TOP 23 Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng 2024 SIÊU HAY

2.6 K

Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Cảm nghĩ bài thơ Mây và Sóng Ngữ văn 8 ,Chân trời sáng tạo gồm 23 bài văn phân tích mẫu hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài thi sắp tới. 

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng

Đề bài: Viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về bài thơ tự do "Mây và Sóng" của Tago

Dàn ý Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng

1. Mở đoạn

- Dẫn dắt vấn đề: Tình cảm gia đình là nguồn cảm hứng bất tận cho những nhà thơ, nhà văn thỏa sức sáng tạo...

- Nêu vấn đề: Bài thơ Mây và sóng của Ta-go nói về tình cảm mẹ con thắm thiết, mặn nồng.

2. Thân bài

* Cảm nghĩ về đoạn đối thoại giữa mẹ và con

- Lời em bé kể cho mẹ nghe về sóng nước, mây trời - những điều em đã gặp khi đi chơi

+ Trong tưởng tượng, suy nghĩ của trẻ em: Mây trời đều biết nói, biết cười, biết mời mọc rủ rê em bé tham gia những cuộc vui bất tận "Mẹ ơi, kìa ai... họ bay đi mất".

+ Lời em bé gọi mẹ "Mẹ ơi!": Tự nhiên, gần gũi, đáng yêu => Mẹ luôn bên cạnh em từ những bước chập chững đầu tiên, từ những câu nói thuở ban đầu, từ những câu chuyện nhỏ trong những ngày đầu tiên của cuộc đời.

+ Tác giả nhân hóa những đám mây khiến chúng có những tính cách, hành động... như con người: Gọi em đi chơi "từ tinh mơ đến hết ngày".

* Cảm nghĩ về những tình cảm của em bé đối với mẹ

- Đối với em bé: Không cuộc dạo chơi nào, mây trời nào, lời mời gọi nào có thể so được với người mẹ của mình "Nhưng con biết trò chơi còn hay hơn của họ... trời xanh".

=> Tác giả so sánh tình mẫu tử ngang hàng với vũ trụ và thứ tình cảm đó không bao giờ có thể tách rời nhau, luôn gắn bó và trường tồn mãi mãi.

- Trước lời mời gọi của những người bạn đến từ đại dương, em bé cũng muốn chạy theo những cuộc chơi bất tận của sóng biển nhưng cuộc dạo chơi, khám phá sẽ trở nên vô nghĩa nếu không có mẹ ở bên.

- Hạnh phúc của em chính là ở bên mẹ, được ngắm nhìn nụ cười của mẹ => Có mẹ là có tất cả.

=> Chỉ cần có hai mẹ con, cuộc sống sẽ luôn hạnh phúc "không ai trên đời này... mẹ con ta đang ở đâu".

* Cảm nhận về đặc sắc nghệ thuật của tác phẩm

- Cấu trúc lồng ghép lời thoại giữa em bé và mẹ, cuộc nói chuyện của em với mây và với sóng.

=> Qua đó, tác giả thể hiện sự cao cả, bất diệt của tình mẫu tử.

- Ngòi bút nhạy cảm và tâm hồn dạt dào yêu thương: Giúp cho bài thơ thắm đượm tình người, tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý.

3. Kết đoạn

"Mây và sóng" là đoạn trích cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng, cao đẹp.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 1

Bài thơ Mây và sóng của Ta-go đã gợi ra cho người đọc cảm nhận sâu sắc về tình mẫu tử. Với hình thức là một bài thơ, nhưng giàu tính tự sự giúp cho bài thơ giống như một câu chuyện kể. Em bé trong bài thơ được mời gọi đến thế giới kỳ diệu ở “trên mây” và “trong sóng”. Với sự hiếu kỳ của một đứa trẻ, em đã cất tiếng hỏi: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”. Sau khi nghe câu trả lời, em bé chợt nhớ đến mẹ vẫn đang đợi mình ở nhà và từ chối: “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”. Chẳng có niềm hạnh phúc nào bằng được ở bên cạnh mẹ mặc dù thế giới ngoài kia nhiều hấp dẫn. Để rồi, em bé đã sáng tạo ra những trò chơi còn thú vị hơn của những người “trên mây” và “trong sóng”. Trong trò chơi đó, em sẽ là mây, là sóng tinh nghịch nô đùa; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bờ biển dịu hiền, ôm ấp và che chở vào lòng. Tóm lại, bài thơ đã mang lại những cảm xúc thật đẹp đẽ cho người đọc.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 2

Mây và Sóng” là một trong những tác phẩm đặc sắc, ấn tượng của nhà thơ Tago. Đoạn thơ gợi cảm xúc sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt. Em bé trong bài thơ như được mời vào thế giới của miền cổ tích. Trong mây” và “dưới sóng”. Với sự tò mò của một đứa trẻ, cậu bé đã hỏi lại những người bạn của mình: “Nhưng con đến đó bằng cách nào?”, “Nhưng con đến đó như thế nào?” Nhưng khi đứa con nhớ mẹ luôn chờ đợi ở nhà, đứa con đã từng kiên quyết từ chối: “Sao con bỏ mẹ mà đi được?”, “Sao con bỏ mẹ mà được chứ?” Thế nhưng tất cả những điều đó, cũng không làm phai nhạt đi ý chí của người con, cậu đã tự mình tạo ra những trò chơi để có thể vừa chơi vừa được ở gần mẹ. Bờ hiền ôm ấp che chở con. Những câu thơ giàu chất tự sự và miêu tả nhưng góp phần thể hiện cảm xúc của nhân vật trong bài thơ. Ta-go được sử dụng trong thể thơ nhiều dòng, các chi tiết được kể theo trình tự, lặp lại và chuyển hóa, kết hợp với các hình ảnh tượng trưng. Bài thơ là câu chuyện cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng, vĩnh cửu.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 3

Nhà thơ Ta-go đã gợi lên trong em những cảm xúc trìu mến về tình mẫu tử thiêng liêng qua bài thơ Mây và sóng. Hình ảnh đứa trẻ nhỏ ở trong bài thơ hiện lên thật ngô nghê nhưng chứa chan tình thương yêu dành cho mẹ của mình. Là một đứa trẻ, những trò chơi, những nơi vui chơi mới lạ, những ngày chỉ có rong chơi không phải học tập thật hấp dẫn biết bao. Thế nhưng, người con đã cưỡng lại được những lời mời gọi hấp dẫn ấy của người trên mây, trong sóng. Bởi, đối với người con, hơn tất cả những điều ấy chính là người mẹ đang chờ đợi ở nhà. Nghĩ đến mẹ, tất cả những trò chơi đều trở nên kém hấp dẫn. Người con còn tự nghĩ ra những trò chơi thú vị, để được ở cùng mẹ, được lăn vào lòng mẹ, được cùng mẹ cười tan. Những điều giản dị, mộc mạc ấy khiến người con vui sướng khôn cùng. Bởi chỉ cần được ở bên mẹ là đã hạnh phúc lắm rồi. Tình cảm thuần túy, nồng ấm ấy của người con khiến em như được nhìn thấy chính mình. Bởi em cũng yêu mẹ của mình lắm, cũng vui sướng lâng lâng khi được mẹ ôm vào lòng, thủ thỉ trò chuyện. Thật tuyệt biết mấy khi được sống trong vòng tay yêu thương của mẹ!

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 4

Bài thơ Mây và sóng của tác giả Tago gợi cảm giác chân thành về tình mẫu tử thiêng liêng. Tác giả đã thành công xây dựng những đoạn đối thoại vô cùng thú vị và hấp dẫn. Em bé trong bài thơ được mời đến thế giới kì diệu “trong mây” và “dưới sóng” với những trò chơi vô cùng hấp dẫn, thú vị. Với sự hiếu kì ngây ngô của một đứa trẻ, em cất tiếng hỏi những người bạn trên cao và những con sóng biếc ngoài khơi xa: “Nhưng làm sao con đến được đó?”, “Nhưng con đến đó bằng cách nào?”. Nhưng khi đứa trẻ nhớ ra mẹ vẫn luôn đợi mình ở nhà, có lần nó cương quyết từ chối: “Bỏ mẹ thì làm sao mà đến?”, “Bỏ mẹ sao được?”. Hạnh phúc của em là được ở bên mẹ cho dù thế giới bên ngoài có hấp dẫn đến đâu. Rồi anh còn sáng tạo thêm trò chơi thú vị của những người “trên mây” và “trên sóng”. Trong cuộc chơi ấy, con sẽ là mây, là sóng chơi; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bến bờ hiền ôm ấp, che chở cho con. Từ đó ta hiểu thêm về tình mẫu tử cao đẹp.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 5

Mây và sóng là một bài thơ khiến em có ấn tượng sâu sắc. Không chỉ vì thể thơ mới lạ, mà còn bởi tình cảm mẹ con ấm áp chứa đựng ở trong tác phẩm. Em như nhìn thấy chính mình ở trong nhân vật người con. Lúc nào cũng quấn quýt, muốn được bé bỏng mãi, muốn được cuộn mình mãi trong vòng tay mẹ yêu. Đối diện với bao lời mời gọi đi chơi vô cùng hấp dẫn và thú vị từ những người trên mây và người trong sóng. Người con đã từ chối mà chẳng chút tiếc nuối hay vấn vương gì. Bởi ở nhà, còn có điều tuyệt vời hơn đang chờ đón, đó chính là mẹ. Mẹ đã ở nhà chờ con trở về bằng vòng tay dịu dàng, ấm áp. Để nhân đôi hạnh phúc ây, người con đã nghĩ ra những trò chơi thú vị để chơi cùng mẹ yêu. Những trò chơi ấy thật đơn giản nhưng chẳng nhàm chán chút nào, vì nó sẽ giúp hai mẹ con được vui vẻ và gần bên nhau. Những cảm xúc mộc mạc và tuyệt diệu ấy, chỉ có tình mẫu tử thiêng liêng mới có thể đem đến được. Từ các vần thơ là lời của đứa trẻ có chút ngô nghê và giản dị trong Mây và sóng, em đã thực sự cảm nhận được tình mẹ con ấm áp và ý nghĩa vô ngần.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 6

Bài thơ Mây và sóng của Ta-go đã gợi ra cho người đọc cảm nhận sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng. Tác giả đã xây dựng những cuộc trò chuyện vô cùng thú vị, hấp dẫn. Em bé trong bài thơ được mời gọi đến thế giới kỳ diệu ở “trên mây” và “trong sóng”. Với sự hiếu kỳ của một đứa trẻ, em đã cất tiếng hỏi: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”. Nhưng khi em bé nhớ đến mẹ vẫn luôn chờ đợi mình ở nhà, em đã từng chối đầy kiên quyết: “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”. Niềm hạnh phúc của em là được ở bên cạnh mẹ mặc dù thế giới ngoài kia nhiều hấp dẫn. Để rồi, em bé đã sáng tạo ra những trò chơi còn thú vị hơn của những người “trên mây” và “trong sóng”. Trong trò chơi đó, em sẽ là mây, là sóng tinh nghịch nô đùa; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bờ biển dịu hiền, ôm ấp và che chở con. Từ đó, chúng ta đã hiểu hơn về tình cảm mẫu tử đẹp đẽ.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 7

Em luôn đặc biệt yêu thích các tác phẩm thơ nói về tình mẫu tử, trong đó, em ấn tượng nhất là bài thơ Mây và sóng. Bài thơ có cấu trúc kì lạ với những câu thơ dài như văn xuôi. Nhưng có lẽ chỉ có hình dáng ấy mới lột tả được tình yêu thương mẹ sâu đậm của đứa trẻ trong tác phẩm. Tình cảm ấy đong đầy quá, không thể nào thu ngắn lại được. Dù là bao trò chơi thú vị, bao cuộc rong chơi hấp dẫn, cũng chẳng thể nào khiến cậu bé rời xa mẹ cả. Người con nhỏ bé ấy, mang theo tình yêu mẹ to lớn để trở về nhà. Đứa trẻ ấy đã tự tạo ra những trò chơi đơn giản nhưng rất vui. Vì được chơi cùng mẹ, được ôm lấy mẹ, được lăn mãi vào lòng mẹ. Sự sung sướng giản đơn và trực tiếp của đứa trẻ ấy đã thấm vào lòng em, khiến tâm hồn em cùng đồng điệu. Bài thơ gợi lên trong em tình yêu mẹ da diết và thôi thúc em trở về nhà với mẹ ngay. Giống như đứa trẻ trong Mây và sóng.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 8

Mây và sóng là áng thơ chứa chan tình cảm mẫu tử thiêng liêng và sâu sắc. Qua những lời kể ngô nghê và trong sáng của người con, chúng ta cảm nhận được tình yêu mẹ sâu sắc và nồng nàn trong lồng ngực đứa trẻ ấy. Với một đứa trẻ, những trò chơi thú vị, những địa điểm kì lạ, những chuyến rong chơi bất tận luôn thật là hấp dẫn. Ấy thế mà người con trong bài thơ đã từ chối lời rủ rê của người trên mây và người trong sóng, để được ở nhà với mẹ. Tình yêu dành cho mẹ của người con đã vượt lên trên tất cả mọi điều hấp dẫn khác. Đối với người con, ở cạnh mẹ là điều vui sướng và hạnh phúc nhất trần đời. Được chơi với mẹ, được áp má vào bàn tay của mẹ thì trò chơi có giản đơn như thế nào cũng hóa vui vẻ, thú vị. Đó chính là tình mẫu tử lớn lao mà nhà thơ đã gửi gắm trong tác phẩm Mây và Sóng.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 9

Mây và sóng là bài thơ viết về tình mẫu tử thiêng liêng mà em yêu thích nhất. Người con trong bài thơ là một đứa trẻ nhỏ đang độ tuổi hồn nhiên và thích vui chơi. Ấy vậy mà, đứa trẻ ấy đã từ chối những lời mời gọi thú vị và hấp dẫn vô cùng của người trên mây và người trong sóng để trở về nhà với mẹ. Người con ấy còn nghĩ ra những trò chơi để chơi với mẹ của mình. Đó chỉ là những trò chơi đơn giản, tưởng như nhàm chán, nhưng cũng đủ khiến đứa trẻ ấy hạnh phúc vô cùng, cười vang khanh khách. Bởi trong trò chơi ấy có mẹ yêu quý dang tay ôm lấy con vào lòng. Tình mẫu tử quyến luyến và thân thiết ấy khiến em cảm thấy ấm áp theo.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 10

Mây và sóng là một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Ta-go. Bài thơ đã gợi ra cho người đọc cảm nhận sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng. Em bé trong bài thơ được mời gọi đến thế giới kỳ diệu ở “trên mây” và “trong sóng”. Với sự hiếu kỳ của một đứa trẻ, em đã cất tiếng hỏi: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”. Nhưng khi em bé nhớ đến mẹ vẫn luôn chờ đợi mình ở nhà, em đã từng chối đầy kiên quyết: “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”. Chẳng có niềm hạnh phúc nào bằng được ở bên cạnh mẹ mặc dù thế giới ngoài kia nhiều hấp dẫn. Để rồi, em bé đã sáng tạo ra những trò chơi còn thú vị hơn của những người “trên mây” và “trong sóng”. Trong trò chơi đó, em sẽ là mây, là sóng tinh nghịch nô đùa; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bờ biển dịu hiền, ôm ấp và che chở con. Những câu thơ giàu tính tự sự và miêu tả nhưng lại góp phần bộc lộ cảm xúc của nhân vật trong bài thơ. Ta-go đã sử dụng trong bài thơ những lời thoại, chi tiết được kể tuần tự, vừa lặp lại vừa biến hóa kết hợp với hình ảnh giàu tính biểu tượng. Bài thơ chính là một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 11

Ta-go có nhiều tác phẩm đặc sắc, trong đó Mây và Sóng là tác phẩm gây ấn tượng nhất đã giúp người đọc cảm nhận được tình mẫu tử sâu nặng, thiêng liêng. Đây là một bài thơ nhưng tác giả đã sử dụng kết hợp nhuần nhuyễn các yếu tố tự sự và miêu tả làm cho tác phẩm thêm phần thú vị. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là người con kể lại cho mẹ nghe suy nghĩ của mình về cuộc trò chuyện với những người “trên mây” và “trên sóng”. Con được mời đến thế giới tuyệt vời “trên mây” và “trên sóng” rộng lớn, bao la và hấp dẫn. Khi còn nhỏ, em bé đã bị thu hút bởi lời mời: “Nhưng làm thế nào con có thể đến đó?”, “Nhưng làm thế nào con có thể ra khỏi đó?”. Sau khi nghe câu trả lời của những người “trên mây”, “trên sóng”, em bé chợt nhớ mẹ vẫn đang chờ mình vì thế em không thể làm mẹ buồn và từ chối những trò chơi thú vị khi: “Làm sao con bỏ mẹ được?”, “Làm sao con bỏ mẹ mà đi được? Với người con hạnh phúc là được ở gần bên người mẹ thân yêu của mình. Với tình yêu thiên nhiên, yêu thế giới và tình yêu của mẹ, em bé đã sáng tạo thêm những trò chơi thú vị, hấp dẫn không kém phần những trò chơi của người bạn trên mây và trong sóng. Trong cuộc chơi ấy, con sẽ là mây và sóng nô đùa, còn mẹ sẽ là vầng trăng dịu hiền ôm ấp, che chở, mang đến cho người đọc nhiều cảm xúc đẹp đẽ.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 12

Đến với bài thơ Mây và sóng, Ta-go đã giúp độc giả thêm thấu hiểu thêm về tình mẫu tử thiêng liêng bất diệt. Tác giả đã đưa vào bài thơ một câu chuyện mà người kể là em bé, người nghe là mẹ. Em bé trong câu chuyện kể cho mẹ nghe về cuộc trò chuyện với những người trên mây và trên sóng. Bạn đã được mời đến thế giới đầy màu sắc và thần kì “trong mây” và “trong sóng”. Trẻ được mời đến thế giới diệu kỳ “trên mây” và “trên sóng” bao la, rộng lớn và hấp dẫn. Khi còn nhỏ, em bé đã bị thu hút bởi lời mời gọi: “Nhưng làm thế nào con có thể lên đó?”, “Nhưng làm thế nào con có thể ra khỏi đó?”. Nhưng: “Làm sao được sao con có thể đi đến đó?” Bỏ mẹ mà đi được không?”. Thế rồi với trí sáng tạo của tuổi thơ, con đã sáng tạo ra những trò chơi không kém phần đặc sắc.Trong trò chơi ấy, con sẽ là mây, là sóng nô đùa; còn mẹ sẽ là vầng trăng, bến hiền ôm ấp, che chở. Những hình ảnh hiện lên đẹp đẽ, gửi gắm những cảm xúc yêu thương chân thành. Có thể khẳng định rằng , Mây và sóng là bài thơ mang đến cho người đọc nhiều cảm xúc đẹp.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 13

Ta-go có nhiều tác phẩm hay, trong đó Mây và sóng đã giúp người đọc cảm nhận được tình mẫu tử thật thiêng liêng, sâu nặng. Đây là một bài thơ, song tác giả lại sử dụng kết hợp với các yếu tố tự sự và miêu tả để tác phẩm trở nên hấp dẫn hơn. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là một em bé đang kể lại cho mẹ nghe về cuộc trò chuyện với người “trong mây” và “trên sóng”. Em bé được mời gọi đến thế giới tuyệt vời ở “trong mây” và “trên sóng” đầy rộng lớn, bao la và hấp dẫn. Là một đứa trẻ, em bé đã bị hấp dẫn bởi lời mời gọi: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”. Nghe xong câu trả lời của người “trên mây” và “trong sóng”, em bé chợt nhớ đến mẹ vẫn đang đợi mình ở nhà và từ chối: “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”. Đối với em, niềm hạnh phúc là được ở bên cạnh mẹ. Với tình yêu thiên nhiên, yêu thế giới và yêu mẹ, em bé đã sáng tạo ra những trò chơi còn thú vị hơn của những người “trên mây” và “trong sóng”. Trong trò chơi đó, em sẽ là mây, là sóng tinh nghịch nô đùa; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bờ biển dịu hiền, ôm ấp và che chở vào lòng. Những hình ảnh hiện lên đẹp đẽ, gửi gắm cảm xúc yêu thương chân thành. Có thể khẳng định rằng, Mây và sóng là một bài thơ đem đến cho người đọc nhiều cảm xúc đẹp đẽ.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 14

Bài thơ Mây và sóng của Tago gợi lên tình mẹ sâu sắc. Với thể thơ lục bát nhưng giàu chất tự sự, bài thơ như một câu chuyện. Em bé trong bài thơ được mời đến thế giới kì diệu “trong mây” và “trong sóng”. Với sự tò mò của một đứa trẻ, cô hỏi: “Nhưng làm sao con đến được đó?”, “Nhưng con đến đó bằng cách nào?”. Nghe xong câu trả lời, đứa bé sực nhớ mẹ vẫn đang chờ nó ở nhà nên từ chối: “Làm sao bỏ mẹ mà lên đó được?”, “Làm sao bỏ mẹ mà đi được?”. Không có niềm hạnh phúc nào lớn hơn khi được ở bên mẹ, cho dù thế giới ngoài kia có hấp dẫn đến đâu. Rồi anh còn sáng tạo thêm trò chơi thú vị của những người “trên mây” và “trên sóng”. Trong cuộc chơi ấy, con sẽ là mây, là sóng chơi; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bến bờ hiền để ôm ấp, che chở. Tóm lại, bài thơ đã đem đến cho người đọc những cảm xúc đẹp đẽ.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 15

Đến với bài thơ Mây và sóng, Ta-go đã giúp người đọc hiểu thêm về tình mẫu tử thiêng liêng. Tác giả đã đưa vào bài thơ một câu chuyện mà người kể là em bé, người nghe là mẹ. Em bé trong bài kể với mẹ về cuộc trò chuyện với người trên mây và trên sóng. Bạn nhỏ trong bài đã được mời đến thế giới kỳ diệu “trong mây” và “trong sóng”. Với sự tò mò của một đứa trẻ, cậu bé không thể ngưng đặt câu hỏi: “Nhưng làm sao con đến được đó?”, “Nhưng con đến đó bằng cách nào?”. Khi nghe câu trả lời, đứa trẻ mới nhớ ra mẹ vẫn luôn đợi ở nhà và kiên quyết từ chối: “Bỏ mẹ thì làm sao mà đến?”, “Bỏ mẹ thì sao được?”. Tình cảm yêu thương của người con đối với mẹ đã được thể hiện qua những câu hỏi tưởng chừng như ngây thơ nhưng vô cùng sâu sắc. Rồi cậu bé còn sáng tạo thêm trò chơi thú vị của những người “trên mây” và “trên sóng”. Trong cuộc chơi ấy, cậu sẽ là mây, là sóng chơi; còn mẹ của cậu sẽ là vầng trăng, là bến bờ hiền ôm ấp, che chở cho con. Hình ảnh thơ được miêu tả ngắn gọn nhưng cũng giúp ta hình dung được thiên nhiên kì vĩ, tươi đẹp trong mắt em bé. Trong bài thơ, nhà thơ còn sử dụng các dòng thơ, các chi tiết kể theo trình tự, phép lặp, biến tấu kết hợp với các hình ảnh tượng trưng. Bài thơ là câu chuyện cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 16

Đến với bài thơ Mây và sóng, Ta-go đã giúp người đọc hiểu thêm về tình mẫu tử thiêng liêng. Tác giả đã gửi gắm vào bài thơ một câu chuyện mà người kể chuyện là em bé, người nghe là mẹ. Đứa trẻ trong bài đã kể cho mẹ về cuộc trò chuyện với người trong mây và trong sóng. Em đã được mời gọi đến thế giới kỳ diệu ở “trên mây” và “trong sóng”. Với sự hiếu kỳ của một đứa trẻ, em đã cất tiếng hỏi: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”. Đến khi nghe câu trả lời, em bé nhớ đến mẹ vẫn luôn chờ ở nhà và từ chối đầy kiên quyết: ” Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”. Tình yêu thương của đứa trẻ dành cho người mẹ đã được thể hiện qua những câu hỏi tưởng chừng ngây thơ mà rất sâu sắc. Để rồi sau đó, em bé đã sáng tạo ra những trò chơi còn thú vị hơn của những người “trên mây” và “trong sóng”. Trong trò chơi đó, em sẽ là mây, là sóng tinh nghịch nô đùa; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bờ biển dịu hiền, ôm ấp và che chở con. Hình ảnh thơ được miêu tả tuy ngắn gọn nhưng cũng giúp chúng ta hình dung về thiên nhiên kỳ diệu, đẹp đẽ trong mắt của em bé. Nhà thơ cũng đã sử dụng trong bài thơ những lời thoại, chi tiết được kể tuần tự, vừa lặp lại vừa biến hóa kết hợp với hình ảnh giàu tính biểu tượng. Bài thơ chính là một câu chuyện cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 17

Tôi luôn đặc biệt yêu thích những bài thơ viết về tình mẹ, trong đó, tôi ấn tượng nhất với bài thơ Mây và sóng. Bài thơ có một cấu trúc kỳ lạ với những dòng dài như văn xuôi. Nhưng có lẽ chỉ hình dáng ấy mới thể hiện được tình mẫu tử sâu nặng của người con trai trong tác phẩm. Tình yêu đong đầy không thể diễn đạt ngắn lại. Dù có bao nhiêu trò chơi thú vị, bao nhiêu cuộc dạo chơi thú vị, cậu bé vẫn không thể rời xa mẹ. Đứa con bé bỏng ấy, đã mang trong mình tình yêu lớn lao của mẹ. Đứa trẻ đó đã tạo ra những trò chơi đơn giản nhưng thú vị cho chính mình. Vì con được chơi với mẹ, được ôm mẹ, được lăn mãi trong lòng mẹ. Niềm vui giản dị và trực tiếp của đứa trẻ ấy đã thấm vào tim mẹ, đưa tâm hồn mẹ đồng điệu đến với những thế giới kì thú của con. Bài thơ khơi dậy trong tôi tình yêu thương dịu dàng đối với mẹ và thôi thúc tôi phải về với mẹ ngay như đứa trẻ trong Mây và Sóng.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 18

Mây và sóng là bài thơ để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc. Không chỉ bởi thể thơ mới lạ mà còn bởi tình cảm mẹ con ấm áp chứa đựng trong tác phẩm. Tôi như nhìn thấy mình trong tính cách của một đứa trẻ. Lúc nào cũng quấn quýt bên mẹ, muốn được làm bé mãi, muốn được cuộn tròn mãi trong vòng tay của mẹ yêu. Đứng trước nhiều lời mời đi chơi vô cùng hấp dẫn và thú vị từ người trên mây và người dưới sóng. Cậu con trai từ chối không chút tiếc nuối hay thắc mắc. Vì ở nhà còn điều tuyệt vời hơn cả sự chờ đợi, đó chính là mẹ. Mẹ ở nhà chờ con về với vòng tay dịu dàng ấm áp. Để nhân đôi niềm vui này, cậu con trai đã nghĩ ra những trò chơi thú vị để chơi cùng mẹ. Những trò chơi này tuy đơn giản nhưng không hề nhàm chán chút nào, bởi nó sẽ giúp hai mẹ con vui vẻ và gần gũi với nhau hơn. Những tình cảm bình dị mà tuyệt vời ấy, chỉ có tình mẫu tử thiêng liêng mới mang lại được. Từ những vần thơ là lời của một đứa trẻ có chút ngây ngô, giản dị trong Mây và Sóng, tôi đã thực sự cảm nhận được sự ấm áp và ý nghĩa của tình mẹ con.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 19

Đến với bài thơ Mây và sóng, Ta-go đã giúp độc giả thấm thía hơn về tình mẫu tử thiêng liêng. Tác giả đã xây dựng hình tượng nhận vật em bé – đóng vai trò là người kể và người lắng nghe là mẹ. Em bé trong bài đã kể cho mẹ nghe về cuộc trò chuyện với người trên mây và trên sóng. Bạn đã được mời đến thế giới kỳ diệu “trong mây” và “trong sóng”. Với sự tò mò của một đứa trẻ, em bé hỏi: “Nhưng làm sao con đến được đó?”, “Nhưng con đến đó bằng cách nào?”. Nghe câu trả lời, em bé mới nhớ ra mẹ vẫn luôn đợi ở nhà và kiên quyết từ chối: “Làm sao con bỏ mẹ mà đi được, làm sao rời mẹ mà đi được”. Tình cảm yêu thương của người con đối với mẹ đã được thể hiện qua những câu hỏi tưởng chừng như ngây thơ nhưng vô cùng sâu sắc. Sau đó, bé còn sáng tạo thêm những trò chơi thú vị của người “trên mây”, “trên sóng”. Trong cuộc chơi ấy, con sẽ là mây, là sóng chơi; còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bến bờ hiền ôm ấp, che chở cho con. Hình ảnh thơ được khắc họa một cách giản dị nhưng vô cùng chân thực giúp ta hình dung được thiên nhiên kì vĩ, tươi đẹp trong tâm trí người con. Trong văn bản, tác giả còn sử dụng các hình ảnh, các chi tiết kể theo trình tự, phép lặp, biến tấu kết hợp với các hình tượng tượng trưng. Bài thơ là câu chuyện sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 20

Mây và Sóng” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ Tago. Đoạn thơ đã gợi cho người đọc những cảm xúc sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng. Em bé trong bài thơ như được mời vào thế giới kì diệu “trong mây” và “trong sóng”. Với tính tò mò của một đứa trẻ, cậu bé hỏi: “Nhưng làm sao con lên đó được?”, “Nhưng làm sao con ra được đó?” Nhưng khi đứa bé nhớ ra rằng mẹ nó luôn đợi nó ở nhà, nó từng kiên quyết phủ nhận: “Bỏ mẹ mà đi sao được?”, Còn hạnh phúc nào lớn hơn khi được ở bên mẹ, dù thế giới ngoài kia có bao hấp dẫn, cậu bé lại càng sáng tạo ra những trò chơi thú vị của những người “trên mây” và “trong sóng”, trong trò chơi ấy con sẽ là mây, là sóng nô đùa, còn mẹ sẽ là vầng trăng, là bến bờ hiền, ôm ấp, che chở đứa trẻ.Những câu thơ giàu chất tự sự và miêu tả nhưng góp phần thể hiện cảm xúc của nhân vật trong bài thơ.Ta-go đã sử dụng trong những dòng thơ và các chi tiết được kể theo trình tự, lặp lại và biến đổi, kết hợp với các hình ảnh tượng trưng. Bài thơ là câu chuyện cảm động về tình mẫu tử thiêng liêng, bất diệt.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 21

Từ câu chuyện kể trong tác phẩm Mây và sóng đã cho người đọc những cảm nhận thiêng liêng về tình mẫu tử và trách nhiệm của người con đối với gia đình. Giống như bao đứa trẻ khác, cậu bé cũng hồn nhiên và ham vui với những trò chơi mới lạ. Em muốn được là đám mây rong chơi trên bầu trời rộng lớn, hay là con sóng nhỏ lăn xa ra mãi đại dương. Đó là những ước mơ về chinh phục thiên nhiên rất hồn nhiên và đáng yêu của trẻ thơ. Thế nhưng, trong những ước mơ đó em luôn hình dung về mẹ, mẹ đợi em ở nhà và muốn em ở bên mẹ. Vì thế, em đã trả lời “làm sao có thể rời mẹ và đi được”. Câu trả lời của em cho thấy trách nhiệm và tình yêu thương của em đối với mẹ của mình. Mẹ đã sinh con trong bao khó nhọc, đau đớn để rồi nuôi nấng ta qua những tháng ngày vất vả, gian nan. Hạnh phúc của em đơn giản là được bên mẹ và cùng đùa vui trong những trò chơi em tạo ra chứ không phải mây xa biển rộng. Từ câu chuyện của cậu bé đã nhắc nhở chúng ta về vai trò và trách nhiệm của người con trong gia đình. Bạn đã từng thấy ánh mắt mẹ ngóng trông mỗi khi mình đi học về muộn hay giọt nước mắt giấu vội khi mình ngang bướng cãi lời? Hãy yêu thương cha mẹ, hãy làm mẹ vui từ những hành động nhỏ hay lời nói quan tâm những lúc mẹ buồn. Hãy trân trọng khi còn có mẹ ở bên để quan tâm chăm sóc. Tình cảm gia đình là một dòng suối ấm áp, hiền hòa nuôi dưỡng tâm hồn ta, giúp ta có thể đứng vững trên đường đời đầy chông gai. Thế nên, ngay từ bây giờ, chúng ta hãy sống thật có trách nhiệm và dành tình yêu thương chân thành cho gia đình, đó là nghĩa vụ và cũng là tấm lòng hiếu thảo đền đáp công ơn sinh thành của mẹ cha.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 22

Bài thơ Mây và sóng là một tác phẩm đặc sắc của Ta-go. Được viết dưới hình thức của một bài thơ, nhưng Mây và sóng lại giống như một câu chuyện kể. Tác giả đã sử dụng kết hợp cùng với các yếu tố tự sự và miêu tả để giúp tác phẩm của mình trở nên hấp dẫn, sinh động hơn. Nhân vật trữ tình trong bài là em bé đang kể lại cho mẹ nghe về cuộc trò chuyện của mình với người “trên mây” và “trong sóng”. Lời kể của em bé thật hồn nhiên, ngây thơ: “Mẹ ơi, trên mây có người gọi con”, “Trong sóng có người gọi con”. Và rồi, Ta-go đã khắc họa t hế giới của những người “trên mây” và “trong sóng” hiện lên rất tuyệt vời, giống như niềm mơ ước của trẻ em. Nơi đó có “bình minh vàng”, “ánh trăng bạc”. Ở đó, trẻ em sẽ được dạo chơi từ lúc thức dậy cho đến lúc hoàng hôn, được khám phá những điều kỳ thú trên bầu trời, hay dưới mặt biển. Chính điều đó đã khơi gợi sự tò mò đối với em bé, khiến em đặt ra câu hỏi: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”. Những câu hỏi đã cho thấy khao khát được chinh phục, khám phá thế giới của nhân vật này. Đáp lại là câu trả lời của người “trên mây” và “trong sóng”: “Hãy đến nơi tận cùng trái đất, đưa tay lên trời, cậu sẽ được nhấc bổng lên tận tầng mây”; “Hãy đến rìa biển cả, nhắm nghiền mắt lại, cậu sẽ được làn sóng nâng đi”. Dù còn hồn nhiên, ham chơi nhưng khi nghe vậy, em bé đã kiên quyết từ chối: “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”. Và rồi, chính em bé đã nghĩ ra một trò chơi thật kì diệu có thể thực hiện cùng với mẹ. Dù ở bất cứ nơi đâu, em bé vẫn muốn ở cùng với mẹ. Bài thơ được viết theo kiểu thơ tự sự, không bị ràng buộc bởi luật thơ, cách gieo vần. Âm điệu nhịp nhàng, hình ảnh giàu tính biểu tượng, ngôn ngữ cô động đã góp phần khiến cho bài thơ giàu cảm xúc hơn. Có thể khẳng định rằng, Mây và sóng giúp người đọc cảm nhận được tình cảm mẫu tử chân thành, giản dị mà đẹp đẽ đến chừng nào.

Đoạn văn cảm nghĩ về bài thơ Mây và Sóng - Mẫu 23

Bài thơ Mây và sóng là một tác phẩm đặc sắc của Tago. Được viết dưới dạng một bài thơ, Mây và sóng giống một câu chuyện hơn. Tác giả đã sử dụng kết hợp yếu tố tự sự và miêu tả giúp tác phẩm của mình trở nên hấp dẫn và sinh động hơn. Nhân vật trữ tình trong bài là em bé kể lại cho mẹ nghe cuộc nói chuyện của em với những người “trên mây”, “trên sóng”. Câu chuyện của em bé thật hồn nhiên, ngây thơ: “Mẹ ơi, trên mây có ai gọi con”, “Có ai gọi con dưới sóng”. Và rồi, Tago đã khắc họa thế giới của những con người “trong mây” và “trong sóng” hiện ra thật kì diệu, như giấc mơ của trẻ thơ. Nơi ấy có “bình minh vàng”, “ánh trăng bạc”. Ở đó, các bé sẽ được tung tăng dạo chơi từ lúc thức dậy cho đến khi mặt trời lặn, khám phá những điều kỳ diệu trên bầu trời, hay dưới đáy biển. Điều đó đã khơi gợi trí tò mò cho bé, khiến bé đặt câu hỏi: “Nhưng làm sao con lên được đó?”, “Nhưng làm sao con ra được đó?”. Các câu hỏi đã thể hiện khát khao chinh phục và khám phá thế giới của nhân vật này. Đáp lại là những câu trả lời của những con người “trên mây”, “trong sóng”: “Hãy đi đến tận cùng trái đất, giơ tay lên trời, bạn sẽ được nâng lên mây”; “Hãy đến bên bờ biển, nhắm mắt lại, và bạn sẽ được nâng lên bởi những con sóng.” Dù còn thơ ngây, nghịch ngợm nhưng khi nghe vậy, em bé kiên quyết không chịu: “Con bỏ mẹ mà đi sao được?”, “Làm sao con bỏ mẹ mà đi được?”. Và rồi chính em bé đã nghĩ ra một trò chơi kỳ diệu có thể biểu diễn cùng mẹ. Dù ở đâu, bé cũng muốn được ở bên mẹ. Bài thơ được viết theo thể thơ tự sự, không bị ràng buộc bởi luật thơ và vần khiến bài thơ như một lời tâm tình của bạn nhỏ, lứa tuổi trẻ thơ, thường suy nghĩ rất chân thực, không có sự suy tư, tính toán gì trong lời nói. Nhịp điệu dồn dập, hình ảnh tượng trưng, ngôn ngữ sinh động đã góp phần làm cho đoạn thơ giàu cảm xúc. Có thể khẳng định rằng, Mây và sóng giúp người đọc cảm nhận được tình mẫu tử chân thành, giản dị và cao đẹp biết bao.

Đánh giá

0

0 đánh giá