TOP 30 bài Tả cây bàng vào mùa đông 2023 SIÊU HAY

Tải xuống 5 2.1 K 3

Tailieumoi.vn xin giới thiệu đến các quý thầy cô, các em học sinh lớp 5 bài văn mẫu Tả cây bàng vào mùa đông hay nhất, gồm 5 trang trong đó có dàn ý phân tích chi tiết và 4 bài văn mẫu hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài tập làm văn sắp tới. Chúc các em học sinh ôn tập thật hiệu quả và đạt được kết quả như mong đợi.

Mời các quý thầy cô và các em học sinh cùng tham khảo và tải về chi tiết tài liệu dưới đây:

TẢ CÂY BÀNG VÀO MÙA ĐÔNG

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 1

Vậy là một mùa đông nữa lại về. Những ngày này, em lại thích đứng ở cửa lớp ngắm cây bàng già trước ngõ.

Mới ngày nào, cây bàng còn xum xuê lá như chiếc ô xanh khổng lồ vậy mà giờ đây lá đã rụng gần hết, để lại cây bàng trơ trọi và khẳng khiu. Giữa cái giá lạnh đến cắt da cắt thịt của mùa đông Bắc Bộ. Không biết cây bàng có lạnh lắm không, khi những làn gió thổi qua, những cành bàng rung rung như đang run lên vì lạnh. Dưới sân là cả một thảm lá bàng mới rụng. Lá bàng nhiều màu, có màu đỏ nâu, có màu lại phớt hồng, có màu cam rũ, lại có cả màu đỏ đất nung. Dù đó là màu của lá rụng, nhưng lại không mang cảm giác úa tàn. Ngược lại, lá bàng mùa này mang nét gì đó cổ xưa và đẹp đẽ. Em hay nhặt những chiếc lá bàng nhỏ kẹp vào quyển sổ tay, trân trọng và giữ gìn như một kỷ niệm đáng quý. Chỉ mới đây thôi, khi thu chưa đi qua, những chiếc lá bàng đã dệt cả một bầu trời đỏ đậm.

Tiến lại gần, chạm vào gốc bàng mà cảm nhận sự sần sùi và phần nào hơi lạnh của mùa đông như thấm ngầm vào thân cây, mới thấy mùa đông quả đã hiện hữu rõ rệt. Cây bàng mùa đông là của sự thay đổi, là cởi bỏ lớp áo dạ đỏ để chuẩn bị khoác lên chiếc áo khoác xanh tươi mới. Cây bàng khẳng khiu vẫn như đang vươn ra dưới bầu trời đông xám xịt, tựa một nghị lực phi thường của loài thực vật. Chờ những ngày những chồi non mọc lên và bung ra, ta sẽ lại thoáng giật mình ngỡ mùa đông đã đi qua từ lúc nào, cây bàng cũng như thay da đổi thịt.

Em rất yêu cây bàng, mỗi mùa đều mang một vẻ đẹp riêng. Em thích ngắm cây bàng mùa đông, ngắm nhìn sự thay đổi và giao thoa giữa những chiếc lá bàng cuối cùng và những chồi non tươi mới. Để thấy cây bàng đang lớn lên mà chiêm nghiệm về sự thay đổi từng ngày của chính mình.

Top 4 bài Tả cây bàng vào mùa đông 2022 hay nhất (ảnh 1)

Dàn ý Tả cây bàng vào mùa đông

a) Mở bài

- Giới thiệu về cây bàng em sẽ tả (cây bàng trồng ở gần cổng trường).

+ Ai trồng? (các bác phụ huynh trồng).

+ Trồng ở đâu? (trồng ở gần cổng trường).

+ Ấn tượng của em về cây bàng vào mùa đông.

b) Thân bài

- Rễ cây: sần sùi, ngoằn ngèo như những con rắn khổng lồ.

- Gốc cây: to màu nâu đậm

- Thân cây: màu nâu nhạt chỗ gần gốc hơi lạnh của mùa đông thấm vào gốc cây

- Cành cây: Trơ trọi, khẳng khiu

- Tả lá: Vào mùa đông lá bàng rụng gần gết

=> Thấy được sự nghị lực, phi thường của cây bàng khi chống trọi lại với mùa đông lạnh giá

c) Kết bài

- Cảm nghĩ của em đối với cây bàng mùa đông

Top 4 bài Tả cây bàng vào mùa đông 2022 hay nhất (ảnh 2)

Các bài mẫu khác:

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 2

Cứ mùa đông đến, em lại chăm chỉ nhặt từng cái lá bàng rụng, xếp thành chồng ngay ngắn. Đối với em cây bàng này đã vô cùng gắn bó.

Cây bàng mọc trước sân nhà em. Mùa hè đến, hết tầng lá nọ đến tầng lá kia che kín không cho những tia nắng chói mắt rọi xuống đất. Sang cuối thu, lá của nó ngả thành màu tía và bắt đầu rụng xuống. Cái màu tía kì diệu không thể thấy ở bất cứ một cây nào khác và càng nhìn càng đẹp.

Nhưng em lại cảm thấy ấn tượng nhất là vào mùa đông. Cây bàng trụi không còn một cái lá, cành như khô lại in trên nền trời đục. Trong những ngày rét nhất, đám cành trơ trụi đó như cố co mình vào để cho qua cái rét buốt của mùa đông. Nhìn những cành trơ trụi ấy, em và các bạn nhỏ gần nhà thấy thương xót trong lòng. Bọn em nghĩ mình có áo mặc mà còn rét, những cành bàng trụi hết lá kia chắc là rét lắm.

Cây bàng vào mùa đông tưởng chừng như không còn sức sống. Nhưng thực chất là đang ấp ủ để chờ đợi mùa xuân về. Và chỉ một đêm thôi, chồi xanh li ti đã điểm hết cành to, cành nhỏ.

Em yêu cây bàng bởi nó gắn liền với bao kỉ niệm theo năm tháng của tuổi thơ em. Nó luôn tỏa bóng mát che khi em vui chơi. Cây bàng cũng như người bạn tri kỉ của em vậy, luôn động viên em học tập và chia sẻ với em những nỗi buồn vui hằng ngày.

Top 4 bài Tả cây bàng vào mùa đông 2022 hay nhất (ảnh 3)

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 3

Một buổi sáng tháng 12 mướt mưa, chợt nghe lại bài hát “Em ơi, Hà Nội phố” mà lòng xúc động bồi hồi. Em lại nhớ đến những cây bàng ở sân trường vào mùa đông đang côi cút vì lớp lá đỏ úa màu đã buông mình theo gió rụng xuống đường theo lẽ tự nhiên.

Vào mùa thu, lá cây bàng sẽ đổi màu chuyển đỏ, nhưng thường không rõ rệt lắm. Chỉ đến những ngày cuối đông, đầu xuân, lá bàng mới gọi nhau hóa thành những “thảm” lá đỏ ửng, trở mình rụng tàn canh. Đặc biệt là ở nơi nào có nền nhiệt độ càng thấp, số ngày lạnh càng nhiều trong thời kỳ lá chuyển mình. Thì lá bàng lại càng có màu đỏ thắm và “chín” đồng loạt hơn.

Nhìn cây bàng quạnh quẽ buổi đầu đông trơ trọi trong tiết trời của những ngày cuối năm. Em bất giác chợt thấy thời gian thật có sức mạnh ghê gớm. Cây bàng đã gợi lên thật nhiều kỉ niệm thân thương.

Video bài văn mẫu Tả cây bàng vào mùa đông

Cây bàng sân trường hồi đó chứng kiến cả thời niên thiếu đầy non nớt của đám học trò chúng tôi. Là những ngày hè nóng bức, có bàng tỏa bóng mát che thân. Cả đám tranh nhau lấy những chiếc lá bàng to nhất để làm quạt. Lá bàng ép trong trang vở như một món đồ kỉ niệm của tuổi học trò. Quả bàng trong những giờ ra chơi là vũ khí đắc lực để những cậu học trò nghịch ngợm “chiến đấu” với nhau.

Trong khoảng trời tuổi thơ, cây bàng đã ghi lại cho em những tình cảm thật tốt đẹp. Hy vọng rằng, dù cho thời gian có qua đi, nhưng cây bàng của bà ngoại vẫn sẽ mãi còn đó, để gợi nhắc nhớ về một người mà em luôn yêu mến. Không chỉ là một loại cây, dường như cây bàng đã trở thành những người bạn thật gắn bó giống như lời bài thơ dưới đây:

Cây bàng - một trong những loài cây gắn bó với tuổi học trò. Yêu biết bao loài cây thân thương đong đầy thật nhiều kỷ niệm.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 4

“Cứ vào mùa đông
Gió về rét buốt
Cây bàng trụi trơ
Lá cành rụng hết
Chắc là nó rét!”

(Cây bàng, Xuân Quỳnh)

Chắc hẳn, trong chúng ta không ai là không biết đến cây bàng. Bởi đó là một trong những loài cây gắn bó với mái trường và tuổi học trò.

Không giống như loài hoa phượng đỏ rực báo hiệu một mùa hè về, cũng không giống như hoa bằng lăng tím thẫm khi chia tay đám học trò. Cây bàng mang một dáng vẻ lặng lẽ hơn nhưng cũng thật nhiều tình cảm. Cây bàng giống như một người bạn gắn bó với chúng em trong những tháng năm của tuổi học trò. Bốn mùa xuân, hạ, thu và đông qua đi đem đến cho cây những vẻ đẹp khác nhau.

Thân cây bàng khá to, có lẽ phải đến vòng tay của hai người lớn mới ôm hết. Những lớp vỏ xù xì có màu nâu bao bọc lấy thân cây như một lớp bảo vệ mà thiên nhiên đã dành cho các loại thực vật. Mỗi mùa cây bàng đều có những nét đẹp riêng. Nhưng không hiểu sao, với riêng em, cây bàng mùa đông lại đẹp nhất. Khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống cũng là lúc đông đã về từ lâu. Bầu trời như nặng xuống, xám xịt và lạnh lẽo. Còn những cây bàng thì đứng đó im lặng trầm ngâm. Thân cây như đen lại, lớp vỏ khô khốc. Những cành cây khẳng khiu, xơ xác lộ ra trông thật thiếu sức sống. Những bộ rễ to nổi lên mặt đất cũng trở nên xấu xí hơn.

Đối với tụi học trò như chúng em, cây bàng đã trở thành một người bạn không thể thiếu. Nó đã gắn bó với biết bao kỉ niệm buồn vui của tuổi học trò. Những buổi học thể dục dưới sân trường, cây bàng tỏa bóng mát khiến cái nắng oi bức trở nên dịu nhẹ hơn. Ngày chia tay, cây bàng đứng lặng lẽ buồn bã giữa sân trường trong không gian ồn ào tiếng ve kêu, tiếng chào tạm biệt của học sinh. Khi thu về, cây bàng thay màu như muốn chào đón chúng em quay trở lại. Đông đến, cây bàng cũng cảm nhận được cái lạnh mà chúng em phải trải qua. Quả thật, mỗi loại cây ở sân trường đều trở thành những người bạn gắn bó và đồng hành cùng chúng em trong thật nhiều kỉ niệm.

Em luôn cảm thấy yêu mến và trân trọng cây bàng - một trong những loài cây của tuổi học trò: “Cây bàng ơi, toả bóng tháng năm dài dưới vòm lá, tuổi thơ dễ thương bao mơ mộng đẹp, rồi một sớm lớn khôn nhặt chiếc lá mà lòng nghĩ suy…” (Lời bài hát Cây bàng, Trần Lập).

Top 4 bài Tả cây bàng vào mùa đông 2022 hay nhất (ảnh 4)

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 5

Cứ mùa đông đến, em lại chăm chỉ nhặt từng cái lá bàng rụng, xếp thành chồng ngay ngắn. Đối với em cây bàng này đã vô cùng gắn bó.

Cây bàng mọc trước sân nhà em. Mùa hè đến, hết tầng lá nọ đến tầng lá kia che kín không cho những tia nắng chói mắt rọi xuống đất. Sang cuối thu, lá của nó ngả thành màu tía và bắt đầu rụng xuống. Cái màu tía kì diệu không thể thấy ở bất cứ một cây nào khác và càng nhìn càng đẹp.

Nhưng em lại cảm thấy ấn tượng nhất là vào mùa đông. Cây bàng trụi không còn một cái lá, cành như khô lại in trên nền trời đục. Trong những ngày rét nhất, đám cành trơ trụi đó như cố co mình vào để cho qua cái rét buốt của mùa đông. Nhìn những cành trơ trụi ấy, em và các bạn nhỏ gần nhà thấy thương xót trong lòng. Bọn em nghĩ mình có áo mặc mà còn rét, những cành bàng trụi hết lá kia chắc là rét lắm.

Cây bàng vào mùa đông tưởng chừng như không còn sức sống. Nhưng thực chất là đang ấp ủ để chờ đợi mùa xuân về. Và chỉ một đêm thôi, chồi xanh li ti đã điểm hết cành to, cành nhỏ.

Em yêu cây bàng bởi nó gắn liền với bao kỉ niệm theo năm tháng của tuổi thơ em. Nó luôn tỏa bóng mát che khi em vui chơi. Cây bàng cũng như người bạn tri kỉ của em vậy, luôn động viên em học tập và chia sẻ với em những nỗi buồn vui hằng ngày.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 6

“Cứ vào mùa đông
Gió về rét buốt
Cây bàng trụi trơ
Lá cành rụng hết
Chắc là nó rét!”

(Cây bàng, Xuân Quỳnh)

Chắc hẳn, trong chúng ta không ai là không biết đến cây bàng. Bởi đó là một trong những loài cây gắn bó với mái trường và tuổi học trò.

Không giống như loài hoa phượng đỏ rực báo hiệu một mùa hè về, cũng không giống như hoa bằng lăng tím thẫm khi chia tay đám học trò. Cây bàng mang một dáng vẻ lặng lẽ hơn nhưng cũng thật nhiều tình cảm. Cây bàng giống như một người bạn gắn bó với chúng em trong những tháng năm của tuổi học trò. Bốn mùa xuân, hạ, thu và đông qua đi đem đến cho cây những vẻ đẹp khác nhau.

Thân cây bàng khá to, có lẽ phải đến vòng tay của hai người lớn mới ôm hết. Những lớp vỏ xù xì có màu nâu bao bọc lấy thân cây như một lớp bảo vệ mà thiên nhiên đã dành cho các loại thực vật. Mỗi mùa cây bàng đều có những nét đẹp riêng. Nhưng không hiểu sao, với riêng em, cây bàng mùa đông lại đẹp nhất. Khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống cũng là lúc đông đã về từ lâu. Bầu trời như nặng xuống, xám xịt và lạnh lẽo. Còn những cây bàng thì đứng đó im lặng trầm ngâm. Thân cây như đen lại, lớp vỏ khô khốc. Những cành cây khẳng khiu, xơ xác lộ ra trông thật thiếu sức sống. Những bộ rễ to nổi lên mặt đất cũng trở nên xấu xí hơn.

Đối với tụi học trò như chúng em, cây bàng đã trở thành một người bạn không thể thiếu. Nó đã gắn bó với biết bao kỉ niệm buồn vui của tuổi học trò. Những buổi học thể dục dưới sân trường, cây bàng tỏa bóng mát khiến cái nắng oi bức trở nên dịu nhẹ hơn. Ngày chia tay, cây bàng đứng lặng lẽ buồn bã giữa sân trường trong không gian ồn ào tiếng ve kêu, tiếng chào tạm biệt của học sinh. Khi thu về, cây bàng thay màu như muốn chào đón chúng em quay trở lại. Đông đến, cây bàng cũng cảm nhận được cái lạnh mà chúng em phải trải qua. Quả thật, mỗi loại cây ở sân trường đều trở thành những người bạn gắn bó và đồng hành cùng chúng em trong thật nhiều kỉ niệm.

Em luôn cảm thấy yêu mến và trân trọng cây bàng - một trong những loài cây của tuổi học trò: “Cây bàng ơi, toả bóng tháng năm dài dưới vòm lá, tuổi thơ dễ thương bao mơ mộng đẹp, rồi một sớm lớn khôn nhặt chiếc lá mà lòng nghĩ suy…” (Lời bài hát Cây bàng, Trần Lập).

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 7

Vậy là một mùa đông nữa lại về. Những ngày này, em lại thích đứng ở cửa lớp ngắm cây bàng già trước ngõ.

Mới ngày nào, cây bàng còn xum xuê lá như chiếc ô xanh khổng lồ vậy mà giờ đây lá đã rụng gần hết, để lại cây bàng trơ trọi và khẳng khiu. Giữa cái giá lạnh đến cắt da cắt thịt của mùa đông Bắc Bộ. Không biết cây bàng có lạnh lắm không, khi những làn gió thổi qua, những cành bàng rung rung như đang run lên vì lạnh. Dưới sân là cả một thảm lá bàng mới rụng. Lá bàng nhiều màu, có màu đỏ nâu, có màu lại phớt hồng, có màu cam rũ, lại có cả màu đỏ đất nung. Dù đó là màu của lá rụng, nhưng lại không mang cảm giác úa tàn. Ngược lại, lá bàng mùa này mang nét gì đó cổ xưa và đẹp đẽ. Em hay nhặt những chiếc lá bàng nhỏ kẹp vào quyển sổ tay, trân trọng và giữ gìn như một kỷ niệm đáng quý. Chỉ mới đây thôi, khi thu chưa đi qua, những chiếc lá bàng đã dệt cả một bầu trời đỏ đậm.

Tiến lại gần, chạm vào gốc bàng mà cảm nhận sự sần sùi và phần nào hơi lạnh của mùa đông như thấm ngầm vào thân cây, mới thấy mùa đông quả đã hiện hữu rõ rệt. Cây bàng mùa đông là của sự thay đổi, là cởi bỏ lớp áo dạ đỏ để chuẩn bị khoác lên chiếc áo khoác xanh tươi mới. Cây bàng khẳng khiu vẫn như đang vươn ra dưới bầu trời đông xám xịt, tựa một nghị lực phi thường của loài thực vật. Chờ những ngày những chồi non mọc lên và bung ra, ta sẽ lại thoáng giật mình ngỡ mùa đông đã đi qua từ lúc nào, cây bàng cũng như thay da đổi thịt.

Em rất yêu cây bàng, mỗi mùa đều mang một vẻ đẹp riêng. Em thích ngắm cây bàng mùa đông, ngắm nhìn sự thay đổi và giao thoa giữa những chiếc lá bàng cuối cùng và những chồi non tươi mới. Để thấy cây bàng đang lớn lên mà chiêm nghiệm về sự thay đổi từng ngày của chính mình.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 8

Một buổi sáng tháng 12 mướt mưa, chợt nghe lại bài hát “Em ơi, Hà Nội phố” mà lòng xúc động bồi hồi. Em lại nhớ đến những cây bàng ở sân trường vào mùa đông đang côi cút vì lớp lá đỏ úa màu đã buông mình theo gió rụng xuống đường theo lẽ tự nhiên.

Vào mùa thu, lá cây bàng sẽ đổi màu chuyển đỏ, nhưng thường không rõ rệt lắm. Chỉ đến những ngày cuối đông, đầu xuân, lá bàng mới gọi nhau hóa thành những “thảm” lá đỏ ửng, trở mình rụng tàn canh. Đặc biệt là ở nơi nào có nền nhiệt độ càng thấp, số ngày lạnh càng nhiều trong thời kỳ lá chuyển mình. Thì lá bàng lại càng có màu đỏ thắm và “chín” đồng loạt hơn.

Nhìn cây bàng quạnh quẽ buổi đầu đông trơ trọi trong tiết trời của những ngày cuối năm. Em bất giác chợt thấy thời gian thật có sức mạnh ghê gớm. Cây bàng đã gợi lên thật nhiều kỉ niệm thân thương.

Cây bàng sân trường hồi đó chứng kiến cả thời niên thiếu đầy non nớt của đám học trò chúng tôi. Là những ngày hè nóng bức, có bàng tỏa bóng mát che thân. Cả đám tranh nhau lấy những chiếc lá bàng to nhất để làm quạt. Lá bàng ép trong trang vở như một món đồ kỉ niệm của tuổi học trò. Quả bàng trong những giờ ra chơi là vũ khí đắc lực để những cậu học trò nghịch ngợm “chiến đấu” với nhau.

Trong khoảng trời tuổi thơ, cây bàng đã ghi lại cho em những tình cảm thật tốt đẹp. Hy vọng rằng, dù cho thời gian có qua đi, nhưng cây bàng của bà ngoại vẫn sẽ mãi còn đó, để gợi nhắc nhớ về một người mà em luôn yêu mến. Không chỉ là một loại cây, dường như cây bàng đã trở thành những người bạn thật gắn bó giống như lời bài thơ dưới đây:

Cây bàng - một trong những loài cây gắn bó với tuổi học trò. Yêu biết bao loài cây thân thương đong đầy thật nhiều kỷ niệm.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 9

“Cứ vào mùa đông
Gió về rét buốt
Cây bàng trụi trơ
Lá cành rụng hết
Chắc là nó rét!”

(Cây bàng, Xuân Quỳnh)

Chắc hẳn, trong chúng ta không ai là không biết đến cây bàng. Bởi đó là một trong những loài cây gắn bó với mái trường và tuổi học trò.

Không giống như loài hoa phượng đỏ rực báo hiệu một mùa hè về, cũng không giống như hoa bằng lăng tím thẫm khi chia tay đám học trò. Cây bàng mang một dáng vẻ lặng lẽ hơn nhưng cũng thật nhiều tình cảm. Cây bàng giống như một người bạn gắn bó với chúng em trong những tháng năm của tuổi học trò. Bốn mùa xuân, hạ, thu và đông qua đi đem đến cho cây những vẻ đẹp khác nhau.

Thân cây bàng khá to, có lẽ phải đến vòng tay của hai người lớn mới ôm hết. Những lớp vỏ xù xì có màu nâu bao bọc lấy thân cây như một lớp bảo vệ mà thiên nhiên đã dành cho các loại thực vật. Mỗi mùa cây bàng đều có những nét đẹp riêng. Nhưng không hiểu sao, với riêng em, cây bàng mùa đông lại đẹp nhất. Khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống cũng là lúc đông đã về từ lâu. Bầu trời như nặng xuống, xám xịt và lạnh lẽo. Còn những cây bàng thì đứng đó im lặng trầm ngâm. Thân cây như đen lại, lớp vỏ khô khốc. Những cành cây khẳng khiu, xơ xác lộ ra trông thật thiếu sức sống. Những bộ rễ to nổi lên mặt đất cũng trở nên xấu xí hơn.

Đối với tụi học trò như chúng em, cây bàng đã trở thành một người bạn không thể thiếu. Nó đã gắn bó với biết bao kỉ niệm buồn vui của tuổi học trò. Những buổi học thể dục dưới sân trường, cây bàng tỏa bóng mát khiến cái nắng oi bức trở nên dịu nhẹ hơn. Ngày chia tay, cây bàng đứng lặng lẽ buồn bã giữa sân trường trong không gian ồn ào tiếng ve kêu, tiếng chào tạm biệt của học sinh. Khi thu về, cây bàng thay màu như muốn chào đón chúng em quay trở lại. Đông đến, cây bàng cũng cảm nhận được cái lạnh mà chúng em phải trải qua. Quả thật, mỗi loại cây ở sân trường đều trở thành những người bạn gắn bó và đồng hành cùng chúng em trong thật nhiều kỉ niệm.

Em luôn cảm thấy yêu mến và trân trọng cây bàng - một trong những loài cây của tuổi học trò: “Cây bàng ơi, toả bóng tháng năm dài dưới vòm lá, tuổi thơ dễ thương bao mơ mộng đẹp, rồi một sớm lớn khôn nhặt chiếc lá mà lòng nghĩ suy…” (Lời bài hát Cây bàng, Trần Lập).

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 10

Cứ mùa đông đến, em lại chăm chỉ nhặt từng cái lá bàng rụng, xếp thành chồng ngay ngắn. Đối với em cây bàng này đã vô cùng gắn bó.

Cây bàng mọc trước sân nhà em. Mùa hè đến, hết tầng lá nọ đến tầng lá kia che kín không cho những tia nắng chói mắt rọi xuống đất. Sang cuối thu, lá của nó ngả thành màu tía và bắt đầu rụng xuống. Cái màu tía kì diệu không thể thấy ở bất cứ một cây nào khác và càng nhìn càng đẹp.

Nhưng em lại cảm thấy ấn tượng nhất là vào mùa đông. Cây bàng trụi không còn một cái lá, cành như khô lại in trên nền trời đục. Trong những ngày rét nhất, đám cành trơ trụi đó như cố co mình vào để cho qua cái rét buốt của mùa đông. Nhìn những cành trơ trụi ấy, em và các bạn nhỏ gần nhà thấy thương xót trong lòng. Bọn em nghĩ mình có áo mặc mà còn rét, những cành bàng trụi hết lá kia chắc là rét lắm.

Cây bàng vào mùa đông tưởng chừng như không còn sức sống. Nhưng thực chất là đang ấp ủ để chờ đợi mùa xuân về. Và chỉ một đêm thôi, chồi xanh li ti đã điểm hết cành to, cành nhỏ.

Em yêu cây bàng bởi nó gắn liền với bao kỉ niệm theo năm tháng của tuổi thơ em. Nó luôn tỏa bóng mát che khi em vui chơi. Cây bàng cũng như người bạn tri kỉ của em vậy, luôn động viên em học tập và chia sẻ với em những nỗi buồn vui hằng ngày.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 11

Hoa phượng, hoa ô môi đỏ rực suốt mùa hạ. Hoa bằng lăng báo tin mùa xuân đã hết, bắt đầu những ngày trời nắng. Cây bằng lăng buông từng chuỗi hoa. Tôi thích màu tím hoa bằng lăng.

Cây bằng lăng non, cao cao, phất phơ một túm lá. Rồi mà xem, cây bằng lăng phố ta sắp sùm sòa ra. Khi mùa hạ tới, cây chi chít những chùm hoa tím. Con ong, con tò vò, con ve sầu, con cánh quít, cả đàn bướm nhung nhăng kia, tha hồ nhởn nhơ vào đây. Cây bằng lăng phố ta đẹp đến thế đấy.

Nhưng, bằng lăng phố tôi còn non chưa có hoa và bây giờ bằng lăng chưa có chạc vững để chúng tôi trèo lên.

Vẫn có thể chơi với bằng lăng được chứ. Phải tìm ra trò chơi với bằng lăng. Ai có nhớ trò kéo co hai đứa ngoằng cánh tay vào nhau, rồi kéo. Đứa thua thì cánh tay xoã ra. Đấy, chúng tôi đã nghĩ được cách thử sức với cây bằng lăng đương lớn bổng lên. Xem các cậu ấy có khỏe không. Vui với nhau mà.

Thế là, cứ đi đâu về qua cây bằng lăng, chúng tôi lại xúm nhau vít cây xuống, vít thật mạnh, bắt chỏm ngọn cây uốn dẻo xuống tận mặt đất. Rồi buông cho cây vút lên, vù một cái, như cánh nỏ bật. Khỏe đấy, hoan hô bằng lăng! Khốn khổ, cây bằng lăng nào chúng tôi cũng chơi thử sức thế. Suốt ngày, có khi cả buổi tối, những cây bằng lăng cứ bị bắt buộc vi vút lên.

Chẳng mấy hôm mà những cây bằng lăng đều trở nên yếu ớt , lử khử. Cây nào cũng bị lỏng gốc. Cây lắc lư, lảo đảo, chóng mặt héo lá.

Mùa xuân tới rồi. Ngoài kia đương mưa phùn. Vòm trời âm u. Cả đến mảnh trời trên đầu tường cũng không nhìn thấy. Không phải tại sương mù ngoài hồ tỏa vào. Đây là mưa bụi, hạt mưa từng làn lăng quáng li ti đậu trên áo trên tóc. Phủi nhẹ một cái, rơi đâu mất. Mưa dây mưa rợ, mưa phơi phới như rắc phân mù mịt.

Mưa phùn đem mùa xuân đến. Mưa phùn khiến những chân mạ gieo muộn này xanh lá mạ. Dây khoai, dây cà chua rườm rà xanh rợ các trảng ruộng cao. Mầm cây sao, cây bày hai bên đường nảy lộc. Mỗi hôm trông thấy mỗi khác.

Những cây bằng lăng trơ trụi, lẻo khẻo, thiểu não như cái cọc cắm. Thế mà mưa phùn đã làm cho các đầu cành bằng lăng nhú mầm. Mưa bụi đọng lại, thành những bọng nước bọc trắng ngần như thủy tinh. Trên cành ngang, những hạt mưa thành dây chuỗi hạt trai lóng lánh, ở búi cỏ dưới gốc, ô mạng nhện bám mưa bụi, như được choàng mảng voan trắng.

Những cây bằng lăng mùa hạ ốm yếu lại nhú lộc vầng lộc non nảy ra. Mưa bụi ấm áp. Cái cây được cho uống thuốc.

Vẫn biết rằng, cứ mỗi độ hè về thành phố râm ran tiếng ve là hoa bằng lăng lại bung nở tím ngắt… Ấy vậy mà khi bắt gặp đâu đó trên hè phố, trong giảng đường, nơi công viên một mầu tím e ấp, ta không khỏi thảng thốt, nao lòng… Tiềm ẩn những gì trong sáu cánh hoa mỏng manh, biếc tím mà nó có sức chi phối sự đam mê hoài niệm trong lòng đến vậy? Ngân đọng những gì trong màu hoa dịu dàng - bồi hồi mà nó có sức lay động miền thẳm sâu của tâm linh nhường kia? Hỏi mấy văn sĩ thi nhân mà trong bầu thơ, túi văn của mình lại thiếu những hình ảnh những cánh tím bằng lăng? Có bao nhiêu cô, cậu thời tuổi xanh mà trong sổ tay, cuốn nhật ký của mình lại không ẩn, khép đâu đó một cánh mỏng manh ngọt ngào, ước nguyện!?

Ta nhớ mãi hoa bằng lăng phớt tím.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 12

Vậy là một mùa đông nữa lại về. Những ngày này, em lại thích đứng ở cửa lớp ngắm cây bàng già trước ngõ.

Mới ngày nào, cây bàng còn xum xuê lá như chiếc ô xanh khổng lồ vậy mà giờ đây lá đã rụng gần hết, để lại cây bàng trơ trọi và khẳng khiu. Giữa cái giá lạnh đến cắt da cắt thịt của mùa đông Bắc Bộ. Không biết cây bàng có lạnh lắm không, khi những làn gió thổi qua, những cành bàng rung rung như đang run lên vì lạnh. Dưới sân là cả một thảm lá bàng mới rụng. Lá bàng nhiều màu, có màu đỏ nâu, có màu lại phớt hồng, có màu cam rũ, lại có cả màu đỏ đất nung. Dù đó là màu của lá rụng, nhưng lại không mang cảm giác úa tàn. Ngược lại, lá bàng mùa này mang nét gì đó cổ xưa và đẹp đẽ. Em hay nhặt những chiếc lá bàng nhỏ kẹp vào quyển sổ tay, trân trọng và giữ gìn như một kỷ niệm đáng quý. Chỉ mới đây thôi, khi thu chưa đi qua, những chiếc lá bàng đã dệt cả một bầu trời đỏ đậm.

Tiến lại gần, chạm vào gốc bàng mà cảm nhận sự sần sùi và phần nào hơi lạnh của mùa đông như thấm ngầm vào thân cây, mới thấy mùa đông quả đã hiện hữu rõ rệt. Cây bàng mùa đông là của sự thay đổi, là cởi bỏ lớp áo dạ đỏ để chuẩn bị khoác lên chiếc áo khoác xanh tươi mới. Cây bàng khẳng khiu vẫn như đang vươn ra dưới bầu trời đông xám xịt, tựa một nghị lực phi thường của loài thực vật. Chờ những ngày những chồi non mọc lên và bung ra, ta sẽ lại thoáng giật mình ngỡ mùa đông đã đi qua từ lúc nào, cây bàng cũng như thay da đổi thịt.

Em rất yêu cây bàng, mỗi mùa đều mang một vẻ đẹp riêng. Em thích ngắm cây bàng mùa đông, ngắm nhìn sự thay đổi và giao thoa giữa những chiếc lá bàng cuối cùng và những chồi non tươi mới. Để thấy cây bàng đang lớn lên mà chiêm nghiệm về sự thay đổi từng ngày của chính mình.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 13

Buổi sớm mai thức dậy, em nhìn ra ngoài cửa sổ. Những tia nắng đầu tiên cũng đã bắt đầu buông mành. Trê cây xương rồng, những hạt sương đêm qua vẫn còn đọng lại khiến xương rồng trở nên lấp lánh hơn trong nắng mai.

Cây xương rồng này là món quà sinh nhật mẹ tặng cho em năm em lên 9 tuổi. Cây có hình gần giống như quả địa cầu. Đường kính của cây có lẽ bằng bàn tay của em. Cây được trồng trong một cái chậu sứ bé xinh màu trắng. Kích thước của chậu cũng chỉ vừa đủ bằng kích thước của cây thôi. Cây xương rồng có vỏ ngoài rất đặc biệt. Chúng có những khe rỗng tạo thành các múi. Em không thấy cây xương rồng có lá. Em chỉ thấy những cái gai dài và nhọn hoắt đâm ra. Những cái gái giúp chúng tự bảo vệ mình khỏi quân địch. Nếu không may thì cái gai ấy có thể đâm thủng tay.

Xương rồng vẫn nổi tiếng là loài cây ưa khí hậu khắc nghiệt như ở sa mạc. Chúng không cần tưới nhiều nước bởi thân của chúng có khả năng chứa nước rất kì diệu. Do vậy mà em cũng không cần phải tưới nhiều nước cho cây. Đất trồng cây xương rồng cũng chẳng cần tơi xốp. Thậm chí là trên cát, xương rồng vẫn có thể phát triển và ra hoa.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 14

Một buổi sáng tháng 12 mướt mưa, chợt nghe lại bài hát “Em ơi, Hà Nội phố” mà lòng xúc động bồi hồi. Em lại nhớ đến những cây bàng ở sân trường vào mùa đông đang côi cút vì lớp lá đỏ úa màu đã buông mình theo gió rụng xuống đường theo lẽ tự nhiên.

Vào mùa thu, lá cây bàng sẽ đổi màu chuyển đỏ, nhưng thường không rõ rệt lắm. Chỉ đến những ngày cuối đông, đầu xuân, lá bàng mới gọi nhau hóa thành những “thảm” lá đỏ ửng, trở mình rụng tàn canh. Đặc biệt là ở nơi nào có nền nhiệt độ càng thấp, số ngày lạnh càng nhiều trong thời kỳ lá chuyển mình. Thì lá bàng lại càng có màu đỏ thắm và “chín” đồng loạt hơn.

Nhìn cây bàng quạnh quẽ buổi đầu đông trơ trọi trong tiết trời của những ngày cuối năm. Em bất giác chợt thấy thời gian thật có sức mạnh ghê gớm. Cây bàng đã gợi lên thật nhiều kỉ niệm thân thương.

Cây bàng sân trường hồi đó chứng kiến cả thời niên thiếu đầy non nớt của đám học trò chúng tôi. Là những ngày hè nóng bức, có bàng tỏa bóng mát che thân. Cả đám tranh nhau lấy những chiếc lá bàng to nhất để làm quạt. Lá bàng ép trong trang vở như một món đồ kỉ niệm của tuổi học trò. Quả bàng trong những giờ ra chơi là vũ khí đắc lực để những cậu học trò nghịch ngợm “chiến đấu” với nhau.

Trong khoảng trời tuổi thơ, cây bàng đã ghi lại cho em những tình cảm thật tốt đẹp. Hy vọng rằng, dù cho thời gian có qua đi, nhưng cây bàng của bà ngoại vẫn sẽ mãi còn đó, để gợi nhắc nhớ về một người mà em luôn yêu mến. Không chỉ là một loại cây, dường như cây bàng đã trở thành những người bạn thật gắn bó giống như lời bài thơ dưới đây:

Cây bàng - một trong những loài cây gắn bó với tuổi học trò. Yêu biết bao loài cây thân thương đong đầy thật nhiều kỷ niệm.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 15

Cứ mùa đông đến, em lại chăm chỉ nhặt từng cái lá bàng rụng, xếp thành chồng ngay ngắn. Đối với em cây bàng này đã vô cùng gắn bó.

Cây bàng mọc trước sân nhà em. Mùa hè đến, hết tầng lá nọ đến tầng lá kia che kín không cho những tia nắng chói mắt rọi xuống đất. Sang cuối thu, lá của nó ngả thành màu tía và bắt đầu rụng xuống. Cái màu tía kì diệu không thể thấy ở bất cứ một cây nào khác và càng nhìn càng đẹp.

Nhưng em lại cảm thấy ấn tượng nhất là vào mùa đông. Cây bàng trụi không còn một cái lá, cành như khô lại in trên nền trời đục. Trong những ngày rét nhất, đám cành trơ trụi đó như cố co mình vào để cho qua cái rét buốt của mùa đông. Nhìn những cành trơ trụi ấy, em và các bạn nhỏ gần nhà thấy thương xót trong lòng. Bọn em nghĩ mình có áo mặc mà còn rét, những cành bàng trụi hết lá kia chắc là rét lắm.

Cây bàng vào mùa đông tưởng chừng như không còn sức sống. Nhưng thực chất là đang ấp ủ để chờ đợi mùa xuân về. Và chỉ một đêm thôi, chồi xanh li ti đã điểm hết cành to, cành nhỏ.

Em yêu cây bàng bởi nó gắn liền với bao kỉ niệm theo năm tháng của tuổi thơ em. Nó luôn tỏa bóng mát che khi em vui chơi. Cây bàng cũng như người bạn tri kỉ của em vậy, luôn động viên em học tập và chia sẻ với em những nỗi buồn vui hằng ngày.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 16

Một buổi sáng tháng 12 mướt mưa, chợt nghe lại bài hát “Em ơi, Hà Nội phố” mà lòng xúc động bồi hồi. Em lại nhớ đến những cây bàng ở sân trường vào mùa đông đang côi cút vì lớp lá đỏ úa màu đã buông mình theo gió rụng xuống đường theo lẽ tự nhiên.

Vào mùa thu, lá cây bàng sẽ đổi màu chuyển đỏ, nhưng thường không rõ rệt lắm. Chỉ đến những ngày cuối đông, đầu xuân, lá bàng mới gọi nhau hóa thành những “thảm” lá đỏ ửng, trở mình rụng tàn canh. Đặc biệt là ở nơi nào có nền nhiệt độ càng thấp, số ngày lạnh càng nhiều trong thời kỳ lá chuyển mình. Thì lá bàng lại càng có màu đỏ thắm và “chín” đồng loạt hơn.

Nhìn cây bàng quạnh quẽ buổi đầu đông trơ trọi trong tiết trời của những ngày cuối năm. Em bất giác chợt thấy thời gian thật có sức mạnh ghê gớm. Cây bàng đã gợi lên thật nhiều kỉ niệm thân thương.

Cây bàng sân trường hồi đó chứng kiến cả thời niên thiếu đầy non nớt của đám học trò chúng tôi. Là những ngày hè nóng bức, có bàng tỏa bóng mát che thân. Cả đám tranh nhau lấy những chiếc lá bàng to nhất để làm quạt. Lá bàng ép trong trang vở như một món đồ kỉ niệm của tuổi học trò. Quả bàng trong những giờ ra chơi là vũ khí đắc lực để những cậu học trò nghịch ngợm “chiến đấu” với nhau.

Trong khoảng trời tuổi thơ, cây bàng đã ghi lại cho em những tình cảm thật tốt đẹp. Hy vọng rằng, dù cho thời gian có qua đi, nhưng cây bàng của bà ngoại vẫn sẽ mãi còn đó, để gợi nhắc nhớ về một người mà em luôn yêu mến. Không chỉ là một loại cây, dường như cây bàng đã trở thành những người bạn thật gắn bó giống như lời bài thơ dưới đây:

Cây bàng - một trong những loài cây gắn bó với tuổi học trò. Yêu biết bao loài cây thân thương đong đầy thật nhiều kỷ niệm.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 17

Khi mùa hè đến, những ánh nắng chói chang như đã đổ lửa trên khắp tất cả con đường và dường như ánh nắng đó như cũng thật khiêm nhường khi nó đến nơi có hàng cây xà cừ vươn mình ra, xòe những tán rộng để có thể giúp cho người đi qua đoạn đường đó không bị cái nắng hè chói chang làm nóng rát.

Có lẽ rằng, đối với em thì dường như cũng chẳng biết hàng cây xà cừ này đã có từ khi nào trên đoạn đường đi này. Nhưng em cũng rất chắc chắn rằng ngay từ em nhỏ xíu khi được cùng mẹ đi trên con đường này em đã thấy được những cây xà cừ như cũng thật to và cổ thụ lắm rồi. Cây xà cừ luôn luôn mặc chiếc áo tuy cũ nhưng vẫn cứ hiên ngang trước gió bão và cả những ánh nắng hè gay gắt. Nhìn về phía xa xa, trông hàng cây xà cừ hệt như những chiếc ô khổng lồ để che nắng, che mưa cho đoạn đường.

Thế rồi cây xà cừ lại còn có được rễ cây to, rễ cây như cũng thật là ngoằn ngoèo cắm sâu xuống đất để có thể hút nước và chất dinh dưỡng. Từ xa nhìn lại thì em không biết là có bao con rắn ngoằn ngoèo đang bò quanh cái cây này vậy. Quả thực gốc xà cừ cũng rất to, rộng và rất cứng nữa. Thân cây xà cừ cũng rất to và như hiện lên những cục u, cục bướu, và có cả những vệt sần sùi lộ rõ sự già nua, sự gắn bó với con đường Kim Mã - Hà Nội nổi tiếng về hàng cây xà cừ xanh mướt. Cành của mỗi cây xà cừ lại như đã được chia ra thành ba, bốn nhánh. Mỗi nhánh lại là những cái cành xinh xinh đẹp biết bao nhiêu, những chiếc cành này dường như cũng sắc nhọn mọc tua tủa.

Thế rồi, em như quan sát được đó chính là trên mỗi nhánh cây ấy dường như lại là một chiếc lá xinh xinh. Thật là độc đáo biết bao nhiêu khi ta như thấy được cái cây có màu xanh lá chuối. Và hơn hết, ta như thấy được ngoài viền lá là những nét răng cưa. Thế rồi cơn mưa đi ngang qua thì lúc này đây thì nước mưa đọng trên những chiếc lá đó. Những tia nắng bắt đầu hắt vào những giọt mưa và tạo nên một màu óng ánh gồm bảy sắc cầu vồng thật là đẹp biết bao nhiêu. Mỗi khi có cơn gió đến là các tán lá cây xà cừ như lại xào xạc thật vui biết bao nhiêu.

Cây xà cừ luôn luôn là một trong những hàng cây cho bóng mát, cây được trồng ở đường, ở trường,… để có thể giúp cho con người ta tránh khỏi được những ánh nắng hè gay gắt.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 18

Vậy là một mùa đông nữa lại về. Những ngày này, em lại thích đứng ở cửa lớp ngắm cây bàng già trước ngõ.

Mới ngày nào, cây bàng còn xum xuê lá như chiếc ô xanh khổng lồ vậy mà giờ đây lá đã rụng gần hết, để lại cây bàng trơ trọi và khẳng khiu. Giữa cái giá lạnh đến cắt da cắt thịt của mùa đông Bắc Bộ. Không biết cây bàng có lạnh lắm không, khi những làn gió thổi qua, những cành bàng rung rung như đang run lên vì lạnh. Dưới sân là cả một thảm lá bàng mới rụng. Lá bàng nhiều màu, có màu đỏ nâu, có màu lại phớt hồng, có màu cam rũ, lại có cả màu đỏ đất nung. Dù đó là màu của lá rụng, nhưng lại không mang cảm giác úa tàn. Ngược lại, lá bàng mùa này mang nét gì đó cổ xưa và đẹp đẽ. Em hay nhặt những chiếc lá bàng nhỏ kẹp vào quyển sổ tay, trân trọng và giữ gìn như một kỷ niệm đáng quý. Chỉ mới đây thôi, khi thu chưa đi qua, những chiếc lá bàng đã dệt cả một bầu trời đỏ đậm.

Tiến lại gần, chạm vào gốc bàng mà cảm nhận sự sần sùi và phần nào hơi lạnh của mùa đông như thấm ngầm vào thân cây, mới thấy mùa đông quả đã hiện hữu rõ rệt. Cây bàng mùa đông là của sự thay đổi, là cởi bỏ lớp áo dạ đỏ để chuẩn bị khoác lên chiếc áo khoác xanh tươi mới. Cây bàng khẳng khiu vẫn như đang vươn ra dưới bầu trời đông xám xịt, tựa một nghị lực phi thường của loài thực vật. Chờ những ngày những chồi non mọc lên và bung ra, ta sẽ lại thoáng giật mình ngỡ mùa đông đã đi qua từ lúc nào, cây bàng cũng như thay da đổi thịt.

Em rất yêu cây bàng, mỗi mùa đều mang một vẻ đẹp riêng. Em thích ngắm cây bàng mùa đông, ngắm nhìn sự thay đổi và giao thoa giữa những chiếc lá bàng cuối cùng và những chồi non tươi mới. Để thấy cây bàng đang lớn lên mà chiêm nghiệm về sự thay đổi từng ngày của chính mình.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 19

Khi mùa hè đến, những ánh nắng chói chang như đã đổ lửa trên khắp tất cả con đường và dường như ánh nắng đó như cũng thật khiêm nhường khi nó đến nơi có hàng cây xà cừ vươn mình ra, xòe những tán rộng để có thể giúp cho người đi qua đoạn đường đó không bị cái nằng hè chói chang làm nóng rát.

Có lẽ rằng, đối với em thì dường như cũng hẳng biết hàng cây xà cừ này đã có từ khi nào trên đoạn đường đi này. Nhưng em cũng rất chắc chắn rằng ngay từ em nhỏ xíu khi được cùng mẹ đi trên con đường này em đã thấy được những cây xà cừ như cũng thật to và cổ thụ lắm rồi. Cây xà cừ luôn luôn mặc chiếc áo tuy cũ nhưng vẫn cứ hiên ngang trước gió bão và cả những ánh nắng hề gay gắt. Nhìn về phía xa xa, trông hàng cây xà cừ hệtnhư những chiếc ô khổng lồ để che nắng, che mưa cho đoạn đường.

Thế rồi cây xà cừ lại còn có được rễ cây to, rễ cây như cũng thật là ngoằn ngoèo cắm sâu xuống đất để có thể hút nước và chất dinh dưỡng. Từ xa nhìn lại thì em không biết là có bao con rắn ngoằn ngoèo đang bò quanh cái cay này vậy. Qủa thực gốc xà cừ cũng rất to, rộng và rất cứng nữa.

Thân cây xà cừ cũng rất to và như hiện lên những cục u, cục bướu, và có cả những vệt sần sùi lộ rõ sự già nua, sự gắn bó với con đường Kim Mã – Hà Nội nổi tiếng về hàng cây xà cừ xanh mướt. Cành của mỗi cây xà cừ lại như đã được chia ra thành ba, bốn nhánh. Mỗi nhánh lại là những cái cành xinh xinh đẹp biết bao nhiêu, những chiếc cành này dường như cũng sắc nhọn mọc tua tủa.

Thế rồi, em như quan sát được đó chính là trên mỗi nhánh cây ấy dường như lại là một chiếc lá xinh xinh. Thật là độc đáo biết bao nhiêu khi ta như thấy được cái cây có màu xanh lá chuối. Và hơn hết, ta như thấy được ngoài viền lá là những nét răng cưa. Thế rồi con mưa đi ngang qua thì lúc này đây thì nước mưa đọng trên những chiếc lá đó.

Những tia nắng bắt đầu hắt vào những giọt mưa và tạo nên một màu óng ánh gồm bảy sắc cầu vồng thật là đẹp biết báo nhiêu. Mỗi khi có cơn gió đến là các tán lá cây xà cừ như lại xào xạc thật vui biết bao nhiêu.

Cây xà cừ luôn luôn là một trong những hàng cây cho bóng mát, cây được trồng ở đường, ở trường,… để có thể giúp cho con người ta tránh khỏi được những ánh nắng hè gay gắt.

Tả cây bàng vào mùa đông - mẫu 20

“Cứ vào mùa đông
Gió về rét buốt
Cây bàng trụi trơ
Lá cành rụng hết
Chắc là nó rét!”

(Cây bàng, Xuân Quỳnh)

Chắc hẳn, trong chúng ta không ai là không biết đến cây bàng. Bởi đó là một trong những loài cây gắn bó với mái trường và tuổi học trò.

Không giống như loài hoa phượng đỏ rực báo hiệu một mùa hè về, cũng không giống như hoa bằng lăng tím thẫm khi chia tay đám học trò. Cây bàng mang một dáng vẻ lặng lẽ hơn nhưng cũng thật nhiều tình cảm. Cây bàng giống như một người bạn gắn bó với chúng em trong những tháng năm của tuổi học trò. Bốn mùa xuân, hạ, thu và đông qua đi đem đến cho cây những vẻ đẹp khác nhau.

Thân cây bàng khá to, có lẽ phải đến vòng tay của hai người lớn mới ôm hết. Những lớp vỏ xù xì có màu nâu bao bọc lấy thân cây như một lớp bảo vệ mà thiên nhiên đã dành cho các loại thực vật. Mỗi mùa cây bàng đều có những nét đẹp riêng. Nhưng không hiểu sao, với riêng em, cây bàng mùa đông lại đẹp nhất. Khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống cũng là lúc đông đã về từ lâu. Bầu trời như nặng xuống, xám xịt và lạnh lẽo. Còn những cây bàng thì đứng đó im lặng trầm ngâm. Thân cây như đen lại, lớp vỏ khô khốc. Những cành cây khẳng khiu, xơ xác lộ ra trông thật thiếu sức sống. Những bộ rễ to nổi lên mặt đất cũng trở nên xấu xí hơn.

Đối với tụi học trò như chúng em, cây bàng đã trở thành một người bạn không thể thiếu. Nó đã gắn bó với biết bao kỉ niệm buồn vui của tuổi học trò. Những buổi học thể dục dưới sân trường, cây bàng tỏa bóng mát khiến cái nắng oi bức trở nên dịu nhẹ hơn. Ngày chia tay, cây bàng đứng lặng lẽ buồn bã giữa sân trường trong không gian ồn ào tiếng ve kêu, tiếng chào tạm biệt của học sinh. Khi thu về, cây bàng thay màu như muốn chào đón chúng em quay trở lại. Đông đến, cây bàng cũng cảm nhận được cái lạnh mà chúng em phải trải qua. Quả thật, mỗi loại cây ở sân trường đều trở thành những người bạn gắn bó và đồng hành cùng chúng em trong thật nhiều kỉ niệm.

Em luôn cảm thấy yêu mến và trân trọng cây bàng - một trong những loài cây của tuổi học trò: “Cây bàng ơi, toả bóng tháng năm dài dưới vòm lá, tuổi thơ dễ thương bao mơ mộng đẹp, rồi một sớm lớn khôn nhặt chiếc lá mà lòng nghĩ suy…” (Lời bài hát Cây bàng, Trần Lập).

Tài liệu có 5 trang. Để xem toàn bộ tài liệu, vui lòng tải xuống
Đánh giá

0

0 đánh giá

Tải xuống