Tailieumoi.vn xin giới thiệu đến các quý thầy cô, các em học sinh lớp 3 đoạn văn mẫu Viết đoạn văn về một nhân vật em yêu thích trong câu chuyện đã đọc, đã nghe hay nhất, giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài thi môn tiếng việt sắp tới. Chúc các em học sinh ôn tập thật hiệu quả và đạt được kết quả như mong đợi.
Mời các quý thầy cô và các em học sinh cùng tham khảo và tải về chi tiết tài liệu dưới đây:
Viết đoạn văn về một nhân vật em yêu thích trong câu chuyện đã đọc, đã nghe
Đề bài: Viết đoạn văn về một nhân vật em yêu thích trong câu chuyện đã đọc, đã nghe.
- Tên nhân vật.
- Tên câu chuyện lể về nhân vật.
- Những điều em yêu thích ở nhân vật.
- Lí do em yêu thích nhân vật.
Cô-li-a là nhân vật trong câu chuyện Bài tập làm văn. Vì chẳng bao giờ giúp mẹ làm việc nhà nên khi được giao cho bài tập làm văn viết về những điều em đã làm giúp mẹ, Cô-li-a cảm thấy rất khó khăn. Cậu loay hoay mãi không biết viết như thế nào. Cuối cùng, Cô-li-a chọn cách viết những việc mà mình chưa làm vào bài văn của mình. Sau bài văn đó, Cô-li-a đã vui vẻ nhận lời giặt áo sơ mi và quần áo lót vì đó là việc bạn đã nói trong bài tập làm văn của mình. Em rất thích Cô-li-a vì cậu ấy đã biết giữ lời. Cậu ấy đã làm những việc mà mình đã viết trong bài tập làm văn trên lớp.
Qua các câu chuyện đã được học em thích nhất là bài "Cùng Bác qua suối" bởi bài đọc đã cho em thấy được phẩm chất cao cả, đáng kính của Bác - vị cha già của dân tộc ta. Bác rất quan tâm tới mọi người từ những việc nhỏ nhất trong đời sống sinh hoạt. Bác ân cần hỏi anh bị ngã có đau không và cho kê lại hòn đá để những người đi sau không bị ngã. Bác rất cẩn thận chu đáo trong mọi công việc nó thể hiện khi qua suối Bác đã lường hết các tình huống xãy ra như trơn trợt, nước sâu,... nhưng trong thực tế có những sự cố xãy ra. Khi sự cố xãy ra nhưng vì đã có chuẩn bị nên Bác đã vượt qua dễ dàng và rút ra ngay được nguyên nhân sự việc cả chủ quan và khách quan trong vấn đề. Từ đó, Bác rút ngay bài học kinh nghiệm cho bản thân và truyền đạt lại cho mọi người để cùng áp dụng cho những lần sau. Đồng thời vấn đề gì giải quyết được ngay cho một người dù lớn hay bé Bác cũng làm ngay đó là lượm hòn đá bỏ đi để những người đi sau không bị té.
Tuổi thiếu nhi chúng ta là cái tuổi thần tiên và cần phải mơ mộng về những điều tốt đẹp nhất và nhờ những bộ phim hoạt hình dí dỏm, đầy nhân văn mà thiếu nhi lại được hoà mình cùng với thế giới thần tiên lung linh, huyền ảo, tăng thêm sức sáng tạo. Khi còn nhỏ, tôi được xem qua rất nhiều bộ phim hoạt hình nhưng có lẽ thích nhất là được xem bộ phim dí dỏm Đô-rê-mon. Cái tên này có lẽ đã quá quen thuộc với các bạn nhỉ? Đô-rê-mon là một chú mèo máy đến từ thế kỉ 22, cái nơi mà mọi thứ tối tân đều được sáng tạo đặc biệt là rô-bot. Có rất nhiều rô-bot nhưng phổ biến hơn cả là những chú rô-bot mèo máy. Không may thay, Đô-rê-mon là một chú mèo bị lỗi và bị vứt bỏ nhưng một cậu bé đã mua nó về. Xui xẻo hơn, khi ở nhà, Đô-rê-mon bị chuột cắn rách tai nên có lẽ đây là chú mèo đầu tiên cụt tai. Về sau, Đô-rê-mon dùng cỗ máy thời gian để đến thế kỉ 21 để giúp Nô-bi-ta, cụ cố của cậu bé đã mua Đô-rê-mon và cuộc hành trình bắt đầu. Đây là một bộ phim rất ăn khách và Đô-rê-mon rất ấn tượng. Đây là một chú mèo mập ú nhưng lại rất dễ thương. Do khóc nhiều nên cậu từ màu vàng chuyển thành màu xanh nhưng Đô-rê-mon rất dễ thương. Yêu Đô-rê-mon quá!
“Tôi yêu truyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa”.
Mỗi con người Việt Nam có ai lớn lên mà không gắn bó với những câu chuyện cổ tích. Khi còn bé, những câu chuyện cổ tích theo ta vào giấc ngủ, lúc trưởng thành, truyện cổ tích lại thành bài học theo ta suốt cuộc đời. Ta quên làm sao những nhân vật tuy chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng nhưng lại sống động lạ kì. Và trong tâm trí tôi, hình ảnh cô Tấm dịu hiền luôn để lại nhiều ấn tượng nhất.
Từ hồi còn nhỏ, câu chuyện cổ tích Tấm Cám đã luôn có sức hút đặc biệt đối với tôi. Tôi thương cô Tấm dịu hiền bao nhiêu thì căm ghét mẹ con Cám độc ác bấy nhiêu. Cô Tấm trong tâm trí tôi là một người con gái đoan trang, hiền lành, nết na. Cô có dáng người mảnh khảnh như cây mai, khuôn mặt tròn, đầy đặn, phúc hậu như trăng rằm.
Làn da của cô thì trắng như trứng gà bóc. Đôi mắt cô đen láy, cái nhìn ánh lên sự dịu dàng, hiền từ, giọng nói nhẹ nhàng, thanh thoát như tiếng chim hót buổi sớm mai. Trên người cô chỉ là bộ quần áo nâu giản dị nhưng không hề làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có.
Tấm không chỉ đẹp người mà còn đẹp nết. Từ nhỏ cô đã phải chịu nhiều thiệt thòi vì mẹ mất sớm, dì ghẻ thì chỉ yêu thương Cám và đối xử bất công với cô. Tấm phải làm việc vất vả từ sáng đến tối bởi dì ghẻ đầy đọa cùng đứa em ích kỉ đùn đẩy, tuy vậy, cô chẳng bao giờ thở than lấy một lời, cố nén tất cả nhẫn nhịn, uất ức vào trong lòng.
Tấm vừa là người con hiếu thảo, vừa là cô gái chăm chỉ, chịu thương chịu khó. Khi đã trở thành hoàng hậu, có một cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy, hằng năm, Tấm vẫn nhớ tới ngày giỗ bố, biết bố thích ăn trầu, Tấm trèo lên cây hái một buồng cau để thắp hương bố. Bị mẹ con dì ghẻ hãm hại hết lần này đến lần khác nhưng Tấm vẫn tái sinh một cách kì diệu, có lúc Tấm hóa thân thành con chim vàng anh, có lúc lại biến thành cây xoan đào, khung cửi, quả thị.
Cuối cùng, sau bao khó khăn, thử thách Tấm cũng có được hạnh phúc viên mãn, mẹ con dì ghẻ bị trừng trị thích đáng. Câu chuyện về cuộc đời cô Tấm làm em thấm thía hơn triết lí ở hiền gặp lành của ông cha ta. Những người hiền lành như cô Tấm dẫu có phải trải qua nhiều bất công, thử thách nhưng đến cuối vẫn sẽ có được một cuộc sống xứng đáng với những gì cô đã phải trải qua.
Cô Tấm hiền lành, chăm chỉ tiêu biểu cho những người nông dân thật thà, chất phác. Hình ảnh cô Tấm đã gắn liền với tuổi thơ của biết bao thế hệ, chiếm một vị trí quan trọng trong thời thơ ấu của mỗi người.
Trong câu chuyện Hũ bạc, em rất thích nhân vật người cha. Người cha có đức tính cần cù, chăm chỉ, biết tiết kiệm. Khi thấy con trai mình lười biếng, ông đã không nuông chiều con mà bảo con hãy đi làm kiếm tiền để biết quý trọng đồng tiền, Ông đã ném tiền xuống nước và vào bếp lửa để thử người con. Câu nói của ông ở cuối câu chuyện giúp người con hiểu rằng chỉ có lao động chăm chỉ mới có thể làm ra tiền, nếu không làm việc thì có bao nhiêu tiền cũng hết.
Trong dân gian của chúng ta, có biết bao nhiêu nhân vật truyền thuyết nổi tiếng đã để lại cho chúng ta nhiều bài học khác nhau. Trong số đó, có lẽ nhân vật mà em yêu thích và đã để lại cho em nhiều ấn tượng đó chính là Sơn Tinh. Sơn Tinh là một vị thần ở núi Tản Viên đã chống chọi mọi cuộc tấn công của Thủy Tinh khi hai người đang cố giành Mị Nương cho mình. Sơn Tinh đại diện cho bên tốt, có lòng vị tha và khoan dung, ngược lại, Thủy Tinh là một người rất xấu xa, đã đang lũ làm ngập lụt, thiệt hại cho nhân dân. Trong câu chuyện, Sơn Tinh đã cố làm mọi cách để không cho Thủy Tinh dâng nước phá hoại làng xóm. Em rất yêu thích nhân vật Sơn Tinh!
Em rất thích nhân vật Cóc trong câu chuyện "Cóc kiện Trời". Nhân vật đã được khắc họa với tính cách dũng cảm, tốt bụng và mưu trí. Khi thấy trần gian hạn hán, Cóc đã không tỏ ra nhụt chí vì sự nhỏ bé của bản thân mà dũng cảm đi lên kiện Trời. Cóc đã tiếp thêm sức mạnh cho các loài vật khác để đi lên cùng mình. Cuối cùng, nhờ có sự dũng cảm của Cóc đã làm Thượng đế phải khuất phục, cho mưa xuống. Em rất khâm phục Cóc.
Em rất thích nhân vật chính trong câu chuyện "Vị khách tốt bụng". Vị khách có tấm lòng sẻ chia và luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh, kể cả là người lạ. Trong truyện, vị khách đã không hề do dự mà ngỏ ý giúp đỡ một bà cụ. Vị khách đã cõng bà vượt qua suối. Và sự tốt bụng của vị khách đó đã được đền đáp xứng đáng. Câu chuyện đã làm cho em cảm thấy rất ấm lòng.
Tớ đã từng đọc truyện ngụ ngôn “Chó sói và cậu bé chăn cừu”. Truyện có các nhân vật là cậu bé chăn cừu, người dân, cụ già. Câu chuyện ngắn gọn nhưng lại rất hấp dẫn và để lại bài học quý giá rằng trung thực là một đức tính rất cần thiết trong cuộc sống, nếu là một người luôn trung thực, thật thà thì sẽ được mọi người xung quanh yêu mến và quý trọng.
Em thích nhân vật Niu-tơn trong truyện Đồng hồ Mặt trời. Em thích nhân vật ấy vì đó là một cậu bé vô cùng thông minh và sáng tạo đã chế tạo ra chiếc đồng hồ mặt trời để báo giờ cho mọi người.
Em được nghe kể truyện Gió lạnh đầu mùa của nhà văn Thạch Lam. Em rất ấn tượng với nhân vật cô bé Hiên. Hiên là một cô bé nhà nghèo, thiếu thốn đủ đường. Mẹ của em làm nghề mò cua bắt ốc, nên chẳng đủ tiền may áo mới cho em. Vậy nên, dù trời đông rét buốt, em vẫn chỉ mặc có một manh áo tả tơi, hở cả lưng và tay. Tuy vậy, nhờ tình thương, và sự quan tâm ấm áp của chị em Sơn cùng mẹ của Sơn, cuối cùng, Hiên đã có được chiếc áo ấm của mình. Qua nhân vật Hiên, tác giả giúp em cảm nhận được tình ấm áp của con người với nhau trong xã hội. Chỉ cần chúng ta cho đi, yêu thương, đùm bọc, san sẻ cho nhau, thì mùa đông sẽ không còn lạnh lẽo nữa.
Câu chuyện “Cô Vịt tốt bụng” là câu chuyện em đã được nghe kể. Trong câu chuyện, em thích nhân vật cô Vịt nhất. Bởi vì khi Gà mẹ và gà con muốn sang bờ sông bên kia để kiếm ăn, cô Vịt đã đưa ra lời đề nghị đưa đàn gà sang sông. Cô Vịt cõng gà mẹ, còn các chú vịt con cõng gà con, giúp đàn gà sang bờ bên kia an toàn. Em cảm thấy cô Vịt rất tốt bụng khi đã giúp đỡ Gà mẹ và đàn gà con
Em thích nhân vật cậu bé đánh giày trong câu chuyện Cậu bé đánh giày. Em thấy cậu bé này là một người rất biết giữ lời hứa, khi vay tiền của ông Oan-tơ Sác-lét và cậu bé đã chờ rất lâu để trả lại tiền cho ông. Ngoài ra, cậu bé còn là một người rất lương thiện, biết chia sẻ niềm vui đến với các bạn nhỏ cũng có hoàn cảnh khó khan như mình. Em cảm thấy rất yêu mến cậu bé đánh giày.
Em rất thích nhân vật Mai An Tiêm. Mai An Tiêm là một người nông dân thông minh và sáng tạo. Khi bị vua bắt ra đảo, thay vì tuyệt vọng, anh đã nghĩ ra cách trồng dưa hấu trên biển. Nhờ vậy, Mai An Tiêm không chỉ cứu sống mình mà còn giúp dân làng thoát khỏi nạn đói. Em rất khâm phục tài trí và lòng nhân hậu của Mai An Tiêm. Câu chuyện này đã truyền cảm hứng cho em, giúp em luôn cố gắng tìm ra những giải pháp sáng tạo để vượt qua khó khăn.
Truyện mà em thích nhất là Sọ Dừa. Chàng trai Sọ Dừa sinh ra đã mang một dáng hình khác lạ, xấu xí nhưng chàng lại có nhiều tài năng, phẩm chất tốt đẹp. Vì muốn giúp đỡ mẹ, chàng đã xin đến ở nhà phú ông và chăn bò rất giỏi, con nào con nấy no căng. Không những vậy, chàng còn gặp được người con gái út của phú ông có tấm lòng nhân hậu, tốt bụng và nên duyên vợ chồng. Trải qua nhiều gian nan và thử thách, cuối cùng hai vợ chồng Sọ Dừa đã có được cuộc sống hạnh phúc. Đó là một kết thúc có hậu, phần thưởng xứng đáng cho những con người hiền lành, lương thiện.
(1) Trong câu chuyện Sự tích bông hoa cúc trắng, em rất yêu mến người bạn nhỏ hiếu thảo. (2) Tuy chỉ mới là một đứa trẻ có vóc dáng nhỏ bé, nhưng bạn ấy lại có một sự dũng cảm vô cùng to lớn. (3) Để cứu mẹ, bạn nhỏ đã băng rừng lội suối, vượt qua mọi hiểm nguy để tìm ra cây hoa màu trắng được chỉ dẫn. (4) Không chỉ dũng cảm, kiên trì, bạn nhỏ còn rất thông minh, khi nghĩa ra cách kéo dài tuổi thọ cho mẹ. (5) Bạn ấy đã khéo léo tách các cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ để mẹ có thể sống lâu bên cạnh mình hơn. (6) Có thể thấy được, bạn nhỏ đã toàn tâm toàn ý nghĩ cho mẹ của mình, bởi bạn ấy vô cùng yêu thương mẹ. (7) Chính tình mẫu tử thiêng liêng và cảm động ấy đã khiến em ấn tượng, quý mến với bạn nhỏ ấy vô cùng.
Em rất thích nghe các câu chuyện cổ tích. Tuy được nghe rất nhiều, nhưng em vẫn luôn đặc biệt ấn tượng với câu chuyện Thạch Sanh. Đó thực sự là một câu chuyện rất hay và hấp dẫn. Chàng Thạch Sanh tuy sớm mồ côi cha mẹ, phải sống cuộc sống nghèo khổ, cô đơn dưới gốc đa, nhưng chưa bao giờ có lòng tham, hay suy nghĩ xấu xa cả. Khi học được một thân bản lĩnh tài giỏi, chàng đã dùng nó để diệt ác, giúp dân, chứ không dùng nó để mưu hại người khác. Tấm lòng nhân hậu, đức độ của chàng khiến em nể phục vô cùng. Hình ảnh chàng Thạch Sanh quên mình chiến đấu với chằn tinh, đại bàng tinh để cứu người, không mong chờ hồi đáp gì luôn là bức tượng vàng chói lọi. Chàng ấy thực sự là một người anh hùng vĩ đại. Dù sau này, được biết đến thêm nhiều người anh hùng khác, vẫn không có ai thay thế được Thạch Sanh trong lòng em.
(1) Đọc truyện cổ tích Thạch Sanh, em rất ngưỡng mộ và tự hào về người anh hùng ấy. (2) Chàng Thạch Sanh không chỉ cao lớn, khôi ngô lại tinh thông võ nghệ. (3) Mà hơn hết ở anh ấy có một trái tim dũng cảm, một tâm hồn thiện lương. (4) Dù trải qua bao gian khó, đối mặt với những lần lừa gạt và hãm hại, thì Thạch Sanh vẫn luôn là chàng thiếu niên năm ấy. (5) Hễ thấy người gặp nguy hiểm, thì chàng lập tức ra tay tương trợ. (6) Dù đứng trước của cải, tiền tài thì chàng cũng chẳng mảy may rung động. (7) Chính những điều đó đã làm nên bức tượng đài anh hùng vĩ đại không bao giờ có thể thay đổi được trong lòng người yêu văn học Việt Nam.
Nô-bi-ta là nhân vật yêu thích của em. Cậu là một nhân vật chính trong cuốn truyện tranh Đô-rê-mon. Nô-bi-ta là một người rất tốt bụng, dũng cảm. Cậu luôn yêu mến và giúp đỡ bạn bè xung quanh. Đặc biệt, tình bạn giữa Nô-bi-ta và Đô-rê-mon rất cảm động và đáng ngưỡng mộ. Qua mỗi tập phim, em có thêm những giây phút thư giãn. Và em cũng học hỏi được Nô-bi-ta nhiều bài học bổ ích, quý giá về cuộc sống.
Hai Bà Trưng là những nữ tướng tài ba của nước ta. Các bà đã lãnh đạo cuộc khởi nghĩa chống lại ách đô hộ của nhà Hán, giành lại độc lập cho dân tộc. Tớ rất thích câu chuyện về trận đánh ở Hát Môn, nơi Hai Bà Trưng đã chỉ huy quân ta đánh bại quân giặc một cách ngoạn mục. Tớ muốn lớn lên sẽ học hỏi tinh thần yêu nước và sự dũng cảm của Hai Bà Trưng.
Em rất thích nhân vật Thạch Sanh trong câu chuyện. Thạch Sanh không chỉ là một chàng trai khỏe mạnh mà còn rất tài năng. Anh có thể đánh đàn hay đến nỗi chim rừng cũng phải đậu lại nghe. Em nhớ nhất là cảnh Thạch Sanh đánh đàn trước khi giao chiến với đại bàng tinh. Tiếng đàn của anh đã làm cho lũ quái vật phải khiếp sợ và tan rã. Thạch Sanh là hình ảnh tiêu biểu cho người anh hùng dân tộc, luôn sẵn sàng bảo vệ công lý.
Đọc xong Câu chuyện "Đồng hồ Mặt Trời", em vô cùng yêu thích cậu bé I-sắc Niu-tơn. Trong câu chuyện, I-sắc Niu-tơn là một cậu bé ham học hỏi. Dù còn nhỏ tuổi nhưng Niu-tơn đã có thể tự tay làm ra các món đồ chơi cầu kì. Đặc biệt, Niu-tơn còn có tài quan sát vô cùng tỉ mỉ, cẩn thận. Cậu đã ghi chép lại sự thay đổi về vị trí của chiếc bóng. Từ đó, chế tạo ra đồng hồ mặt trời. Đây là một sáng chế vô cùng hữu ích với bà con trong làng. Nhờ có chiếc đồng hồ mà mọi người có thể nhận biết được thời gian. Qua nhân vật, em học được sự kiên trì, sẵn sàng tích lũy kiến thức mọi lúc, mọi nơi.
Em rất thích cuốn sách Dế Mèn phiêu lưu kí của nhà văn Tô Hoài. Trong truyện, em cảm thấy ấn tượng với nhân vật Dế Mèn. Tác giả đã miêu tả Dế Mèn thật sinh động. Một chàng dế cường tráng với thân hình khỏe mạnh. Nhưng Dế Mèn lại có tính kiêu ngạo. Vì vậy, Dế đã phải nhận một bài học thích đáng. Sau này, Dế Mèn đã thay đổi, cùng với Dế Trũi có một chuyến phiêu lưu kí thú. Em đã học được nhiều bài học từ nhân vật này. Em rất yêu mến nhân vật Dế Mèn.
Em rất thích nhân vật Mowgli trong bộ phim hoạt hình “Cậu bé rừng xanh”. Vì cậu bé vô cùng đáng yêu và dũng cảm. Trong bộ phim, Mowgli đã được đàn sói nuôi lớn trong rừng. Khi con cọp Shere Khan đe dọa đến tính mạng, cậu bắt buộc phải rời bỏ khu rừng. Nhờ sự hướng dẫn của báo đen Bagheera và gấu Baloo, cậu bắt đầu hành trình tìm về cuộc sống của một con người. Cuối cùng, với ngọn lửa của lòng can đảm, cậu đã đánh bại được con hổ Shere Khan. Nhân vật này đã cho em thấy sự gắn bó của con người với thiên nhiên.
Trong khi đọc câu chuyện "Quả hồng của thỏ con," em đặc biệt ấn tượng với nhân vật của đàn chim. Đàn chim đã thể hiện tinh thần biết trả ơn khi mình nhận được sự nhượng bộ từ thỏ con và được thưởng thức quả hồng thơm ngon. Khi chúng biết rằng thỏ con chưa từng thử mùi vị của quả hồng, đàn chim tỏ ra hối hận khi xin lấy quả hồng của thỏ. Vì vậy, sau khi đã no bụng, đàn chim không ngần ngại mà lập tức cất cánh đi xa để tìm những quả hồng chín ngon khác để tặng thỏ con. Hành động này thực sự là một biểu hiện của tấm lòng biết trả ơn của những chú chim. Chính vì điều đó, em có một tình cảm đặc biệt và sâu sắc với nhân vật của đàn chim trong câu chuyện này.
Em rất thích nhân vật cậu bé Sam trong truyện “Mơ ước của Sam”. Khi thầy giáo hỏi về ước mơ của mình, Sam nói cậu mong muốn trở thành một ông chủ trại chăn nuôi ngựa vì yêu thích những chú ngựa. Dù thầy giáo có báo trước đây là một công việc rất khó khăn, Sam vẫn xin được giữ ước mơ của mình. Qua đó, em thấy đây là một con người rất dứt khoát, dám dũng cảm bảo vệ suy nghĩ, ước mơ của bản thân ngay từ khi còn bé và kiên định, nỗ lực không ngừng nghỉ để hiện thực hóa mục tiêu mình đặt ra.
Lọ Lem là một cô gái hiền lành, chăm chỉ và luôn mơ ước về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Dù phải làm việc vất vả, Lọ Lem vẫn luôn giữ nụ cười trên môi. Với sự giúp đỡ của bà tiên, Lọ Lem đã được đi dự vũ hội và gặp được hoàng tử. Câu chuyện của Lọ Lem đã dạy tớ rằng, chỉ cần có nghị lực và niềm tin, chúng ta sẽ vượt qua được mọi khó khăn.
Em rất ấn tượng với nhân vật Thỏ con trong câu chuyện "Quả hồng của thỏ con". Trong truyện, Thỏ đã làm việc chăm chỉ, tưới nước cho cây hồng từ khi quả hồng còn non, theo dõi quá trình từ màu xanh cho đến khi chúng ngả vàng, rồi cuối cùng là màu đỏ tươi. Thỏ đã kiên nhẫn đợi đến khi quả hồng rơi xuống để thưởng thức. Tuy nhiên, điều đáng chú ý nhất là khi Thỏ nghe thấy đàn chim cầu khẩn vì đang đói. Thay vì tự mình thưởng thức quả hồng mà mình đã chăm sóc, Thỏ đã hào hiệp và lòng biết chia sẻ, nhường quả hồng duy nhất trên cây cho đàn chim.
Em thích nhân vật thỏ con trong câu chuyện "Quả hồng của thỏ con" vì thỏ con đã thể hiện sự lòng nhân và hào phóng. Ban đầu, thỏ con hy sinh quả hồng của mình để động viên đàn chim đói. Thỏ con hiểu rằng đàn chim cũng cần ăn và không muốn làm họ đói. Thỏ con không tựi tiếc và chia sẻ một phần quả hồng với đàn chim, ngay cả khi chưa từng thử hương vị của nó. Hành động này cho thấy tính tốt bụng và sẵn sàng giúp đỡ của thỏ con. Nhân vật thỏ con trong câu chuyện này đã giúp tạo nên một thông điệp tích cực về lòng nhân ái và sẵn sàng chia sẻ, điều mà em rất khâm phục.
Chắc hẳn ai cũng được nghe về câu chuyện “Nàng tiên Ốc” rồi phải không nào. Em cũng đã đọc đi đọc lại câu chuyện ấy không biết bao nhiêu lần vì em rất ấn tượng với nàng tiên Ốc. Nàng là nhân vật mà em thích nhất trong câu chuyện, vừa đẹp người lại còn vừa đẹp cả nết. Nàng có dáng người mảnh mai, bước đi nhẹ nhàng và có làn da trắng mịn như tuyết với đôi mắt sáng long lanh. Nàng tiên Ốc vô cung chăm chỉ, hàng ngày đều chui ra từ vỏ ốc để giúp bà lão quét dọn nhà cửa, nấu cơm rồi còn nhặt cỏ, cho lợn ăn nữa. Em thấy nàng tiên Ốc là một cô gái vô cùng hoàn hảo khiến ai cũng cảm thấy yêu thương và quý mến cô.
Mỗi tối trước khi đi ngủ, em thường được bà ngoại kể cho nghe những câu chuyện cổ tích hấp dẫn. Câu chuyện mà em thích nhất là chuyện Cây tre trăm đốt. Người thanh niên trong câu chuyện là một tấm gương về sự cố gắng, nỗ lực sẽ gặp được may mắn. Nhân vật em yêu thích nhất cũng chính là người thanh niên. Để có thể làm rể của phú ông, chàng thanh niên đã không ngần ngại vào rừng, tìm kiếm ngày đêm. Nhờ sự cố gắng không ngừng nghỉ của chàng thanh niên mà đã làm Bụt thương xót, hiện lên giúp đỡ. Qua câu chuyện Cây tre trăm đốt, em rút ra được bài học về sự cố gắng trong cuộc sống.
Lọ Lem, cô gái với số phận đầy éo le, là một nhân vật khiến tôi luôn cảm thấy xúc động mỗi khi nghĩ về. Mặc dù bị mẹ kế và hai chị em kế đối xử tệ bạc, Lọ Lem vẫn không hề oán giận hay phản kháng. Cô sống với trái tim trong sáng, kiên nhẫn và không ngừng hy vọng vào những điều tốt đẹp. Tôi luôn yêu thích sự hiền lành và lòng nhân hậu của Lọ Lem, bởi vì chính những đức tính ấy đã giúp cô vượt qua tất cả khó khăn. Khi được bà tiên giúp đỡ, Lọ Lem đã không sử dụng phép màu để trả thù hay mưu cầu lợi ích cá nhân, mà chỉ muốn có cơ hội đến buổi dạ hội để gặp được hoàng tử, người cô yêu. Tấm lòng thuần khiết của cô đã được đền đáp xứng đáng khi cuối cùng, Lọ Lem đã tìm được hạnh phúc đích thực. Câu chuyện về Lọ Lem khiến tôi tin rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, nếu ta giữ được lòng tốt, cuối cùng hạnh phúc sẽ đến. Lọ Lem là biểu tượng của sự kiên nhẫn và niềm tin vào những điều tốt đẹp.
Hôm qua, em được bà kể cho em câu chuyện Tấm Cám. Câu chuyện rất hay làm em nhớ mãi. Cô Tấm dịu dàng, hiền hậu còn mẹ con của Cám thì vô cùng độc ác. Trong câu chuyện Tấm Cám thì em thích nhất là nhân vật Tấm. Cô Tấm vô cùng xinh đẹp, dịu dàng, nết na lại còn chăm chỉ làm việc. Cô Tấm cũng là một người con hiếu thảo, mặc dù cha mất nhưng vẫn ở lại để chăm lo cho mẹ con Cám. Em thấy nhân vật cô Tâm vô cùng đáng thương khi phải ở cùng với mẹ con nhà Cám. Thật may cuối câu chuyện, nàng Tấm lấy được hoàng tử và sống vui vẻ đến trọn đời.
Trong tác phẩm “Ông Già và Biển Cả” của tác giả Ernest Hemingway, nhân vật Santiago là một hình tượng đầy sức mạnh và sự bền bỉ. Ông là một ngư dân già yếu, sống cô đơn tại một ngôi nhà nghèo ven biển. Santiago không chỉ đơn thuần là một thuyền trưởng, mà còn là một biểu tượng của sự bền bỉ và kiên nhẫn trong cuộc sống. Santiago có một tình yêu mãnh liệt dành cho biển cả, nơi ông đã trải qua nhiều năm tháng săn bắt hải sản và là nơi ông tìm thấy sự yên bình. Dưới ánh mặt trời chói chang, Santiago thường thức dậy sớm và ra khơi một mình trên thuyền của mình, bất kể những khó khăn và thử thách của biển cả. Cuộc đối đầu của Santiago với con cá voi khổng lồ là điều ghi dấu trong tâm hồn người đọc. Ông dũng cảm và quyết tâm đối đầu với con quái vật biển, mặc dù sức mạnh của nó vượt xa khả năng của một ngư dân già như Santiago. Cuộc chiến đấu kéo dài nhiều ngày và đêm, tạo nên một tình huống kịch tính và căng thẳng. Tuy sự cô đơn và thất vọng gặp phải trong cuộc đối đầu với con cá voi, Santiago không từ bỏ. Ông vẫn kiên nhẫn tiếp tục cuộc hành trình của mình, tìm kiếm hy vọng và ý nghĩa trong cuộc sống. Sự cảm nhận về Santiago không chỉ đến từ sự mạnh mẽ và quyết tâm, mà còn từ lòng tin sâu đậm vào giá trị của cuộc sống và tình yêu thương. Tóm lại, nhân vật Santiago trong tác phẩm “Ông Già và Biển Cả” là một biểu tượng của sự bền bỉ, kiên nhẫn và lòng tin vào giá trị của cuộc sống. Cuộc hành trình của ông mang lại sự cảm nhận sâu sắc về sức mạnh và tình yêu thương con người, cũng như ý nghĩa của việc kiên nhẫn và không từ bỏ trong cuộc sống. Santiago là một nhân vật đáng kính và để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc.
Thạch Sanh là một chàng trai không chỉ có sức mạnh phi thường mà còn mang trong mình một trái tim nhân hậu và can đảm. Sinh ra trong hoàn cảnh khó khăn, mồ côi cha mẹ, Thạch Sanh phải sống một mình, nhưng anh chưa bao giờ than vãn hay oán trách cuộc đời. Một lần, khi nghe tin công chúa bị yêu tinh bắt cóc, Thạch Sanh không ngần ngại lên đường cứu giúp. Bằng sức mạnh và trí thông minh của mình, anh chiến đấu với yêu tinh và bảo vệ được công chúa. Nhưng điều khiến tôi ngưỡng mộ nhất ở Thạch Sanh chính là sự kiên trì và lòng trung thực. Dù bị phản bội, bị vu oan, Thạch Sanh vẫn giữ vững niềm tin vào công lý. Những lúc khó khăn nhất, anh luôn tin rằng sự thiện lương sẽ chiến thắng cái ác. Thạch Sanh không chỉ là một người anh hùng trong cuộc chiến đấu với quái vật, mà anh còn là người bạn, người anh em đáng tin cậy trong cuộc sống. Câu chuyện về Thạch Sanh là một bài học về lòng dũng cảm, sự trung thực và niềm tin vào cái thiện.
Trong tất cả những nhân em từng được nghe hoặc từng nghe, em thích nhất là nhân vật người em trong câu chuyện “Cây khế”. Người em trong câu chuyện là một người tốt bụng, không tham lam, ích kỷ như người anh trai của mình. Người anh trong câu chuyện là một người tham lam, ích kỉ; chỉ vì mà ham muốn của cải vật chất nhiều nên anh ta đã cho vàng và kim cương chất đầy mình, khi về do người nặng quá nên chim mất thăng bằng nên anh ta đã rơi xuống biển cùng đóng vàng. Qua câu chuyện đó em rút ra bài học là chúng ta phải luôn chăm chỉ, tốt bụng, không tham lam, ích kỉ để nhận cái kết tốt.
Harry Potter, cậu bé với vết sẹo hình tia chớp trên trán, không chỉ là một nhân vật trong câu chuyện về phép thuật mà còn là hình mẫu của lòng dũng cảm và tình bạn. Mặc dù mồ côi và sống trong hoàn cảnh khó khăn với gia đình dì dượng ác độc, Harry không bao giờ cảm thấy tủi thân hay yếu đuối. Ngược lại, cậu luôn mạnh mẽ, dũng cảm đối diện với mọi thử thách. Dù là cuộc chiến đấu với Chúa tể Voldemort hay những điều kỳ lạ xảy ra trong trường Hogwarts, Harry luôn can đảm đứng lên và bảo vệ những người thân yêu. Điều khiến tôi yêu mến Harry nhất chính là tấm lòng nhân ái và sự khiêm tốn của cậu. Cậu không bao giờ nghĩ mình là người vĩ đại hay muốn chiến thắng vì lợi ích cá nhân, mà cậu chiến đấu để bảo vệ sự sống, bảo vệ tình bạn và công lý. Harry Potter dạy tôi rằng lòng dũng cảm không phải là không sợ hãi, mà là dám đối diện với nỗi sợ hãi và vượt qua nó vì những điều tốt đẹp hơn.
Alice trong "Alice ở xứ sở thần tiên" là một cô bé thông minh, dũng cảm và cực kỳ tò mò. Câu chuyện bắt đầu khi Alice rơi xuống một hố thỏ và bước vào một thế giới kỳ lạ, nơi mọi thứ đều không giống như những gì cô từng biết. Mặc dù phải đối diện với rất nhiều điều bất ngờ và kỳ quái, Alice không hề sợ hãi, mà luôn giữ vững sự bình tĩnh và trí tưởng tượng phong phú. Điều tôi yêu thích ở Alice chính là sự quyết đoán và trí tò mò không ngừng. Mỗi khi gặp khó khăn, cô không chùn bước mà luôn tìm cách giải quyết một cách thông minh. Alice luôn hỏi "Tại sao?" và không ngừng khám phá, điều này làm tôi nhận ra rằng sự tò mò và yêu thích khám phá là một trong những yếu tố quan trọng giúp chúng ta trưởng thành. Mặc dù lạc lối trong một thế giới hoàn toàn xa lạ, nhưng Alice vẫn kiên cường tìm đường trở về. Câu chuyện về Alice khiến tôi nhớ rằng, dù cuộc sống có bất ngờ và khó hiểu đến đâu, nếu chúng ta giữ được sự tò mò và lòng dũng cảm, mọi chuyện sẽ ổn.
Hoàng tử bé, nhân vật nổi tiếng trong tiểu thuyết “Hoàng Tử Bé” của tác giả Antoine de Saint-Exupéry, là một hình mẫu ngộ nghĩnh và đầy ý nghĩa về sự trong sáng và tinh thần trẻ thơ. Anh chàng này mang trong mình một tâm hồn thuần khiết, luôn trăn trở và đặt câu hỏi về thế giới xung quanh mình. Điều đặc biệt là hoàng tử bé không chỉ là một đứa trẻ bình thường mà còn mang trong mình sự hiểu biết sâu rộng về tình yêu, tình bạn và ý nghĩa thực sự của cuộc sống. Từ ngôn ngữ đơn giản, nhẹ nhàng mà tác giả sử dụng để miêu tả nhân vật này, ta có thể cảm nhận được sự trong trẻo, tinh tế và biết ơn cuộc sống của hoàng tử bé. Hoàng tử bé cũng là biểu tượng của sự mơ mộng và tôn thờ cái đẹp, không chỉ trong hình dạng bề ngoài mà còn ẩn chứa trong tâm hồn và tinh thần. Anh là người biết thưởng thức những điều giản dị nhưng lại mang lại niềm vui lớn lao. Tuy nhiên, nhân vật hoàng tử bé cũng mang theo một sự bi thương và cô đơn. Anh nhớ về quê hương của mình, một hành tinh nhỏ bé mà anh gọi là “Asteroid B-612”, nơi mà anh có một người bạn thân thiết là hoa hướng dương. Tóm lại, nhân vật hoàng tử bé là một biểu tượng về sự trong sáng, trẻ thơ và mơ mộng. Anh là người biết trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống và mang trong mình một tinh thần tôn thờ cái đẹp. Tuy nhiên, cũng từ nhân vật này, chúng ta nhận thấy sự cô đơn và bi thương trong tâm hồn của mỗi con người. Hoàng tử bé là một nhân vật đáng yêu và đầy ý nghĩa, để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc.
Rùa trong câu chuyện "Rùa và Thỏ" là một nhân vật khiến tôi luôn cảm thấy khâm phục. Mặc dù bị Thỏ chế giễu vì chậm chạp, nhưng Rùa không hề tỏ ra tức giận hay từ bỏ. Thay vào đó, Rùa đã kiên trì thực hiện cuộc thi chạy, không bỏ cuộc giữa chừng, dù đối thủ của mình nhanh nhẹn và tự tin đến đâu. Cuối cùng, chính sự kiên nhẫn và bền bỉ của Rùa đã giúp nó chiến thắng. Tôi yêu mến Rùa vì trong cuộc sống, đôi khi chúng ta không cần phải nhanh chóng, mà chỉ cần kiên trì và không bỏ cuộc là đủ. Rùa dạy tôi rằng, không phải lúc nào tốc độ cũng quan trọng, mà điều quan trọng là chúng ta luôn cố gắng hết sức mình. Rùa đã chứng minh rằng sự kiên trì và lòng quyết tâm có thể chiến thắng những yếu tố bên ngoài, và đó là bài học quý giá tôi rút ra từ câu chuyện này.