Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Đóng vai con chim kể lại truyện cổ tích Cây khế hay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
Đóng vai con chim kể lại truyện cổ tích Cây khế
Đề bài: Đóng vai con chim kể lại truyện cổ tích Cây khế
Đóng vai con chim kể lại truyện cổ tích Cây khế - mẫu 1
Hôm nọ, tôi bay ngang qua một khoảnh đất nhỏ và nhìn thấy một cây khế sai quả lắm. Trong lùm chi chít quả ơi là quả. Chẳng mấy chốc, cả bọn chúng tôi kéo đến để thưởng thức.
Từ xa, ánh sáng vàng của các quả khế căng bóng và mọng nước đã lấp lánh, trông thật hấp dẫn. Đến gần, mùi thơm mát dịu thoang thoảng xông lên mũi. Không cần chia, mỗi đứa chọn một cành tha hồ chén.
Một lúc sau, tôi nghe có tiếng khóc than, kể lể dưới gốc cây : “Trời ơi, sao tôi khổ thế này. Chim ơi, xin đừng ăn khế. Đó là nguồn sống duy nhất của tôi. Cha tôi mất, anh thì tham lam giành cả gia tài, chỉ chừa tôi khoảnh đất nhỏ có cây khế này thôi. Chim ăn hết, còn đâu là kế sinh nhai đây.” Động lòng trước hoàn cảnh đáng thương của người em, tôi bảo chàng chuẩn bị túi ba gang để tôi chở đi lấy vàng mà đền ơn.
Sớm hôm sau, bầu trời quang đãng, tôi đã trả ơn anh ta bằng một túi ba gang đầy vàng.
Năm tiếp theo, bọn tôi lại kéo đến tìm ăn khế ngọt. Tôi cũng nghe văng vẳng tiếng khóc lóc nhưng lần này thì thảm thiết hơn. Ngày hôm sau, tôi đưa người anh ra đảo lấy vàng. Chờ khá lâu, tôi hơi sốt ruột và nhận ra vẻ tham lam của anh chàng này. Trên đường bay về, tôi hỏi thì được biết anh ta may túi bảy gang, đồng thời còn mang theo đến ba túi. Vừa nặng lại thêm phần không ưa kẻ quá tham lam khi phát hiện rằng hắn đã đề nghị em mình đổi cả gia tài để hắn lấy cây khế. Tôi yêu cầu hắn bỏ hết đi mới về nhà được. Hắn giương mắt nhìn tôi và hỏi rằng chim Thần cũng biết nặng sao? Không thể nhịn nổi với cái giọng xấc xược ấy, tôi hất cả vàng và con người tham lam, ích kỉ ấy xuống biển.
Tiêu đời kẻ xảo trá, quỷ quyệt. Hắn đã tự chôn vùi mình trong cái lòng tham không đáy.
Đóng vai con chim kể lại truyện cổ tích Cây khế - mẫu 2
Ta là Chim Thần cai quản một hòn đảo chứa đầy vàng bạc, châu báu. Năm nọ, trong chuyến du hành đến đất liền, ta đã gặp một câu chuyện rất đặc biệt.
Lúc đó, trên đất liền có một cây khế già sai quả trĩu cành. Vốn thích ăn khế nên ta đã dừng chân ở đó và đánh chén thỏa thích. Ngờ đâu, chủ nhân cây khế lại là một chàng trai nghèo khổ và những quả khế mà ta ăn chính là hi vọng kiếm tiền của anh ta. Thế là, ta bảo anh ta may túi ba gang rồi theo ta ra đảo lấy vàng, xem như trao đổi với số khế ta đã ăn. Sau lần đó, ta được ăn khế vô tư mỗi ngày, còn gia đình anh ta trở nên sung túc. Thế nhưng, bẵng đi mấy hôm không gặp, khi ta đến ăn khế, thì chủ nhân cây khế đã đổi thành một người khác. Hắn ca thán với ta về hoàn cảnh khó khăn của mình, nên ta dặn dò hắn y như chủ nhân cũ của cây khế. Thế mà, lúc đến đảo vàng, hắn lấy ra cái túi rất to, vơ vét đầy vàng rồi còn nhét thêm vào túi áo, túi quần trước sự kinh ngạc của ta. Sức nặng của vàng làm ta mãi mới bay lên được. Đã thế, trên đường về lại có bão lớn quét qua khiến ta rơi xuống biển. Lập tức, ta vỗ cánh bay lên, lúc đó ta mới nhận ra tên tham lam kia rơi khỏi lưng mình. Nhưng nhìn xuống thì ta chẳng thấy hắn đâu cả, có lẽ số vàng kia đã kéo hắn chìm xuống đáy biển rồi.
Đúng lúc đó, cơn bão cũng tan đi một cách kì lạ. Nghĩ bụng chắc đó là ông trời đang trừng phạt cho kẻ tham lam kia. Nên ta không thèm để ý, thảnh thơi vỗ cánh bay về đảo.
Đóng vai con chim kể lại truyện cổ tích Cây khế - mẫu 3
Tôi là nhân vật Chim Thần trong truyện Cây khế - một câu chuyện hay trong kho tàng truyện cổ nước ta. Sau đây, tôi xin kể lại câu chuyện ấy cho các bạn cùng nghe.
Ngày xưa, có hai anh em nhà kia cha mẹ đều mất sớm. Đến lúc lấy vợ người anh bèn chia gia tài. Cậy thế mình là anh cả, hắn chiếm hết tài sản cha mẹ để lại, chỉ cho người em một mảnh vườn nhỏ và cây khế ngọt ở cuối vườn. Vợ chồng hắn sống sung sướng trên gia tài có sẵn còn người em thì phải đi cày thuê cuốc mướn. Vất vả lắm người em mới kiếm được bát cơm manh áo sống cho qua ngày.
Đến mùa, cây khế ra hoa trĩu quá, người em sống nhờ vào cây khế. Tôi vốn rất thích ăn trái cây. Một hôm, bay qua khu nhà của người em, thấy những quả khế chín mọng, tôi vội sà xuống chén hết trái này đến trái khác. Thấy vậy, người em đi đến buồn rầu nói với tôi:
- Chim ơi! Gia tài tôi chỉ có mỗi cây khế. Chim ăn hết, tôi lấy gì để sống"
Tôi vội nói ngay:
- Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng.
Y như lời hứa, sáng hôm sau tôi bay đến chở người em ra đảo lấy vàng. Lấy đủ một túi ba gang, người em nhờ tôi chở về nhà. Từ đó, cuộc sống người em trở nên sung túc, giàu có.
Đến mùa khế ra hoa kết trái, tôi lại đến ăn như lần trước và tôi cũ bảo vợ chồng người anh như đã từng nói với người em. Cả hai vợ chồng hí hửng may một cái túi to đến mười hai gang. Rồi tôi cũng đưa họ đến đảo vàng như đã hứa. Đến nơi, anh ta hoa cả mắt, hì hục nhét vàng bạc châu báu chật cứng cả cái túi mười hai gang. Chưa thoả lòng tham, hắn nhét đầy vào người những chỗ nào có thể nhét được rồi ì à ì ạch leo lên lại tụt xuống mãi sau hắn mới bò lên được lưng tôi. Vì nặng quá, tôi phái vỗ cánh đến mấy lần mới nhấc mình lên được khỏi mặt đất. Khi bay qua biển rộng, một phần vì chở quá nặng, một phần do có một luồng gió bất thần xô đến, tôi cũng không giữ thăng bằng được, bèn nghiêng cánh hất hắn và cả túi và rơi xuống biển sâu.
Thế là hết đời một kẻ tham lam, không tình nghĩa. Câu chuyện Cây khế là vậy đó.
Đóng vai con chim kể lại truyện cổ tích Cây khế - mẫu 4
Ta là Chim Thần cai quản hòn đảo chứa đầy vàng bạc ở ngoài khơi xa. Một năm nọ, khi mùa hè đến, ta đã có chuyến du lịch vào đất liền và gặp được câu chuyện rất đặc biệt.
Hôm ấy, khi đang bay thì ta phát hiện một cây khế với nhiều trái ngọt. Không nghĩ nhiều, ta liền sà xuống và thưởng thức. Tuy nhiên, khi ta đang ăn, thì chủ nhân cây khế đã tiến lại gần và than thở với ta về hoàn cảnh khó khăn của mình. Thì ra, anh ta có hoàn cảnh khó khăn, bị anh trai lấy hết gia sản khi cha vừa mất, cả nhà chỉ nhờ vào cây khế già này mà thôi. Nghe xong, ta liền hứa sẽ chở anh ta ra đảo của mình để lấy vàng, bù cho những quả khế đã ăn. Hôm sau, anh ta mang theo túi ba gang như ta đã dặn và theo ta đi lấy vàng. Từ hôm đó, gia đình anh ta trở nên đủ đầy, còn ta cũng được ăn khế thoải mái. Nhưng độ nửa tháng sau, người anh trai tham lam của anh ta đã xin đổi nhà để lấy cây khế này. Hắn cũng than thở nhằm xin ta đem vàng đổi khế. Ta cũng đồng ý với hắn và dặn dò như đã dặn người em trước đây. Ngờ đâu, kẻ tham lam đó lại may túi lớn gấp bốn lần, khiến ta cố hết sức mới bay lên được. Trên đường về, bất ngờ có cơn bão lớn ập qua, khiến cả ta và hắn rớt xuống biển. Ta thì chẳng hề hấn gì, lập tức bay vút lên được. Còn kẻ tham lam kia thì vì túi vàng nặng trịch, nên đã chìm xuống rất nhanh.
Đúng là cái kết xứng đáng cho kẻ tham lam và độc ác như hắn ta. Từ hôm ấy, ta cũng trở về hòn đảo của mình, không còn vào đất liền ăn khế nữa.
Đóng vai con chim kể lại truyện cổ tích Cây khế - mẫu 5
Chào các bạn, ta là một con chim thần sống trên núi Ngự Long. Ta đã sống trên đời này hàng chục năm rồi. Hôm trước, có bạn hỏi: "Ngài từng chứng kiến một việc nào đó mà nhớ mãi không quên hay không?". Ta đáp rằng "Có chứ". Vì đã hứa là sẽ kể câu chuyện ấy nên hôm nay, ta quyết định thuật lại đầy đủ mọi việc.
Năm nọ, khi bay qua ngôi làng nọ, ta bắt gặp một gia đình đang chuyển nhà. Gia tài của họ chẳng có gì đáng giá, vài bộ quần áo cùng mấy vật dụng cần thiết. Lúc ấy, ta còn nhìn thấy người đàn ông quần áo chỉnh tề, mặt mũi sáng sủa đang chỉ tay sai bảo. Hóa ra, đây là người anh. Anh ta cho em mình ra ở riêng vì sợ em tranh công. Trước đó, cha mẹ mất sớm, hai anh em đã dựa dẫm, hỗ trợ nhau để sống. Thế mà từ ngày có vợ, anh trai như biến thành người khác, lười biếng hơn.
Sau khi phân gia, người anh cũng chẳng đề cập tới việc chia ruộng đồng. Hắn ôm hết vào mình rồi cho người nghèo làm khoán. Trong khi ấy, người em không có đất đai để làm ăn, chỉ biết trông chờ vào mấy trái khế. Chứng kiến hoàn cảnh khó khăn của người em, ta quyết định sẽ giúp đỡ. Ta liên tục bay đến nhà và khoét hết khế chín vàng. Song, họ chưa bao giờ có hành động đuổi bắt hay chửi mắng. Cuối cùng, quả vợi hẳn đi, vợ người em xót xa, thốt lên rằng "Ông chim ơi, ông ăn như thế còn gì là khế của nhà cháu nữa! Cây khế nhà cháu cũng sắp hết quả rồi đấy, ông ạ!". Nghe xong, ta đáp lại "Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng!". May mắn thay, người em và vợ đều tin tưởng lời nói của ta. Họ may túi đúng theo kích cỡ ba gang. Hôm sau, ta đến đúng hẹn, đưa người em đến hang Sóng để lấy vàng bạc, kim cương. Là người thật thà, người em nhặt đầy cái túi rồi thôi. Nhờ số châu báu này, gia đình họ được "đổi đời", trở nên giàu có.
Mọi chuyện diễn ra êm đẹp trong khoảng một tháng. Chẳng biết nghe được tin tức ở đâu, người anh cùng vợ tức tốc tới nhà em trai hỏi chuyện. Sau khi nghe em trai kể, hắn gạ đổi tài sản. Người em không suy nghĩ nhiều, thuận ý làm theo.
"Tên này quả thật tham lam, độc ác và ích kỉ" - Ta nghĩ bụng. Để trừng phạt hắn, ta tương kế tựu kế, bày ra mọi việc giống hệt xưa kia. Sau khi bay đến ăn trái và dặn may túi, hắn vui mừng, phấn khởi lắm. Hắn bàn với vợ may cái túi to gấp ba lần túi ba gang. Thấy vậy, ta cũng chẳng nói gì, trực tiếp trở hắn tới hang Sóng. Xong xuôi, ta lại đưa hắn quay về. Khi bay đến vùng biển, cơn gió thổi mạnh như vũ bão làm cả người ta nghiêng ngả, bao nhiêu vàng bạc rơi hết xuống biển. Người anh ngồi không vững cũng ngã từ trên cao xuống.
Ta đã trừng phạt kẻ ham của, vị kỉ như vậy đấy. Hi vọng rằng, mọi người sẽ biết sống yêu thương, nhân ái hơn.
Đóng vai con chim kể lại truyện cổ tích Cây khế - mẫu 6
Sống mấy chục năm trên đời, ta đã chứng kiến vô vàn câu chuyện, có hạnh phúc, có bi thương, có may mắn, có đen đủi. Trong số đó, ta nhớ mãi không quên chuyện gắn liền với cây khế.
Ở một ngôi làng nọ, có hai anh em mồ côi cha mẹ từ sớm. Cả hai nương tựa vào nhau mà sống. Anh em bảo ban nhau làm lụng, vun vén nhà cửa. Cuộc sống bình đạm, yên ấm cứ như vậy mà trôi qua. Nhưng từ ngày lấy vợ, người anh hoàn toàn thay đổi, chây ì, lười biếng, không còn nghĩ đến chuyện làm ăn nữa. Người anh còn để gia đình em trai ra ở riêng trong căn nhà lá lụp xụp, thiếu thốn đủ thứ.
Vốn là người hiền lành, hiếu thảo, biết kính trên nhường dưới, người em thấy anh phân phó như thế nào thì làm theo nấy. Ra sống riêng, gia đình người em càng khó khăn, vất vả hơn. Ruộng đồng không có, gia đình họ chỉ biết trông chờ vào cây khế trước cửa nhà. Lúc ấy, ta nghĩ bụng "Sao lại có con người độc ác như vậy. Vì vài đồng tiền mà sẵn sàng để em sống cơ cực.". Mặc dù cây khế có vẻ rất sai quả nhưng đem đi bán cũng chỉ được vài đồng lẻ. Như thế thì không thể sống qua ngày nổi! Do đó, ta quyết định sẽ giúp đỡ gia đình người em.
Buổi sáng nọ, ta bay từ ngọn núi gần cánh đồng đến. Ta đậu trên một cành cây to, tìm những chùm khế vàng và mổ mổ mấy cái. Tiếng ta vỗ cánh vang vọng khắp không gian, người em cùng vợ tò mò nên vội vàng chạy ra ngoài sân. Họ nhìn thấy ta đang ngấu nghiến ăn khế chín nhưng không hề xua đuổi. Cứ như thế trong một tháng trời, khế chín ít dần, vợ người em thấy vậy thì xót lắm. Cuối cùng, trước khi bay đi, ta dặn họ may túi ba gang và sáng mai sẽ quay lại sớm. Hôm sau, theo lời đã hứa, ta đến nhà người em khi mặt trời vừa mọc. Đợi người em chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, ta mới cất cánh bay về phương Nam. Bay mấy vạn dặm, ta không hề thấy mệt mà cảm thấy rất vui khi có thể giúp đỡ người tốt. Ta đưa người em đến một cái hang chứa toàn vàng bạc, đá quý rồi ra hiệu cho cậu ấy hãy nhặt thứ mình thích. Người em quả là người thật thà, chất phác và đơn thuần. Cậu chỉ nhặt đầy cái túi ba gang, không cố tình nhét thêm. Từ dịp ấy, gia đình người em hoàn toàn thay đổi, trở nên sung túc, giàu có, của ăn của mặc chất đầy trong nhà.
Ta cứ nghĩ mọi chuyện sẽ diễn ra êm đẹp nhưng không, người anh trai tham lam đã gạ người em đổi gia sản. Ta quyết định "Đã làm việc tốt thì cần làm cho nó trọn vẹn. Phải dạy người anh một bài học mới được". Thế rồi, ta lên kế hoạch mọi việc như trước kia: đến ăn khế, dặn may túi. Không ngoài dự đoán, với bản tính ham của, thích phú quý, người anh kia đã may chiếc túi gấp ba lần túi ba gang, trông chẳng khác gì cái tay nải. Thật không nói nổi mà. Ta chở hắn tới đúng cái hang kì diệu ấy. Đợi hắn nhặt xong, ta lại đưa hắn trở về. Hôm qua, ta nhìn bầu trời và dự đoán thời tiết hôm nay có biến động lớn. Thế nên, lúc bay về gặp gió mạnh, ta cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên lắm. Mượn sức gió, ta khiến hắn nghiêng ngả và rơi xuống biển. Sau trận ấy, ta cũng ốm một thời gian dài.
Mong rằng, qua câu chuyện ta kể, các bạn sẽ có suy nghĩ đúng đắn hơn. Hãy rèn luyện phẩm chất, đạo đức để trở thành một người lương thiện, tốt bụng nhé!