TOP 20 bài Kể lại một thành tích hay chiến thắng 2024 SIÊU HAY

303

Tailieumoi.vn xin giới thiệu bài văn mẫu Kể lại một thành tích hay chiến thắngv hay nhất, giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:

Kể lại một thành tích hay chiến thắng

Đề bài: Viết bài văn kể lại một thành tích hay chiến thắng

Dàn ý Kể lại một thành tích hay chiến thắng

I. Mở bài

Dẫn dắt, giới thiệu về trải nghiệm mà em sẽ kể: Trong cuộc đời, mỗi người đều có những trải nghiệm đáng quý. Nó đã đem đến cho chúng ta nhiều bài học quý giá trong cuộc sống. Và tôi cũng có một trải nghiệm như vậy…

II. Thân bài

1. Giới thiệu về trải nghiệm

– Dẫn dắt: Có thể kể một câu chuyện để dẫn dắt đến trải nghiệm của bản thân.

– Giới thiệu về trải nghiệm:

+ Thời gian, không gian xảy ra: Quá khứ hay hiện tại? Ở đâu?

+ Nhân vật có liên quan đến câu chuyện: người thân, thầy cô, bạn bè…

2. Kể lại diễn biến

- Hoàn cảnh xảy ra trải nghiệm: Nhân một sự kiện đặc biệt; Một lần mắc lỗi…

- Những sự kiện xảy ra trải nghiệm: Kể lần lượt những sự kiện diễn ra theo trình tự cụ thể.

- Thành tích em đạt được như thế nào?

- Suy nghĩ, cảm xúc sau trải nghiệm: Bản thân trưởng thành hơn, cần sống có trách nhiệm…

III. Kết bài

-Khẳng định lại giá trị của trải nghiệm đối với người viết: trân trọng trải nghiệm, học hỏi được những điều quý giá

Kể lại một thành tích hay chiến thắng - Mẫu 1

Bằng niềm đam mê và tinh thần nhiệt huyết, tập thể lớp 7A10 chúng em đã xuất sắc giành giải nhất kì thi "Nhảy dân vũ". Có thể nói, đây là thành tích vô cùng đáng nhớ và để lại nhiều ấn tượng đối với em!

Để chào đón năm học mới, nhà trường đã phát động "Cuộc thi nhảy dân vũ". Khi nghe phổ biến nội dung của cuộc thi, em vô cùng mong chờ, háo hức. Em và các bạn đã nhanh chóng bàn bạc, lên ý tưởng về tiết mục văn nghệ mà lớp mình sẽ dự thi. Em hăng hái xây dựng ý kiến, bày tỏ suy nghĩ, quan điểm của mình. Cuối cùng, chúng em đi đến quyết định sẽ nhảy Flashmob trên nền nhạc "Tiến lên Việt Nam ơi!" của ca sĩ Sơn Tùng M-TP.

Suốt 1 tháng trước khi buổi biểu diễn diễn ra, sau giờ tan học, em và các bạn đều ở lại luyện tập. Em đã có những phút giây vô cùng vui vẻ, hạnh phúc bên những người bạn thân yêu của mình. Chúng em cùng tập luyện, chỉnh sửa động tác cho nhau và khắc phục những điểm còn hạn chế. Cuối cùng, chúng em đã có thể đạt đến độ đồng điệu trong mỗi động tác.

Sau bao ngày diễn tập, buổi biểu diễn cũng đã diễn ra. Đứng sau cánh gà, tim em đập loạn xạ theo mỗi nhịp nhạc. Em vừa run sợ vừa lo lắng. Khi lên sân khấu, nhận được những tràng pháo tay nhiệt tình của các bạn ngồi phía dưới, em như được tiếp thêm năng lượng. Mặc dù rất đông nhưng đội hình vẫn vô cùng đồng đều. Kết thúc buổi biểu diễn, em thở phào nhẹ nhõm vì mọi thứ đã tốt đẹp, thành công. Cuối cùng, em và các bạn vỡ òa cảm xúc khi cô thông báo lớp đã đạt giải nhất.

Mặc dù đây chỉ là một thành tích nhỏ nhưng nó đã cho thấy sự cố gắng, nỗ lực không ngừng của toàn thể lớp 7A10 chúng em. Em rất tự hào về kết quả mà em cũng như các bạn đã đạt được. Em hi vọng lớp sẽ đạt được thêm nhiều thành tích nổi bật hơn nữa trong tương lai.

Kể lại một thành tích hay chiến thắng - Mẫu 2

Dù đã gần ba ngày kể từ khi đạt huy chương vàng môn bơi lội nhưng em vẫn cảm thấy vô cùng sung sướng và hạnh phúc! Đây là thành tích mà em phải vất vả lắm mới có thể đạt được! Nhìn tấm huy chương vàng treo trên tường, lòng em ngập tràn nỗi xúc động, xuyến xao.

Em được mọi người đánh giá là có năng khiếu bơi lội từ nhỏ. Mỗi lần đi bơi, em đều khiến các bạn "lác mắt" bởi những đường bơi đầy điêu luyện của mình. Ngay khi kì thi "Hội khỏe Phù Đổng" cấp Quận được thông báo, em liền nhanh chóng đăng kí với cô giáo. Kể từ hôm ấy, ngày nào, em cũng dành từ 30 phút đến 1 tiếng sau mỗi buổi học để luyện tập. Em có thể thực hành mọi kiểu bơi, từ bơi sải, bơi bướm đến bơi ngửa, bơi ếch. Không có kiểu bơi nào có thể làm khó được em.

Đến ngày thi, em có mặt từ sớm để chuẩn bị mọi thứ. Em rất hồi hộp, mong chờ đến phần thi của mình. Em đứng ở hàng số 3 từ trái sang. Khi hiệu lệnh cuộc thi vừa vang lên, em liền nhảy xuống bể nước và bắt đầu trình diễn tài năng của mình. Trong vòng đầu tiên, em cán đích thứ hai. Tiếp tục đến vòng thứ hai, thứ hạng của em đã bị tụt xuống mất một hạng. Lúc ấy, em vô cùng lo lắng về kết quả chung cuộc. Chỉ còn một vòng nữa thôi là tất cả sẽ "ngã ngũ". Đây cũng là vòng được tính điểm nhiều nhất. Chính vì vậy, em nhanh chóng lấy lại được tinh thần và quyết tâm giành chiến thắng. Vừa nhảy xuống bể bơi, em dùng hết sức mình về đích. Em cảm giác cơ thể mình lúc ấy như một chú cá đang lội qua dòng sông. Tay vừa chạm đích thì cũng là lúc tiếng còi vang lên. Ngước mắt nhìn lên bảng thành tích, em biết mình đã về nhất rồi. Em xúc động, hạnh phúc tới nỗi không thể ngăn được những giọt nước mắt đang lăn dài trên má.

Khoảnh khắc lên bục nhận huy chương, hoa và phần thưởng, em thấy thật tự hào về bản thân. Giải thưởng ấy vô cùng quan trọng bởi nó tiếp thêm sức mạnh để em thực hiện ước mơ của mình.

Kể lại một thành tích hay chiến thắng - Mẫu 3

Mỗi lần ngồi vào bàn học, nhìn chiếc bằng khen được treo ngay ngắn trên tường, lòng em lại ngập tràn cảm xúc. Kí ức về những tháng ngày ôn thi học sinh giỏi lại ùa về trong tâm trí em. Ngồi nghĩ lại, em thấy thật tự hào về bản thân!

Ngay từ khi con nhỏ, em đã có niềm yêu thích đặc biệt với những con số. Mỗi lần trả lời đúng một câu đố, em đều nhận được những lời khích lệ của mẹ. Sự động viên, khen ngợi của mẹ làm em càng say mê với toán học nhiều hơn.

Vào lớp một, em đã có thể cộng trừ nhân chia hai con số. Ở lớp, em được thầy cô, bạn bè gọi là "thần đồng Toán học". Em yêu thích tên gọi đó lắm. Sau mỗi giờ học, em đều dành ra rất nhiều thời gian để làm các dạng bài khác nhau. Chẳng mấy chốc, em đã có thể giải gần hết những bài toán nâng cao.

Đến năm cấp hai, em tiếp tục giữ ngôi vị quán quân trong lớp về môn Toán. Không một bạn nào có thể đạt kết quả cao hơn em. Kể từ đó, em luôn được cô giáo chủ nhiệm yêu mến. Cô đã đề cử em vào danh sách tham gia kì thi học sinh giỏi cấp trường. Những ngày sau đó, em luôn cố gắng ôn luyện cùng cô. Trong bộ đề có rất nhiều bài toán hay và hấp dẫn. Mỗi lần giải xong một bài, em đều cảm thấy khoan khoái vô cùng. Tuy nhiên, không phải lúc nào em cũng có thể tìm ra hướng giải quyết cho bài toán ấy. Mỗi lúc như vậy, em thấy bản thân có chút kém cỏi. Thấu hiểu điều đó, cô giáo đã động viên, giúp đỡ em. Vào lần thi thử thứ nhất, em đã đạt được kết quả gần như tuyệt đối. Em sung sướng lắm! Từ lúc đó đến ngày thi chính thức, em ngày đêm đèn sách, cặm cụi làm bài. Cuối cùng, kết quả đã đạt được như mong muốn của em. Em là thí sinh duy nhất đạt giải nhất môn Toán học cấp trường. Ngày lên nhận giải và phát biểu trước toàn trường, em rưng rưng xúc động, không kìm nổi niềm hạnh phúc.

Giải thưởng ấy không chỉ là sự ghi nhận cho những cố gắng của em mà nó còn là động lực giúp em theo đuổi ước mơ của mình! Em thật sự tự hào về kết quả mà mình đã đạt được.

Chiến thắng bản thân là chiến thắng hiển hách nhất cực hay (8 Mẫu)

Kể lại một thành tích hay chiến thắng - Mẫu 4

Tôi là cô bé được sinh ra trong gia đình trí thức và được sống trong muôn vàn tình thương bao la. Tuổi thơ tôi là những chuỗi ngày hạnh phúc với ba mẹ và em trai. Dù ba mẹ tôi chỉ là những công nhân viên nhà nước bình thường với những đồng lương ít ỏi nhưng không vì vậy mà chị em tôi lại bị thua kém với bạn bè đồng trang lứa.

Tôi và em trai luôn được ba mẹ cho những gì tốt nhất và hạnh phúc nhất. Gia đình tôi tuy không phải là đại gia về vật chất nhưng có lẽ là đại gia của tình yêu thương hạnh phúc và trên hết là đại gia của nền tri thức trí tuệ. Từ nhỏ tôi luôn được ba mẹ kể về sự ham học và vượt lên nghị lực, vượt qua cái nghèo để trở thành người có ích và được nhiều người nể trọng như các cậu, các dì và ba mẹ tôi.

Chính vì hiểu được điều đó và được ba mẹ dạy dỗ nên suốt quãng đời đi học tôi luôn giữ vững được thành tích học sinh giỏi của mình. Tôi tự hào và sung sướng khi mình được khen là thông minh và học giỏi, thầy cô khen, bạn bè nể. Ngay cả trong chính gia đình mình tôi cũng luôn được coi là một cô bé học giỏi, là gương của các em. Tôi biết lúc ấy mình là niềm tự hào của ba mẹ.

Rồi chặng đường cam go thứ nhất trong cuộc đời học sinh, kỳ thi tốt nghiệp cấp 2 cũng đã đến. Có lẽ đối với mọi người, đó cũng chỉ là một cuộc thi chuyển cấp bình thường mà thôi, nhưng đối với tôi, một cô bé 15 tuổi, kỳ thi này như một đỉnh núi cao cần rất nhiều cố gắng để vượt qua.

Tôi được ba mẹ lo lắng cho từng miếng ăn, giấc ngủ. Ba mẹ tiết kiệm tiền, nhịn ăn, bớt phần sữa của em trai để tìm mua những loại thuốc bổ não tốt nhất cho tôi lúc ấy. Ba mẹ tìm mua cho tôi những cuốn sách tham khảo hay để tôi có thể tiếp thu hết những kiến thức hay nhất, để làm bài thi một cách tốt nhất. Và hơn hết là tôi có thể bước đến tương lai, bước đến cánh cửa đại học một cách thuận lợi hơn khi mình được học trong một trường cấp 3 tốt.

Và lúc ấy trở thành học sinh trường THPT Bùi Thị Xuân là cả một giấc mơ đối với tôi. Tôi quyết tâm học thật tốt để có thể là niềm tự hào của cha mẹ, và cũng chính vì lý do ấy cùng với sự kỳ vọng, yêu thương của ba mẹ dành cho tôi mà khi còn một ngày nữa là ngày thi đến, tôi đã học thuộc hết và trả bài cho mẹ một cách tự tin những bài thơ, tiểu sử tác giả, định nghĩa, định lý công thức toán học, vật lý.

Thật vậy, tôi đã hoàn thành bài thi môn đầu tiên của mình là môn Văn, tôi cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc của ba mẹ khi con gái mình đã làm bài tốt. Rồi tôi bước vào môn thi thứ hai là môn Lý, ngày đó là ngày đã cho tôi bài học quý giá. Khi ấy vừa kết thúc bài thi, tôi vui vẻ ra về với tâm trạng của một sĩ tử làm bài tốt.

Tôi khoe với ba rằng mình làm bài rất tốt vì dạng bài tập đó tôi đã được thầy cô cho làm rất nhiều lần rồi và tôi chắc chắn rằng mình đã làm bài đúng. Hai cha con tôi về nhà trong tiếng cười nói vui vẻ, về đến nhà tôi hớn hở gọi điện cho thím, cũng là một giáo viên dạy Lý cấp 2 để nói kết quả mình làm được. Tôi đọc rành mạch những lời giải, công thức mà mình làm và rồi tôi biết được một sự thật đau đớn rằng mình đã làm đúng tất cả nhưng không đúng đáp số, chỉ vì tôi bất cẩn nhìn nhầm số của đề bài.

Và điểm 10 tôi ước mơ giờ chỉ còn là 6,5 với 5 điểm lý thuyết nếu đúng trọn vẹn và 5 điểm của bài toán đã vì tính bất cẩn của tôi giờ chỉ còn lại 1,5 điểm. Ba mẹ không la mắng vì sợ tôi sẽ ảnh hưởng đến những môn thi sau, nhưng tôi biết buổi tối hôm ấy ba mẹ đã khóc. Những giọt nước mắt ấy đã âm thầm hiện hữu trên đôi mắt của ba mẹ tôi cho đến ngày tôi nhận kết quả thi dù rằng những môn thi sau tôi đều làm bài tốt.

Kết thúc kỳ thi, khi bạn bè vui vẻ đi chơi thì tôi lại lầm lũi ở nhà một mình chờ đợi ngày có kết quả. Những cố gắng của tôi cũng đã được ghi nhận qua điểm số cao, khi tất cả học sinh trong trường tôi rất ít bạn có điểm thi Văn 9,5 điểm thì tôi lại có được con số ấy. Môn Lý rất ít học sinh được trọn vẹn 5 điểm lý thuyết thì tôi lại có được con số ấy. Nhưng tất cả rồi cũng đã bị tôi hủy hoại do tính bất cẩn của mình với kết quả tốt nghiệp loại khá vì có một môn thi dưới 7 điểm.

Tôi đã khóc rất nhiều cho cái tuổi 15 ấy, bạn bè liên tục gọi điện hỏi thăm tôi về kết quả thi, ba mẹ xấu hổ khi mọi người hỏi về kết quả của tôi, ngày các bạn về trường chia tay thầy cô thì tôi lại trốn đi vì xấu hổ. Và đau đớn hơn cả là cái nhìn của mọi người đối với tôi, người ta không nhìn vào chặng đường 9 năm cố gắng của tôi mà chỉ nhìn vào bài thi do một phút bất cẩn.

Tôi không còn là cô bé học giỏi ngày nào nữa, không còn là tấm gương cho các em và hơn hết là sự khinh miệt của người bạn thân mình coi như chị em bấy lâu nay. Khi tôi không nghe điện thoại của nhỏ, tôi đã được bạn tôi tặng cho một câu nói sẽ là mãi mãi trong lòng tôi: “Sao không nghe điện thoại vậy? Hay là làm bài thi ít điểm quá nên xấu hổ hả”. Một câu nói nhưng dạy cho tôi rất nhiều điều, dạy tôi biết thế nào là nỗi đau của sự thất bại, hậu quả của tính bất cẩn và bài học về “chọn bạn mà chơi” của ông bà xưa.

Rồi tôi lớn lên cùng với nỗi đau nhớ đời ấy, tôi vẫn cứ học và không để ý đến những gì xung quanh mình, không cần biết về những lời nói của người đời, chỉ biết học và biết đến gia đình tôi có ba mẹ và em trai tôi. Tôi không cần bất cứ ai nghĩ mình là một người giỏi cả, tôi chỉ cần mình là một người con ngoan của ba mẹ là đủ.

Năm em trai tôi thi lớp 9, dù đối với tôi đã 7 năm trôi qua, nhưng bài học quý giá ấy vẫn còn nguyên giá trị như ngày đầu. Tôi luôn dạy em về bài học đau đớn của đời mình cũng như kể về giấc mơ lúc ấy của gia đình tôi. Tôi mong em trai mình sẽ thực hiện giấc mơ ấy để một lần ba mẹ tôi lại được tự hào về chị em tôi. Và em trai tôi đã làm được điều ấy, tôi đã được nhìn thấy sự hạnh phúc của ba mẹ tôi, hạnh phúc tuy nhỏ thôi nhưng đã phải 7 năm qua chị em tôi mới làm được cho ba mẹ.

Giờ đây, lòng tôi cũng đã quên đi nỗi đau ngày xưa. Nó đã không còn là nỗi đau nữa mà giờ chỉ còn lại là ký ức của tuổi trăng tròn, một bài học đầu đời của tôi. Hiện giờ tôi cũng đã tốt nghiệp đại học và đang bước tiếp những bước đi cho cuộc đời mình. Tôi hiểu rằng cuộc sống không chỉ có một màu hồng, tạo hóa đã cho chúng ta 12 màu cơ bản và 12 màu ấy cũng chính là muôn màu của cuộc sống.

Cuộc sống sẽ có những lúc vui, lúc buồn, những nỗi đau và niềm hạnh phúc. Cái gì rồi cũng sẽ qua, quan trọng là ta làm cách nào để nó trôi qua thật nhẹ nhàng, để rồi sau đó ta sẽ nhìn thấy những điều tốt đẹp hơn và chắc chắn rằng khi ta tin cuộc sống màu hồng thì màu hồng sẽ đến với cuộc sống của chúng ta.

Kể lại một thành tích hay chiến thắng - Mẫu 5

Tôi đã từng là một người học rất yếu các môn xã hội nhưng nhờ một sự động viên đến từ mọi người mà ngày nay tôi đã biết cách tự vươn lên bằng chính mình trong các môn học ấy. Tôi nhớ, năm đấy tôi lớp Sáu và mọi áp lực đến từ môn xã hội dồn dập về phía tôi. Bản thân tôi lúc đấy chả biết mình lười biếng đến thế nào mà lại đổ lỗi cho môn học khó và giáo viên dạy không tốt. Lúc đó là thi giữa kì 1, tôi không dành thời gian học hành cho các môn xã hội mà thay vào đó là tập trung vào chiếc điện thoại còn đang dang dở những trận đấu và các môn tự nhiên, lĩnh vực mà tôi tốt. Đến lúc thi thì tôi chả đem theo mình một chữ trong đầu và kết quả tôi liệt tất cả môn xã hội, đặc biệt là Văn, tôi đã thi rất tệ và điểm dưới trung bình. Tôi chả để ý gì những môn đó cho đến khi thấy được những bảng điểm, kết quả và bảng xếp hạng của bản thân trong lớp, rất tệ và tôi muốn so sánh hơn chữ ấy nữa. Tôi cầm sổ liên lạc tổng kết bảng điểm và bảng xếp hạng của bản thân về nhà và bắt đầu nghĩ đến những trận la mắng, đòn roi của ba mẹ dành cho tôi. Tôi run rẩy và bắt đầu đi về nhà trong một bộ mặt nước mắt dàn dụa. Khi tôi bước vào nhà thì đã đưa bảng điểm thậm tệ của mình cho ba mẹ và họ không nói gì, chỉ biết thở dài trong cảm xúc thất vọng về tôi. Tôi không nghĩ gì nhiều và đã nói:

- Con xin lỗi ba mẹ nhiều lắm! Con không học hành được tốt và không mang lại tự hào cho gia đình.

- Sao con lại nói vậy? - Mẹ tôi hỏi.

- Con sợ mẹ sẽ la mắng, đánh con vì bảng điểm đấy nhưng con hứa sẽ cố gắng vào lần sau ạ!

Mẹ tôi thở dài, xoa đầu tôi dịu dàng và bảo:

- Thứ ba mẹ cần không phải bảng điểm của con nhưng ba mẹ cần sự cố gắng thật sự của con, đó mới là niềm tự hào của ba mẹ.

- Con nghĩ con rất tệ lĩnh vực xã hội, con xin lỗi mẹ. - Tôi đáp một cách hồn nhiên.

- Không có một ai tệ cả, chỉ là do bản thân con đã làm ra nó thôi. Nói tóm lại thì mẹ không muốn con trai của mẹ thua mọi người, không phải mẹ bắt con hoàn hảo mọi mặt nhưng con hãy nghĩ đến tương lai đẹp, ý nghĩa của con đứng trước mặt mọi người.

Mẹ tôi đi vào phòng, để lại tôi với những câu nói thấm lòng đã nói ra trước đó. Lúc đó, tôi ngộ ra được điểm yếu cần khắc phục của bản thân và bắt đầu tập trung vào môn tôi yếu, môn xã hội. Tôi đã nhờ những người bạn hiểu biết về môn xã hội cao giúp đỡ tôi. Về phần môn Văn, tôi đọc rất nhiều bài văn mẫu cho phần viết và tự soạn các câu trả lời các câu hỏi trong sách giáo khoa. Điểm số của tôi dần cải thiện hơn và khi tổng kết tôi tự hào đem những thành tích ấy cho ba mẹ xem. Ba mẹ tôi đã trở nên vui hơn và trong lòng tôi cũng vui theo họ. Mỗi khi tôi viết bài hoặc học mà bỏ cuộc giữa chừng thì tôi lại nghĩ đến công việc sau này, tương lai tươi sáng và những thành tích mang lại tự hào, nó thôi thúc tôi cố gắng cho môn xã hội. Khi tổng kết cả năm học là một điều thật sự bất ngờ, tôi đứng hạng hai trong lớp. Các bạn ai nấy đều ngưỡng mộ tôi, có bạn bảo rằng:

- Sự cố gắng của cậu thật là mạnh mẽ! Lúc đầu, tớ thấy cậu hạng thấp nhưng bây giờ thì nó rất cao, bọn tớ không thể nào như cậu được! Thật ngưỡng mộ.

Những lời khen ngợi của các bạn dành cho tôi đấy khiến tôi nhớ lại sự chỉ dạy của mẹ, đó là câu nói ''Hãy nghĩ đến những thành tích của con khi đứng trước mọi người''. 

Kể lại một thành tích hay chiến thắng - Mẫu 6

Nếu nói về lần mà em đạt được thành tích đáng nhớ nhất, có lẽ chính là lần em được đại diện lớp tham gia Hùng biện về vấn đề bảo vệ môi trường năm lớp 6.

Em vẫn còn nhớ rõ, ngày hôm ấy là một ngày trời hơi âm u, với rất nhiều mây và rét lạnh. Dù vậy, em vẫn dậy từ sớm để nhẩm lại bài hùng biện mình đã chuẩn bị từ rất nhiều ngày trước. Rồi em ra trước gương, cố gắng diễn đạt làm sao để trông thật tự tin, thật thoải mái. Tuy nhiên, sự hồi hộp, lo lắng vẫn cứ len lỏi, trào dâng trong em từng chút một. Em cảm giác như có thể nghe rõ tiếng tim mình đập bình bịch, bình bịch vì lo lắng.

Đến nơi, cuộc thi bắt đầu, em lại càng hồi hộp hơn. Nhìn cách bạn học sinh khác trên sân khấu tự tin trình bày bài hùng biện và tương tác với ban giám khảo, em bỗng cảm thấy tự ti đến lạ. Các bạn ấy xuất sắc đến như vậy, còn bản thân em thì chẳng thể làm tốt đến thế. Nội dung của các bạn cũng rất thú vị, còn trực tiếp đi khảo sát nữa chứ. Trong sự thấp thỏm ấy, cuối cùng cũng đến phần thi của em. Đứng trên sân khấu nhìn xuống, em cảm thấy toàn thân run rẩy, lời chào cất lên cũng khô cứng, không được thuần thục như lúc ở nhà. Tuy nhiên, khi nhìn đến ánh mắt tin tưởng, những dải băng cổ vũ của bạn bè, cô giáo dưới khán đài, một sự tự tin mãnh liệt bùng lên trong em. Em tự nhủ, phải rồi, không sao cả, mình chỉ cần thực hiện như mọi lần thôi mà. Thế, rồi, em hít một hơi và thực hiện bài thi của mình. Càng lúc, em lại càng tự tin hơn. Em chủ động đặt các câu hỏi nhỏ với giám khảo, tương tác với các bạn khán giả ở dưới. Ánh mắt tán thưởng của mọi người lại càng khiến em tự tin hơn. Cuối cùng, em đạt giải nhì chung cuộc.

Phần thường ấy chưa phải giải lớn nhất, nhưng em vẫn rất mãn nguyện. Lúc giám khảo đọc tên, em đã vỡ òa trong sung sướng, đến bật khóc. Thật tuyệt, bởi đó là minh chứng cho sự nỗ lực và vượt qua chính bản thân mình của em.

Kể lại một thành tích hay chiến thắng - Mẫu 7

Từ lúc trở thành một học sinh lớp 6, em đã có rất nhiều trải nghiệm thú vị ở ngôi trường mới. Trong đó, em nhớ nhất là lần đầu tiên được trải nghiệm tự mình chuẩn bị một bài thuyết trình nhóm.

Lúc được cô giáo giao nhiệm vụ chuẩn bị bài thuyết trình về quá trình phát triển của cây giá đỗ, em và các bạn trong nhóm đã rất bất ngờ và có chút e ngại. Nhưng khi cô giáo bảo rằng có thể tự do phát huy thì sự sáng tạo và thích thú của chúng em lại tăng cao.

Để làm bài tập, chúng em đã ra chợ mua hạt đỗ xanh về trồng. Chúng em cho hạt đỗ vào một cái rổ nhỏ có lỗ bé xíu rồi tìm cái nắp vừa với miệng rổ. Sau đó chăm chỉ chăm sóc cho hạt và duy trì độ ẩm cho nó theo đúng hướng dẫn trong sách. Mỗi bước làm chúng em đều cẩn thận ghi chép, và chụp ảnh, quay video lại. Sự vui sướng mỗi khi mầm giá nhô lên cao khiến chúng em còn vui sướng hơn cả khi được cho quà.

Chờ đến cuối cùng, chúng em cũng dựng lại được một video tuyệt vời về quá trình phát triển của cây giá đỗ. Hôm ấy, chúng em còn mang theo cả rổ giá đỗ cho cả lớp chiêm ngưỡng nữa. Cô giáo đã khen ngợi và cho chúng em điểm 10. Niềm vui ngày hôm ấy đến nay vẫn còn vẹn nguyên.

Kể lại một thành tích hay chiến thắng - Mẫu 8

Ai cũng đầy ắp những kỉ niệm của một thời thơ ấu. Đặc biệt, những buổi đầu cắp sách đến trường, được gặp gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, bạn bè … sẽ luôn là những kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên.

Những ngày đầu đi học, tôi luôn được cô giáo khen viết chữ đẹp và đều. Em học rất khá môn tập viết tuy nhiên lại không giỏi môn toán. Đây là môn học mà em sợ nhất. Cô giáo mặc dù đã giảng dạy, hướng dẫn em làm bài rất cẩn thận và tỉ mỉ tuy nhiên do bản thân sợ môn học này nên những lời cô giảng dạy em không hiểu hết. Biết vậy, nên cô đã đổi chỗ cho em ngồi cạnh Hà – một trong những bạn học giỏi toán nhất lớp – để học tập cùng nhau. Cùng nhau làm bài tập nhóm đã giúp cho em tiến bộ hơn rất nhiều. Em đã học được phương pháp học toán của bạn. Thậm chí, trong những bài toán khó, bạn còn hướng dẫn em cách tiếp cận vấn đề và phương pháp giải phù hợp. Từ một học sinh yếu môn toán, em đã bắt đầu có niềm đam mê và yêu thích với môn học này.

Có một lần trong một bài kiểm tra toán, em không làm được bài. Em ngồi loay hoay gần như cả buổi để giải. Hà thấy vậy liền viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa cho em. Em cảm thấy rất vui khi được bạn giúp đỡ nhưng đồng thời cũng thấy bứt rứt trong lòng. Rồi em cầm tờ giấy đã vo nhét vào học bàn. Em chợt nhớ lời cô giáo dạy: “Thất bại là mẹ thành công”. Em không muốn bản thân mình cứ mãi yếu kém môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em kiên quyết từ chối và tiếp tục ngồi suy nghĩ cách làm. Khi chỉ còn khoảng năm phút thì hết giờ làm bài, tự dưng những lời cô giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp các công thức đã học, em chợt phát hiện ra mình đã bỏ quên mất một phép tính. Em vội vàng sửa lại bài làm. Khi trống báo hiệu kết thúc giờ kiểm tra cũng là lúc em hoàn thành bài thi.

Cô giáo trả bài kiểm tra và em được điểm 8 – một kết quả xứng đáng với sự nỗ lực của bản thân, Hà cũng rất vui khi thấy em đã học khá hơn trước. Đến bây giờ mỗi khi nhắc lại, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.

Đánh giá

0

0 đánh giá