TOP 20 Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ 2025 SIÊU HAY

8.5 K

Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Cảm nghĩ bài thơ Đợi mẹ Ngữ văn 8 ,Chân trời sáng tạo gồm 2 bài văn phân tích mẫu hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài thi sắp tới. 

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ

Tài liệu VietJack

Đề bài: Viết bài văn ghi lại cảm nghĩ về bài thơ tự do "Đợi mẹ" của Vũ Quần Phương

Dàn ý Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ

1. Mở bài

- Giới thiệu khái quát về tác giả Vũ Quần Phương và bài thơ Đợi mẹ

- Cảm nhận chung của em về bài thơ.

2. Thân bài:

a) Em bé ngồi đợi mẹ đến tối

- Bối cảnh: Trời tối

- Hành động của em bé: “nhìn ra ruộng lúa”, nhìn “vầng trăng”

- Nghệ thuật: Điệp ngữ (“nhìn ra ruộng lúa”, “nhìn vầng trăng”), hình ảnh “vầng trăng” gắn với nỗi nhớ, mong ngóng, chời đợi.

- Mẹ vẫn chưa về:

+ Em “chưa nhìn thấy mẹ”

+ Đồng lúa thì “lẫn vào đêm”

+ Ngọn lửa “chưa nhen”

+ Căn nhà “trống trải”

-> Cảnh vật buồn hiu hắt như đang ngóng đợi mẹ về cùng em bé

=> Em bé yêu mẹ rất nhiều, em biết mẹ đang phải lao động cực khổ, kiếm từng đồng tiền nuôi em, em mong ngóng mẹ về mà không chịu đi ngủ, em cứ thức chờ mẹ mãi… Nhà thơ Vũ Quần Phương xa mẹ từ khi còn nhỏ. Có lẽ vì vậy mà khi viết về mẹ, mỗi vần thơ của ông đều như chạm đến những cảm xúc sâu lắng nhất trong lòng người đọc. Đó là biểu hiện của tình mẫu tử thiêng liêng.

b) Em bé đợi mẹ đến khuya, mẹ mới về

- Bối cảnh: “Trời về khuya”

- Cảnh vật: Đom đóm bay ngoài ao, đom đóm đã vào nhà, “Trời về khuya lung linh trắng”, “vườn hoa mận trắng”

-> Cảnh vật có phần tươi hơn dù đêm đã muộn, vui theo nỗi vui của em bé khi mẹ đã về nhà.

- Mẹ đã về:

+ Sau một ngày làm lụng cần mẫn, “bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa”

+ Mẹ đã về nhưng trong em bé, “nỗi đợi vẫn nằm mơ”

-> Sau một ngày làm việc vất vả, mẹ trở về nhà, âu yếm yêu thương bế em bé đi ngủ. Em rất thương mẹ, nhưng dường như ngày nào mẹ cũng đi làm về muộn, em ngày nào cũng đợi ngóng mẹ về, giờ hành động đó đã quen đến nỗi trong mơ em vẫn mơ là mình đang đợi mẹ về.

=> Những bài thơ viết về mẹ luôn có sức lay động, truyền cảm đặc biệt, bởi tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng đối với mỗi con người. Ai trong thẳm sâu tâm hồn, trái tim mình đều có hình bóng người mẹ kính yêu.

c) Cảm nhận của em về nội dung, nghệ thuật của bài thơ

- Chỉ ra nội dung hoặc nghệ thuật cụ thể của bài thơ khiến em yêu thích và có nhiều cảm xúc, suy nghĩ

- Nêu lý do khiến em yêu thích chi tiết, hình ảnh, khía cạnh nội dung hay nghệ thuật của bài thơ

3. Kết bài: Khái quát lại cảm nghĩ của bản thân về bài thơ Đợi mẹ.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 1

Một trong những tình cảm đáng quý nhất chính là tình mẫu tử. Bởi vậy, có rất nhiều tác phẩm viết về tình cảm này, trong đó có bài thơ Đợi mẹ của Vũ Quần Phương:

“Em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa
Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non

Em bé nhìn vầng trăng
nhưng chưa nhìn thấy mẹ
Mẹ lẫn trên cánh đồng

Đồng lúa lẫn vào đêm
Ngọn lửa bếp chưa nhen
Căn nhà tranh trống trải
Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà
Em bé nhìn đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ
Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa

Trời về khuya lung linh trắng
vườn hoa mận trắng
Mẹ đã bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ”

Khi còn thơ bé, mỗi người đều đã từng chờ đợi, mong ngóng mẹ trở về. Cảm giác thấp thỏm, ngóng chờ có lẽ đã quá quen thuộc. Và em bé trong bài thơ cũng vậy, em đang chờ mẹ đi làm về. Khi trời tối, màn đêm bao trùm lấy vạn vật. Vầng trăng non” đã lên tới đỉnh đầu, “đom đóm” bay từ ngoài ao bay vào tới trong nhà. Nhưng mẹ vẫn chưa đi làm về. Em bé chỉ biết ngồi nhìn ra cánh đồng phía xa.

Hình dáng của mẹ như lẫn dần vào cánh đồng. Mẹ vẫn đang vất vả lao động trên cánh đồng vì cuộc sống mưu sinh. Bóng tối dần ùa về kéo theo nỗi sợ hãi quẩn quanh tâm hồn đứa trẻ. Mẹ chưa về nên bếp chưa lên lửa, căn nhà cũng thật trống trải.

Em bé ngóng chờ tiếng bước chân quen thuộc vang lên. Nhưng bước chân đó vẫn đang “ì oạp” nơi đồng xa. Từ “ì oạch” gợi ra sự nặng nhọc, vất vả của mẹ. Đôi chân của mẹ đang phải lội trên cánh đồng mênh mông là nước. Đọc đến đây, có lẽ, mỗi người đều cảm thấy xúc động nghẹn ngào và thương mẹ biết bao.

Dường như, việc chờ đợi mẹ về đã trở thành một thói quen, bởi vậy mà nó đã đi sâu vào tâm thức hay thậm chí là đi cả vào trong những giấc mơ. Trong cả cơn mơ, em cũng vẫn thấp thỏm mong mẹ về.

Bài thơ “Đợi mẹ” với dung lượng ngắn gọn, ngôn ngữ giản dị và giọng thơ tự nhiên nhưng đã thể hiện được tình cảm mẫu tử đẹp đẽ. Cùng với đó, nhà thơ còn khắc họa thành công, đầy cảm động hình ảnh lam lũ, chịu thương chịu khó của những bà mẹ Việt Nam.

Như vậy, Đợi mẹ của Vũ Quần Phương là một trong những tác phẩm hay viết về tình mẫu tử. Bài thơ đã gợi cho người đọc thật nhiều cảm xúc đẹp đẽ.

TOP 10 bài Cảm nghĩ bài thơ Đợi mẹ 2023 SIÊU HAY (ảnh 1)

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 2

Tình cảm mẫu tử là một đề tài quen thuộc trong thơ ca. Trong đó, bài thơ Đợi mẹ của Vũ Quần Phương đã đem đến cho người đọc nhiều cảm xúc.

“Em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa
Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non

Em bé nhìn vầng trăng
nhưng chưa nhìn thấy mẹ
Mẹ lẫn trên cánh đồng

Đồng lúa lẫn vào đêm
Ngọn lửa bếp chưa nhen
Căn nhà tranh trống trải
Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà
Em bé nhìn đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ
Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa

Trời về khuya lung linh trắng
vườn hoa mận trắng
Mẹ đã bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ”

Hình ảnh của nhân vật “em bé” trong bài thơ có lẽ đã quá quen thuộc. Chắc hẳn, khi còn nhỏ, ai cũng đều đã từng ngồi đợi mẹ đi chợ, đi làm về. Cảm giác thấp thỏm, mong ngóng khi phải chờ đợi có lẽ đã quá quen thuộc với mỗi người. Trong bài thơ, tác giả đã xây dựng không gian, thời gian một cách cụ thể. Trời đã tối, vạn vật đều nghỉ ngơi sau khi kết thúc một ngày. Nhân vật “em bé” đang ngồi nhìn ra ruộng lúa ở xa, chờ mong bóng dáng của mẹ. Nhưng mẹ vẫn chưa về.

Em bé đã nhìn thấy vầng trăng treo cao tít trên bầu trời nhưng chưa nhìn thấy mẹ. Hình như, mẹ vẫn đang làm việc trên cánh đồng ngoài kia. Hình ảnh người mẹ tần tảo, lam lũ chìm trong tối gợi bao niềm day dứt, ngậm ngùi. Vì cuộc sống mưu sinh, người mẹ đã phải vất vả làm việc.

Mẹ chưa về, nên bếp chưa lên lửa. Mẹ chưa về nên cửa nhà trống trải làm sao. Bóng tối ùa về kéo theo những nỗi sợ mơ hồ trong tâm hồn thơ trẻ. Vì thế, niềm mong mỏi bước chân mẹ càng thêm khắc khoải hơn. Nhưng bước chân đó vẫn đang “ì oạp” trên cánh đồng. Từ tượng thanh “ì oạp” đã gợi ra từng bước chân khó nhọc của mẹ.

Khi mẹ trở về, cũng là lúc em bé đã ngủ, nhưng vẫn còn mong ngóng mẹ. Hình ảnh “mẹ bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ” thật độc đáo, cho thấy được tình cảm yêu thương thắm thiết, gắn bó.

Tác giả không sử dụng quá nhiều câu chữ, lời thơ giản dị, tự nhiên và ngôn từ giàu sức gợi. Từ đó, bài thơ mang đến nhiều cảm xúc cho người đọc, vừa nhẹ nhàng, vừa sâu sắc.

Có thể thấy rằng, bài thơ “Đợi mẹ” đã đem đến cho người đọc thật nhiều cảm xúc đẹp đẽ, hiểu hơn về tình mẫu tử thiêng liêng.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 3

Cuộc sống tần tảo mưu sinh, cơm đủ ba bữa quần áo tinh tươm, đó là những hi sinh mà người mẹ dành cho đứa con thân yêu của mình. Mẹ có thể tất bật sớm chiều nhưng mẹ không cho phép điều đó xảy ra đối với con. Bài thơ “đợi mẹ” cũng vậy Vũ Quần Phương đã cho thấy tình mẫu tử thiêng liêng được thể hiện vô cùng sâu sắc qua từng câu chữ trong bài, để cho người đọc thấy được cảm xúc của mình cũng tồn tại như bài thơ trên.

Đứa con ngoan đứa con không đòi hỏi, là con thảo con ngồi ngóng mẹ từ xa. Hình ảnh em bé trên cũng vậy, dù tuổi nhỏ nhưng nhận thức không nhỏ. Đọc câu thơ dưới đây ta thấy tình cảm mà em bé dành cho người mẹ của mình to lớn đến nhường nào “em bé nhìn vầng trăng”, trăng đã lên trời đã tối nhưng người mẹ vẫn chưa về. Sự chờ đợi đó cho thấy cách người mẹ này đã dạy dỗ em bé lớn khôn theo từng ngày là dấu ấn thành công của quá trình giáo dục người con. Ngoài những vất vả trong việc hình thành nhân cách của một con người, người mẹ ở đây còn lam lũ với công việc “lẫn trên cánh đồng, đồng lúa lẫn vào đêm” là hình ảnh của sự khó khăn, sự cố gắng vô cùng cao thượng của người mẹ. Người mẹ lúc này nhỏ bé hơn bao giờ hết, mẹ bị bao quanh bởi sự to lớn của những đồng lúa bạt ngàn, đồng thời đó cũng là hình ảnh tượng trưng cho những vất vả của bao người nông dân khác, quá trình vất vả để tạo nên hạt gạo cho ngày hôm nay. Sự cố gắng đó không chỉ là những đối lập giữa con người với không gian lao động, mà sâu bên trong sự cố gắng đấy là chuỗi thời gian làm việc không ngừng nghỉ, tận dụng trời tối râm mát để tránh những cái nắng nóng của mùa hè. Hình ảnh mẹ tái hiện trên những câu thơ trên đã khiến trái tim của biết bao độc giả lay động và nghĩ về người mẹ của mình và đó cũng chính là chi tiết đắt giá tạo nên thành công cho tác phẩm “đợi mẹ”.

Hình ảnh người mẹ tất bật từ sáng đến tối có lẽ đã lay động trái tim em bé trong bài thơ trên. Cách em bé ngồi đợi mẹ cũng là hình ảnh lay động độc giả. Đom đóm bay ngoài ao cũng đã bay vào nhà, mẹ đi ngoài ruộng nhưng mẹ vẫn chưa về. Tác giả như sốt ruột thay cho em bé vừa lo lắng cho mẹ vừa một mình chờ đợi giữa sự trống trải của căn nhà. Một lần nữa ta lại thấy hình ảnh em bé vô cùng thuần khiết mà ngoan ngoãn, thay vì đi chơi bé ở nhà đợi mẹ. Còn người mẹ thì lại hi sinh quá đỗi là cao cả, sáng đến tối chỉ tất bật trong vòng xoay của cánh đồng.

“Dạy con từ thuở còn thơ” người mẹ đã thành công với nhiệm vụ cao cả đó, còn nhiệm vụ của người con là trân quý tình cảm này thì cũng đã thể hiện vô cùng chân thành. Vũ Quần Phương đã gửi gắm tiếng nói của mình vào bài thơ thay như một lời cảm ơn sâu sắc đến người mẹ của mình, qua đó đoạn thơ nói riêng tác phẩm “đợi mẹ” nói chung cũng nhắn nhủ con người về tình mẫu tử là món quà vô giá.

TOP 10 bài Cảm nghĩ bài thơ Đợi mẹ 2023 SIÊU HAY (ảnh 2)

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 4

“Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ”, có lẽ hình ảnh người mẹ đi cùng với những gian truân vất vả đã thẫm đẫm trong trái tim của biết bao người con. Mẹ là tia nắng, mẹ là hạt mưa, đặc biệt mẹ là chỗ dựa vững chắc cho những tấm thân yếu mềm. Hình ảnh người mẹ trong tác phẩm “đợi mẹ” đã được Vũ Quần Phương phác họa một cách chân thực nhất để đem lại cảm xúc cho biết bao độc giả khi suy ngẫm về tác phẩm này.

Đợi mẹ đi chợ về, đợi mẹ mua những món đồ chơi cho, có thể đó được coi là hình ảnh chân thực của cuộc sống thuở ấu thơ với những em bé ngày xưa. Đối với đợi mẹ của Vũ Quần Phương em bé trong tác phẩm này không đợi mẹ qua những món quà, không đợi mẹ khi đi chợ về, em bé ở đây chân thực lắm! Đợi mẹ đi làm về, đợi mẹ trong căn nhà trống trải đợi mẹ khi đom đóm đã lên đèn. Dường như em bé ở đây tuổi còn nhỏ nhưng nhận thức không nhỏ, em biết mẹ đi làm vất vả, trời đã tối khuya nhưng vẫn chưa về hình ảnh ngồi đợi đó như một động lực lớn, động lực để chào đón mẹ đi làm về. Hình ảnh người mẹ như đại diện cho biết bao bà mẹ Việt Nam khác vậy, cần mẫn, chăm chỉ, không ngại không gian và thời gian sẵn sàng làm lụng tất cả để đem lại lợi ích cho người con thân yêu của mình. Mẹ lẫn trên cánh đồng, bàn chân mẹ lội bùn ì oạp Vũ Quần Phương đã hình tượng hóa những gian lao đấy qua không gian bao la của cánh đồng, qua hình ảnh em bé nghe thấy tiếng bàn chân mẹ từ xa. Em bé hiểu chuyện lắm! Vì cái hiểu chuyện đấy khiến bao độc giả như chìm trong niềm thương cảm này. Còn người mẹ thì hiểu sứ mệnh làm mẹ của mình cũng tạo nên giá trị của sự hi sinh để bao người con ngoài kia cần hiểu thấu. Cả hai cùng thấu hiểu tạo nên giá trị nhân văn của tình mẫu tử thiêng mà bao người hằng mong ước.

Bài thơ “đợi mẹ” của Vũ Quần Phương đã chiếm chọn trái tim của biết bao độc giả. Thương cảm, được tri ân, được vỗ về, được trân trọng giá trị khi còn mẹ và khi mẹ có con, những phương diện đó như được Vũ Quần Phương dùng sợi dây kết nối, lôi kéo trọn vẹn tình cảm của người đọc dành cho tác phẩm. Có lẽ “đợi mẹ” đã, đang và sẽ tiếp tục truyền được ngọn lửa thiêng liêng của tình mẫu tử đến với vô vàn bạn đọc.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 5

Đợi mẹ là một bài thơ đậm chất trữ tình của nhà thơ Vũ Quần Phương. Lời bài thơ cũng là mạch suy nghĩ, cảm xúc của người con khi chờ mẹ của mình đi làm về. Đó là nỗi nhớ, là sự mong chờ, là tình yêu thương nồng ấm dành cho mẹ. Tình cảm ấy đong đầy, không gì có thể đong đếm được, nên nhà thơ đã khéo léo chọn thể thơ tự do không có bất kì quy luật nào để khắc họa. Trong bài thơ, sự ngóng chờ tha thiết của bạn nhỏ được thể hiện qua điệp ngữ “em bé nhìn”. Hành động ấy lặp đi lặp lại nhiều lần, cho thấy bạn nhỏ rất mong được gặp mẹ. Bạn nhỏ chờ mẹ từ khi trời còn sáng, cho đến khi trăng đã lên cao, đến khi lúa đã lẫn vào trong bóng tối. Thiếu bóng mẹ, ngôi nhà lạnh lẽo, im lắng lạ kì. Sự trống vắng của ngôi nhà chính là hiện thân của sự cô đơn, lạnh lẽo trong lòng người con. Mặc kệ mọi thứ diễn ra xung quanh, bạn nhỏ đã chờ mẹ đến khi ngủ thiếp đi, và cả trong giấc mơ, bạn nhỏ vẫn tiếp tục chờ mẹ của mình. Không một câu thơ nào nói rằng bạn nhỏ yêu mẹ. Nhưng chính hình ảnh bạn nhỏ ấy tha thiết mong chờ mẹ trở về ấy đã gián tiếp nói lên tình cảm thiêng liêng, chân thành mà đứa trẻ dành cho mẹ của mình. Tình cảm ấy hóa thân thành hành động, đi cả vào trong tiềm thức của cậu. Có thể nói, bài thơ Đợi mẹ thực sự đã chạm đến trái tim người đọc một cách sâu sắc bằng những hình ảnh bình dị nhất.

TOP 10 bài Cảm nghĩ bài thơ Đợi mẹ 2023 SIÊU HAY (ảnh 3)

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 6

Bài thơ Đợi mẹ của nhà thơ Vũ Quần Phương là bài thơ viết theo thể thơ tự do mà em ấn tượng nhất. Bài thơ với các câu thơ dài ngắn bất đồng, không theo một quy luật cố định nào. Đặc biệt, có những câu thơ còn được tạo nên từ hai câu ngắn. Đặc điểm thú vị đó đã khiến bài thơ đồng nhất với mạch cảm xúc phập phồng của người con khi đang chờ mẹ về. Sự gắn kết giữa những dòng thơ với thủ pháp gieo vần lưng, đã nối các cung bậc cảm xúc ấy lại, tạo thành một dải nối liền. Nhân vật trữ tình là một em bé, đang chờ mẹ đi làm đồng chưa về. Điệp ngữ “em bé nhìn” xuất hiện ba lần đã khắc họa rõ hành động của em. Em đang chờ mẹ, chờ sự xuất hiện của mẹ từ các hướng xung quanh mình. Đầu tiên em nhìn lên cao, nhìn vâng trăng nhưng không thấy mẹ. Rồi em nhìn ra ra trước mặt, xa xắm - đó là cánh đồng lúa, nhưng nó đã lẫn vào bóng tối rồi nên em chẳng thấy mẹ. Cuối cùng em nhìn vào trong nhà, nơi vốn phải ấm áp nay lại lạnh lẽo trống trải, bởi mẹ vẫn chưa về, nên bếp lửa còn chưa nhen. Dường như, cả trăng, cả cánh đồng, cả bếp lửa và cả đom đóm đều cùng em bé nhớ mẹ. Tất cả nằm im, không làm gì cả, chỉ ngồi đó và khắc khoải chờ mẹ mà thôi. Cuối cùng, nỗi nhớ ấy đã được bộc bạch trực tiếp qua hình ảnh “chờ tiếng bàn chân mẹ”. Trời đã tối quá rồi, em không thể nhìn thấy dáng mẹ bằng mắt trong đêm đen, nên chuyển sang ngóng đợi tiếng bàn chân của mẹ. Đó là âm thanh mẹ đang lội bùn ì oạp ở đồng xa. Cuối bài thơ, người mẹ đã trở về nhà nhưng con đã ngủ quên mất. Người con ngủ say rồi nhưng vẫn còn chờ mẹ. Sự chờ đợi ấy đi theo em cả vào giấc mơ, ngự trị trong tâm trí non nớt của em. Chính vì vậy, mà tác giả đã hoán dụ hình ảnh người con trong “nỗi đợi vẫn nằm mơ”. Qua bài thơ Đợi mẹ, em cảm nhận được tình yêu thương thuần khiết và sâu sắc của người con dành cho mẹ của mình. Dù trời đã tối, dù xung quanh có những sự vật tươi đẹp như trăng non, đom đóm, hoa mận… thì em vẫn chỉ chăm chú đợi mẹ về. Mẹ là tất cả yêu thương, là tất cả nỗi mong chờ, là cả thế giới của em. Tình mẫu tử đã hiện lên qua bài thơ thiêng liêng như thế đó.

TOP 10 bài Cảm nghĩ bài thơ Đợi mẹ 2023 SIÊU HAY (ảnh 4)

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 7

Có thể nói tình mẫu tử là thứ tình cảm thiêng liêng đủ sức lay động trái tim của mỗi con người. Sâu thẳm bên trong trái tim của mỗi người, hình ảnh người mẹ kính yêu luôn luôn hiện hữu và khắc ghi dấu ấn. Và thứ tình cảm sâu lắng ấy đã được nhà thơ Vũ Quần Phương khắc họa chân thực và rõ nét trong bài thơ “Đợi mẹ” của mình.

Em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa
Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non
Em bé nhìn vầng trăng, nhưng chưa nhìn thấy mẹ
Mẹ lẫn trên cánh đồng. Đồng lúa lẫn vào đêm
Ngọn lửa bếp chưa nhen. Căn nhà tranh trống trải
Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà
Em bé nhìn đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ
Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa
Trời về khuya lung linh trắng vườn hoa mận trắng
Mẹ đã bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ.

Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đều phải trải qua câu chuyện muôn thuở thời ấu thơ đợi mẹ về. Cảm giác thấp thỏm mong ngóng mẹ đi chợ, đi làm về. Và với em bé trong bài thơ Đợi mẹ cũng vậy. Trời đã vào tối, nhịp sống ồn ào, náo nhiệt ban ngày đã dừng lại. Dần nhường chỗ cho những hoạt động của ban đêm. “Vầng trăng non” đã lên tới đỉnh đầu, “đom đóm” bay từ ngoài ao bay vào tới trong nhà. Ấy thế mà mẹ vẫn chưa đi làm về. Mẹ vẫn hì hụi làm việc tần tảo ngoài đồng xa. Mẹ cùng cánh đồng lẫn vào màn đêm.

Phải nói rằng hình ảnh người mẹ tần tảo trên cánh đồng trong trời đêm gợi lên trong tâm trí người đọc bao nỗi niềm day dứt. Người mẹ nào cũng thương con, người mẹ nào cũng muốn được trở về nhà với đứa con của mình. Thế nhưng bởi cuộc sống mưu sinh ngoài kia, vì con vì cái, mẹ phải cặm cụi sớm hôm, vất vả lo lắng cuộc sống cho đứa con thơ của mình.

Bóng tối dần ùa về kéo theo nỗi sợ hãi quẩn quanh tâm hồn đứa trẻ. Vì mẹ chưa về nên bếp chưa lên lửa, vì mẹ chưa về nên căn nhà trống trải. Bởi thế mà niềm mong mỏi bước chân của mẹ càng được dâng lên. Em mong ngóng mẹ về với em. Vậy mà đáp lại sự ngóng trông ấy vẫn là bước chân “ì oạp” nơi đồng xa. Một bước chân nặng nề, khó nhọc của mẹ khi phải lội trên cánh đồng mênh mông là nước. Hình ảnh ấy làm lay động trái tim của biết bao độc giả. Cảm nhận sâu sắc từng vần thơ, người đọc sẽ khó thể nào kìm nén được xúc động. Thấu hiểu nỗi nhọc nhằn cùng tấm lòng yêu thương con của mẹ.

Có lẽ việc đợi mẹ đã như một điều hiển nhiên trong tâm trí đứa trẻ. Đến mức ngày nào em cũng mong ngóng mẹ về như thế. Làm cho “nỗi đợi” của em đi sâu vào tâm thức hay thậm chí là đi cả vào trong những giấc mơ. Trong cả cơn mơ, em cũng vẫn thấp thỏm mong mẹ về.

Thơ ca là phương tiện truyền tải cảm xúc, là sợi dây gắn kết những xúc cảm chân thực mà tác giả muốn gửi gắm tới bạn đọc. Bài thơ “Đợi mẹ” tuy không dài, lời thơ giản dị, tự nhiên thế nhưng cũng đủ sức chạm tới những cảm xúc sâu lắng trong lòng người đọc. Thông qua sự mong ngóng đợi mẹ của em bé, nhà thơ muốn người đọc cảm nhận được tình yêu thương của người con đối với đấng sinh thành đồng thời là tình mẫu tử thiêng liêng ngút trời. Thêm vào đó, nhà thơ còn khắc họa thành công, đầy cảm động hình ảnh lam lũ, chịu thương chịu khó của những bà mẹ Việt Nam.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 8

Tình cảm giữa mẹ và con là một chủ đề phổ biến trong thơ ca. Trong số đó, bài thơ Đợi mẹ của Vũ Quần Phương đã gợi lên nhiều cảm xúc trong người đọc.

Hình ảnh của nhân vật "em bé" trong bài thơ Đợi mẹ đã quá quen thuộc với mọi người. Chắc hẳn, khi còn nhỏ, ai cũng đã từng ngồi đợi mẹ đi chợ, đi làm về. Cảm giác mong ngóng, thấp thỏm khi phải chờ đợi có lẽ đã quá quen thuộc với mỗi người. Tác giả đã tạo dựng không gian, thời gian một cách rõ ràng trong bài thơ. Trời đã tối, vạn vật đều nghỉ ngơi sau một ngày dài. Nhân vật "em bé" ngồi nhìn ra cánh đồng lúa xa xôi, chờ đợi bóng dáng mẹ. Tuy nhiên, mẹ vẫn chưa về.

Trong bài thơ, em bé nhìn thấy vầng trăng treo cao trên bầu trời nhưng không thấy mẹ. Có vẻ như mẹ vẫn đang làm việc trên cánh đồng bên ngoài. Hình ảnh người mẹ tần tảo, lam lũ trong bóng tối, gợi lên nhiều nỗi day dứt và tiếc nuối. Bởi vì cuộc sống mưu sinh, người mẹ phải vất vả làm việc. Chưa có mẹ về, nên bếp chưa được đun lửa. Chưa có mẹ về, nên cửa nhà trống trải. Bóng tối tràn về mang theo những nỗi sợ mơ hồ trong tâm trí của em bé. Vì vậy, niềm mong mỏi đón chân mẹ trở về càng trở nên đau đớn hơn. Nhưng bước chân ấy vẫn đang "ì oạp" trên cánh đồng. Từ "ì oạp" đặc biệt đã gợi lên những bước chân mỏi mệt của người mẹ.

Khi mẹ trở về, em bé đã ngủ nhưng vẫn chờ mong mẹ. Hình ảnh “mẹ bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ” rất đặc biệt, tôn vinh tình cảm yêu thương và gắn bó. Tác giả sử dụng từ ngữ giản dị, tự nhiên và giàu sức gợi, không quá dài dòng, tạo nên cảm xúc nhẹ nhàng, sâu sắc trong lòng người đọc. Bài thơ "Đợi mẹ" đã gợi lên nhiều cảm xúc tuyệt vời và giúp chúng ta hiểu hơn về tình mẫu tử thiêng liêng.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 9

Tình mẫu tử có thể coi là một trong những tình cảm thiêng liêng nhất, đủ sức chạm đến trái tim của mỗi con người. Hình ảnh người mẹ yêu dấu luôn đọng lại sâu trong trái tim và tâm trí của chúng ta. Nhà thơ Vũ Quần Phương đã thành công trong việc khắc họa một cách chân thật và sắc nét tình cảm đó qua bài thơ "Đợi mẹ".

Có lẽ ai trong chúng ta đều từng trải qua giai đoạn ấu thơ đầy mong chờ mẹ về. Cảm giác nhung nhớ, trông ngóng mẹ trở về sau những giờ làm việc hay đi chợ. Trong bài thơ "Đợi mẹ", cảm giác này cũng được thể hiện rõ ràng. Khi trời đã tối, nhịp sống ồn ào của ban ngày đã tan biến. Vầng trăng non lên cao, những con đom đóm rong chơi từ ao ra vào trong nhà. Nhưng mẹ vẫn chưa trở về. Mẹ vẫn đang vất vả làm việc trên cánh đồng xa xôi, hòa mình vào bóng tối của đêm.

Hình ảnh người mẹ vất vả trên cánh đồng trong trời đêm gợi lên trong lòng người đọc bao nỗi niềm xót xa. Mỗi người mẹ đều thương yêu con cái, đều muốn trở về bên con. Nhưng bởi cuộc sống ngoài kia, vì sự nghiệp và cho con cái một cuộc sống tốt hơn, mẹ phải cực nhọc vất vả, lo lắng cho tương lai con thơ của mình.

Bóng tối về, cảm giác sợ hãi lan tỏa trong tâm trí đứa trẻ. Bếp không có lửa, căn nhà trống rỗng vì mẹ chưa về. Tình cảm mong chờ của em dâng trào lên. Em đợi chờ mẹ trở về bên em. Nhưng đáp lại cho sự mong chờ ấy, mẹ lại phải bước trên cánh đồng mênh mông, bước chân "ì oạp" nặng nề, vất vả. Hình ảnh đó làm xúc động trái tim của rất nhiều người đọc. Những vần thơ sâu lắng cùng cảm nhận sâu sắc, khó lòng kìm nén được xúc động. Chúng ta cảm thông nỗi nhọc nhằn và tình yêu thương vô bờ bến của người mẹ.

Có thể nói rằng việc đợi mẹ là điều tất nhiên trong tâm trí của đứa trẻ. Mỗi ngày, em đều mong ngóng mẹ về như thế, khiến cho "nỗi đợi" của em thấm sâu vào tâm thức hoặc thậm chí cả vào giấc mơ. Dẫu trong cơn mơ, em vẫn luôn mong mẹ về với mình.

Thơ là một cách để truyền tải cảm xúc, là sợi dây nối kết những xúc cảm chân thật mà tác giả muốn truyền đạt tới người đọc. Bài thơ "Đợi mẹ" có độ dài ngắn, lời thơ giản dị và tự nhiên, nhưng vẫn có khả năng chạm tới những cảm xúc sâu sắc trong lòng người đọc. Từ sự mong ngóng chờ đợi mẹ của đứa trẻ, nhà thơ muốn người đọc cảm nhận được tình yêu của con trẻ dành cho người mẹ cùng với tình mẫu tử thiêng liêng trên trời. Ngoài ra, nhà thơ cũng thành công trong việc vẽ nên hình ảnh lam lũ và sự hy sinh vất vả của các bà mẹ Việt Nam, điều đó làm xúc động lòng người đọc.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 10

Bài thơ "Đợi mẹ" của tác giả Vũ Quần Phương được viết lên từ những rung cảm chân thành, xúc động của một tâm hồn luôn khát khao tình yêu thương của mẹ. Nhà thơ Vũ Quần Phương xa mẹ từ khi còn nhỏ. Có lẽ vì vậy mà khi viết về mẹ, mỗi vần thơ của ông đều như chạm đến những cảm xúc sâu lắng nhất trong lòng người đọc. Bài thơ kể cho chúng ta nghe về câu chuyện muôn thuở của trẻ thơ: Đợi mẹ. Bài thơ có số câu chữ không nhiều, lời thơ giản dị, tự nhiên, ngôn từ giàu sức gợi.. đã mang đến thật nhiều xúc cảm sâu lắng trong lòng người đọc. Qua "nỗi đợi" của em bé về mẹ, bài thơ giúp chúng ta cảm nhận được tình yêu thương của em dành cho mẹ, vị trí đặc biệt của mẹ trong tâm hồn em. Đồng thời, bài thơ còn khắc họa một cách chân thực, cảm động hình ảnh người mẹ tần tảo, lam lũ vì mưu sinh, và vì con.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 11

Tình mẫu tử, một thứ tình cảm thiêng liêng và sâu sắc, luôn có sức mạnh lay động trái tim mỗi con người. Trong sâu thẳm tâm hồn của mỗi chúng ta, hình ảnh người mẹ kính yêu luôn hiện hữu, in đậm dấu ấn và mang lại những cảm xúc chân thành. Đặc biệt, nhà thơ Vũ Quần Phương đã thể hiện sâu sắc và sinh động thứ tình cảm này qua bài thơ "Đợi mẹ."

Hình ảnh người mẹ tần tảo giữa cánh đồng dưới ánh trăng đêm không chỉ là biểu tượng của sự hy sinh mà còn gợi lên trong lòng người đọc những nỗi niềm day dứt khó nguôi. Mỗi người mẹ đều có tình yêu thương vô bờ bến dành cho con, đều khao khát được trở về bên con cái của mình. Tuy nhiên, cuộc sống mưu sinh khắc nghiệt bên ngoài, cùng với những lo toan và trách nhiệm, đã khiến mẹ phải làm việc chăm chỉ, gánh vác mọi điều để mang lại cuộc sống tốt đẹp cho đứa con thơ.

Thông qua hình ảnh em bé mong ngóng chờ mẹ trở về, nhà thơ không chỉ gửi gắm những cảm xúc mãnh liệt của tình yêu thương con dành cho mẹ, mà còn khắc họa một cách sâu sắc tình mẫu tử thiêng liêng, ngút ngàn. Bên cạnh đó, ông đã vẽ nên một bức tranh đầy cảm động về hình ảnh lam lũ, chịu thương chịu khó của những người mẹ Việt Nam, những người âm thầm hy sinh để nuôi dưỡng thế hệ tương lai. Qua đó, bài thơ không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một bài ca ngợi vẻ đẹp cao quý của tình mẫu tử, một nguồn cảm hứng vô tận cho mỗi chúng ta.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 12

Đợi mẹ, có lẽ là hình ảnh rất quen thuộc đối với nhiều trẻ em Việt Nam. Và trong bài thơ Đợi mẹ của nhà thơ Vũ Quần Phương, ta thấy hình ảnh em bé ngồi đợi mẹ từ sáng đến khi trời tối. Em ngồi đợi mẹ đi làm về trong căn nhà trống trải. Đây là một hình ảnh rất xúc động. Tuy còn nhỏ nhưng em bé trong bài thơ đã hiểu rất nhiều, mẹ còn phải đi làm vất vả nên bé chỉ lặng lẽ ngồi đợi mẹ đi làm về mà không làm nũng hay mè nheo. Đợi mẹ cho đến lúc trăng lên, mẹ vẫn chưa về, bé đợi mẹ lâu quá nên đã thiếp ngủ quên. Bài thơ Đợi mẹ của nhà thơ Vũ Quần Phương thực sự đã làm rung động trái tim người đọc bởi tình cảm yêu thương mẹ thiết thiết và rất hồn nhiên của trẻ nhỏ. Có lẽ “đợi mẹ” đã, đang và sẽ tiếp tục truyền được ngọn lửa thiêng liêng của tình mẫu tử đến với vô vàn bạn đọc.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 13

Bài thơ "Đợi mẹ" của nhà thơ Vũ Quần Phương là một tác phẩm tuyệt vời mà em vô cùng ấn tượng. Được viết theo thể thơ tự do, bài thơ mang đến cảm giác tự nhiên và gần gũi với người đọc. Các câu thơ dài ngắn bất đồng, không tuân theo một quy luật nào cụ thể, đã tạo ra một nhịp điệu linh hoạt, phù hợp với những cảm xúc phập phồng của em bé khi chờ đợi mẹ trở về. Đặc biệt, một số câu thơ được tạo thành từ hai câu ngắn, góp phần tăng thêm sự sinh động cho nội dung và hình ảnh trong bài thơ.

Nhân vật trữ tình chính là một em bé đang hồi hộp chờ mẹ đi làm đồng chưa về. Hình ảnh "em bé nhìn" được lặp lại ba lần, khắc họa rõ nét hành động của em, thể hiện sự mong mỏi và nỗi nhớ mẹ. Lần đầu, em nhìn lên cao, ngắm ánh trăng nhưng không thấy bóng dáng mẹ. Lần thứ hai, em nhìn ra cánh đồng lúa, nơi mà ánh sáng đã dần bị bóng tối che phủ, càng làm cho em thêm trăn trở. Cuối cùng, em nhìn vào trong ngôi nhà, nơi lẽ ra phải ấm cúng, nhưng giờ đây lại trống vắng và lạnh lẽo vì sự vắng mặt của mẹ, khiến bếp lửa vẫn chưa được nhen nhóm. Tất cả những điều đó—trăng, cánh đồng, bếp lửa, và cả những chú đom đóm—đều đồng hành cùng em bé trong nỗi nhớ mẹ. Chúng đều im lặng, không hoạt động gì, chỉ lặng lẽ chờ đợi bên em trong giây phút chờ mong.

Nỗi nhớ ấy được thể hiện một cách chân thực qua hình ảnh "chờ tiếng bàn chân mẹ." Khi trời đã tối, em không thể nhìn thấy mẹ trong đêm đen, và vì vậy, em chuyển sang lắng nghe âm thanh từ những bước chân mẹ, từng tiếng ì oạp khi mẹ lội bùn ở cánh đồng xa. Cuối bài thơ, khi người mẹ trở về nhà, em bé đã ngủ quên mất. Nhưng dù trong giấc mơ, em vẫn giữ mãi nỗi mong chờ ấy. Hình ảnh “nỗi đợi vẫn nằm mơ” không chỉ cho thấy sự chờ đợi mà còn thể hiện tình yêu thương thuần khiết và sâu sắc mà em dành cho mẹ.

Dù trời đã tối, dù xung quanh có những sắc đẹp rực rỡ như trăng non, đom đóm hay hoa mận, thì em vẫn chỉ chăm chú đợi mẹ trở về. Mẹ là tất cả yêu thương, là nỗi mong chờ lớn lao và là cả thế giới của em. Qua bài thơ "Đợi mẹ," tình mẫu tử hiện lên thật thiêng liêng và cao quý, là một tình cảm sâu sắc mà mọi đứa trẻ đều trân trọng. Tác phẩm đã khắc họa một cách tinh tế những cảm xúc và suy tư của trẻ thơ, đồng thời gợi nhắc chúng ta về giá trị vô biên của tình yêu thương từ người mẹ.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 14

Bài thơ "Đợi mẹ" của Vũ Quần Phương thật sự là một bản nhạc cảm xúc từ trái tim, chạm đến từng cung bậc yêu thương dành cho mẹ. Vũ Quần Phương xa mẹ từ nhỏ, nên không lạ khi mỗi vần thơ ông viết về mẹ đều như chứa đựng cả một trời nỗi nhớ. Khi đọc bài thơ, mình như nghe thấy câu chuyện muôn đời của mọi đứa trẻ: ngồi đợi mẹ về, lòng ngập tràn mong mỏi. Mặc dù bài thơ không dài, lời thơ giản dị nhưng lại đầy sức gợi, khiến người đọc không khỏi rưng rưng.

Cả bài thơ là một sự hòa quyện giữa sự hồn nhiên của em bé và hình ảnh người mẹ vất vả, tần tảo vì cuộc sống. Nhìn qua nỗi "đợi" của em bé, ta hiểu thêm được tình yêu của em dành cho mẹ to lớn thế nào, và mẹ đã chiếm vị trí quan trọng ra sao trong trái tim nhỏ bé ấy. Thêm vào đó, bài thơ cũng như một bức tranh vẽ nên cuộc sống lam lũ của những người mẹ, ngày đêm vì con mà quên đi mệt nhọc. Từng lời thơ như thấm đượm cả nỗi lòng và sự hi sinh vô bờ bến của mẹ dành cho con.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 15

Bài thơ Đợi mẹ của Vũ Quần Phương đã đem đến cho người đọc nhiều cảm xúc. Trong bài thơ, tác giả đã xây dựng không gian, thời gian một cách cụ thể. Trời đã tối, vạn vật đều nghỉ ngơi sau khi kết thúc một ngày. Nhân vật “em bé” đang ngồi nhìn ra ruộng lúa ở xa, chờ mong bóng dáng của mẹ. Em bé nhìn thấy vầng trăng treo cao tít trên bầu trời nhưng chưa nhìn thấy mẹ. Hình như, mẹ vẫn đang làm việc trên cánh đồng ngoài kia. Hình ảnh người mẹ tần tảo, lam lũ chìm trong tối gợi bao niềm day dứt, ngậm ngùi. Và đến khi mẹ trở về, cũng là lúc em bé đã ngủ, nhưng vẫn còn mong ngóng mẹ. Hình ảnh “mẹ bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ” thật độc đáo, cho thấy được tình cảm yêu thương thắm thiết, gắn bó. Bài thơ mang đến nhiều cảm xúc cho người đọc, vừa nhẹ nhàng, vừa sâu sắc.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 16

Hình ảnh “đợi mẹ” có lẽ không còn xa lạ với nhiều trẻ em Việt Nam, đặc biệt là trong bài thơ "Đợi mẹ" của nhà thơ Vũ Quần Phương. Tác phẩm khắc họa chân thực hình ảnh một em bé ngồi chờ mẹ từ sáng sớm cho đến khi bóng đêm buông xuống, trong một căn nhà vắng lặng và trống trải. Hình ảnh ấy thật sự gây xúc động, bởi mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng em đã thấu hiểu phần nào sự vất vả mà mẹ phải chịu đựng. Em chỉ lặng lẽ chờ đợi mà không hề làm nũng hay mè nheo, điều này cho thấy sự trưởng thành và tấm lòng yêu thương dành cho mẹ trong trái tim non nớt của trẻ.

Thời gian trôi qua, ánh sáng của mặt trời dần tắt, và khi trăng lên cao, mẹ vẫn chưa trở về. Nỗi mong mỏi ấy dần trở thành một nỗi buồn man mác trong lòng em bé, và cuối cùng, sự kiên nhẫn đã nhường chỗ cho giấc ngủ. Em thiếp đi trong sự chờ đợi, nhưng ngay cả trong giấc mơ, hình bóng của mẹ vẫn hiện hữu, nhắc nhở em về tình mẫu tử thiêng liêng.

Bài thơ "Đợi mẹ" không chỉ đơn thuần là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là một bản tình ca về tình yêu thương, sự hy sinh và nỗi nhớ của đứa trẻ dành cho mẹ. Tác phẩm đã chạm đến trái tim người đọc bằng những hình ảnh bình dị nhưng đầy sâu sắc, phản ánh tình cảm chân thành và hồn nhiên của trẻ nhỏ. Qua đó, ngọn lửa thiêng liêng của tình mẫu tử được truyền tải một cách mạnh mẽ, lan tỏa đến từng độc giả, khiến mỗi người đều cảm nhận được sức mạnh của tình yêu và sự chờ đợi. “Đợi mẹ” sẽ mãi mãi là một bài thơ sống động, là cầu nối cảm xúc giữa thế hệ này với thế hệ khác, khắc sâu vào tâm hồn mỗi người một thông điệp về tình yêu thương gia đình bất diệt.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 17

Bài thơ "Đợi mẹ" của nhà thơ Vũ Quần Phương là một tác phẩm mang đậm chất trữ tình, thể hiện một cách sâu sắc nỗi nhớ và tình yêu thương của người con dành cho mẹ. Những câu thơ không chỉ đơn thuần là những dòng chữ mà còn là mạch cảm xúc tuôn chảy, gợi lên hình ảnh một đứa trẻ tha thiết ngóng chờ mẹ sau một ngày dài. Nỗi nhớ, sự mong mỏi và tình cảm ấm áp dành cho mẹ được dồn nén lại, đầy tràn như một dòng suối chảy trong lòng, không thể đong đếm hay diễn đạt bằng lời.

Nhà thơ Vũ Quần Phương đã khéo léo chọn thể thơ tự do, không ràng buộc vào quy luật nào, để bộc lộ một cách trọn vẹn những cảm xúc mãnh liệt trong lòng đứa trẻ. Sự ngóng chờ ấy được thể hiện rõ nét qua điệp ngữ “em bé nhìn,” lặp đi lặp lại như một điệp khúc, cho thấy sự tha thiết, khao khát của bạn nhỏ đối với mẹ. Hành động ấy không chỉ mang tính chất vật lý mà còn phản ánh cả tâm trạng sâu lắng: em chờ mẹ từ khi ánh nắng còn chiếu rực cho đến lúc trăng đã lên cao, và lúa cũng đã lẫn vào trong bóng tối.

Thiếu vắng hình bóng mẹ, ngôi nhà trở nên lạnh lẽo và im ắng một cách kỳ lạ. Không gian vốn dĩ ấm cúng và đầy yêu thương nay trở thành một chốn trống vắng, phản ánh sự cô đơn và nỗi lòng bơ vơ của em bé. Dù có bao nhiêu điều xảy ra xung quanh, bạn nhỏ vẫn kiên nhẫn chờ đợi mẹ, thậm chí khi đã ngủ thiếp đi, giấc mơ của em cũng tràn ngập hình ảnh mẹ. Chỉ một hình ảnh giản dị ấy đã ngầm khẳng định tình yêu thiêng liêng và chân thành mà đứa trẻ dành cho mẹ. Không cần phải thốt lên lời yêu thương, nhưng chính sự mong chờ mãnh liệt ấy đã chạm đến trái tim người đọc, khắc sâu vào tâm hồn của em.

Có thể nói, bài thơ "Đợi mẹ" không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật mà còn là một hành trình cảm xúc, dẫn dắt người đọc vào thế giới đầy chất thơ của tình mẫu tử. Những hình ảnh bình dị, những cảm xúc chân thành đã khiến tác phẩm này trở nên gần gũi và sâu sắc, chạm đến trái tim của mỗi chúng ta. Tình mẫu tử trong bài thơ, qua từng câu chữ, hiện lên thật thiêng liêng và cao quý, mang đến cho người đọc những giây phút sâu lắng để suy ngẫm về tình cảm gia đình và ý nghĩa của sự chờ đợi trong tình yêu.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 18

Vũ Quần Phương có nhiều bài thơ hay. Trong đó, tôi yêu thích và ấn tượng nhất là “Đợi mẹ”. Tác phẩm gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình cảm thiêng liêng - tình mẫu tử.

“Em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa
Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non

Em bé nhìn vầng trăng
nhưng chưa nhìn thấy mẹ
Mẹ lẫn trên cánh đồng

Đồng lúa lẫn vào đêm
Ngọn lửa bếp chưa nhen
Căn nhà tranh trống trải
Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà
Em bé nhìn đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ
Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa

Trời về khuya lung linh trắng
vườn hoa mận trắng
Mẹ đã bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ”

Có lẽ, hình ảnh đợi mẹ của em bé trong bài đã quá đỗi quen thuộc. Cái cảm giác mong ngóng, chờ đợi mẹ về chắc hẳn ai cũng đều từng trải qua. Trong bài, nhà thơ đã xây dựng không gian, thời gian khá chi tiết. Khi trời tối, màn đêm bao trùm lấy vạn vật. Vầng trăng non” đã lên tới đỉnh đầu, “đom đóm” bay từ ngoài ao bay vào tới trong nhà. Em bé đang ngồi nhìn ra cánh đồng phía xa, chờ đợi bóng dáng quen thuộc.

Đọc từng câu thơ, tôi có cảm giác như thấy được bóng dáng của mẹ đang vất vả lao động trên cánh đồng. Khi bóng tối tràn xuống, nỗi sợ hãi xuất hiện trong lòng em bé. Mẹ chưa về nên bếp chưa lên lửa, căn nhà cũng thật trống trải.

Nỗi mong chờ càng tăng lên. Nhưng bước chân đó vẫn đang “ì oạp” nơi đồng xa. Việc chờ đợi mẹ về đã trở thành một thói quen, bởi vậy mà nó đã đi sâu vào tâm thức hay thậm chí là đi cả vào trong những giấc mơ. Trong cả cơn mơ, em cũng vẫn thấp thỏm mong mẹ về.

Nhà thơ Vũ Quần Phương sử dụng ngôn từ giản dị, giọng thơ tự nhiên. Bài thơ mang cảm xúc yêu thương dành cho người mẹ, gợi nhiều xúc động mạnh mẽ.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Đợi mẹ - Mẫu 19

Mẹ già một nắng hai sương

Trải thân làm bóng mát đường con đi.”

Tình mẫu tử là đề tài quen thuộc, nguồn cảm hứng bất tận cho thơ ca, nghệ thuật. Đó là thứ tình cảm thiêng liêng và vĩ đại nhất cuộc đời này. Và tình cảm cao cả ấy đã được nhà thơ Vũ Quần Phương khắc họa chân thực, đầy xúc cảm qua tác phẩm “Đợi mẹ”. Những vần thơ của ông cứ êm đềm, nhẹ nhàng chạm đến cảm xúc sâu lắng nhất của độc giả.

“Em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa

Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non

Em bé nhìn vầng trăng, nhưng chưa nhìn thấy mẹ

Mẹ lẫn trên cánh đồng. Đồng lúa lẫn vào đêm

Ngọn lửa bếp chưa nhen. Căn nhà tranh trống trải

Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà

Em bé nhìn đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ

Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa

Trời về khuya lung linh trắng vườn hoa mận trắng

Mẹ đã bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ”

Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều đã từng nhận định rằng: “Thơ của Vũ Quần Phương gọn ghẽ, chính xác, rõ ràng. Đó là một giọng thơ có một trường phủ sóng nhất định, góp phần vào sự phong phú giàu có của thi ca Việt”. Thật vậy, những tác phẩm của ông hầu hết được lấy cảm hứng từ những chiêm nghiệm cá nhân của mình, chọn những sự kiện nhỏ để mang đến những thông điệp lớn. Đặc biệt là không hề có sự phù phiếm, không làm xiếc với ngôn từ, hay ồn ào, gân cốt, những dòng thơ, cách bình thơ cứ giản dị, sâu mà hóm, ăm ắp chữ tình, âm thầm chạm đến tâm hồn bạn đọc.

Vì phải sống xa mẹ từ khi còn nhỏ, bài thơ “Đợi mẹ” của nhà thơ Vũ Quần Phương được viết nên từ những cảm xúc chân thật, xúc động nhất của một tâm hồn bé bỏng luôn chờ đợi, khao khát tình yêu thương từ mẹ.

"Em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa

Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non

Em bé nhìn vầng trăng, nhưng chưa nhìn thấy mẹ

Mẹ lẫn trên cánh đồng. Đồng lúa lẫn vào đêm"

Mở đầu bài thơ, Vũ Quần Phương đã khắc họa nên hình ảnh quen thuộc trong tuổi thơ của mỗi chúng ta: Đợi mẹ về. Bài thơ được viết trong một buổi đêm thanh vắng, trời tối trên đầu hè, xuất hiện nửa vầng trăng non, cậu bé nhìn ra ruộng lúa, nhưng vẫn chưa thấy mẹ về. Những dòng thơ với từng con chữ giản dị nhưng lại khiến chúng ta đau lòng. Dù đã tối muộn nhưng mẹ vẫn chưa về. Mẹ luôn hy sinh, tần tảo chăm sóc, nuôi con khôn lớn không kể tháng ngày.

Hình ảnh người mẹ chìm vào trong bóng tối, lam lũ, vất vả trên cánh đồng ruộng lúa, cùng những chú đom đóm làm việc gợi lên bao ngậm ngùi, thương xót. Mẹ không thể về sớm, không bên cạnh chăm sóc không có nghĩa là mẹ không thương con, nhưng vì cơm áo gạo tiền, cuộc sống mưu sinh đầy gian khó, mẹ không quản ngại, bán mặt cho đất bán lưng cho trời, cho con có một cuộc sống êm đềm, ấm no.

"Ngọn lửa bếp chưa nhen. Căn nhà tranh trống trải

Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà"

Căn nhà không có mẹ cũng trở nên trống trải, lạnh lẽo. Vì mẹ chưa về, nên ngọn lửa bếp chưa nhen, bóng tối cũng dần bao lấy tâm hồn của đứa trẻ. Vì nỗi sợ và nỗi nhớ, em càng mong ngóng từng bước chân của mẹ. “Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà”, tiếng bước chân của mẹ cùng những chú đom đóm nhỏ chính là ánh sáng, soi chiếu, sưởi ấm tâm hồn đang cô đơn, sợ hãi của cậu bé.

"Em bé nhìn đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ

Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa

Trời về khuya lung linh trắng vườn hoa mận trắng

Mẹ đã bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ"

“Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa”. Từ “ì oạp” đặc biệt gợi nên sự mỏi mệt, vất vả của mẹ, những bước chân mẹ vẫn luôn “ì oạp” trong màn đêm, trên cánh đồng rộng lớn. Hình ảnh mẹ lam lũ, ì oạch từng bước chân trở về nhà đã làm lay động con tim mỗi chúng ta, dâng trào xúc cảm, nỗi niềm, thương xót mẹ.

Có lẽ, việc chờ đợi mẹ về luôn là một hành động hiển nhiên, nó đi sâu vào trong tiềm thức mỗi đứa trẻ, ngay cả trong từng cơn mơ. Khoảnh khắc ấy, tuy lạnh lẽo, lo âu, nhưng khi bắt gặp mẹ, từng bước chân chậm rãi của mẹ từ xa, mọi ưu sầu cũng hóa hư không. Có mẹ, căn bếp mới trở nên ấm áp, có mẹ, căn nhà mới trở nên bớt hiu quạnh, có mẹ, cuộc sống của con mới êm đềm, hạnh phúc.

Bài thơ “Đợi mẹ” với những vần thơ giản dị, chân thực, tự nhiên, giọng thơ nhẹ nhàng, sâu lắng, đã lặng lẽ đi vào sâu tâm hồn bạn đọc. Thông qua hành động nhỏ: Đợi mẹ, tác giả đã mang đến thông điệp sâu sắc về tình mẫu tử. Bài thơ đã thành công khắc họa nên hình ảnh mẹ lam lũ vất vả, như hình ảnh con cò trong câu ca dao xưa: "Con cò lặn lội bờ sông”, từ đó giúp chúng ta cảm nhận được sự thiêng liêng, cao đẹp, của tình mẫu tử, đồng thời cũng là nguồn động lực, tiếp thêm sức mạnh, khiến chúng ta càng thêm yêu, trân quý gia đình, đặc biệt là người mẹ. “Vũ trụ có nhiều kỳ quan, nhưng kỳ quan tuyệt phẩm nhất là trái tim người mẹ”.

Đánh giá

0

0 đánh giá