Tài liệu tóm tắt Hương khúc môn Ngữ văn lớp 7 bộ Chân trời sáng tạo ngắn gọn, chi tiết gồm có 10 bài tóm tắt tác phẩm Hương khúc hay nhất từ đó giúp học sinh nắm được những nét chính về nội dung của văn bản để học tốt môn Ngữ văn lớp 7.
Mời các quý thầy cô và các em học sinh cùng tham khảo và tải về chi tiết tài liệu dưới đây:
Tóm tắt Hương khúc
Bài giảng: Hương khúc - Chân trời sáng tạo
Tóm tắt bài Hương khúc - Mẫu 1
Văn bản Hương khúc đã thể hiện tình cảm của tác giả khi nhớ về chiếc bánh khúc tuổi thơ – một nét đẹp trong văn hóa ẩm thực dân tộc. Nhân vật “tôi” nhớ lại cảm giác khi được bà cho ăn bánh khúc, nhớ về mùi thơm ngậy của rau khúc đồ chín, mùi của gạo nếp, mùi của nhân đậu xanh, quyện vào mùi hành mỡ. Nhân vật “tôi” nhớ bà từng tỉ mỉ giã rau khúc, trộn rau khúc với bột nếp rồi nhào thành bánh. Nhân vật “tôi” thường ngồi bên bếp lửa cùng bà đồ bánh, căn bếp là nơi ấm áp, tràn ngập thương nhớ của nhân vật “tôi”…
Tóm tắt bài Hương khúc - Mẫu 2
Nhân vật “tôi” nhớ về mùi thơm ngậy của rau khúc đồ chín, mùi của gạo nếp, mùi của nhân đậu xanh, quyện vào mùi hành mỡ. Nhân vật “tôi” nhớ lại rằng bà của nhân vật “tôi” từng tỉ mỉ giã rau khúc, trộn rau khúc với bột nếp rồi nhào thành bánh. Nhân vật “tôi” thường ngồi bên bếp lửa cùng bà đồ bánh, căn bếp là nơi ấm áp, tràn ngập thương nhớ của nhân vật “tôi”… Văn bản Hương khúc đã thể hiện tình cảm của tác giả khi nhớ về chiếc bánh khúc tuổi thơ – một nét đẹp trong văn hóa ẩm thực dân tộc.
Tóm tắt bài Hương khúc - Mẫu 3
Cuối tháng Mười Một âm lịch, rau khúc bắt đầu nở nhưng phải sang tháng Giêng, tháng Hai, rau khúc mới nở rộ. Nhân vật “tôi” nhớ về những đêm mưa, bà nói rằng khúc nở trắng đồng. Nhân vật “tôi” nhớ lại cảm giác khi được bà cho ăn bánh khúc. Nhân vật “tôi” nhớ về mùi thơm ngậy của rau khúc đồ chín, mùi của gạo nếp, mùi của nhân đậu xanh, quyện vào mùi hành mỡ. Nhân vật “tôi” nhớ lại rằng bà của nhân vật “tôi” từng tỉ mỉ giã rau khúc, trộn rau khúc với bột nếp rồi nhào thành bánh. Nhân vật “tôi” thường ngồi bên bếp lửa cùng bà đồ bánh, căn bếp là nơi ấm áp, tràn ngập thương nhớ của nhân vật “tôi”…
Tóm tắt bài Hương khúc - Mẫu 4
Bằng những lời văn giản dị, thiết tha, văn bản Hương khúc đã thể hiện tình cảm của tác giả khi nhớ về chiếc bánh khúc tuổi thơ – một nét đẹp trong văn hóa ẩm thực dân tộc. Nhân vật “tôi” nhớ lại cảm giác khi được bà cho ăn bánh khúc, mùi thơm ngậy của rau khúc đồ chín, mùi của gạo nếp, mùi của nhân đậu xanh, quyện vào mùi hành mỡ. Bà đã từng tỉ mỉ giã rau khúc, trộn rau khúc với bột nếp rồi nhào thành bánh. Căn bếp là nơi ấm áp, tràn ngập thương nhớ của nhân vật “tôi”…
Tóm tắt bài Hương khúc - Mẫu 5
Văn bản viết về mùa hoa khúc và quy trình bà làm bánh khúc và ký ức của tác giả về hương vị của món bánh khúc bà làm.
Câu chuyện là những kỉ niệm tuổi thơ của nhân vật tôi gắn với món bánh khúc. Đó là món bánh tuổi thơ vô cùng thơm ngon mà người bà thường làm cho cậu ăn. Món bánh ấy được làm từ loại rau khúc mọc ngoài đồng, nở dầy hoa trắng sau những cơn mưa. Nó được người bà của cậu hái về, đồ chín, đem nhào với bột, rồi gói nhân ở bên trong, tạo thành món bánh khúc. Mùi hương thơm lừng, vị ngon dẻo bùi của món bánh nóng hổi, được thưởng thức trong căn bếp nhỏ ấm áp ấy, là kỉ niệm tuổi thơ đẹp nhất của nhân vật tôi.
Tóm tắt ý chính của văn bản Hương khúc:
- Văn bản Hương khúc là những dòng cảm xúc, hồi tưởng của tác giả về người bà với món bánh khúc
- Thường vào tháng Mười Một âm lịch, rau khúc đã bắt đầu nở lác đác trên đồng, sang tháng Giêng, tháng Hai thì nở rộ.
- Bà của tác giả không bao giờ hái rau khúc vào buổi chiều vì rau khúc vào buổi sáng sớm khi sương vẫn còn là lúc rau khúc ủ nhiều hương nhất vì thế mà ngon nhất
- Mỗi khi đồ bánh khúc, bà nội lại xếp dăm cái lên đĩa để thắp hương, sau đó dỡ dăm chiếc đưa cho cháu gái biếu bà ngoại. Sau khi làm xong 2 việc này thì bà mới cho các cháu ăn bánh khúc.
- Cách làm bánh khúc của bà:
+ Hái rau về, bà lấy nước mưa trong bể rửa sạch và để cho thật ráo nước
+ Giã rau khúc cho đến khi nhuyễn và dẻo
+ Trộn rau khúc đã giã với bột nếp và nhào cho thật nhuyễn
+ Bà dể cối bột đã nhào kĩ chừng hơn một tiếng mới bắt đầu nặn bánh
- Tác giả thường ngồi bên bếp lửa cùng bà đồ bánh, căn bếp là nơi ấm áp và ngập tràn thương nhớ của tác giả
Văn bản Hương khúc là câu chuyện về những kỉ niệm tuổi thơ ấm áp của nhân vật tôi bên người bà yêu dấu và căn bếp ấm áp cùng món bánh khúc. Nhân vật tôi luôn ghi nhớ về loài rau khúc mọc đầy đồng sau những cơn mưa. Nhớ về kỉ niệm được ngồi cạnh bà, xem bà làm đồ rau khúc, nhào bột, làm nhân và hấp bánh. Những hương vị thơm ngon của món bánh khúc ấy đã đi theo nhân vật tôi mãi đến khi trưởng thành.
Câu chuyện trong văn bản Hương khúc có nội dung kể về kỉ niệm ấm áp trong tuổi thơ của nhân vật tôi bên người bà yêu dấu và trong căn bếp đầy hương vị của món bánh khúc. Nhân vật tôi luôn nhớ đến loài rau khúc mọc đầy đồng sau cơn mưa và kỷ niệm ngồi bên bà xem bà làm rau khúc, nhào bột, làm nhân và hấp bánh. Mùi vị thơm ngon của món bánh khúc ấy đã ở lại trong ký ức của nhân vật tôi đến khi trưởng thành. Đó là kỷ niệm tuổi thơ của nhân vật tôi liên quan đến món bánh khúc thơm ngon mà người bà thường làm. Món bánh ấy được làm từ loại rau khúc mọc tự nhiên ngoài đồng, nở hoa trắng sau cơn mưa. Người bà của tôi hái về, đem nhào với bột, rồi gói nhân bên trong tạo thành món bánh khúc. Mùi hương thơm lừng, vị ngon dẻo bùi của món bánh nóng hổi được thưởng thức trong căn bếp nhỏ ấm áp ấy, là kỷ niệm đẹp nhất trong tuổi thơ của nhân vật tôi.
Nhân vật "tôi" bất chợt hồi tưởng về hương thơm êm dịu của rau khúc tươi mới, mùi thơm thấu hương của gạo nếp, và hương ngon ngọt của nhân đậu xanh, tất cả kết hợp hoà quyện với mùi hành mỡ đặc trưng, tạo nên một bức tranh hương thơm tinh tế và gần gũi. Những mùi vị ấy không chỉ là gia vị cho món ăn, mà còn là những hạt ghi chú trong bảng nhớ thời thơ ấu của "tôi".
Những kí ức đẹp đẽ tiếp tục hiện hữu khi "tôi" nhớ về bà, người đã dành bao công sức tỉ mỉ để giã nhuyễn từng lá rau khúc, sau đó trộn chúng đều với bột nếp, rồi nhẫn nhuyễn thành những chiếc bánh khúc thơm phức và ngon lành. Sự cẩn trọng và lòng nhiệt huyết của bà đọng lại trong từng đường nét của bánh, làm cho mỗi chiếc trở nên đặc biệt và ý nghĩa.
"Cô bếp" trở thành nơi linh thiêng, nơi "tôi" thường xuyên ngồi bên bếp lửa, cùng bà thưởng thức bánh khúc tinh tế. Đó không chỉ là nơi nấu nướng, mà còn là không gian đong đầy những cảm xúc, ký ức và tình thân thiết. Bức tranh ấm áp về gia đình và truyền thống trong căn bếp ấy trở thành nguồn cảm hứng không ngừng cho "tôi" và những người yêu thương văn hóa ẩm thực dân tộc. Văn bản Hương khúc không chỉ là sự kể chuyện, mà là một hành trình sâu sắc vào lòng đất nước, qua đôi mắt và trái tim của nhân vật "tôi".
Hương khúc là một văn bản tự sự, kể về những kỉ niệm tuổi thơ của nhân vật tôi gắn với món bánh khúc và người bà hiền từ, tần tảo. Tuy thời gian đã trôi qua rất lâu, nhưng hình ảnh những mầm rau khúc ngoài đồng sau cơn mưa, hương thơm của chõ bánh khúc vừa ra lò cùng những công đoạn bà làm bánh khúc thì ông vẫn không bao giờ quên đi. Hương thơm và mùi vị đặc trưng của món bánh ấy đã theo tác giả lớn khôn, trở thành điểm tựa tinh thần cho ông vượt qua những trắc trở của cuộc đời.
Hương thơm ngậy của rau khúc đồ chín, mùi của gạo nếp, mùi của nhân đậu xanh và hành mỡ quyện vào nhau là hương vị mà nhân vật "tôi" luôn nhớ đến. Trong hồi ức của nhân vật "tôi" là hình ảnh người bà yêu dấu tỉ mỉ giã rau khúc, trộn rau khúc với bột nếp rồi nhào thành bánh. Với nhân vật "tôi", căn bếp lửa là nơi ấm áp và tràn ngập những kỷ niệm đẹp. Văn bản Hương khúc đã thể hiện một cách tuyệt vời tình cảm của tác giả khi nhớ về chiếc bánh khúc tuổi thơ - một trong những nét đẹp của văn hóa ẩm thực dân tộc.
Nhân vật "tôi" lắng nghe trong ký ức như một bản nhạc hòa quyện, khi mùi thơm ngậy của rau khúc đầy mê hoặc bắt đầu tràn ngập không gian. Mỗi hạt gạo nếp thơm phức, mỗi hạt nhân đậu xanh đều là những hình ảnh quen thuộc, kết hợp với hương vị đặc trưng của hành mỡ, tạo nên một tác phẩm hương thơm nguyên thủy và gần gũi.
Nhớ lại, "tôi" nhớ đến bàn tay tài năng của bà, từng chi tiết nhỏ được chăm chút tỉ mỉ. Bà đã giã từng lá rau khúc với sự tỉ lệ hoàn hảo, kết hợp chúng với bột nếp với sự chính xác tuyệt vời, và nhào từng chiếc bánh với sự khéo léo và tình cảm. Đó không chỉ là một quá trình làm bánh, mà còn là một nghệ thuật, một cách thể hiện tâm huyết và sự quan tâm của bà đối với ẩm thực dân tộc.
Cảnh "tôi" thường xuyên ngồi bên bếp lửa, gần bà đồ bánh, đưa người ta đến một không gian ấm áp đong đầy tình thân. Căn bếp không chỉ là nơi nấu nướng, mà còn là nơi kết nối thời gian và kí ức. Cảm giác của "tôi" là như một cuộc hành trình đậm chất văn hóa, nơi từng hơi thở, từng hương vị đều là những trải nghiệm tuyệt vời trong hành trình quay trở lại tuổi thơ. Văn bản Hương khúc không chỉ là sự miêu tả của một chiếc bánh khúc, mà là bức tranh sống động về tình cảm và văn hóa ẩm thực dân tộc được vẽ nên từ trái tim tác giả.
Vào cuối tháng Mười Một theo lịch âm, cây rau khúc bắt đầu nở, nhưng đúng đến tháng Giêng và tháng Hai, nó mới thực sự nở rộ hùng vĩ. Những hình ảnh này chợt hiện về trong ký ức của nhân vật chính, "tôi", như những đoá hoa trắng bồng bềnh giữa đồng ruộng.
Cảm giác những đêm mưa rơi nhẹ nhàng là những kí ức tuyệt vời của "tôi". Bà, người có sự hiểu biết sâu rộng về mùa khúc, thường nhắc nhở rằng khúc nở trắng khi trời mưa. Những hình ảnh này không chỉ là về sự tươi tắn của mùa hoa khúc mà còn là về sự liên kết mạnh mẽ với thiên nhiên.
Cảm giác thưởng thức bánh khúc càng trở nên trọn vẹn khi "tôi" hồi tưởng về mùi thơm ngậy của rau khúc chín tới, mùi hương quyến rũ của gạo nếp, hòa quyện với hương vị đặc trưng của nhân đậu xanh và hành mỡ. Bà, người nắm vững bí quyết làm bánh khúc, đã dành tâm huyết từng chi tiết nhỏ, từ việc giã rau khúc tới việc nhào bột nếp, tạo nên bánh khúc thơm ngon và đặc sắc.
Những khoảnh khắc ngồi bên bếp lửa cùng bà, "tôi" như đắm chìm trong một không gian tràn ngập tình thương và những kí ức ấm áp. Bếp lửa không chỉ là nơi tạo ra những chiếc bánh ngon lành mà còn là nơi gắn kết tình cảm gia đình và truyền thống. Cảm giác ấm áp và thương nhớ trong căn bếp ấy vẫn mãi là nguồn cảm hứng không ngừng cho nhân vật "tôi".
Bằng những từ ngữ giản dị, tinh tế, văn bản Hương khúc đã tận dụng sức mạnh của lời văn để hiện lên tình cảm sâu sắc của tác giả khi hồi tưởng về chiếc bánh khúc ngọt ngào từ thời thơ ấu – một biểu tượng văn hóa ẩm thực quý báu của dân tộc. Nhân vật chính, "tôi", ngập tràn trong những ký ức tuyệt vời, không chỉ là về hương vị của chiếc bánh, mà còn về sự chân thành và tâm huyết của bà.
Những ký ức đặc biệt là những khoảnh khắc khi "tôi" được bà thưởng thức chiếc bánh khúc ngon lành. Mỗi hạt gạo nếp, mỗi lá rau khúc được tận dụng đều là nguồn cảm hứng cho tác giả khi miêu tả hương thơm đậm đà của rau khúc chín, sự thơm lừng của gạo nếp, hòa quyện với mùi độc đáo của nhân đậu xanh và hành mỡ. Những mùi hương này không chỉ là tinh tế, mà còn là những kí ức sống động về quá trình chế biến bánh.
Bà, nhân vật quan trọng trong câu chuyện, đã dành rất nhiều công sức và tâm trí để tạo ra những chiếc bánh khúc hoàn hảo. Từ việc tỉ mỉ giã rau khúc cho đến việc kỹ lưỡng trộn chúng với bột nếp, mọi động tác đều là biểu hiện của sự đam mê và tình yêu thương với nghệ thuật làm bánh. Những chi tiết nhỏ như vậy đã tạo nên sự độc đáo và tinh tế cho mỗi chiếc bánh khúc.
Căn bếp, nơi mà bà cùng "tôi" gắn bó trong những thời khắc làm bánh, không chỉ đơn giản là nơi nấu nướng mà còn là không gian ấm áp đong đầy những kí ức ngọt ngào. Mỗi chi tiết trong căn bếp đều đánh thức những cảm xúc sâu sắc và tràn ngập thương nhớ của nhân vật chính, tạo nên một bức tranh sống động về tình thân và văn hóa gia đình.
Bằng những từ ngữ giản dị, tinh tế, tác phẩm văn Hương khúc đã một lần nữa khắc họa sâu sắc tình cảm của tác giả khi ôn lại kí ức về chiếc bánh khúc đậm đà nét đẹp văn hóa ẩm thực dân tộc. Nhân vật chính, "tôi", không chỉ là những dòng chữ mà còn là những cảm xúc tuyệt vời, mềm mại đong đầy trong từng câu văn.
Trong những hồi ức, "tôi" chợt cảm nhận lại hương vị ngon ngọt khi bà thủ công làm bánh khúc. Hương thơm ngậy của rau khúc tươi ngon, mùi của gạo nếp thơm lừng, hòa quyện với hương vị đặc trưng của nhân đậu xanh và hành mỡ, tất cả kết hợp thành một bản hòa nhạc hương thơm đầy ấn tượng.
Nàng "tôi" chẳng thể quên được cảm giác tay bà tỉ mỉ giã từng lá rau khúc, trộn chúng với bột nếp, rồi nhào nhuyễn thành từng chiếc bánh khúc thơm phức. Sự chân thành và tâm huyết trong từng bước làm bánh của bà không chỉ là nét đẹp của nguyên liệu, mà còn là sự kết nối tình cảm giữa người làm bánh và người thưởng thức.
Căn bếp, với ánh lửa ấm áp, không chỉ là nơi nung nấu thức ăn mà còn là không gian tràn ngập tình cảm và những kỷ niệm đáng quý của "tôi". Mỗi đường nét, mỗi cảm xúc đều được vẽ lên như một bức tranh hồng ngoại về văn hóa và tình thân, làm tăng thêm giá trị và sức hút cho tác phẩm văn Hương khúc.
Đây là một văn bản được viết nên từ những dòng hồi tưởng của tác giả về tuổi thơ êm đêm bên bà, gắn liền với món bánh khúc. Từ hình ảnh những cây rau khúc non mọc lên sau mưa, đến từng bước nhỏ khi làm bánh khúc cùng hương thơm nồng đượm của chiếc bánh mới ra lò, cho đến nay tác giả vẫn nhớ kĩ sống động từng chút một. Chính những chi tiết ấy đã tạo nên một tuổi thơ tuyệt vời mà tác giả gìn giữ trong kí ức của mình.
Trong tác phẩm văn Hương khúc, tình cảm của tác giả đượm bật khi ôn lại ký ức về chiếc bánh khúc ngọt ngào của tuổi thơ – một di sản văn hóa ẩm thực đậm đà của dân tộc. Nhân vật chính, "tôi", chìm đắm trong những hồi ức ngọt ngào khi bà đã thủ công tạo ra chiếc bánh đặc trưng này.
Cảm xúc của "tôi" trỗi dậy khi nhớ lại hương vị thơm ngon của rau khúc tươi ngon, mùi của gạo nếp thơm phức, hòa quyện với hương vị đặc trưng của nhân đậu xanh và hành mỡ. Bà, nhân vật có vẻ như là hình mẫu của người làm bánh khúc, từng tận hưởng mỗi giai đoạn của quá trình chế biến.
"Tôi" nhớ rõ cảnh bà cẩn thận giã rau khúc, kỹ lưỡng trộn chúng với bột nếp, sau đó tận tay nhào nhuyễn thành từng chiếc bánh. Những hình ảnh này không chỉ là về hương vị ngon miệng, mà còn là về sự chân thành và tâm huyết trong từng đợt làm bánh.
Nhân vật chính thường xuyên ngồi bên bếp lửa, nơi bà làm bánh, nơi ấm cúng và tràn đầy những kí ức ấm áp. Cái ấm của bếp lửa không chỉ là sự ấm áp về nhiệt độ mà còn là không gian tràn ngập tình cảm và thương nhớ của "tôi". Bàn tay khéo léo của bà như một nhạc công, tạo nên bản hương khúc ngọt ngào, khắc sâu trong kí ức của nhân vật chính.
Tóm tắt bài Hương khúc - Mẫu 19
Hương khúc đã thể hiện tình cảm sâu nặng của tác giả khi nhớ về chiếc bánh khúc đặc trưng của tuổi thơ, đó là một nét đẹp trong văn hóa ẩm thực dân tộc. Nhân vật "tôi" luôn cảm thấy ấm áp và xúc động khi nhớ lại cảm giác được bà cho thưởng thức món bánh khúc. Những hương vị tuyệt vời của rau khúc đồ chín, gạo nếp, nhân đậu xanh và hành mỡ đan xen vào nhau, tạo nên mùi thơm ngào ngạt không thể quên. Nhân vật "tôi" nhớ rằng bà từng cẩn thận giã rau khúc, trộn chúng với bột nếp và nhào thành những chiếc bánh khúc. Căn bếp là nơi ấm áp và tràn đầy kỷ niệm thân thương của nhân vật "tôi" vì nhân vật thường ngồi bên bếp lửa cùng bà làm bánh,...
Tóm tắt bài Hương khúc - Mẫu 20
Bằng những từ ngữ giản dị, chân thành, văn bản Hương khúc đã thể hiện tình cảm của tác giả khi nhớ về chiếc bánh khúc tuổi thơ - một nét đẹp trong văn hóa ẩm thực dân tộc. Nhân vật "tôi" nhớ lại cảm giác khi được bà cho ăn bánh khúc, cảm nhận được mùi thơm ngậy của rau khúc đồ chín, mùi gạo nếp, mùi nhân đậu xanh và mùi hành mỡ thoang thoảng. Bà đã từng cẩn thận giã rau khúc, trộn rau khúc với bột nếp và nhào thành bánh. Căn bếp là nơi ấm áp, đong đầy kỷ niệm và tình cảm của nhân vật "tôi"...
Tóm tắt bài Hương khúc - Mẫu 21
Rau khúc bắt đầu nở vào cuối tháng Mười Một âm lịch, nhưng chỉ đến tháng Giêng, tháng Hai mới nở rộ. Trong những đêm mưa, nhân vật “tôi” nhớ lại lời bà rằng khúc nở trắng đồng. Những cảm xúc khi được bà cho ăn bánh khúc lại tràn về, nhớ về mùi thơm ngậy của rau khúc đồ chín, mùi của gạo nếp, mùi của nhân đậu xanh, quyện vào mùi hành mỡ. Nhân vật “tôi” lại nhớ lại cách bà từng tỉ mỉ giã rau khúc, trộn rau khúc với bột nếp rồi nhào thành bánh. Bên bếp lửa, nhân vật “tôi” cùng bà đồ bánh, căn bếp ấm áp đong đầy thương nhớ. Đó là những nét đẹp trong văn hóa ẩm thực dân tộc, được thể hiện rõ trong văn bản Hương Khúc.
Đôi nét về tác giả, tác phẩm
Nguyễn Quang Thiều
Thể loại:
Hương khúc thuộc thể loại truyện ngắn
Xuất xứ và hoàn cảnh sáng tác:
- Văn bản Hương khúc được in trong Tôi khóc những cánh đồng rau khúc, in trong Mùi của kí ức, NXB Trẻ, 2017
Phương thức biểu đạt:
Hương khúc có phương thức biểu đạt là tự sự, miêu tả, biểu cảm, thuyết minh
Người kể chuyện:
Hương khúc được kể theo ngôi thứ nhất
Bố cục
Hương khúc có bố cục gồm 2 phần:
- Phần 1: Từ đầu đến “ đầy trời mưa đấy”: Nhân vật “tôi” bắt đầu hồi tưởng về mùa rau khúc nở
- Phần 2: Còn lại: Nhân vật “tôi” hồi tưởng về chiếc bánh khúc tuổi thơ
Giá trị nội dung:
- Văn bản Tôi khóc những cánh đồng rau khúc đã thể hiện tình cảm của tác giả khi nhớ về chiếc bánh khúc tuổi thơ – một nét đẹp trong văn hóa ẩm thực dân tộc
Giá trị nghệ thuật:
- Lời văn giản dị, mộc mạc, thiết tha
- Nhiều hình ảnh, từ ngữ miêu tả sinh động, chân thực