TOP 10 bài Nghị luận về tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề 2024 SIÊU HAY

801

Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Nghị luận về tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề Ngữ văn 11 Chân trời sáng tạo gồm 4 bài văn phân tích mẫu hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài thi sắp tới. 

Nghị luận về tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề

TOP 10 bài Nghị luận về tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề 2024 SIÊU HAY (ảnh 2)

Đề bài: Viết văn bản nghị luận về một tác phẩm văn học (kịch bản văn học) hoặc tác phẩm nghệ thuật (bộ phim): tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề

Nghị luận về tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề - Mẫu 1

Shakespeare là một cái tên không còn xa lạ đối với những người yêu thích văn học nước ngoài. Ông là một nhà văn và nhà viết kịch người Anh nổi tiếng, được coi là một trong những nhà văn vĩ đại nhất của nước Anh. Tác phẩm của ông để lại một tầm ảnh hưởng vô cùng lớn, mang trong mình những suy nghĩ và tư tưởng sâu sắc về đất nước và con người, chủ yếu trong thể loại kịch. Ông đã sáng tác khoảng 40 vở kịch, có độ dài và nội dung đa dạng, và đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ trên toàn thế giới.

Sự nghiệp văn học của William Shakespeare được coi là đồ sộ và xuất sắc với các tác phẩm kịch, hài kịch, bi kịch và lịch sử đa dạng. Ông đã góp phần quan trọng vào sự phát triển văn học thế giới thông qua những tác phẩm đặc sắc của mình. Tác phẩm của Shakespeare không chỉ đơn thuần là những câu chuyện trên sân khấu, mà còn chứa đựng những nhân văn sâu sắc, tình cảm phức tạp và những triết lý độc đáo. Những từ ngữ và hình ảnh sắc sảo trong các vở kịch của ông đã tạo nên những đoạn thoại đầy hấp dẫn và lôi cuốn, lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng của người đọc và khán giả. Và câu nói “Sống hay không sống, đó là vấn đề” được trích từ vở kịch nổi tiếng của William Shakespeare mang tên "Hămlet".

Câu trích "Sống hay không sống, đó là vấn đề" mang tính triết lý sâu sắc và mở ra nhiều khía cạnh để suy ngẫm. Nó câu trích này thể hiện sự mâu thuẫn nội tâm của Hămlet và tạo ra sự quan tâm và tò mò trong tâm trí người đọc. Từ đó một câu hỏi cốt lõi trong cuộc sống, đặt ra trước mắt chúng ta vấn đề về ý nghĩa và giá trị của cuộc sống. Hămlet đang đối diện với sự tồn tại và vô nghĩa của cuộc sống, khiến anh ta suy nghĩ về sự tồn tại của mình và ý nghĩa của nó. Bằng việc sử dụng phủ pháp nghệ thuật so sánh, Shakespeare đã gợi lên những tầng sâu của tâm hồn con người. Từ "sống" và "không sống" được đặt cạnh nhau, đã tạo nên sự tương phản nổi bật. Sự lựa chọn từ ngữ "vấn đề" gợi lên sự chắc chắn và quan trọng của vấn đề. Bằng cách sử dụng cấu trúc ngữ pháp đơn giản nhưng hiệu quả.

Câu nói còn được gắn liền với nhân vật Hămlet, một nhân vật phức tạp và đầy mâu thuẫn. Câu hỏi "Sống hay không sống" phản ánh tâm trạng suy nghĩ và sự lưỡng lự trong quyết định của Hămlet. Ý nghĩa của cuộc sống đối với Hămlet bị mờ nhạt và mâu thuẫn, và điều này được thể hiện qua câu trích. Sự lựa chọn từ ngữ và cấu trúc câu hỏi thể hiện sự lưỡng lự và khả năng lựa chọn của Hămlet trong cuộc sống. Ông đang đối mặt với sự nghi ngờ và tìm kiếm ý nghĩa của cuộc sống. Qua đó, câu trích này khơi gợi sự suy ngẫm và thách thức chúng ta suy nghĩ về mục tiêu và giá trị trong cuộc sống. Chúng ta có nên sống một cuộc sống có ý nghĩa hay không? Ý nghĩa của cuộc sống có phụ thuộc vào quyết định và hành động của chúng ta hay không?

Với sự kết hợp giữa nội dung triết lý sâu sắc và hình thức nghệ thuật tinh tế, câu trích "Sống hay không sống, đó là vấn đề" trong vở kịch "Hămlet" đã tạo ra một ảnh hưởng mạnh mẽ và làm cho người đọc và khán giả suy ngẫm về ý nghĩa và giá trị của cuộc sống. Nó vẫn tồn tại và còn nguyên giá trị cho đến ngày nay, và trở thành một biểu tượng của văn học và triết học.

Nghị luận về tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề - Mẫu 2

Trong vở kịch "Hamlet" của William Shakespeare, câu hỏi "Sống hay không sống, đó là vấn đề" đã trở thành một đoạn độc thoại nổi tiếng và gây xúc động mạnh cho khán giả. Đoạn đối thoại này không chỉ là một sự phân vân giữa sự tồn tại và tự sát, mà còn là một biểu hiện sâu sắc của linh cảm trong tâm trạng của nhân vật Hamlet.

Khi xem xét nhân vật Hamlet, chúng ta tập trung vào những hành động và quyết định của anh ta. Tuy nhiên, ít được đề cập đến tầm quan trọng của linh cảm, mà đó là một yếu tố quan trọng trong tạo nên tính bi kịch của nhân vật. Linh cảm không chỉ thể hiện sự phân vân và đau khổ trong lòng Hamlet, mà còn làm cho anh trở thành một biểu tượng của sự bi kịch, một biểu tượng mà khán giả có thể đồng cảm và hiểu được. Trong đoạn độc thoại "Sống hay không sống", Hamlet đặt ra câu hỏi chính thức về ý nghĩa của cuộc sống. Nhưng không chỉ đơn thuần là câu hỏi, linh cảm của Hamlet còn lồng ghép sự trăn trở, sự khao khát kiến thức và sự lo lắng về tương lai của mình. Anh ta đặt ra câu hỏi này không chỉ vì mình, mà còn vì nhân loại và tình trạng của thế giới xung quanh. Điều này làm cho Hamlet trở thành một nhân vật bi kịch đặc biệt, trở thành tiêu biểu cho chuỗi các nhân vật bi kịch khác trong các tác phẩm của Shakespeare.

Hình thức nghệ thuật của đoạn độc thoại này cũng đáng được nhắc đến. Từ ngôn ngữ giàu hình ảnh và phong cách biểu đạt sắc sảo, Shakespeare tạo nên một diễn đạt cảm xúc chân thực và sâu sắc. Câu hỏi "Sống hay không sống" trở thành một câu thách thức, một lời kêu gọi sự tư duy và suy nghĩ sâu xa của khán giả. Điều này giúp tạo nên một sự gắn kết mạnh mẽ, khơi gợi một cuộc tranh luận về ý nghĩa của cuộc sống và giúp chúng ta tự đặt câu hỏi về ý nghĩa và giá trị của tồn tại. Anh ta diễn tả những suy nghĩ phân tâm, lẫn lộn trong tâm trí của mình thông qua việc dùng các câu chữ chắc nịch, câu hỏi lặp lại và các từ ngữ đối lập như "sống" và "không sống". Điều này tạo ra một hiệu ứng tiếng trong trí tưởng tượng của người đọc hoặc người xem, khiến cho họ có thể cảm nhận được sự căng thẳng và đau đớn tinh tế trong tâm trạng của Hamlet.

Câu nói cũng phản ánh sự phân vân và khả năng suy ngẫm sâu sắc của Hamlet. Anh ta không đơn thuần chấp nhận hay từ chối cuộc sống một cách dễ dàng. Thay vào đó, anh ta khám phá sâu hơn vào bản chất của cuộc sống, tìm kiếm ý nghĩa và lý do để tiếp tục sống. Và chính sự phân vân và đau khổ của Hamlet cũng là một phần của tính cách và tâm lý của anh, làm cho anh trở thành một nhân vật bi kịch đặc biệt và tiêu biểu.

Đoạn độc thoại "Sống hay không sống" trong vở kịch "Hamlet" là một điểm nhấn quan trọng trong việc tạo nên tính bi kịch và linh cảm của nhân vật. Nó không chỉ tạo ra một câu hỏi trăn trở về ý nghĩa của cuộc sống, mà còn phản ánh sự phân vân, đau khổ và suy ngẫm sâu sắc trong tâm trạng của Hamlet. Đây là một trong những yếu tố làm cho Hamlet trở thành một nhân vật bi kịch đặc biệt và tiêu biểu trong tác phẩm của Shakespeare.

TOP 10 bài Nghị luận về tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề 2024 SIÊU HAY (ảnh 3)

Nghị luận về tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề - Mẫu 3

"Không thể sống bên trong một đằng, bên ngoài một nẻo được. Tôi muốn được là tôi toàn vẹn." Đây là quan điểm về cuộc sống mà Lưu Quang Vũ đã chia sẻ trong tác phẩm "Hồn Trương Ba, da hàng thịt". Sống hòa mình với cả tâm hồn và thể xác, sống chân thật với bản thân được xem là quyền tự do cơ bản nhất của mỗi con người. Nhà văn vĩ đại người Anh, Shakespeare, cũng đã đề cập đến chủ đề này trong đoạn trích "Sống hay không sống - Đó là vấn đề" từ vở bi kịch "Hamlet", tiếp tục thể hiện sự bế tắc của cá nhân và xã hội.

Shakespeare, nhà văn và nhà viết kịch thiên tài của Anh, để lại di sản lớn trong sự phát triển và hình thành của nghệ thuật kịch phương Tây. "Hamlet" là một trong những tác phẩm nổi bật, xoay quanh cuộc sống của thái tử Hamlet ở Đan Mạch. Sau khi biết tin vua cha qua đời khi chàng đang du học ở Đức, Hamlet chấp nhận thực tế đau lòng rằng mẹ chàng tái hôn với Claudius, chú ruột và là người mới lên ngôi vua. Một đêm, linh hồn của vua cha hiện về, tiết lộ rằng Claudius là kẻ giết hại ông. Linh hồn mong đợi Hamlet sẽ trả thù. Từ đó, Hamlet buộc phải giả điên để lừa dối kẻ thù và thực hiện sứ mệnh báo thù cho cha. Trích đoạn "Sống hay không sống - Đó là vấn đề" nằm trong hồi III, khi Hamlet, dù giả điên, vẫn bộc lộ suy nghĩ và quan ngại về sự giả dối trong cuộc sống và sự sụp đổ của cung điện, tượng trưng cho sự hỗn loạn của toàn quốc.

Hồi III mở đầu bằng một bức tranh xa hoa trong một căn phòng lâu đài, nơi Vua mới, Claudius, và Hoàng hậu đang thảo luận với Polonius, Ophélia, Rosencrantz và Guildenstern. Mọi người đang nói về tình trạng bệnh của Hamlet, và qua các đoạn đối thoại, toan tính và mưu mô của các nhân vật được tiết lộ. Vua Claudius đã gửi Rosencrantz và Guildenstern để theo dõi Hamlet. Với vẻ đẹp hoàn hảo, là "kiểu mẫu của muôn loài," Hamlet khiến mọi người ngạc nhiên và nghi ngờ trước sự xuất hiện của căn bệnh. Rosencrantz và Guildenstern, trước mặt vua, đã tỏ ra hữu dụng khi phát hiện ra rằng "thái tử cũng không để tìm hiểu sâu hơn," và nhận ra sự gượng gạo trong vẻ lịch thiệp của Hamlet khi gặp khách.

Điều này là một phần của kế hoạch của Hamlet để bảo vệ chính mình, bảo vệ tương lai của vương quốc và trả thù cho cha. Hamlet nhận ra rằng cung điện đầy rẫy những bí mật xấu xa, và chàng không tin tưởng vào bất kỳ ai ngoài bản thân. Rosencrantz và Guildenstern trở thành đồng minh của Claudius. Polonius, người gần gũi với vua, lại là cha của Ophélia, người mà Hamlet yêu. Khi vua biết Hamlet quan tâm đến đào kép, ông cho rằng việc chìm Hamlet vào trò tiêu khiển sẽ khiến chàng xa rời trách nhiệm của một vị thần, làm nặng thêm tình trạng bệnh. Lời thoại của Claudius cho thấy lòng đen tối được che đậy bằng sự quan tâm.

Sau đó, vua và Polonius sử dụng Ophélia như một biện pháp thử thách Hamlet, nấp vào một nơi kín để tự mình tìm hiểu liệu bệnh tình của chàng có phải do tình yêu hay không. Shakespeare đã khéo léo xây dựng ngôn ngữ và hành động của các nhân vật. Claudius, mặc dù là vua, nhưng lại hành động như một kẻ lươn lẹo. Hoàng hậu, mặc dù lo lắng cho Hamlet, nhưng cũng đã mất danh dự và nhân phẩm khi liên minh với Claudius giết hại vua quá cố. Polonius nói: "Người ta thường chê trách rằng ta khoác lên mình vẻ trầm mặc, nhưng bộ điệu và lời nói như kẻ hèn hạ đôi khi có thể đánh lừa được cả ma quỷ." Lời của vua: "Đôi má của gái xinh, tô điểm bằng son phấn, không thể so với sự xấu xa của hành động. Ôi, gánh nặng của tội ác!" tiết lộ phần nào thực tế xã hội rối bời và sự đổ đốn đạo đức của con người. Lãnh đạo đất nước đều là kẻ giả dối, dùng vẻ ngoài hào nhoáng để che đậy sự tham lam.

Khi các nhân vật phụ rút lui, Hamlet, nhân vật chính, xuất hiện trên sân khấu. Shakespeare đã trao cho Hamlet nhiều lời thoại để tiết lộ quan điểm của chàng về thực tế. Trong mắt người khác, những lời Hamlet nói dường như chỉ là tâm sự của một người bị tổn thương, nhưng với chính Hamlet, đây là cơ hội để thể hiện tâm trạng mình mà không cần phải e ngại sự quan sát của người khác. Những câu từ của chàng đã trở nên bất hủ, như: “Sống hay không sống – đó là vấn đề”. Chúng ta nên chịu đựng mọi thách thức của số phận hay nổi dậy chống lại những sóng gió khắc nghiệt? Chết chỉ là sự ngủ, không hơn thế. Và có thể, ngủ cũng chỉ là một giấc mơ.

Hamlet đắn đo về ý nghĩa của cuộc sống và cảm thấy áp đặt bởi câu hỏi: “Chúng ta nên sống để tồn tại hay chống đối?” Chàng ước ao thay đổi xã hội nhưng lại chọn giả vờ điên để bảo vệ tâm hồn. Điều này biểu thị sự tuyệt vọng và bất lực tột độ. Môi trường xung quanh Hamlet đều là giả dối và sự khao khát quyền lực, và chỉ có chàng nhận ra sự thật và đau đớn đó. Ngay cả khi đối diện với cái chết, Hamlet vẫn không thể trốn thoát khỏi sự áp đặt và bức bách của thời cuộc. Chàng phản ứng bằng cách phàn nàn: “Bởi vì, ai là người có thể chịu đựng những roi vọt và khinh khi của thời đại, sự áp bức của kẻ bạo ngược, hống hách … nếu không phải chỉ vì sợ một cái gì mênh mang sau khi chết, cả một thế giới huyền bí mà đã vượt biên cương thì không một du khách nào còn quay trở lại, nỗi sợ làm cho tâm trí rối bời và bắt ta phải cam chịu mọi khổ nhục trên cõi thế này còn hơn là bay tới những nỗi khổ nhục khác mà ta chưa hề biết tới?” Hamlet không chỉ nhận biết về thực tại mà còn nhận ra bản thân mình. Những ước mơ và tham vọng cao cả của chàng bị bóp méo bởi sự căm hận.

Trước mặt Ophélia, người con gái dịu dàng và tinh khôi, Hamlet giữ lấy lòng mình những bí mật sâu kín. Sự trao đổi giữa họ tại đoạn này phản ánh sự phẫn uất của Hamlet trước những điều không công bằng trong thế giới xung quanh. Hamlet - người trước đây được mọi người mến mộ với vẻ thông minh, tài năng và sự quý phái - bây giờ dường như đã mất đi sự tự tin. Dù muốn một thế giới hòa bình và công bằng, nhưng chính chàng cũng băn khoăn về khả năng của nó. Dù Ophélia luôn tràn đầy sự hiền lành, nhưng Hamlet, vì phải đối mặt với sự can thiệp của những quan chức và để bảo vệ bản thân, đã từ chối tình cảm của cô. Nhưng qua lời thoại, chúng ta cảm nhận được sự mất mát và sự kiệt quệ trước thực tế mà Hamlet đang phải đối mặt.

Sự hấp dẫn bề ngoài có thể làm biến dạng đức hạnh, nhưng đức hạnh sẽ không bao giờ bị lạc hậu bởi vẻ đẹp. Điều này là một điều kỳ lạ. Và Ophélia, biểu tượng của sự thuần khiết và trong sáng, cũng không tránh khỏi những chỉ trích từ xã hội. Đoạn trích kết thúc khi vị vua mới chỉ đạo để theo dõi Hamlet, vị thái tử đang trải qua những khúc mắc và căng thẳng tinh thần. Ông nhận ra sự nguy hiểm ẩn dấu trong tâm trí của người có uy tín và quyền lực.

Vở kịch "Hamlet" và đoạn trích "Sống hay không sống - Đó là vấn đề" đã thể hiện sự đấu tranh nội tâm của Hamlet, một nhân vật với lòng nghĩa hiệp nhưng lại sống trong một thế giới đầy khó khăn và khủng hoảng. Điều này phản ánh mâu thuẫn giữa lý tưởng cao đẹp và thực tế đau lòng của thời đại. Bên cạnh đó, sự xung đột cũng xuất hiện giữa các nhân vật khác nhau trong kịch. Hamlet, một chàng trai thông minh và tài năng, đứng đối diện với Claudius, một kẻ tham lam và xảo quyệt, người đã sẵn sàng giết chết người khác để đạt được quyền lực. Qua đó, Shakespeare đã tái hiện một thời kỳ đen tối, khi cuộc sống của người dân chìm đắm trong khổ đau.

"To be, or not to be, that is the question" từng được Shakespeare đặt ra và vẫn giữ giá trị trong thời đại hiện đại. Dù trong bất kỳ thời kỳ nào, con người cũng mong muốn hòa mình với thế giới xung quanh và đối diện với sự đau khổ nội tâm của mình. Điều này làm cho tác phẩm của nhà văn Anh vẫn luôn tươi mới và sâu sắc qua thời gian.

Nghị luận về tác phẩm Sống hay không sống - Đó là vấn đề - Mẫu 4

Đoạn trích "Sống hay không sống? Đó là vấn đề" là một tác phẩm thể hiện sự sâu sắc của tác giả không chỉ trong việc khám phá chủ đề và tư tưởng của tác phẩm mà còn trong việc đặt ra những câu hỏi quan trọng về bản chất của cuộc sống. Nó không chỉ đơn thuần là một câu hỏi về sự tồn tại, mà còn là một thách thức tinh thần mà con người thường phải đối mặt khi cuộc sống đem đến mọi khó khăn, nguy hiểm và thử thách.

Trong câu chuyện, nhân vật chính là Hăm-lét, người nghi ngờ về cái chết của vua cha và liên quan đến Clô-đi-út – chú ruột của anh, người nay là nhà vua mới. Để tìm ra sự thật, Hăm-lét quyết định giả điên. Nhà vua cũng nghi ngờ anh, do đó đã bí mật nghe trộm cuộc trò chuyện của Hăm-lét với Ô-phê-li-a – con gái của Pô-lô-ni-út và người yêu của anh. Ô-phê-li-a trả lại những món đồ kỷ niệm của tình yêu và Hăm-lét đã nói những lời tàn nhẫn, muốn nàng rời xa mình. Trong tâm hồn Hăm-lét, nảy sinh những xung đột nội tâm và anh ta băn khoăn về quyết định "Sống, hay không sống – đó là vấn đề".

Tài năng điêu luyện của Shakespeare không chỉ là khả năng kể chuyện mà còn là sự tạo ra những tác phẩm nghệ thuật sinh động và đẳng cấp. Ông xây dựng những nhân vật sống động, phong phú với những tính cách đa dạng, tạo nên những tình huống kịch tính và hấp dẫn.

Nhìn vào nhân vật Hăm-lét, ta thấy một ví dụ điển hình. Tâm trạng bi ai, mưu mẹo tinh vi, và đau khổ tinh tế của anh ta được thể hiện qua từng từ ngữ, từng hành động. Cách mà Hăm-lét tương tác với các nhân vật khác tạo nên một bức tranh phức tạp về tâm hồn và tình cảm của anh ta.

Những tác phẩm kịch của Shakespeare không chỉ là một phần của quá khứ mà còn là những tác phẩm vĩ đại, sống động và ảnh hưởng đến ngày nay và trong tương lai.

Đánh giá

0

0 đánh giá