Đề bài: Hãy tưởng tượng em là một bạn nhỏ trong bài thơ Buổi học cuối cùng, viết một đoạn thư tạm biệt cô giáo.
Top 10 bài Tưởng tượng em là một bạn nhỏ trong bài thơ Buổi học cuối cùng, viết một đoạn thư tạm biệt cô giáo 2024 SIÊU HAY
Tưởng tượng em là một bạn nhỏ trong bài thơ Buổi học cuối cùng, viết một đoạn thư tạm biệt cô giáo - Mẫu 1
Cô yêu quý!
Mới ngày nào con còn mới chân ướt chân ráo bước vào lớp 1, khóc thút thít không muốn vào lớp, vì bước vào một môi trường lạ lẫm mà e dè, lo sợ. Nhưng cô rất dịu dàng, kiên nhẫn kéo con bước ra hòa đồng với lớp, tập làm quen cách ghép chữ ghép vần, dạy những cách tính toán đơn giản, dạy con kỹ năng sống,... Chính tình yêu thương vô bờ của cô đã giúp con có một khởi đầu tốt nhất với môi trường học tập bên bàn ghế, sách vở. Cô là người dẫn đường con không thể nào quên.
Cô giáo lớp 1 của con, cô không chỉ là một nhà giáo tuyệt vời trên bục giảng, mà còn như một người mẹ thứ hai của con. Vì thương chúng con bỡ ngỡ với cách học tập mới, cô dịu dàng bao dung dỗ từng học sinh đang khóc, nhắc nhở chúng con uống sữa, mặc áo ấm cho chúng con. Giờ nghĩ lại, con không bao giờ không thấy may mắn vì lớp 1 con đã học lớp cô, nên con mới có thể thích ứng với môi trường sách vở nhanh như vậy được. Cô đã làm con, một đứa chỉ lúc nào cũng nghĩ đến chơi, bắt đầu có những lần đầu tiên giục mẹ đưa đến trường sớm để đọc sách, để gặp cô. Cô đã làm con, một đứa trẻ hết lớp mẫu giáo vẫn cần người bón, trở thành một học sinh tự xúc ăn nhanh nhất lớp để được cô khen. Những trưởng thành đầu tiên trên con đường chập chững thành người của con đều in bóng hình cô. Cô ơi, con biết ơn cô lắm!
Cuối thư, con xin chúc cô và gia đình mãi mạnh khỏe, vui vẻ! Con cảm thấy đối với những người biết nghề giáo vất vả như vậy mà vẫn lựa chọn dấn thân vào như cô, thì chắc hẳn cái mong mỏi được dạy học nó phải lớn lao lắm, chiến thắng rất nhiều nỗi lo cơm áo nhọc nhằn. Nên con chỉ ước mong các lứa học sinh tiếp theo sẽ không ai khiến cô phải buồn, phải thất vọng. Yêu cô!
Tưởng tượng em là một bạn nhỏ trong bài thơ Buổi học cuối cùng, viết một đoạn thư tạm biệt cô giáo - Mẫu 2
Cô Trang à! Thực sự thì lúc này, em vừa cảm thấy vui vừa cảm thấy buồn. Vui vì cô đã thực hiện và tiến gần đến ước mơ của mình, ước mơ làm một người thầy thực thụ để dìu dắt, chỉ bảo chúng em. Là người lái đò đưa chúng em sang song, cập bến bờ của tương lai rộng mở, chắp cánh cho chúng em thực hiện những ước mơ, hoài bão của mình để trở thành những người công dân có ích cho xã hội. Còn sao lại buồn ư? Buồn là vì chúng em sắp phải xa cô, xa một cô giáo xinh xắn, tận tụy với một bầu nhiệt huyết nóng bỏng.
Vậy là kể từ đây, sẽ không còn thấy bóng dáng của cô đi đi lại lại trong lớp, sẽ chẳng nhìn thấy những nụ cười trên khuôn mặt cô, chẳng còn được nghe giọng nói của cô vang lên một cách ngập ngừng e ngại trên bục giảng… một tháng rưỡi không là khoảng thời gian quá ngắn mà cũng không phải là quá dài để tập một thói quen. Vậy mà từ đây mình phải từ bỏ cái thói quen đó, quả thật là khó!
Nhớ lại những kỉ niệm xưa, khi mà ngày đầu tiên cô bước vào lớp với một ánh mắt thật rạng rỡ và vui tươi. Khi cô bước lên bục giảng, đôi lúc còn lúng túng, ngập ngừng. Nhìn những giọt mồ hôi thoáng lăn dài trên khuôn mặt cô và tình cảm chân thành hết lòng vì học sinh của cô, em biết cô đang rất cố gắng để làm sao cho chúng em có một bài học thật hay và bổ ích. Không những thế, cô còn là người rất vui tính, cô hay nghĩ ra những trò chơi vui sau những buổi sinh hoạt lớp để cho chúng em thư giãn sau các buổi học căng thẳng. Chắc đây cũng là những kỉ niệm của tuổi học trò làm em nhớ mãi, không sao quên được.
Tưởng tượng em là một bạn nhỏ trong bài thơ Buổi học cuối cùng, viết một đoạn thư tạm biệt cô giáo - Mẫu 3
Cha mẹ cho con một hình hài,
Thầy cô cho em cả kiến thức.
Vâng! Đó là điều thiêng liêng cao cả mà em tâm đắc nhất. Đấng sinh thành đã cho em một hình hài. Thầy cô là người cha người mẹ thứ hai cho em bao kiến thức. "Thầy cô" hai tiếng thân thương lúc nào cũng khắc sâu trong tâm trí, trong suy nghĩ của em. Hạnh phúc thay! Tạo hóa đã ban tặng cho em một sự sống, bên cạnh đó là những người luôn ân cần dạy dỗ theo dõi từng bước đi của em ,giúp em sống một cuộc sống đầy ý nghĩa, luôn ngẩng cao đầu về một tương lai tươi sáng. Chính vì lẽ đó mà em luôn khắc sâu công ơn trời biển của thầy cô.
Lòng sâu biển rộng mênh mông,
Không sao bằng được tấm lòng thầy cô.
Mỗi ngày em được lớn khôn và đón nhận tấm lòng yêu thương vô bờ của thầy cô dành cho em. Thầy cô như những người lái đò đưa những thế hệ học sinh đến bến bờ tương lai hạnh phúc rồi lại tiếp tục công việc của mình trên dòng sông xanh tiếp tục công việc của mình. Ngày lại ngày, có biết bao thế hệ học sinh qua dòng sông tri thức. Dòng sông vẫn cứ lặng lẽ trôi, dù bất cứ hoàn cảnh nào, thầy cô vẫn vượt qua. Có lẽ vì vậy mà:
Câu chuyện ngày xưa và mãi đến bây giờ
Em mới hiểu Thầy ơi! Người đưa đò vĩ đại
Cả cuộc đời thầm lặng và giàu đức hi sinh
Vững tay chèo để chở nặng yêu thương.
Chúng em, những người khách sang sông vẫn luôn chăm chỉ học hành để không phụ lòng thầy cô. Chúng em chỉ mong sẽ luôn nhìn thấy nụ cười mãn nguyện của thầy cô. Thầy cô sẽ mãi là những người dìu dắt chúng em trên con đường đời, sẽ mãi là những người đưa đò tận tụy nhất.
Có ai đó đã nói rằng: "Hãy cảm ơn ngọn đèn vì ánh sáng của nó nhưng đừng quên người cầm đèn đang đứng trong bóng đêm. Thầy cô là những người cầm ngọn đèn bất diệt của tri thức ,trí tuệ soi sáng con đường tương lai cho em, chắp cánh cho những ước mơ bay cao, bay xa để một ngày nào đó sẽ đáp xuống một chân trời tươi đẹp, rực rỡ muôn sắc màu và ánh sáng. Chắc chắn rằng khi đã vững bước ở chân trời ấy em sẽ không bao giờ quên được công ơn của thầy cô.
Cho đến giờ chúng em vẫn thấy rất hay cho câu “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” mà chính thầy cô là người đã truyền đạt cho chúng em hiểu được ý nghĩa sâu sắc thật sự của câu tục ngữ này.
Tưởng tượng em là một bạn nhỏ trong bài thơ Buổi học cuối cùng, viết một đoạn thư tạm biệt cô giáo - Mẫu 4
Cô giáo kính mến!
Sáng hôm nay, em và các bạn đã được học với cô buổi học cuối cùng. Thật lòng, em không thích buổi học hôm nay chút nào, vì từ nay em sẽ không còn được học với cô nữa. Nhưng rồi em và các bạn cũng hiểu được ý nghĩa của buổi học này, nên chúng em ai cũng cố gắng chăm ngoan, để cô được vui lòng. Em nhớ và tiếc nuối lắm những buổi học trước đây chưa ngoan, chưa chăm chú nghe giảng. Để bây giờ tất cả chỉ còn là kỉ niệm mà thôi. Em sẽ nhớ lắm hình dáng của cô trên bục giảng với mái tóc hoa râm, bàn tay xương gầy và giọng nói êm êm. Em xin hứa sẽ học hành chăm chỉ, tiến bước mỗi ngày. Vì vậy cô hãy yên tâm nghỉ hưu và sống thật mạnh khỏe, hạnh phúc nhé.
Học sinh cũ
Cô giáo kính yêu của em!
Vậy là buổi học sáng nay đã là buổi học cuối cùng của em cùng với cô. Đến tận giờ phút này, em vẫn không thể tin được rằng, từ ngày mai em không còn được học với cô nữa. Em rất hối hận vì thời gian qua đã không biết trân trọng những buổi học ở lớp, không biết quý trọng những bài giảng của cô. Đầu năm học, cô đã dạy em cách viết thư rất hay và dễ hiểu. Hôm nay, lần đầu tiên em viết một bức thư thật sự để gửi cô. Em xin chúc cô sau khi nghỉ hưu luôn mạnh khỏe, yêu đời và được làm những điều mà mình thích. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt, vâng lời thầy cô như cô đã dặn dò. Em rất biết ơn cô vì những ngày tháng vừa qua!
Học sinh của cô
Bùi Thái Bảo
Gửi cô Mai Anh!
Cô ơi trong tiết học hôm nay em và các bạn buồn lắm. Buồn một vì là buổi học cuối cùng trước khi cô về nghỉ hưu, thì buồn mười vì từ nay sẽ phải xa cô rồi. Chúng em sẽ không còn được gặp cô trên giảng đường, không còn được nghe tiếng cô giảng bài, răn dạy chúng em nữa. Lớp hôm nay sao im ắng quá. Bàn con trai không còn đùa nghịch, gõ thước, còn các bạn nữ thì không trò chuyện mà chăm chú nhìn lên bục giảng, lắng nghe cô giảng Bài "Buổi học cuối cùng". Chợt em nhận ra rằng mái tóc cô đã điểm nhiều sợi bạc. Chúng em sẽ mãi khắc ghi hình ảnh đôi bàn tay gầy viết lên bảng từng dòng chữ nắn nót và nụ cười hiền dịu của cô. Em xin hữa sẽ chăm chỉ học tập mỗi ngày, để cô tự hào về chúng em - học sinh lớp 4A thân yêu của cô. Cuối cùng, chúc cô về nghỉ hưu mạnh giỏi!
Luôn vui vẻ và nhớ về chúng em nhé cô!
Học trò cưng của cô
Đề bài: Viết đoạn văn ngắn chúc mừng bạn vừa đạt được kết quả tốt trong học tập.
Tìm các từ sau trong từ điển: ai, bù đắp, bám, nơ, nghịch, ngoan, nhận biết.
Từ |
Chữ cái mở đầu từ |
Dòng |
Cột |
Trang |
M: bà |
|
|
|
|
Ai |
|
|
|
|
Bù đắp |
|
|
|
|
Bám |
|
|
|
|
Nơ |
|
|
|
|
Ngịch |
|
|
|
|
Ngoan |
|
|
|
|
Nhận biết |
|
|
|
|
Gạch dưới vị ngữ của mỗi câu trong đoạn văn sau:
Chàng trai lên xe buýt và ngồi cạnh bà cụ đi chân đất. Cậu nhìn từ chân bà cụ sang chân mình. Đôi giày của cậu mới tinh. Cậu đã tiết kiệm tiền tiêu vặt khá lâu mới mua được. Nhưng rồi cậu cúi xuống, cởi giày và ngồi xuống sàn xe. Cậu nhấc bàn chân lạnh cóng của bà cụ lên, xỏ tất và giày vào chân bà. Bà cụ sững người, khế nói lời cảm ơn.
Hai anh em đều muốn giữ yên lặng cho đàn vịt bơi vào gần bờ nhưng mục đích khác nhau thế nào? Đánh dấu üvào những ô thích hợp:
Mục đích |
Cậu bé |
Cô bé |
a) Muốn giữ yên lặng cho đàn vịt bơi vào gần bờ để được ngắm chúng rõ hơn. |
|
|
b) Muốn giữ yên lặng cho đàn vịt bơi vào gần bờ để vuốt ve chúng. |
|
|
c) Muốn giữ yên lặng cho đàn vịt bơi vào gần bờ để bắt chúng. |
|
|
d) Muốn giữ yên lặng cho đàn vịt bơi vào gần bờ để bắn chúng. |
|
|
Hình ảnh quả bầu, quả bí trong bài hát gợi cho em nghĩ đến ai? Khoanh tròn chữ cái trước những ý đúng:
a) Quả bầu, quả bí.
b) Anh chị em.
c) Bạn bè, hàng xóm.
d) Mọi người.
Nếu là Vy, khi biết việc làm của Chi và nhận chiếc móc khoá do Chi tặng, em sẽ nói gì với bạn?
Vì sao Chi không thực hiện được dự định tặng Vy món quà đó? Đánh dấu v vào những ô thích hợp:
Ý |
ĐÚNG |
SAI |
a) Vì Chi mổ heo đất nhưng vẫn thiếu mười ngàn đồng. |
|
|
b) Vì Thư đã tặng món quà đó cho Vy. |
|
|
c) Vì Chi đã mua được món quà khác phù hợp với số tiền mình có. |
|
|
d) Vì Chi đã quyên góp số tiền định mua quà để cùng cả lớp giúp Thư chữa bệnh. |
|
|
Viết vào chỗ trống nghĩa của một trong những từ em vừa tìm được ở bài tập 3.
ai:
bù đắp:
bám:
nơ:
nghịch:
ngoan:
nhận biết:
Gạch dưới vị ngữ của mỗi câu sau:
a) Bông hoa toả hương thơm ngát.
b) Mặt Trời mỉm cười với hoa.
Gạch dưới những từ ngữ miêu tả vẻ đẹp và sự yên bình trên hồ nước:
Cô bé không đáp lời, nhìn ra mặt hồ xa xa. Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi. Chúng không ngờ một tai hoạ đương rình rập chúng.
Đơn vị của ông Hai Trí hành quân sang nước bạn để làm gì? Khoanh tròn chữ cái trước ý đúng:
a) Để giúp nhân dân Cam -pu-chia thoát khỏi dịch bệnh.
b) Để giúp nhân dân Cam-pu-chia thoát khỏi chế độ diệt chủng Pôn Pốt
c) Để mang gạo sang giúp người dân Cam-pu-chia chống giặc đói.
d) Để giúp Cam-pu-chia khôi phục đất nước sau khi thoát khỏi chế độ Pôn Pốt.
Đơn vị chứng kiến cảnh người dân nước bạn sống như thế nào? Đánh dấu ü vào những ô thích hợp:
Ý |
ĐÚNG |
SAI |
a) Suốt từ biên giới vào nước bạn, đi tới đâu, bộ đội cũng bắt gặp những làng mạc bị đốt phá tiêu điều, không một bóng người. |
|
|
b) Người dân đầu tiên họ gặp là một ông lão gầy da bọc xương nằm thoi thóp ven đường. |
|
|
c) Hơn 200 người cả già, trẻ, gái, trai xơ xác, rách rưới, phải ăn gạo mốc. |
|
|
d) Người dân sống trong nghèo khó, thiếu thốn nhưng rất vui vẻ. |
|
|