hiền, một phụ nữ thẳng thắn, không ngần ngại bày tỏ quan điểm của mình. Từ khi còn trẻ, cô đã có tình yêu sâu sắc với văn chương. Trong hôn nhân, cô không chỉ là người quản lý gia đình mà còn là người hướng dẫn con cái, từ cách ứng xử, lối nói chuyện... để thể hiện đúng vẻ đẹp văn hóa của người Hà Nội.

Khi hòa bình trở lại ở miền Bắc, cô Hiền thể hiện niềm vui một cách rộn ràng, có lẽ nói nhiều hơn. Cô luôn khuyến khích con cái sống với tinh thần nguyên vẹn của người Hà Nội và không do dự khi cho con đi chiến đấu vì đất nước. Trong thời kỳ đổi mới của đất nước, cô vẫn giữ nguyên bản tính của mình và khẳng định niềm tin vào một tương lai tươi sáng.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 31

“Một người Hà Nội” kể về nhân vật trung tâm là cô Hiền qua lời kể của nhân vật tôi sau khi từ chiến khu về tiếp quản thủ đô. Nhớ lại thời còn trẻ, cô là người tài năng, yêu văn chương, quen biết với nhiều thanh niên văn nghệ sĩ và công tử nhà giàu. Tuy nhiên, cô đã chọn một ông giáo dạy cấp Tiểu học hiền lành làm chồng. Cô là người vợ đảm đang, duyên dáng, giữ nét văn hóa thanh lịch của người Hà Nội.

Cô Hiền thực tế và quyết đoán, biết tính toán cho chu toàn. Trong gia đình, cô dạy dỗ con cái về lối sống và văn hóa Hà Nội. Cô có vẻ ngoại hình tư sản, nhưng không bóc lột người khác. Cô thích ứng với chế độ mới ở miền Bắc, tìm cách vượt qua khó khăn gia đình khi chính phủ can thiệp quá mức.

Khi miền Bắc bị tấn công bằng không quân Mĩ, cô dạy con sống với tư duy “phải biết tự trọng, biết xấu hổ”. Cô bằng lòng để con trai tham gia chiến đấu vì không muốn con sống dựa vào sự hy sinh của người khác.

Năm 1975, khi đất nước thống nhất, cô Hiền vẫn giữ nguyên bản tính Hà Nội thuần túy. Cô chia sẻ về niềm tin vào tương lai qua câu chuyện về cây si cổ thụ ở đền Ngọc Sơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 32

Truyện kể về cô Hiền, một “hạt bụi vàng” của thủ đô nghìn năm văn hiến. Cô xinh đẹp, thông minh, sinh ra trong gia đình giàu có và lương thiện, gây ấn tượng mạnh cho nhân vật “tôi”.

Thời trẻ, cô tỏa sáng trong giới văn học, gặp gỡ với những nhà văn trí thức. Khi lập gia đình, cô quyết định lấy một ông giáo Tiểu học, điều khiến nhiều người ngạc nhiên. Suốt thời kỳ kháng chiến, vợ chồng cô sống đoàn kết, sung túc, duy trì lối sống lịch lãm giữa bối cảnh khó khăn.

Cô Hiền, mặc dù có vẻ ngoại hình tư sản, nhưng không bao giờ bóc lột người khác. Khi con trai lớn quyết định nhập ngũ, cô ủng hộ quyết định. Năm 1975, khi con trai trở về với tư cách thượng úy, cô tổ chức bữa tiệc mừng như mọi tháng. Nhân vật “tôi” sống ở Sài Gòn nhưng luôn ghé thăm cô Hiền mỗi khi đến Hà Nội. “Tôi” bày tỏ lo lắng về thái độ giảm phẩm chất của người Hà Nội hiện nay, và cô Hiền chia sẻ về cây si bật gốc vì bão tại đền Ngọc Sơn.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 33

Nhân vật Khải mô tả cô Hiền như 'chị em đôi con dì ruột với mẹ già tôi'. Cô Hiền lớn lên trong gia đình giàu có ở Hà Nội.

Chuyển từ chiến khu về quản lý thủ đô, anh cảm nhận sự vui sướng khi sống giữa những con phố đông đúc. Tuy nhiên, anh tự hỏi tại sao những người Hà Nội vẫn chưa hạnh phúc? Họ đang cố gắng thích ứng với chế độ mới, thay đổi lối sống, làm việc và cả cách giao tiếp. Một lần anh đến thăm cô chú, nhưng cô Hiền không thích cách chú trai gọi anh là 'đồng chí Khải', đòi phải gọi là 'anh Khải'. Khi cô chú nói về sự can thiệp của chính phủ, cô Hiền phàn nàn về việc quá nhiều can thiệp vào cuộc sống dân dụ.

Cô Hiền có tư duy thực tế, không mộng mơ hoặc lãng mạn. Cô quản lý ngôi nhà cho thuê ở Hàng Bún, và khi chồng muốn mua máy in cho kinh doanh, cô hỏi ý kiến và nói về việc trở thành ông chủ dưới chế độ mới. Đầu óc sắc bén của cô hiện rõ khi cô nhấn mạnh rằng việc không lạc quan đối với một số người có thể là một cách giết chết họ. Cô Hiền nói thẳng với cháu: 'Một đời tao chưa từng bị ai cám dỗ, nhưng nhà nước lại rất biết'.

Năm 1965, con trai Dũng tình nguyện tham gia chiến tranh. Cô Hiền chia sẻ niềm đau của mình và bảo rằng việc khuyến khích hay ngăn cản đều là giết chết người khác. Sau chiến tranh, cô Hiền vẫn giữ thái độ mạnh mẽ và không đổi ý về việc sống trong tình trạng bình đẳng. Năm 1975, khi con trai Dũng trở về, cả gia đình tổ chức một bữa tiệc lớn để ăn mừng.

Những năm sau đó, Khải thường xuyên ghé thăm cô Hiền ở Hà Nội. Cô Hiền, già và yếu đuối, vẫn giữ tình yêu thương với Hà Nội. Cô chia sẻ ký ức và niềm tự hào với những người con của mình. Cô Hiền, như một hạt bụi vàng của Hà Nội, cuối cùng đã chìm sâu vào lớp đất cổ...

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 34

Truyện ngắn Một người Hà Nội là câu chuyện kể về nhân vật cô Hiền, là người cô của người kể chuyện trong văn bản (nhân vật Khải). Cô Hiền là một người con gái gốc Hà Nội xinh đẹp và thông minh giỏi giang. Câu chuyện là những hồi ức của nhân vật tôi về cô Hiền, về những cuộc trò chuyện với cô Hiền gợi ra cho người đọc cảm nhận được nét đẹp, sự tinh tế trong lối sống cũng như cách suy nghĩ về cuộc đời của cô Hiền. Dù sống trong xã hội cũ hay trong chế độ mới cô Hiền vẫn nguyên cái hồn cốt của người Hà Nội, cô luôn nghiêm khắc dạy con phải giữ trọn cái cốt cách thanh lịch, không được sống xô bồ xuồng xã. Cô Hiền cũng là một người thức thời, luôn biết nhìn xã trông rộng. Nhân vật tôi cảm thấy tiếc nuối vì một con người giỏi giang, rộng lượng như thế rồi cũng sẽ phải chết đi. Cô Hiền như một hạt bụi vàng trong lòng phố cổ.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 35

     Khi Hà Nội được giải phóng, con người nơi đây lại quay về với cuộc sống thường nhật. Bây giờ nhân vật tôi không phải xa Hà Nội nữa sẽ có một cuộc sống mới ở đây. Những con người nơi đây đang thích ứng trước sự thay đổi của hoàn cảnh sống. Nhân vật tôi kể về cô Hiền, một người Hà Nội đặc biệt lúc bấy giờ. Ai cũng bảo trông cô giống tư sản, nhưng cô chỉ là người bán hàng và không lấy của ai cái gì. Sau giải phóng cô vẫn có một cuộc sống đủ đầy. Cô là một người có suy nghĩ thông minh và đưa ra những quyết định đúng đắn cho gia đình. Cô chính là điển hình cho người phụ nữ đảm đang, vừa biết quán xuyến các công việc ở nhà vừa lo cho cuộc sống tương lai. Cả thời tuổi trẻ cô chọn sống hết mình, khi đến tuổi lấy chồng cô lại chọn lấy một người thầy giáo dạy tiểu học. Vào những năm kháng chiến, cả người con trai cả và người con trai kế của cô đều xin vào miền Nam đánh Mỹ. Nhiều năm sau, nhân vật tôi ra Hà Nội thăm cô Hiền. Cô đã già yếu, nhưng cô vẫn giữ được cái nề nếp và cốt cách của con người Hà Nội. Hà Nội ngày càng xô bồ và đổi thay, nhưng cô Hiền và với bao người Hà Nội xưa vẫn giữ cho mình một tình yêu Hà Nội tha thiết. Nhân vật tôi nhận xét rất nhiều về cái không tốt của người Hà Nội, nhưng cô Hiền vẫn giữ cho mình một niềm tin yêu vào mọi thứ nơi đây. Cô Hiền kể về cây si bị bật gốc nhưng vẫn sống tốt, để thấy rằng mọi sự trên đời đều không có gì là kết thúc cả, mà nên hướng về những niềm tin vào cuộc sống.  

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 36

Cô Hiền, người con gốc Hà Nội, vượt qua những thời kỳ chiến tranh hỗn loạn, vẫn giữ nguyên những phẩm cách tốt đẹp của dân tộc Hà Nội.

Thanh xuân, cô là người mạnh mẽ, đam mê văn chương. Trong hành trình xây dựng gia đình, cô chăm sóc mọi phương diện, dạy dỗ con cái, đặc biệt là truyền đạt những giá trị ứng xử, lối nói duyên dáng của người Hà Nội. Yêu thương con cái, nhưng cô cũng là người yêu nước, tôn trọng sự quyết định của con. Cô hỗ trợ con tham gia chiến trường, đồng hành với đất nước.

Sau khi đất nước giành độc lập, cô Hiền vẫn giữ nguyên vẻ đẹp của người Hà Nội, hướng về tương lai rạng ngời và tươi sáng.

Tóm tắt Một người Hà Nội - Mẫu 37

        Nhân vật tôi là một người Hà Nội, từng có một tuổi thơ gắn với nơi đây. Nhân vật có một người cô tên là Hiền. Cô chính là người phụ nữ tiêu biểu cho người Hà Nội lúc bấy giờ. Dù xã hội lúc đấy sau giải phóng có thay đổi như thế nào, thì cô Hiền vẫn giữ cho mình một lối sống đúng mực và không hề thay đổi. Khi cô Hiền còn chưa lập gia đình, cô đã là một người có tính toán và biết suy nghĩ trước sau, không bị thay đổi trước những thói điều xấu của xã hội. Và khi đến tuổi lấy chồng, cô đã chọn lấy một người chồng dạy tiểu học. Cô biết quán xuyến tốt những công việc trong gia đình và biết suy nghĩ kỹ càng trước mọi việc. Cô cũng giống như bao bà mẹ khác phải tiễn những người con của mình vào miền Nam chiến đấu. Cô luôn dạy những người con mình những điều quý báu, dạy chúng cốt cách sao cho xứng đáng với con người Hà Nội. Tận đến khi cô Hiền về già, cái cốt cách và tác phong của người Hà Nội xưa trong cô vẫn không mất đi. Cô chính là người đã lưu giữ những cái giá trị văn hóa của một người Hà Nội, những nét đặc trưng không phai mờ theo năm tháng. Trong con mắt của nhân vật tôi, người Hà Nội thực sự không có những nói năng và cư xử đúng. Nhưng đối với cô Hiền, cô vẫn tin vào những điều tốt đẹp của cuộc sống giống như hình ảnh cây si bị bật gốc nhưng vẫn sống tốt. 

Xem thêm các bài tóm tắt tác phẩm Ngữ Văn lớp 11 Cánh diều hay, chi tiết khác:

Tóm tắt Trái tim Đan-kô

Tóm tắt Một người Hà Nội

Tóm tắt Tầng hai

Tóm tắt Thương nhớ mùa xuân

Tóm tắt Vào chùa gặp lại

Đánh giá

0

0 đánh giá