Đề bài: Viết một đoạn văn giới thiệu một câu chuyện (hoặc bài thơ, bài văn, bài báo) đã đọc ở nhà về lòng dũng cảm.
Top 10 bài Giới thiệu một câu chuyện đã đọc ở nhà về lòng dũng cảm 2024 SIÊU HAY
Giới thiệu một câu chuyện đã đọc ở nhà về lòng dũng cảm - Mẫu 1
Khi ai hỏi em về một tấm gương dũng cảm, em sẽ nhớ ngay về bác Hải - người hàng xóm đáng kính của mình.
Bác Hải là một người thợ làm vườn rất mát tay. Vườn hoa của bác lúc nào cũng tươi tốt và là nơi cung cấp hoa tươi cho các cửa hàng trong thị trấn. Một ngày nọ, khi bác ấy đang trên đường về nhà sau khi đi giao hoa, thì bắt gặp cảnh tượng một người đàn ông hung dữ đang cố tình đánh đập một em nhỏ. Thế là, bác Hải liền dừng xe chạy lại can ngăn. Tuy người đàn ông kia đang say rượu và hung dữ vô cùng nhưng bác ấy không hề chùn bước. Bác Hải tiến lại từ đằng sau, cầm tay người đàn ông hung dữ và kéo ông ta ra xa đứa trẻ tội nghiệp. Rồi bác Hải đè hắn xuống đất, khống chế hắn. Trong lúc đó, bác bị hắn đánh vào chân rất mạnh, nhưng vẫn quyết không buông tay. Lúc này, mọi người xung quanh cũng liền chạy lại, giúp bác đưa người đàn ông say rượu về nhà. Sự dũng cảm của bác Hải hôm đó khiến ai ai cũng nể phục.
Còn với em thì bác ấy chính thức trở thành một người anh hùng đích thực!
Giới thiệu một câu chuyện đã đọc ở nhà về lòng dũng cảm - Mẫu 2
Hùng là người bạn thân của em, chính cậu ấy là tấm gương về lòng dũng cảm mà em luôn quý mến và cố gắng học tập.
Lần đầu tiên Dũng khiến em vô cùng thán phục về sự dũng cảm, là chuyện đã xảy ra từ hai năm trước. Hồi đó, chúng em thường cùng nhau chơi bóng với các bạn trong xóm ở bãi đất trống gần nhà văn hóa. Cạnh bãi đất trống là nhà của một bác thợ mộc rất khó tính. Bác ấy có vẻ ngoài cao lớn với bộ râu xồm xoàm, vẻ mặt đỏ lừ, dữ tợn. Bác thường xuyên quát mắng chúng em khi nghe tiếng cười đùa làm ồn vào chiều muộn. Vì thế, ai cũng sợ bác ấy lắm. Cứ lúc nào thấy bác đi làm về, là cả hội ngừng chơi ngay.
Một lần nọ, khi đang chơi bóng, Dũng lỡ chân sút mạnh, làm bóng bay lệch về phía nhà bác thợ mộc, và làm vỡ chậu hoa thủy tiên trên bục trước sân. Thấy vậy, chúng em vô cùng hoảng sợ và bỏ chạy về nhà. Sau đó, em có sang gặp Dũng, cậu ấy sợ lắm. Em liền đề nghị Dũng hãy giấu chuyện đó đi, chỉ cần không ai nói thì bác thợ mộc sẽ không biết được đâu. Thế nhưng Dũng chỉ im lặng. Rồi chiều hôm sau, em vô cùng bất ngờ khi thấy Dũng một mình vào sân nhà gặp bác thợ mộc. Trước vẻ mặt đáng sợ của bác ấy, Dũng run run thú nhật lỗi của mình và xin lỗi bác. Chao ôi, hành động dũng cảm ấy của Dũng đã khiến em vô cùng bất ngờ và thán phục. Cậu ấy đã vượt lên nỗi sợ của mình, để thừa nhận lỗi sai của bản thân trước con người mà ai cũng sợ sệt. Và điều khiến em bất ngờ hơn nữa là, bác thợ mộc đã gật đầu và nhẹ nhàng xoa đầu Dũng. Bác ấy khen Dũng là một cậu bé dũng cảm và trung thực. Điều đó khiến cho chúng em có thêm cái nhìn khác về cả Dũng và bác ấy.
Từ ngày hôm đó, Dũng trở thành người anh hùng nhỏ trong lòng em và các bạn. Chính em cũng tự nhủ mình, rằng phải dũng cảm hơn, biết thừa nhận những lỗi lầm của mình chứ không nên tìm cách lảng tránh nó.
Giới thiệu một câu chuyện đã đọc ở nhà về lòng dũng cảm - Mẫu 3
Hôm ấy tôi và Tuấn cùng đi học về. Chúng tôi phải ra bến sông, qua đò mới có thể trở về xóm trại của mình. Lúc ấy mới độ năm giờ chiều nhưng đã có vẻ tối vì trời đầy mây đen và có mưa lác đác rơi. Bến đò vắng vẻ. Dưới đó chì có bác lái đò và một chú bộ đội đang chờ hai đứa chúng tôi đi xuống. Người nào cũng lụp xụp khoác áo mưa. Miếng gỗ bắc làm cầu xuống đò rất trơn. Tôi thận trọng đi trước, dò từng bước và đã xuống đến lòng đò. Tuấn đi sau, bỗng đến giữa cầu, Tuấn trượt chân ngã nhào xuống nước và bị dòng sông đang vào mùa nước lớn cuốn trôi đi. Thế là, nhanh như cắt, anh bộ đội trút bỏ vội vàng cái nón cối đội đầu, cái áo mưa khoác trên vai và quẳng cái ba lô nặng trên lưng xuống lòng thuyền, rồi nhảy ùm xuống lao theo Tuấn đang bị trôi xa. Chỉ mươi sải bơi dài, anh bộ đội đã đuổi kịp Tuấn lúc ấy đang chới với trên dòng nước và dường như sắp bị chìm. Anh bộ đội quàng một tay vào cổ Tuấn rồi bơi nhanh về thuyền. Bác lái chèo nhanh thuyền về phía hai người dưới nước và đã lôi được họ lên thuyền. Sự việc diễn ra thật bất ngờ và quá nhanh chóng. Tuấn chỉ bị sặc nước chút ít nhưng mọi điều nguy hiểm đã qua. Tôi thay mặt bạn cảm ơn anh bộ đội nhưng anh chỉ hiền lành cười và nói:
- Mùa này, nước lũ đang về, khi qua sông các em phải hết sức cẩn thận đấy.
Đấy câu chuyện của tôi chỉ có thế, nhưng tôi và chắc là cả Tuấn nữa suốt đời sẽ chẳng quên. Anh bộ đội mà chúng tôi còn chưa biết tên đúng là một người lính Cụ Hồ dũng cảm.
Giới thiệu một câu chuyện đã đọc ở nhà về lòng dũng cảm - Mẫu 4
Em đã nghe câu chuyện ca ngợi lòng dũng cảm như Hai Bà Trưng, ca ngợi trí thông minh của con người như Thử tài, Món quà tặng cha.
Giới thiệu một câu chuyện đã đọc ở nhà về lòng dũng cảm - Mẫu 5
Khi ai hỏi em về một tấm gương dũng cảm, em sẽ nhớ ngay về bác Hải - người hàng xóm đáng kính của mình.
Bác Hải là một người thợ làm vườn rất mát tay. Vườn hoa của bác lúc nào cũng tươi tốt và là nơi cung cấp hoa tươi cho các cửa hàng trong thị trấn. Một ngày nọ, khi bác ấy đang trên đường về nhà sau khi đi giao hoa, thì bắt gặp cảnh tượng một người đàn ông hung dữ đang cố tình đánh đập một em nhỏ. Thế là, bác Hải liền dừng xe chạy lại can ngăn. Tuy người đàn ông kia đang say rượu và hung dữ vô cùng nhưng bác ấy không hề chùn bước. Bác Hải tiến lại từ đằng sau, cầm tay người đàn ông hung dữ và kéo ông ta ra xa đứa trẻ tội nghiệp. Rồi bác Hải đè hắn xuống đất, khống chế hắn. Trong lúc đó, bác bị hắn đánh vào chân rất mạnh, nhưng vẫn quyết không buông tay. Lúc này, mọi người xung quanh cũng liền chạy lại, giúp bác đưa người đàn ông say rượu về nhà. Sự dũng cảm của bác Hải hôm đó khiến ai ai cũng nể phục.
Còn với em thì bác ấy chính thức trở thành một người anh hùng đích thực!
"Trí khôn của ta đây" là câu chuyện dân gian hết sức thú vị, ca ngợi trí thông minh của con người.
Chuyện kể rằng có một con hổ thấy trâu đang bị con người bắt cấy cày. Đợi trâu được nghỉ, hổ mới lân la ra hỏi:
- Sao trông anh to khỏe thế mà lại bị con người đánh đập vậy?
Trâu trả lời rằng:
- Đấy là do con người có trí khôn đấy anh ạ.
Hổ lấy làm lạ lắm, bèn hỏi lại:
- Trí khôn là gì thế hở anh? Nó trông như thế nào nhỉ?
Trâu đáp lại:
- Trí khôn thì là trí khôn chứ còn là gì? Nếu anh muốn biết rõ hơn hãy đi hỏi con người ấy.
Con hổ bèn tiến lại gần người nông dân và hỏi:
- Trí khôn của anh đâu, có thể cho tôi xem một chút được không?
Người nông dân bèn đáp ngay:
- Trí khôn của tôi để ở nhà mất rồi. Để tôi chạy về nhà lấy ra cho anh xem. Nếu anh cần, tôi sẽ cho anh một ít. À, anh hãy để tôi trói anh lại gốc cây, không kẻo lúc tôi về, anh lại ăn mất trâu của tôi mất.
Hổ gật gù đồng ý. Người nông dân trói hổ thật chặt xong, anh liền chất rơm xung quanh đó, châm lửa và quát lớn:
- Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây!
Trâu thấy vậy thích quá, bò lăn ra cười. Hàm răng trên của nó đập vào đá bèn gãy mất không còn một cái nào. Hổ đau đớn quằn quại. Lửa cháy làm đứt dây trói, hổ liền chạy nhanh vào rừng.
Sau khi đọc câu chuyện này, em đã biết lí do trâu không còn hàm răng ở trên và vì sao lưng hổ có rất nhiều vết vằn. Em cũng rất khâm phục tài trí của anh nông dân đã khiến con hổ sợ hãi, không còn dám bén mảng tới gần loài người nữa.
Câu chuyện mà tôi kể cho các bạn nghe sau đây có tựa đề là "ở lại với chiến khu". Chuyện kể về các chiến sĩ nhỏ tuổi xin được ở lại chiến khu, sẵn sàng chiến đấu hi sinh vì Tổ quốc. Chuyện xảy ra như sau: Tối hôm ấy, ông Trung đoàn trưởng đến lán của các em nhỏ. Nhìn khắp các chú bé một lượt, ông nhỏ nhẹ nói:
- Các em ạ! Hoàn cảnh ở chiến khu hiện nay rất khó khăn, sắp tới sẽ còn khó khăn hơn. Tuổi nhỏ của các em khó lòng vượt qua được. Vì thế, em nào muốn trở về với gia đình thì trung đoàn sẽ cho các em về. Các em nghĩ sao? Nghe Trung đoàn trưởng nói vậy, các bạn nhỏ lặng người đi. Ai cũng cảm thấy cổ họng mình tắc nghẹn. Lượm - một bạn nhỏ bước đến bên đống lửa đang cháy rực, giọng bạn rung lên:
- Em xin được ở lại. Thà chết ở chiến khu chứ nhất định em không về ở chung, ở lộn với bọn Tây cướp nước và bọn Việt gian bán nước. Cả đội nhao nhao theo:
- Chúng em xin ở lại. Thấy được quyết tâm và tình cảm tha thiết của các em muốn ở lại, ông Trung đoàn trưởng ứa nước mắt nói trong sự xúc động:
- Nếu các em đều xin ở lại, anh sẽ về báo cáo lại với ban chỉ huy nguyện vọng của các em.
Chuyện là vậy đấy. Các bạn nhỏ của chúng ta thật dũng cảm, không sợ gian khổ hi sinh sẵn sàng hiến dâng tuổi trẻ của mình cho đất nước cho quê hương, thật đáng khâm phục.
Những năm giặc Mĩ ném bom miền Bắc, gia đình tôi sơ tán về một vùng quê, ở nhờ nhà một bạn nhỏ tên là Mến. Cùng tuổi với nhau nên tôi với Mến nhanh chóng kết thành đôi bạn thân thiết. Mĩ ngừng ném bom, tôi và gia đình về lại thị xã. Xa Mến, tôi nhớ lắm!
Hai năm sau, bố tôi đón Mến ra chơi. Tôi dẫn Mến đi thăm khắp nơi. Cái gì Mến cũng thấy lạ, ở thị xã có nhiều đường phố, nhà ngói san sát, cái cao, cái thấp, chẳng giống những ngôi nhà mái rạ, vách đất ở quê. Ban ngày, trên đường người và xe đi lại nườm nượp. Ban đêm, đèn điện lấp lánh như sao sa, thích ơi là thích!
Chỗ vui nhất là công viên, ở đây, bên cạnh vườn hoa có cầu trượt, đu quay và có cả một cái hồ lớn. Mến bảo hồ rộng thế này mà không trồng sen như ao làng của Mến. Nhìn mặt hồ lăn tăn gợn sóng, tôi và Mến nhắc lại những kỉ niệm ngày trước, hai đứa bơi thuyền thúng ra giữa đầm để hái hoa sen. Sương đêm đọng trong lòng lá sen xanh, lóng lánh như những viên pha lê dưới ánh mặt trời buổi sớm.
Bỗng nhiên có tiếng kêu thất thanh làm cho chúng tôi phải ngừng câu chuyện:
- Cứu với! Cứu người chết đuối!
Tôi chưa kịp hiểu ra chuyện gì thì Mến đã nhảy ùm xuống nước. Giữa hồ, một cậu bé đang vùng vẫy chới với. Trên bờ hồ, mấy chú bé hoảng hốt kêu la.
Mến bơi rất nhanh. Chỉ một loáng, Mến đã đến bên đứa bé, khéo léo nắm được tóc vừa đẩy lên vừa diu vào bờ. Mọi người xúm lại khen Mến dũng cảm.
Về đến nhà, sợ bố lo nên tôi không dám kể cho bố nghe việc đó. Lúc chia tay Mến, tôi quyến luyến mãi. Tôi thấy Mến rất đáng khâm phục! Sau khi Mến về quê, tôi mới nói cho bố biết chuyện. Bố bảo:
- Người dân ở làng quê là như thế đấy, con ạ! Lúc đất nước có chiến tranh họ sẵn lòng sẻ nhà sẻ cửa cho chúng ta. Cứu người, họ không hề ngần ngại.
Tôi thấy lời nhận xét của bố rất đúng. Bạn Mến của tôi là một người nhà quê đáng yêu như thế!
Lòng dũng cảm, một phẩm chất tốt đẹp từ xưa đến nay, đã trở thành một đặc trưng quan trọng của dân tộc Việt Nam. Tinh thần này không chỉ được gìn giữ mà còn được phát huy mạnh mẽ trong cộng đồng hiện đại. Một biểu hiện rõ nét của tinh thần dũng cảm là câu chuyện đầy xúc động về anh Nguyễn Văn Nam ở Nghệ An, người đã hy sinh để cứu bốn sinh linh giữa dòng nước xoáy.
Chuyện này không chỉ là niềm tự hào của gia đình anh Nam, mà còn là nguồn động viên và kính trọng của toàn xã hội. Mọi người, từ gia đình anh cho đến những người theo dõi qua truyền hình và báo chí, đều ngưỡng mộ tinh thần dũng cảm của anh Nam, một học sinh lớp mười hai tại huyện Đô Lương, Nghệ An. Điều đó càng làm tăng thêm nỗi xót thương khi chúng ta nhìn thấy sự ra đi của anh.
Vào một ngày 30/4, ngày nghỉ kỷ niệm "Giải phóng miền Nam – thống nhất đất nước", anh Nam đang đi bắt chim khi nghe thấy tiếng kêu cầu cứu của một bạn gần bờ sông. Không ngần ngại, anh lao vào dòng nước xoáy để cứu người. Ba bạn được đưa lên bờ, nhưng anh vẫn quay trở lại để cứu bạn cuối cùng. Trong nỗ lực cuối cùng, anh đã kiệt sức và để mạnh mẽ đẩy bạn đó vào bờ trước khi chính mình bị cuốn trôi. Dù có cố gọi cứu thế nào, nhưng anh đã rời đi, để lại niềm tiếc thương vô hạn cho gia đình, bạn bè và cả cộng đồng.
Những bức ảnh trên báo và truyền hình đã làm rõ nét nỗi đau và mất mát sâu sắc trên khuôn mặt của gia đình anh Nam. Họ đau xót và cảm động trước hình ảnh của một người con ra đi trong vinh quang và lòng dũng cảm, để lại hy vọng và ước mơ của mình về việc thi đỗ đại học. Gia đình anh Nam đã kể lại những điều này với báo chí, trong lúc khóc lóc, để chia sẻ sự mất mát và lòng tự hào về hành động cao đẹp của con trai.
Anh Nguyễn Văn Nam là biểu tượng cho lòng dũng cảm, được nhà trường và Đoàn thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh tại địa phương tôn vinh và khen ngợi. Hành động của anh là một bài học cho những người sống thờ ơ, vô tâm, chỉ biết lo cho bản thân mình. Anh Nam xứng đáng là một tấm gương sáng về lòng dũng cảm, là nguồn cảm hứng cho chúng ta học tập và noi theo. Đó là một truyền thống tốt đẹp của dân tộc, một đạo lý sống mà chúng ta cần giữ vững.
Khi được hỏi về một người hùng dũng cảm, câu chuyện về bác Hải, người hàng xóm tôn kính của tôi, luôn là điều mà tôi không thể quên.
Bác Hải không chỉ là một người làm vườn tài năng, mà còn là người giữ cho khu vườn của mình luôn rực rỡ, đem lại nguồn hoa tươi ngon cho các cửa hàng trong thị trấn. Một ngày nọ, khi bác đang trở về nhà sau một buổi giao hoa, ông bắt gặp một tình huống đau lòng - một người đàn ông say xỉn và hung dữ đang tấn công một đứa trẻ nhỏ. Không chần chừ, bác Hải dừng xe và lao đến can ngăn. Mặc dù người đàn ông đó có vẻ hung dữ và đang say rượu, nhưng bác không hề sợ hãi. Bác tiến lại từ phía sau, nắm tay người đàn ông và kéo anh ta ra xa đứa trẻ vô tội. Sau đó, bác Hải đè anh ta xuống đất, giữ chặt và kiềm chế tình hình. Trong lúc đó, bác bị đánh mạnh vào chân, nhưng ông vẫn kiên quyết không buông lỏng. Những người xung quanh nhanh chóng chạy đến để giúp đỡ và đưa người đàn ông say rượu về nhà. Hành động dũng cảm của bác Hải đã khiến mọi người xung quanh không khỏi kính trọng.
Với tôi, bác Hải không chỉ là một người hàng xóm, mà chính thức trở thành một anh hùng đích thực, người mà tôi luôn hâm mộ và tôn trọng sâu sắc.
Trong số những câu chuyện mà em đã đọc, em nhận thấy câu chuyện về lòng hiếu thảo có tựa đề "Món quà tặng cha" thực sự là một tác phẩm rất đặc sắc và mang ý nghĩa sâu sắc.
Câu chuyện kể về Pa-xcan, một sinh viên có bố là một nhân viên tài chính. Bố anh ta thường phải thức khuya, đối mặt với những dãy số khổng lồ trong công việc. Pa-xcan nhận thức rằng công việc của cha mình không chỉ buồn tẻ mà còn là một thách thức đối với tâm trí. Do đó, anh ta quyết tâm tìm ra giải pháp để hỗ trợ cha trong quá trình tính toán.
Sau khoảng mười ngày, Pa-xcan xuất hiện với một đồ vật kỳ lạ và chia sẻ:
Chính chiếc máy tính đó là bước khởi đầu của công nghệ máy tính, là tổ tiên của những chiếc máy tính điện tử hiện đại mà chúng ta sử dụng hàng ngày.
Sau khi đọc câu chuyện này, em không chỉ thấy ngưỡng mộ tấm lòng hiếu thảo của Pa-xcan mà còn khâm phục khả năng tìm tòi, sáng tạo mới mẻ của anh. Nhờ vào sự quyết tâm và đóng góp của Pa-xcan, ông đã trở thành một nhà khoa học, nhà toán học, triết gia nổi tiếng trên thế giới, mở đầu cho một thời kỳ mới trong lịch sử phát triển của máy tính.
Câu chuyện mà tôi muốn chia sẻ với các bạn mang tựa đề "Ở lại với chiến khu" là một câu chuyện đầy xúc động về lòng quyết tâm và tình yêu quê hương của những chiến sĩ nhỏ tuổi.
Trong bối cảnh khó khăn của chiến khu, tối hôm ấy, ông Trung đoàn trưởng đã đến lán của những em nhỏ. Ánh đèn lên ánh sáng trên khuôn mặt của những chú bé, ông nhìn chằm chằm và bắt đầu nói nhẹ nhàng:
Khi nghe những lời này, không khí trở nên im lặng và nặng nề. Tuy nhiên, một em bé tên là Lượm bước lên gần đống lửa rực cháy, giọng nói của em rung lên:
Sự quyết tâm và lòng trung hiếu của Lượm đã truyền cảm hứng cho toàn bộ đội ngũ, khiến tất cả đồng thanh:
Chứng kiến sự quyết tâm và tình cảm chân thành của những em nhỏ, ông Trung đoàn trưởng không giữ được cảm xúc và ướt đẫm nước mắt, ông nói trong lòng xúc động:
Như vậy, câu chuyện này không chỉ là về sự dũng cảm của những đứa trẻ, mà còn là về tình yêu và niềm tự hào dành cho đất nước, là một biểu hiện đẹp của lòng hi sinh và tình quốc gia.
"Trí khôn của ta đây" là một câu chuyện dân gian hấp dẫn, nhấn mạnh vào sự khéo léo và trí thông minh của con người. Trong câu chuyện, một con hổ tò mò quan sát một người nông dân đang làm việc với con trâu. Khi con trâu được nghỉ ngơi, hổ không ngần ngại hỏi trâu về lý do tại sao nó phải chịu đựng sự đánh đập từ con người.
Trâu thông báo rằng đó là do con người có trí khôn. Sự hiểu biết của hổ về khái niệm này khiến nó tò mò và hỏi trâu về nó. Trâu giải thích rằng để hiểu rõ hơn về trí khôn, hổ cần phải hỏi chính con người.
Con hổ quyết định tiến gần nông dân để tìm hiểu về trí khôn. Nông dân hài hước đáp lại, nói rằng trí khôn của anh đã để ở nhà và hứa sẽ mang ra nếu hổ muốn xem. Tuy nhiên, để tránh việc hổ ăn mất con trâu, nông dân đề xuất trói hổ lại gốc cây. Hổ đồng ý, và nông dân bắt đầu màn trình diễn.
Nông dân châm lửa, bao quanh hổ, và rồi hét lớn: "Trí khôn của ta đây! Trí khôn của ta đây!" Trâu, nhìn thấy cảnh này, vui sướng đến mức nó cười ngất. Trong lúc đó, hàm răng trên của trâu đụng vào đá, làm nó gãy mất hàm răng. Hổ, đau đớn và sợ hãi, cố gắng thoát khỏi dây trói và chạy vào rừng.
Câu chuyện này không chỉ là một câu chuyện giải trí, mà còn là một bài học về sự thông minh và sự sáng tạo của con người, với khả năng sử dụng trí óc để vượt qua những tình huống khó khăn. Đồng thời, nó cũng giúp em hiểu rõ hơn về nguyên nhân khiến trâu mất hàm răng trên và vết vằn trên lưng của con hổ, tăng thêm sự kính trọng đối với tài trí của người nông dân.
Quan sát hai bức ảnh đoàn tàu Thống Nhất dưới đây và viết ba câu:
- Một câu giới thiệu đoàn tàu.
- Một câu kể hoạt động của người soát vé hoặc hành khách đi tàu.
- Một câu miêu tả đặc điểm của đoàn tàu hoặc cảnh đẹp bên đường tàu.
Đề bài: Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về một nhân vật dũng cảm trong các câu chuyện em đã học ở Bài 12. Trang trí cho bài làm của em.
Đọc và trả lời câu hỏi:
Đàn chim gáy
Tôi vẫn nhớ ông tôi thường bảo:
– Cháu ạ, cháu để ý mà xem, cứ mùa tháng mười thì có chim gáy ra ăn đồng ta.
– Chim gáy bao giờ cũng thế, tháng năm đi ăn đôi, tháng mười thì kéo đàn về mùa gặt!
Con chim gáy hiền lành, béo nục. Đôi mắt nâu trầm ngâm ngơ ngác nhìn xa, cái bụng mịn mượt, cổ yếm quàng chiếc tạp dề công nhân đầy hạt cườm lấp lánh biêng biếc. Chàng chim gáy nào giọng càng trong, càng dài thì quanh cổ càng được đeo nhiều vòng cườm đẹp.
Khi ngoài đồng đã đông người gặt thì có chim gáy về, bay vẩn quanh vòng trên các ngọn tre.
Sớm sớm, từng đàn chim gáy sà xuống những thửa ruộng vừa gặt quang.
Chim mái xuống trước, cái đuôi lái lượn xoè như múa.
Con đực còn nán lại trong bờ tre, đủng đỉnh cất tiếng gáy thêm một hồi dài. Xong rồi anh chàng mới thủng thỉnh bước ra, ưỡn cái ngực lung linh cườm biếc, lượn nhẹ xuống với cả đàn đường ăn trên khoảng ruộng vắng, khuất, gần chân tre.
Chim gáy nhặt thóc rụng. Chim gáy tha thẩn, nhặt nhạnh cặm cụi sau người mót lúa.
Tôi rất thích con chim gáy. Con chim phúc hậu và chăm chỉ, con chim mỡ màng, no ấm của mùa gặt hái tháng Mười.
(Tô Hoài)
a, Tác giả miêu tả những đặc điểm nổi bật nào về hình dáng con chim gáy? Để miêu tả được đúng, tác giả đã quan sát bằng cách nào?
b, Tác giả miêu tả những đặc điểm nổi bật nào về thói quen và hoạt động của con chim gáy? Để miêu tả được đúng, tác giả đã quan sát bằng những cách nào?
c, Tác giả đã sử dụng các biện pháp so sánh, nhân hóa như thế nào?
Xếp các vị ngữ mà em tìm được ở bài tập 1 vào nhóm thích hợp:
a, Vị ngữ giới thiệu, nhận xét về sự vật được nêu ở chủ ngữ.
b, Vị ngữ kể hoạt động của sự vật được nêu ở chủ ngữ.
c, Vị ngữ miêu tả đặc điểm, trạng thái của sự vật được nêu ở chủ ngữ.
Tìm vị ngữ trong các câu sau:
a, Lương Định Của là một nhà nông học xuất sắc và là cha đẻ của nhiều giống cây trồng mới... Ông là người đầu tiên ứng dụng một cách sáng tạo các kĩ thuật canh tác của nước ngoài vào việc trồng lúa ở Việt Nam.
Theo Minh Chuyên
b, Mặt hồ lăn tăn gợn nước, óng ánh màu nắng. Những cơn gió lạnh nhẹ nhàng đưa sóng đánh vào bờ. Đàn vịt vẫn nhởn nhơ trôi.... Cô bé cất tiếng cười giòn tan, Chuỗi cười lan lan theo sóng nước, vang đi thật xa.
Theo Lê Minh
Chọn 1 trong 2 nhiệm vụ sau:
a, Đặt câu với một từ ngữ thể hiện lòng dũng cảm ở bài tập 1 hoặc bài tập 2.
b, Đặt câu với một thành ngữ ở bài tập 3.
Câu chuyện kể về một bạn học sinh dũng cảm nhận ra khuyết điểm của mình, quyết tâm khắc phục hậu quả do mình và các bạn gây ra.
Người lính dũng cảm
Bắn thêm một loạt đạn vẫn không diệt được máy bay địch, viên tướng hạ lệnh :
– Vượt rào, bắt sống nó !
Hàng rào là những cây nứa tép dựng xiên ô quả trám. Cậu lính bé nhất nhìn thủ lĩnh, ngập ngừng :
– Chui vào à ?
Nghe tiếng “chui”, viên tướng thấy chối tai:
– Chỉ những thằng hèn mới chui.
Cả tốp leo lên hàng rào, trừ chú lính nhỏ. Chú nhìn cái lỗ hổng dưới chân hàng rào rồi quyết định chui qua đó. Nhưng chú mới chui được nửa người thì hàng rào đổ. Tướng sĩ ngã đè lên luống hoa mười giờ. Còn hàng rào thì đè lên chú lính.
Chiếc máy bay (là một chú chuồn chuồn ngô) giật mình cất cánh. Quân tướng hoảng sợ lao ra khỏi vườn.
Giờ học hôm sau, thầy giáo nghiêm giọng hỏi :
– Hôm qua em nào phá đổ hàng rào, làm dập hoa trong vườn trường?
Thầy nhìn một lượt những khuôn mặt học trò, chờ đợi sự can đảm nhận lỗi. Chú lính nhỏ run lên. Chú sắp phun ra bí mật thì một cú véo nhắc chú ngồi im.
Thầy giáo lắc đầu buồn bã :
– Thầy mong em nào phạm lỗi sẽ sửa lại hàng rào và luống hoa.
Khi tất cả túa ra khỏi lớp, chú lính nhỏ đợi viên tướng ở cửa, nói khẽ :“Ra vườn đi!”
Viên tướng khoát tay :
– Về thôi !
– Nhưng như vậy là hèn.
Nói rồi, chú lính quả quyết bước về phía vườn trường.
Những người lính và viên tướng sững lại nhìn chú lính nhỏ. Rồi, cả đội bước nhanh theo chú, như là bước theo một người chỉ huy dũng cảm.
(Đặng Ái)
Em hiểu "viên tướng" và "những người lính" trong câu chuyện là ai?
Vì sao từ chỗ phản đối lí thuyết của Cô-péc-ních, Ga-li-lê lại tán thành ý kiến của nhà bác học này?
Bài văn sau có mấy đoạn? Nêu tóm tắt nội dung của từng đoạn.
Con thỏ trắng
Mấy hôm nay, trường em mới mua về một con thỏ trắng nuôi cùng với mấy con thỏ nâu, thỏ đốm trong khu chăn nuôi.
Chú thỏ có bộ lông trắng nõn như bông, toàn thân không có một đốm lông màu khác. Cái mõm nhòn nhọn, động đậy luôn. Cái mũi đo đỏ lúc nào cũng ươn ướt, luôn hít hít, thở thở. Bộ ria mọc hai bên mép cũng trắng như cước. Đôi mắt đỏ hồng, tròn xoe như hai hòn bi, trông rất hiền. Hai tai nó như hai cái lá roi, lúc nào cũng vểnh lên. Thầy giáo em bảo: "Thỏ là giống vật nghe rất tinh."
Con thỏ trắng này có vẻ bạo dạn lắm. Được thả vào chuồng là nó sà ngay vào đống lá rau, vừa ăn vừa tròn xoe hai mắt mà nhìn chúng em. Những sợi ria mép vểnh lên, cụp xuống theo nhịp thỏ ăn, trông rất nghịch. Hai tai động đậy như lắng nghe những tiếng động ở mọi nơi. Một cái đuôi ngắn tí tẹo luôn ngọ nguậy. Mấy con thỏ khác ăn no rồi nằm thu mình ở góc chuồng, liếc nhìn anh bạn mới. Dáng chừng các cậu cũng thích vì được thêm một đứa bạn nhanh nhẹn, láu táu.
Còn em, em cứ thích đứng bên chuồng thỏ mà ngắm nhìn những con thỏ nhanh nhẹn và tinh khôn. Hôm nào đến phiên trực nhật, em sẽ đem nhiều lá sắn dây tươi cho thỏ ăn một bữa thật ngon.
Nguyễn Văn Bình
* Nội dung chính Sự thật là thước đo chân lí: Bài đọc ca ngợi nhà bác học Ga-li-lê đã dũng cảm bảo vệ chân lí, dũng cảm sửa đổi sai lầm của mình.
Sự thật là thước đo chân lí
Năm 25 tuổi, Ga-li-lê trở thành giáo sư đại học. Một lần, đọc tác phẩm của A-ri-xtốt, ông chợt thấy nghi ngờ: Nhà bác học vĩ đại này cho rằng vật nặng rơi nhanh hơn vật nhẹ. Ông quyết định đến tháp nghiêng Pi-sa làm thí nghiệm. Từ trên tháp, ông thả xuống hai hòn đá. Lẽ ra, hai hòn đá phải rơi cùng một lúc, song do sức cản của không khí, hòn nặng rơi xuống trước hòn nhẹ khoảng ba, bốn xăng-ti-mét Thất bại ấy không làm Ga-li-lê nản lòng. Ông làm đi làm lại thí nghiệm. Kết quả, ông phát hiện ra rằng không khí có sức cản. Nếu thả rơi các vật trong ống đã rút hết không khí, tốc độ rơi của các vật sẽ như nhau. Thế là nhờ thí nghiệm, Ga-li-lê không những chứng minh được lập luận của mình mà còn phát hiện ra định luật về sức cản của không khí.
Do bấy giờ người ta rất tôn sùng A-ri-xtốt, Ga-li-lê bị buộc phải từ chức và chuyển đến một trường đại học khác. Ông miệt mài thiết kế một chiếc kính viễn vọng. Nhờ có kính viễn vọng, ông nhận ra rằng Trái Đất không đúng yên một chỗ mà quay quanh Mặt Trời. Đây chính là điều mà Cô-péc-ních phát hiện ra từ gần 100 năm trước. Ga-li-lê đã từng phản đối Cô-péc-ních. Nhưng bây giờ, ông viết sách ủng hộ phát hiện này.
Ga-li-lê bị đưa ra toà xét xử, buộc phải từ bỏ ý kiến của mình. Nhung vừa bước chân ra của toà án, ông đã bực tức nói to:
– Dù sao thì Trái Đất vẫn quay!
Ga-li-lê phải trải qua những năm tháng cuối đời trong cảnh tù đày. Nhưng cuối cùng, lẽ phải đã thắng. Tư tưởng của hai nhà bác học dũng cảm Cô-péc-ních và Ga-li-lê đã trở thành chân lí giản dị trong đời sống ngày nay.
(Sách Kể chuyện danh nhân thế giới)
Vì sao Ga-li-lê quyết định làm thí nghiệm về tốc độ của các vật?
Trình tự miêu tả của bài văn sau có gì khác bài Con thỏ trắng?
Điệu múa trên đồng cỏ
Cánh đồng cỏ của cao nguyên Gia Lai, Đắk Lắk vào mùa mưa có rất nhiều hồ nước... Một loài chim mới từ phương Bắc bay theo các triền núi cao Trường Sơn về đây, tụ tập quanh các hồ nước kiếm ăn, tắm mát và ca hát. Loài chim này trắng phau, mỏ đỏ, chân cao, có cặp mắt đen huyền viền vàng và mang trên đầu một lớp lông tơ mịn xanh nhạt như màu xanh xanh da trời: thiên nga.
Thiên nga ít khi bay lẻ, mà từng đôi, từng đôi một dẫn nhau bay trên các triền núi. Khi một cặp vợ chồng sắp sửa có con, chim vợ được chim chồng kiếm cho một hốc cây cao, làm ổ lót hẳn hoi. Chim chồng đặt trứng vào ổ, lấy đất bùn về vít cửa sổ lại, chỉ chừa một lỗ nhỏ để tiếp tế cho vợ hằng ngày
Con chim chồng thời gian này làm việc hối hả, tất bật. Nó đi kiếm các loài tôm cả ở ven các hồ, suối hoặc ven, sông dành phần ngon cho vợ. Đêm đến, nó đậu ngoài tổ, dùng sải cánh của mình che của tổ, canh gác cho vợ ở bên trong
Khi chim non đã có thể dùng mỏ mổ đất phá tổ là lúc chim bố vui nhất. Mọi nỗi cực nhọc dường như tan biến, nó vừa dùng mỏ cạy đất vừa cất tiếng gọi trong lúc bầy con cũng ríu rít co chân đạp tổ chui ra. Vốn là loài biết bay nên chỉ sau một tuần lễ luyện tập là thiên nga con đã có thể bay theo bố mẹ đi kiếm ăn. Những buổi sáng trên mặt hồ đầy nước, bầy thiên nga con hò hét ầm ĩ. Chúng mải chơi hơn là kiếm ăn. Cho đến tận lúc mẹ gọi về tập múa mỗi hết cãi nhau...
Lũ thiên nga con vừa múa vừa hát. Cặp chân vàng tạo nên những đường nét khỏe khoắn. Đôi cánh xòe trên mặt cỏ xanh xoay tròn, giống như một bông hoa đẹp tuyệt vời, đến chim anh vũ bay qua cũng phải nghiêng đầu tìm chỗ đậu để thưởng thức.
(Thiên Lương)
Bà Đinh Thị Vân đã lập được những chiến công gì? Tìm các ý đúng:
a, Bà tham gia hoạt động cách mạng từ nhỏ
b, Bà nhận lệnh vào miền Nam hoạt động bí mật
c, Bà đã xây dựng và điều hành cả một mạng lưới tình báo
d, Bà đã thu thập, cung cấp những tin tình báo có giá trị cao