Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược Ngữ văn 11 Kết nối tri thức, gồm 8 bài văn phân tích mẫu hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài thi sắp tới.
Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược
Đề bài: Viết đoạn văn (khoảng 150 chữ) nêu suy nghĩ của bạn về "lựa chọn và hành động" của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược.
Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược - mẫu 1
Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc là tác phẩm được Nguyễn Đình Chiểu viết theo yêu cầu của tuần phủ Gia Định, để tưởng nhớ công ơn của những người nông dân đã anh dũng đứng lên chống giặc. Năm 1858 giặc Pháp đánh vào Đà Nẵng, nhân dân Nam Bộ đã đứng lên chống giặc. Trước khi giặc đến họ là những người nông dân chân phương chất phác cuộc sống đồng ruộng khi giặc đến họ đứng trước hai sự lựa chọn không gì rõ ràng hơn. Thứ nhất, tiếp tục làm người nông dân lao động kiếm ăn, mặc cho bị đàn áp và bắt sai, mặc kệ với những gì đang xảy ra. Thứ hai, đó chính là dám đứng lên chống lại giặc, bảo vệ tổ quốc trước kẻ thù xâm lược. Tinh thần ấy được dâng lên cao thể hiện qua hành động mạnh mẽ kiên quyết, những người nông dân vùng lên đấu tranh vì Tổ quốc quên mình. Và cho đến mai sau, chúng ta vẫn luôn phát huy những tinh thần ấy mà dựng xây đất nước những vẫn không quên công lao to lớn của những con người đã ngã xuống vì hòa bình độc lập để từ đó không quên bảo vệ giữ gìn những tài sản thiêng liêng ấy.
Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược - mẫu 2
Đã bao giờ em đứng trước những lựa chọn mang tính sống còn, những người nông dân Cần Giuộc dưới ngòi bút của tác giả Phạm Đình Chiểu cũng đã phải đưa ra lựa chọn và hành động khó khăn. Trong giai đoạn lịch sử ấy người nông dân đứng trước lựa chọn mặc cho giặc xâm lăng đô hộ cướp đi chủ quyền sự tự do dân tộc, sự tự do của chính những người nông dân ấy bị đe dọa vẫn là người chân lấm tay bùn, mà mặc cho giặc phá làng cướp nước. Một hành động khác chứng tỏ cho tình yêu nước, người nông dân dám đứng lên cầm vũ khí chiến đấu với kẻ thù xâm lược. Niềm cảm thương và tự hào hình ảnh những người dân bình thường đã đứng lên bảo vệ từng tấc đất, ngọn cỏ quê hương. Lấy sự hy sinh để giữ vững bờ cõi giang sơn. Tất cả đã rõ ràng cho một tinh thần Việt Nam tự chủ, độc lập mang đậm màu sắc truyền thống dân tộc.
Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược - mẫu 3
Hình ảnh những người nông dân nghĩa sĩ Cần Giuộc hiện lên như một bức tượng đài bất tử tinh thần yêu nước của người dân Việt Nam. Khi Tổ quốc bị xâm lăng, bản thân họ thực sự có 2 lựa chọn: thứ nhất là tiếp tục cuộc sống làm nông, mặc cho kẻ thù đàn áp nô dịch mà vẫn sống sót; hai là đứng lên chống lại kẻ thù, đánh đuổi chúng và có thể sẽ phải hy sinh tính mạng. Họ đã chọn phương án hai, lựa chọn đứng lên chống Pháp bằng những gì mình đang có. Lòng yêu nước của họ đã thôi thúc họ phải hành động bởi người dân đều đang bị lầm than, cơ cực, họ không chịu được cảnh đất nước mình bị giày xéo, và họ đã hành động. Và chính hành động ấy đã thể hiện tinh thần quả cảm, anh dũng của họ với đất nước. Thế hệ sau và mai sau đều sẽ biết ơn, trân trọng sự hi sinh của họ và họ cũng sẽ nhìn vào đó mà thêm yêu quý hòa bình và độc lập của đất nước, để từ đó ý thức được trách nhiệm giữ gìn và bảo vệ nó của mình.
Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược - mẫu 4
Hình tượng người nông dân, những người nghĩa sĩ yêu nước hiện lên thật quả cảm hào hùng. Lòng yêu đất nước tha thiết xuất phát từ chính trái tim của họ đã khiến cho họ trở nên đẹp đẽ, lấp lánh. Vẻ đẹp của những người nghĩa sĩ nông dân yêu nước được toát ra chính lòng căm thù giặc sục sôi. Chính lòng căm thù giặc đã biến thành hành động vùng lên quật khởi rất hào hùng. Họ tự giác, tự nguyện đứng lên chiến đấu để bảo vệ giang sơn, tổ quốc, ấy là nét đẹp bản chất nhất trong hành động của người nông dân - nghĩa sĩ Cần Giuộc. Đến đây không chỉ vẻ đẹp trong tâm hồn mà ngay cả vẻ đẹp trong hành động của những người nghĩa sĩ nông dân yêu nước cũng đã được Nguyễn Đình Chiểu khắc họa lên một cách rõ rệt. Từ cái động lực tinh thần tự nguyện gánh vác trách nhiệm lịch sử mà đã tạo ra cho họ sức mạnh vô cùng lớn. Họ đã hành động, đứng lên chống giặc ngoại xâm. Không chờ bày bố mà chỉ "ngoài cật có một manh áo vải nào đợi mang bao tấu, bầu ngòi, trong tay cầm một ngọn tầm vông, chi nài sắm dao tu, nón gõ". Hình ảnh người nông dân được hiện lên trong tác phẩm khiến cho chúng ta vừa cảm thấy tự hào và xen lẫn niềm xót xa. Những người nghĩa sĩ dường như đóng vai trò là hiện thân của cả một sức mạnh dân tộc. Đối mặt với kẻ thù lớn mạnh với " đạn nhỏ, đạn to", "tàu thiếc, tàu đồng" với đội quân xâm lược nhà nghề, vậy mà vũ khí để họ dùng chống lại chỉ là "một manh áo vải", "một ngọn tầm vông", chỉ có " dao phay" và chỉ là những "hỏa mai đánh bằng rơm con cúi". Thử hỏi rằng đem những thứ đó ra đối chọi với súng đạn của thực dân khác nào bước chân vào chỗ chết. Cái sự thật phũ phàng đó như phô bày ra trước mắt ta thật xót đau biết mấy. Đó là tấn bi kịch của những người nghĩa sĩ cần Giuộc, cũng là tấn bi kịch của cuộc sống nước ta vào thời kì nghiệt ngã ấy. Tấn bi kịch này đã đưa đến cái họa mất nước kéo dài cả thế kỉ.
Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược - mẫu 5
Không phải là những người lính đã quen với binh đạo, họ đều là những người dân nghèo lương thiện, quanh năm chỉ biết bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, ấy thế mà khi tổ quốc cần thì trái tim họ một lòng hướng về tổ quốc. Họ chấp nhận hy sinh thậm chí cả tính mạng, sự sống của mình để hy sinh vì nghĩa lớn, vì tiếng gọi thiêng liêng của dân tộc. Biết phía trước là hiểm nguy, nhưng họ không ngần ngại dấn thân, không cần một thủ lĩnh vẫn sẵn sàng đứng lên ra chiến trường, vẫn hào hùng, hào sảng với khí thế quật cường chính mình. "Chẳng thèm trốn ngược trốn xuôi" câu thơ của Nguyễn Đình Chiểu phải chăng đang muốn nhắc đến một thực tế đau buồn thời xưa. Đó là vào thời xưa, khi mà người lính đi chiến trường họ không hoàn toàn tự nguyện mà họ bị ép vào những cuộc chiến tranh phi nghĩa, vậy nên khi từ giã gia đình "chân bước xuống thuyền nước mắt như mưa". Hai câu văn của Nguyễn Đình Chiểu phần nào cho thấy sự đối lập hoàn toàn giữa tư thế và tâm thế của người lính khi tam gia các cuộc chiến tranh vì hòa bình và tương lai thiên thu vạn đại của dân tộc. Dẫu trong hoàn cảnh chiến tranh ác liệt, lực lượng của ta và địch có sự chênh lệch vô cùng lớn và tương quan đầy đối lập, không cân sức. Nhưng những người lính nông dân áp vải chân lấm tay bùn vẫn xông lên, vẫn chiến đấu bằng tất cả sức bình sinh của mình.
Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược - mẫu 6
Hình ảnh những người nông dân nghĩa sĩ Cần Giuộc hiện lên như một bức tượng đài bất tử tinh thần yêu nước của người dân Việt Nam. Khi Tổ quốc bị xâm lăng, bản thân họ có 2 lựa chọn: Thứ nhất là tiếp tục cuộc sống làm nông, mặc cho kẻ thù đàn áp nô dịch mà vẫn sống sót; hai là đứng lên chống lại kẻ thù, đánh đuổi chúng và có thể sẽ phải hy sinh tính mạng. Họ đã chọn phương án hai, lựa chọn đứng lên chống Pháp bằng những gì mình đang có. Lòng yêu nước của họ đã thôi thúc họ phải hành động bởi người dân đều đang sống trong lầm than, cơ cực, họ không chịu được cảnh đất nước mình bị giày xéo, và họ đã hành động. Và chính hành động ấy đã thể hiện tinh thần quả cảm, anh dũng của họ với đất nước. Mặc cho họ biết rằng hiện thực tàn khốc nhất đang chờ họ. Bởi phía bên kia là vũ khí hiện đại với “đạn nhỏ, đạn to”, “tàu thiếc, tàu đồng” với đội quân xâm lược nhà nghề, vậy mà vũ khí để họ dùng chống lại chỉ là “một manh áo vải”, “một ngọn tầm vông”, chỉ có “dao phay” và chỉ là những “hỏa mai đánh bằng rơm con cúi”. Đó cũng chính là đại diện tiêu biểu cho truyền thống yêu nước từ ngàn đời nay của nhân dân ta. Thế hệ sau và mai sau đều sẽ biết ơn, trân trọng sự hi sinh của họ và cũng sẽ nhìn vào đó mà thêm yêu quý hòa bình và độc lập của đất nước, để từ đó ý thức được trách nhiệm giữ gìn và bảo vệ nó của mình.
Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược - mẫu 7
Người dân Nam Bộ không hề sợ chết, đem thân mình chiến đấu chống lại kẻ thù. Họ sẵn sàng từ bỏ, hy sinh những gì quý giá nhất (tài sản, tính mạng) để đổi lại danh tiếng, tiếng thơm lưu truyền với muôn đời. Qua đó đã làm sáng tỏ chân lý của thời đại: Chết vinh còn hơn sống nhục. Trước khi giặc ngoại xâm đến họ vốn chỉ là những người nông dân áo nâu vô cùng thuần phác, họ đã sống một cuộc sống bình dị, cui cút làm ăn với biết bao lo toan và bộn về của cuộc sống. Quanh năm suốt tháng những người nông dân ấy chỉ bận rộn với việc nhà nông: "việc cuốc, việc cày, việc bừa, việc cấy, tay vốn quen làm" còn những việc "tập khiên, tập súng, tập mác, tập cờ mắt chưa từng ngó". Nhưng khi mà giặc xâm lược đến bờ cõi, đến sự bình yên vốn có, họ đã sẵn sàng đứng lên, trong họ có sự chuyển biến lớn về nhận thức và tình cảm. Đầu tiên, sự chuyển biến về tình cảm. Họ đã nghe ngóng "tiếng phong hạc phập phồng hơn mười tháng" - tin giặc đến phong thanh họ đã nghe từ laia. Không chỉ nghe họ còn ngửi thấy cả mùi đấu tranh: "Mùi tinh chiên vấy vá đã ba năm" và cuối cùng họ đã tận mắt nhìn thấy sự xâm lược, độc ác của kẻ thù: "Bữa thấy bòng bong che trắng lốp, muốn tới ăn gan; xem ống khói chạy đen sì, muốn ra cắn cổ". Đến lúc này họ đac có những chuyển biến rõ về nhận thức, nếu ban đầu trong những người nông dân ấy vẫn còn có niềm tin vào triều đình, trông chờ vào quân đội "như trời hạn trông mưa" thì đến đây họ đã có nhận thức rõ ràng về nền độc lập và danh dự tổ quốc; về kẻ thù - những kẻ đi xâm lăng thì không có lí do để tồn tại dưới ánh sáng chính nghĩa và hơn thế họ nhận thấy trách nhiệm của bản thân với đất nước: "Nào đợi ai đòi ai bắt, phen này xin ra sức đoạn kình, chẳng thèm trốn ngược trốn xuôi, chuyến này dốc ra tay bộ hổ". Sự chuyển động của họ thật oai phong, lẫm liệt đầy dũng khí. rong trận đánh với quân địch, họ không hề trang bị binh pháp, chưa một ngày được rèn luyện võ nghệ, trang bị của họ hết sức thô sơ chỉ là những vật dụng sinh hoạt và lao động hàng ngày: "Ngoài cật có manh áo vải", "trong tay cầm một ngọn tầm vông", "hỏa mai đánh bằng rơm con cúi"... Ngược lại, quân địch được trang bị những vũ khí tối tân, hơn nữa chúng còn được rèn luyện vô cùng tinh nhuệ. Sự chênh lệch giữa tương quan lực lượng đã thể hiện rõ, nhưng những người nông dân không hề nhụt chí, họ vẫn "đạp rào lưới tới", "coi giặc như không"... không hề có gì là uy sợ trước uy lực của kẻ thù. Bằng việc sử dụng liên tiếp các động từ mạnh, nhịp điệu nhanh, gấp gáp tác giả đã vẽ lên khung cảnh chiến trường ác liệt. Đồng thời cũng ánh lên vẻ đẹp của người nông dân nghĩa sĩ: hiên ngang, kiên cường, dũng cảm, bất khuất.
Đoạn văn suy nghĩ về lựa chọn và hành động của nghĩa sĩ Cần Giuộc khi đối đầu với kẻ thù xâm lược - mẫu 8
Hình ảnh những con người bình thường hiện lên, những con người sẽ làm nên lịch sử ấy, họ chẳng phải là ai cả, chỉ là những con người sống sau lũy tre làng, sau rặng dừa, bụi chuối vì nghĩa lớn mà hi sinh. Họ hi sinh khi "Tổ quốc cần". Và hình ảnh của họ trở nên cao đẹp từ đó. Họ chỉ là những người quen lấm láp với công việc cấy cày. Cuộc sống của họ lặng thầm, ngày ngày chỉ biết lăn lộn cùng miếng cơm manh áo nhưng cuộc sống nghèo đói vẫn ghì sát đất. Họ chưa bao giờ hình dung nổi việc binh đao. Lần đầu nghe tin giặc Pháp giày xéo họ cũng có tâm lí chung của những người "dân đen" "con đỏ", lo sợ, trông đợi rồi thất vọng. Sự day dứt, đau đớn vò xé tâm can thôi thúc con người hành động, thôi thúc con người muốn "nuốt gan uống máu quân thù" cho hả dạ. ở Văn tế nghĩa sĩ cần Giuộc cũng vậy. Họ bắt đầu nghĩ tới non sông đất nước và cảm thấy nhục nhã nếu như cứ để cho lũ "chó má" ấy giày xéo lên những giá trị tinh thần của dân tộc ngàn thu văn hiến. Ý thức được như thế, họ đã đi đến quyết tâm làm một cuộc nổi dậy. Họ vùng lên tinh thần sẵn sàng tự nguyện. Họ đã hình dung ra một cuộc chiến tranh chính nghĩa. Họ chẳng cần phải trốn tránh khi tiếng gọi của quê hương tha thiết đến thế. Họ biết phải chiến đấu, xả thân để giữ lấy bờ ao bụi chuối, giữ lấy mảnh đất biết mấy thân yêu gắn bó, giữ lấy những điều thiêng liêng mà họ cho là không liên quan gì đến "cha ông nó" cả. Hình ảnh của họ thật đẹp, những tấm lòng của họ thật cao cả. Hình ảnh ấy thật khác xa với người lính trước kia khi phải đối mặt với tiếng trống giục quân bắt bớ "bước chân xuống thuyền nước mắt như mưa".
Xem thêm lời giải Soạn văn lớp 11 Kết nối tri thức hay, chi tiết khác:
Xem thêm các bài soạn văn lớp 11 Kết nối tri thức hay, chi tiết khác: