TOP 10 bài Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù 2024 SIÊU HAY

5.3 K

Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù Ngữ văn 11 Cánh Diều gồm 8 bài văn phân tích mẫu hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài thi sắp tới. 

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù

TOP 10 bài Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù 2024 SIÊU HAY (ảnh 1)

Đề bài: Từ truyện “Chữ người tử tù” (Nguyễn Tuân), em hãy nêu suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái “đẹp” và cái “thiện”.

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù - Mẫu 1

Nguyễn Tuân là một tác giả suốt đời đi tìm cái đẹp. "Chữ người tử tù" cũng nhắc về thú chơi chữ cùng con người tài hoa đã từng "vang bóng một thời". Vậy nên, tác phẩm này chắc chắn đều ẩn chứa nhiều quan niệm thẩm mĩ sâu sắc. Mối quan hệ giữa cái "đẹp" và cái "thiện" được thể hiện ở cảnh Huấn Cao cho chữ viên quản ngục. Đầu tiên, ta có thể thấy được hai người này đều là những người "thiện". Dù ở trong tư thế, trạng thái đối nghịch nhau nhưng tấm lòng mỗi người đều cao quý. Huấn Cao là người anh hùng nghĩa khí, không chịu nổi khổ cực nên đã lãnh đạo nông dân khởi nghĩa. Viên quản ngục cũng là người yêu cái đẹp, có tấm lòng "biệt ngưỡng liên tài". Vậy nên hai người này đều mang chữ "thiện" trong tâm. Cái "đẹp" cũng có trong con người họ khi một bên là Huấn Cao viết chữ đẹp nổi tiếng nhất vùng, một bên là viên quan yêu chữ đẹp. Hai người gặp nhau trong chốn lao tù tối tăm, bẩn thỉu, ẩm thấp. Từ đây, mối liên hệ giữa cái "đẹp" và cái "thiện" được hiện lên cực kì rõ ràng, sâu sắc. "Đẹp" và "thiện" là hai khái niệm, hai tính chất gắn bó khăng khít không thể tách rời. Hai thứ này phải xuất hiện ở nơi đẹp đẽ, trong sáng chứ không thể tồn tại trong môi trường nhiều lừa lọc, xấu xa.

Trong cuộc sống, "đẹp" và "thiện" cũng thường đi liền với nhau. Con người thường gắn "đẹp" với ngoại hình và gắn "thiện" với tâm hồn, tấm lòng. Người ta vẫn thường nói "tâm sinh tướng". Nếu như trong tâm thiện lành, tốt đẹp thì tướng mạo cũng sẽ tự khắc hài hòa, đôn hậu. Tâm không ngay thẳng thì mặt mũi cũng sẽ trở nên khó ưa. Người có ngoại hình bình thường nhưng có tấm lòng biết yêu thương, giúp đỡ mọi người thì vẫn sẽ được mọi người yêu quý. Thế nhưng những bên ngoài xinh đẹp nhưng tâm địa độc ác thì cũng sẽ sớm bị phát hiện, bị người đời phê phán, xa lánh. Thực tế cho thấy "thiện" và "đẹp" là hai yếu tố bổ sung, hỗ trợ và hòa hợp nhau không thể tách rời. Cũng như "đức" và "tài", ta cần có cả hai thứ thì bản thân mới hoàn chỉnh. Vậy nên, con người phải cố gắng trau dồi kiến thức để có được vẻ đẹp bên trong, biết yêu thương quan tâm mọi người. Ngoài ta, ta cũng cần rèn luyện cơ thể để có một thân hình khỏe mạnh.

Người có cả cái "đẹp" lẫn cái "thiện" sẽ đạt đến trình độ thẩm mĩ cao của nhân cách và lối sống. Đó cũng chính là hình mẫu con người chuẩn mực, là thứ mà chúng ta cần phấn đấu để đạt được. Hi vọng tất cả mọi người đều có thể trở thành người vừa "đẹp", vừa "thiện". Bài trình bày của em đến đây là kết thúc, cảm ơn cô và các bạn đã lắng nghe.

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù - Mẫu 2

Nguyễn Tuân, một tác giả nổi tiếng, được biết đến suốt đời tìm kiếm cái đẹp, và tác phẩm "Chữ người tử tù" không ngoại lệ. Tác phẩm này không chỉ là một cuộc phiêu lưu thú vị vào thú chơi chữ mà còn là nơi chứa đựng nhiều quan niệm thẩm mĩ sâu sắc. Mối quan hệ giữa cái "đẹp" và cái "thiện" được tác giả thể hiện thông qua cảnh Huấn Cao truyền đạt chữ cho viên quản ngục. Cả hai đều là những người "thiện," mặc dù đối nghịch nhau về tình trạng và tư thế, nhưng tấm lòng của họ đều cao quý. Huấn Cao, như một anh hùng nghĩa khí, đã dẫn dắt nông dân khởi nghĩa. Viên quản ngục, với tấm lòng "biệt ngưỡng liên tài," cũng là người yêu cái đẹp. Từ đó, qua sự gặp gỡ trong chốn lao tù u ám, mối liên hệ chặt chẽ giữa cái "đẹp" và cái "thiện" trở nên rõ ràng và sâu sắc. Cảnh này là minh chứng cho quan điểm rằng "đẹp" và "thiện" không thể tách rời, và chúng phải tồn tại trong một môi trường đẹp đẽ, trong sáng.

Trong cuộc sống hàng ngày, "đẹp" và "thiện" thường đi kèm với nhau. Người ta thường gắn liền "đẹp" với ngoại hình và "thiện" với tâm hồn, tấm lòng. Tâm hồn thiện lành, tốt đẹp sẽ phản ánh lên ngoại hình một cách hài hòa và đẹp đẽ. Mối liên kết này cũng phản ánh qua nguyên tắc "tâm sinh tướng." Con người có tâm hồn tốt, tình cảm tốt sẽ thể hiện sự hài hòa, đôn hậu trong ngoại hình. Ngược lại, người có vẻ đẹp bề ngoài mà thiếu tâm hồn thiện lành sẽ dần bộc lộ sự giả dối và khó chấp nhận trong xã hội. Nhưng "đẹp" và "thiện" không chỉ là vấn đề của ngoại hình và tâm hồn mà còn là sự kết hợp của năng lực và phẩm chất đạo đức. Người đạt đến cả hai sẽ hiện thân cho một nhân cách hoàn chỉnh, là một hình mẫu mà mọi người cần phấn đấu để đạt được.

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù - Mẫu 3

Trong tác phẩm "Chữ người tử tù," mối liên kết giữa cái đẹp và cái thiện được phác họa một cách tỏ ra rõ ràng qua việc tái hiện một cảnh cho chữ đặc biệt. Trong lời khuyên của Huấn Cao dành cho viên quản ngục: "Chỗ này không phải là nơi để treo một bức lụa trắng với những nét chữ vuông tươi tắn," chúng ta bắt gặp một hiểu biết sâu sắc về quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện. Cảnh cho chữ không chỉ là việc trang trí, mà còn là biểu tượng cho sự tinh tế, sự quan tâm đến cái đẹp. Viên quản ngục, như một biểu hiện của tâm hồn cao đẹp, từ chối việc treo bức lụa trắng với những nét chữ vuông tươi tắn trong môi trường ngục tù bẩn thỉu. Thông qua hành động này, tác giả muốn truyền đạt thông điệp rằng cái đẹp và cái thiện phải hòa quyện với nhau, nên tồn tại trong một môi trường tươi sáng, hạnh phúc.

Ngoài ra, tác phẩm cũng nêu rõ quan điểm về cái đẹp và cái thiện trong cuộc sống hàng ngày. Cái "đẹp" thường được hiểu như vẻ ngoại hình, hình thức bề ngoài, trong khi cái "thiện" liên quan đến nội tâm, tính cách bên trong. Tác giả nhấn mạnh rằng, mặc dù cái "đẹp" có thể thu hút sự chú ý ban đầu, nhưng nếu không có cái "thiện" bên trong, vẻ đẹp đó sẽ chỉ là ngụy tạo và sẽ dần phai tàn. Do đó, mối liên kết chặt chẽ giữa cái "đẹp" và cái "thiện" sẽ tạo nên một tổng thể hài hòa, thẩm mĩ và có ý nghĩa sâu sắc.

TOP 10 bài Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù 2024 SIÊU HAY (ảnh 2)

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù - Mẫu 4

Nguyễn Tuân, một nhà văn với cuộc đời tìm kiếm không ngừng cho cái đẹp. Đặc biệt, tác phẩm "Chữ Người Tử Tù" của ông không chỉ là một hành trình khám phá cái đẹp mà còn là một chân trời triết lý về mối liên quan giữa đẹp và thiện. Trong tác phẩm này, sự kết hợp giữa đẹp và thiện không chỉ là một khái niệm trừu tượng mà được hiện thực hóa qua nhân vật Huấn Cao và Quản Ngục. Cả hai đều mang trong mình tấm lòng thuần khiết và trong trắng, và ở bất kỳ hoàn cảnh nào, họ đều đánh giá cao cái đẹp và kính trọng những người có tài năng và lòng thiện lương. Huấn Cao, với bút tài đẹp, không chỉ là một người viết chữ mà còn là biểu tượng của ý chí và khao khát vươn lên. Nét chữ của ông không chỉ là nghệ thuật trí tuệ mà còn là biểu tượng của giá trị tâm hồn. Huấn Cao chứng minh rằng tác phẩm nghệ thuật không chỉ là sự sáng tạo, mà còn là sự thể hiện của linh hồn và phẩm chất quý giá.

Quản Ngục, người có sở thích và niềm đam mê cao quý, thể hiện rõ sự hiểu biết về giá trị văn hóa truyền thống và quý trọng nhân cách. Hình ảnh của ông là một bức tranh sống động về sự nổi dậy giữa bóng tối, khi ông không chỉ là viên quản ngục mà còn là nhà sưu tầm đam mê chữ viết. Tác phẩm là một cuộc hành trình tìm kiếm cái đẹp ẩn sau những vấn đề của xã hội và nhân văn. Nguyễn Tuân đã mang lại một cái nhìn sáng tạo về giá trị tinh thần, làm cho độc giả hiểu rõ hơn về sức mạnh của từ ngữ và tác động tích cực của nó lên tâm hồn con người.

Như vậy, "Chữ người tử ù" không chỉ là một tác phẩm văn học, mà còn là một quả bóng triết lý, mở cửa cho những suy ngẫm sâu sắc về đẹp và thiện, để lại trong lòng độc giả những cảm xúc sâu sắc về giá trị của tâm hồn và nghệ thuật.

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù - Mẫu 5

Nguyễn Tuân cả một đời văn đi tìm cái đẹp. Nhưng khác với nhà văn khác, tâm hồn ông hướng về với những nét toàn thiện toàn mĩ, vượt lên khỏi giới hạn của cái bình thường, luôn nhìn nhận thế giới và con người ở phương diện thẩm mĩ – văn hoá. Và tác phẩm “Chữ người tử từ” là một trong tác phẩm thể hiện về mối quan hệ giữa cái “đẹp” và cái “thiện” đặc sắc nhất, giúp bản thân em có những cái nhìn mới mẻ về khái niệm đó.

Cái đẹp và thiện trong tác phẩm này còn thể hiện ở nét đẹp của con người mà cụ thể ở đây là nhân vật Huấn Cao và Quản Ngục. Điểm chung của họ là đều có một tấm lòng thiên lương trong sáng và đặc biệt dù hoàn cảnh khác nhau nhưng đều chung một điều là ưa chuộng cái đẹp, quý trọng những người có tài có thiên lương.

Huấn Cao là một con người tài hóa uyên bác được biết qua những lời khen ngợi của thầy thơ lại và viên quan coi ngục. Đó chính là cái tài viết chữ của ông, chữ viết đẹp lắm cái nét chữ ấy thể hiện sự tung hoành khát vọng và ý chí của Huấn Cao. Đúng như câu nét chữ nét người chính qua những nét chữ được thầy thơ lại và quản ngục khen khiến cho ta thấy được vẻ đẹp phẩm chất và tâm hồn của Huấn Cao.

Vẻ đẹp ấy còn được thể hiện qua vẻ đẹp trong sáng và tâm hồn cao đẹp. Huấn Cao đó là ông vốn khoảnh trừ chỗ thân quen thì ông cho chữ chứ ông không cho chữ một cách bừa bãi. Qua đó thể hiện sự quý trọng chính bản thân mình của Huấn Cao. Ông không cho bừa bãi vì chữ ông là một thứ quý giá. Huấn Cao khi biết được tấm lòng của viên quản ngục thì nhận lời cho chữ điều đó cho thấy sự trọng thiên lương của ông “suýt nữa thì ta đã phụ một tấm lòng trong thiên hạ”. Ông biết được sự quý trọng của người khác đối với chữ của mình nên ông nhất định viết tặng viên quản ngục.

Tiếp đó là vẻ đẹp của viên quản ngục. Ông là một người có sở thích sở nguyện cao quý đó chính là một ngày kia xin được chữ của ông Huấn Cao mà treo trong nhà thì hạnh phúc biết mấy. có thể nói trong ngục tối đầy sự ác độc và lừa lọc ấy ta thấy viên quan coi ngục giống như “ một âm thanh trong trẻo cất lên từ một bản nhạc xô bồ”. Không những thế quan ngục còn là một con người biết trọng nhân cách của người khác và quý trọng những giá trị văn hóa truyền thống. Dù Huấn Cao là một tên tử tù nhưng ông vẫn thấy được sự nổi dậy của Huấn Cao là đúng và vẫn yêu mến cáu tài viết chữ đẹp của ông ta.

Tất cả những cái đẹp còn được thể hiện trong cảnh cho chữ của Huấn Cao và viên quản ngục. Nó được thể hiện những điều mà trước nay chưa từng có. Người cho chữ phải là một tao nhân mặc khách, hành động cho chữ phải diễn ra ở thư phòng nhưng ở đây người cho chữ lại là một người tử tù chân tay bị kìm kẹp. không những thế sự đảo loạn ghê gớm diễn ra ở đây. Đó là người tử tù kia lại là người dạy viên quản ngục, người quản ngục thì chỉ vái lĩnh và nghe theo. Người tử tù thì đường hoàng ung dung còn quản ngục lại khúm núm sợ sệt. Bên cạnh đó là hình ảnh củ khung cảnh cho chữ nữa. nơi ấy toàn những phân chuột phân gián, ẩm ướt và tối tăm. Chỉ có ngọn đuốc kia soi sáng ba cái đầu chụm vào nhau. Như thế có thể thấy trong cả ngục tối hoàn cảnh kinh khùng nhất thì cái đẹp vẫn được thăng hoa cất cánh.

Qua đây ta thêm yêu và khâm phục cái tài năng và sự tài hoa uyên bác của nhà văn Nguyên Tuân. Với quan niệm suốt đời đi tìm cái đẹp của mình nhà văn đã mang đến cho chúng ta những cái đẹp trong tác phẩm chữ người tử tù. Cái đẹp ấy có cả con người và những thú vui những giá trị truyền thống.

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù - Mẫu 6

Nguyễn Tuân, một nhà văn toàn bộ cuộc đời dành để tìm kiếm cái đẹp. Tuy nhiên, khác với nhiều nhà văn khác, tâm hồn ông không chỉ hướng về những nét toàn thiện và hoàn mỹ, mà còn vượt lên trên giới hạn của cái bình thường, luôn nhìn nhận thế giới và con người qua phương diện thẩm mỹ và văn hóa. Tác phẩm "Chữ người tử tù" là một trong những tác phẩm đặc sắc thể hiện về mối quan hệ giữa cái "đẹp" và cái "thiện", mở ra cái nhìn mới về khái niệm này. Cái đẹp và thiện trong tác phẩm không chỉ là khái niệm trừu tượng, mà còn được thể hiện rõ trong nhân vật Huấn Cao và Quản Ngục. Cả hai đều sở hữu một tấm lòng thiên lương trong sáng, và đặc biệt, dù ở trong hoàn cảnh khác nhau, nhưng họ đều ấp ủ niềm ưa chuộng đối với cái đẹp và quý trọng những người có tài và thiên lương.

Huấn Cao, với tài viết chữ đẹp, thể hiện sự tung hoành của ý chí và khát vọng. Nét chữ đẹp của ông không chỉ là biểu tượng cho sức mạnh của bản thân mình mà còn thể hiện sự quý trọng đặc biệt của chữ viết. Quả là, cái tài của Huấn Cao là một diễn đàn cho sự quý trọng của tâm hồn và phẩm chất cao quý. Ông không viết chữ bừa bãi, vì ông hiểu rõ giá trị quý giá của chữ viết. Viên quản ngục, một nhân vật đặc biệt khác, cũng sở hữu vẻ đẹp trong sáng và tâm hồn cao quý. Viên quản ngục không chỉ là người yêu mến tài viết của Huấn Cao mà còn là người có sở thích và niềm đam mê cao quý, như việc muốn treo bức chữ của Huấn Cao ở trong nhà. Trong ngục tối, nơi đầy ác độc và lừa lọc, viên quản ngục là như "âm thanh trong trẻo cất lên từ một bản nhạc xô bồ."

Tác phẩm còn là một bức tranh sống động về sự nổi dậy trong hoàn cảnh khó khăn. Huấn Cao và viên quản ngục, mặc dù ở vị thế khác nhau, nhưng cùng hiểu được giá trị và quý trọng của tài viết chữ đẹp, làm cho tình bạn giữa họ trở nên đặc biệt. Nhìn chung, "Chữ Người Tử Tù" không chỉ là một tác phẩm văn học nghệ thuật, mà còn là một tác phẩm triết học về cái đẹp và thiện, mở rộng tầm nhìn về giá trị tinh thần và văn hóa cao quý. Nguyễn Tuân với tác phẩm này đã khắc sâu dấu ấn của mình trong lòng độc giả và để lại những ý tưởng đẹp và sâu sắc về cuộc sống và nhân sinh.

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù - Mẫu 7

Trong tác phẩm "Chữ người tử tù", những chi tiết thể hiện quan hệ giữa cái đẹp với cái thiện được dàn đều trong cả bài nhưng chưa thật sự rõ ràng. Phải đến cảnh cho chữ, mối liên kết này mới được hiện lên rõ nét. Thông qua lời khuyên của Huấn Cao dành cho viên quản ngục: "Chỗ này không phải là nơi để treo một bức lụa trắng với những nét chữ vuông tươi tắn", ta đã thấy được mối liên kết như sau: cái "đẹp" và cái "thiện" phải gắn liền với nhau và phải xuất hiện trong môi trường tươi sáng, hạnh phúc. Người có tâm hồn cao đẹp như viên quản ngục không thể ở nơi ngục tù đầy bẩn thỉu, xấu xa.

Xét trong thực tế, cái "đẹp" thường là ngoại hình, hình thức bên ngoài. Cái "thiện" được coi là nội tâm, tính cách bên trong. Nếu không có cái "đẹp" về hình thức bên ngoài, con người sẽ ít quan tâm đến bản chất bên trong để tìm ra cái "thiện". Nếu có cái "đẹp" mà không có cái "thiện" thì vẻ đẹp đó cũng chỉ là ngụy tạo, rồi sẽ sớm phai tàn. Vậy nên "đẹp" và "thiện" luôn luôn phải gắn liền với nhau. Điều này sẽ tạo ra một tổng thể hài hòa, tốt đẹp, đầy thẩm mĩ.

Mong rằng qua bài nói của em, các bạn đã hiểu hơn về mối liên hệ giữa cái "đẹp" và cái "thiện" trong đời sống. Rất mong nhận được lời góp ý từ cô và các bạn.

Suy nghĩ về mối quan hệ giữa cái đẹp và cái thiện, từ truyện Chữ người tử tù - Mẫu 8

Nguyễn Tuân cả một đời văn đi tìm cái đẹp. Nhưng khác với nhà văn khác, tâm hồn ông hướng về với những nét toàn thiện toàn mỹ, vượt lên khỏi giới hạn của cái bình thường, luôn nhìn nhận thế giới và con người ở phương diện thẩm mĩ – văn hoá. Và tác phẩm “Chữ người tử từ” là một trong tác phẩm thể hiện về mối quan hệ giữa cái “đẹp” và cái “thiện” đặc sắc nhất, giúp bản thân em có những cái nhìn mới mẻ về khái niệm đó.

Cái đẹp và thiện trong tác phẩm này còn thể hiện ở nét đẹp của con người mà cụ thể ở đây là nhân vật Huấn Cao và Quản Ngục. Điểm chung của họ là đều có một tấm lòng thiên lương trong sáng và đặc biệt dù hoàn cảnh khác nhau nhưng đều chung một điều là ưa chuộng cái đẹp, quý trọng những người có tài có thiên lương.

Huấn Cao là một con người tài hoa uyên bác được biết qua những lời khen ngợi của thầy thơ lại và viên quan coi ngục. Đó chính là cái tài viết chữ của ông, chữ viết đẹp lắm cái nét chữ ấy thể hiện sự tung hoành khát vọng và ý chí của Huấn Cao. Đúng như câu nét chữ nét người chính qua những nét chữ được thầy thơ lại và quản ngục khen khiến cho ta thấy được vẻ đẹp phẩm chất và tâm hồn của Huấn Cao.

Vẻ đẹp ấy còn được thể hiện qua vẻ đẹp trong sáng và tâm hồn cao đẹp. Huấn Cao đó là ông vốn khoảnh trừ chỗ thân quen thì ông cho chữ chứ ông không cho chữ một cách bừa bãi. Qua đó thể hiện sự quý trọng chính bản thân mình của Huấn Cao. Ông không cho bừa bãi vì chữ ông là một thứ quý giá. Huấn Cao khi biết được tấm lòng của viên quản ngục thì nhận lời cho chữ điều đó cho thấy sự trọng thiên lương của ông “suýt nữa thì ta đã phụ một tấm lòng trong thiên hạ”. Ông biết được sự quý trọng của người khác đối với chữ của mình nên ông nhất định viết tặng viên quản ngục.

Tiếp đó là vẻ đẹp của viên quản ngục. Ông là một người có sở thích sở nguyện cao quý đó chính là một ngày kia xin được chữ của ông Huấn Cao mà treo trong nhà thì hạnh phúc biết mấy. có thể nói trong ngục tối đầy sự ác độc và lừa lọc ấy ta thấy viên quan coi ngục giống như “ một âm thanh trong trẻo cất lên từ một bản nhạc xô bồ”. Không những thế quan ngục còn là một con người biết trọng nhân cách của người khác và quý trọng những giá trị văn hóa truyền thống. Dù Huấn Cao là một tên tử tù nhưng ông vẫn thấy được sự nổi dậy của Huấn Cao là đúng và vẫn yêu mến cái tài viết chữ đẹp của ông ta.

Tất cả những cái đẹp còn được thể hiện trong cảnh cho chữ của Huấn Cao và viên quản ngục. Nó được thể hiện những điều mà trước nay chưa từng có. Người cho chữ phải là một tao nhân mặc khách, hành động cho chữ phải diễn ra ở thư phòng nhưng ở đây người cho chữ lại là một người tử tù chân tay bị kìm kẹp. không những thế sự đảo loạn ghê gớm diễn ra ở đây. Đó là người tử tù kia lại là người dạy viên quản ngục, người quản ngục thì chỉ vái lĩnh và nghe theo. Người tử tù thì đường hoàng ung dung còn quản ngục lại khúm núm sợ sệt. Bên cạnh đó là hình ảnh củ khung cảnh cho chữ nữa. nơi ấy toàn những phân chuột phân gián, ẩm ướt và tối tăm. Chỉ có ngọn đuốc kia soi sáng ba cái đầu chụm vào nhau. Như thế có thể thấy trong cả ngục tối hoàn cảnh kinh khủng nhất thì cái đẹp vẫn được thăng hoa cất cánh.

Qua đây ta thêm yêu và khâm phục cái tài năng và sự tài hoa uyên bác của nhà văn Nguyên Tuân. Với quan niệm suốt đời đi tìm cái đẹp của mình nhà văn đã mang đến cho chúng ta những cái đẹp trong tác phẩm chữ người tử tù. Cái đẹp ấy có cả con người và những thú vui những giá trị truyền thống.

Đánh giá

0

0 đánh giá