Tài liệu tóm tắt Chữ người tử tù môn Ngữ văn lớp 10 bộ Kết nối tri thức với cuộc sống ngắn gọn, chi tiết gồm có 10 bài tóm tắt tác phẩm Chữ người tử tù hay nhất từ đó giúp học sinh nắm được những nét chính về nội dung của văn bản để học tốt môn Ngữ văn lớp 10.
Mời các quý thầy cô và các em học sinh cùng tham khảo và tải về chi tiết tài liệu dưới đây:
Tóm tắt Chữ người tử tù
Bài giảng: Chữ người tử tù - Kết nối tri thức
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 1
Nguyễn Tuân đã viết Truyện ngắn Những người tử tù với một cảnh "xưa nay chưa từng có". Huấn Cao là một người tử tù nhưng có tài viết chữ đẹp. Người khắp vùng tỉnh sơn đều đồn rằng: "Chữ ông Huấn đẹp lắm, vuông lắm." Người quản ngục và thầy thơ say mê nét chữ của Huấn Cao nên đã dành cho ông Huấn sự biệt đãi đặc biệt. Ban đầu, ông Huấn khinh miệt và không nhận sự biệt đãi của quản ngục nhưng rồi ông cũng nhận ra được sự chân thành trong tấm lòng của viên quản ngục nên đã quyết định cho chữ. Cảnh cho chữ diễn ra cho thấy sự trân trọng của người xin chữ và người tử tù đang phóng những nét chữ tài hoa. Sau đó, Huấn Cao khuyên người quản ngục không làm công việc này nữa để giữ được thiên lương trong sạch, người quản ngục cúi đầu: "Kẻ mê muội này xin bái lĩnh".
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 2
Huấn Cao là nhân vật chính trong Chữ người tử tù, mặc dù nổi tiếng và có tài viết chữ nhưng lại bị triều đình giam giữ và kết tội chết vì dám chống đối lại triều đình. Viên quản ngục đã nghe danh tiếng ông Huấn Cao nhưng không ngờ gặp nhau trong hoàn cảnh trớ trêu thế này. Viên quản ngục biệt đãi ông Huấn Cao nhưng Huấn Cao tỏ thái độ khinh thường. Khi thời gian xử tử sắp đến, viên quản ngục tiết lộ ông là người yêu cái đẹp và nghệ thuật, mong muốn xin chữ của Huấn Cao. Cảm động trước tấm lòng của viên quản ngục Huấn Cao quyết định cho chữ trước ngày ra pháp trường. Cảnh tượng cho chữ diễn ra ngay trong nhà tù - một cảnh tượng xưa nay chưa từng có. Sau cùng Huấn Cao khuyên viên quản ngục trở về quê sinh sống để giữ tấm lòng thanh cao.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 3
Truyện ngắn Chữ người tử tù được trích trong tập Vang bóng một thời của nhà văn Nguyễn Tuân. Tác phẩm đã nói lên vẻ đẹp tài hoa của con người - cái mà Nguyễn Tuân luôn tìm kiếm trong các tác phẩm của mình. Huấn Cao là một tử tù nhưng có tài viết chữ rất đẹp. Vì vậy mà ông nhận được sự biệt đãi đặc biệt của viên quản ngục dành cho mình. Viên quản ngục và thầy thơ rất trân trọng và say mê nét chữ của Huấn Cao nhưng Huấn Cao lại không thích nhận được sự biệt đãi của người khác. Huấn Cao vốn dĩ tỏ thái độ khinh miệt người quản ngục nhưng cho đến khi hiểu được tấm lòng thành kính của người đó thì Huấn Cao đã quyết định cho chữ. Trong đêm khuya hiện lên cảnh ba con người chụm đầu vào trong một không gian ẩm mốc, tù túng. Người tử tù phóng những nét chữ tuyệt đẹp và hai người còn lại thì khúm núm chờ đợi. Huấn Cao không chỉ có thiên lương trong sáng mà ông còn trân trọng thiên lương của người khác. Sau khi cho chữ, Huấn Cao đã khuyên quản ngục thay chốn ở để giữ được lương tâm trong sạch, lương thiện. Huấn Cao vừa là một người anh hùng khi dám đứng lên chống lại triều đình thối nát lúc bấy giờ, lại là một người có tài năng, có thiên lương trong sạch rất đáng ngưỡng mộ.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 4
Nguyễn Tuân đã viết Truyện ngắn Những người tử tù với một cảnh "xưa nay chưa từng có". Huấn Cao là một người tử tù nhưng có tài viết chữ đẹp. Người khắp vùng tỉnh sơn đều đồn rằng: "Chữ ông Huấn đẹp lắm, vuông lắm." Người quản ngục và thầy thơ say mê nét chữ của Huấn Cao nên đã dành cho ông Huấn sự biệt đãi đặc biệt. Ban đầu, ông Huấn khinh miệt và không nhận sự biệt đãi của quản ngục nhưng rồi ông cũng nhận ra được sự chân thành trong tấm lòng của viên quản ngục nên đã quyết định cho chữ. Cảnh cho chữ diễn ra cho thấy sự trân trọng của người xin chữ và người tử tù đang phóng những nét chữ tài hoa. Sau đó, Huấn Cao khuyên người quản ngục không làm công việc này nữa để giữ được thiên lương trong sạch, người quản ngục cúi đầu: "Kẻ mê muội này xin bái lĩnh".
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 5
Chữ người tử tù kể về nhân vật Huấn Cao, ông là một tử tù do chống lại triều đình nên bị bắt. Huấn Cao là một nhà nho tài hoa nhất là tài viết chữ.
Trước khi ông bị xử bắn, ông được giải đến nhà ngục nơi có viên quản ngục và thầy thơ, hai người này rất yêu và mến mộ cái đẹp và hâm mộ tài viết chữ tuyệt vời của Huấn Cao. Vì thế, trong những ngày Huấn Cao ở ngục, hai người này đối đãi với ông rất tốt, còn trịnh trọng hầu hạ như kẻ dưới nhưng Huấn Cao không hề màng tới. Khi viên quản ngục có được tin ngày xử tử Huấn Cao, ông và thầy thơ quyết hoàn thành tâm nguyện là xin chữ của Huấn Cao. Trước thái độ chân thành và tình yêu với cái đẹp, Huấn Cao vô cùng cảm mến những tấm lòng đó nên đã quyết định cho chữ.
Một chuyện trước đây chưa hề có đã diễn ra vào buổi tối trước ngày Huấn Cao bị xử tử, tại nhà lao tỉnh Sơn đó là cảnh ba con người chụm đầu, một người là tử tù đang mang trong mình đầy xiềng xích, nhưng lại đang vẽ ra, phóng ra từng nét chữ trên tấm lụa trắng, bên cạnh là hai cái đầu đang dõi theo, run rẩy, khúm núm chờ đợi của viên quản ngục và thầy thơ.
Huấn Cao đã khuyên viên quản ngục và thầy thơ nên tìm một nơi thôn dã để giữ gìn tấm lòng thanh cao, yêu cái đẹp. Vì tình yêu đó không phù hợp với cuộc sống nơi tù ngục, một nơi đầy hỗn loạn và rối ren. Viên quản ngục vô cùng cảm động vì lời khuyên đó, ông đã cúi đầu lạy tạ Huấn Cao với sự biết ơn và trân trọng.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 6
Huấn Cao là một tử tù bị bắt giam chịu sự quản lí của viên quản ngục. Viên quản ngục lại rất yêu thích chữ Huấn Cao, đã nhiều lần biệt đãi và xin Huấn Cao cho chữ nhưng chỉ nhận lại sự khước từ lạnh lùng. Trong đêm cuối cùng trước khi ra pháp trường, Huấn Cao hiểu tấm lòng viên quản ngục, đã đồng ý cho chữ, cảnh cho chữ diễn ra trong nhà lao, một cảnh tượng xưa nay chưa từng có.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 7
Huấn Cao là một người nổi tiếng với tài viết chữ đẹp. Vì chống lại triều đình mà bị giam vào ngục chờ ngày tử hình. Viên quản ngục và thầy thơ lại vốn hâm mộ tài năng của ông mà đối xử trịnh trọng. Tuy vậy, ông vẫn giữ một khí tiết bất phàm, không phục tùng hay chấp nhận sự biệt đãi. Trước ngày tử hình, viên quản ngục quyết xin chữ của Huấn Cao. Cảm động trước tấm lòng “biệt nhỡn liên tài”, ông đã hạ bút giữa chốn lao tù. Ông còn không quên khuyên viên quản ngục hãy rời khỏi chốn này để giữ cái thiên lương trong sạch.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 8
“Chữ người tử tù” kể về Huấn Cao - lãnh đạo của cuộc khởi nghĩa thất bại, bị triều đình bắt và kết án tử hình. Trước khi được giải đến kinh thành để hành hình, bị đưa đến trại giam ở tỉnh Sơn. Viên quản ngục tỉnh Sơn nghe danh Huấn Cao là một người nổi tiếng là người có tài viết chữ đẹp nên ngưỡng mộ đã lâu. Khi kẻ tử tù đến trại giam, viên quản ngục đã đối xử biệt đãi, nhưng chỉ nhận được sự khinh bạc của Huấn Cao. Đến khi nhận ra được tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao đã quyết định cho chữ. Cảnh cho chữ diễn ra trong phòng giam chật hẹp và tối tăm, nhưng những nét chữ “rồng bay phượng múa” lại thể hiện cái chí lớn của một con người. Sau khi cho chữ, Huấn Cao khuyên viên quản ngục thoát khỏi nơi nhà lao, về quê để giữ lấy “thiên lương trong sáng”. Viên quản lục nghe xong lời khuyên của Huấn Cao cảm động, chắp tay vái lạy rồi nói: “Kẻ mê muội này xin lĩnh ý”.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 9
Huấn Cao là người cầm đầu cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình nên bị kết án tử hình. Trước khi chịu án chém, ông bị đưa đến giam tại một nhà tù. Khi trát gửi đến nhà tù, biết trong danh sách có ông Huấn Cao, người nổi tiếng viết chữ đẹp, viên quản ngục đã cho thầy thơ lại bảo người quét dọn phòng giam nơi Huấn Cao và những người tử tù sẽ ở. Trong những ngày Huấn Cao ở tù, viên quản ngục đã biệt đãi ông và những người đồng chí của ông. Sở nguyện của viên quản ngục là xin được chữ viết của Huấn Cao. Lúc đầu, Huấn Cao tỏ ý khinh miệt viên quản ngục, nhưng khi hiểu được tấm lòng viên quản ngục, ông đã quyết định cho chữ vào cái đêm trước khi ông bị xử chém. Trong đêm cho chữ, ông Huấn cao tay viết như rồng bay phượng múa trên tấm lụa bạch còn viên quán ngục và thầy thơ lại thì khúm núm bên cạnh. Sau khi cho chữ, ông Huấn Cao khuyên viên quản ngục về quê để giữ cho "thiên lương" trong sáng. Viên quản ngục nghe lời khuyên của ông Huấn Cao một cách kính cẩn "Kẻ mê muội này xin bái lĩnh".
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 10
Huấn Cao là một tử tù do chống lại triều đình, ngoài ra ông còn là một nhà nho tài hoa nhất là tài "bẻ khóa và vượt ngục". Trước khi bị xử tử, Huấn Cao bị giải đến nhà ngục nơi có viên quản ngục và thầy thơ lại, những người rất yêu mến cái đẹp và hâm mộ tài viết chữ của Huấn Cao. Trong những ngày bị giam ở đây, Huấn Cao được viên quản ngục và thầy thơ lại đối đãi rất tốt. Khi viên quản ngục nhận được tin ngày xử tử Huấn Cao đã tới gần, ông liền cùng thầy thơ lại vào nhà ngục để hoàn thành tâm nguyện là xin Huấn Cao cho chữ. Huấn Cao vì cảm mến thái độ "biệt nhỡn nhân tài" và tấm lòng yêu cái đẹp của viên quản ngục nên đã đồng ý cho chữ. Vào buổi tối trước ngày Huấn Cao bị xử tử, ở trong nhà lao tỉnh Sơn đã xảy ra một chuyện "trước nay chưa từng có", đó là cảnh Huấn Cao, một tử tù trên mình đầy xiềng xích đang thỏa chí phóng từng nét bút trên tấm lụa trắng, bên cạnh là viên quản ngục và thầy thơ lại "run rẩy", "khúm núm". Sau khi đã cho chữ xong, Huấn Cao đã khuyên hai người nên tìm về nơi thôn dã bởi tấm lòng yêu cái đẹp của họ không thích hợp cho cuộc sống ở nơi hỗn loạn, rối ren như nhà ngục. Những lời khuyên đó của Huấn Cao đã làm viên quản ngục nghẹn ngào lạy tạ.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 11
'Chữ người tử tù' là tác phẩm xoay quanh cuộc phiêu lưu đầy kịch tính của nhà văn Tâm Trí và nhân vật Lê Cao Dũng trong tù.
Lê Cao Dũng, một nhà văn tài năng với khả năng sáng tạo vô song và khả năng trốn thoát tuyệt vời. Do chống lại hệ thống chính trị, Lê Cao Dũng bị bắt và giam giữ. Nhưng người quản ngục, thầy thơ, lại cảm nhận được vẻ đẹp và tài năng hiếm có của ông. Trong thời gian giam giữ, mối quan hệ giữa Lê Cao Dũng và người quản ngục ngày càng phát triển. Dù bị đối xử tốt, Lê Cao Dũng vẫn giữ thái độ lạnh lùng, nhưng người quản ngục vẫn hy vọng một ngày nào đó ông sẽ mở lòng và viết những dòng chữ trên tấm lụa trắng đã sẵn sàng. Ông nguyện vọng được sở hữu một tác phẩm của Lê Cao Dũng làm kỷ niệm. Cuối cùng, ông đạt được ước mơ của mình khi nhận được tấm lụa có chữ của Lê Cao Dũng, một kho báu không giá trong tâm hồn ông. Trước khi rời khỏi nhà tù, một hình ảnh độc đáo xuất hiện - người tù đầu đeo còng, chân xiềng, tô điểm nét chữ trên tấm lụa trắng tinh, người quản ngục ghi chép bằng đồng tiền kẽm, thầy thơ với chậu mực giữ gìn tung bút. Một bức tranh khó quên trong thế giới tăm tối của ngục tù.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 12
Huấn Cao, lãnh đạo của nghĩa quân phản loạn chống lại chế độ phong kiến, không chỉ là người dũng cảm mà còn nổi tiếng với bút pháp tài năng. Thất bại trong cuộc khởi nghĩa, Huấn Cao và đồng đội bị bắt, chờ áp giải lên kinh chịu án. Tại nhà giam do viên quản ngục quản lí, Huấn Cao trải qua sự tiếp đãi nhiệt tình và chu đáo, nhưng ông ta vẫn giữ thái độ coi thường. Ngày Hiểu được tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao quyết định viết chữ tặng ông, thỏa mãn mong muốn của ông. Huấn Cao khuyên viên quản ngục hãy rời xa thị phi, bảo vệ thiên lương trong sáng của mình.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 13
Huấn Cao vốn là một người nổi tiếng viết chữ đẹp, tiếng vang của ông đã lan đến cả một vùng tỉnh Sơn. Đời ông chỉ viết có bộ tứ bình và một bức trung đường cho ba người bạn. Nhưng vì Huấn Cao chống lại triều đình nên bị bắt vào nhà giam chờ ngày tử hình. Ở đây, Huấn Cao chịu sự cai quản của viên quản ngục và người thầy thơ, cả hai người họ đều vô cùng mến mộ tài năng viết chữ đẹp của Huấn Cao. Người quản ngục đối xử với Huấn Cao rất trịnh trọng, như một người bề trên chứ không có gì gọi là cai quản. Ấy thế nhưng Huấn Cao lại có một khí thiết trong sạch, ông không muốn nhận sự biệt đãi của người khác nên đã từ chối viên quản ngục. Trước ngày Huấn Cao bị xử tử, viên quản ngục đã quyết định phải thực hiện được việc xin chữ của ông, vì người quản ngục vô cùng yêu cái đẹp và trân trọng cái đẹp. Ông đã xin Huấn Cao cho chữ, Huấn Cao vì cảm động trước tấm lòng của người quản ngục nên gật đầu đồng ý. Thế là trong đêm khuya nơi ngục tù tối tăm, bẩn thỉu đã diễn ra cảnh cho chữ mà tác giả gọi là "một cảnh xưa nay chưa từng có". Người tử tù chân tay đeo xiềng xích vẫn phóng những nét chữ tài hoa, tung hoành cả đời người. Còn viên quản ngục và thầy thơ thì đang cúi mình trước cái đẹp. Sau khi cho chữ, Huấn Cao còn khuyên người quản ngục thay chốn ở đi để giữ được thiên lương trong sáng của mình.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 14
Câu chuyện Chữ người tử tù kể về nhân vật Huấn Cao nho tài hoa viết chữ rất đẹp và là nhà cách mạng khi thường xuyên chống lại triều đình. Huấn Cao bị triều đình bắt và xử tội chết, thời gian trước khi xử tử Huấn Cao giam giữ trong nhà lao Tỉnh Sơn. Tài năng của ông nổi tiếng đến nỗi viên quản ngục biết đến, viên quản ngục vô cùng yêu thích nét chữ của Huấn Cao, nếu như có chữ của ông xem như là báu vật. Ông biệt đãi tử tù Huấn Cao kính cẩn như một kẻ bề dưới nhưng Huấn Cao vẫn không mảy may đoái hoài. Khi thời gian gần hết, ông quyết định đến xin chữ của Huấn Cao, ban đầu Huấn Cao không thèm để tâm và tỏ ý khinh thường nhưng sau khi biết được viên quản ngục yêu cái đẹp và mến tài hoa của mình, Huấn Cao cảm động và quyết định cho chữ ngay trong tù. Cảnh tượng chưa từng có, người tử tù tay đeo gông thảo những nét rồng bay phượng múa trong nhà tù tối tăm, ẩm thấp, trong khi viên quản ngục khép nép như kẻ bề dưới. Người tử tù và viên quản ngục giữa họ đều có điểm chung đó là yêu cái đẹp, con người và nghệ thuật cùng đồng điệu với nhau và vượt lên những điều tầm thường trong cuộc sống.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 15
Huấn Cao, kẻ đang bị áp giải về kinh để đối mặt với án chém, đột ngột bước vào nhà giam dưới sự quản lý của viên quản ngục. Ngược lại với sự lạnh lùng của các quản ngục trước đây, viên quản ngục này ngưỡng mộ không gian tài năng và bút pháp của Huấn Cao. Trong thời gian tại đây, viên quản ngục đã tiếp đãi chu đáo, nhưng đối diện với thái độ lạnh lùng và coi thường của Huấn Cao. Trước khi bước lên con đường về kinh, Huấn Cao đã hiểu được tấm lòng chân thành của viên quản ngục và đã quyết định tặng chữ cho ông trong bức tranh tối tăm của nhà lao.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 16
"Chữ người tử tù" là tác phẩm xoay quanh câu chuyện của Huấn Cao và Viên Quản Ngục trong những ngày cuối tại nhà giam. Huấn Cao là một nho sĩ tài hoa với tài viết chữ rất đẹp. Ngoài ra, ông còn có tài bẻ khóa và vượt ngục. Do chống lại triều đình phong kiến mà Huấn Cao bị bắt giam. Ông được hiện lên gián tiếp thông qua lời nói của Viên quản ngục với Thầy thơ lại với sự ngưỡng mộ về tài năng của ông. Suốt nửa tháng bị bắt giam tại nhà lao Viên quản ngục luôn đối xử tốt với Huấn Cao, nhưng trái lại Huấn Cao lại giữ thái độ lạnh lùng, coi khinh Viên quản ngục. Viên quản ngục không lấy làm oán thù thái độ khinh bạc của Huấn Cao, ông chỉ mong mỏi một điều rằng một ngày gần nhất ông Huấn sẽ dịu bớt tính nết và ông sẽ nhờ Huấn Cao viết cho mấy chữ trên tấm lụa vuông trắng đã mua sẵn. Thế là ông mãn nguyện rồi, có chữ ông Huấn mà treo là một vật báu trên đời. Sau khi biết được ý nguyện của Viên quản ngục, trong ngày cuối tại nhà giam một cảnh tượng xưa nay chưa từng có đã diễn ra. Giữa chốn ngục tù tăm tối, đầy ẩm mốc ba cái đầu người chăm chú trên một tấm lụa bạch, một người tù cổ đeo gông, chân vướng xiềng đang dậm tô nét chữ trên tấm lụa trắng tinh, Viên quản ngục khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ đặt trên tấm lụa, thầy thơ lại gầy gò thì run run bưng chậu mực. Thật là một cảnh tượng hiếm có trên đời. Sau khi cho chữ Viên quản ngục xong, Huấn Cao còn đưa ra lời khuyên, khuyên Viên quản ngục nên thay chỗ ở, tìm về quê ở rồi hãy nghĩ đến chuyện chơi chữ. Ở đây khó giữ thiên lương và rồi cũng đến nhem nhuốc cái đời lương thiện đi. Viên quản ngục cảm động, vái tạ Huấn Cao.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 17
Trong hành trình về kinh chịu án chém, Huấn Cao và đồng minh bị giam giữ tại nhà giam do viên quản ngục quản lí. Viên quản ngục, một người yêu thích chơi chữ, khi nhận được phiến trát đã nghĩ ra cách để có được chữ của Huấn Cao. Dù bị coi thường và khinh bạc, viên quản ngục đã nhờ thầy thơ lại giới thiệu về tấm lòng của mình. Trước ngày hành quyết, viên quản ngục mong mỏi nhận được chữ từ Huấn Cao. Trong căn phòng tối tăm, với cổ đeo gông và chân vướng xiềng, Huấn Cao viết chữ trong bức tranh đen tối. Không chỉ tặng chữ, ông còn khuyên viên quản ngục đổi chỗ ở để bảo vệ sự trong sáng của mình.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 18
Huấn Cao, tù nhân có tài năng văn chương độc đáo, với bút pháp đẹp độc nhất vô nhị, được biết đến khắp vùng sơn. Người quản ngục không ngừng mê mẩn trước nét chữ của Huấn Cao, mong muốn sở hữu một tác phẩm để treo trong nhà. Khi Huấn Cao chuyển đến nhà lao của quản ngục, ông ta đã tiếp đãi đặc biệt. Ban đầu, Huấn Cao chưa thấu hiểu tấm lòng của viên quản ngục, tỏ ra khinh thường và từ chối những đặc quyền. Nhưng khi nhận ra thiên lương và tấm lòng trong sáng của ông, Huấn Cao quyết định tặng chữ. Hình ảnh cho chữ diễn ra trong ngục tối, là một cảnh tượng hiếm có.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 19
Huấn Cao nổi tiếng trong vùng là một người văn hay chữ đẹp, những nét chữ của ông được rất nhiều người yêu mến, tuy nhiên không phải ai ông cũng cho chữ, xin chữ của ông là điều khó. Ông thường xuyên chống đối lại một triều đình vốn quan liêu và mục nát, chính vì chống đối ông bị bắt và kết tội chết. Trước khi xử tội chết, ông bị giam giữ trong nhà tù. Tại đây, viên quản ngục là người biết Huấn Cao và nét chữ tài hoa của ông, nếu xin được nét chữ của Huấn Cao treo trong nhà như một báu vật. Viên quản ngục biệt đãi rất tốt với Huấn Cao nhưng ngược lại Huấn Cao dửng dưng và tỏ ý khinh thường viên quản ngục. Khi biết được tấm lòng của viên quản ngục và tình yêu nghệ thuật, Huấn Cao quyết định cho chữ ngay trong một hoàn cảnh trớ trêu: “trong tù”. Không gian ẩm thấp, tối tăm lại là nơi cho chữ, tay đeo gông nhưng vô cùng uy nghi, khí khái trong khi viên quản ngục lại khép nép, phục tùng. Tất cả đều thể hiện sự trái ngược hoàn toàn, ranh giới giữa kẻ tử tù và người coi ngục đã không còn, chỉ còn lại vẻ đẹp của nghệ thuật. Sau khi cho chữ, Huấn Cao còn khuyên viên quản ngục trở về quê sinh sống để tâm hồn không bị vẩn đục.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 20
'Chữ người tử tù' kể về Huấn Cao, nhân vật tài năng viết chữ đẹp và là nhà cách mạng luôn đấu tranh chống lại triều đình. Bị bắt và kết án tử, Huấn Cao giam giữ tại nhà lao Tỉnh Sơn. Viên quản ngục, người biết đến tài năng của ông, coi nét chữ của Huấn Cao như một báu vật. Dù biệt đãi ông như một tù nhân, Huấn Cao vẫn giữ thái độ kiêu căng.
Gần ngày thi hành án, viên quản ngục quyết định xin chữ của Huấn Cao. Ban đầu, Huấn Cao không để ý, nhưng khi biết viên quản ngục yêu cái đẹp và mến tài hoa, ông cảm động và tặng chữ ngay trong nhà lao.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 21
Huấn Cao, lãnh đạo cuộc khởi nghĩa, bị kết án tử. Trong nhà tù, quản ngục biệt đãi ông và đồng bọn. Viện quản ngục mong muốn chữ của Huấn Cao. Huấn Cao ban đầu khinh bạc nhưng sau khi hiểu tấm lòng, ông tặng chữ vào đêm trước khi thi hành án. Huấn Cao khuyên quản ngục về quê để giữ 'thiên lương'. Quản ngục kính cẩn nói: 'Kẻ mê muội này xin bái lĩnh'.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 22
Trong tập truyện Vang bóng một thời của nhà văn Nguyễn Tuân, Chữ người tử tù là một phần. Huấn Cao, một nhân vật với tài viết chữ đẹp, nhận được sự quý mến đặc biệt từ viên quản ngục và thầy thơ. Trước lòng thành kính của họ, Huấn Cao đã cho chữ trong một đêm tối tăm tại nhà lao.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 23
Huấn Cao, lãnh đạo cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình, bị kết án tử hình và giam giữ. Viên quản ngục mong muốn có được chữ viết của ông và được thỏa ước mơ đó khi Huấn Cao viết chữ trước ngày xử tử. Ông khuyên viên quản ngục về quê giữ cho lòng trong sạch.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 24
Huấn Cao, ngôi sao văn chương với nét chữ đẹp, được nhiều người yêu mến. Tuy nhiên, việc xin chữ từ ông không phải ai cũng dễ dàng. Ông liên tục chống đối triều đình tham nhũng, mục nát và vì thế bị bắt và kết án tử.
Trước khi đối mặt với án chết, Huấn Cao bị giam giữ tại nhà tù. Viên quản ngục, biết đến tài năng và nét chữ tuyệt vời của ông, mong muốn có chữ của Huấn Cao như một bảo vật. Mặc dù viên quản ngục biệt đãi ông tốt, Huấn Cao vẫn giữ thái độ khinh thường. Sau khi hiểu được tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao quyết định tặng chữ và khuyên ông trở về quê để bảo vệ tâm hồn trong sáng.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 25
Huấn Cao, một tử tù dưới sự quản lý của viên quản ngục, đã cuối cùng đồng ý viết chữ cho viên quản ngục trước khi ra pháp trường. Sự việc diễn ra trong nhà lao, một cảnh tượng hiếm gặp.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 26
Huấn Cao, người tử tù với nét chữ đẹp, được mọi người khen ngợi. Quản ngục và thầy thơ mê mẩn nét chữ của ông, đặc biệt biệt đãi. Ban đầu, Huấn Cao khinh miệt nhưng sau khi hiểu tấm lòng của quản ngục, ông quyết định cho chữ. Cảnh cho chữ thể hiện sự trân trọng giữa người xin chữ và người viết.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 27
Huấn Cao, người được biết đến với việc viết chữ đẹp, đã trở thành tâm điểm của sự chú ý trong vùng Sơn. Mặc dù chỉ viết một bộ tứ bình và một bức trung đường cho ba người bạn, nhưng ông lại bị bắt vào nhà giam do chống lại triều đình. Tại đây, ông được quản lý bởi viên quản ngục và thầy thơ, cả hai đều rất mê mẩn tài năng viết chữ của ông. Mặc dù được đối xử một cách trịnh trọng, nhưng Huấn Cao từ chối sự biệt đãi của họ. Trước ngày tử hình, viên quản ngục quyết định phải xin chữ của ông. Huấn Cao, cảm động trước lòng thành và tình yêu với cái đẹp của viên quản ngục, đã đồng ý cho chữ.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 28
Nhà tù Tỉnh Sơn sẽ đón 6 tên tử tù nguy hiểm, trong đó Huấn Cao là người đứng đầu. Viên quản ngục, người ngưỡng mộ tài năng viết chữ của Huấn Cao, đặt ra ý định biệt đãi ông. Trong đêm cô đơn, viên quản ngục nhìn nhận về bản thân và cảm thấy hiểu Huấn Cao khiến ông thấy ân hận. Huấn Cao và đồng bọn được giải đến, tỏ ra kiêu ngạo và không sợ hãi. Trong thời gian giam giữ, Huấn Cao khinh bạc viên quản ngục, nhưng ông vẫn nhận chữ và khuyên ông từ bỏ nghề.
Cảnh tượng viết chữ đặc biệt: Một người tù cổ đeo gông, chân vướng xiềng, từng nét chữ được đậm tô. Viết xong, Huấn Cao khuyên quản ngục từ bỏ nghề. Quản ngục cảm động và biệt đãi ông, nói lên sự tôn trọng: 'kẻ mê muội này xin bái lĩnh'.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 29
Truyện ngắn Chữ người tử tù tập trung vào nhân vật Huấn Cao, người bị kết án tử hình do lãnh đạo cuộc khởi nghĩa chống lại triều đình.
Trước khi bị hành quyết, ông được dẫn vào nhà tù do viên quản ngục chịu trách nhiệm.
Huấn Cao, một nhà nho với phẩm cách cao đẹp và tài viết chữ xuất sắc, đã thu hút sự ngưỡng mộ và yêu mến từ viên quản ngục và thầy thơ. Mặc dù nhận được đối xử đặc biệt, nhưng ông không quan tâm.
Nghe tin Huấn Cao sắp bị xử tử, viên quản ngục mong muốn xin được chữ viết của ông. Ban đầu, Huấn Cao khinh thường ý định này, nhưng trước lòng chân thành và tình yêu với cái đẹp của viên quản ngục, ông đã đồng ý. Trong đêm cuối cùng, cảnh cho chữ diễn ra như một hiện tượng hiếm gặp.
Cảnh tượng trong đêm cho chữ được mô tả như một điều kỳ lạ và chưa từng thấy. Trong không gian hẹp và tối tăm của nhà tù, Huấn Cao viết chữ trên tấm lụa trắng, thu hút sự chú ý của viên quản ngục và thầy thơ. Sau khi cho chữ, Huấn Cao khuyên viên quản ngục nên thay đổi cuộc sống để giữ gìn phẩm cách trong sáng của mình. Viên quản ngục tỏ ra rất kính trọng trước lời khuyên của Huấn Cao.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 30
Huấn Cao, một tử tù do chỉ huy toán quân chống lại triều đình, được viên quản ngục và thầy thơ yêu mến vì tài viết chữ. Sự việc diễn ra trong nhà tù, nơi một người tử tù vẽ nét chữ trên tấm lụa, được hai người khác khúm núm chờ đợi.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 31
Câu chuyện Chữ người tử tù kể về Huấn Cao, một nhân vật nổi tiếng với tài viết chữ đẹp và tinh thần cách mạng. Bị bắt và kết án tử hình vì chống lại triều đình, Huấn Cao trước ngày ra pháp trường đã bị giam giữ tại nhà lao Tỉnh Sơn. Tài năng viết chữ của ông được viên quản ngục biết đến và tôn trọng, coi như là một báu vật. Mặc dù được đối xử với sự biệt đãi, nhưng Huấn Cao vẫn không để ý. Khi viên quản ngục biết được ý định của mình, họ đã quyết định xin chữ của Huấn Cao. Ban đầu, Huấn Cao không để tâm, nhưng sau khi hiểu được tấm lòng của viên quản ngục, ông đã đồng ý cho chữ. Cảnh tượng viết chữ diễn ra trong không gian tối tăm và ẩm ướt của nhà tù, tạo ra một bức tranh đẹp và đầy ý nghĩa về tình người và nghệ thuật.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 32
Trong truyện ngắn Những người tử tù của Nguyễn Tuân, Huấn Cao là một người tử tù có tài viết chữ đẹp. Viên quản ngục và thầy thơ say mê nét chữ của Huấn Cao và đã đối đãi với ông rất tốt. Ban đầu, Huấn Cao không chấp nhận sự biệt đãi, nhưng sau khi hiểu được lòng thành của viên quản ngục, ông đã đồng ý cho chữ. Cảnh viết chữ tạo ra một bức tranh đẹp và ý nghĩa về tình người và nghệ thuật.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 33
Chữ người tử tù kể về Huấn Cao, một nhân vật bị bắt vì chống lại triều đình. Ông được biết đến với tài viết chữ tuyệt vời. Trước ngày xử tử, Huấn Cao được đưa đến nhà tù, nơi có viên quản ngục và thầy thơ, hai người rất ngưỡng mộ ông. Dù được đối xử tốt, nhưng ông không quan tâm. Khi viên quản ngục biết ý định của Huấn Cao, họ quyết định xin chữ của ông. Đồng ý với lòng thành và tình yêu với cái đẹp của viên quản ngục, Huấn Cao cho chữ.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 34
Trong tác phẩm Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân, Huấn Cao là một tử tù có tài viết chữ đẹp. Dù ban đầu không chấp nhận sự biệt đãi của viên quản ngục, nhưng sau khi hiểu được tấm lòng của họ, Huấn Cao đã đồng ý cho chữ. Cảnh viết chữ tạo ra một hình ảnh đẹp và ý nghĩa về tình người và nghệ thuật.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 35
Huấn Cao, người nổi tiếng với tài viết chữ đẹp, bị bắt vì chống lại triều đình. Trước khi bị xử tử, ông bị giam giữ trong nhà tù. Mặc dù được viên quản ngục biết đến với tài năng viết chữ, nhưng Huấn Cao không quan tâm đến sự biệt đãi của họ. Khi viên quản ngục biết Huấn Cao sắp bị xử tử, họ quyết định xin chữ của ông. Đồng ý với lòng thành của viên quản ngục, Huấn Cao cho chữ.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 36
Trong xã hội loạn lạc, người có tài năng thường bị đàn áp. Huấn Cao cũng không ngoại lệ, bị bắt và chuyển đến trại giam mới chờ xử án tử hình. Mặc dù được viên quản ngục thiết đãi chu đáo, nhưng Huấn Cao vẫn không quan tâm. Khi hiểu được lòng của viên quản ngục, Huấn Cao mới chấp nhận cho chữ. Cảnh viết chữ diễn ra trong một không gian tối tăm và ẩm ướt, nhưng lại tạo ra một hình ảnh đẹp và ý nghĩa về tình người và nghệ thuật.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 37
Nhà tù tỉnh Sơn chuẩn bị đón 6 tên tử tù nguy hiểm, trong đó có Huấn Cao. Trước sự xuất sắc trong việc viết chữ của ông, viên quản ngục tỏ ra khâm phục. Mặc dù muốn biệt đãi Huấn Cao, viên quản ngục cũng lo sợ về khả năng Huấn Cao vượt ngục. Trong suy nghĩ, họ nhận ra sự đồng cảm với Huấn Cao và quyết định xin chữ của ông. Sau khi được Huấn Cao đồng ý, cảnh viết chữ trong đêm trở nên kỳ lạ. Huấn Cao khuyên viên quản ngục nên thay đổi cuộc sống để giữ gìn phẩm cách trong sáng.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 38
Huấn Cao, một tử tù chống lại triều đình, được biết đến với tài 'bẻ khóa và vượt ngục'. Trước khi bị xử tử, Huấn Cao được giam giữ tại nhà ngục. Viên quản ngục và thầy thơ lại đã đối đãi rất tốt với ông. Khi ngày xử tử của Huấn Cao đến gần, họ đã vào nhà ngục để xin ông cho chữ. Vì tôn trọng thái độ và tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao đã đồng ý cho chữ. Trong buổi tối trước ngày tử hình, Huấn Cao viết chữ trên tấm lụa trắng, tạo ra một cảnh tượng đầy ấn tượng và ý nghĩa về tình người và nghệ thuật.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 39
Huấn Cao là một anh hùng nổi tiếng với phẩm cách trong sáng và tài năng viết chữ đẹp. Bị bắt và chuyển đến trại giam mới chờ xử án tử hình, Huấn Cao đã được viên quản ngục thiết đãi chu đáo và trang trọng. Ban đầu, ông không để ý, nhưng sau khi hiểu được lòng của viên quản ngục, Huấn Cao đã chấp nhận cho chữ. Cảnh viết chữ diễn ra trong một không gian tối tăm và bẩn thỉu, nhưng lại là một hình ảnh đẹp và ý nghĩa về tình người và nghệ thuật.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 30
Trước khi bị xử tử, Huấn Cao, một người tử tù được biết đến với tài viết chữ đẹp, đã được viên quản ngục đối đãi tốt. Mặc dù ban đầu ông không chấp nhận sự biệt đãi, nhưng sau khi hiểu được lòng thành của viên quản ngục, ông đã đồng ý cho chữ. Cảnh viết chữ tạo ra một bức tranh đầy ý nghĩa và tinh thần về tình người và nghệ thuật.
Trong đêm tối, một người tù cổ đeo gông chân với xiềng đã viết từng nét chữ một. Sau khi viết xong, Huấn Cao khuyên quản ngục bỏ nghề. Quản ngục, cảm động, vái lạy người tù và nói một câu khiến nước mắt rỉ vào kẽ miệng nghẹn ngào: “kẻ mê muội này xin bái lĩnh”.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 41
Trên đường trở về kinh bị chém, Huấn Cao và đồng minh bị giam giữ tại nhà giam của viên quản ngục. Viên quản ngục là người yêu thích chơi chữ, mong muốn có chữ của Huấn Cao. Sau khi thấu hiểu tấm lòng của quản ngục, Huấn Cao quyết định cho ông chữ, tạo ra một cảnh tượng đầy ý nghĩa trong bóng tối của nhà lao.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 42
Trong câu chuyện 'Chữ người tử tù', Huấn Cao là một nhà văn tài hoa với bút pháp tuyệt vời. Bị giam giữ vì chống lại triều đình, ông được biết đến như một biểu tượng của sự kiên cường và tài năng. Viên quản ngục, mặc dù bị coi thường, vẫn cố gắng biệt đãi và kính trọng Huấn Cao. Cảnh Huấn Cao viết chữ trong nhà tù là một biểu tượng của sự tự do và tinh thần cao thượng.
Huấn Cao, một nhân vật tài năng với bút pháp tuyệt vời, đã chống lại triều đình và bị giam giữ. Trong những ngày ở trong nhà tù, ông được biết đến qua lời khen ngợi của viên quản ngục và thầy thơ. Mặc dù ông giữ thái độ lạnh lùng, nhưng viên quản ngục vẫn hy vọng vào một ngày Huấn Cao sẽ thay đổi và viết chữ cho ông. Cảnh Huấn Cao viết chữ trong nhà tù là một hình ảnh đầy ý nghĩa về lòng nhân ái và tài năng.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 43
Huấn Cao, một người tử tù nổi tiếng với tài viết chữ, bị chuyển đến nhà lao của viên quản ngục. Ban đầu, Huấn Cao khinh thường nhưng sau đó hiểu được tấm lòng tốt của viên quản ngục và quyết định viết chữ cho ông. Cảnh viết chữ diễn ra trong nhà lao tối tăm, tạo nên một khung cảnh đầy ý nghĩa.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 44
Trong văn bản Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân, cuộc gặp gỡ giữa người tử tù Huấn Cao và viên quản ngục diễn ra đầy ngang trái. Huấn Cao, với tài viết chữ nổi tiếng, nhận được sự biệt đãi đặc biệt từ viên quản ngục. Mặc dù ban đầu ông không chấp nhận sự biệt đãi, nhưng sau khi hiểu được lòng thành của viên quản ngục, ông đã đồng ý cho chữ. Cảnh viết chữ diễn ra trong nhà lao, tạo nên một bức tranh đầy ấn tượng và ý nghĩa.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 45
'Chữ người tử tù' kể về Huấn Cao, người có tài viết chữ đẹp và là một nhà cách mạng chống lại triều đình. Bị bắt và kết án tử hình, Huấn Cao được giam giữ tại nhà lao. Viên quản ngục yêu thích nét chữ của Huấn Cao và mong muốn có chữ của ông. Sau khi hiểu được tấm lòng của quản ngục, Huấn Cao quyết định cho ông chữ, mặc dù ban đầu đã khinh bạc.
Khi thời gian cạn kiệt, viên quản ngục đến xin chữ của Huấn Cao. Ban đầu, Huấn Cao không chú ý nhưng sau đó cảm động và đồng ý cho ông chữ ngay trong nhà tù.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 46
Trong tập truyện ngắn 'Chữ người tử tù' được thu thập trong bộ sưu tập 'Vang bóng một thời' năm 1940 của nhà văn Nguyễn Tuân, câu chuyện xoay quanh hai nhân vật chính là Huấn Cao và viên quản ngục, với mối quan hệ đặc biệt giữa họ làm nổi bật nội dung của truyện.
Phần 1: Từ đầu đến 'Xem sao rồi sẽ liệu': Tác giả tả về tâm trạng của viên quản ngục khi nghe tin về việc đoàn tử tù sắp đến nhà giam, trong đó có Huấn Cao - một người có tài viết chữ đẹp và tài năng văn võ. Viên quản ngục trằn trọc suốt đêm, vừa muốn biệt đãi Huấn Cao vì nể trọng, vừa sợ thầy thơ tố giác.
Phần 2: Tiếp theo đến 'Thiếu chút nữa ta đã phụ mất một tấm lòng tốt trong thiên hạ': Diễn tả tâm trạng và thái độ của Huấn Cao và viên quản ngục. Viên quản ngục biệt đãi Huấn Cao và thể hiện tấm lòng của mình, mong muốn Huấn Cao viết chữ trước khi bị hành hình. Huấn Cao đồng ý và quyết định cho chữ viên quản ngục.
Phần 3: Phần còn lại: Là cảnh Huấn Cao viết chữ và khuyên bảo viên quản ngục. Dưới ánh đuốc sáng rực, Huấn Cao viết chữ trên tấm lụa trắng, còn viên quản ngục và thầy thơ lại khúm núm và run run. Nội dung của tác phẩm thực sự gây ấn tượng ở phần cuối.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 47
Huấn Cao, ngôi sao văn chương với nét chữ đẹp, được nhiều người yêu mến. Tuy nhiên, việc xin chữ từ ông không phải ai cũng dễ dàng. Ông liên tục chống đối triều đình tham nhũng, mục nát và vì thế bị bắt và kết án tử. Trước khi đối mặt với án chết, Huấn Cao bị giam giữ tại nhà tù. Viên quản ngục, biết đến tài năng và nét chữ tuyệt vời của ông, mong muốn có chữ của Huấn Cao như một bảo vật. Mặc dù viên quản ngục biệt đãi ông tốt, Huấn Cao vẫn giữ thái độ khinh thường. Sau khi hiểu được tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao quyết định tặng chữ và khuyên ông trở về quê để bảo vệ tâm hồn trong sáng.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 48
Trong Chữ người tử tù, Huấn Cao là một nhân vật chính bị giam giữ và kết án tử hình vì chống lại triều đình. Mặc dù nổi tiếng với tài viết chữ đẹp, ông đã tỏ thái độ khinh thường với viên quản ngục. Tuy nhiên, sau khi hiểu được lòng thành của viên quản ngục, Huấn Cao đã đồng ý cho chữ. Cảnh viết chữ diễn ra trong nhà tù, tạo nên một cảnh tượng đầy ý nghĩa về tình người và nghệ thuật.
Trước khi thời gian xử tử gần, viên quản ngục tiết lộ tình yêu của mình đối với cái đẹp và nghệ thuật, mong muốn xin chữ của Huấn Cao. Cảm động trước điều này, Huấn Cao đã quyết định cho chữ trước khi ra pháp trường. Cảnh tượng viết chữ diễn ra trong nhà tù, khiến mọi người chứng kiến cảm thấy kỳ lạ và ý nghĩa. Cuối cùng, Huấn Cao khuyên viên quản ngục trở về quê để giữ tấm lòng thanh cao.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 49
Huấn Cao, một người tử tù bị áp giải về kinh để chịu án chém, bất ngờ vào nhà giam do viên quản ngục quản lí. Viên quản ngục ngưỡng mộ tài năng viết chữ của Huấn Cao và đã tiếp đãi ông một cách chu đáo. Dù được quan tâm, Huấn Cao vẫn giữ thái độ lạnh lùng. Tuy nhiên, trước lúc ra đi, ông đã đồng ý viết chữ cho viên quản ngục trong bóng tối của nhà lao.
Tóm tắt bài Chữ người tử tù - Mẫu 50
Huấn Cao là người tử tù đang bị áp giải về kinh chịu án chém, trên đường về kinh, Huấn Cao đã vào nhà giam do viên quản ngục quản lí. Trái ngược với thái độ hống hách của những quản ngục ở những nhà giam trước đó, viên quản ngục ngưỡng mộ tài năng và chữ viết của Huấn Cao. Trong thời gian Huấn Cao ở đây, viên quản ngục đã tiếp đãi chu đáo, đổi lại là thái độ lạnh lùng, coi thường của Huấn Cao. Trong đêm trước khi lên đường về kinh, Huấn Cao đã nhận ra tấm lòng của viên quản ngục, ông đã đồng ý tặng chữ cho viên quản ngục ngay trong nhà lao u tối, quả là cảnh tượng xưa nay chưa từng có.
Đôi nét về tác giả, tác phẩm
1. Tác giả
- Nguyễn Tuân (10/07/1910 - 28/07/1987), ông sinh ngày 10 tháng 7 năm 1910 ở phố Hàng Bạc, Hà Nội, quê ở thôn Thượng Đình, xã Nhân Mục (tên nôm là làng Mọc), nay thuộc phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân, Hà Nội
- Ông trưởng thành trong một gia đình nhà Nho khi Hán học đã tàn.
- Nguyễn Tuân học đến cuối bậc Thành chung Nam Định (tương đương với cấp Trung học cơ sở hiện nay, tiền thân của trường THPT Chuyên Lê Hồng Phong, Nam Định ngày nay) thì bị đuổi vì tham gia một cuộc bãi khóa phản đối mấy giáo viên Pháp nói xấu người Việt (1929).
- Sau đó ít lâu ông lại bị tù vì đi qua biên giới tới Thái Lan mà không có giấy phép.
- Sau khi ra tù, ông bắt đầu sự nghiệp viết lách của mình.
- Nguyễn Tuân cầm bút từ khoảng đầu những năm 1935, nhưng nổi tiếng từ năm 1938 với các tác phẩm tùy bút, bút ký có phong cách độc đáo như Vang bóng một thời, Một chuyến đi...
- Năm 1941, Nguyễn Tuân lại bị bắt giam một lần nữa và gặp gỡ, tiếp xúc với những người hoạt động chính trị.
- Năm 1945, Cách mạng tháng Tám thành công, Nguyễn Tuân nhiệt tình tham gia cách mạng và kháng chiến, trở thành một cây bút tiêu biểu của nền văn học mới.
- Từ 1948 đến 1957, ông giữ chức Tổng thư ký Hội Văn nghệ Việt Nam.
- Năm 1996, ông được nhà nước Việt Nam truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I).
Sự nghiệp văn học
a. Tác phẩm chính
- Vang bóng một thời (1940), Tùy bút sông Đà (1960), Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi (1972), ...
b. Phong cách nghệ thuật
- Nguyễn Tuân có một phong cách nghệ thuật rất độc đáo và sâu sắc.
- Trước Cách mạng tháng Tám, phong cách nghệ thuật Nguyễn Tuân có thể thâu tóm trong một chữ "ngông":
+ Thể hiện phong cách này, mỗi trang viết của Nguyễn Tuân đều muốn chứng tỏ tài hoa uyên bác. Và mọi sự vật được miêu tả dù chỉ là cái ăn cái uống, cũng được quan sát chủ yếu ở phương diện văn hoá, mỹ thuật.
+ Trước Cách mạng tháng Tám, ông đi tìm cái đẹp của thời xưa còn vương sót lại và ông gọi là Vang bóng một thời.
- Ông chủ trương chủ nghĩa xê dịch không thích cuộc sống trầm lặng, bình ổn nên ông đi suốt chiều dài đất nước để tìm những điều mới mẻ,độc đáo.
2. Tác phẩm
Tìm hiểu chung
a. Xuất xứ
- Truyện ngắn Chữ người tử tù lúc đầu có tên là Dòng chữ cuối cùng in năm 1939 trên tạp chí Tao đàn sau được tuyển in trong tập Vang bóng một thời
- Vang bóng một thời in lần đầu năm 1940 gồm 11 truyện ngắn kết tinh tài năng tâm huyết của nhà văn, là văn phẩm đạt đến sự toàn thiện toàn mỹ.
b. Bố cục Chữ người tử tù
Văn bản Chữ người tử tù được chia thành 4 phần:
- Phần 1: cuộc trò chuyện giữa viên quản ngục và thầy thơ lại về Huấn Cao cùng tâm trạng lo lắng của viên quản ngục
- Phần 2: cuộc nhận tù nhân và sự đối xử đặc biệt của viên quản ngục dành cho Huấn Cao cùng tấm lòng ngưỡng mộ của viên quản ngục với Huấn Cao.
- Phần 3 (còn lại): Cảnh cho chữ
c. Giá trị nội dung của Chữ người tử tù
- Qua truyện ngắn Nguyễn Tuân đã khắc họa thành công hình tượng Huấn Cao - một con người tài hoa, có cái tâm trong sáng và khí phách hiên ngang bất khuất. Qua đó nhà văn thể hiện quan niệm về cái đẹp, khẳng định sự bất tử của cái đẹp và bộc lộ thầm kín tấm lòng yêu nước
d. Giá trị nghệ thuật của Chữ người tử tù
- Tác phẩm thể hiện tài năng độc đáo của Nguyễn Tuân trong việc tạo dựng tình huống truyện độc đáo; trong nghệ thuật dựng cảnh, khắc họa tính cách nhân vật, tạo không khí cổ kính, trang trọng; trong việc sử dụng thủ pháp đối lập và ngôn ngữ giàu tính tạo hình.
- Xây dựng hình tượng nhân vật qua tình huống truyện éo le, oái oăm đầy kịch tính
- Khai thác triệt để bút pháp lãng mạn, nghệ thuật tương phản để lí tưởng hóa vẻ đẹp nhân vật đến mức phi thường
- Ngôn từ cổ kính trang trọng giàu chất tạo hình, gợi cảm