Đề bài: Nêu ý kiến của em về biểu hiện của lòng nhân ái trong đời sống.
Lòng nhân ái là tình cảm đáng quý vô cùng trong cuộc sống này. Đó là tình cảm được thể hiện qua những lời nói, hành động, cử chỉ, giúp gắn kết mọi người lại với nhau. Chúng ta thật dễ dàng để nhận ra dược những tấm lòng nhân ái xung quanh mình. Đó là hành động vươn tay giúp dỡ khi có người gặp khó khăn. Là sự quan tâm, che chở khi thấy người khác bị ốm đau, bệnh tật. Là sự tin tưởng, đồng hành và hỗ trợ, ủng hổ về mặt tinh thần. Không phải chỉ người lớn hay người giàu thì mới có thể thể hiện tấm lòng nhân ái. Bất kì ai trong chúng ta cũng có thể làm được điều đó. Khi chúng ta đỡ bạn học bị ngã trên sân trường vào phòng y tế. Khi ta đến nhà thăm bạn ốm và giúp bạn chép bài. Khi ta giúp bênh vực bạn khi bạn bị bắt nạt. Khi ta quyên góp sách vở cho các bạn nhỏ khó khăn. Đó chính là ta đang thể hiện lòng nhân ái của mình rồi. Chính vì vậy, chúng ta hãy cùng nhau chia sẻ và lan tỏa tấm lòng của mình đến những người xung quanh. Để ai ai cũng được hạnh phúc, được giúp đỡ và sẻ chia. Lòng nhân ái lúc ấy sẽ chính là sợi dây vàng kết nối con người với con người trong cuộc sống.
Trong trái tim của mọi người luôn ẩn sâu lòng nhân ái. Nó hiện hữu lên trong chính những hoạt động của con người hàng ngày. Chúng ta cảm nhận được biểu hiện của lòng nhân ái từ chính cách hành xử, cử chỉ, lời nói,..của ai đó. Lòng nhân ái đâu cần phải là những việc làm đao to búa lớn như ủng hộ cả chục triệu, trăm triệu cho người khó khăn, như quyên góp cho quỹ hội từ thiện để lên trang báo nhất. Nó đơn giản chỉ là một đồ dùng cũ, một manh áo cũ, một cuốn vở cũ hay thậm chí là một chút tiền tiết kiệm được gửi tới những người khó khăn và lòng chân thành mà ta gửi tới những vùng cao, vùng nạn, tới những nạn nhân chất độc màu da cam. Đó là những chương trình, hành động rất thiết thực mà rất nhiều những cơ quan, tổ chức và Nhà nước ta đã và đang thực thi, tất cả vì mục đích trao đi yêu thương, giúp đỡ và sẻ chia mang niềm vui hạnh phúc đến những số phận kém may mắn. Lòng nhân ái cũng có thể chỉ đơn giản là một ánh nhìn trìu mến, một lời an ủi thân thương, một cái nắm tay thân tình, một cái ôm vỗ về ấm áp. Rộng hơn ra, lòng nhân ái giữa đồng bào với nhau còn là nền tảng cho sự đoàn kết, tạo nên sức mạnh giúp cả dân tộc trải qua biết bao cuộc chiến tranh, đưa đất nước ta hiên ngang tiến bước sánh vai với các cường quốc năm châu. Tất nhiên, lòng nhân ái, yêu thương không phải bổn phận hay trách nhiệm, chúng ta không bị một pháp luật nào cưỡng chế phải yêu thương nhau mà hoàn toàn là tự nguyện, nó xuất phát từ cái tâm trong sáng không vụ lợi. Khi một người có cái tâm trong sáng, lòng nhân hậu và chan hòa thì trước hết họ trao đi yêu thương để mang lại cho mình niềm vui và hạnh phúc ngay trong chính cuộc sống âu lo và lắm bộn bề. Tóm lại, lòng nhân ái là một phẩm chất tốt mà mỗi người cần phải có, dù pháp luật không ép buộc, nhưng sẽ giúp chúng ta xích lại gần nhau, giúp xã hội ngày một tốt đẹp hơn.
Aesop từng quan niệm: "Sự tử tế, dù nhỏ tới thế nào, không bao giờ là lãng phí". Đây là một câu nói vô cùng chính xác, đề cập trực tiếp đến một trong những đức tính quan trọng của con người: lòng nhân ái. Chính lòng nhân ái, tình yêu thương là yếu tố nền móng để xây dựng nên một xã hội nhân văn, tốt đẹp.
"Nhân ái" là một từ Hán Việt, được ghép bởi hai chữ "nhân" - con người và "ái" - tình yêu thương. Vậy, có thể định nghĩa đó một cách đơn giản là lòng yêu thương giữa người với người. Rộng hơn thì đó là sự thấu hiểu, đồng cảm, chia sẻ, đùm bọc và giúp đỡ trong cộng đồng, không phân biệt sang - hèn, cao - thấp.
Sự "tương thân tương ái" kể trên được biểu hiện qua rất nhiều cách khác nhau. Đó có thể chỉ là suy nghĩ cảm thông, thương cảm dành cho những mảnh đời bất hạnh, cũng có thể là các hành động giúp đỡ cụ thể bằng hình thức quyên góp, từ thiện,... Trong giai đoạn dịch Covid-19 hoành hành, con người đã thể hiện lòng nhân ái của mình một cách vô cùng rõ nét. Biết bao "cây ATM gạo", những sạp hàng rau củ, thịt cá "chỉ tặng chứ không bán",... đã xuất hiện, đem tình yêu thương lan tỏa tới cộng đồng.
Lòng nhân ái mang lại vô số điều ý nghĩa, giá trị cho cuộc sống. Đức tính này giúp chính bản thân mỗi người cảm thấy nhẹ nhõm, thư thái và vui vẻ hơn. Khi biết cho đi, con người sẽ cảm nhận được niềm hạnh phúc khó diễn tả. Từ đó, họ cũng nhận lại được sự biết ơn, yêu quý và tôn trọng của cộng đồng. Và khi tình người được lan tỏa, cả xã hội sẽ cùng nhau tốt lên, ngày một văn minh và phát triển hơn.
Tuy vậy, trên thực tế vẫn còn tồn tại trường hợp sống vô cảm, thiếu tình yêu thương với cộng đồng. Không có lòng nhân ái, con người sẽ chỉ là một loài sinh vật nhỏ nhen, chỉ biết đến bản thân. Thậm chí có người còn lợi dụng lòng tốt của cộng đồng, làm ra những hành động trái với đạo đức nhằm trục lợi cho bản thân. Tất cả đều là biểu hiện của sự ích kỉ, cần bị chê trách, lên án.
Để loại bỏ những sự tiêu cực kể trên, mỗi người cần tự rèn luyện cho mình tinh thần tương thân tương ái quý báu. Điều này cần được xuất phát từ sự dạy dỗ, chỉ bảo đúng đắn, phù hợp của gia đình, nhà trường. Chính môi trường sống và học tập sẽ ảnh hưởng nhiều đến sự phát triển nhận thức, tính cách của con người. Và bản thân mỗi người cũng cần tự mình rèn luyện, tránh xa những cám dỗ. Hãy giữ cho mình lòng yêu thương, sự vị tha, đồng cảm, lan tỏa chúng đến cộng đồng.
Lòng nhân ái đã, đang và sẽ luôn là đức tính cần có của mỗi người. Hãy cùng chung tay lan tỏa điều tích cực ấy đến cộng đồng, biến xã hội này trở thành một nơi tốt đẹp hơn, đáng sống hơn cho chính mình và cả các thế hệ mai sau.
Lời hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng một thời đi vào lòng người thật nhẹ nhàng: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng/ Để làm gì em biết không/ Để gió cuốn đi”… Lời hát ấy đánh động vào lòng trắc ẩn của chúng ta, khiến ta không khỏi suy nghĩ về lòng nhân ái.
“Nhân ái” là một từ Hán Việt, nếu đem chiết tự ra thì “nhân” là người và “ái” là yêu. Vậy “nhân ái” tức là tình yêu thương con người. Đó là thứ tình cảm chân thành, xuất phát từ chính trái tim dành cho nhau. Nó không bắt nguồn từ sự vị kỉ, hẹp hòi mà nó xuất phát từ lòng bao dung, vị tha trong sáng. Chẳng cần phải là những việc làm to tát, lớn lao, lòng nhân ái hiện diện xung quanh cuộc sống thường ngày xung quanh chúng ta.
Lòng nhân ái là một thứ tình cảm tốt đẹp giữa người với người như tình cảm gia đình, tình cảm bè bạn, tình thầy trò, tình đồng chí,… thậm chí đối với những người ta không quen biết. Nó hiện diện trong những hành động, những cử chỉ hay lời nói của chúng ta mỗi ngày. Nó đâu cần phải là những việc làm đao to búa lớn như ủng hộ cả chục triệu, trăm triệu cho người khó khăn, như quyên góp cho quỹ hội từ thiện để lên trang báo nhất. Nó đơn giản chỉ là một đồ dùng cũ, một manh áo cũ, một cuốn vở cũ hay thậm chí là một chút tiền tiết kiệm được gửi tới những người khó khăn và lòng chân thành mà ta gửi tới những vùng cao, vùng nạn, tới những nạn nhân chất độc màu da cam. Đó là những chương trình, hành động rất thiết thực mà rất nhiều những cơ quan, tổ chức và Nhà nước ta đã và đang thực thi, tất cả vì mục đích trao đi yêu thương, giúp đỡ và sẻ chia mang niềm vui hạnh phúc đến những số phận kém may mắn. Lòng nhân ái cũng có thể chỉ đơn giản là một ánh nhìn trìu mến, một lời an ủi thân thương, một cái nắm tay thân tình, một cái ôm vỗ về ấm áp.
Rộng hơn ra, lòng nhân ái giữa đồng bào với nhau còn là nền tảng cho sự đoàn kết, tạo nên sức mạnh giúp cả dân tộc trải qua biết bao cuộc chiến tranh, đưa đất nước ta hiên ngang tiến bước sánh vai với các cường quốc năm châu. Ngay từ thuở xa xưa, cha ông ta đã quan niệm: “Lá lành đùm lá rách”, “Thương người như thể thương thân”…, nghĩa là lòng nhân ái đã là truyền thống văn hóa ứng xử lâu đời của dân tộc ta, lẽ nào ta lại có thể đi ngược với truyền thống ấy?
Trong một xã hội mà chúng ta sống nương tựa vào nhau, nghề này tựa vào nghề kia mà tồn tại, thì lòng nhân ái không chỉ có khả năng giúp đỡ con người qua cơn khốn khó, mang đến cho họ suối nguồn của tình thương mà còn là thước đo để đánh giá phẩm chất, đạo đức một con người.
Tất nhiên, lòng nhân ái, yêu thương không phải bổn phận hay trách nhiệm, chúng ta không bị một pháp luật nào cưỡng chế phải yêu thương nhau mà hoàn toàn là tự nguyện, nó xuất phát từ cái tâm trong sáng không vụ lợi. Khi một người có cái tâm trong sáng, lòng nhân hậu và chan hòa thì trước hết họ trao đi yêu thương để mang lại cho mình niềm vui và hạnh phúc ngay trong chính cuộc sống âu lo và lắm bộn bề.
Trong thực tế cuộc sống ngày nay, vẫn còn không ít kẻ thờ ơ, dửng dưng trước người gặp hoạn nạn. Lối sống ích kỉ ấy rất cần phê phán. Lòng nhân ái không chỉ giới hạn trong nước ta mà là trên toàn thế giới, như thời kì các quốc gia cùng nhau đóng góp giúp đỡ Nhật Bản vượt qua động đất, sóng thần.
Tóm lại, lòng nhân ái là một phẩm chất tốt mà mỗi người cần phải có, dù pháp luật không ép buộc, nhưng lòng trắc ẩn của một con người sai khiến chúng ta yêu thương nhau.
Để khuyên nhủ con người sống với nhau bằng tình cảm yêu thương chan hòa, ông cha ta đã sáng tác câu tục ngữ: “Thương người như thể thương thân”. Trong xã hội công nghiệp hóa, hiện đại hóa như hiện nay thì những tình cảm đó càng phải được đề cao, đặc biệt là lòng nhân ái.
Lòng nhân ái là tình yêu thương giữa con người với con người, sẵn sàng đồng cảm, chia sẻ, thấu hiểu và giúp đỡ người khác khi người ta gặp khó khăn. Rộng hơn nữa chính là tình đồng bào, tinh thần đoàn kết. Lòng nhân ái là một đức tính tốt và cũng là một trong những tiêu chí, là thước đo để đánh giá đạo đức, nhân cách của con người. Lòng nhân ái không phải là những điều gì quá xa xôi. Nó tồn tại ngay trong chính cuộc sống của mỗi người.
Từng biểu hiện của chúng ta dành cho nhau, cử chỉ, lời nói, hành động hay chỉ là cảm xúc dành cho nhau. Dù nó giản dị nhưng cũng đã khiến cho trái tim nhau trở nên ấm áp hơn bao nhiêu. Người có lòng nhân ái là những người luôn sẵn sàng đồng cảm, chia sẻ, thấu hiểu và giúp đỡ người khác khi người ta gặp khó khăn. Họ cũng là những người luôn yêu thương mọi người, sẵn sàng cho đi mà không mong nhận lại, không ích kỉ nhỏ nhen, tính toán thiệt hơn với người khác; sống chan hòa với mọi người xung quanh, luôn mang những điều tích cực đến cho mọi người và lan tỏa được những thông điệp, hành động tốt đẹp ra xã hội. Lòng nhân ái sẽ mang đến cho xã hội sự gắn kết chặt chẽ giữa người với người, từ đó tạo nên cơ sở nhân văn vững chắc để phát triển các giá trị sống, phẩm chất đạo đức cao đẹp.
Tuy nhiên, trong xã hội hiện nay vẫn còn có nhiều người sống ích kỉ, lạnh lùng vô cảm mặc kệ đồng loại, chỉ biết đến bản thân mình. Lại có những người tự tách biệt mình với xã hội,… những người này cần thay đổi quan điểm sống nếu muốn cuộc đời trở nên ý nghĩa hơn.
Là chủ nhân tương lai của đất nước, chúng ta cần biết yêu thương mọi người, sẵn sàng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với những người xung quanh cũng như giúp đỡ những mảnh đời khó khăn, bất hạnh để thấy cuộc đời thật đáng sống. Cuộc sống là do ta làm chủ, hãy trở thành một người chủ có lòng nhân ái, có trái tim nhân hậu, đong đầy yêu thương.
Có người nói rằng, khi quay ngược trái tim mình lên, trái tim sẽ có hình ngọn lửa. Đó là ngọn lửa của tình yêu thương, của tình người ấm áp. Bạn hãy thử tưởng tượng, nếu một ngày nào đó ngọn lửa ấy sẽ không còn tồn tại trong mỗi con người chúng ta thì Trái Đất này sẽ ra sao? Trái Đất sẽ trở nên lạnh lẽo như câu nói “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi thiếu tình yêu thương”.
Câu nói này đã thể hiện rất rõ ràng lòng nhân ái cần có ở mỗi con người. Vậy lòng nhân ái là gì? Là sự quan tâm, yêu thương, chăm sóc, khoan dung vị tha hay những lời động viên, an ủi người khác khi họ gặp khó khăn (do bệnh tật, hoàn cảnh, làm ăn thua lỗ…). Tất cả những điều này đều xuất phát từ tận đáy lòng của mỗi người, từ sự chân thành của trái tim chứ không phải là lời nói suông. Ông cha ta có câu tục ngữ “Thương người như thể thương thân”, câu nói đó được biểu hiện qua những hành động rất đơn giản, chẳng hạn: ta giúp một người ăn xin có được bữa cơm, giúp một bà cụ hay một em nhỏ qua đường, tham gia chương trình “Nụ cười hồng”, những chương trình từ thiện… Những việc đó tuy nhỏ nhoi nhưng chính là hơi ấm xua tan cái giá lạnh của những trái tim băng giá, là nghị lực giúp con người đương đầu với mọi điều kiện khắc nghiệt của hoàn cảnh, để họ luôn được sống trong vòng tay yêu thương của mọi người xung quanh, để họ cảm nhận đầy đủ giá trị của cuộc sống và cảm thấy hạnh phúc với số phận của minh.
Lòng yêu thương, nhân ái là một đức tính tốt đẹp cần thiết đối với mỗi con người. Vì nó là một sợi dây liên kết vô hình, là một thứ keo đặc biệt gắn chặt tình người lại với nhau, tình bạn bè năm châu láng giềng cho dù bạn đang ở đâu, dù nơi đó có lạnh lẽo đến mức nào, nhưng bên cạnh bạn luôn có biết bao ngọn lửa sưởi ấm tinh thần giúp bạn vượt qua khó khăn.
Đã bao giờ bạn cảm thấy cô đơn và cần được sưởi ấm tâm hồn chưa? Có lẽ điều bạn cần không gì ngoài tình thương của bố, của mẹ, thầy cô và bạn bè… Hay như nhân vật Hê-len Ki-lơ, bà đã dùng tình yêu thương nhân loại, đồng cảm bản thân để giúp những người đồng cảnh ngộ mặc dù bà vừa câm vừa điếc để họ tiếp tục sống, học tập và lao động.
Nhưng trong thực tế chẳng có mấy ai hiểu được đạo lí đó. Còn rất nhiều con người thờ ơ, sống ích kỷ chỉ biết vì bản thân chứ chẳng hề muốn giúp đỡ người khác. Thật đáng chê trách!
Tóm lại, câu nói trên đã khẳng định yêu thương nhân ái là phẩm chất đạo đức tốt đẹp cần phát huy. Là một học sinh ta phải biết san sẻ, động viên, khích lệ bạn bè khi họ gặp khó khăn. Điều đó sẽ vun đắp cho chúng ta một cuộc sống tốt đẹp và tràn ngập hạnh phúc.
Viết vào phiếu đọc sách:
- Tên bài đọc và một số nội dung chính của bài đọc (nhân vật hoặc sự việc, hình ảnh, câu văn em thích).
- Cảm nghĩ của em về một trong những nội dung trên
Xác định vị ngữ của mỗi câu sau:
a) Bông hoa tỏa hương thơm ngát.
b) Mặt Trời mỉm cười với hoa.
Chọn 1 trong 2 đề sau:
a) Viết một đoạn văn ngắn chúc mừng bạn vừa đạt được kết quả tốt trong học tập (hoặc hoạt động văn nghệ, thể thao)
b) Tưởng tượng em là một bạn nhỏ trong bài thơ Buổi học cuối cùng, hãy viết một đoạn thư tạm biệt cô giáo.
Tìm vị ngữ của mỗi câu trong đoạn văn sau:
Chàng trai lên xe buýt và ngồi cạnh bà cụ đi chân đất. Cậu nhìn từ chân bà cụ sang chân mình. Đôi giày của cậu mới tinh. Cậu đã tiết kiệm tiền tiêu vặt khá lâu mới mua được. Nhưng rồi cậu cúi xuống, cởi giày và ngồi xuống sàn xe. Cậu nhấc bàn chân lạnh cóng của bà cụ lên, xỏ tất và giày vào chân bà cụ. Bà cụ sững người, khẽ nói lời cảm ơn.
Sách Truyện kể về những trái tim nhân hậu
Tìm đọc thêm ở nhà:
- 2 câu chuyện (hoặc 1 câu chuyện, 1 bài thơ) về lòng nhân ái.
- 1 bài văn (bài báo) miêu tả hoặc cung cấp thông tin về nội dung trên.
Mỗi nhóm viết một dự án từ thiện.
a) Thảo luận về dự án:
- Tên dự án là gì?
- Dự án nhằm giúp đỡ ai?
- Cần làm những gì?
- Thời gian thực hiện dự án.
b) Phân công mỗi học sinh trong nhóm viết một nội dung trên.
Đề bài: Trình bày ý kiến của em về lòng nhân ái của nhân vật trong một câu chuyện đã học.
Lời chúc ở phần cuối bức thư thăm hỏi người thân (thầy cô, bạn bè hoặc người khác).
Dựa vào dàn ý đã lập ở những tiết học trước, hãy viết một bức thư theo đề bài em đã chọn:
a) Thư gửi người thân.
b) Thư gửi thầy cô.
c) Thư gửi bạn.
d) Thư gửi một người khác
Lưu ý:
- Bức thư cần có đủ các phần cần thiết.
- Bức thư cần thể hiện tình cảm chân thành của em.
- Viết bức thư đúng quy tắc chính tả, dùng từ, đặt câu.
* Nội dung chính Buổi học cuối cùng: Bài thơ nói về một buổi chia tay rất đặc biệt và xúc động giữa một tập thể lớp học với người giáo viên sắp về hưu của họ.
Buổi học cuối cùng
Buổi học cuối cùng, mai cô giáo về hưu
Cả lớp em bỗng trang nghiêm hơn trước
Bàn con trai không đùa, gõ thước
Bàn con gái lặng yên, bím tóc cũng nơ hồng.
Cô vẫn là cô, mái tóc hoa râm
Bàn tay xương gầy, bám đầy phấn trắng
Giọng nói êm êm, nụ cười như giọt nắng
Sao buổi học này, chúng em mới nhận ra.
Buổi học cuối cùng, mai cô giáo đã xa
Cả lớp em bỗng trang nghiêm hơn trước
Ai cũng cố ngoan hơn mà không bù đắp được
Những phút giây lười, nghịch để cô buồn.
Nguyễn Thị Mai
Vì sao lớp học bỗng trở nên trang nghiêm hơn trước?
Trao đổi:
a) Hành động của cậu bé Rai-ân có ý nghĩa như thế nào?
b) Em thích điều gì ở tính cách Rai-ân?
Dòng nào dưới đây thể hiện chủ đề của câu chuyện? Tìm ý đúng:
a) Khi Mặt Trời bắt đầu sưởi ấm vạn vật, muôn loài đều hân hoan hát ca.
b) Có biết lắng nghe nhau mới hiểu được tiếng hát của nhau.
c) Mỗi loài có tiếng hát của riêng mình.
d) Tranh cãi mãi, chẳng ai chịu ai.